hãy để anh bên em 1
Tóm
da
tắt nội
70
dung:
Vân
c
Vy không
06
biết nếu
1
như ba năm
4
sau cô chịu
b
bỏ qua quá
b
khứ, mở
9
rộng tấm
1
lòng, cái
a
mà cô nhận
5
được lại
b
là một tình
88
yêu càng
1b
nồng nàn
fd
hơn so với
f
trong kí ức.
Giang
60
Nhan cũng
0
không biết
2
rằng, nếu
d
như anh chịu
16
ít yêu cô
8
đi một
8
chút, không
ff
cần phải
ed
cẩn thận
25
che giấu
8
bản thân,
2d
anh sẽ phát
a
hiện ra rằng
d
cô càng ở
e2
gần anh hơn.
Để
ee
cho cuộc
7
sống của
2
cô càng thêm
24
hạnh phúc
4
và viên mãn,
48
anh có thể
ed
để cho
6
thời gian
c
quay ngược
b5
trở lại,
7
mặc dù anh
9
chẳng phải
5
thần thánh,
89
chỉ là một
2c
người đàn
e
ông đời
b
đời kiếp
19
kiếp yêu
ba
cô.
Gửi
8
một phần
a
tâm tình
32
cho tuổi
aa
xuân đã
d5
lâu không
b7
gặp lại
Nhớ
f
nhung một
5b
người dám
d
yêu dám hận
Tin
16
tưởng cảm
8
giác thủy
9
chung sẽ
2
vui vẻ hơn
6b
một chút
Thà
ae
rằng bị
b2
tổn thương
f
còn hơn là
23
nói dối.
Thông
0
tin về tác
6
phẩm
Tác
52
giả: Vân
33
Nghê
Người
f
dịch:Thanh
d5
Loan
Khổ
8
sách 14 x
0
20,5 cm
NXB:
63
Văn Học
6
và Công ty
2
cổ phần
f1
sách Văn
7
Việt liên
2
kết xuất
e5
bản
Tay
83
gấp 7cm
Thể
e
loại:Tiểu
57
thuyết tình
4
cảm Trung
f
Quốc
MỞ
c
ĐẦU
Bạn
c6
có tin trên
a4
đời này
96
có chuyện
e1
thời gian
9
quay ngược
cc
lại không?
Thời
cf
gian là một
ba
thân dây
0
leo mềm mại
ed
vươn mình
5
về phía
c8
trước.
Chúng
d8
ta là những
fc
bông hoa nhỏ
bd
bé nằm đối
3
điện với
2
nhau trên
13
cái thân
b
dây leo ấy.
c © DiendanLeQuyDon.com
Anh muốn
e
được lại
22
gần em nhưng
a
lại sợ
2
em sẽ tàn
58
úa và rơi
1
rụng xuống
61
mặt đất.
Có
0
thể chúng
d
ta đã bỏ
f5
lỡ kiếp
67
này, không
31
biết bao
4
giờ mới
25
có thể gặp
aa
lại. Nhưng
ba
cũng rất
4
có thể chúng
1
ta sẽ gặp
5
lại nhau
83
giữa biển
6
người mênh
71
mông.
Vân
37
Vy thường
d
ngồi bên
5
cửa sổ
83
chờ đợi
82
Giang Nhan.
15 © DiendanLeQuyDon.com
Trên bục
d
cửa sổ
9a
của cô còn
66
có một cây
86
hoa nhài đang
a
nở hoa thơm
d
ngát. Mỗi
5
khi mở cánh
8
cửa phòng
c
ra, những
4
cánh hoa lại
d6
rung rinh trong
89
gió. Cứ
48
mỗi lần
d
như vậy,
b3
cô lại cố
1
tình nói
b7
thật to:
7e
-Ấy, có
6b
phải Giang
d6
Nhan đến
1
không nhỉ?
Giờ
5a
đây, Giang
0
Nhan sẽ không
f8
bao giờ đến
0
nữa.
Những
a8
bông hoa nhài
4
của cô cũng
a6
đã rơi
c
rụng, những
11
cánh hoa nhỏ
72
bé vàng úa
27
rơi đầy
e
bục cửa
f9
sổ của
e5
Vân Vy.
Cô
0
nhặt một
16
cánh hoa bỏ
9d
vào miệng….Hóa
58
ra cánh hoa
f
có vị đắng.
Rõ
94
ràng đang
20
là mùa xuân
22
mà sao cô
8
cảm thấy
1
toàn thân
8
lạnh toát
9
như đang
7
ở trong
d
những ngày
b
tháng chạp
02
rét mướt.
Cỏ
a4
cây bên ngoài
96
cửa sổ
7
mặc dù đã
de
nhú lên những
d
chồi xanh
3f
mơn mởn,
b1
báo hiệu
f
một mùa
a
xuân hừng
a
hực sức
27
sống đang
e6
đến, nhưng
89
mùa xuân
96
trong lòng
0
cô đã bị
e
mang đi mất….và
33
cũng sẽ
29
không bao
25
giờ quay
28
trở lại.
Bệnh
b6
viện, nhà
7
xác, tai nạn
6
xe, di vật…tất
cd
cả đều
de
mơ hồ như
a9
một cơn
66
ác mộng
33
của cô.
-Đây
1b
là di vật
02
của người
5
đã khuất!
Những
2
món đồ
dd
quá quen thuộc:
57
cặp đồng
94
hồ đôi
6
mà họ đã
47
cùng mua,
7d
cái ví tiền
8
có để tấm
e
ảnh chụp
10
chung của
3
hai người,
fe
cái mặt
8
thắt lưng
ab
da mà cô
04
mới mua cho
d
anh, bộ
de
quần áo
8
thấm đẫm
4
máu tươi,
01
còn cả một
c
cái hộp
7a
bằng da đựng
44
đồ trang
34
sức…. Vân
77
Vy tay run
8c
run mở cái
db
hộp đó
6
ra, bên trong
df
là một cái
f7
nhẫn kim
c
cương sáng
e1
lấp lánh.
Vân
9
Vy đóng nắp
f
cái hộp
90
lại, ánh
93
mắt thẫn
f0
thờ.
-Cô
3
phải làm
f9
một số
1
thủ tục
41
để nhận
7e
những thứ
3
này về!
Vân
9
Vy đứng
2
dậy.
-Này
ce
cô, cô không
2
nghe thấy
7c
tôi nói gì
d
à?
Là
54
giả, tất
d2
cả những
9
thứ này
2
đều là
4c
giả, thật
5f
là nực cười!
92
Vân Vy ngồi
40
thu mình trong
5
một góc
6
nhỏ của
6b
bệnh viện,
c
bàn tay cô
d
vô thức
d3
cào lên bức
0
tường lạnh
e4
ngắt của
4
bệnh viện.
Giang
42
Nhan vẫn
c2
còn sống,
a
không ai có
4d
thể cướp
e
mất anh ấy
41
được!
Đây….tất
b
cả chỉ
4
là một giấc
c3
mơ hoang đường
7
của cô,
bb
chỉ cần
f
tỉnh lại
d
thì mọi
a9
điều tồi
a
tệ này sẽ
e4
tan biến.
Cô
f
tưởng rằng
ac
cô sẽ là
5
một cô gái
c
bình thường,
79
cô tưởng
14
rằng cô
5c
có thể nắm
7
tay Giang Nhan
2
đi đến
d
cuối đời….thế
e
nhưng đột
71
nhiên anh
1e
lại bỏ
80
cô để đến
a
một nơi
f
rất xa.
Chẳng
8
biết bao
1
lâu sau, Vân
b
Vy mới khó
25
nhọc đứng
72
dậy. Cô
4a
không thể
1a
đứng ở
80
đây chờ
5
đợi, cô
a
nhất định
4c
phải đến
2a
bên Giang
0c
Nhan. Chỉ
a
cần được
fb
ở bên anh
03
thì có phải
c
trả cái
e9
giá đắt
e
như thế
e3
nào cô cũng
a
thấy xứng
8
đáng.
-Giang
0
Nhan ơi…-
5
Vân Vy khe
8a
khẽ gọi
2
tên anh. Cô
0
luôn hi vọng
6
trong dòng
f
người đông
40
đúc sẽ
ff
có ai đó
8
ngoảnh đầu
de
lại nhìn
0
cô, sẽ có
d
một người
6
yêu thương
6a
một đứa
4
con gái bình
3
thường như
21
cô, sẽ có
1b
một người
61
mãi mãi ở
b
bên cô.
Thế
5
nhưng Giang
dd
Nhan ơi, nếu
1
như tất
dc
cả những
35
thứ này
7
có thể làm
f
lại từ
c
đầu, có
2
thể quay
6
trở lại
7
lúc trước
d
khi hai người
36
gặp nhau,
09
thì cô thà
15
cô độc
a
một đời
c
chứ không
28
muốn được
a5
gặp gỡ
5
với anh,
a
mà cho dù
0
có gặp gỡ
d9
cũng sẽ
4
không yêu
0
nhau.
….Cho
f1
dù cô có
c
phải cô
0
độc cả
f5
một đời.
CHƯƠNG
0
1: TẠM BIỆT
Có
f
lẽ nỗi
4
đau khổ
9e
của một
9f
người thật
31
sự có thể
0c
làm cảm
1
động đến
a
ông trời,
e
vì vậy ông
7
trời mới
0
cho cô một
3
cơ hội,
dd
để cuộc
5
đời của
8
cô được
25
quay trở
af
lại.
Vân
d7
Vy chỉ cảm
c
thấy bản
d
thân mình
e
chờ đợi
8
trong bóng
16
tối rất
f
lâu, để
20
rồi cuối
6
cùng bỗng
a
có người
43
nói thầm
b
bên tai cô
0d
rằng: -Cuộc
f0
đời của
6
cô sẽ được
95
bắt đầu
9a
lại. Cô
8
sẽ được
14
quay trở
f1
lại thời
85
điểm trước
84
khi gặp gỡ
2b
với Giang
ec
Nhan. Nếu
7
như cô muốn
1
lại có được
0
hạnh phúc,
e0
vậy thì
c
hãy cố gắng
2
thay đổi
a
tất cả!
Đúng
03
vào lúc cô
9a
đang nghĩ
d
rằng đó
6
chỉ là những
ff
hoang tưởng
83
của cô thì
7c
giọng nói
e
ấy lại
2
vang lên:
c
-Nhớ kĩ,
f1
hãy trân
8
trọng cơ
5
hội này!
Vân
22
Vy cảm thấy
87
tất cả
52
những chuyện
07
này đều
d
đột ngột
15
giống như
b
vụ tai nạn
83
ấy….nhưng
fb
nó lại là
c8
sự thực.
Tiếng
4
chuông báo
5
thức réo
71
rắt đến
59
đinh tai….
Vân
f
Vy ngái ngủ
5
mở mắt
9
ra, ánh nắng
78
mặt trời
8f
buổi sớm
49
xuyên qua
4
rèm cửa
32
sổ chiếu
ff
vào người
d
cô. Cô động
a7
đậy đôi
3
bàn chân.
a © DiendanLeQuyDon.com
Một vật
2
gì đó mềm
c
mềm trên
2
tấm chăn
46
khẽ cựa
a
quậy….
f © DiendanLeQuyDon.com
Con mèo đen
46
mở to đôi
7
mắt màu
d0
vàng kim nhìn
15
cô, há miệng
1b
ngáp một
c
cái thật
4
dài rồi
1d
tiếp tục
82
chìm vào
fa
giấc mộng.
ef © DiendanLeQuyDon.com
Một buổi
c7
sáng thật
7
yên tĩnh,
df
cô lắng
3
tai nghe tiếng
bd
đồng hồ
67
tích tắc
9
ở bên tai.
4 © DiendanLeQuyDon.com
Năm năm rồi,
9
cô vẫn chưa
e7
quen với
c
năm năm quay
2a
ngược thời
e6
gian này.
Trên
4
đầu giường
98
có đặt
8
một bức
6
ảnh cô
3
chụp ở
f
sân trượt
8d
tuyệt, cô
e
hơi nheo mắt,
bb
mặc dù cảnh
2
có đơn điệu
4b
nhưng nụ
2c
cười của
72
cô lại cực
b0
kì hạnh
11
phúc. Thời
5
gian ghi trên
86
bức ảnh
99
là ngày 10
dd
tháng 12 năm
a
2007, đó
ce
là ngày sinh
c5
nhật lần
5a
thứ 27 của
4
Giang Nhan.
Vào
23
một buổi
76
sáng năm
be
2007, sau
3
khi xảy ra
df
vụ tai nạn
f
của Giang
a
Nhan, Vân
d4
Vy phát hiện
9
ra rằng mình
8
đã trở
a
lại năm
a8
2004, lúc
b5
đó cô vẫn
2d
chưa quen
34
biết với
7
Giang Nhan.
3 © DiendanLeQuyDon.com
Sau khi phát
e
hiện ra sự
e
thực này,
8
cô đã gần
f
như lập
c6
tức rời
3
khỏi cái
e
thành phố
ed
mà cô đã
9e
sinh sống
6
biết bao
0
nhiêu năm
8
nay. Bởi
4a
vì cô tin
7
rằng, chỉ
0c
cần cô với
e7
Giang Nhan
9
không gặp
51
mặt thì
69
vận mệnh
8
của Giang
0
Nhan sẽ thay
7
đổi. Sự
2
thực đúng
1
như cô tưởng
35
tượng, ngày
3
10 tháng
30
12 năm 2007,
fe
Vân Vy đến
9a
từ tương
0
lai đã gặp
6
Giang Nhan
4
26 tuổi,
c7
là người
8
vốn dĩ đã
d
phải rời
7
bỏ thế
8
gian này đang
22
tắm mình
9
trong ánh
50
nắng mặt
c
trời rạng
e7
rỡ. Khuôn
ff
mặt thân
26
thương ấy
97
khiến cho
7
cô vui mừng
6
đến rơi
34
nước mắt.
Vân
6b
Vy đưa tay
1
lên chạm
a9
vào bức
5
ảnh.
Cũng
ce
vào ngày
63
hôm ấy,
29
Vân Vy và
c
Giang Nhan
c
đã đi lướt
0d
qua nhau. Ánh
a
mắt của
1b
anh chỉ
7
vội vàng
48
lướt qua
3
mặt cô,
a8
lạnh nhạt
31
giống như
cb
ánh mắt
a
dành cho một
dc
người dưng.
4 © DiendanLeQuyDon.com
Sau đó anh
94
nhanh chân
87
rảo bước
5
đến bên
f8
một cô gái
1
xinh đẹp,
ac
hai người
4
họ thân
d8
mật nắm
6
lấy tay nhau.
b6 © DiendanLeQuyDon.com
Nghĩ đến
9d
đây, Vân
d
Vy liền nhắm
b
chặt mắt
97
lại, đây
99
là sự lựa
26
chọn của
4
cô, chỉ
e
cần Giang
0
Nhan vẫn
7
còn sống…chỉ
c
cần anh ấy
98
vẫn còn
b
sống….
