VOLUME 2 - VERSE 03
VOLUME 2 – VERSE 03
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
'Chuyện tình' vẫn kéo dài từ chỗ phòng làm việc đến tẩm điện, Dysseus hiển nhiên so với những tộc có cánh được nhân loại ước mơ trên bầu trời đó làm cho Satan yêu thích nhiều hơn, Satan không ngừng mạnh mẽ đòi lấy như muốn bù lại phần trong lúc rời khỏi. Lúc nào về tới tẩm điện, lại là lúc nào dừng lại, Dysseus đã hoàn toàn không có ký ức. Lúc tỉnh lại, chung quanh trống rỗng hơn nữa tối tăm, đuốc trên tường cũng không có đốt, thế nhưng hơi thở quen thuộc đang ở phụ cận.
"Satan..."
Dysseus bản năng mà biến ảo màu con ngươi thành màu vàng thích hợp bóng tối hơn, từ trên nhuyễn tháp ngồi dậy, kéo kéo thảm mỏng đắp lên người.
"Del của ta, em cuối cùng cũng tỉnh." Thanh âm Satan truyền tới, chỉ là ngài cũng không quay đầu. Ở trước mặt ngài phân bố một chút điểm sáng đậm nhạt không đồng nhất, Dysseus lập tức hiểu rõ mình đang ở đâu.
Nơi này là phòng có thể phát hiện linh hồn nhân giới kia, Satan hiện tại chỉ sợ là đang xử lý phiền phức do đời sau có hơi thở bóng tối dày đặc quá mức của mình kia sinh ra mang đến.
Dysseus xoay người, đầu ngón chân chạm đất thử sức lực thân thể một chút. Ở sau khi khẳng định hai chân có thể chống đỡ thân thể mới chậm rãi đứng lên, bước chân có chút không có sức ở sau khi dùng phương thức tài tình che lấp, trái lại lộ ra uyển chuyển mà tốt đẹp.
"Thánh anh đã được sinh ra sao?" Dysseus đứng bên cạnh Satan, mắt bắt đầu tìm kiếm điểm sáng trên gương nước.
Độ sáng của Điểm sáng là độ tinh khiết của sức mạnh, kích thước là sự mạnh yếu của sức mạnh. Cho nên trẻ con sinh ra liền mang theo thánh lực, hẳn là sẽ là từ trong hư vô sinh ra một điểm sáng không nhỏ, đồng thời sẽ bởi vì linh hồn không ổn định mà lấp lánh biến hóa.
"Đừng nóng vội." Satan thình lình đưa tay kéo thắt lưng Dysseus, tay kia nâng cằm y lên, cơ hồ đem thiếu niên cao kém một đầu xách lên tới muốn một cái hôn, "Thời gian còn rất nhiều, không bằng chúng ta trước tiên tiếp tục việc không có tận hứng tối hôm qua?"
Dysseus nhớ đến việc trước khi ngủ mê mệt lại một lần nữa bại ở dưới thân Satan, không khỏi hơi hơi trợn mắt liếc mắt nhìn ngài, "Ngài không sợ không để ý bỏ lỡ sự ra đời của thánh anh?"
"Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, Del của ta, điều này sẽ làm cho ta nghĩ đến dáng vẻ khóc cầu xin tha thứ của em." Satan càng thêm ngả ngớn mà vuốt ve cằm và cổ của Dysseus, "Về phần thánh anh, ta chỉ là làm đảm bảo mà thôi. Kỳ thực thánh lực mạnh mẽ nhiều mấy phần,sẽ không có ai chú ý tới nó."
"Nói như vậy thánh anh không chỉ một?"
"Không tệ." Satan kéo Dysseus đến trước người, lại muốn hôn y, nhưng ngại một lần nữa xách lên quá phiền phức, dứt khoát ôm y đến trong lòng, một nụ hôn dài làm cho Dysseus thở hồng hộc. "Thông thường vẫn có mấy cái thánh anh ở chỗ khác nhân giới sinh ra, nhưng lần này... Nên nói vận khí dơi nhỏ của chúng ta không tốt a?"
