Chương 8: Hy Sinh Trong Lặng Thầm

Cơn mưa dai dẳng không ngừng rơi, từng giọt nặng trĩu rơi xuống những tán cây, len lỏi qua những khe lá rậm rạp và rơi xuống mặt đất, hòa lẫn với bùn đất. Hashirama bước đi giữa khu rừng rậm, hơi thở y nặng nhọc và mệt mỏi. Cơn đau từ vết thương trên vai khiến mỗi bước chân của y trở nên nặng nề hơn, nhưng y không thể dừng lại. Một phần trong y, dù nhỏ bé, vẫn hy vọng rằng có thể kéo Madara ra khỏi bóng tối.

“Madara…” y thì thầm, đôi mắt y ánh lên sự mệt mỏi pha lẫn sự quyết tâm. “Ta sẽ không bỏ mặc cậu, dù cậu có cố đẩy ta ra xa.”

Ánh sáng yếu ớt của bình minh bắt đầu ló dạng phía chân trời, nhưng ánh sáng đó chẳng mang lại chút ấm áp nào cho khu rừng lạnh lẽo. Từng bước chân của Hashirama dẫn y đến một bãi đất trống, nơi những cơn gió lạnh buốt quét qua, mang theo một cảm giác bất an.

---

Ở phía xa, trên một mỏm đá cao, Madara đứng lặng, đôi mắt Sharingan của hắn nhìn chằm chằm vào bầu trời xám xịt.

Trong hắn lúc này, mọi thứ như một mớ hỗn loạn. Những ký ức về Hashirama, những lời nói của y, và ánh mắt tràn đầy sự kiên định của y không ngừng ám ảnh hắn. Hắn muốn xóa sạch mọi thứ, muốn tin rằng bản thân đã cắt đứt mọi liên kết với người bạn cũ. Nhưng sâu trong lòng, hắn biết rằng hắn không thể.

“Hashirama…” Madara thì thầm, đôi môi mím chặt. “Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể cứu ta, nhưng ngươi không hiểu. Ta không cần được cứu.”

Zetsu xuất hiện từ bóng tối phía sau, đôi mắt của hắn ánh lên vẻ nguy hiểm. “Madara-sama, ngài có cảm nhận được không? Hashirama vẫn đang tìm ngài. Hắn không chịu dừng lại.”

Madara quay đầu lại, ánh mắt hắn sắc như dao. “Zetsu, ngươi nghĩ rằng ta không biết sao? Nhưng hắn không thể ngăn cản ta. Ta sẽ không để hắn phá hỏng kế hoạch của mình.”

“Vậy tại sao ngài không giết hắn?” Zetsu nói, giọng hắn mượt mà nhưng đầy xúi giục. “Ngài biết rằng chỉ cần hắn còn sống, ngài sẽ không bao giờ hoàn toàn thoát khỏi sự dao động. Để ta làm điều đó, Madara-sama.”

Madara im lặng, ánh mắt hắn lộ vẻ mâu thuẫn. Hắn biết rằng lời của Zetsu không sai. Hashirama là điểm yếu lớn nhất của hắn, nhưng cũng là ánh sáng cuối cùng mà hắn không thể buông bỏ.

“Không,” Madara nói, giọng hắn lạnh lùng. “Ngươi sẽ không đụng đến hắn. Đây là chuyện giữa ta và Hashirama.”

---

Trong lúc đó, Hashirama đang trên đường trở về thì cảm nhận được một luồng chakra mạnh mẽ và nguy hiểm tiến đến. Trước khi y kịp phản ứng, một nhóm sát thủ xuất hiện từ trong rừng, bao vây y từ mọi phía. Những ninja này được thuê bởi những gia tộc thù địch, với mục tiêu duy nhất: giết Hashirama Senju, trụ cột của Làng Lá.

Hashirama đứng yên trong giây lát, ánh mắt y quét qua từng khuôn mặt kẻ thù. Mưa làm mái tóc của y ướt đẫm, từng giọt nước chảy xuống gương mặt trầm lặng nhưng kiên định. “Nếu các ngươi nghĩ rằng giết ta sẽ làm suy yếu làng của ta, thì các ngươi đã phạm sai lầm lớn.”

Cơn gió mạnh thổi qua, và trận chiến nổ ra.

