Chương 10 - R18
Cuộc sống của Yejun sau khi xác định quan hệ với Hamin kỳ thật cũng không có nhiều thay đổi. Ngoại trừ việc bất cứ khi nào Yejun đi đâu cũng có Hamin đi cùng (trừ khi hắn bận công việc), Yejun quen thêm vài người bạn mới là bạn bè thân thiết của Hamin, việc đi hẹn hò vài buổi một tuần, cả việc từ nay Yejun khó có thể đi ngủ sớm được nữa... vậy cũng coi như là không thay đổi nhiều lắm, đúng không nhỉ?
Sau sự việc tin đồn hẹn hò, ban đầu cũng có một số người đồng nghiệp xì xào bàn tán làm Yejun cảm thấy vô cùng áp lực, tuy nhiên sau khi Hamin từ chức, tiếp đó là Yejun xảy ra tai nạn, những ý kiến bênh vực họ xuất hiện nhiều hơn. Trong thời gian Yejun nằm viện, những người đồng nghiệp cùng phòng với anh từng qua thăm hỏi, vô tình lại thấy được Yoo Hamin đang ân cần chăm sóc Yejun. Dù có chút ngại ngùng nhưng Yejun cũng nhân cơ hội đó mà công khai mối quan hệ của hai người. Rất may đồng nghiệp của anh đều là những người tử tế, bọn họ tỏ ra thấu hiểu, cũng gửi tới hai người lời chúc phúc chân thành. Yejun vô cùng cảm động trước hành động này của họ.
Mình thật sự rất may mắn khi được gặp những người tốt bụng như vậy, Yejun nghĩ thầm khi anh đứng dưới sảnh toà nhà chờ Hamin. Thường ngày Hamin thường đến đón anh rất đúng giờ nhưng không hiểu sao hôm nay hắn lại tới trễ. Yejun có chút sốt ruột nhìn đồng hồ, trong lòng bắt đầu lo lắng. Khoảng mười lăm phút sau, một chiếc ô tô màu đen quen thuộc chạy chậm tới trước cửa toà nhà. Yejun tiến tới mở cửa xe, anh thấy Yoo Hamin đầu tóc bù xù đang ngồi trên ghế lái nhìn anh cười một cách ngốc nghếch. Hắn thấp thỏm ngó ra đằng sau, ngón trỏ đưa lên miệng ra hiệu cho Yejun yên lặng. Người thanh niên tóc xanh tò mò nhìn vào hàng ghế sau. Ở đó anh ngạc nhiên thấy một đứa bé trai nhỏ xíu đang nằm ngủ trong nôi. Đứa bé có mái tóc đen, nhìn qua vô cùng giống với Hamin. Yejun quay lại nhìn Hamin. Gã đàn ông mấp máy môi thì thầm, không dám phát ra tiếng động:
"Thằng bé là Ye Bin, cháu trai em. Chị dâu em bị ốm nên anh trai em có nhờ em chăm nó vài ngày. Mãi em mới dỗ nó ngủ được đấy."
Yejun cố nín cười trước vẻ mặt căng thẳng của Hamin. Anh nhẹ nhàng lên xe, chiếc xe lại chầm chậm rời đi. Suốt quãng đường đi, hai người họ phải giữ yên lặng hết sức vì sợ sẽ đánh thức đứa trẻ. Về đến chung cư, Yejun xuống xe trước rồi xách theo đồ đạc, tiếp đó Hamin khẽ khàng mở cửa ghế sau, tháo dây an toàn rồi bế đứa bé lên. Cả hai người cẩn thận đi về căn hộ, quãng đường chỉ khoảng một trăm mét nhưng Hamin căng thẳng tới toát cả mồ hôi. Rốt cuộc họ cũng vào được đến nhà, Yejun hỗ trợ hắn xếp đồ cho em bé trong phòng ngủ chính rồi Hamin lại nhẹ tay đặt đứa nhỏ vào trong nôi. Hai người lặng lẽ rời khỏi phòng, ra đến ngoài phòng khách, Hamin ngồi xuống sofa, lau mồ hôi thở phào.
