Chương 12

“Hì…….làm gì dữ vậy?Đùa chút thôi mà…….lúc nãy lỡ tông trúng thôi! Chứ tui có cố ý đâu! ”

“Vậy thì mau xin lỗi tui đi! ”

“Nè bạn…..lúc nãy tui xin lỗi rồi mà?Sao mắc người ta xin lỗi hoài vậy?”

“Tui không biết….ai bảo nói chuyện cộc lốc làm chi! ”

“gì chứ?Lớn hơn tui được bao nhiêu….mà đòi tui ăn nói tử tế hả tên kia?”

“Nhìn tướng mi là biết nhỏ tuổi hơn rồi…….đồ vô lễ……”

“Nè…….nói gì vậy hả?Tui học đại học rồi đó………biết chưa?”

Sau câu nói đó của tôi…..mặt thằng nào cũng đờ ra…….y như…..mất hồn vậy!

“Sao…..sợ rồi hả mấy nhóc?Nhỏ tuổi hơn tui mà bày đặt la làng! ”

“Ai…ai nói tui nhỏ tuổi hơn hả?”

“Vậy chứ?Nhóc sinh năm bao nhiêu….hiện đang học ở đâu…….nói nghe xem! ”

“Tui….tui……..”

“Tụi nó mới học 12 hà……..em đừng chấp nhất làm gì! ”

Giọng một người đàn ông lên tiếng…….thì ra ông ấy chính là bảo vệ chỗ này!

“Ha ha ha……thì ra……là một lũ nít ranh tập tành làm người lớn! “,tôi cố tình châm chọc mấy tên đó!!Vì tôi biết rằng…..ở nơi công cộng tụi nó chẳng dám làm gì tôi cả!

“Nói gì hả tên kia?”, hắn giận đến đỏ cả mặt…..như muốn ăn tươi nuốt sống tôi luôn vậy.

“Thôi đi mấy nhóc…..mấy nhóc đến đây để chơi hay là quậy phá đây?”

“Cho tụi em xin lỗi nha anh Hưng…..tại thằng Khanh nó nóng tính quá! “,một tên trong số đó lên tiếng.

“được rồi……chuyện chẳng có gì để cãi nhau cả…..mọi người làm lành nhau đi há! anh đi đây! ”

“Ai thèm làm lành với tên này! “,miệng hắn vẫn còn lẩm bẩm mắng tôi….xem chừng….hắn ghét tôi lắm thì phải?

“Thôi….tui không nói chuyện với mấy nhóc nữa! Để yên cho tui chơi game à nha! ”

“Chơi game à?Hì hì……..”,đột nhiên….giọng cười của hắn trở nên thật “ma quái”….không biết……hắn đang có âm mưu gì đây!

“Cười gì ghê thế tên nhóc kia?”

“Nè……….có dám thử đấu mấy ván game với tui không hả tên kia?”

“Đấu game?”,tôi ngạc nhiên hỏi….

“Tất nhiên….nếu đằng ấy thua….phải bao cả bọn này đi ăn bánh! Chịu không đây?”

“Còn nếu tui thắng thì sao?”

“Nếu đằng ấy thắng….thì cả bọn sẽ bao đằng ấy ăn! Vậy thôi! ”

“Ah…….xem ra cũng hấp dẫn nhỉ?Tui…….hok có chơi đâu! ”

“Gì chứ?Bộ sợ thua hả?”

“Ai điên đến nỗi một chọi với cả đám! Tui mà thua….bao mấy ông ăn cũng đủ sạt nghiệp! Còn tui thắng….mấy ông trả cũng đâu có nhiêu tiền! Dù thắng hay thua….tui vẫn lỗ….chơi làm gì chứ?”

“Thì….tụi tui chung tiền cho đằng ấy! Mỗi đứa 100 ngàn! ”

“Hả?thiệt hok vậy?”,tôi bắt đầu ngó sang tụi nhóc đó….đếm từng tên một……..và tổng cộng bọn chúng có 5 đứa…..nếu tôi thắng….thì 500 ngàn sẽ thuộc về tôi!

“Ok….đồng ý liền! Há há……”

“Khoan đã………”,đám bạn của tên đó lên tiếng.

“gì vậy tụi bây?”

“Tụi tao không chơi cá cược đâu! Mày muốn đấu thì đấu đi……..tụi tao đi mua đồ đây! ”

Vừa nói dứt lời……..đám đó liền bỏ chạy một nước thật nhanh….mặc kệ tên đó đang la hét inh ỏi….

