Chương 121: Muốn làm sạch thì phải dùng xà phòng <1>

Han Yoojin đã mất tích.

Hội trưởng Haeyeon, người đã đến gặp anh mình ngay khi đến giờ thăm lúc 9 giờ sáng, rất tức giận trước căn phòng trống rỗng. Người thợ săn phụ trách trung tâm giam giữ, người bị Han Yoohyun nắm lấy cổ áo, run rẩy giải thích rằng lệnh di chuyển Han Yoojin đã được ban hành.

Nhưng chiếc xe đưa Han Yoojin rời trại tạm giam vẫn chưa rõ tung tích.

Hiệp hội thợ săn bị đảo lộn và các trạm kiểm soát tạm thời được dựng lên đây đó. Mỗi trang cổng thông tin đều tràn ngập các bài viết liên quan ngay lập tức. Một cuộc phỏng vấn chứa đựng những cảm xúc đau khổ của Thủ lĩnh Hiệp hội Haeyeon được đưa ra như một tin tức nóng hổi.

-Người huấn luyện ma thú duy nhất trên thế giới, Thợ săn Han Yoojin, ở đâu?

-Khả năng rời khỏi Hàn Quốc là rất cao

-Bi kịch do hệ thống quản lý kém của Hiệp hội thợ săn gây ra

-Giá trị kinh tế và xã hội của kỹ năng nuôi dưỡng ma thú

Cả nước bắt đầu bàn tán thậm chí trước khi đến buổi chiều. Chương trình phát sóng mà Han Yoojin đã quay trước đây và video phát sóng trực tiếp vài ngày trước đã lấp đầy màn hình TV nhiều lần. Có rất nhiều lời bàn tán chỉ đơn giản là lo lắng cho người mất tích nhưng dư luận chính lại tập trung nhiều hơn vào giá trị của Han Yoojin.

Lợi ích kinh tế và sự ổn định trong việc quản lý ngục tối được tạo ra từ việc anh nuôi dưỡng các ma thú. Các Thợ săn nước ngoài đã lo lắng biết bao khi giao phó những con quái vật con cho Han Yoojin. Dự đoán từ thu nhập từ nước ngoài, v.v.

Tất cả các phương tiện truyền thông đều bàn tán không ngừng nghỉ về sự mất tích của Han Yoojin đối với đất nước là một mất mát lớn đến thế nào.

Và đến chiều tối.

"Lẽ ra tôi phải bảo vệ chú. Tôi đã hứa sẽ bảo vệ anh ấy......"

Vừa mới ra khỏi ngục tối và muộn màng nhận được tin, Bak Yerim đã đưa ra lời kêu gọi pha lẫn nước mắt trước ống kính. Xen kẽ bài phát biểu của mình với câu chuyện của cô với Han Yoojin, cô sụt sịt, yêu cầu kẻ bắt cóc làm ơn hãy trở về ahjussi an toàn nếu họ đang xem cảnh này.

Yoo Myeongwoo cũng lo lắng cho người bạn với khuôn mặt đầy u tối. Giống như một quả cầu tuyết bắt đầu lăn, mối quan tâm liên quan đến vụ mất tích ngày càng lớn hơn.

"Ý anh là gì ở  Hồng Kông, không biết rõ ở đâu!"

Bak Yerim hét lên với khuôn mặt trong sáng không một giọt nước mắt.

"Tôi cũng muốn đi! Hãy đi giải cứu ahjussi và ngắm cảnh! Có Disney Land ở Hồng Kông phải không?"

"Nó đã bị đóng cửa vào cuối năm ngoái do hậu quả của một vụ phá vỡ hầm ngục hạng A."

Trước lời nói của Suk Simyeong, Bak Yerim tỏ ra tiếc nuối. Cô đã muốn đi đến công viên giải trí với chú chú. Trước lời càu nhàu của cô, Han Yoohyun, người đang nhìn chằm chằm vào các hợp đồng trải trên bàn, ngẩng đầu lên.

"Chúng ta không thể biết khi nào một vấn đề nào đó sẽ xảy ra. Đừng lộn xộn nữa."