Tâm trí của Dysseus không thể hoạt động đầy đủ vì tình trạng thiếu oxy tạm thời, nhưng vẫn như cũ bắt được tin trong lời Satan nói. Ma lực tựa như không cần ý nghĩ khống chế vậy tập trung ở lòng bàn tay, triệu hồi ra một đồng hồ cát, con ngươi màu vàng nhìn thoáng qua liền lập tức hoàn toàn hiểu rõ tình hình bây giờ.
Cát trong đồng hồ cát đang từ bên màu đen chảy về phía bên màu vàng kia, lúc tất cả cát đều chảy hết chính là bắt đầu một ngày mới của nhân giới, mà bây giờ cát còn dư lại tối đa cũng chỉ có thể đại biểu thời gian một giờ của nhân giới.
"Nếu như tất cả thánh lực đều tập trung ở trên người một thánh anh..."
"Em sẽ làm gì?" Satan cắt đứt Dysseus, tiếp lời của y ném vấn đề cho y.
Dysseus nhìn chằm chằm cát mịn giữa đồng hồ cát, lại chuyển tầm mắt qua trên gương nước, tầm mắt hơi khẽ rũ xuống, con ngươi che ở dưới lông mi dài mảnh đã không phải là mang mị hoặc ham muốn, mà là người đứng thứ hai Ma giới trong bóng đêm tản ra sắc bén và tàn nhẫn ưu nhã xinh đẹp kia.
"Phong ấn."
"Nga?" Satan cong khóe miệng, "Del của ta lúc nào biến thành người sẽ lưu lại tai hoạ về sau?"
"Vì một nhân loại như thế mà khiến cho nhân giới một năm này thiếu khuyết thánh anh, để cho chủng tộc trên bầu trời bắt được nhược điểm vi phạm hiệp ước, ta không sẽ làm loại quyết định ngu xuẩn này." Dysseus dừng lại một chút, trong khẩu khí mang theo khinh thường, "Huống chi nhân giới từ lâu không phải là thời đại mấy trăm năm trước, một nhân loại với thánh lực cũng chẳng qua là một nhân loại không đủ gây sợ hãi."
"Ha hả, nhược điểm vi phạm hiệp ước." Satan dùng ngón tay vuốt ve cằm và môi Dysseus, "Không tệ, bất kể ta muốn làm gì với trẻ sơ sinh kia đều là vi phạm hiệp ước. Chẳng qua em tính sai một chút, Del của ta. Ta cũng không phải là 'Vì một nhân loại như thế', mà là vì em."
Dysseus sửng sốt một chút, trong chốc lát phân không ra Satan là nghiêm túc hoặc là chỉ là đang chơi chữ với y.
"Ta là thuộc về ngài."
Thiếu niên trả lời, trong phòng rất nhanh vang lên một trận tiếng cười trầm thấp.
"Del của ta, em đây là đang trốn tránh trách nhiệm?" Nâng cằm y cao lên, cả đoạn cổ trắng như tuyết giống như mặc cho người xâm lược vậy.
"Không, ta chỉ là đang miêu tả sự thật, lẽ nào không phải?" Dysseus nhìn mắt người thống trị, trong ánh mắt không có một chút chột dạ, chẳng qua trên khóe miệng lại ở một giây sau đó nhịn không được cong lên một độ cung cực nhỏ.
Mắt Satan lập tức nheo lại.
"Del, "Móng tay Satan biến thành bén nhọn, ngài từ cổ áo của Dysseus đẩy ra thảm mỏng đắp ở trên người y, móng tay từ giữa xương quai xanh một chút một chút dời xuống, ở trên da trắng như mỡ dê lưu lại xuống một đạo dấu đỏ, "Em thật giống như càng ngày càng xảo quyệt?"