Cô
69
đã xem không
70
ít tiểu
a
thuyết quay
6
ngược thời
8e
gian, các
de
nhân vật
6
nam chính
eb
và nữ chính
17
trong chuyện
d2
sau khi quay
c
ngược thời
22
gian đều
25
gặp lại
7
nhau, lại
9
yêu nhau và
c2
sống những
3
ngày tháng
d
hạnh phúc
ba
bên nhau.
5 © DiendanLeQuyDon.com
Chẳng phải
3
cô chưa từng
8
nghĩ đến
4
chuyện sẽ
b
cùng anh nối
99
lại mối
21
tình duyên,
ff
chỉ có điều
c
không hiểu
3c
vì sao, sau
28
khi quay ngược
c
thời gian,
ec
giữa cô
e
và Giang Nhan
1
như bị ngăn
c
cách bởi
96
một bức
40
tường, cả
b4
hai đều
c
không thể
ff
lại gần
5e
nhau được.
d4 © DiendanLeQuyDon.com
Giang Nhan….dường
71
như đã tan
5
biến hoàn
e
toàn trong
15
cuộc đời
3
của cô.
Chẳng
8f
mấy chốc
f9
đã bước
3b
sang năm 2010.
f5 © DiendanLeQuyDon.com
Cô và Giang
c7
Nhan vốn
1
định sẽ
0
cưới nhau
90
vào ngày
7
10 tháng
c5
10 năm 2010.
c3 © DiendanLeQuyDon.com
Vân Vy khẽ
98
cười, giờ
a
anh đã có
75
cuộc sống
1
mới của
14
mình, có
1
phải cô
e
cũng nên….Chỉ
9a
cần nghĩ
3
đến việc
4
phải nói
3
lời từ
c9
biệt với
0c
tình yêu
80
trước đây
c2
của mình,
5
trong lòng
73
cô lại
a
cảm thấy
3
tột cùng
d
đau đớn.
Con
c
người không
7
nên đòi
2
hỏi quá
c
nhiều!
Dù
5d
gì cũng
2
là hai người
f
bị vận
e
mệnh chia
eb
cách, cô
9d
làm sao có
d
thể cứ
5b
mãi ôm ảo
3d
tưởng được
c
trở về
75
bên anh?
Mặc
b4
dù nghĩ
9f
như vậy
33
nhưng lồng
3
ngực cô
15
vẫn cảm
5
thấy đau
a0
tức.
Vân
e
Vy vừa nghĩ
2d
vừa lần
d
tìm điện
a0
thoại. Tiếng
f2
chuông điện
7
thoại đinh
2
tai vang lên
f
đầy thúc
1
giục.
-Chị
4
Vy ơi…-
7e
giọng nói
1a
ở đầu
5
dây bên
51
kia cuống
63
quýt: -Sếp
7
nói đề
3
án tối
b
qua chúng
04
ta đưa lên
c6
có vấn
b
đề, chị
92
đến công
4
ty ngay đi!
-Nếu
6
như bộ
1
phận kinh
c
doanh nói
19
bảng dự
6
thảo của
9
chị có
b
vấn đề
1
thì em cứ
1
lấy tập
18
tài liệu
b2
ở trong
9
ngăn kéo
ec
thứ hai
4
bên tay phải
6
trong phòng
28
làm việc
1e
của chị
b4
đưa cho
a
họ!- mâu
4
thuẫn giữa
3
bộ phận
d
kinh doanh
9
và bộ phận
0b
của Vân
62
Vy chẳng
d7
phải chuyện
fc
ngày một
de
ngày hai
b1
nữa. Bộ
8
phận kinh
0
doanh thường
3a
xuyên chọc
69
ngoáy bộ
01
phận của
0e
cô trong
24
mỗi cuộc
a
họp. Nếu
2
như không
c
phải cô
a
luôn có
40
sự chuẩn
6
bị trước
b
thì có lẽ
2
mới sáng
a
sớm cô
9
đã phải
d8
xấp xấp
1
ngửa ngửa
33
lao đến
7a
công ty rồi.
-Chị
3
Vy, thế
4c
hôm nay chị….
-Hôm
9
nay tôi xin
5d
nghỉ!- khó
18
khăn lắm
4c
mới có
5d
một ngày
3c
cuối tuần,
4
cô với
ee
chị Đường
8
đã hẹn
d0
nhau ra ngoài
fe
dạo phố,
a
cô cũng
cb
tranh thủ
73
thư giãn
9
đầu óc
d9
một chút.
8 © DiendanLeQuyDon.com
Suốt hai
4
năm nay,
0
ngày nào
b
cũng cắm
9
đầu vào
e
đống công
ce
việc bề
9a
bộn khiến
8b
cho đầu
8
óc của
8
cô lúc nào
3
cũng căng
bd
như dây
ee
đàn.
-Tiểu
c
Vy, chị
4
đã ra khỏi
03
nhà rồi,
0
em nhanh lên,
1
đừng có
a
đến muộn
6
đấy!
Tiếng
9
điện thoại
b6
thúc giục
6d
vang lên,
22
Vân Vy cuống
8f
quýt chuẩn
8d
bị mặc
e
quần áo.
4 © DiendanLeQuyDon.com
Nhưng vừa
b
mở tủ
3
ra cô mới
22
phát hiện
6
ra rằng
8
trong tủ
c0
quần áo
1
của cô
fb
toàn là
0
quần áo
9
công sở.
Vân
fd
Vy khó khăn
0
lắm mới
2
tìm ra được
22
một bộ
29
quần áo
c
rộng rãi
4
để mặc,
e
sau đó cặp
6
vội mái
e
tóc lên,
f
xách theo
5
cái túi
01
xách. Đã
8
ngần ấy
c2
năm rồi
44
mà cô vẫn
bf
ăn mặc,
e
chải chuốt
3
vô cùng
1e
qua loa. Cho
1a
dù có là
a
Giang Nhan
2
thì nhìn
62
thấy cô
71
trong bộ
91
dạng này
e8
chắc cũng
9
chết vì
cc
cười mất!
Ra
1
khỏi nhà,
5
Vân Vy hít
bb
một hơi
a
thật sâu,
89
lòng thầm
fe
mong hôm
f
nay sẽ có
ef
một ngày
2
thư giãn.
Vốn
c8
dĩ đã chuẩn
ff
bị sẵn
5e
tâm lí để
0
đón nhận
d
một ngày
5
thư thái,
b
vui vẻ.
f © DiendanLeQuyDon.com
Nhưng vừa
b5
nhìn thấy
8
người đứng
1d
đối diện
de
với mình,
c0
trong lòng
35
cô lại
6b
thầm kêu
93
trời. Biết
c
trước thế
f0
này thì
b7
cô đã đi
7a
làm cho xong,
1
ít nhất
21
cũng lấy
b
được lòng
fe
sếp!
Cô
a9
đến như
0
đã hẹn.
46 © DiendanLeQuyDon.com
Nhưng chị
6
Đường
9
đến lúc
5
ấy lại
6
lỡ hẹn,
3
đã thế
f
còn “nhồi”
04
cho cô một
b8
“người
23
bạn khác
8
giới”
f
nữa chứ.
Chị
4b
Đường
6
ngọt ngào
c9
giới thiệu
a
trong điện
6e
thoại: -Đấy
f2
là Triệu
3e
Dương, là
f8
trưởng
8
phòng nhân
2
sự của
66
công ty chị.
9 © DiendanLeQuyDon.com
Hai người
b
cứ tự
3a
nhiên nói
77
chuyện,
0d
chị bất
47
ngờ có
0
việc gấp
63
phải giải
ff
quyết, chắc
2
không đến
b
chỗ hẹn
c
với em được!
Rõ
f
ràng đây
3
là âm mưu
db
đã được
3
sắp đặt
53
từ trước,
7
chỉ còn
90
chờ con
a
cá ngu ngốc
d
là cô tìm
4
đến cắn
4
câu.
Cái
1a
anh chàng
d6
họ Triệu
dc
này đã
98
có sự chuẩn
4d
bị từ
6
trước,
86
trên người
8
mặc com
2e
lê rất
90
chỉnh tề,
f
nhìn cô
08
bằng ánh
b7
mắt dò
4
xét.
Uống
02
ực một
ac
cốc cà
0
phê vào
f
bụng, anh
c
chàng họ
d
Triệu hỏi
8
hết chuyện
3
này đến
5b
chuyện khác,
f
Vân Vy chỉ
9
ậm ừ đáp
3
lời. Hai
32
người gượng
2
gạo diễn
60
một vở
0c
kịch “đi
2
coi mắt”
9f
hết sức
34
tẻ nhạt.
Cũng
95
may là hiện
2
nay, việc
2
đi coi mắt
5
là khá phổ
28
biến, nếu
e
không thì
5
cô thực
d
sự không
0
biết giấu
c
mặt vào
8
đâu!
Chỉ
bb
có điều
e7
những vấn
da
đề mà
7d
Triệu Dương
2e
đề cập
0
đến thật
56
sự không
a
thể khiến
6
Vân Vy cảm
2e
thấy hứng
a
thú chút
f
nào. Anh
0d
ta từ nền
b
kinh tế
a
Mỹ nhảy
bb
phắt sang
7
loài voi
21
của châu
38
Phi, từ
5b
loài voi
6
của châu
54
Phi nhảy
d0
vọt sang
6
các tin đồn
7
thất thiệt
b
trên đài
50
báo…càng
9
nói càng
e
nhàm tai.
d4 © DiendanLeQuyDon.com
Vân Vy bỗng
d0
nhiên phải
7e
đóng vai
d
là một
d2
thính giả
37
chăm chú
c
nghe “đài”
b
và chỉ
9
biết ậm
9
ừ đáp
5f
lại.
-Lúc
c
học đại
76
học, anh
bb
học thể
7
dục khá
1d
lắm!- Triệu
f
Dương thao
64
thao bất
64
tuyệt: -Lúc
8b
đó anh thích
4
nhất là
f2
chơi bóng
3a
rổ!
Chỉ
5
có điều
c7
nhìn thân
af
hình chỉ
d
cao có mét
af
bảy của
20
anh ta, Vân
d9
Vy thực
a
sự không
4
thể tưởng
e
tượng nổi
e
anh ta làm
1
cái trò
d
gì trên
2
sân bóng
a6
rổ.
Vân
b7
Vy chỉ biết
2
ngồi cười,
8f
cốc nước
e8
uống đã
ed
nhìn thấy
c
đáy. Cũng
12
đến lúc
8b
viện cớ
f
để ra về
9f
rồi. Cô
7
quét mắt
38
đi khắp
25
quán cà
0
phê, bỗng
9e
nhiên một
62
bóng dáng
73
khiến cho
9
trái tim
7
cô đập
c
loạn nhịp.
Vân
c
Vy không
1
ngờ lại
d
gặp anh
be
ở nơi này.
Mặc
5
dù đã gần
cf
ba năm không
9
gặp mặt
f
nhưng cô
a
vẫn có
a1
thể ngay
74
lập tức
e
nhận ra
6
cái bóng
2b
thân thương
c
ấy. Anh
e
nổi bật
a4
giữa đám
c
đông, chẳng
90
có gì khác
d
với hình
63
ảnh của
d1
anh ở trong
ea
kí ức của
31
cô, nhất
80
là nụ cười
7d
nhàn nhạt
5d
trên môi
c
anh. Mùi
f
hương quen
2
thuộc của
4
anh tỏa
8
ra lúc đi
2c
ngang qua
3f
người cô
d3
khiến cho
ed
cô vô cùng
60
nhớ nhung
e9
và bồi
4a
hồi.
Giang
7
Nhan, sao
cd
anh lại
f
ở đây?
e7
Anh đi công
6
tác hay đi
3
du lịch?
6c
Hay có khi
c
nào….anh
4
đã kết
f
hôn rồi,
91
đã có một
e
gia đình
5c
hạnh phúc
f
rồi…..
Cô
ed
bỗng nhiên
41
cảm thấy
19
vô cùng
d
xót xa. Cô
5
không dám
2
tiếp tục
2
nhìn anh
d5
mà vội
c
vàng cúi
15
mặt xuống.
Cô
0
chưa chuẩn
6
bị về
6
tâm lí,
0b
thực sự
4
chuyện này
e
xảy ra quá
c
bất ngờ!
Đã
58
ngần ấy
61
năm rồi,
2
cô luôn
9
mong muốn
dd
có thể
06
gặp lại
39
anh, đáng
8
tiếc là
5c
cô chẳng
0
bao giờ
e
ngờ rằng
47
cuộc gặp
d8
gỡ này
6d
lại bất
64
ngờ đến
24
thế….
-
05
Vân Vy….-
6b
có người
7
khe khẽ
c
gọi tên
43
cô.
-À….-
9f
Vân Vy giật
8e
mình ngẩng
d
đầu lên,
e
bối rối
0
như bị
c3
nhìn thấu
c
bí mật
d
trong tim.
3 © DiendanLeQuyDon.com
Trống ngực
b
cô bỗng
0
nhiên đập
8
thình thịch.
-Để
b6
anh gọi
8
cho em một
f
cốc cà
a
phê đen
cb
nhé!
-Hơ?
-Chẳng
09
phải con
6
gái đều
b5
thích cà
f0
phê đen
8
sao? Nghe
0
nói là có
d
tác dụng
01
giảm béo!-
0e
Triệu Dương
a5
tỏ vẻ
d8
ân cần.
Vân
5
Vy biết
1a
rõ tình
2
trạng của
d
mình lúc
4
này, cô
d9
thấy mình
7
không được
7
lịch sự
f5
cho lắm
9
với Triệu
0d
Dương, nhưng
1
thực sự
5c
bây giờ
a
toàn bộ
ed
tâm trí
81
của cô
1
đều đặt
d
ở chỗ
fb
Giang Nhan
9
hết cả.
5b © DiendanLeQuyDon.com
Cái cảm
6
giác vui
5
mừng và
d5
xót xa lẫn
4f
lộn này
50
khiến cho
1
cô hít thở
6
cũng cảm
cd
thấy đau
02
đớn.
Gần
fd
quá….anh
a1
ấy đang
7
ở ngay bên
c
cạnh cô!
Giang
d
Nhan có nhìn
72
thấy cô
a
không nhỉ?
ab
Với bộ
c
dạng này
5f
của cô,
0
làm sao bì
d
được với
7
cô gái đi
77
bốt cao,
0
ăn mặc
0
rất thời
9
trang ấy
b
được?
7
Nếu như
f
là Giang
9
Nhan của
f3
trước đây
f
thì chỉ
c
cần nhìn
4
qua anh cũng
2
có thể
b1
phát hiện
df
ra bóng dáng
6
của cô
6
trong đám
42
đông. Thế
81
nhưng hiện
7
giờ, Giang
69
Nhan hoàn
0
toàn không
9
quen biết
94
một người
dd
như cô.
