Part 3
Kim Minjeong đang đợi lượt thứ hai của thang máy. Bỗng Hanni gọi lại điện thoại tới, "Kim Minjeong ! Kim Minjeong ! Tớ vừa bắt gặp chồng trước của cậu! Cậu cẩn thận một chút kẻo đụng phải."
"Tớ mới đụng phải rồi."
Nghe giọng nói từ điện thoại truyền tới, Kim Minjeong có thể tưởng tượng ra được khuôn mặt đang trợn mắt há mồm của Hanni, : "OMG! Thế người chồng trước của cậu gặp phải cậu có phản ứng gì?"
Thang máy vừa vặn mở ra, Kim Minjeong đi vào thang máy, sau một chút mới nhớ lại phản ứng của Yu Jimin , tận tình miêu tả lại: "Cảm giác thật giống như có hơn một ngàn con dao phóng về phía tớ vậy."
Hanni trầm mặc một lúc.
"Tớ còn tưởng Yu Jimin sẽ gây khó dễ cậu..phù...Ít nhất thì chị ta cũng không làm hại gì tới cậu, cậu nên cảm tạ thần linh đi!"
"Tớ cũng không làm gì cô ta mà..." Kim Minjeong ấm ức lên tiếng.
" Cậu thật sự xác định? Tớ còn nhớ được tháng trước có người nào đó khóc bù lu bù loa, thở không ra hơi, nói muốn ngủ với Yu Jimin..."
"Khụ khụ khụ..." Kim Minjeong bị lời nói của Hanni làm cho sặc.
Ho khan chừng mấy tiếng, Kim Minjeong mặt đỏ bừng, trong đầu bắt đầu hiện lên hình ảnh của đêm hôm ấy.
Ngoài cửa sổ sấm chớp loé lên, bên trong phòng là hình ảnh kiều diễm, ướt át, dữ dội.
Hai người phụ nữ không một mảnh vải, triền miên quấn quýt lấy nhau.
Từ mặt đất đến ghế sofa rồi lại cùng nhau vào phòng tắm lớn, cuối cùng là chiếc giường kingsize.
Nhất thời cảm thấy như có một luồng nhiệt từ cổ bốc lên, rồi sau đó lan ra cả mặt.
"Thôi thôi, không nhắc đến vấn đề này nữa, sợ cậu ngại lại đi về. À đúng rồi, bây giờ cậu đang ở tầng mấy? Tớ thấy bây giờ Yu Jimin đã vào phòng bên cạnh rồi. Cậu cẩn thận một chút, đừng để bị đụng phải."
Kim Minjeong bị lời nói của Hanni lấy lại tinh thần, nhìn thang máy một cái nhận ra chính mình vẫn đang đứng dưới tầng một. Hóa ra nàng chưa ấn thang máy.
Đưa tay ấn thang máy, nhìn bản thân đã sửa sang lại trang phục chỉnh tề. Bất chợt, nàng nhìn móng tay đã có chút dài lại của mình lại có chút cảm thán.
Đêm đó, Kim Minjeong chính là người rõ ràng hơn ai hết, móng tay nàng thiếu chút nữa đã lột một lớp da sau lưng của Yu Jimin. Mặc dù nàng không nhìn thấy vụ thảm án kinh hoàng do mình tạo ra nhưng vết tích vẫn lưu lại đó. Nhưng ngày thứ hai sau khi tỉnh dậy, nàng phát hiện trong móng tay đều có dấu vết của tơ máu.
Thở dài một cái, nàng cũng không biết phải làm sao nữa. Ly dị với chồng trước chưa đầy một ngày đã gặp lại, sau này ra đường thật sự phải xem lại giờ hoàng đạo.
