Chap 16 : Gậy ông đập lưng ông .


Dương Minh Nguyệt điềm đạm bước ra cửa lại không để ý đến cô " chị gái " vẫn đang dùng ánh mắt thâm hiểm như muốn đục khoét mình . Dương Tố Vy nhanh chân bước lại gần cô :" Nguyệt Nhi , sao em lại ở đây ? "

Giờ phút này Dương Minh Nguyệt mới chú ý đến cô ta , ánh mắt có chút ngạc nhiên khi nhìn đến dung nhan tuyệt mỹ trước mắt :" À , chị , em đến đây là lấy kịch bản , thật xin lỗi chị nhưng em có việc gấp một tí ." Cô như không để ý đến ánh mắt đầy giả dối đó rồi bước về phía trước .

Nhưng cô nào có yên ổn được , bỗng dưng cánh tay bị nắm lại , cô xoay người thì thấy Dương Tố Vy đã cầm sẵn ly cà phê . Mà khi nhìn đến hướng tay cô ta , cô liền liền hiểu được cô ta muốn làm gì . Hừ , cô chưa tính sổ mà lại đến tận cửa mà hại cô , thật sự nghĩ cô ngây ngô để cô ta xoay như chóng chóng chắc ? Khinh thường Dương Minh Nguyệt này quá rồi .

Không đợi cô ta thực hiện được mục đích , cô nhanh chân lui về phía sau vài bước tay phải nắm vai Dương Tố Vy , chân dưới cũng cùng lúc mà dẫm lên chiếc váy dài khiến cô ta vừa xoay một vòng liền ngã người xuống đất , ly cà phê trên tay cô ta cũng vì vậy mà rơi xuống , đặc biệt hơn chiếc váy dài trắng tinh của cô ta nhuộm ngay một màu cà phê hỗn loạn . Đương nhiên Dương Minh Nguyệt cô cũng giả vờ ngã xuống theo ... nhìn một màn như vậy khiến nhân viên toàn sảnh công ty há hốc mồm , nhất là cô nhân viên mắt xếch đã biết ý định của Dương Tố Vy nhưng thật không ngờ người bị nạn không ai khác lại chính là cô ta , có phải chăng đây là " gậy ông đập lưng ông " ?

Như mọi dự tính của bản thân , trong lòng Dương Minh Nguyệt một tràn hả hê , chiếc váy của cô ta là một trong những bộ trang phục đặc biệt của nhà thiết kế Chu Tử Đằng và nó sẽ bị hỏng nếu như tiếp xúc với cà phê cũng giống như chiếc váy xanh cô đang mặc trên người , muốn hại cô ? Cô ta còn chưa có trình độ đó , nhưng chưa hết lúc này Hàm Thiên từ trên phòng làm việc đi xuống lại thấy cả sảnh nháo nhào lên , mày kiếm liền nhíu lại ánh mắt sắc lạnh quét qua từng người , cuối cùng ánh mắt lại đặt trên người Dương Minh Nguyệt . Có chút đánh giá rồi lại hồi phục  lạnh nhạt ban đầu , giọng trầm lãnh vang lên :

" Chuyện gì vậy ? " Chỉ một câu nói của hắn bỗng chốc cả đại sảnh rơi vào yên lặng , không khí quỷ dị đến lạ thường , nhân viên bốn phía trong tâm đều kịch liệt rúng động , lần này thật sự toi rồi , để Hàm Tổng thấy cảnh này thật sự bọn họ nghỉ việc hết cho mà xem .

Thanh âm trầm lãnh truyền đến tai Dương Minh Nguyệt làm tim cô một hồi rục rịch, từng trận đau đớn lại ùa về trong lòng cô . Cô biết điều này là không tránh khỏi , nhưng không phải cô hứa với tôi rồi sao nguyên chủ ? Cô là không mang cảm xúc đó mà áp chế lên tôi mà ? Vì cớ gì khi gặp hắn trái tim lại kịch liệt đau đớn như vậy ? Nhanh chóng xua bỏ cảm giác khó chịu trong tim , Dương Minh Nguyệt đứng lên nhẹ nhàng phủi tà váy xanh nhạt cũng không quên đưa tay đỡ " chị gái " một thân chật vật dưới sàn gạch .
" Xin lỗi Hàm Tổng , là do chị Vy không cẩn thận ngã nên cà phê trên tay cũng đỗ theo " Nói cóng cô lại hướng nhân viên , mặt nhẹ nhàng nói :" Cô mau gọi người vào dọn dẹp , à ...chị à , váy của chị cũng bị hư rồi , haiya chị cũng thật bất cẩn , mau kêu quản lí lấy váy khác thay đi , thật đánh tiếc cho bộ váy " Phong Bạch Mai "( tên của bộ váy ) này mà ."Ánh mắt tiếc hận cô nhìn chân váy bị nhiễm một lớp cà phê rồi nói .