Cô
d
thầm mong
b
Giang Nhan
1
chỉ mua
3b
một cốc
6c
cà phê rồi
5d
đi ra ngoài,
b6
nếu không
6
không biết
6
chừng cô
2
sẽ lại
d
không tự
34
chủ được
13
bản thân
3
mà ngoảnh
68
đầu sang
a7
nhìn anh.
-Ngồi
b
ở đây
3
đi!- giọng
fe
nói ấm
3
áp của
5
Giang Nhan
9
vang lên.
0 © DiendanLeQuyDon.com
Giọng nói
4d
ấy dường
e9
như có từ
5
tính nên
8
đã níu
10
chặt sự
5
chú ý của
48
Vân Vy lại.
Vân
1f
Vy căng thẳng
b
túm chặt
85
vạt áo.
8a © DiendanLeQuyDon.com
Trước đây,
9d
mỗi lần
0
căng thẳng
99
cô thường
5
có thói
2
quen gạt
7d
tóc mai ra
5
đằng sau
04
tai, về
00
sau Giang
1b
Nhan đã
21
dạy cô
1
túm chặt
e
lấy vạt
1
áo thay vì
b
làm như
0d
vậy để
f4
tránh bị
1
người khác
93
phát hiện
8
ra sự căng
e2
thẳng và
1a
lo sợ trong
b
nội tâm
b
của mình.
62 © DiendanLeQuyDon.com
Anh đã ngồi
d
xuống ghế,
d4
ngồi ngay
e
phía sau
67
cô.
-Vân
6d
Vy!- giọng
fe
nói của
e4
Triệu Dương
4a
lại vang
6
lên.
Vân
c7
Vy ngẩng
4
đầu lên
5
nhìn người
5
đàn ông
94
trung niên
6
đang ngồi
85
trước mặt
73
mình, đây
c
chính là
2
khoảng cách
d
giữa mơ
91
tưởng và
a
hiện thực.
e © DiendanLeQuyDon.com
Trước đây
3
cô tình
c
cờ gặp
0e
Giang Nhan
8
chính là
e
một sự
f
may mắn.
b © DiendanLeQuyDon.com
Sau khi quay
b
ngược thời
cb
gian lại,
7
ông trời
e3
chắc chắn
2
sẽ không
d
mang lại
87
cái may mắn
2
ấy cho cô
7
lần nữa
d
đâu!
-Nghe
b9
nói ở trong
1
công ty,
b
em đã là
5
một nhân
cc
viên quản
4a
lí bậc
98
trung rồi!
Trong
9a
mỗi cuộc
4
xem mặt
8
của người
b
trưởng
0
thành đều
f2
xuất phát
9
từ vấn
69
đề điều
91
kiện. Lúc
c
trước,
1
những cặp
7
yêu nhau
e
thường
1d
bàn luận
e7
đến vấn
b
đề sở
b6
thích, đam
9
mê. Nhưng
e
đến độ
f
tuổi này
c0
rồi, những
e
phương diện
7
tinh thần
3a
đã được
00
chuyển sang
9
phương diện
c
vật chất.
-Nghe
3d
nói em đến
e
bây giờ
5
vẫn chưa
4
yêu ai!
Cái
a1
anh Triệu
1
Dương này
5e
đột nhiên
2
lại hỏi
fc
thẳng vào
8
vấn đề
0
này. Vân
8
Vy rất sợ
9
Giang Nhan
f4
sẽ nghe
22
thấy chuyện
6
này.
Vân
0
Vy than thầm
3d
trong lòng
5b
nhưng không
24
biết nói
81
gì. Triệu
6
Dương mỉm
c
cười vẻ
81
rất đại
c
lượng nói:
55
-Đã yêu
a5
ai hay chưa
b8
không thành
9
vấn đế.
c4 © DiendanLeQuyDon.com
Với lứa
a
tuổi của
bc
chúng ta
a5
hiện giờ
b
tình yêu
5
chẳng còn
6
ý nghĩa
46
gì, quan
8b
trọng nhất
a
chính là
d3
gia đình
ee
ổn định.
a6 © DiendanLeQuyDon.com
Em nói có
32
phải không,
ab
Vân Vy?
Lớn
a
tuổi rồi
9e
là mất
2
đi quyền
9
lợi theo
b0
đuổi tình
7
yêu sao?
4d
Phần lớn
db
mọi người
a2
đều cho
25
rằng tình
b
yêu là chuyện
a
của những
22
cô, cậu
69
ở tuổi
17
đôi mươi.
8 © DiendanLeQuyDon.com
Xem ra chỉ
a
có cô là
f1
không hiểu
70
rõ được
36
điểm này.
Triệu
fb
Dương vừa
d
nói vừa
0
nhấc tay
0
xem đồng
8
hồ. Cô
7f
tưởng rằng
5
anh ta định
c
kết thúc
7c
buổi diễn
9
thuyết ở
6
đây, nào
20
ngờ anh
a
ta lại với
7a
tay lấy
88
ra một lọ
88
thuốc ở
c6
trong túi
78
áo, lấy
d
mấy viên
f
thuốc ra.
a © DiendanLeQuyDon.com
Vân Vy biết
e
đó là mấy
9
loại thuốc
b
bổ, cô thường
1
thấy đồng
8
nghiệp của
b
mình uống
ec
mấy loại
44
thuốc này.
-Con
26
người phải
b9
biết bảo
3
vệ sức
5
khỏe của
d
mình, phải
6
có trách
ca
nhiêm với
ac
bản thân!-
d
Triệu Dương
b1
miệng ngậm
a2
mấy viên
05
thuốc nói:
6e
-Giờ em
c2
chỉ thấy
5f
tướng mạo
a3
của mình
eb
chẳng còn
c
trẻ trung
2c
gì nữa,
0
nhưng chỉ
ae
một thời
e
gian nữa
52
thôi em sẽ
c
thấy sức
c
khỏe của
a
mình cũng
8
xuống cấp
47
rất nhanh.
47 © DiendanLeQuyDon.com
Nhân lúc
9a
vẫn còn
c
chưa quá
29
tệ, hãy
3e
cố mà giữ
22
gìn sức
3
khỏe của
3
mình!
Cái
3
gã Triệu
e
Dương này
87
cứ như thể
e
đến đây
0
để nói
f4
với cô cái
a
sự thực
16
là cô đã
8
không còn
c2
trẻ trung
e
gì nữa.
Vân
f8
Vy đột nhiên
bc
nhớ lại
2
chuyện sếp
5
mình dạo
84
trước vì
86
bị sỏi
8
mật mà phải
8
vào viện.
d5 © DiendanLeQuyDon.com
Nghe mọi
30
người nói
3a
là do ông
3
ấy uống
53
quá nhiều
1
thuốc bổ
1
nên mới
2c
tác dụng
0
phụ. Nghĩ
eb
đến đây
0
Vân Vy liền
3
không nén
0
được nói:
5
-Tôi nghe
d6
nói bổ sung
c1
quá nhiều
9
thuốc bổ
9
hay thực
c2
phẩm chức
0
năng có thể
5
gây phản
bd
tác dụng,
bb
tạo ra gánh
f2
nặng cho
4e
cơ thể đấy!-
b
Giang Nhan
f7
là một bác
32
sĩ giỏi,
a
bao năm ở
1
bên anh cô
8b
đã học
d5
được không
79
ít kiến
b
thức thường
f
thức: -Cho
23
dù là uống
6a
thuốc gì
7
cũng phải
4
thông qua
5d
gan, thận
75
đào thải
f3
ra ngoài.
2 © DiendanLeQuyDon.com
Uống những
7
thuốc này
3
vào, gan thận
38
càng phải
6a
làm việc
75
nhiều hơn.
e © DiendanLeQuyDon.com
Mà nghe nói
66
thuốc nào
8
cũng có tác
8
dụng phụ
9
cả. Không
3d
biết anh
c
Triệu có
7
biết điều
ae
này không?
Hi
f
vọng rằng
b
những lời
df
cô nói không
dd
gây cười
4
cho Giang Nhan
3b
đang ngồi
a5
phía sau.
Không
c
biết có
8
phải Vân
c5
Vy đã đâm
5
trúng vào
a
chỗ đau
3
của Triệu
af
Dương hay
4
không mà
aa
vừa nghe
c5
cô nói vậy,
a3
nụ cười
8
trên môi
1c
anh ta liền
4
tắt ngấm.
2b © DiendanLeQuyDon.com
Chỉ vài
0
giây sau,
2
môi anh ta
1
bỗng nhiên
d
tím tái.
-Anh
ba
Triệu, anh
76
không sao
00
chứ ạ?-
8
Vân Vy hỏi
f0
như thăm
44
dò.
Vân
f7
Vy tưởng
b
rằng cùng
45
lắm anh ta
e1
chỉ bị
9
nghẹn thuốc
2
ở cổ họng
b0
thôi, nào
b4
ngờ càng
0
nhìn càng
81
thấy có
c9
điều gì
23
đó bất
7b
thường.
1 © DiendanLeQuyDon.com
Triệu Dương
59
đưa tay
2
lên ôm chặt
55
lấy ngực,
3
mồ hôi rịn
1
ra trên trán,
d
đôi mắt
01
anh ta trợn
3
ngược, nhìn
4
thẳng vào
a
mặt Vân
91
Vy. Bàn tay
31
của Vân
96
Vy như run
a
lên, chẳng
4d
may làm đổ
0
cốc cà phê
2
ở trên
75
bàn.
Người
a5
phục vụ
48
đứng gần
5
đó dường
3
như cũng
1
phát hiện
9
ra điều
b2
gì đó bất
f5
thường liền
d
đặt tờ
d
menu ở trên
5
tay xuống,
1
vội vàng
0
chạy đến
c
hỏi han:
a
-Này anh,
8
anh làm sao
cc
thế?-cô
c
phục vụ
4
vừa hỏi
57
xong thì thân
f
hình của
4
Triệu Dương
2f
đã đổ
bc
phịch xuống
7
ghế.
Xung
6d
quanh bỗng
6
nhiên trở
2
nên vô cùng
56
hỗn loạn.
Sắc
29
mặt của
c
Triệu Dương
ed
trông thật
6
đáng sợ,
f6
mắt trợn
2
toàn lòng
5
trắng, toàn
ed
thân dường
91
như đã ở
bc
vào trạng
e1
thái chết
51
lâm sàng.
Cấp
76
cứu, cấp
c3
cứu…. Vân
e
Vy vừa lập
0
cập gọi
3
điện thoại
7
vừa nhìn
a
người đàn
8
ông mặt
2
trắng bệch
a2
như xác chết
49
đang nằm
f
trước mặt
ba
mình. Cả
e
con người
1
cô dường
0
như đã mất
4
điều khiển.
c © DiendanLeQuyDon.com
Bác sĩ….bác
c
sĩ….
Cuối
c
cùng cũng
e
gọi được
d
xe cấp cứu.
2 © DiendanLeQuyDon.com
Người trong
0
điện thoại
3b
hỏi địa
98
chỉ quán
a4
cà phê. Bỗng
02
nhiên có
ed
người giật
1
lấy điện
3
thoại trên
23
tay Vân Vy,
a1
nói rõ địa
30
chỉ rồi
6a
trả lại
f6
điện thoại
1
cho cô.
Người
ed
ở đầu
4a
dây bên kia
1
vẫn tiếp
d
tục hỏi:
3e
-Xe cấp
c
cứu của
5
chúng tôi
c
đã lên
5c
đường
46
rồi, giờ
a
cô hãy nói
09
rõ cho tôi
a
biết tình
55
trạng của
72
bệnh nhân
d5
ra sao?- Vân
e2
Vy cảm thấy
c
đầu óc
ff
mình lúc
8a
này vô cùng
8c
hỗn loạn.
-Này
8d
cô, cô có
9
biết ép
3e
tim ngoài
9f
lồng ngực
48
không?
Ép
5
tim ngoài
d
lồng ngực….
a0 © DiendanLeQuyDon.com
Vân Vy lại
0
lần nữa
c2
đưa ánh
c2
mắt nhìn
3
Triệu Dương.
b5 © DiendanLeQuyDon.com
Chẳng trách
d2
mà những
74
tiếng ồn
4
ào, huyên
26
náo xung quanh
bb
đã im bặt.
Anh
4
đang quỳ
80
trên nền
0
đất, tay
7
đấm vào
5f
ngực Triệu
c6
Dương. Tư
6
thế dứt
55
khoát và
7e
kiên định
18
của anh chẳng
fa
khác gì nhiều
8
năm trước,
a7
lúc anh dang
cc
rộng vòng
c
tay che mưa
b1
cho cô. Các
ff
động tác
a3
của anh vô
6
cùng thành
5
thục, không
2
một chút
a
hoảng loạn.
d9 © DiendanLeQuyDon.com
Dường như
8e
thời gian
3b
đã trở
d6
lại như
0
trước đây,
8
cứ như thế
43
tất cả
e
mọi thứ
38
đều chưa
7
từng thay
a
đổi.
Cứ
7
như thế
6f
vào cái buổi
3c
trưa hôm
cf
ấy, cô
47
ngồi trong
9
nhà hàng
37
đợi anh
dd
đến. Còn
bd
anh đã đến
2
bên cô như
2
đã hẹn.
Ánh
1
mắt của
94
Vân Vy chợt
4
nhạt nhòa
a
dần. Mấy
4
năm nay chắc
0
anh ấy sống
79
rất tốt.
db © DiendanLeQuyDon.com
Anh đã trở
3c
nên chững
cc
chạc hơn
21
trước rất
2
nhiều, người
a
ở bên cạnh
8
anh chắc
3
đã chăm
72
sóc cho anh
91
rất chu đáo.
Vân
e
Vy mím môi,
ef
nắm chặt
1a
điện thoại
9
trong tay.
Giang
7
Nhan ơi….
Lúc
0
này cô không
e9
nên nghĩ
6
đến quá
f1
nhiều chuyện
67
quá khứ,
d
giờ hai người
5
chẳng khác
7e
gì người
c
dưng.
-Này
08
cô, cô có
73
đang nghe
1
không đấy?
-Đã
82
có người
1
ép tim ngoài
d8
lồng ngực
5
cho anh ta
4
rồi!- Vân
e
Vy dừng lại
1
một chút
80
rồi nói:
c
-Anh ấy
33
là một bác
0
sĩ!
Xe
fa
cấp cứu
d5
chẳng mấy
8
chốc đã
c6
đến nơi.
d © DiendanLeQuyDon.com
Triệu Dương
2
nhanh chóng
2
được cho
3
thở khí
6e
ôxi và truyền
d
dịch.
-Cám
19
ơn anh!-
ec
Vân Vy không
d8
dám nhìn
e0
thẳng vào
1
mắt Giang
3
Nhan, chỉ
c
biết cúi
b
đầu nhìn
af
xuống những
c
ngón tay của
c
anh. Những
a6
ngón tay thuôn
1f
dài đang
d9
buông thõng
7
xuống, trên
7e
ống tay
8
áo là hai
9
đường
8
hoa văn rất
f
tao nhã.
Vân
01
Vy cảm thấy
c7
căng thẳng
d
đến nghẹt
e
thở.