"Đó là lý do tôi càng nghĩ mình nên đi. Tôi có kỹ năng di chuyển và bay tức thời nên tôi có thể đến đó bằng cách bí mật lên máy bay như Noah oppa. Và tôi cũng có thể nhanh chóng đưa ahjussi ra ngoài."

"Không phải cô không có kỹ năng ẩn nấp sao? Nếu vô tình bị bắt, nó có thể trở nên nguy hiểm cho tôi."

Bak Yerim quá thiếu kinh nghiệm để có thể khéo léo che giấu cơ thể mà không có kỹ năng ẩn nấp. Trước những lời lạnh lùng đó, Bak Yerim bĩu môi và thở dài.

"Ahjussi có được ăn ngon không? Chúng ta phải nhanh chóng hạ gục Hiệp hội hay bất cứ thứ gì và đưa chú trở lại. Kế hoạch thực sự được thực hiện trong đúng ba ngày, phải không?

"Chúng ta đã tham gia cùng đội của Trưởng phòng Song, và việc truy tìm những người có liên quan gần như đã hoàn tất."

Suk Simyeong nói.

"Tuy nhiên, để quét sạch chúng hoàn toàn, cần phải hết sức thận trọng, nên có thể sẽ mất thêm hai đến ba ngày nữa."

"...Chúng ta chỉ cần sử dụng kỹ năng của tôi thôi."

Bạch Thi. Nếu cô ấy sử dụng kỹ năng lấy ký ức từ xác chết, họ có thể bắt được những người liên quan đến vụ bắt cóc Han Yoojin nhanh hơn và dễ dàng hơn nhiều. Nhưng Han Yoojin muốn kỹ năng chỉ có thể sử dụng khi con người chết, được sử dụng càng ít càng tốt. Anh ấy cũng yêu cầu họ ngăn Yerim sử dụng kỹ năng này trừ khi đó là trường hợp thực sự không thể giúp được.

"Phải rồi, Seseong, Trưởng hội Seseong, ahjussi đang làm gì vậy?"

Dù sao đi nữa, ông chú đó dường như có khả năng. Đó là lúc Bak Yerim nói rằng cô sẽ cố gắng gọi cho Kang Soyoung vì có lẽ cuộc gọi sẽ kết thúc nhanh hơn nếu anh ấy giúp đỡ.

"Xin lỗi nhưng mà......"

Do Hamin, người đang ngồi trước thiết bị liên lạc, mở miệng nhìn xung quanh.

"Vừa rồi có liên lạc từ Noah-ssi."

Ánh mắt của mọi người tập trung vào anh. Do Hamin, người không quen với việc bị đặt trước những Thợ săn cấp cao, Thợ săn hạng S, đã bối rối khi đẩy kính lên.

"Đó là... Anh ấy nói rằng Thủ lĩnh Hội Seseong đang ở Hồng Kông."

"...Hả?"

Han Yoohyun phát ra một tiếng động hoang mang. Đôi mắt của Bak Yerim cũng trở nên tròn xoe.

"Và ở cùng khách sạn với chủ nhà, Han Yoojin-ssi, lúc đó?"

"À, đây là cái gì vậy? Ông chú đó chắc chắn là nhanh lắm! Đúng như dự đoán, tôi cũng sẽ đi!"

Bak Yerim kêu lên, và lần này, ngay cả Han Yoohyun cũng không ngăn cô lại.

***

Ánh nắng ban mai chiếu xuyên qua lớp kính lấp đầy bề mặt bức tường. Dịch vụ phòng được yêu cầu một cách bình tĩnh đã được đặt lên trên bàn. Đó là một bữa sáng đơn giản gồm trứng bác, thịt xông khói, xúc xích, nấm nướng, v.v. Nước xoài đặc cũng rót đầy một ly.

Xiên một miếng xúc xích chắc bằng nĩa, tôi nhìn chằm chằm vào người đàn ông ngồi ở phía bên kia. Có lẽ anh ta thực sự là khách ở đây, vì trang phục của anh ta rộng rãi và nhẹ nhàng.

'Tôi có nên ký hợp đồng cho sự xuất hiện của Sung Hyunjae không?'