"Sợ thật đấy. Yejunie hyung, anh không biết chứ... thằng nhóc này cứ xị mặt mếu máo từ lúc rời nhà. Em phải dỗ mãi nó mới nín đó."
Yejun bước lại gần, anh bật cười. "Anh thấy đứa bé rất đáng yêu mà."
"Đó là anh chưa thấy lúc nó mè nheo thôi." Hamin cũng cười, hắn nắm lấy khuỷu tay Yejun kéo anh lại gần mình rồi choàng tay ôm lấy eo anh. Gã đàn ông thập phần trẻ con mà dụi đầu vào ngực anh, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua đôi môi Yejun. Người thanh niên tóc xanh đưa tay xoa xoa mái tóc bù xù của Hamin khiến hắn thoải mái mà nheo mắt lại, rồi anh cúi đầu, đôi môi ngọt ngào chạm nhẹ lên môi Hamin. Yoo Hamin thuận thế ngửa người ra sau đón nhận nụ hôn của người yêu, bàn tay hắn bắt đầu luồn vào trong áo Yejun vuốt ve, cũng dần dần di chuyển xuống bên dưới. Yejun quỳ gối giữa hai chân Hamin, anh bắt đầu thở dốc.
Đúng lúc này, trong phòng ngủ vang lên tiếng khóc. Hai người đàn ông giật mình, Yejun vội đứng dậy sửa lại quần áo rồi đi vào phòng kiểm tra. Hamin chửi thề một tiếng nhưng hắn cũng nhanh chóng theo sau Yejun. Trong phòng ngủ, bé Ye Bin đã tỉnh dậy, lúc này đứa bé đang nằm trong nôi khóc thút thít. Yejun bật đèn lên, giọng anh mềm nhũn:
"Ye Bin ơi, con sao thế?"
Đứa bé thấy người lạ thì càng khóc to hơn. Yejun có chút bối rối, lúc này Hamin cũng vào tới nơi, hắn lại gần chiếc nôi bế Ye Bin lên, để đứa bé tựa đầu lên vai mình rồi bắt đầu nhẹ nhàng vỗ lưng cho nó. Nhìn điệu bộ thuần thục của Hamin, Yejun chợt cảm thấy trong lòng ấm áp. Đứa trẻ nhanh chóng ngủ thiếp đi, Hamin đặt nó xuống rồi kéo Yejun ra khỏi phòng.
Hai người cũng đã mệt lử nên họ chỉ ăn tối qua loa, đi tắm rồi đặt lưng lên giường ngủ say sưa. Trong giấc mơ, Yejun thấy mình và Hamin cũng có một đứa con. Đó là một bé trai có mái tóc đen giống Hamin, đôi má phúng phính như trái đào, mắt xanh ánh tím tương tự Yejun. Anh bế đứa bé nhỏ xíu trên tay, trong lòng vừa ngọt ngào vừa ấm áp. Đến tận lúc tỉnh dậy, Yejun vẫn còn xúc động. Có lẽ bởi giấc mơ này mà anh đột nhiên thấy vô cùng thân thiết với bé Ye Bin. Đứa trẻ mới chỉ hơn một tuổi, cái tuổi dễ gần, dễ yêu, tính tình Yejun vốn dĩ cũng rất dịu dàng dễ mến, vậy nên dưới sự chăm sóc của Yejun, nó nhanh chóng quấn quýt với anh vượt xa cả ông chú Hamin của nó. Yoo Hamin ngẩn người nhìn Yejun tự nhiên mà ôm lấy bé Ye Bin, trong lòng đột nhiên nảy ra một ý nghĩ. Nếu như hai người bọn họ kết hôn, vậy họ cũng có thể xem xét có một em bé đi? Tưởng tượng trong nhà có một em bé có mái tóc xanh dương của Yejun và màu mắt đen ánh lục của hắn, tâm tình Hamin thập phần kích động. Hắn lẳng lặng ghi nhớ điều này, định bụng có rảnh sẽ tìm hiểu phương pháp sinh con dành cho các cặp đồng tính xem sao.