Chỉ
2b
cần cảm
fc
ơn xong là
8
cuộc gặp
68
gỡ tình
e9
cờ này giữa
14
anh và cô
b4
sẽ kết
8
thúc.
Hồi
25
lâu vẫn
f2
không nghe
0
thấy anh
01
lên tiếng
1f
đáp lời,
7
Vân Vy đành
4
phải ngẩng
e
đầu lên
9
nhìn anh.
Đôi
94
mắt anh khẽ
bb
nheo lại,
62
đôi con
6
ngươi đen
5f
láy lấp
0
lánh như
e
hai vì sao.
09 © DiendanLeQuyDon.com
Anh đang
31
lặng lẽ
df
quan sát cô,
e
ánh mắt
dd
của anh huyền
d8
ảo tựa
d
như một
d
bầu trời
d6
đêm, lặng
e
lẽ bao trùm
fc
cả con người
db
cô, làm cho
22
hơi thở
7c
của cô trở
8f
nên thật
6c
khó khăn.
-Chúng
b2
ta có quen
d
nhau không?
Đối
0
diện nói
a7
chuyện với
4a
nhau, lại
66
phải nhìn
8
thẳng vào
ad
mặt anh mà
d1
nói dối,
80
chuyện này
3
có độ khó
06
quá cao đối
0
với cô.
a © DiendanLeQuyDon.com
Vân Vy gần
2
như nói không
96
nên lời,
8
mãi hồi
4
lâu sau mới
a
ngập ngừng
a6
đáp: -Không
6
quen!
Anh
ee
khẽ mỉm
6
cười: -Vậy
c1
tôi xin mạo
9b
muội hỏi
5
một câu,
7
nếu như
66
chúng ta không
6
quen biết
0a
nhau, vậy
bf
tại sao cô
f
biết tên
34
tôi?
-Tôi…..
-Tại
7
sao lại kéo
db
tay tôi bảo
c1
tôi cứu
6
người?
Vân
ab
Vy ngây người
6
không biết
90
trả lời
2a
thế nào.
b © DiendanLeQuyDon.com
Ban nãy trong
d
lúc hoảng
6
loạn, cô
f1
đã vô tình
7
phạm phải
3f
sai lầm này.
0 © DiendanLeQuyDon.com
Nghĩ đến
41
đây mặt
d1
Vân Vy lại
d
đỏ bừng
74
lên. Kể
5
cả có là
1
cầu cứu
32
thì đáng
b
nhẽ ra cô
0a
cũng nên
76
dùng những
f
từ ngữ
e2
mang tính
3f
khách sáo
0
để xưng
3
hô với anh
f
chứ không
5
nên gọi
e8
thẳng tên
4
anh như vậy.
-Tôi
b
chỉ từng
07
gặp anh ở
4
trong bệnh
4
viện!- Vân
9
Vy dán mắt
5
nhìn xuống
8b
đất, mím
91
môi nói dối
45
một câu.
e3 © DiendanLeQuyDon.com
Đây là
4
lời nói
9d
dối hoàn
ae
hảo nhất
ad
mà cô có
9e
thể nghĩ
11
ra lúc này.
-Ở
fd
bệnh viện
8
nào?
Cũng
1f
may là cô
2d
còn nhớ
5
tên bệnh
19
viện mà
79
Giang Nhan
c0
đang làm
b0
việc. Cô
bc
liền nói
0
ra tên bệnh
f3
viện đó
f
rồi thở
79
phào nhẹ
c
nhõm: -Lần
3
trước tôi
37
với chị
4b
Đường
7
đến bệnh
5
viện có
88
gặp anh.
6a © DiendanLeQuyDon.com
Cám ơn anh
24
rất nhiều,
6
bác sĩ Giang
a
ạ! Nếu
48
như không
9
phải tình
a
cờ gặp
ba
anh ở đây
d3
thì hôm nay
1
tôi thực
5
sự không
af
biết phải
7
làm thế
08
nào nữa!
Không
ae
biết Giang
b
Nhan có tin
1f
lời của
19
cô không,
6
chỉ thấy
5
anh mỉm
66
cười chỉnh
d
lại tay áo
a3
mà không
9a
chất vấn
b
tiếp nữa.
5 © DiendanLeQuyDon.com
Anh đưa
d2
mắt nhìn
d
theo Triệu
0
Dương đang
22
nằm trên
7
cáng cứu
e
thương, cất
0a
tiếng hỏi:
59
-Người
2
đàn ông
a
đó là ai?
Vân
2a
Vy mím chặt
f
môi đáp:
40
-Đó là
d7
đồng nghiệp
5
của chị
2
Đường!-
a
cô với Triệu
6
Dương lần
dd
đầu tiên
d
gặp mặt,
c6
vốn dĩ cũng
6c
chẳng phải
ff
bạn bè gì.
-Chị
be
Đường
41
bạn cô đã
e6
khỏi bệnh
c
chưa?
-Cũng
e6
đỡ nhiều
1
rồi!
Anh
a
đưa ra một
13
tấm danh
a
thiếp. Vân
7
Vy vội vàng
93
đưa tay
61
ra đón lấy.
-Lần
a5
sau có chuyện
9
gì cần cứ
61
đến tìm
e
tôi!- anh
f
mỉm cười
f0
nói: -nếu
4
như cô nhớ
d5
ra chuyện
14
gì thì cứ
fe
gọi điện
6
cho tôi!
Giang
ad
Nhan vẫn
57
dịu dàng
1
và lịch
e7
lãm như trong
0
kí ức của
5d
cô. Xem ra
7f
anh ấy đã
0
tin lời cô
37
nói là thật,
05
bởi vì trong
0
kí ức của
7
cô, Giang
b
Nhan vẫn
3
là một người
b
cực kì dễ
3
lừa. Chỉ
c2
có điều
8
chuyện này
a0
vẫn khiến
28
cho Vân Vy
5
toát mồ
6e
hôi hột.
82 © DiendanLeQuyDon.com
Cô mỉm cười
1
gượng gạo,
0a
ánh mắt
4
dõi theo bóng
2
dáng Giang
52
Nhan đang
2
khuất dần.
7 © DiendanLeQuyDon.com
Cô chăm chú
b1
nhìn theo
f
anh, thậm
ab
chí còn chẳng
7
dám chớp
f
mắt, bởi
7
vì tất cả
95
những thứ
a7
này đều
0e
đã ngưng
b
đọng thành
cc
kí ức trong
3
cô, mãi
6b
mãi tồn
f
tại trong
f
trái tim
48
của cô.
Cô
8
cứ mải
69
mê chìm
e
đắm trong
9c
những suy
9
nghĩ vẩn
8f
vơ, mãi
ca
cho đến
5
khi bác sĩ
4
cấp cứu
cc
cất tiếng
05
gọi, cô
a3
mới chợt
5
giật mình
d
nhớ ra anh
6
chàng Triệu
d
Dương đang
db
nằm trên
fc
xe cấp cứu.
Vân
0
Vy nghiễm
a3
nhiên trở
9
thành “người
e
nhà” duy
82
nhất của
bc
bệnh nhân
b
đang nằm
9
trên xe cấp
bb
cứu kia.
-Bệnh
0f
nhân thường
df
ngày có
f5
bị dị
b
ứng với
69
thuốc gì
0a
không?
Đối
4
mặt với
7f
câu hỏi
1
này, Vân
09
Vy chợt
4
giật mình
0
nhớ ra là
1
cô nên lập
e
tức thông
6
báo chuyện
6d
này với
f
người nhà
6c
của Triệu
a
Dương.
Ấn
1a
phím gọi
b
chị Đường,
d
đầu dây
57
bên kia nghe
4
xong tin dữ
7
bắt đầu
5
tỏ vẻ
63
hoang mang,
f
tiếp theo
f2
đó là tiếng
9
chồng chị
9
Đường
5f
chấn an
f
tinh thần
d2
chị.
Vân
a
Vy đặt
e
điện thoại
e3
xuống, ngẩng
d5
mặt nhìn
2c
Triệu Dương.
6 © DiendanLeQuyDon.com
Nhìn người
cd
lại nghĩ
1d
đến ta,
8e
Vân Vy thầm
2
nhủ, những
a
người cô
6b
độc quả
fd
là đáng
e2
thương!
-Tiểu
1d
Vy, chị
6e
thật sự
56
rất xin
3
lỗi em,
2
chị không
7
ngờ anh
e
ta còn mắc
98
bệnh tim!-
23
chị Đường
f4
hớt hơ
c
hớt hải
e9
chạy đến
f
bệnh viện,
3c
mặt mày
a
vô cùng
a9
ăn năn.
-Anh
4a
ta thường
47
ngày trông
34
có vẻ rất
c8
khỏe mạnh,
9
lại thường
6
xuyên uống
1
thuốc bổ,
77
thật chẳng
4c
ngờ….
Triệu
2b
Dương vẫn
37
chưa được
8
kiểm tra
2
xong. Không
9
biết rốt
42
cuộc gì
8
nguyên nhân
fc
gì mà đột
7b
nhiên tim
54
anh ta lại
f6
ngừng đập.
13 © DiendanLeQuyDon.com
Chỉ có
61
điều cũng
0
may là anh
3
ta đã thoát
a
khỏi cơn
90
nguy kịch.
39 © DiendanLeQuyDon.com
Điều này
c3
khiến cho
3
mọi người
f3
cũng yên
4
tâm phần
84
nào.
Chị
f
Đường
43
đột nhiên
cd
nhớ ra,
d
liền lên
2e
tiếng hỏi:
6
-Nghe nói
a9
trước đó
1
có người
f
ép tim ngoài
b2
lồng ngực
3
cho Triệu
4
Dương. Tiểu
b
Vy, em có
b8
lưu lại
b
địa chỉ
07
liên lạc
a
của người
8e
đó không?
ad
Bác Triệu
8
muốn đích
38
thân đến
a
cảm ơn
f
anh ta.
Vân
01
Vy không
5
biết có
77
nên nói
fe
sự thực
db
hay không.
b2 © DiendanLeQuyDon.com
Cho dù có
c
có nói ra
b
tên của
4d
Giang Nhan
9
cũng chẳng
c
có vấn
7
đề gì,
5
bởi vì
77
sau khi quay
5d
ngược thời
77
gian lại,
cb
người thân
9
của cô
bf
đều không
fc
biết đến
c3
Giang Nhan.
Mặc
67
dù trong
68
bụng nghĩ
2
vậy nhưng
6
lời ra đến
ab
miệng vẫn
8
bị khác
9
đi:- Lúc
c
em nhớ ra
2e
phải cám
f6
ơn thì anh
d5
ấy đã
4
đi mất
da
rồi!
-Đáng
6
lẽ ra phải
f0
cảm ơn
e
người ta
9
tử tế
4f
mới phải,
d8
ít nhất
6
thì cũng
f
phải mời
c
người ta
a
ăn bữa
2
cơm thể
fd
hiện sự
16
biết ơn!
Vân
9
Vy cúi đầu
a
phụ họa:
e9
-Đúng là
2d
nên cám
2
ơn anh ấy!
-Nhưng
39
người ta
d
đi mất
b1
rồi, sau
03
này chưa
0
chắc đã
c
có cơ hội
1
gặp lại!
Đúng
c9
vậy, biển
09
người mênh
3
mông. Cô
a
có thể
a9
gặp lại
1b
anh đã là
6
một sự
9
trùng hợp
f
quá lớn
82
trong cuộc
f
đời. Sau
b
lần này,
1
ai mà biết
d
được liệu
40
có còn cơ
fd
hội gặp
0
mặt nhau
13
nữa hay
9
không?
-Để
a
chị trả
c
em tiền
0
viện phí
ff
nhập viện!
-Không
f7
cần đâu!-
87
Vân Vy từ
22
chối.
Chị
a
Đường
1
sốt ruột
c
đến toát
22
mồ hôi
11
hột, nói
8
bằng giọng
a
như đang
5
cầu xin:
-Tiểu
a8
Vy, em đừng
f4
làm chị
8
áy náy thêm
c6
nữa mà!
Vân
c
Vy đành
07
phải nhận
27
xấp tiền
c8
trên tay
fd
chị Đường.
Vật
f5
vã suốt
d
cả ngày
6d
trời, vừa
f8
vào đến
6
nhà thì
95
cả điện
9
thoại bàn
b
lẫn điện
7f
thoại nhà
ec
đều reo
3
vang. Người
1b
gọi đến
3
là mẹ với
03
thím Vân
46
Vy, nội
3d
dung là cuộc
ce
xem mắt
8
tình cờ
8
ngày hôm
d
nay. Nghe
b8
nói cả
4b
hai người
0
đã mắng
7
cho chị
be
Đường
6
một trận
e
nên thân.
Vân
58
Vy vội vàng
16
lên tiếng
bb
giải thích:
0
-Đấy chỉ
54
là chuyện
0
ngoài ý
4b
muốn thôi
8
mà!- đến
c2
cuối cùng
0c
vẫn là
0c
cô phải
6
đi chấn
f7
an người
e
khác.
Vân
97
Vy ăn qua
83
loa một
4
ít cơm,
3
tắm một
cf
cái rồi
1
nằm duỗi
81
thẳng tay
a6
chân ở
7a
trên giường.
8 © DiendanLeQuyDon.com
Suốt cả
07
một ngày
fb
mệt mỏi,
14
cũng may
ce
cô cũng
a
thu hoạch
94
được ít
6
nhiều, ít
6a
nhất thì
d6
cô cũng
b
đã được
cc
gặp mặt
9d
Giang Nhan.
Nhớ
5d
lại khoảnh
73
khắc Giang
8e
Nhan mỉm
c6
cười với
dd
mình, Vân
5b
Vy lại cảm
e
thấy có
06
một nụ
24
hoa đang
e1
hé nở ở
0c
trong lòng.
Cố
2c
gắng nhớ
d
lại toàn
7
bộ sự
c
việc, chính
f
cô là người
6
túm lấy
4
tay áo cầu
14
cứu anh.
c8 © DiendanLeQuyDon.com
Có lẽ là
0e
vì trông
ca
cô đáng
23
thương,
33
hoặc cũng
b
có thể
a1
là do xuất
4
phát từ
7
tinh thần
43
nghề nghiệp,
28
Giang Nhan
6d
đã giật
90
lấy cái
d
điện thoại
1
ở trên
2
tay cô và
9
nói rõ địa
6
chỉ quán
30
cà phê cho
66
bên cấp
4c
cứu, sau
f
đó vội
87
vàng tiến
54
hành cấp
ba
cứu cho
1
Triệu Dương.
4c © DiendanLeQuyDon.com
May mà có
5
anh nên cái
8
mạng của
9
Triệu Dương
3c
mới được
c
bảo toàn.
Vân
c6
Vy đột
7e
nhiên nhớ
c
ra cái danh
4d
thiếp mà
2c
Giang Nhan
e5
đã đưa
36
cho cô.Cô
2
vội vàng
6
ngồi dậy
d
khỏi giường,
a
lấy ra cái
ea
ví tiền
7
rồi lục
b
tung lên.
