18. chấp nhận
mãi tới sáng hôm sau và mãi những ngày sau đó, cuộc đời haruto nở hoa, mỗi ngày đều tươi rói.
em người yêu chấp nhận rồi, hắn tưởng đâu hôm đó hắn giỡn cho junkyu sợ chút thôi, ai ngờ ẻm sợ thật.
sáng hôm sau, hắn còn đang đờ đẫn mở mắt sau giấc mơ, nhìn sang bên cạnh không thấy người thương đâu cả. lạ thật, lần đầu thấy người yêu mình dậy trước mình, nghe tiếng nói chuyện phát ra từ ngoài cửa phòng. hắn cũng tò mò đi tới nghe thử, nào ngờ đó chính là junkyu em người yêu hắn, trước mặt là quý phụ huynh thân yêu.
hắn từ nãy giờ vẫn chưa tỉnh ngủ, sau khi thấy cảnh này tỉnh giấc hoàn toàn, đêm qua nói đùa có chút mà hôm nay em đã thực hiện luôn những lời hắn nói luôn rồi.
mặc kệ mình đang trong bộ dạng xấu xí gì, hắn lập tức lao ra thật nhanh, với ý định lôi kéo em người yêu mình đi ngay lập tức trước khi có chuyện gì xấu xảy ra.
bởi vì hắn chỉ mới nói chuyện của hắn và junkyu với mẹ kim thôi, còn ba kim thì chưa, thẳng ra là không dám nói, hắn cũng không biết rõ gì về ba kim, hắn sợ sau khi nghe điều này ba kim sẽ nổi giận, con trai cưng duy nhất của ông tại sao lại bị một thằng nhóc có tên "đàn anh" hiên ngang bắt đi cơ chứ.
nhưng mà tất cả đều cả muộn hết rồi, junkyu đã nói, mẹ kim đã cười, ba kim cũng đã biết.
ai bảo hắn ngủ quá giờ làm chi, cũng tại đêm qua được ôm em người yêu nhỏ ngủ, đành ra cũng chẳng quan tâm gì nữa, cứ như vậy mà mê man ngủ say giấc luôn.
hắn giờ đây đang đứng khoanh tròn hai tay đứng trước mặt ba mẹ kim, gương mặt đầy sự tội lỗi.
ba kim chẳng cười gì cả, khiến tim hắn cứ đập loạn hết cả lên, muốn gục ngã ngay tại đây.
"bao lâu rồi ?" ba kim hỏi.
"dạ, gần một năm. chính xác hơn là mười một tháng mười ngày" hắn e thẹn trả lời.
"ba mẹ đã biết chưa ? "
"dạ chưa, nhưng cũng đã gặp qua vài lần. họ nói, chỉ cần là người con yêu họ sẽ chấp nhận. mong bác cũng sẽ như vậy..."
"tại sao lại quen nhau ?"
"tại em ấy đáng yêu"
"đáng yêu ? ý cậu là sao ?" ba kim gằng giọng, ý cái tên trước mặt đây là như thế nào ? quen con trai cưng của ông chỉ vì đáng yêu thôi sao ?
"dạ không, bởi vì em ấy tốt tính, hiền lành, rất nhiều thứ..." hắn sợ, hắn không thể nói gì thêm, giờ mà nói ra vì sao yêu người chắc phải tới chiều tối mất.
"được rồi, vậy..."
"..." không dám lên tiếng.
"ăn sáng thôi, còn gì nữa đâu mà nói. đợi con dậy, hai người này đã kể biết bao nhiêu là thứ" ba kim lập tức thay đổi thái độ, từ nhăn nhó khó tính biến thành người đàn ông trung niên thân thiện.
nhìn một bàn đầy đồ ăn, dù không phải món gì cao sang nhưng nhìn vào cũng thấy nó thực sự tinh tế, làm cho haruto cảm động muốn rơi nước mắt. thì ra gia đình này, ngay từ đầu ai cũng đều chào đón hắn cả. và ba kim cũng không phải là người khó tính giống như hắn nghĩ lúc sáng nay.
cũng chính bắt đầu từ ngày hôm đó, haruto nở hoa.
kì nghỉ đông tới rồi, hắn và cậu đều được ở nhà. điều may mắn ở đây chính là hắn từ nay có thể nhân cơ hội này tự do ra vào nhà ba mẹ kim, ba mẹ kim cũng hiểu điều đó, đôi lúc thấy đã trễ, liền bảo hắn có thể ngủ qua đêm tại đây.