“Ôi…..thế là đi toi 500 ngàn! Chán ghê…….”

“Nè………”

“Gì nữa đây?”

“Chúng ta vẫn tiếp tục cá cược!!Nhưng….với điều kiện khác….”

“Điều kiện gì?”

“Đó là….ai thua thì bao người thắng đi ăn một bữa là đủ rồi! ”

Đang buổi trưa…tôi cũng chưa ăn cơm….nên….

“Ok………đấu thôi! Muốn chơi trò gì nào?”

“Đua xe……..nếu ai về đích sớm hơn thì thắng! được chưa?”

“UH……..được thôi!

Hắn quả lầm to khi trông tôi có vẻ chẳng giống một tay chơi game chính hiệu…..hãy đợi xem ta ra tay nhá!

1 tiếng đồng hồ sau…………..

“Thế nào….chịu ngừng chưa?Tui mệt lắm rồi đó……”

“Không….đấu tiếp cho tui! ”

“Nè nhóc…..thua liên tiếp 6 bàn rồi…..còn muốn đấu tiếp hả?”

“Tui sẽ gỡ lại……..chờ rồi xem! “,mặt hắn đang điên tiết lên khi nãy giờ toàn thua tôi

“Ôi…..nhưng tui mệt rồi! Mau dẫn tui đi ăn gì đi! Đói bụng quá….”

“Ngồi xuống chơi tiếp đi! ”

Nghe thấy vậy….tôi liền quay sang…..chuẩn bị…..mắng hắn một trận…

“Nãy giờ tui thắng nhiều rồi! Sao hok thực hiền lời hứa đi?Mắc tui chơi nữa là sao?Đã chơi dở ẹc mà còn bày đặt! Bực mình quá à nha…….”

Hắn đành phải ngậm ngùi……..đứng lên khỏi ghế….thực hiện lời hứa của mình….

“đi thôi…….hi hi…..”,tôi cười một cách khoái chí.

“Khoan đã….để tui gọi điện cho mấy đứa bạn! Bảo nó về trước đi……..tui phải chở”của nợ”này đi ăn nữa! ”

“Uhm……sao cũng được! Miển tui được ăn chùa một bữa là được rồi! Hì…….”

“Nè……như vậy là sao đây?”,tôi cố gắng kiềm nén cảm xúc của mình….nếu không tôi đã mắng hắn một trận…..vì tội đưa tôi đến ăn bánh kem!

“Tui nói là bao đi ăn….chứ không có nói là ăn cái gì mà?”

“Nhưng…tui đang đói bụng…ăn cái này vào chắc chết quá! ”

“Kệ ấy….không ăn thì thôi! ”

“Đồ đáng ghét……..đã vậy…….lấy cho tui 3 cái bánh kem,một cái sô cô la….một cái kem dâu…..một cái có nhân dứa! Nhanh lên! ”

“Gì….ăn gì như heo vậy trời?”

“Ăn không hết thì tui mang về nhà! Có mau không thì bảo?”

“Phen này….tui gặp phải thứ dữ rồi! ”

“Biết vậy là tốt đó…..”

“Sư phụ ơi….lấy cho con một cái bánh sô cô la,một cái dâu và một cái có nhân dứa nha! Àh…..lấy loại nhỏ thôi sư phụ! ”

“Gì?Sao lại lấy cái nhỏ hả?”

“Lúc nãy ấy chỉ bảo lấy 3 cái bánh….chứ không hề nói lấy cái lớn hay nhỏ mà?Sao trách tui được?”,hắn quả thật….rất tinh quái! Đúng là lứa tuổi học 12 có khác……y như tôi mấy năm trước vậy!

“Thôi kệ…….dù sao tui cũng đang thèm bánh kem! Ăn một cái trước vậy! ”

Trong khi tôi mải mê ăn cái bánh để lót dạ……còn hắn thì…..cứ nhìn tôi chằm chằm……khiến tôi thấy ngại ngại làm sao ấy!

“Nè nhóc…..đừng nhìn lắm thế chứ! ”

“Àh không….tui chỉ thắc mắc tại sao….lại có một tên con trai hảo ngọt đến vậy! Đã thế…..nhìn điệu bộ ăn của ấy….trông chẳng khác gì….con heo cả! “,hắn đang cố tình châm chọc….làm cho tôi tức điên lên!

“Đủ rồi nha….tui ăn sao kệ tui! Mắc mớ gì đến nhóc chứ?”

“Khanh ơi…..sao hôm nay Khanh đến sớm thế?”