5 © DiendanLeQuyDon.com
Cuối cùng
d
thì cô cũng
c1
tìm được
5
tấm danh
3a
thiếp màu
13
xanh nhạt
6
ở trong
9
ví tiền
f1
của mình.
77 © DiendanLeQuyDon.com
Thế nhưng
5
những con
2
chữ xuất
2
hiện trên
ca
tấm danh
f
thiếp khiến
2
cho cô giật
2f
mình kinh
27
ngạc.
Sao
b
có thể
41
thế được?
Rõ
bc
ràng Giang
d
Nhan đã
2
học năm
5
năm ở trường
2
đại học
6e
y khoa, sau
4
khi tốt
d5
nghiệp anh
1
ấy đã
f
vào làm
ed
việc ở
d
một bệnh
1
viện rất
3a
có danh tiếng,
e0
thế nhưng
8c
sao lại….
Vân
1c
Vy lắc đầu
a6
thật mạnh,
c
cảnh tượng
7
xảy ra lúc
d0
ban ngày
5
lại lần
00
nữa hiện
8
về trong
b8
đầu cô.
ad © DiendanLeQuyDon.com
Các động
71
tác cấp
c
cứu của
52
Giang Nhan
b6
lúc đó
79
vô cùng
86
thành thục,
e
tuyệt đối
2d
không giống
e9
như một
86
“lang băm”
c4
đang hành
96
nghề. Nhưng
e
tại sao
2
trên danh
d
thiếp rõ
e
ràng lại
8
ghi là anh
d9
đang làm
6
việc ở
07
một công
7
ty nhà nước
0
A nào đó.
Vân
8
Vy ngẩn
62
người phải
5
đến hơn
65
một phút
0c
mới bừng
8
tỉnh, miệng
2
lẩm bẩm:
-Thật
c
là vô lí!
Thật
f3
sự quá
3
vô lí! Tất
c
cả chỉ
a2
là quay ngược
00
thời gian
df
lại, Giang
6
Nhan làm
8
sao lại
4
thay đổi
9
nhiều như
d4
vậy được?
7e
Hơn nữa
41
cô chỉ
db
quay ngược
9
lại thời
c
gian có năm
4
năm, vậy
b
thì cái
56
chuyện Giang
41
Nhan đã
5
học y năm
0
năm là sự
8
thực không
3
thể thay
77
đổi được!
Rốt
8
cuộc là
bc
vì chuyện
e5
gì đã khiến
7e
cho anh từ
d
bỏ nghề
5
y? Rốt cuộc
24
vấn đề
c3
nằm ở
9
đâu?
vanvietbooks.wordpress.com
vanvietbooks.vn
Nhưng
0f
sau đó thì
0
sao? Ngộ
9
nhỡ anh
3
ấy kết
0
hôn rồi
7a
thì sao?
77
Còn cô vẫn
1d
đang ôm
6
mãi ảo
42
tưởng với
e
anh, vậy
22
cuối cùng
d
cô sẽ thế
fb
nào đây?
Vân
f
Vy buồn bã
b
nhét tấm
db
danh thiếp
1
xuống dưới
7d
gối, nhắm
f
chặt mắt
0
lại. Một
b
lúc sau cô
8b
lại mở
a
mắt ra, lấy
a
tấm danh
a
thiếp ra,
67
nhập những
b0
con số trên
90
danh thiếp
bc
vào điện
e
thoại….Những
b
con số này
c
cô đã quá
f
quen thuộc,
16
không chỉ
6e
đơn giản
3b
là bởi vì
7b
số điện
2
thoại này
8
là do cô
4
và Giang Nhan
4f
cùng đi mua
4
mà còn là
a5
bởi vì vào
fd
ngày anh xảy
94
ra chuyện,
d
cô đã gọi
2
không biết
7
bao nhiêu
4
cú vào máy
54
của anh.
Lẽ
4
nào không
80
quen biết
8
với cô mà
9
anh vẫn
7
mua số điện
97
thoại này?
b
Tại sao thứ
d
mà cô nghĩ
87
rằng sẽ
ce
thay đổi
8
lại không
5b
thay đổi,
f
trong khi thứ
3a
mà cô nghĩ
09
không thay
73
đổi lại
b
thay đổi?
Đã
fa
bao năm rồi
3
Giang Nhan
26
không mang
50
chiếc áo
8e
blu trắng
0
này ra ngắm.
f © DiendanLeQuyDon.com
Trên chiếc
0
áo ấy còn
b5
thêu tên
b
trường đại
c2
học y khoa
ad
S. Anh ngắm
1f
nhìn chiếc
c9
áo hồi
e0
lâu mới
5
cất lại
3
vào trong
f4
tủ, sau đó
b
cởi cúc
6e
áo và đi
5
thẳng vào
9
nhà tắm.
Bác
a
sĩ Giang,
2a
cách xưng
99
hô này lâu
7f
lắm rồi
b
anh không
6
được nghe.
Nhớ
6
lại ánh
5
mắt lấp
5
lánh, đôi
7a
má đỏ bừng
b
của Vân
dd
Vy lúc đó,
ed
anh lại
4d
không đừng
3e
được cười.
Cho
e7
dù có phát
4a
hiện ra những
3
lời nói
30
dối của
b
mình đã
bd
bị anh nhìn
f3
thấu chắc
d
cô cũng không
c
gọi điện
6a
thoại cho
79
anh đâu
1f
nhỉ! Những
d
người có
6
vẻ rụt
f
rè như cô
4f
chỉ biết
0c
lặng lẽ
4
đúng núp
20
ở một
d
góc….
Sáng
e
hôm sau, Vân
e
Vy vừa bước
e0
vào công
6
ty đã phát
3
hiện ra không
e1
khí có vẻ
70
khá kì lạ.
9 © DiendanLeQuyDon.com
Quả nhiên
f
đúng là
ec
có chuyện.
f © DiendanLeQuyDon.com
Cô vừa mới
46
ngồi xuống
4
ghế thì
39
Tiểu Thu,
59
cô bạn đồng
b
nghiệp khá
d
thân của
0
cô đã chạy
4
đến, trong
84
tay còn cầm
7
một tờ
9
báo buổi
0e
sáng.
-Vân
dc
Vy, cậu đã
5e
xem cái này
d9
chưa?
Cái
c
tít báo to
d
đùng đập
7d
ngay vào mắt
5a
cô: “Vở
92
kịch tình
b0
yêu ở quán
54
cà phê”,
f
bên dưới
4
là một tấm
0
ảnh đen
0
trắng.
Đây
4
là lần đầu
1
tiên Vân
2
Vy lên báo.
Góc
6
độ chụp
4a
của tấm
c
ảnh ấy
c
rất chuẩn
d4
xác, có thể
0
chụp rõ
e5
được cô
2
và Triệu
e3
Dương, thậm
71
chí còn chụp
4
được khuôn
32
mặt chính
b
diện của
9d
Giang Nhan.
d0 © DiendanLeQuyDon.com
Kể từ khi
fa
các tòa soạn
f
đưa ra quyết
8d
định thưởng
83
tiền mặt
8
cho những
0d
ai cung cấp
0
tin tức và
6
hình ảnh
f
cho tòa soạn,
60
tất cả
f5
những tin
e
tức ở trong
55
thành phố
8d
này dường
64
như đều
1
được phơi
a9
bày ra ánh
4f
sáng.
-Vân
8
Vy, là thật
c
sao?
Vân
b1
Vy gật đầu,
33
chứng cứ
00
rành rành
5
trước mặt,
b6
cô có muốn
7c
chối cũng
6
không được.
-Đấy,
30
tớ đã nói
6
rồi mà,
01
nếu không
0
hôm qua cậu
f
đâu có
a5
đột nhiên
26
xin nghỉ
1a
như vậy!-
e
Tiểu Thu
5
vừa thốt
6
lên đã thu
96
hút không
9
ít sự chú
d0
ý của các
a
đồng nghiệp
21
trong văn
66
phòng.
Đối
c3
mặt với
7
những ánh
75
mắt tò mò
6e
này, Vân
d
Vy đành phải
8
thuật lại
19
toàn bộ
b
câu chuyện,
0d
còn đặc
c
biệt làm
1b
sáng tỏ
4
những điều
e
bịa đặt
2c
của báo
5
chí về cô
ff
và Triệu
54
Dương. Triệu
f
Dương chẳng
3e
qua chỉ là
4
một người
7
bạn của
b0
chị, nhưng
86
rõ ràng những
94
điều cô
b
nói không
c
khiến cho
6
những người
3f
vô cùng tò
88
mò kia thỏa
1d
mãn.
Nói
81
thế nào
06
thì nói,
1e
nam nữ độc
f
thân hẹn
8
hò với nhau
d
vào cuối
9
tuần là
5
một sự
5b
thực không
36
thể thay
3
đổi được.
-Vân
f
Vy, cậu không
1
quen người
c9
này à?- Lí
4
Nhiễm bò
3b
ra bàn làm
fa
việc của
32
Vân Vy, chỉ
c
tay vào Giang
9c
Nhan hỏi.
-Không
7
quen!
-Thật
8
là đáng
50
tiếc! Một
11
người đàn
7
ông đẹp
5
trai và phong
1
độ thế
14
này hiếm
0
lắm đấy!
b7
Bình thường
5
không gặp
64
được thì
25
thôi, tại
0
sao có cơ
7
hội tốt
9
như vậy
9
cậu lại
a
không chủ
e
động xin
b8
danh thiếp
0
của người
00
ta? Hơn nữa
5
dù sao người
90
ta cũng coi
96
như đã giúp
2
đỡ cậu,
8
ít nhất
ef
cũng phải
6a
mời người
03
ta đi ăn
63
bữa cơm
2
chứ?
Nếu
1
đổi lại
e
là người
08
khác chắc
a
chắn cô
f
cũng sẽ
32
làm như vậy.
bf © DiendanLeQuyDon.com
Dù gì thì
6
người ta
0a
cũng đã
9a
giúp mình
d
mà. Không
0b
trực tiếp
9
cảm ơn người
51
ta là bất
01
lịch sự!
8a
Vân Vy im
47
lặng nhìn
17
Giang Nhan
f2
trong ảnh….nhưng
c8
người ấy
5a
lại chính
c
là anh….
Vân
8f
Vy vốn cứ
05
tưởng chuyện
5
này chị
48
bị đồng
7
nghiệp tò
2
mò chút thôi,
61
nào ngờ
b
sóng gió
46
vẫn không
43
ngừng lan
f
rộng. Cái
bf
gã Triệu
a9
Dương ấy
7
lại là họ
66
hàng với
0b
một đồng
4
nghiệp ở
bb
bộ phận
7e
khác trong
9
công ty Vân
c1
Vy. Khổ nỗi
68
người đồng
c
nghiệp ấy
9
cũng quá
e6
mức “nhiệt
9d
tình”, sẵn
5
sàng đứng
6
ra làm mai
4
mối, cứ
a
có cơ hội
2b
là lại rót
3
vào tai Vân
0a
Vy đủ những
9
điều tốt
50
đẹp về
f
Triệu Dương:
0
-Triệu Dương
0d
ấy mà,
b5
vô cùng chững
2
chạc, ba
c8
mươi mấy
7
tuổi rồi
c
mà chưa từng
96
thấy anh
c
ấy có quan
05
hệ yêu đương
c
với ai. Bình
c3
thường sức
e
khỏe rất
68
tốt, đến
4
cảm cúm
01
còn chẳng
dd
mấy khi bị,
1
lần này
b
chẳng qua
cb
chỉ là một
6
sự cố ngoài
9
ý muốn
ae
mà thôi!
Sau
3
mấy lần
c
“bị khuyên”,
e5
Vân Vy rất
af
ngại mỗi
d
khi chạm
4
mặt cô ta.
3c © DiendanLeQuyDon.com
Cái công
b
ty lớn như
1
vậy nhưng
60
kiểu gì
2
cũng vẫn
9
phải chạm
8
mặt nhau.
7 © DiendanLeQuyDon.com
Về sau, chỉ
b7
cần là những
e
đồng nghiệp
9a
có đôi chút
14
qua lại với
b
Vân Vy đều
c
quan tâm đến
7e
chuyện của
48
cô và Triệu
b
Dương.
-Vân
2
Vy, cậu thực
a
sự nên cân
2e
nhắc đến
65
chuyện chung
2
thân đại
3a
sự của
cc
mình rồi
6
đấy!- Tiểu
40
Thu miệng
3
nhồm nhoàm
be
gặm bánh
37
bao, nhìn
f
Vân Vy suốt
3d
ngày cau mày
f7
nhíu mặt,
d
nói.
Vân
2
Vy trợn mắt
c
lườm cho
80
Tiểu Thu
6d
một cái
b6
sắc lẻm:
de
-Cậu cũng
24
đến làm
9
thuyết khách
7e
phải không?
Tiểu
9
Thu cười
b
ha ha nói:
d
-Tớ không
c
phải nói
1d
cái gã Triệu
a
Dương bệnh
8
tật đầy
87
người kia
80
đâu. Ý
db
của tớ
9e
là cậu nên
b2
cân nhắc
f
đến chuyện
e
tìm một
a6
nửa kia của
95
mình đi,
d
chứ cái
f
gã Triệu
a
Dương kia
3b
ấy mà,
8
chết lúc
0
nào chả
f
biết!
Nghĩ
62
kĩ những
39
lời Tiểu
df
Thu nói cũng
0
có lí. Với
e0
một gia đình
0e
truyền thống
b
như gia đình
cc
cô, chắc
5
chắn không
87
thể chịu
c9
được việc
14
cô độc
90
thân cả
5a
đời. Cho
44
dù cô có
f
không cam
80
tâm tình
41
nguyện, cuối
5
cùng vẫn
1
phải bước
cc
vào cuộc
80
sống hôn
c
nhân. Nói
9
một cách
a6
lí trí thì
3
đáng lẽ
24
ra cô nên
a
chấp nhận
4b
sự sắp
f
xếp đi xem
e
mặt của
84
gia đình,
f0
nhưng không
aa
hiểu sao
ff
trong lòng
9c
cô vẫn mãi
4
vương vấn
d2
mối tình
9
dành Giang
c
Nhan.
Giang
25
Nhan từng
f
hỏi cô:
87
-Em có biết
c
cần phải
29
làm gì để
a4
xóa bỏ tàn
62
dư để lại
8
sau một trận
e
hỏa hoạn
b
chưa?
Cô
8c
lắc đầu.
Giang
0
Nhan đáp:
19
-Vậy thì
6
phải tạo
8
ra một vụ
44
hỏa hoạn
38
to hơn!
Nhưng
2
cả đời
bb
này, cô không
47
thể nào
d
châm lên
6
ngọn lửa
1
tình yêu
2d
nào càng
45
mãnh liệt
65
hơn lúc trước
7
nữa.