Yejun quay đầu nhìn Hamin: "Hamin à, em pha xong sữa cho Ye Bin chưa?"
"Đây đây." Yoo Hamin bừng tỉnh, đưa bình sữa cho Yejun. Người thanh niên tóc xanh cho Ye Bin uống sữa rồi bế đứa bé lên vai, tay vỗ nhẹ lưng em bé. Hamin trêu chọc:
"Yejun hyung có vẻ thích em bé nhỉ?"
"Ừm, em gái anh kém anh khá nhiều tuổi nên hồi đó anh cũng quen chăm sóc con bé rồi. Với lại bé Ye Bin cũng rất ngoan mà." Yejun cúi đầu hôn nhẹ lên mái tóc mềm mại của đứa bé. "Bé đáng yêu lắm."
"Yejun hyung, anh xem, chúng ta lúc này trông giống một cặp cha mẹ đang nuôi con nhỏ ghê."
Những lời này sao nghe có vẻ quen quen? Yejun nghĩ vậy nhưng anh cũng chỉ cười phụ hoạ Hamin, bởi trong lòng anh cũng cảm thấy tương tự. Hamin nhìn dáng vẻ dịu dàng của Yejun, trong lòng ấm áp vô cùng. Thế nhưng tối đó khi hắn đang đè Yejun xuống giường thì bé Ye Bin ở phòng bên cạnh đột nhiên khóc to. Nhìn người yêu vội vội vàng vàng đẩy mình ra để sang kiểm tra đứa bé, Yoo Hamin chợt cảm thấy hối hận. Sinh con gì đó... chắc phải suy nghĩ lại thôi.
Vài ngày trôi qua thật nhanh, chị dâu của Hamin đã khoẻ lại. Hai người họ thập phần lưu luyến đưa bé Ye Bin về với bố mẹ, đương nhiên, lưu luyến ở đây ý chỉ Yejun. Còn về phần Yoo Hamin, hắn cũng có chút nhớ đứa bé đáng yêu này, nhưng phần nhiều là thở phào nhẹ nhõm. Việc đầu tiên hắn làm sau khi trở về nhà là ôm lấy Yejun rồi đứng ở tiền sảnh hôn anh kịch liệt. Yejun cũng bị sự cuồng nhiệt của hắn lây nhiễm. Anh ôm lấy cổ Hamin, người kia liền nhấc bổng Yejun lên, đặt anh ngồi lên tủ giày.
Hai người quấn riết lấy nhau, Hamin kéo khoá quần để lộ dương vật cương cứng của mình. Hắn lôi ra gel bôi trơn đặt sẵn trong túi, giúp Yejun cởi bỏ chiếc quần vướng víu rồi vội vã nới rộng lỗ nhỏ của anh. Gã đàn ông nâng hai chân Yejun lên, hấp tấp đâm thẳng dương vật vào bên trong lỗ nhỏ ướt đẫm. Cả hai người cùng rên lên một tiếng, Hamin bắt đầu đẩy hông một cách chậm rãi rồi tăng dần tốc độ. Lúc này Yejun chỉ mặc trên người một chiếc áo thun trắng, bên dưới anh hoàn toàn trần trụi, chiếc quần lót lỏng lẻo treo ở cổ chân, đung đưa theo mỗi nhịp thúc của Hamin. Một tay anh khó nhọc chống lên tủ giày phía sau mình, tay kia choàng qua cổ Hamin. Gã đàn ông tóc đen vừa dập hông thật mạnh vừa cúi người hôn lên môi anh. Yejun khép hờ đôi mắt, miệng rên rỉ, cảm nhận dương vật của Hamin liên tục mài vào tuyến tiền liệt của mình. Bên trong lỗ nhỏ của anh ướt đẫm, mỗi lần dương vật của Hamin thọc vào rút ra, lỗ nhỏ lại trào ra chút chất nhờn làm ướt cả lông mu dưới háng Hamin. Cơ thể Yejun nảy lên vì những cú thúc mạnh bạo, anh rướn người, rên rỉ:
"Chậm một chút... ưm... Hamin... nếu em cứ làm nhanh như vậy thì anh sẽ..."
