CHƯƠNG 6: ĐÁNH MẤT

"Ginny! Ginny! Xuống đây má bảo!" – Bà Weasley gọi với lên từ dưới chân cầu thang. Đã trưa trời trưa trật rồi mà đứa con gái út của bà vẫn chưa chịu thức dậy, còn chưa kể bà đang có chuyện quan trọng muốn hỏi cô. Tay run run cầm tờ báo mà bà giận tím cả mặt.

Ginny vẫn không trả lời, bực mình bà đi thẳng lên phòng cô nàng và đập cửa rầm rầm. Không thể đợi được nữa, đây là lần thứ ba gọi cửa rồi, trong khi bà đang có việc gấp muốn hỏi.

RẦM ! RẦM !

"Ginny! Mở cửa ra! Dậy nghe không!" – Bà ra lệnh.

"Ai đó... đi đi... người ta đang ngủ mà!" – Ginny cằn nhằn, hét vọng ra trong cái giọng ngái ngủ.

"Cái con bé này..." – Bà lắc đầu ngán ngẩm rồi rút đũa phép ra, chĩa vào ổ khóa, đọc thần chú mở cửa –"Alohomora!"

Cánh cửa bật mở tung, để lộ ra một cái chăn tròn phình to lên, bên dưới là một cô nàng tóc đỏ đang say ngủ. Bực bội trước cảnh tượng đó, bà lật đật đi tới, giật phăng cái chăn của cô ra và lắc mạnh vai Ginny.

"Dậy! Dậy! Dậy cho má nói chuyện!"

Ginny vùng vằng – "Má...á...á...á... ? Con đang ngủ mà! Khi khác nói đi!" – Ginny dụi dụi mắt, rồi định kéo gối tiếp tục ngã đầu.

Nhưng bà Weasley đã nhanh tay hơn, bà giật phắt cái gối lại và la lớn lên.

"Ngủ ngáy gì nữa. Chỉ biết ngủ hèn chi Harry nó bỏ mày!"

Khuôn mặt Ginny bỗng trở nên biến sắc, đỏ gay ra vẻ bực bội.

"Bỏ gì chứ! Ai nói má vậy! Tụi con chỉ cãi nhau chút xíu thôi mà!"

Bà nhíu mày, hỏi vặn- "Chút xíu?"

"Ờ thì... cũng hơi gay go một chút! ... Nhưng má yên tâm, sớm muộn gì Harry cũng mò tới đây xin lỗi con thôi!" – Ginny nhăn mặt, tỏ ý không hài lòng khi bà Weasley xen vào chuyện riêng của cô. Vả lại, cãi nhau chút xíu thì có nhằm nhò gì, cô và Harry cãi nhau như cơm bữa đó thôi.

Chẳng phải người ta hay nói thương nhau lắm cắn nhau đau sao? Trong tivi hay truyện thì đôi tình nhân nào càng cãi nhau thì càng yêu nhau mà. Hay như ông anh phiền tóai Ron và bà chị lắm chuyện Hermione đấy, trông hai người như chó với mèo mà cũng có thời cặp với nhau đấy thôi... Ờ... tuy đây không phải là ví dụ tốt vì rốt cục cả hai người đó cũng đã chia tay, nhưng có sao nào, không phải mọi cặp tình nhân đều như vậy. Thêm nữa, cô có lòng tin rằng Harry sẽ không thể nào rời xa cô được. Kiếp này coi như cô nắm trọn anh trong lòng bàn tay. Chỉ vài ngày không có cô thì anh sẽ cảm thấy khổ sở cho xem, rồi sẽ lại van xin nài nỉ thống khiết, cầu xin cô quay về.

Nhất định như vậy. Thế nào cũng như vậy, vì Harry yêu cô mà.

Ginny tự nhủ rồi cười thầm với ý nghĩ đó.

"Hí hí... ha ha ha... há ha ha ha!"