Vài phút sau, Kim Minjeong mới nhìn thấy Hanni. Cả người cô ấy một thân trang phục thời thượng cùng với lớp make-up tinh xảo. Tóc hơi cuộn sóng thả dài phía sau lưng, ngũ quan xinh xắn động lòng người. Nếu người khác đánh giá Kim Minjeong là mỹ nhân dịu dàng, thanh lịch, thì Hanni thì tương phản hoàn toàn. Vẻ đẹp và tính cách của hai cô gái đều không giống nhau, nhưng rất thu hút ánh nhìn từ người khác.
"Đúng là cái nghiệt duyên ! Đi khách sạn này rồi mà lại vẫn có thể bắt gặp được chồng trước của cậu."
Kim Minjeong một bộ dáng không còn gì luyến tiếc: "Nếu biết sẽ gặp phải Yu Jimin ở đây, có đánh chết tớ cũng không đến."
Hanni đồng tình vỗ vai Kim Minjeong : "Tất cả việc này đều do nguyên chủ Kim Minjeong để lại cho cậu, người như chồng trước cậu theo tớ dự tính suy đoán là sẽ không dễ dàng bỏ qua. Hiện tại câu lại tiếp tục đụng phải chị ta, tốt nhất là cậu nên niệm phật đi."
Kim Minjeong và Hanni đều cùng nhau xem qua tiểu thuyết này, nhân vật phản diện Yu Jimin này dù trong trường hợp nào cô cũng sẽ giữ mình trong sạch, vô cảm với mọi thứ .
Kim Minjeong cũng đoán, có lẽ đây chính là nguyên nhân có thể lý giải tại sao kết hôn hai năm, nhưng Yu Jimin lại không hề quan hệ vợ chồng với Kim Minjeong, cũng không ở bên ngoài trêu hoa, ghẹo nguyệt.
Do Kim Minjeong muốn ly hôn, cho nên có một đoạn thời gian, nàng cho người điều tra xem Yu Jimin có bao nuôi bồ nhí không?
Để lấy lý do đó yêu cầu ly hôn!
Nhưng kết quả nhận được chính là....... người chồng trước này của nàng có tình yêu mãnh liệt với công việc.
Một tuần có bảy ngày thì có đến năm ngày ngủ lại công ty, quả thực là một con người cuồng công việc.
"Hay bây giờ tớ về, tớ sợ đi tiếp lại đụng phải người đó."
Hanni lập tức kéo Kim Minjeong lại nói: "Oh no! Đừng vậy chứ! Tớ đang muốn giới thiệu cho cậu một đối tượng tốt "
"Cái...cái gì? "
Hanni nhanh trí, miệng trước lôi kéo, cười nói: "Coi như tớ chưa nói."
.........
Nàng mới ly hôn, Hanni đã nghĩ tìm cho nàng đối tượng!
Đúng là bó tay.....
Không đợi Kim Minjeong có thời gian phản bác lại, di động Hanni liền có người gọi tới.
Hanni nghe qua điện thoại: "Cháu đã ở cửa, bây giờ vào đây ạ."
Sau khi cúp điện thoại, Hanni liền kéo Kim Minjeong đi theo :"Tạm thời hãy quên đi sự tồn tại của chồng trước cậu đang ở xung quanh đây, cùng tớ đi một chuyến nào."
Không nói lời nào, Hanni kéo nàng qua các khúc quẹo lòng vòng thì dừng ngay một phòng đã đặt trước, cười thần bí nói: "Đảm bảo với cậu, cậu sẽ không hối hận khi mình tới đây đâu."
Kim Minjeong cảm thấy bất an trong lòng.
Trong nháy mắt khi Hanni đẩy cửa phòng ra , nhìn người người bên trong phòng, không khí trong nháy mắt liền đông cứng lại.
Hanni : "..."
Kim Minjeong : "..."
Oan gia....đúng là oan gia ngõ hẹp!
"Hanni mau vào đây đi, để tôi giới thiệu. Đây chính là Yu tổng cùng giám đốc Han của tập đoàn LouD và còn một vài đối tác phía bên kia..."
Kim Minjeong với cặp mắt đang vỡ vụn mảnh, cố chống lại tầm mắt của ai đó. Nhất thời nàng lại có ý định muốn bóp chết Hanni.