đôi lúc thấy hắn cực nhọc vì gấu con của mình mà mỗi ngày đều chạy tới chạy lui, ba mẹ kim quyết định tuyên bố không nuôi nổi junkyu nữa. đưa em sang nhà haruto ở, ban đầu có khóc bù lu bù loa vì sao lại bỏ rơi con, nhưng rồi những ngày sau lại rất vô tư nằm im để hắn cưng chiều.
chỉ cho qua ở một thời gian ngắm trong kì nghỉ đông thôi nhé, chẳng ba mẹ nào muốn gả con đi sớm như vậy đâu.
ở cùng hắn, mỗi ngày đều được hắn ôm ôm, cả cơ thể đều ấm, mỗi ngày thức dậy sẽ bắt gặp gương mặt của hắn đầu tiên, có thể cả ngày đều được làm nũng hắn.
còn phần haruto, hắn chỉ đơn giản mỗi ngày sẽ được em người yêu chủ động hôn ở bất cứ đâu, chứ không cần phải trốn tránh rồi lại giấu diếm giống như lúc còn ở nhà ba mẹ kim. đây chính là điều mà hắn thích nhất.
trời đã tối rồi, hắn đang nằm coi tivi trên giường đợi em người yêu tắm xong, sau đó sẽ cùng em xem phim xuyên suốt cả đêm, hạnh phúc của hắn và em chỉ đơn giản là như vậy. vì đang trong kì nghỉ, hắn cũng không quan tâm đến thời gian là mấy, nên phá lệ cùng người yêu xem phim suốt đêm, kết quả sáng hôm sau hai mắt như gấu trúc.
junkyu tới chập chiều lại than đau đầu, hắn cũng biết lí do là gì nên phải cho em đi ngủ sớm, nhưng rồi một tuần sau đó lại lặp lại điều tương tự.
chợt đầu nhỏ từ đâu chui ra nằm ì lên người hắn, hai tay dang ra như muốn ôm, hắn cũng chiều theo mà ôm cả người nhỏ kia vào lòng rồi ngồi bật dậy.
"tóc em còn ướt ?"
"đúng rồi đó, em muốn để anh ruto sấy tóc cho em"
được rồi, ai bảo junkyu của hắn là nhất làm chi, hắn đứng dậy đi lấy máy sấy, không thể chậm trễ được, người yêu nhỏ của hắn sẽ bị cảm mất.
trong lúc sấy, junkyu cứ đưa điện thoại ra chụp lén hắn, hắn biết nhưng chẳng quan tâm đâu, ngày nào mà chẳng như vậy, hắn quen rồi, ai bảo đẹp trai. hắn chiều theo ý em nhưng lần này lại khác, hắn cầm lấy điện thoại từ tay junkyu, nháy một phát, ra đời một tấm ảnh. sau đó trả lại cho cậu.
"em định làm gì với nó đây, có khá nhiều ảnh rồi đấy"
"a, anh thử nghĩ xem, lâu rồi em chẳng có động thái gì trên mạng xã hội, nếu bây giờ đăng tấm ảnh này lên sẽ như thế nào nhỉ ?"
__
junkyu đã đăng một bài viết
my boyfriend 🤌
__
❤ jihoon, hyunsuk và 1.278 người khác
💬 409
xem bình luận...
jihoon: lâu ngày không gặp bạn tôi ơi
->junkyu: ừ bạn:)
hyunsuk: lâu lắc lâu lơ rồi mới thấy haruto xuất hiện được một lần đó
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top