-Vân
1
Vy, tớ không
d9
tin trong lòng
8
cậu lại
92
không có
7e
người nào
b0
thích hợp
5a
cả!- Tiểu
d
thu bắt đầu
74
bày ra kế
7
hoạch: -Nếu
eb
như có, cậu
98
nên mạnh
2
dạn làm
cd
thân với
a
người ta,
7
có thể hẹn
9
người ta
c1
ra ngoài….
Vân
6
Vy lại chợt
b0
nhớ đến
09
tấm danh
74
thiếp của
4
Giang Nhan
d8
để ở
4
trong ví.
Cuộc
c
hội ngộ
45
của họ
c
quả thực
2d
quá kịch
4
tính, chắc
b
chắn anh
3
sẽ có ấn
b7
tượng không
a
tốt đối
42
với những
93
lời nói
a
dối của
ff
cô. Tại
b0
sao cô không
3
gặp anh vào
57
những lúc
fd
“tử tế”
d
hơn? Nếu
ee
có thể như
5b
vậy có lẽ
c
cô đã có
d6
dũng cảm
2e
để âm
4
thầm nằm
5
mơ những
b
giấc mơ
ac
không hiện
7
thực kia.
CHƯƠNG
73
2: TÌNH CẢM
5
VẤN VƯƠNG
-Vân
e
Vy, cô cắt
b4
cử người
7
đi đào
1
tạo cho khách
b8
hàng. Đây
f8
là lần đầu
0
tiên chúng
4
ta hợp tác
2
với bệnh
6
viện, nhất
f
định phải
9
phục vụ
78
người ta
6e
thật chu
4
đáo!
Đây
c
là lần đầu
1
tiên công
d3
ty hợp tác
a
với bệnh
8b
viện, thế
5
nên sếp
80
của Vân
5a
Vy cẩn thận
e
dặn dò cô.
-Giờ
2d
tôi đang
9
không có
b3
việc gì,
6a
để tôi
2
đi vậy!-
5e
thấy sếp
f
có vẻ thận
f8
trọng, hơn
d4
nữa đây
7
lại là lần
88
đầu tiên
69
công ty cô
15
phục vụ
90
tận nơi
55
cho khách
e
hàng nên
55
cô không
3
yên tâm giao
59
cho người
86
khác.
Quả
0
nhiên, sếp
5
của Vân
d
Vy gật đầu
8
vẻ hài lòng:
4
-Cũng được,
2
vậy giao
a
cho cô nhé!
Công
cd
việc của
f
Vân Vy là
eb
giải thích
88
cho khách
a
hàng cách
f6
sử dụng
9e
phần mềm
1
của công
37
ty cô như
0c
thế nào,
9
sau đó tiến
a5
hành một
d3
số điều
a
tra và bảo
68
hành cho khách
ee
hàng sau khi
18
mua. Sau hai
a
ngày làm
23
việc bận
8f
rộn, bác
7
sĩ Tiểu
32
lâm vô cùng
e
hài lòng
2
với tác
ff
phong làm
0e
việc của
b8
Vân Vy.
-Giám
ba
đốc Vân
c
quả nhiên
3
là kiên nhẫn!-
4
bác sĩ Lâm
0
khen ngợi:
1
-Lại còn
2
hiểu được
2
những tư
dd
ngữ của
c
giới y học
d
chúng tôi
76
nữa!
-Tôi
5
có một người
9d
bạn làm
1
bác sĩ mà!
-Chẳng
1c
trách!-bác
d1
sĩ Lâm tiễn
fb
Vân Vy ra
0b
đến tận
a
cửa.
Đi
6
từ đây
09
ra là gần
d
nhất!- bác
a2
sĩ Lâm chỉ
d0
tay về phía
8c
hành lang
9
bên cạnh.
Bên
b
hành lang
d5
không biết
38
là phòng
2f
khám khoa
24
nào, dường
0
như tất
8e
cả các phòng
f5
bệnh ở
2
đây đều
ff
được bố
53
trí giống
bb
hệt nhau,
ae
bên hành
0
lang còn
3
được trồng
b1
rất nhiều
05
cây xanh,
6
mang lại
b
cho người
5d
ta cảm giác
b
mát lành,
c
thư thái.
Không
35
đợi Vân
3
Vy lên tiếng
50
hỏi, bác
4
sĩ Lâm đã
d
chủ động
7
giới thiệu:
89
-Đây là
b
khoa tư vấn
e
tâm lí.
Khoa
41
tư vấn
e
tâm lí?
ef
Sau khi Giang
ae
Nhan xảy
0e
ra chuyện,
10
người nhà
1
cô đã từng
5
mời bác
a
sĩ tâm lí
a
về giúp
cd
cô thoát
3
khỏi tâm
62
trạng đau
c
đớn và
3
khổ sở,
6
nhưng kết
8
quả điều
e0
trị rõ
66
ràng chẳng
c6
có tác dụng
96
gì với
8
cô cả.
0a © DiendanLeQuyDon.com
Phần lớn
c
thời gian
6
cô đều
f6
dành cho
93
việc ngủ,
7f
sống nhờ
8
vào những
0
giọt nước
5
truyền vào
4b
máu mỗi
d6
ngày. Nếu
02
như ông
3c
trời không
4a
cho cô cơ
a2
hội được
ee
quay ngược
82
thời gian
c4
thì có lẽ
d
cô đã kiệt
c
sức bởi
2
nỗi đau
16
đớn quá
b
lớn ấy
8
rồi.
Vân
4
Vy vừa đi
c3
vừa nghĩ,
b4
lúc đi ngang
77
qua phòng
a
chẩn trị,
e1
bất ngờ
c
có một
c
cơn gió
48
thổi qua
62
làm cánh
55
cửa phòng
a
hơi hé ra.
9 © DiendanLeQuyDon.com
Cô đưa
61
mắt nhìn
8b
vào bên
4
trong, vô
9
tình chạm
3
phải ánh
b
mắt của
2f
một bệnh
e5
nhân trong
c
đó.
Vân
d6
Vy chợt
c
thấy các
8
dây thần
f7
kinh trong
fa
đầu căng
92
ra. Cô rảo
0
bước đi
13
thật nhanh,
e6
chỉ sợ
c
người đó
04
sẽ đuổi
0
theo.
Không
5
phải mắt
d
cô nhìn
e
nhầm đấy
c
chứ? Cô
57
làm sao có
35
thể ngờ
e
rằng bệnh
0
nhân ở
2
trong căn
b
phòng ấy
13
chính là
a6
Triệu Dương?
Rõ
fe
ràng anh
36
ta bị phát
9
bệnh tim
62
đột ngột,
0c
vậy tại
06
sao giờ
2
anh ta lại
6
ở trong
5a
khoa tâm
b
lí? Lẽ
2
nào ngoài
c
bệnh tim
0
ra anh ta
76
còn mắc
8
bệnh về
df
tâm lí nữa
00
à?
Trước
6
đây cô
b
từng đọc
e1
báo và được
c
biết, phần
6
lớn những
0
cô nam, quả
55
nữ trong
2
thành phố
d
đều bị
a
mắc căn
8
bệnh trầm
9
cảm hoặc
ad
tự kỉ.
1 © DiendanLeQuyDon.com
Không biết
f
cái gã họ
34
Triệu ấy
39
mắc phải
7
bệnh gì?
a7
Không biết
68
vài năm
b
nữa liệu
c
cô có phải
a3
thường
3
xuyên bổ
4
sung các
94
loại thực
4
phẩm chức
7
năng, liên
1
tục đến
12
thẩm mỹ
0
viện và
5
thỉnh thoảng
c
“ghé thăm”
3
bác sĩ tư
39
vấn tâm
a3
lí không
c8
nữa?
Đi
5
một đoạn
5
đường
02
dài, cuối
6
cùng cô
8
cũng ra được
d
đến cầu
6
thang. Ngoảnh
4f
đầu lại
d2
nhìn,không
9
thấy Triệu
d9
Dương không
db
đuổi theo,
39
Vân Vy thở
8
phào nhẹ
e
nhõm. Thoát
2
được Triệu
0
Dương thì
2c
sao? Thoát
4
được anh
d4
ta cô cũng
c2
chẳng thể
5
thoát ngăn
17
được bàn
1
chân minh
9
đang tiến
f
dần đến
17
tuổi già.
4e © DiendanLeQuyDon.com
Nỗ lực
83
sống hết
f
năm này
2a
qua năm khác,
5b
tuổi tác
d
cũng theo
6
đó nhiều
71
lên. Chỉ
7
thêm vài
b1
năm nữa
57
thôi, có
ef
lẽ một
84
người đàn
da
ông như
1b
Triệu Dương
cb
bây giờ
5
cô cũng
92
chẳng thể
20
tìm được.
-Sau
5
khi về phải
22
chịu khó
c
nghỉ ngơi,
ad
mặc dù
72
sức khỏe
66
đã hồi
3
phục tương
6
đối nhưng
38
cũng không
00
được phép
0
làm việc
5
quá sức.
6 © DiendanLeQuyDon.com
Với cường
8
độ làm
0
việc của
7
anh tôi thấy
4d
người bình
0e
thường không
f
thể nào
84
tiêu hóa
28
nổi!
-Tôi
3b
biết!
-Anh
8
biết? Cứ
0f
nhìn vào
0
thành tích
7
của anh hai
a
năm nay thì
4
tôi biết
d
anh mang mạng
98
sống của
c
mình ra đùa
2d
như thế
3
nào rồi!
85
Theo như những
a
gì tôi được
4f
biết về
8
anh, anh không
f
đời nào
09
chấp nhận
49
an phận!
Tiếng
b
cười khe
e
khẽ vang
a
lên: -Cũng
8
chưa chắc!
Có
1
người đang
80
nói chuyện
f
ở cầu
70
thang, có
2c
một giọng
d1
nói mà Vân
eb
Vy cảm thấy
1
rất quen
c8
thuộc.
Vân
e
Vy chầm chậm
8
đi đến
9a
cầu thang
dd
và nhìn xuống
b
dưới, ánh
0b
mắt vô tình
0
lướt qua
07
một khuôn
ea
mặt.
Người
fe
đó cũng
42
ngẩng đầu
2c
nhìn cô.
Ánh
9
mắt của
5
anh dường
c4
như là chùm
e8
ánh sáng
1
mặt trời
c8
đẹp đẽ
a0
nhất đậu
2
trên bờ
d
vai cô.
Nếu
18
như lúc nãy
86
cô còn hoang
0
mang đi như
8
chạy thì
9
giờ cô đã
2
chẳng còn
c6
sức lực
4
nào để
e
mà chạy
3
trốn nữa.
46 © DiendanLeQuyDon.com
Bàn chân
5
của cô như
b
bị dính
f6
chặt xuống
6b
dưới đất,
1f
miệng ấp
1
úng mãi
6
chẳng thốt
94
ra lời dưới
5a
cái nhìn
e
của anh:
2f
-Thật….thật
cd
trùng hợp!
Anh
9b
mỉm cười,
1
nhẹ nhàng
7
cất lời:
3
-Đúng là
a1
trùng hợp
3
thật! Mới
8c
đó mà đã
5a
gặp lại
8
nhau!
-Vâng,
0
bệnh viện
07
này muốn
7e
sử dụng
7
phần mềm
e
của công
de
ty chúng tôi
e
nên tôi đến
ce
đây để
a5
hướng dẫn
b5
họ!- cô
c1
cố gắng
1
giải thích,
03
vụng về
7
như một
71
con ngốc,
42
chỉ sợ
12
anh lại
a2
hiểu nhầm
e
mình. Hơn
a
nữa cô rất
2c
sợ anh sẽ
e
vạch trần
ac
những lời
2
nói dối
4b
của mình,
5d
cái gì mà
d
đưa chị
0
Đường
3
đi khám
a
bệnh chứ,
86
toàn là nói
a
dối. Như
f
vậy thì
5e
còn mặt
5d
mũi nào mà
c
nhìn anh?
Cũng
5
may là anh
75
không nhắc
e2
gì đến
8
chuyện đó.
4 © DiendanLeQuyDon.com
Anh kết
e
thúc cuộc
e
nói chuyện
87
với bác
bd
sĩ của mình
6
rồi cùng
f1
cô đồng
a5
hành, thản
8c
nhiên cứ
d9
như thể
65
hôm ấy chưa
6
từng xảy
a
ra bất cứ
a
chuyện gì.
Anh
e
sánh vai đi
d
bên cô. Vân
74
Vy không biết
ff
phải làm
0c
thế nào
86
để che
d
đi sự hoang
c
mang trong
0
lòng, bàn
6
tay túm chặt
b6
lấy vạt
2
áo đang
8e
rịn mồ
71
hôi.
Cô
3
y tá ở phòng
2
phát thuốc
77
đưa cho
79
anh một
7
túi to đủ
c
các loại
a1
thuốc rồi
3e
dặn dò:
4
-Anh nhớ
fc
uống theo
0
chỉ dẫn
b2
của bác
d
sĩ!
Trong
dd
kí ức của
59
Vân Vy, sức
6e
khỏe của
62
Giang Nhan
8
rất tốt,
c
cho dù có
b5
bị cảm
52
cúm hay sốt
a5
cao thì cũng
3b
chỉ mất
bf
vài ngày
9
là khỏi
fa
ngay.
Vân
0
Vy nhìn vào
7d
những loại
e
thuốc ở
6
trong túi,
1f
toàn là những
0
loại thuốc
7
hiếm gặp.
-Cô
f6
chuẩn bị
e
đi đâu?
-Về
5
công ty thôi!-
1
cô nghĩ Giang
6
Nhan chỉ
d
tiện miệng
35
hỏi như
b1
vậy thôi
1c
nên cũng
c
thản nhiên
58
đáp mà
9
không cần
1f
suy nghĩ.
-Để
f
tôi tiễn
e
cô!
Đề
af
nghị của
04
anh quá bất
9
ngờ, Vân
55
Vy bối rối
b6
từ chối:
34
-Không cần
68
đâu anh
91
Giang, làm
89
phiền anh
2
quá!- Vân
28
Vy có chút
b5
không quen
a
với cách
b
xưng hô khách
b
sáo này.
Anh
d
vốn quá
3c
đỗi thân
9
thương trong
81
trái tim cô,
d
thế mà giờ
66
lại trở
2e
thành một
d
người chẳng
0
quen biết.
e © DiendanLeQuyDon.com
Nếu như
0a
Giang Nhan
6
gọi cô là
d
“Cô Vân”
b
thì có lẽ
55
cô cũng sẽ
b1
cảm thấy
7f
vô cùng xót
0f
xa. Thế nhưng
7
cô cố gắng
3
kìm nén bản
e
thân, chỉ
8
sợ một
6d
khi không
9
kiềm chế
45
được tâm
b7
trạng của
5
mình sẽ
a0
khiến cho
6c
anh sợ mất
e
vía. Cô phải
7
duy trì khoảng
4
cách nhất
6
định với
c
anh, một
7
khoảng cách
e
đủ để
f0
anh coi cô
9
là một người
b
bình thường.
Không
da
có ai biết,
1
anh và cô
63
đã cách
43
nhau cả một
0
kiếp người.