"Cười cái gì mà cười!" – Bà Weasley cốc vào đầu cô một cái đau đớn, khiến cô nàng như chòang tỉnh khỏi giấc mộng ban ngày –"Con mà người ta cũng đã có luôn rồi thì còn ai rãnh đâu mà đi van xin mày chứ!" – Bà cay đắng thốt lên.

"Má nói gì? Con gì? Con của ai? Ai có con... Sao con không hiểu gì hết vậy?" – Ginny nhíu mày dè dặt.

Bà không vội trả lời, chỉ quăng tờ báo ra trước mặt cô, hàm ý Ginny hãy tự đọc lấy.

Ginny nhìn má rồi nhìn sang tờ báo, lòng nghi hoặc, cô cầm tờ báo lên, đọc ngay dòng tít lớn chiếm hết cả mặt báo.

HARRY POTTER VÀ HERMIONE GRANGER – CẶP ĐÔI CỦA THẾ KỈ

Hôm qua tại nhà hàng ba con vịt cồ, Harry Potter và Ginny Weasley đã chính thức nói lời chia tay với nhau. Sau một cuộc cãi vã long trời lở đất, nàng đã bỏ đi với một ly nước lạnh tạt thẳng vào mặt chàng. Có vẻ như mối tình kéo dài hai năm với cô gái tóc đỏ đã kết thúc KHÔNG trong yên bình. Những tưởng người hùng của chúng ta sẽ lại tiếp tục kiếp sống cô đơn, nào đâu chàng đã vội dang tay đón một người đẹp khác vào lòng. Cô gái vừa chiếm được trái tim Harry Potter không phải ai xa lạ mà chính là người bạn tám năm của chàng, Hermione Granger.

Bất ngờ hơn, ba má nàng đã xác nhận Hermione đang mang trong mình dòng máu của Harry Potter vĩ đại. Theo lời ông bà, có lẽ em bé đã được ba tháng tuổi.

Như vậy cuối cùng cặp đôi này cũng đã chính thức đến với nhau, làm đẹp lòng bao người hâm mộ. Ban biên tập Nhật báo tiên tri xin gửi lời chúc mừng đến ngài Potter và... bà Potter tương lai. Xin gửi lời chúc phúc đến cho đứa bé trong bụng, cầu Merlin ban phước cho em bé được khỏe mạnh.

Rita Skeeter

Mắt đọc mà tay cứ run run như không tin vào sự thật, miệng cô cứ lẩm bẩm ba tiếng 'không thể nào'.

Vừa đúng lúc ấy, Fred và Geogre chạy ào vào với một tờ báo khác trên tay. Hai đứa tranh nhau nói.

"Gin! Gin! Xem này! Hermione đã có thai với Harry!" – Fred chỉ vào tờ tít lớn trên nhật báo 'người dẻo mồm'

"Phải đó! Còn tờ 'Tiếng nói phù thủy' thì cho biết Hermione và Harry đã qua lại với nhau được hơn ba tháng." – Geogre tiếp lời rồi đưa tờ báo cho Ginny xem. Cô giật phắt lấy, liếc nhanh qua những dòng chữ đó...

HARRY POTTER BẮT CÁ HAI TAY – HERMIONE GRANGER LÀ KẺ THỨ BA

Harry Potter vừa bị phát hiện là đã có dan díu với Hermione Granger trong thời gian anh chàng này đang hẹn hò với Ginny Weasley. Hôm qua anh đã thẳng thừng chia tay với cô Weasley để đến với Hermione Granger và đứa bé ba tháng tuổi cô ta đang mang trong bụng. Thế là hết mối tình hai năm sống chết có nhau. Tình xưa nghĩa cũ chẳng là gì khi người đã quay gót, chạy theo người tình khác. Cô Granger chỉ có tám năm tình bạn trong khi cô Weasley có tới hai năm tình yêu... vậy mà anh ta nỡ...