Mặc dù tôi không phải là một thầy bói và thậm chí còn không mơ rằng người này sẽ xuất hiện ở đây. Hơn hết, anh ta vào phòng bình thường, dùng chìa khóa khách sạn mở cửa, không hề có sự quấy rầy nào. Nói cách khác, điều đó có nghĩa là anh ta đã nhận được chìa khóa phòng của tôi từ người buôn nô lệ. Không phải là không có khả năng anh ta sẽ cướp chúng, nhưng trường hợp đó quá yên bình để xảy ra.

"Có lẽ nào lý do mà cậu có được thông tin về những người đang nhắm tới tôi là vì anh thông đồng với họ?"

Sung Hyunjae nở một nụ cười thoải mái trước câu hỏi liệu anh ta có cùng phe với những kẻ đó và đã lừa dối tôi.

"Có phải như vậy không? Tôi là một vị khách đã nhận được lời mời. Tôi nhận được lời đề nghị đến xem vì có một vật phẩm quý giá được đưa vào nên tôi đã đến đây ".

"Họ đã mời, không phải ai khác, mà là Thủ lĩnh Hội Seseong? Có phải lời mời không đến tay Haeyeon không?

"Người được mời không phải là Thủ lĩnh Hội Seseong."

Trứng mềm thật đấy.

"Tôi đến như một vật thay thế."

"Anh đang nói về một sự thay thế cho chính mình?"

Sung Hyunjae không trả lời. Tôi nhìn vào vật phẩm chặn âm thanh ở một bên bàn, rồi lại mở miệng.

"Anh đã mang hai Thợ săn hạng S từ nước ngoài đến."

Noah Luire và Evelyn Miller. Nếu anh ta có thể đảm nhiệm được hai người đó, chẳng phải tầm ảnh hưởng của tên đó ở nước ngoài sẽ lớn hơn Seseong của Hàn Quốc sao? Bằng cách nào đó, khía cạnh đó của Sung Hyunjae có thể là danh tính thật

Mặc dù cho đến giờ tôi vẫn chưa nghĩ sâu về nó, vì tôi không quan tâm đến việc chú ý đến những vấn đề bên ngoài đất nước.

"Tôi đã cho anh xem rất nhiều rồi, vậy nên hãy tiết lộ một hoặc hai lá bài tẩy của anh nữa."

"Không phải tôi đã đích thân đến đây như thế này sao?"

"À, vâng. Anh không phải là người thay thế. Tôi khá tò mò về những gì anh đã làm trước khi thức tỉnh."

Những điều được biết về tên này rất ít. Trước hết, rõ ràng hắn có quốc tịch Hàn Quốc, nhưng quá khứ lại thực sự không rõ ràng, và do ngoại hình hơi tây nên có một số nghi ngờ rằng anh ta là người nước ngoài hoặc đa chủng tộc. Cũng có tin đồn rằng anh ta là một tội phạm nghiêm trọng nhưng đất nước đã chôn vùi quá khứ của anh ta vì anh ta là Người thức tỉnh hạng S. Chứng kiến ​​cách Hội Seseong nhanh chóng thành lập, suy đoán rằng tên đó là một người giàu có đáng kể trước khi Thức tỉnh cũng được lan truyền như một sự thật ​​được chấp nhận rộng rãi.

Liệu nó có chỉ như vậy không? Kỷ lục của tên đó sau khi thức tỉnh  còn đáng kinh ngạc hơn.

Mạnh nhất thế giới, đứng thứ nhất trong các cuộc thi xếp hạng. Chủ sở hữu của bang hội hàng đầu Hàn Quốc. Có ảnh hưởng tiềm ẩn ngay cả ở nước ngoài, và người đã cộng tác với cả những tín đồ cuồng đạo và những phản đồ.

Chúng là những thông số kỹ thuật phù hợp với nhân vật chính giải cứu thế giới trong tiểu thuyết. Mặc dù tính cách của anh ta hoàn toàn không như vậy. Tên này cũng đã già một chút. Vì vẫn có những trường hợp ngoại lệ nhưng thường thì là những người trẻ đầy sức sống.

'Mặc dù trên thực tế, một người trưởng thành có nhiều kinh nghiệm, đã thành danh trong xã hội và có khả năng tốt sẽ có nhiều khả năng cứu thế giới hơn những đứa trẻ.'

