Chap 1: Người Tôi Yêu
- A-n-h gì đó ơi! A-nh có thể ra chỗ khác ngồi được kh-ông?
- Không! Tôi là khách mà, em muốn đuổi khách sao?
Em giật mình!
Lắc đầu lia lịa!
- Kh-không phải vậy đâu! Ý tôi là có rất nhiều chỗ có gh-ế dành cho khách, còn đây là chỗ cho nh-ân viên ạ!
- Nhưng tôi cứ thích ngồi đây đó!
Em cứ làm việc của em đi, kệ tôi!
Kệ thế nào được chứ!
Gã cứ nhìn nhìn chằm chằm vào em thế mà!
Chuyện này bắt đầu từ 2 tuần trước!
Một gã đàn ông, thân hình cao ráo, mặc cho mình một chiếc áo phông trắng và quần đùi ngắn, tuy đơn giản nhưng lại khiến mấy cô, cậu đổ như điếu!
Gã thường đến vào những lúc có ca của em, không biết có phải trùng hợp không? Nhưng nếu hôm đó em tăng ca cả ngày thì gã cũng sẽ ở đó cả ngày!
Việc gã đến đây thường xuyên, cũng giúp em kiếm được nhiều khách, nhưng mà cứ mỗi khi đến là lại xách ghế lại gần em ngồi, rồi chống hai tay nhìn em!
Ban đầu em sợ lắm, chỉ biết cúi gầm mặt xuống mà đọc sách, lâu lâu liếc lên thì lại thấy gã vẫn đang chăm chú nhìn em!
Em tưởng đó là một trò đùa! Nên cũng không nói với ai! Với lại cũng không muốn làm lớn chuyện lên! Nhưng mà lại cảm thấy áp lực lắm!
Sau khi trải qua hàng ngàn chuyện trong quá khứ, em trở nên rụt rè và không muốn tiếp xúc, làm quen với ai! Cả ngày chỉ biết đọc sách!
/ Em thích sách à!?/
- Thì cũng có thể là như thế, nó khiến em thoải mái đi được một phần!
Khi nào gặp một cuốn sách thơ mộng, vui vẻ, em sẽ tự đặt chính mình vào trong đó rồi tưởng tượng, một ngôi nhà tràn ngập tiếng cười của bame và mình chẳng hạn..
Haha, chẳng phải vui lắm sao?
( Nhưng những lúc lại gặp một cuốn sách thấy luôn chính mình ở trong đó, bi thảm và đau thương rồi tích lại vài vết nhàu nát...)
Nên nếu đó là sách thì em sẽ đọc thôi!
Em không muốn nói ai nhưng mà cũng phải tự bản thân mình xoay chuyển!
Em quyết định đổi ca thành 1h sáng đến 6h tối! Biết là vẫn sẽ gặp gã trong thời gian làm nhưng mà giảm một chút thời gian bị nhìn chằm chằm thì cũng không sao!
Thế nên bây giờ em đang trên đường đi về căn trọ nhỏ của em!
Em bắt đầu quan sát xung quanh, đi từ từ chậm rãi!
Hôm nay trăng lên cao lắm! Làm cả đoạn đường sáng tươi!
Gió hiu hiu dễ chịu, nới lỏng tâm trạng em!
Từng chút rồi cũng đến!
Cũng là căn trọ nhỏ của em, nhưng sao nó lạ lắm!
- Gì kia! Sao đông thế! Toàn những bọn cao to! Đứng đập cửa phòng nhà em!
Em chợt giật mình!
- Chết rồi! Em quên mất hôm nay là ngày trả tiền phòng, nhưng mà lương của em 2 ngày nữa mới có cơ!
Bọn này bao năm làm ăn có quy tắc, giờ mà thấy em, thể nào cũng bắt nộp tiền ra! Không có tiền thì bắt đền mạng!
- Không xong rồi, mau chạy thôi!
Đang định quay đầu chạy thì ngờ đâu, một thằng trong đám đã vô tình nhìn thấy em và bao vây em từ phía sau..
Bọn chúng lôi em vào một con hẻm kế bên nhà!
Quăng mạnh em vào tường!
- Thấy bọn tao đến mà không chào à!
Lại còn tính bỏ chạy nữa chứ!
Tiền đâu?
- T..ô..i, tôi ch..ưa có!
- Cái đ** gì? Mày nói đùa à!
- 2 ngày, 2 ng..ày nữ..a t.ôi m..ới có lươ..n..g..
Em chưa kịp nói xong thì một thằng trong đám đã manh động xông lại đấm em một cái!
Em đơ người, thân bắt đầu run lên!
- Nào, bình tĩnh! Chưa gì đã động tay rồi!
Mày không thấy nó cũng ưa nhìn sao?
Sao không vui vẻ tí!
Em nghe thế càng run hơn!
Trợn mắt lên mà nhìn bọn chúng!
- Nào nào, giúp bọn tao thỏa mãn, xong sẽ giảm tiền cho!
Em run run lùi xuống, lắc đầu kịch liệt!
Chân em bắt đầu không vững mà từ từ khụy xuống!
Bọn chúng bắt đầu lại gần, một thằng đang dơ định tay chạm vào em..
* Đùng
Một tiếng súng vang lên, em bất động nhìn thằng khốn đó,..
Viên đạn vào ngay tâm chính giữa đầu nó, máu bắt đầu theo phản ứng mà chảy ào ra!