Giọng nói của một đứa con gái từ đâu cất lên……..nhìn xa xa…..trông cũng có vẻ xinh xắn!

“Uhm……hôm nay tui đến sớm! Tại vì mắc phải của nợ ấy mà! ”

“Của nợ?Khanh nói gì vậy,Vi không hiểu! ”

“Àh….. Vi không cần hiểu làm gì! Chuyện riêng của tui…..hỏi làm chi! ”

“Hi hi hi…..nè cưng! “,tôi lên tiếng với một giọng cười đầy”bí hiểm”…

“Dạ?”,cô bé ấy trả lời….mặc dù không biết tôi là ai hết!

“Cưng có muốn biết…..sao hôm nay bạn của cưng….àh….mà cho anh hỏi chút xíu! Tên này là bạn cưng phải hok?”

“Dạ phải…. bạn ấy học chung lớp với em mà! “,cô bé ấy tươi cười trả lời với tôi….

“Ây da….thế thì anh nhờ cưng một chuyện há! ”

“Chuyện gì anh?”

“Ngày mai cưng vào lớp…..nhớ đồn cho mấy bạn biết……”

“Đủ rồi nha tên kia……….tui ụp nguyên cái bánh kem lên mặt bây giờ…..muốn không hả??”,đột nhiên hắn quát tôi một phát….khiến tôi hồn vía lên mây……

“Làm….làm gì dữ vậy?”

“Ủa?Hình như….anh quen với Khanh hả?”

“Quen?Làm gì có chứ…..chỉ là….xui xẻo….àh hok….may mắn gặp nhau thôi! hí hí…..”

“Ăn nhanh đi….rồi biến ra khỏi tiệm giùm tui! “,hắn vẫn ăn nói lạnh lùng…..khiến tôi khá khó chịu…

“Khanh nè….sao lại đuổi khách hàng ra chứ?Để anh ấy ăn tự nhiên đi…..”

“Khách hàng?Không dám đâu Vi à……..hắn là của nợ đấy! Đừng nói chuyện với hắn……Vi mau đi làm việc đi! “,hắn mắng tôi xong…..liền quay sang….mắng cô gái dễ thương đó!

“Uh….Để….để Vi đi làm há! Khanh…..cũng làm đi nha! ”

Thấy bóng dáng cô bé ấy lủi thủi bước xuống phía sau tiệm bánh…..cũng đủ cho tôi biết rằng…..tên này quá là “hung dữ”…..không biết tôn trọng phụ nữ gì cả!

“Nè…….sao mắng người ta ghê thế?”

“Đó là chuyện của tui….ấy đừng quan tâm! “,hắn hếch bộ mặt lên mà nói chuyện….nhìn thấy ghét gì đâu!!

“Í….mà cho hỏi chút xíu nha nhóc! ”

“Hỏi gì?”

“Hình như…..nhóc quen với tiệm này hả?”

“Đồ điên….tui làm thêm trong tiệm này…..lấy gì mà không quen biết?Có thế mà cũng hỏi! ”

“Làm thêm à?Woa…..ghê ta….chưa thấy tên con trai nào giỏi giang như nhóc! Đang năm 12…..mà còn đi làm thêm à?”

Hắn không nói gì với tôi nữa….mà thay vào đó là…..ánh mắt “hình viên đạn” đang hướng về tôi….

“Sao nhiều chuyện thế?Tui thích đi làm thêm thì kệ tui….”

“Nè….sao tui hỏi câu nào ra….nhóc cũng mắng hết vậy?Bộ thích mắng người khác lắm hả?”,tôi bực dọc…..quát lại hắn vài tiếng…..

“Kệ tui…..tui thích mắng người khác đó! Làm gì được nhau nào?”

“đồ….đồ…..”,tôi tức đến nghẹn cả họng…..không biết dùng từ gì để mắng hắn nữa!

“Mau về đi……đồ nhiều chuyện! tự dưng làm tui mất hết gần 100 ngàn….”

“ai bảo…..chơi dở mà còn bày đặt lên giọng! Thua là đúng rồi em ơi….”

Nói xong…..tôi liền xách hai cái bánh còn lại mang ra khỏi tiệm! Không thèm quay mặt lại nhìn hắn……nhưng…..tôi chợt nhớ một chuyện mình chưa làm…..bèn chạy lại chỗ ông chủ đang đứng bán…

“Ông ơi! ”

“Gì vậy cháu?”