Người thanh niên cảm nhận khoái cảm lan khắp toàn thân, dương vật anh phụt ra vài luồng tinh dịch trắng đục làm ướt cả bờ ngực trắng nõn. Bên trong lỗ nhỏ của anh cũng co chặt lại vì cao trào, lỗ nhỏ dâm đãng mút chặt lấy dương vật của Hamin. Hắn thở hổn hển hôn lên môi Yejun, dưới thân vẫn không ngừng dập mạnh:
"Chờ em một chút, bé cưng ... em sắp bắn tinh rồi..."
Rốt cuộc, Hamin rên lên một tiếng rồi cũng xuất tinh bên trong lỗ nhỏ của Yejun. Hắn tựa đầu vào hõm vai anh thở dốc, rê lưỡi liếm đi những giọt mồ hôi ướt át trên cổ, trên ngực anh. Yejun mệt mỏi mặc cho hắn đùa nghịch. Hamin âu yếm thì thầm vào tai anh:
"Em yêu anh, Yejunie hyung."
Yejun mỉm cười trả lời: "Anh cũng vậy."
Nhìn nụ cười của người thanh niên tóc xanh, trong lòng Yoo Hamin chợt dâng lên một ham muốn chiếm hữu mãnh liệt. Hắn thật sự là yêu chết người này, chỉ muốn ngày ngày khoá chặt Yejun ở nhà, khiến cho toàn bộ thân thể Yejun lây dính mùi vị của hắn, dù có làm cách nào cũng không thể xoá mờ. Trong đầu hắn bắt đầu mơ hồ mường tượng ra cuộc sống sau này của họ: hắn sẽ cầu hôn Yejun vào một buổi tối lãng mạn trong sự chúc phúc của bạn bè và gia đình. Bọn họ sẽ tới trung tâm sinh sản, gần một năm sau sẽ chào đón em bé đầu tiên. Họ sẽ cùng nuôi dạy đứa bé, nhìn nó trưởng thành, rồi họ già đi cùng nhau. Yoo Hamin cứ tưởng tượng như vậy, hắn xúc động cúi xuống hôn môi Yejun rồi bế anh vào phòng.
Đương nhiên, những chuyện đó lúc này mới chỉ là ý tưởng của Hamin. Vài ngày sau, khi hắn đang tập trung làm việc thì nhận được một cuộc gọi bất ngờ từ một số điện thoại xa lạ. Đầu dây bên kia vang lên một giọng nữ quyến rũ. Hamin nhíu mày:
"Có chuyện gì vậy, Seoyeon?"
Cô gái nắm chặt tay khi nghe thấy thái độ hờ hững của Hamin. Nhưng cô ta rất nhanh đã đổi giọng ngọt ngào:
"Cũng không có gì đâu, anh Hamin. Lâu rồi bọn em không gặp anh, định hẹn anh đi chơi cùng mấy người bạn trong nhóm chúng ta ấy mà."
"Nghe nói anh Hamin đã có người yêu rồi, hay là mang cả anh ấy đi cùng, tiện thể làm quen với mọi người luôn đi?"
"... Được rồi, gửi cho tôi địa chỉ đi." Hamin trả lời.
Seoyeon nhẹ nhàng thở ra một hơi. Cô ta nhanh chóng báo tên một quán bar nổi tiếng. Nhìn vào cái tên của Hamin trên màn hình điện thoại, Seoyeon trầm ngâm, sắc mặt trở nên khó coi. Nam Yejun... để xem anh rốt cuộc là người như thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top