Chúng tôi lấy làm ô nhục cho thế giới phù thủy khi anh chàng đã chẳng biết thế nào là chữ nhân chữ nghĩa. Potter không xứng đáng là người anh hùng chúng ta tôn trọng. Ngòai ra cô Granger cũng không khá gì hơn, cô đã đành tâm cướp đi bạn trai của em gái của người bạn thân nhất của mình. Thật chẳng ra thể thống gì. Chúng tôi nói 'poo' với Harry Potter.

Tổng biên tập
Crabble và Goyle

"Merlin!" – Ginny ôm đầu thốt lên, tay buông rơi tờ báo, mắt ướt sũng -"Không thể nào! Không thể nào là sự thật! Tại sao... tại sao Hermione lại có thai với Harry chứ? Má ơi... nói cho con biết đi... đó không phải là sự thật!" – Cô níu chặt tay má, khóc nức nở khiến bà Weasley không cầm lòng được mà khóc theo cô.

"Nín đi con... con ngoan... đừng khóc!" – Bà vỗ về, động viên cô.

"Ginny... có lẽ... có lẽ là có sự hiểu lầm gì chăng..." – Fred tiến tới, khẽ chạm vào vai Ginny, lên tiếng an ủi.

"Không có hiểu lầm gì hết! Sự thật là vậy!" – Ron Weasley bước vào phòng, mặt đằng đằng sát khí. Mọi người trong phòng nhìn anh chàng, câm nín với vẻ bàng hòang. – "Hôm qua, chính thằng khốn đó đã thừa nhận trước cả nhà hàng thì còn hiểu lầm gì nữa chứ?!"

"Ronald Billius Weasley! Con có chắc không?" – Bà nhìn đứa con trai áp út của mình, hòai nghi.

"Má... con có mặt ở đó hôm qua mà..." – Ron xác nhận, mặt đỏ như gấc. Đến giờ cậu chàng vẫn không thể hiểu vì sao Harry lại làm như vậy? Gì mà tình nghĩa bạn bè tám năm chứ? Gì mà gia đình thứ hai? Láo, láo tóet...

"Không tin! Mọi người gạt con... con không tin!" – Ginny vừa khóc tức tưởi, vừa xé tan tờ báo ra thành từng mảnh vụn. –"Không tin...đây không thể là sự thật!"-Cô lắc đầu, nước mắt tuôn rơi như mưa, tình tan vỡ...không gian như bao trùm trong đen tối.

"Ginny! Đừng mà con, đừng kích động quá mà!" – Molly ôm con vào lòng mà mắt thấm nhòe lệ.

"Không...Không!" – Ginny vùng ra khỏi tay bà –"Con phải đi tìm Harry, con phải hỏi cho ra sự thật!" – Vừa lúc cô nhổm dậy thì đã bị Ron ấn vai xuống.

"Đi gì mà đi! Lên báo như vậy còn chưa rõ hay sao? Ngay cả chính nó còn thừa nhận mà!" – Ron hét, hai tay giữ chặt lấy vai Ginny, bắt cô ngồi yên trên giường.

"Nhưn-"

"Thôi đi! Bộ nhục chưa đủ sao mà còn vác cái mặt tới xem người ta hạnh phúc?" – Ron thốt lên, cảm thấy như có ai đang thiêu đốt chính ruột gan của mình. Tại sao? tại sao lại là Hermione? Tại sao cả hai lại phản bội nhà Weasley? Tại sao?

"Phải đó Gin! Hạng bạc tình như Harry không đáng để em quan tâm đâu!" – Fred tiến lại, vòng tay ôm lấy vai cô.

"Ờ! Nó nói đúng! Em còn cả gia đình thương em mà. Kệ thằng Harry đi!" – Geogre gật đầu, khẽ dùng ngón tay cái gạt đi mấy giọt lệ còn vương vấn trên hàng mi dài cong vút của em gái.

Cả gia đình ôm nhau, ra sức bảo bọc cho đứa em gái út. Một phần vì thương cô, một phần vì đau... Nỗi đau khi mất đi hai người bạn, hai người con vì họ biết ... chuyện lần này sẽ mãi mãi tách cả hai gia đình ra khỏi đời nhau.

~ Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top