BoA đại khái sợ Hanni cùng người bạn thân là nàng đây đang trợn mắt há mồm làm mất thể diện. Cho nên vội vàng đi tới, đến bên cạnh Hanni đè thấp âm lượng nói: "Hai đứa làm cái gì thế, mau vào đi"
Nghe vậy, Hanni nhìn về phía Kim Minjeong , dùng ánh mắt vô tội nhìn nàng giải thích: Tớ thật sự không biết tại sao lại như vậy?
Kim Minjeong : Tình chị em chúng ta rạn nứt từ đây.
Cuối cùng, hai người vẫn là ngồi xuống, nhưng nàng chính là đứng ngồi không yên. Yu Jimin giả vờ như không quen biết Kim Minjeong ,nói chuyện với BoA : "Thật ngại quá, bởi vì giám đốc Han rất ngưỡng mộ nhạc sĩ BoA đây. Nên muốn qua gặp mặt một lần không ngờ lại quấy rầy ngài."
"Không quấy rầy, không quấy rầy." BoA dồn dập đáp lại. Bà còn đang muốn kéo quan hệ với cô còn không được nữa là.
"Nghe nói Hanni cùng với Yu phu nhân là bạn bè thân thiết, hôm nay gặp ở đây đúng thật là có duyên ."
Bất chợt có người nhắc tới mình, Kim Minjeong cúi đầu, dùng ánh mắt liếc trộm thoáng qua bên người Yu Jimin, thấy cô vẫn như cũ bình tĩnh tự nhiên.
"Vợ của tôi cũng thường xuyên nhắc đến cô Hanni Pham ."
...............
Ha... Kỹ năng diễn thượng thừa này chẳng có ai là đối thủ của Yu Jimin.
Từ sau đêm nóng bỏng đó đã qua lâu,nhưng Kim Minjeong ngồi bên cạnh Yu Jimin vẫn rất khó trận định tự nhiên. Chớ nói chi là trong đầu nàng bây giờ đều hiện lên dáng vẻ của Yu Jimin ăn mặc quần áo nửa kín nửa hở, vóc người nở nang khêu gợi. Mặt nàng lại đỏ tới mang tai.
Các ông lớn ở đây đều mượn sức lôi kéo quan hệ, những người dân đen như các nàng cũng chỉ có thể tự tìm đề tài để nói chuyện.
Trong lúc thẫn thờ, một người phụ nữ xinh đẹp từ đâu rảo bước đến gần Kim Minjeong bắt chuyện. Đây là Giselle, cháu gái của BoA.
"Cô Kim Minjeong, nghe nói là cô đã tốt nghiệp học viện Âm nhạc. Không biết hiện tại cô đang làm gì?"
"Tôi làm nghề tự do." Có lẽ bởi vì người chồng trước đang ơ gần đây nên Kim Minjeong nhỏ giọng đáp lại, giống như một cô gái đang xấu hổ.
Giselle ánh mắt sáng lên, tiếp tục bắt chuyện: "Nghề tự do là bên ngoài ?"
Kim Minjeong gật đầu một cái, coi như ngầm thừa nhận.
"Vậy thật vừa khéo, tôi có mở một nhà hát gần đây. Nên đang thiếu sót nhân viên. Nếu cô có hứng thú với lời nói của tôi, một lát nữa có thể đi đến nhà hát của tôi nhìn một chút được chứ?"
Giselle chính là nhân cơ hội đi riêng với Kim Minjeong .
Yu Jimin ở khoảng cách gần nghe được những lời Giselle nói, tuy rằng mặt vẫn bình tĩnh như trước, nhưng trong ánh mắt có chút biến hóa nho nhỏ.
"giám đốc Yu, BoA tháng sau sẽ tổ chức một buổi hoà nhạc ở chỗ của tôi, đến lúc đó rất mong có thể mời Yu tổng cùng đến tham gia "
Yu Jimin cười nói: "Tôi rất lấy làm vinh hạnh".