Nếu tôi không hồi quy thì chuyện gì sẽ xảy ra? Con người toả sáng đó bằng cách nào đó có thể phong tỏa các ngục tối một cách an toàn và có được thời gian gia hạn hàng trăm năm. Ngay cả khi anh ta không làm vậy thì những thứ mà Sung Hyunjae đã tích lũy suốt 5 năm về cơ bản đã trở thành bong bóng ngay lập tức khi tôi hồi quy.

Lương tâm tôi hơi nhói lên.

"Nếu tôi nói rằng tôi có thể đã gây ra tổn thất đáng kinh ngạc cho Sung Hyunjae-ssi, anh sẽ làm gì?"

"Đó có phải là một lời tuyên chiến không?"

Không giống như thường lệ, đôi mắt tên đó sáng lên khi  cười. Nhìn vào đó, cảm giác tội lỗi vừa nhích lên một chút đã biến mất hoàn toàn. Ngay cả khi tôi nói, 'Tôi đã phá hỏng công việc của bạn bằng cách hồi quy', tên điên đó có lẽ sẽ thấy vui.

"Tôi đang nghĩ đến việc tận hưởng bốn ngày nghỉ phép rồi quay trở lại."

Tôi đặt chiếc nĩa lên trên chiếc đĩa trống và hỏi anh ta định làm gì. Sẽ tốt hơn nếu tên khùng đó không cản trở con đường về nhà của tôi.

"Tôi đang nghĩ đến việc sử dụng một trong ba lần sự giúp đỡ của bạn."

Lấy trước lợi thế?

"Anh định bắt tôi làm gì?"

"Hũ mật ong[1]."

Tại sao lại là mật ong?

"Han Yoojin-gun thực sự là mồi ngon."

"Tôi nhận thức được. Vậy anh đang cố gắng xoay chuyển với điều gì?

"Thay vì xoay chuyển, đó là việc dọn dẹp."

"Anh có vẻ như là người chưa bao giờ lau bàn một lần trong đời."

"Vứt đi thay vì lau chùi cũng là một phương pháp dọn dẹp. Nó giống nhau ở chỗ nó trở nên sạch sẽ, phải không?"

Đó không phải là một phương pháp làm sạch thế giới này. Dù sao đi nữa, người dọn dẹp cực đoan muốn tôi lặng lẽ đóng vai người bán hàng và thu dọn đồ đạc để dọn dẹp.

"Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi thực sự bị bán tháo như vậy?"

"Tôi sẽ chịu trách nhiệm và thắng thầu cho bạn."

"Và lại đưa số tiền đó vào nợ?"

"Tôi đang nghĩ đến việc lo chi phí, nhưng nếu anh nhất quyết đòi trả lại?"

"Tất nhiên là chi phí."

Tôi uống phần nước xoài còn lại trong khi xem xét tình hình.

Có vẻ như Sung Hyunjae không thích việc bán Người thức tỉnh. Tất nhiên đó không phải là lý do đạo đức như 'buôn người là một tội ác'. Dường như nó chỉ là vật chướng mắt nên anh muốn lật đổ nó.

"Trên hết, chỉ mua và bán thôi thì không vui chút nào."

"Tiêu chuẩn sống trên thế giới của anh có phải là "vui vẻ" không? Hãy thử theo đuổi một số mục tiêu chân thành khác."

"Tôi có mọi thứ khác."

Chết tiệt, được rồi, anh thật tuyệt vời. Ah, thật khó chịu.

Dù sao thì lý do của tôi cũng khác, nhưng tôi nhất trí quét sạch bọn khốn nạn mua bán người. Tôi nghĩ đến lúc Myeongwoo ký hợp đồng nô lệ. Giờ này lũ khốn nạn đó đang làm gì?

Ràng buộc những người có hợp đồng phi lý cũng là điều xấu, nhưng nó không thể so sánh với việc những người thực sự công khai bắt cóc và bán người khác. Và đúng là đó là kết quả của giao dịch lừa đảo, nhưng tôi là nạn nhân nên không cần phải chịu đựng điều đó.

"Có một phương pháp để lật ngược mọi thứ một cách sảng khoái hơn một chút – anh có nghe không?"