Hashirama chiến đấu với tất cả sức lực còn lại. Những nhát kiếm sắc lẹm xé toạc không khí, chakra từ các chiêu thức mạnh mẽ của y làm rung chuyển cả khu vực xung quanh. Nhưng số lượng kẻ thù quá đông, và cơ thể y đã kiệt sức sau những ngày dài tìm kiếm Madara. Mỗi khi y hạ gục một kẻ, lại có hai kẻ khác lao vào.

Khi một nhát kiếm sượt qua vai, Hashirama khụy xuống, hơi thở y trở nên nặng nề. Máu từ vết thương chảy xuống, hòa lẫn với nước mưa. Nhưng ánh mắt y vẫn sáng rực, tràn đầy sự quyết tâm.

---

Ở phía xa, Madara cảm nhận được chakra của Hashirama và sự hỗn loạn từ trận chiến. Đôi mắt Sharingan của hắn lóe sáng. Hắn biết rằng y đang gặp nguy hiểm, nhưng hắn không muốn can thiệp. Hắn không muốn để bản thân bị cuốn vào cảm xúc một lần nữa.

“Để hắn tự lo lấy,” Madara lẩm bẩm. Nhưng khi hắn nhắm mắt lại, hình ảnh Hashirama gục ngã với cơ thể đầy máu hiện lên trong đầu hắn, và trái tim hắn như bị bóp nghẹt.

“Zetsu,” Madara nói, giọng hắn sắc lạnh. “Ở đây. Ngươi sẽ không làm gì cả.”

“Ngài thật sự nghĩ rằng bảo vệ hắn sẽ làm mọi thứ tốt đẹp hơn sao?” Zetsu nói, giọng hắn tràn đầy mỉa mai. Nhưng khi thấy ánh mắt của Madara, hắn không dám phản đối thêm. Được thôi, nhưng đừng nói ta không cảnh báo ngài.”

Madara không đáp. Thay vào đó, hắn lao về phía nguồn chakra của Hashirama, để lại Zetsu đứng lại phía sau với một nụ cười lạnh lẽo.

---

Khi Madara đến, cảnh tượng trước mắt khiến hắn đứng khựng lại. Hashirama, người từng mạnh mẽ và bất bại, giờ đây đang gục ngã, cơ thể phủ đầy máu nhưng vẫn tiếp tục chiến đấu. Sự kiên cường của Hashirama không làm hắn thấy khâm phục, mà chỉ khiến hắn cảm thấy đau đớn.

“Hashirama!” Madara hét lớn, đôi mắt Sharingan của hắn bừng sáng. Trong một khoảnh khắc, hắn lao vào giữa trận chiến, từng chiêu thức của hắn tàn nhẫn và nhanh chóng hạ gục kẻ thù. Bọn sát thủ không phải là đối thủ của Madara, và chỉ trong vài phút, mọi thứ đã kết thúc.

Hashirama ngẩng đầu lên, ánh mắt y gặp ánh mắt của Madara. “Cậu... đã cứu ta?” y hỏi, giọng nói của y đầy ngạc nhiên và yếu ớt.

Madara không trả lời, chỉ nhìn Hashirama với ánh mắt phức tạp. “Ngươi đúng là kẻ ngu ngốc, Hashirama. Ngươi luôn lao vào nguy hiểm mà không nghĩ đến hậu quả.”

Hashirama cố gượng dậy, nhưng cơ thể y không chịu nghe lời. “Nếu ta không làm vậy... ai sẽ cứu cậu?” y đáp, giọng y nhỏ nhưng đầy sự chân thành.

Madara lặng người trong giây lát, nhưng ngay sau đó, hắn quay lưng lại. “Đừng nghĩ rằng điều này thay đổi được bất cứ điều gì, Hashirama. Ta cứu ngươi không phải vì ta tha thứ cho ngươi. Ta chỉ không muốn ngươi chết... chưa phải lúc này.”

Hashirama nhìn bóng lưng của Madara, trái tim y tràn ngập sự đau đớn lẫn biết ơn. Dù Madara từ chối thừa nhận, y biết rằng sự quan tâm của hắn vẫn còn đó, ẩn sâu dưới lớp vỏ bọc lạnh lùng.

Hashirama nhìn theo bóng lưng Madara, đôi mắt y khép lại, nhưng một lời hứa lặng lẽ vang lên trong tâm trí y: “Madara, dù cậu có từ bỏ chính mình, ta sẽ không từ bỏ cậu.”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top