Độ cung bên mép Dysseus càng thêm không che giấu, "Cho dù xảo quyệt, cũng sẽ không thay đổi sự thật ta thuộc về ngài." Hai cánh tay y vươn ra từ trong thảm, vòng ở cổ Satan, dâng môi mình lên, "Chủ nhân của ta."
Satan không buông tha thời cơ lại hoàn toàn chiếm lĩnh khoang miệng Dysseus một lần nữa, sau đó thu hồi móng tay thật dài, thỏa mãn mà liếm liếm máu dính trên móng tay lúc thân thiết phá vỡ da thịt của y, vừa lật tay, ma lực tụ lại.
"Như vậy chúng ta hãy phong ấn người may mắn kia đi."
Ma lực màu đen ở trong phòng gần như không thể nhận ra, nhưng Dysseus rõ ràng mà cảm thụ được sức mạnh quay vòng ở phía trên gương nước, thật giống như ưng xoay quanh ở trời cao tìm kiếm con mồi, sau đó ở một thời khắc nào đó đột nhiên đáp xuống.
Một chỗ gương nước, trong bóng tối đột nhiên xuất hiện một điểm màu trắng gần như so với tất cả điểm sáng đều lớn; gần như cùng thời khắc đó, điểm sáng bắt đầu thu nhỏ lại, giống như bị hắc ám cắn nuốt vậy, thẳng đến nó lui đến không thể nào thấy được, phong ấn của sức mạnh mới được tản đi.
Chuyện phiền toái theo như lời Satan nói, kỳ thực cũng chẳng qua là một giây ngắn ngủi như vậy.
"Tốt rồi, xong xuôi, chúng ta nên trở về làm những chuyện khác." Satan có ẩn ý mà nhìn làn da trần trụi của Dysseus.
Dysseus lên tiếng, chỉ cần một đêm không đủ bồi thường Satan, chuyện như vậy y vô cùng rõ ràng, thế nhưng mạch suy nghĩ hình như có chút lơ lửng, giống như quên mất một việc gì rất quan trọng.
"... Satan." Dysseus quay đầu, dời tầm mắt từ trên gương nước về phía Satan, "Sức mạnh thánh anh cân bằng là sắp đi qua một năm? Như vậy nói..."
Y nhớ kỹ đời sau thừa kế sức mạnh của mình kia, lúc hình thành linh hồn cũng không có hơi thở bóng tối khổng lồ như thánh lực ban nãy vậy, như vậy...
" Con dơi nhỏ kia sao?" Satan tà ác mà nhếch khóe miệng lên, ôm Dysseus đi ra ngoài phòng. Đường đến tẩm điện cũng không gần, trước đây Satan nhất định sẽ dùng thuấn di trực tiếp đè Dysseus đến trên giường, nhưng hôm nay lại cố ý dùng hai chân từ từ đi lại, dọc theo đường đi không nói được một lời, đầu óc xấu xa mà nhìn Dysseus lo lắng bất an khó gặp, thẳng đến về tới tẩm điện đặt y vào trên giường mới chậm rãi vẽ vài cái trên không trung.
Một hình ảnh lập thể hiện lên. Trong hình là một đôi vợ chồng trẻ tuổi, tóc đen con ngươi đen, hẳn là người đông phương, một bé con nho nhỏ hiếu động mà vẫy tay ở trong ngực mẹ. Những người này Dysseus cũng không nhận ra, y cũng không dám đi suy đoán đứa bé phương Đông nho nhỏ tóc còn không có mọc ra bao nhiêu này sẽ là cháu cố ngoại của mình. Thế nhưng sau một khắc, người mẹ trẻ tuổi tựa hồ nghe được động tĩnh gì mà quay đầu lại, một "người mẹ" bước ra từ hình ảnh lập thể, tiếp theo người tiến vào hình ảnh vừa xuất hiện ở trong tầm mắt Dysseus, y đột nhiên cảm thấy đầu óc tỉnh táo vẫn luôn cho rằng kiêu ngạo không cách nào tự hỏi.