Nếu
c1
như cô nói
6
ra sự thực
05
này, không
67
những anh
e1
không thể
8
tin mà còn
6
cho rằng
7c
cô là một
b9
con điên.
7e © DiendanLeQuyDon.com
Dường như
5
chỉ có một
2b
mình cô còn
ae
mãi đắm
1
chìm trong
3
những kí
28
ức xa xôi.
8 © DiendanLeQuyDon.com
Cô khát khao
e
được ở
ba
gần bên
0
anh, nhưng
e
lại sợ
ac
khoảng cách
04
trong hiện
8a
thực sẽ
31
khiến cho
f2
cô quỵ ngã.
8 © DiendanLeQuyDon.com
Vân Vy cảm
f7
thấy bản
5
thân mình
4
không hề
f
yếu đuối,
f
cô chỉ không
c
muốn bị
6
Giang Nhan
f
làm tổn
93
thương, bởi
35
vì trong kí
b0
ức của
c
cô, tất
5
cả những
2
kỉ niệm
94
của cô và
6
anh đều
f
vô cùng đẹp
4d
đẽ.
-Nói
5
địa chỉ
6
công ty cô
a
cho tôi!
Xem
3
ra anh ấy
38
định đưa
d
cô về công
4c
ty thật rồi!
Cô
0
ngoan ngoãn
8
ngồi vào
be
trong xe của
9
anh, sau đó
4
nói địa
9
chỉ công
1
ty mình cho
2
anh: -Đi
d5
qua Cầu W,
9
đi thêm
cb
một đoạn
1b
nữa là đến!-
7
nhìn Vân
a2
Vy tự nhiên
92
thế thôi
0
nhưng lúc
f
này trống
b0
ngực cô
58
đang đập
3
thình thịch.
5 © DiendanLeQuyDon.com
Nhìn mình
c0
trong gương
0
chiếu hậu,
ff
Vân Vy thấy
7
hai má mình
b
đỏ bừng
1
lên.
Giang
cf
Nhan vẫn
c6
tỏ ra như
5
bình thường,
3
thản nhiên
15
nhìn cô hỏi:
4
-Cầu tây
e4
hay là cầu
1
đông?
Vân
3
Vy đưa ánh
58
mắt mơ hồ
5
nhìn ra dòng
9
xe cộ tập
fc
nấp ở bên
2
ngoài, cố
63
gắng phân
7
biệt được
17
phương hướng
73
đông tây
9d
nam bắc.
86 © DiendanLeQuyDon.com
Cuối cùng
80
cô đành
a8
mím môi từ
0
bỏ: -Tôi
b
chỉ biết
21
là đi qua
3
cầu, rẽ
c3
sang bên trái
71
là đến.
Lần
f
này thì Giang
59
Nhan khẽ
2
mỉm cười,
7
đôi mắt
cb
ánh lên
5
những tia
11
sáng ấm
fd
áp. Vân
0
Vy cảm thấy
c7
hình như
9c
mình đã
c5
nhìn nhầm,
cb
hoặc cũng
d
có thể cô
0
bị ảo giác.
Giang
9
Nhan biết
c
lái xe, không
40
biết anh
b
đã học
0a
lái xe từ
3
khi nào. Vân
9
Vy ngồi bên
1
cạnh nhìn
4
anh điều
86
khiển xe,
4
những ngón
b
tay thuôn
35
dài đặt
4
lên vô lăng,
c9
mùi hương
03
từ cơ thể
1
anh thoang
1
thoảng đưa
d2
lại.
Những
8
kí ức đẹp
1
về anh bắt
c6
đầu nhạt
84
nhòa trong
6
cô.
Mấy
e2
năm không
b
gặp, anh
b
đã thay
6b
đổi rất
0b
nhiều, không
1
giống như
8
cô chẳng
e
có chút tiến
d6
bộ nào.
9 © DiendanLeQuyDon.com
Quay ngược
9
thời gian
97
đã mấy
9
năm rồi
82
nhưng dường
79
như cô chẳng
b
có gì thay
f4
đổi, ngay
8e
cả công
c9
việc hiện
ae
nay cũng mới
c
làm có gần
4c
ba năm.
-Thuốc
37
này anh mua
2
hộ người
2
khác à?-
a
Vân Vy cố
00
nghĩ ra một
5b
chủ đề
58
để nói
77
chuyện.
-Không!-
9
câu trả
b
lời của
00
Giang Nhan
68
không nằm
3
ngoài suy
c
nghĩ của
a
Vân Vy: -Tôi
c
mua cho tôi
4
đấy!
Sao
f
có thể thế
0b
được?
e
Vân Vy kinh
15
ngạc, một
3d
túi thuốc
46
to thế này,
82
mỗi lần
c0
phải uống
8
bao nhiêu
17
thuốc mới
7f
đủ?
-Sợ
5
rồi phải
e
không?- anh
75
mỉm cười:
3
-Tôi bình
12
thường rất
28
bận rộn
7
nên chẳng
6
có thời
6f
gian đi lấy
7
thuốc, vì
fe
vậy mỗi
5c
lần đi phải
13
lấy nhiều
b9
hơn một
d2
chút!
Vân
15
Vy định
0
đưa tay
5
ra lấy túi
7a
thuốc xem
d
sao, nhưng
df
cuối cùng
44
cô lại rụt
2
tay lại.
Hai
ca
người giờ
92
đã chẳng
9
còn còn quan
2e
hệ thân
7f
mật như
3
trước nữa,
43
dù gì cũng
c
chỉ là người
c3
qua đường,
8
không nên
df
dò xét đời
d0
tư của người
4
khác, nếu
7
không biết
43
đâu lại
7
khiến cho
89
anh cảm
5
thấy bực
8
bội.
Giang
d
Nhan ngoảnh
52
đầu sang
90
nhìn Vân
7
Vy, thấy
2
cô túm chặt
ab
vạt áo,
4c
cố gắng
d
thu mình lại
3
cứ như thể
03
sợ chạm
1
phải bất
b8
cứ thứ
7d
gì trên xe
e
của anh vậy.
3 © DiendanLeQuyDon.com
Giang Nhan
0
hơi nhíu
e
mày, dồn
da
sức tập
dc
trung trở
d
lại con đường
1
trước mặt:
7
-Cô kéo
0c
giúp tôi
0
cái màn che
f2
nắng xuống
6
với!
Vân
f
Vy liền đưa
7
tay ra kéo
5
cái màn che
5
nắng xuống.
0a © DiendanLeQuyDon.com
Bỗng nhiên
d2
một tấm
6
ảnh rớt
5
xuống theo.
12 © DiendanLeQuyDon.com
Bức ảnh
a
chụp một
f0
phong cảnh
f
một đỉnh
72
núi tuyết
8
trắng xóa.
0 © DiendanLeQuyDon.com
Bức ảnh
f8
này trước
3
đây anh
cf
đã từng
2b
cho cô xem.
Nhiếp
9d
ảnh là
6
sở thích
cb
của Giang
1f
Nhan, cô lại
8
đặc biệt
fb
thích những
5
bức ảnh
c0
chụp cảnh
1
tuyết của
b
anh. Đây
0b
là bức ảnh
7
mà cô thích
a
nhất.
Cô
8
nhớ rằng
b
sau khi Giang
ba
Nhan chết,
9
cô đã đem
4
đốt tất
b8
cả những
1a
bức ảnh
0
này. Thế
4c
mà giờ đây
98
anh lại
3
đang giữ
e
nó. Điều
4
này khiến
7
cho Vân Vy
dc
có cảm giác
7
như hai người
7
đang cách
0
nhau cả một
12
thế giới
2e
vậy.
-Cô
90
có thích
a
không?
Vân
da
Vy gật đầu:
57
-Trước
9
đây tôi
90
vô cùng thích
2f
những bức
81
ảnh chụp
a
cảnh tuyết
9
trắng!
-Thế
a
còn bây giờ?
-Vẫn
5
như vậy!-
a0
Vân Vy lưu
3
luyến cầm
6e
bức ảnh
52
trên tay,
bf
không nỡ
8
đặt xuống.
Anh
3
ngoảnh đầu
9d
lại nhìn
9
thẳng vào
47
còn đường
fe
trước mặt,
6
đôi mắt
a
khẽ nheo
0
lại: -Tôi
8
còn tưởng
2
bây giờ
a
thì không
3
thích nữa
4
chứ?
Vân
f7
Vy vội vàng
c
nói: -Có
9
những sở
15
thích có
3
làm thế
81
nào cũng
ce
không thể
97
thay đổi
3
được!
-Thế
4d
sao?
-Ừ?-
8
Vân Vy lại
54
một lần
f
nữa khẳng
51
định.
Giang
7e
Nhan khẽ
5
nhếch môi
3a
cười: -Vậy
3
thì tốt!
Vân
ef
Vy cứ cảm
6
thấy trong
c3
những câu
c
nói của
c
Giang Nhan
0f
có ẩn ý
3
gì đó, thế
f
nhưng cô
b8
không sao
24
hiểu nổi.
ae © DiendanLeQuyDon.com
Cô chợt
fc
nhớ lại
a3
người con
b
gái ở bên
b
cạnh Giang
9
Nhan mấy
8
năm trước,
5
có thể anh
3
đang nói
d2
đến cô
6d
ấy chăng?
Vân
5
Vy lật đi
43
lật lại
6
bức ảnh,
8
cuối cùng
be
cũng đành
d
phải đưa
72
nó lại cho
0f
Giang Nhan.
2 © DiendanLeQuyDon.com
Cô đã chẳng
21
còn quyền
3d
sở hữu
b
đối với
5c
bức ảnh
9
này nữa
c
rồi.
-Nếu
9
cô thích
e3
tôi tặng
8
cho cô đấy!
Vân
7
Vy ngạc nhiên
4
há hốc miệng.
7d © DiendanLeQuyDon.com
Trước đây
3f
cô từng
3
đòi Giang
a
Nhan phải
f4
cho mình bức
4
ảnh này,
e8
thế mà anh
87
còn tiếc.
6 © DiendanLeQuyDon.com
Vậy mà bây
1
giờ anh lại
1a
hào phóng
c
tặng nó
4
cho một
2
người mà
4
anh mới
85
gặp mặt
6f
có vài lần.
-Anh….-
e
cô biết
d2
là anh đã
3
đánh mất
2b
phim chụp
2
của bức
b
ảnh này
f4
rồi, nếu
ab
như là vậy…:-
b8
Anh thật
d
sự muốn
9
tặng nó
b
cho tôi sao?
Giang
e
Nhan mỉm
74
cười, tỏ
1c
vẻ rất
b
thản nhiên,
dd
những ngón
f
tay thon dài
71
nhẹ nhàng
5
điều khiển
c
vô lăng:-Cô
71
rất thích
3
nó mà!-
f0
anh dừng
62
lại một
1
chút rồi
8f
nói tiếp:
2
-Hay là cô
b
không muốn
d
nhận cái
71
gì từ người
25
lạ?
Vân
b
Vy chẳng
d6
bao giờ
c7
nghĩ rằng
f4
tất cả
0
những thứ
46
đã mất
c
đi lại
a7
có thể
d
lấy lại
ef
được.
e © DiendanLeQuyDon.com
Cô ép chặt
85
bức ảnh
8d
vào lồng
f1
ngực, vội
a3
vàng giải
a5
thích: -Không
0e
phải, tôi
cc
chỉ cảm
ce
thấy núi
15
cao như vậy,
1a
anh chẳng
97
dễ dàng
a
gì mới
4
chụp được
f8
bức ảnh
e
này….-Giang
5a
Nhan đã
3
từng nói
7
với cô,
cd
để có
33
được bức
b7
ảnh này,
c
anh đã phải
4
khổ công
d9
chờ đợi
02
suốt cả
01
đêm, vì
2
thế mà
bd
suýt chút
3
nữa anh
28
còn bị
29
chết cóng
75
ở trên
9
đỉnh núi
a3
tuyết đó.
-Làm
9
sao cô biết
d0
được ngọn
9
núi ấy
b
rất cao?
Vân
a8
Vy sững
9
người,
a
cô vội
ca
vàng giải
4f
thích mà
8e
chẳng buồn
ec
suy nghĩ:
dd
-Tôi có
8c
một người
5a
bạn đã
4
từng đến
d
đó!
-Anh
93
ta cũng thích
3d
nhiếp ảnh
a
à?
-Vâng!
Giang
b1
Nhan bật
0
cười thành
85
tiếng: -Tôi
69
cứ tưởng
b
cô chỉ
45
biết đây
5
là một
1
bức ảnh
4f
chụp đỉnh
31
núi, nào
b1
ngờ cô
cd
còn biết
b
được cụ
8c
thể cả
e0
địa điểm
b
chụp nó!
Vân
89
Vy chột
8
dạ, chẳng
da
ngờ cô
2d
lại hết
d3
lần này
6
đến lần
9a
khác để
d
“lộ cái
4
đuôi”
a1
của mình.
ad © DiendanLeQuyDon.com
Vốn dĩ
08
chỉ là
9
một câu
56
nói hết
a
sức bình
56
thường,
c
thế mà
dc
cô càng
3
giải thích
6
càng rắc
e
rối, chẳng
e3
khác gì
0d
“chữa
7
lợn lành
d
thành lợn
c
què”. Nếu
6
như Giang
8
Nhan mà nói
7e
một câu:
e
“Khi nào
1
rảnh giới
ee
thiệu anh
a8
ấy với
4
tôi nhé!”,
37
thế thì
53
chẳng phải
5
cô sẽ lộ
f
nguyên hình
c5
hay sao?
Giang
6d
Nhan hình
63
như đã
ef
thay đổi
b
khác trước
21
rồi, ít
7
nhất thì
a
anh đã không
f8
còn giống
a7
như Giang
b
Nhan trong
1
kí ức của
5a
cô. Giang
9
Nhan của
5
hiện tại
8b
khiến cho
d7
cô không
da
thể nắm
6
bắt được.
-Cô
a7
có biết
3
con đường
04
này không?
Vân
69
Vy lắc đầu
2
đáp: -Không!
Giang
00
Nhan đi qua
36
một con
3
đường
0a
nhỏ rồi
c0
dừng lại:
36
-Nhớ nhé,
e
từ đây
7
đến công
6
ty cô càng
7f
nhanh hơn
61
đấy!
Giờ
d
Vân Vy mới
af
phát hiện
4
ra công ty
8
mình cách
f5
chỗ này
8
chẳng xa:
3
-Anh….
-Trước
8
đây tôi
6
từng lái
12
xe qua đây!-anh
f
đã từng
4
lái xe qua
8
đây, sau
f
đó nhìn
4
thấy một
4c
cô gái nhỏ
9
nhắn đang
f9
ôm một
e
cái túi
ce
xách rất
6
to, chậm
7e
chạp lê
e6
bước về
31
phía trước.
Vân
66
Vy sững
4
người.