“Hì….bánh kem ông làm ngon lắm! Mai mốt cháu đến ủng hộ ông nữa nha….àh….mà cháu quen với”đồ đệ”của ông đó….nhớ….tính rẻ rẻ cho cháu nha ông! ”

“Uhm….được rồi! Cháu cứ lại đây thường xuyên……thì lâu lâu ông tặng cháu một cái miễn phí luôn! Chịu chưa?”,ông chủ ấy cười đùa đáp trả lại tôi…

“Thiệt hả ông?Nhưng….ông nhớ khuyến mãi cái bánh to nha…..cháu ăn mới đã….hì…….”

“Không thành vấn đề luôn! ”

“Cháu cảm ơn ông nhiều lắm! Từ nay….cháu sẽ là khách quen của tiệm này! Hi hi….”

“Nè……..sao còn chưa biến đi đi?Còn ở đây làm gì?”,từ đằng xa….hắn đang nói với đến tôi…nhưng tôi không thèm trả lời nữa…..chỉ bỏ đi một nước ra khỏi cửa tiệm!

Tít…..tít….tít……..

Chiếc điện thoại của tôi bỗng reo liên hồi khi đang ngồi trên xe buýt! Lúng túng lấy nó ra thật nhanh vì sợ làm phiền những người xung quanh……..và khi tôi nhìn vào màn hình…..mới biết là tên Tiến đang gọi!

Trong lòng vẫn còn giận hắn….chỉ muốn tắt máy cho xong….nhưng…..cũng khá tò mò,biết đâu hắn gọi điện xin lỗi tôi thì sao?

“Gì đấy?”,tôi nói với giọng rất khó chịu.

“Sao mày chưa chịu về nữa hả?Biết mấy giờ rồi chưa?”

“Kệ tao…liên quan gì đến mày! ”

“Mày mau về nhanh đi….nếu không…..ân hận suốt đời đấy con ạ! ”

“Gì chứ??”…tôi chưa kịp nói hết câu….thì hắn đã cúp máy rồi!

Lời nói của hắn khiến tôi khá bực mình,nhưng cũng……thắc mắc vì sao hắn lại nói như vậy!Hơn nữa…..nếu không về nhà,tôi cũng chẳng biết đi đâu………chẳng lẽ cứ đi suốt đêm như thế này?Thôi thì……cứ về đi đã,nhưng tuyệt đối không thèm nói chuyện với hắn!

Kétttttt………..

Cánh cửa từ từ mở ra…..tôi nhè nhẹ bước vào bên trong,để ý xem hắn đang làm gì! Và……….thật bất ngờ…..ở phòng khách không chỉ có mình hắn,mà còn……..có người tôi đang mong đợi!

“Lâm….sao về trễ thế??Mau vào ăn lẩu đi nè!!Hì…..”

“Khương…..Khương đến đây lúc nào vậy?”,tôi “nghẹn ngào” nói lên từng tiếng…..

“Khương đến được gần một tiếng rồi! Thằng Tiến gọi sang đây ăn lẩu….sẵn đang rảnh nên Khương qua đây luôn! ”

“Àh…….ra là vậy! “,tự nhiên nghe Khương nói thế…..cảm giác giận dỗi tên Tiến đã biến mất,thay vào đó là…..lòng cảm kích hắn vô cùng!

“Mau ngồi xuống đi mày! Ăn nhanh để tao dẹp nữa! ”

“Uhm………hì……”,tôi liền tót đến bàn ăn thật nhanh! Trong lòng cảm thấy vui lắm!!~^__^~

“Ủa?Lâm mua bánh kem đó à?”,Khương chợt hỏi khi thấy tay tôi đang xách hai cái bánh.

“À hok….đây là của chùa đó! Ăn xong….tụi mình ăn bánh luôn há! ”

“Hì…….Khương hôm nay có lộc ăn quá! ”

Nhìn thấy Khương cười……tôi cũng cảm thấy hạnh phúc lắm! Và dự định…..bắt tay thực hiện kế hoạch của mình!

Ba đứa đang ngồi ăn vui vẻ…..tôi bỗng hỏi Khương một câu….

“Ủa?Khương…..hok chở Phương đến đây chơi sao?”

Đúng như tôi suy nghĩ…..ánh mắt Khương thay đổi rõ rệt…..từ vui vẻ,chuyển sang……lo lắng……..

“Uhm……..Phương….có chuyện bận mà! Khương….không thể chở cô ấy đến đây được! ”

“Vậy sao?Ấy thế mà…..”

“Mà sao Lâm?”,Khương thắc mắc khi thấy tôi nói với vẻ ngập ngừng….

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top