Ngược lại , Dương Tố Vy trong lòng căm phẫn gần chết , thật sự chỉ muốn cho Dương Minh Nguyệt một bạt tay , nhưng lại nghĩ đến hình tưởng của bản thân liền miễn cưỡng bỏ qua , gương mặt tươi cười có chút vặn vẹo hết nhìn Dương Minh Nguyệt lại nhìn Hàm Thiên :" Thật sự do chị quá bất cẩn đi , xin lỗi anh , Hàm Thiên ."

Qua cách xưng hô của cô mọi người liền có thể biết được qua hệ của hai người họ cũng không phải là sếp trên và cấp dưới bình thường , mà Hàm Thiên cũng coi trọng Dương Tố Vy một phần là do cô ta biết phép tắc không vượt quá giới hạn mà một phần quan trọng hơn là cô có tài năng .

Dương Minh Nguyệt cũng không có ý định day dưa với những người này , liền nói lời chào :" Vậy chào Hàm Tổng tôi đi trước , chị , em đi luôn nhé !" Cô nhẹ nhàng nở nụ cười vẫy tay rồi bước ra ngoài .

Hàm Thiên lúc đầu còn thắc mắc cô là ai nhưng khi thấy bản tên trên tập kịch bản với cách xưng hô của cô gái đối với Dương Tố Vy liền biết cô là Dương Minh Nguyệt . Nhưng hắn vẫn thấy có gì đó không phải , từ một tháng trước hắn đã không hề thấy mặt Dương Minh Nguyệt , bây giờ gặp lại cô và người trước kia như hai bản thể . Cô không còn có tính dịu dàng gượng ép cũng không còn cách trang điểm quá son phấn , nhìn cô hiện tại phải nói là như một người khác . Lại thêm nữa hắn nhớ mấy ngày trước hình như hắn đã gặp cô thì phải , lúc ấy hắn hoàn toàn không nhận ra cô , nhưng vì cớ gì lúc ấy cô lại khóc khi gặp hắn ?

Nhưng tâm tư của hắn cũng nhanh chóng cho qua những câu hỏi chẳng có câu trả lời đó , lật tay lên xem đồng hồ rồi đi thẳng một mạch lên phòng làm việc mà không đoái hoài gì đến Dương Tố Vy vẫn đang nắm chặt váy run run .

" Con tiện nhân kia từ khi nào đã trở nên khôn khéo như vậy ? Không đúng , là do nó may mắn thôi , để rồi xem lần sau mày còn gặp may nữa hay không ." Dương Tố Vy trong lòng thầm nghĩ , răng cắn chặt môi mà nhìn bóng lưng Dương Minh Nguyệt đang đi ra xe .

Cô bước nhanh ra ngoài xe , Hà Cổ Uyên từ khi nào đã yên vị trên ghế lái , không chần chờ cô liền leo vào xe :" Còn bao nhiêu phút ?" Tay nhanh chóng lật từng trang kịch bản học xem nội dung bên trong , ánh mắt đầy nghiêm túc .

Qua vài lần nhìn thấy Dương Minh Nguyệt làm việc , Hà Cổ Uyên cũng phần nào hiểu được trong công việc cô là một người cực kỳ nghiêm khắc lại luôn luôn cẩn thận , cô nàng đánh tay lái trả lời :" 10 phút nữa chị sẽ gặp cô ca sĩ trẻ Ngô Thanh Lan ."

" Tư liệu " Vừa nói cô vừa chăm chú đọc phần kịch bản của MV .

" Ngô Thanh Lan , 23 tuổi , con gái của Tổng Giám Đốc công ty giải trí Ngô Hạ , đã ký hợp đồng với tập đoàn truyền thông Bác Nhã làm ca sĩ chính thức. Cô gái này đích thị là một tiểu thư kiêu kì, rất kinh người và đặc biệt .... " Nói đến đây , Cổ Uyên có chút e ngại liếc nhìn Dương Minh Nguyệt .

Trong công việc Dương Minh Nguyệt rất thẳng thắn và trực tiếp , làm việc với cô tuyệt đối không có hai từ " Chậm chạp " vì vậy cái tình nhút nhát kiêng kỵ không dám nói thì cô rất không vừa ý :" Tiếp tục " .