3 © DiendanLeQuyDon.com
Anh chỉ
4
nói rằng
3
anh đã từng
e
đi qua đây
e1
thôi, thế
a
mà đã thuộc
f9
đường
13
xá hơn cả
ab
một người
0
đã học
c9
ở đây
7
hai năm trời
f
như cô.
-Tôi
2
ít khi đi
5
đường
05
này, nhà
be
tôi ở hướng
c8
khác mà!-
3f
cô ngại
04
ngùng nói.
Hai
f
năm nay cô
53
gần như
c8
đã quen
a7
thuộc với
1
một con
b5
đường.
a © DiendanLeQuyDon.com
Thỉnh thoảng
9
lắm cô
a7
mới đi
e
siêu thị,
06
vì không
5
biết đường
ff
nên phải
96
đi vòng
b
một vòng
f
rất xa.
3 © DiendanLeQuyDon.com
Có lần
7b
vì mua nhiều
5
đồ quá
e
nên cô đành
7a
phải ngồi
56
bệt xuống
de
đất mà
ed
thở.
Giang
4f
Nhan trước
f
đây thường
0
xuyên nhắc
5e
nhở cô
a6
là đừng
7d
nên mua quá
d1
nhiều đồ
41
và phải
fc
tìm con đường
f
ngắn nhất
6
về nhà.
Có
66
lẽ…. Vân
0
Vy lén nhìn
8
Giang Nhan,
df
có lẽ ông
a
trời đã
10
ban cho cô
9
có cơ hội
18
quay ngược
81
lại thời
1
gian không
47
chỉ là
d
để Giang
9
Nhan có thể
f
sống tốt
a
hơn mà rất
0
có thể
8b
còn tạo
e
cơ hội
0b
cho hai người
3
quay trở
46
lại với
a
nhau.
Tiếng
1
chuông điện
e
thoại vui
a
tai vang lên.
9 © DiendanLeQuyDon.com
Vân Vy vội
0b
vàng mở
f0
túi xách,
a
nhưng lại
f4
thấy chiếc
8
điện thoại
f9
vẫn im lìm
f0
nằm đó.
7 © DiendanLeQuyDon.com
Lúc này
0d
cô mới ý
d
thức được
7f
rằng tiếng
a8
chuông điện
3d
thoại quen
e
thuộc ấy
11
không phải
65
là từ máy
9
điện thoại
5
của cô.
Cô
33
giật mình
d
nhớ ra rằng
c
kể từ sau
e3
khi Giang Nhan
7
chết, chuông
9
điện thoại
8d
của cô đã
3
đổi thành
e1
bản nhạc
61
mà Giang Nhan
8
thích. Thế
df
mà giờ bản
2b
nhạc cô
a
thích lại
b8
phát ra từ
c
điện thoại
f
của Giang
83
Nhan.
Giang
02
Nhan từng
d5
trêu chọc
d1
cô vì dùng
b
thứ âm nhạc
3e
ấu trĩ
6b
này, thế
3
mà bây giờ
68
anh lại….
Trong
5b
điện thoại
f
loáng thoáng
8
vọng ra giọng
6
nói rất
86
hào hứng
08
của ai đó:
3e
-Cậu chuẩn
9
bị kết
90
hôn rồi
e4
không? Không
ba
đợi cái
7
người không
e
thể kia của
6
cậu nữa
0a
à? Tôi nói
e
rồi mà,
2
ban nãy tôi
3
gọi điện
79
cho bác gái,
30
bác bảo
fd
cậu sắp
27
kết hôn,
81
hóa ra là
31
thật à?
-Ừ...-
fa
Giang Nhan
d
không hề
7
phủ định:
99
-Khi nào
9
gặp thì
8
nói chuyện
66
tiếp nhé!
Trái
4
tim của Vân
f
Vy đột nhiên
70
như bị bóp
c9
nghẹt lại.
8 © DiendanLeQuyDon.com
Anh ấy chuẩn
cd
bị kết
26
hôn rồi.Anh
1
thật sự
0d
sắp kết
a2
hôn rồi,
9
hóa ra ông
3a
trời đang
50
trêu đùa
92
cô. Hai người
a
họ sớm
69
chẳng gặp,
e9
muộn chẳng
7f
gặp, lại
e3
gặp đúng
3
vào lúc anh
8
chuẩn bị
ab
kết hôn.
Giang
41
Nhan ngắt
ac
điện thoại.
1 © DiendanLeQuyDon.com
Vân Vy vội
57
vàng nói
2
cám ơn rồi
6
mở cửa
3d
xe định
0
xuống.
-Khoan
d
đã!-Giang
fe
Nhan cười
2e
cười nói:
7b
-Có phải
27
cô cũng nên
d
đưa cho
be
tôi một
b6
thứ giống
b8
như thế
2b
không?
-Cái
7
gì?
-Danh
63
thiếp ấy!-
81
anh ngập
e
ngừng nói:
47
-Dù sao tôi
f8
cũng phải
28
biết người
1
tôi đã đưa
d
danh thiếp
e
là ai chứ
4
nhỉ?
Lúc
ba
này Vân Vy
41
mới sực
f
tỉnh. Cô
2
vụng về
c
lấy ra một
9
tấm danh
5
thiếp đưa
1f
cho Giang Nhan
c8
rồi đứng
36
gọn vào
9f
lề đường,
e
nhìn chiếc
13
xe của Giang
31
Nhan đang
4
hòa vào dòng
4
xe cộ đông
3
đúc trên
7
đường.
-Vân
f
Vy, người
c
ban nãy là
78
ai thế?
Mãi
1
đến khi
99
nghe thấy
5
tiếng hỏi
8f
của đồng
c
nghiệp, Vân
7
Vy mới giật
6
mình bừng
e2
tỉnh.
-Một
c
người bạn!
-Không
3b
phải chứ?
-Thật
a
đấy!- có
ff
lẽ đối
f
với Giang
cb
Nhan, cô chẳng
d6
thể được
8
coi là một
78
người bạn.
Giang
ec
Nhan lấy
1d
chìa khóa
d
mở cửa,
56
vừa đi vào
9
phòng đã
d
nghe thấy
7
một giọng
d
nói rất
34
quen thuộc:
84
-Tiểu Nguyên
17
về rồi
c6
đấy à?
-Nhìn
d
con lớn bằng
e
ngần này
c
rồi mà còn
e7
không biết
5
tự chăm
c3
sóc bản
5
thân!- bà
7
Giang đang
1d
mặc tạp
2
dề từ trong
7
bếp chạy
4
ra, đón lấy
0
cái áo khoác
9e
trên tay Giang
85
Nhan rồi
59
nhíu mày
83
nhìn cậu
3
con trai: -Có
5
phải gần
5
đây lài
4
làm việc
51
vất vả
d8
quá không?
bc
Trông có
48
vẻ tâm trạng
08
không được
8
tốt…-nói
b
đến đây
2
mẹ Giang
60
Nhan bỗng
8a
nhíu mày:
4
-Có phải
2
bệnh tim
e2
lại….
-Mẹ
10
à…- Giang
45
Nhan cười
08
cười:- Đừng
1
nghĩ vớ
0b
vẩn nữa.
b © DiendanLeQuyDon.com
con vừa đến
c
bệnh viện
a
kiểm tra
1
rồi, mọi
d
thứ đều
6f
ổn cả!-
b
để chứng
4
minh cho những
cc
gì mình vừa
d
nói, Giang
0e
Nhan còn đưa
c
cho mẹ xem
65
tờ đơn
5b
khám bệnh
00
mà bác sĩ
aa
đã viết.
Mẹ
e
Giang Nhan
a
đọc kết
9d
quả kiểm
ac
tra của con,
81
nụ cười
1
lập tức
6a
nở trên
f3
môi.
Trong
d9
nhà vệ sinh,
9
Giang Nhan
5
soi vào gương.
dc © DiendanLeQuyDon.com
Hình ảnh
eb
của anh trong
4
gương có
3
chút cứng
c2
nhắc, khuôn
08
mặt cứ
4
thất thần
1e
như người
0
mất hồn,
0e
nếu không
2
chẳng đến
5f
mức có người
6e
đến nhà
e
mà anh không
5
biết. Mẹ
d
anh cứ thỉnh
b
thoảng lại
1
đến dọn
10
dẹp nhà
89
cửa cho anh,
9
hôm nay cũng
a0
không phải
23
là ngoại
2
lệ.
Trên
a2
bàn bày toàn
4
đồ ăn
f6
mà thường
8
ngày anh vẫn
40
thích ăn,
c5
thế nhưng
26
hôm nay ăn
9
vào lại
4
chẳng thấy
17
ngon miệng
4
chút nào.
3 © DiendanLeQuyDon.com
Có lẽ tại
12
vì dạo này
07
anh thực
d
sự quá bận
6
rộn.
-Mẹ
be
đã đặt
f
khách sạn
b
tổ chức
d
hôn lễ cho
83
con rồi,
6
ở khách…..
Mẹ
09
anh bắt
f
đầu nói
b
đến chuyện
d
chuẩn bị
9
hôn lễ.
b © DiendanLeQuyDon.com
Giang Nhan
3
chẳng để
d2
hề để
5
tâm đến
91
những gì
9
mẹ anh đang
d0
nói.
-Các
17
con kết hôn
e
xong không
2d
định dọn
7f
về nhà ở
ee
thật à?
-Không
5
ạ…- Giang
cb
Nhan cười
d
cười:-Con
4
quen ở riêng
9a
rồi!
-Cũng
d
phải!- mẹ
8d
Giang Nhan
af
tỏ vẻ rộng
ff
lượng:-
3e
Thanh niên
57
đều thích
ad
có không
3e
gian riêng
a
tư!- nói
5
rồi bà đưa
e5
mắt nhìn
b0
khắp căn
b2
phòng: -Có
9
cần phải
c5
sửa lại
c
căn hộ này
3
không con?
Giang
07
Nhan bỏ đôi
5
đũa trên
b
tay xuống,
c
đáp: -Không
14
cần phiền
68
phức như
c3
vậy đâu
56
mẹ!
-Dù
a
sao cũng phải
2
mua sắm một
64
vài dụng
3
cụ gia đình
ea
chứ….
-Gần
5
đây công
ff
ty bận lắm,
9
con không
0
có thời
d1
gian đâu!
-Không
d
sao, để
46
mẹ mua giúp
e
con!- mẹ
a6
Giang Nhan
b7
hào hứng
35
nói. Chỉ
e5
cần con trai
5b
chịu kết
8
hôn thì cho
21
dù có vất
d
vả đến
fe
đâu bà
6
cũng chấp
5
nhận.
Giang
00
Nhan chần
4d
chừ một
2
chút đành
5
gật đầu,
ec
chẳng nhẽ
0a
mẹ nói gì
d0
anh cũng
7
gạt đi:
1
-Vâng, vất
60
vả cho mẹ
a
quá!
-Cái
fd
thằng này,
81
sao mà khách
9
sáo với
8e
mẹ thế!
Sau
f8
khi thu dọn
5b
phòng bếp
f
xong xuôi,
ff
mẹ Giang
9
Nhan chuẩn
de
bị ra về.
3 © DiendanLeQuyDon.com
Trước khi
9
đi mẹ anh
f
chợt nhớ
3
ra chuyện
d
gì đó, liền
6c
ngoảnh lại
7
nỏi: -À
ac
phải rồi….-
0
mẹ lấy
f0
ra một cái
0a
điện thoại
13
đã tắt
a
máy ở trong
7
túi ra và
f
nói: -Tiểu
8
Nguyên, cái
8
điện thoại
92
này con đã
f
để ở
26
nhà hơn một
5
năm nay rồi.
ca © DiendanLeQuyDon.com
Nếu như
f5
con đã không
5
dùng đến
8
thì mẹ mang
1e
đi cho người
1c
ta nhé!
Giang
7
Nhan ngẩng
d7
đầu nhìn,
f
chiếc điện
8e
thoại ấy
8
được bày
0
trong tủ
e
kính, anh
b9
vừa nhìn
4d
đã ưng
7
ý ngay. Kiểu
e6
cách đơn
b
giản, vỏ
4b
ngoài màu
78
đen sang
f2
trọng….không
48
hiểu vì
40
sao mà anh
7
vừa nhìn
6
thấy nó
64
đã bỏ
1
tiền ra mua
cc
nó về luôn
e5
không suy
6
nghĩ, rồi
c
đặt nó
ff
vào chiếc
4
tủ đầu
7
giường.
Hóa
17
ra đã để
72
nó ở đó
a
hơn một
b9
năm trời
73
rồi, cuối
14
cùng vẫn
d
chỉ coi là
74
như một
bb
vật để
f
trưng bày
86
mà thôi.
Chẳng
3
mấy chốc
3
đã đến
34
cuối tháng.
4 © DiendanLeQuyDon.com
Trong buổi
7
họp tổng
4c
kết cuối
98
tháng, sếp
d
hết lời
aa
khen ngợi
93
Vân Vy. Khách
0
hàng của
e
công ty đã
0
gọi điện
a
đến hết
e
lời khen
2
ngợi và
f9
tỏ ra vô
cd
cùng hài
fe
lòng với
5
thái độ
f
và chất
5f
lượng phục
2
vụ của
03
công ty. Sếp
bb
còn thưởng
2
cho Vân Vy
b
ba nghìn tệ.
Cô
f
còn chưa
c
được lĩnh
d0
tiền thì
8
các đồng
8
nghiệp đã
b5
hò reo đòi
59
Vân Vy phải
2
khao. Vừa
c9
hay ở trên
c0
con phố gần
3
đó mới
b0
khai trương
25
một cửa
3
hàng đồ
3
nướng, mọi
52
người ai
5
nấy đều
de
nghỉ làm
07
từ sớm
6
và ra đó
17
ngồi tụ
0a
tập với
48
nhau.
Chẳng
6
mấy khi được
0a
vui vẻ thế
19
này, cho dù
55
có mất tiền
56
cũng thấy
75
đáng! Dù
4f
gì thì đây
ec
cũng là tiền
c1
của sếp
5e
chứ đâu
1
phải tiền
1e
của cô.
e6 © DiendanLeQuyDon.com
Mọi người
8
ngồi xung
f
quanh cái
f8
bàn, cụng
8
li chúc mừng
f
và ăn uống
6
no say. Sau
7
khi ăn uống
18
xong, họ
7
lại rủ
9
nhau đến
25
KTV hát.
Nhân
d8
lúc đám
78
đàn ông
a
con trai đang
f
hát hò, mấy
5e
chị em phụ
e
nữ liền
d0
ngồi túm
5
tụm với
c
nhau buôn
7b
dưa lê.
-Thật
a
không ngờ
7a
trước khi
ef
kết hôn
e
lại gặp
dd
phải chuyện
5
này!- Tôn
5
Kì mím môi
d
nhấp một
73
ngụm rượu
1
vang: -Các
2
chị nói
0
xem có kì
f
lạ không,
b7
đúng vào
8
lúc này gặp
10
lại anh ấy,
4b
hóa ra anh
2
ấy đến
f
giờ vẫn
2f
còn chưa
3
kết hôn!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top