Nó giống quá! Giống năm ba mẹ em..
Em bỗng thét lên, tay ôm chặt ngực trái, tim em, tim em như muốn nứt ra...
Cảnh tượng này như gợi lại hình ảnh ba mẹ em năm đó nằm trên xe đẩy!
Sau lưng lạnh toát,
" Sợ quá, mệt quá! "
Em điên cuồng hét cho đến khi có một cánh tay dài đưa ra ôm chầm lấy em!
- Ngoan ngoan, đừng sợ! Lỗi của tôi!
Em dường như nhận ra được giọng nói này, từ từ lấy lại bình tĩnh mà ngước lên nhìn gã đàn ông phía trên!
" Là gã mà, cái người hay đến quán và nhìn chằm chằm vào em! "
Em bất ngờ nhìn gã
Còn gã thì kiểu:
" Và sự chú ý của ta đã va vào phải vết thương của nàng "
Mặt gã bỗng tối sầm lại!
Quay mặt nhìn về phía bọn chúng!
Giờ mới để ý, bọn chúng đã bị một đám thanh niên đồ đen chặn đường, túm cổ rồi!
- Thằng nào, đánh em ấy!
Bọn chúng bị cảnh tượng ban nãy, dọa cho muốn đái ra quần,..
Giờ còn phải nghe giọng điệu như muốn đâm thủng tim ấy!
Gậy ông đập lưng ông rồi,
Bọn chúng đứa nào đứa nấy run như cấy!
- Tao hỏi, thằng nào làm!
Em ngơ ngác, thân vẫn không khỏi run rẫy!
" Gã là đang lấy lại công bằng cho em à!"
Một thằng sợ hãi bước lên, giả bộ ta đây!
- Là tao đấy thì sao? Mày không biết đại ca bọn tao là ai...
Chưa nói xong thì nó đã bị người của gã! Đánh cho tới tấp! Mặc cho nó gào thét, bắt đầu cảm thấy sợ mà xin tha!
Vậy mà chẳng có tín hiệu dừng lại nào, gã vẫn đang vô cảm trước cảnh tượng đó!
Em run càng run hơn!
Tên đó bỗng bị dúi mặt xuống đất, trước mặt em!
Em giật mình!
- Xin lỗi nhanh! _ gã _
- Vâ..ng vâ..ng t.ôi xin lỗi, tôi sai rồi! Là..m ơ..n tha cho tôi!
Em chết lặng!
Dường như nếu em chưa nói câu gì đó, nó sẽ bị thằng bên trên không nhân nhượng mà đấm mạnh xuống đầu nó!
Máu chảy ra càng nhiều hơn!
Em chẳng dám nói gì! Quay ra chỗ khác!
- L..àm ơ..n .ọe.. t.ha c..ho t.ôi! Tô..i bi..ết s..ai rồi!
Em run lên! Bấu lấy tay gã!
- Dừ..ng l..ại đ..i, nó ch..ết m..ất!
- Vậy em thấy đỡ hơn chưa?!
- Khi nào em thấy hã dạ, tôi sẽ kêu người dừng lại!
Em giật mình!
" Gã đang nghĩ đến cảm xúc của mình!"
Là..m ơ..n, tô..i xin lỗ.i tô.i sa..i rồi!
Mặt thằng khốn đó đã bắt đầu biến dạng! Chân tay quằn quại bị bẻ ngược về sau!
Em sợ hãi, run lẩy bẩy!
- Đ..ủ r..ồi! D..ừng lạ..i đ..i!
Gã nghe thế ra hiệu dừng lại, rồi lôi lại về phía sau tránh làm em sợ thêm!
Mấy thằng bên dưới thấy cảnh tượng đó, mặt mày không khỏi xanh xao mà bắt đầu lên tiếng cầu xin!
- Thằng nào mới nãy đụng vào em nữa!
Em giật mình!
- K..không, h..ết rồ..i!
- Vậy em muốn tôi đánh thằng nào nữa!
Tôi đánh cho em!
Em run mạnh hơn, bám chặt lấy gã!
- Kh..không kh..ông, đừ..ng đá..nh nữ..a! là..m ơn, ch..o tôi đi ra kh..ỏi chỗ này!
Gã thấy em như thế, biết rằng lần này đã làm em sợ rồi!
Nhanh chóng ôm em, bế em ra ngoài!
Vốn dĩ mới nãy gã chỉ định đi ra lấy hoa vào tặng em, thế mà vừa đi vào lại chẳng thấy bóng dáng em đâu!
Hỏi thì mới biết thì ra em đã thay ca, hên mà lí trí gã mách bảo rằng phải mò cho bằng được địa chỉ nhà em! Không tặng hoa được thì ít nhất có thể nhìn em lần cuối! Thế mà vừa mới đến đã nghe thấy tiếng nói quen thuộc của em, nhưng lại có chút run run...vang bên trong một con hẻm..
Gấp rút đi vào thì đập vào mắt là cảnh tượng một thằng khác đanh định chạm vào em mà không phải gã!
Em đâu biết, khi gã thấy cảnh tượng đó, gã như muốn bóp nát, giết sạch bọn chúng ..
Gã tự hỏi, nếu như hôm nay gã không đến, thì em sẽ ra sao?
/ Xin lỗi em, là do tôi đến trễ nên em mới bị thương! Xin lỗi em, hỡi người tôi yêu /
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top