Nghe thanh âm hơi khó chịu của cô , Hà Cổ Uyên lại sợ nhưng cũng mau lẹ nói :" Đặc biệt cô Ngô này rất ghét chị , lần này khi công ty Bác Nhã đưa ra chỉ thị cho chị đóng vai trong MV mới của cô ấy thì cô ấy kịch liệt phản đối và nói chị không xứng đáng để đứng chung một màn ảnh với cô ta ." Nói xong , cô quản lí nhỏ len lén đưa tay lau mồ hôi .

" Mặc kệ cô ta , chỉ cần để ý đến công việc của mình , hợp tác cũng đã hợp tác cô ta có phản đối cũng thành công cóc thôi , vậy nên không có gì phải lo lắng . " Dương Minh Nguyệt dửng dưng mở miệng , đối với cô thái độ của những người bạn trong giới chỉ những thứ có lợi cô mới để ý , còn những thành phần không vừa mắt , thì trực tiếp bỏ qua . Sống trong giới showbiz thì phải đạp lên dư luận và người khác để mà đi lên đỉnh vinh quang. Phàm là người ai cũng có lòng tham đều phân chia ra tốt xấu mà cô thì không quan trọng tốt xấu chỉ quan trọng việc mình làm có được như ý mình hay không thôi .

" Vâng " . Hà Cổ Uyên thật sự cảm thấy Dương Minh Nguyệt đã thay đổi một cách chóng mặt , nếu là trước kia cô ấy liền bất chấp hình tưởng mà mắng ngay người dám khi dễ mình rồi nhưng bây giờ cô lại không như vậy , biểu hiện vẫn bình tĩnh còn có vài phần không quan tâm , đối với chuyện này y như không có một chút quan hệ với cô vậy .

Chiếc Limo dừng bánh trước công ty Bác Nhã , một công ty chẳng hề thua kém Nhất Hà . Dương Minh Nguyễn vẫn một thân váy xanh nhạt bước xuống , mái tóc nâu bồng bềnh bay theo gió , dáng người hoàn hảo hấp dẫn ánh nhìn của mọi người , từng bước chân tinh tế mà sang trọng đi vào sảnh công ty Bác Nhã , hàng nhân viên liền chuyên nghiệp chào hỏi .

" Xin chào tiểu thư , cô là có hẹn với ai ." Chàng nhân viên lịch thiệp nỡ nụ cười rồi hỏi .

" Tôi là Dương Minh Nguyệt , có hẹn với Ngô Thanh Lan đến thực hiện quay MV , cho hỏi cô ấy đã đến chưa ? " Cô nhẹ nhàng nở nụ cười .

" À , Dương tiểu thư xin mời đi theo tôi ." Nghe đến tên của cô , cô nhân viên đứng gần đó có chút kinh ngạc nhưng rồi lại trở lại bình thường , đi đến gần cô chuyện nghiệp đưa tay mời .

Dương Minh nguyệt cùng Hà Cổ Uyên đi theo cô nhân viên đến một căn phòng lớn , trước cửa cô nhân viên đưa tay gõ cửa :" Dương tiểu thư đến thưa Giám Đốc ."

Sau tiếng nói cánh cửa liền được nhân viên bên trong mở ra , đầu tiên cô thấy chính là Giám Đốc công ty Bác Nhã _ Đàm Tứ Hoa , ngồi bên phải anh ta là Ngô Thanh Lan và bên trái không ai chính là Bạch Thiên Ngôn _ Ảnh đế vạn người mê .

Thấy cô bước vào , biểu cảm trên mặt từng người điều khác nhau , Ngô Thanh Lan là khinh bỉ xen lẫn sửng sốt , Bạch Thiên Ngôn là ngơ ngẩn lẫn gượng gạo vẫn chỉ có một mình Đàm Tứ Hoa là một bộ mặt hòa nhã ngồi đó , cô biết tên họ Đàm này chắc hẳn đã biết sự thay đổi gần đây của cô nên mới mời cô làm một bản hợp đồng , quả nhiên đối thủ của Hàm Thiên cô không thể xem thường .

Đàm Tứ Hoa tự động đứng lên đưa tay chủ ý bắt tay cùng cô , Dương Minh Nguyệt cũng không ngại , nắm lấy tay hắn coi như mọt cái chào xã giao .

" Thật hân hạnh khi gặp Dương tiểu thư ." Hắn cười một cái ưu nhã nhìn cô .

" Nào dám nhận. Người hân hạnh phải là tôi mới phải chứ , được gặp những gương mặt tiếng tăm của nước thật là một loại vinh dự a ." Cô cười xòa một tiếng , đi đến vị trí của mình mà ngồi .

" Hừ , chẳng qua cũng chỉ là một cái nhân viên nhỏ bé trong Nhất Hà thôi mà ! " Giọng nói trong trẻo vang lên , rõ ràng châm chọc Dương Minh Nguyệt.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top