Trước đó Kim Minjeong cũng không nghĩ tới Yu Jimin sẽ đáp ứng lời mời của Giselle, không những thế còn sờ sờ ở đây , Kim Minjeong nào dám cho phương thức liên lạc.
Tuy đã thỏa thuận ly hôn với nhau, nhưng hiện tại cả hai người vẫn còn chưa công bố với bên ngoài, Kim Minjeong càng không thể đáp ứng Giselle.
"Thành thật xin lỗi, lần sau có dịp tôi sẽ đi."
Giselle cũng không có tiếp tục dây dưa mời Kim Minjeong, nhưng ngược lại rất thuận theo nói: "Vậy cũng được, hẹn gặp cô lần sau vậy. Nếu lần sau cô muốn tới, có thể trực tiếp gọi điện thoại cho tôi. À đúng rồi, tôi vẫn còn chưa có số điện thoại của cô Kim, cô có thể cho tôi số điện thoại hoặc Kakaotalk cũng được."
Ngồi đối diện một bên quan sát hai người, Hanni đã nháy mắt vài lần với Giselle ra hiệu. Nhưng Giselle đương nhiên là không để ý tới cô ấy. Nghe đến đoạn Giselle ngỏ ý muốn hỏi số điện thoại Kim Minjeong, đáng lẽ bình thường (Hanni) sẽ rất lấy làm vui vẻ cho người bạn thân này. Nhưng cô ấy có vẻ không cười được, đau đầu đỡ trán.
Cô gái, ngay trước mặt cô chính là trồng trước của người ta. Cô làm vậy là tự đào hố chôn mình rồi.
Trước mặt nhiều người như vậy, nàng từ chối cũng không phải là ý hay. Kim Minjeong đành cho Giselle số điện thoại của mình.
Bữa tiệc diễn ra được một nửa thời gian, Kim Minjeong cảm thấy cuối cùng nàng cũng không chịu được cái lạnh lẽo phát ra từ người bên cạnh so với điều hòa còn lạnh hơn này. Lấy lý do nói mình phải đi đến phòng vệ sinh rửa tay. Ra khỏi phòng, Kim Minjeong thử cử động tay chân một chút, mới cảm giác được sống lại.
Cuộc sống thật không dễ dàng.
Kim Minjeong chạy đến phòng vệ sinh, cô lập tức nhắn tin nhắn qua Kakaotalk cho Hanni.
Kim Minjeong: [Tớ không thể tiếp tục chịu nổi nữa, tớ cảm giác tớ sắp phát điên rồi.]
Hanni: [Thật xin lỗi unnie]. Tiếp theo liên tục gửi một chuỗi ảnh khóc lóc nỉ non tới.
Kim Minjeong: [Biến biến. Bây giờ tớ đi một lát rồi cậu nói tớ không khỏe nên đã về trước. Cậu phối hợp diễn đàng hoàng một chút.]
Hanni gửi lại một hình ảnh một chú cún đáng yêu đang giơ thật to dòng chữ "OK" tới.
Đóng màn hình điện thoại lại, đi vào phòng vệ sinh, Kim Minjeong nhìn vào hình ảnh phản chiếu chính mình xuất hiện trong gương. Nàng cố gắng giữ bình tĩnh, hít một hơi thật sâu như tự động viên chính bản thân mình.
"Không có gì phải sợ cả, không phải chỉ là một người chồng trước thôi sao? Mày sợ cái gì?"
Tự an ủi bản thân chính mình là không được lo lắng, rồi nàng ngẩng đầu thẳng lưng đi ra khỏi phòng vệ sinh. Nhưng mới đi được vài bước. Sắc mặt của nàng trở nên trắng bệch.
Hello mn, dạo này tui không vô nổi Wattpad luôn á, cứ vào là cứ hiển thị lỗi nên nay mới vô được Nên là tui quyết định lúc nào vô được thì up chap mới nha mn !!!!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top