"... Jennifer..."
Cô gái tuổi thanh xuân tóc vàng, và cô gái phương Đông kia thực sự lớn lên có vài phần giống nhau, nhưng từ trên tuổi nhìn tối đa cũng chỉ có thể là chị em. Chính là Dysseus biết, cô là mẹ của cô gái kia, cô gái ôm đứa trẻ kia là con gái của Jennifer. Jennifer giống nhau như đúc với trong trí nhớ y, cao quý trang nhã giống như lúc y nhìn theo cô rời khỏi đi tìm người yêu của mình.
"Del?" Tay của Satan đột nhiên từ bên cạnh đưa qua, quay mặt Dysseus lại. Dysseus có chút dại ra, ở lúc ý thức được hai mắt của mình vậy mà ẩm ướt đến muốn tuôn ra chất lỏng tức khắc bối rối.
" Nước mắt của Del, ha hả..." Satan cúi người xuống, liếm đi giọt nước mắt chỗ khóe mắt của y, "Thỉnh thoảng nếm một lần cũng không tệ."
"Satan..." Dysseus có chút luống cuống. Đến tột cùng đã bao lâu? Y và người thân và tộc nhân của y xa cách, rời khỏi nhân giới đi tới nơi này, cho rằng tâm tình nhớ đến bọn họ đã chết lặng, thế nhưng hiện tại lại đột nhiên không có chút nào chuẩn bị mà nhìn thấy con gái, Jennifer hạnh phúc mà mỉm cười rõ ràng, còn có cháu ngoại, cháu cố ngoại...
Em bé kia hình như tinh thần và thể lực dồi dào, trong chốc lát lại rất mau ngủ say mất, tương lai sẽ là thống lĩnh Weafer, thậm chí ở huyết giới làm... Vua!
Nhất định sẽ!
Dysseus không nhìn hình ảnh biểu hiện một góc nhân giới kia nữa, y vén thảm trên người ra, quỳ đứng lên thay Satan cởi áo.
"Không xem?"
"Ừm." Dysseus ngẩng đầu, "Ta bây giờ là người hầu của ngài, đại tướng quân của ngài, việc trên mặt đất ta đã không nên quan tâm, bởi vì ngài đã đáp ứng phục hưng Weafer. Vô luận đứa bé kia sẽ trải qua cái gì, ta biết hắn sẽ mang đến vinh quang cho Weafer, này là đủ rồi."
"Không tệ, " Satan cười lên, tiến đến bên tai thiếu niên, "Quan tâm quá nhiều ta sẽ ghen."
Dysseus bị từ cuối cùng kia của Satan làm kinh ngạc một chút, lấy lại tinh thần đã bị Satan đẩy ngã.
"Em là của ta." Satan tách hai chân Dysseus ra. Dysseus nhắm mắt lại, sau đó mở mắt vàng sáng rực ra.
"Đúng vậy, ta là của ngài." Dysseus mang ý cười nhàn nhạt và ánh mắt kiên định. Vô luận nguyên nhân gây ra tất cả bây giờ là cái gì, y hiện tại đã không phải là Delville Weafer, mà là đại tướng quân Ma giới Dysseus Govilla Weafer. Y là sủng nhi duy nhất Ma giới, đứng ở bên cạnh đứng đầu bóng tối, kiêu ngạo mà chờ đợi Weafer lần nữa leo lên đứng đầu bảy tộc.
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói: Ta thiếu chút nữa quên phải đổi mới... Thức dậy liền chạy ra ngoài đi mua đồ, trở về lại bắt đầu nướng cánh gà... Hiện tại cuối cùng nhớ tới cái gì...
Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top