Ăn gà lôi, ăn trứng[2], rồi dọn tổ rồi đốt [3]. Tình cờ lại là Hồng Kông nên đó là một vị trí hoàn hảo.

Nghe lời giải thích của tôi, Sung Hyunjae cười vui vẻ.

"Tôi nên bày tỏ tình cảm của mình với Han Yoojin-gun như thế nào?"

"Bày tỏ điều gì – không cần, cảm ơn. Tôi nghe nói rằng anh chơi xỏ (mê) tôi hai lần rồi. Có vẻ như tôi sẽ bắt đầu thấy chán rồi nên hãy thay đổi tiết mục của mình một chút nhé. Đừng chỉ làm theo lời nói của anh."

( Đoạn đóng ngoặc kìa là bản Eng ghi là fall for : (từ lóng) mê tít, phục lăn và bị bịp, chơi xỏ, chứ khum phải là tui đẩy thuyền đâu nha :v )

"Cậu đã đốt hoa hồng và vứt chiếc đồng hồ đi, vậy còn lại gì?"

"À, thế là đủ rồi, và chỉ cần cho tôi một ít tiền thôi. Để tôi có thể mua một món quà lưu niệm."

Tôi bị kéo đến đây mà không có lấy một xu. Sung Hyunjae lấy một tấm thẻ từ trong ví ra và đưa cho tôi với khuôn mặt tươi cười tương tự. Giới hạn phải đủ lớn, phải không? Nên mua gì cho mấy đứa nhóc giờ?

***

Chỉ sau khi ở lại suốt thời gian đó, gọi món và ăn tối cũng như thông qua dịch vụ phòng, tôi mới rời khỏi phòng và đi đến phòng khách. Các nhân viên khách sạn vô cùng hiếu khách. Bắt đầu từ nút bấm thang máy, từ cửa phòng khách cho đến ngay cả chiếc bàn, không ai trong số họ để tôi có cơ hội chạm vào.

Gregson tiến về phía tôi khi tôi đang ăn bánh hạnh nhân và trà trong khi ngắm cảnh đêm đã xuống cấp so với trước đây. Tôi mỉm cười đáp lại anh, vẫn tiếp tục trò chuyện với vẻ mặt hiền lành, nói rằng trông tôi có vẻ thoải mái hơn hôm qua.

"Việc tiếp đón rất tốt nên tôi tự động trở nên thoải mái. Mặc dù không phải là tôi không lo lắng cho tương lai."

"Cậu sẽ được đối xử nhiều hơn thế này bất cứ nơi nào cậu đi, vì vậy xin đừng lo lắng quá nhiều."

Trong khi tôi đang cười và trò chuyện với anh chàng đang cố bán tôi thì một nhóm người bước vào phòng khách. Ông già được bao quanh giữa nhóm như thể đang được bảo vệ, nhìn tôi chăm chú. Người đến ngay sau đó và đúng như dự đoán, có Thợ săn làm vệ sĩ, cũng nhìn chằm chằm vào tôi.

Có vẻ như họ là khách hàng. Tôi cảm thấy bẩn thỉu nhưng phải đóng vai một người bán hàng mẫu mực một thời gian nên tôi nhận được những ánh nhìn với nụ cười trên môi. Ah, sẽ thật tuyệt nếu việc dọn dẹp bắt đầu sớm.

Khi anh chàng buôn bán nô lệ rời đi, khách hàng tiến lại gần và thậm chí bắt đầu trò chuyện. Tôi tự hỏi liệu mình có cần phải chiều họ đến mức này hay không mặc dù nó thậm chí không có thật, nên tôi quay trở lại phòng.

"Ồ, tôi bắt đầu muốn gặp bọn trẻ rồi. Peace, Chirpie?"

- Chíp!!

...Hả? Tôi có nghe thấy ảo giác thính giác không?

-Chip

Tôi lại nghe thấy tiếng chim non quen thuộc. Tiếp tục, một cục bông gòn trắng tinh đang đi ngang qua tấm thảm mềm mại thì dừng lại dưới chân tôi. Đôi mắt đen ngước nhìn tôi và vui vẻ mở mỏ.

- Chíp, chíp!

...T-tại sao nó lại ở đây?!

[1] trong tiếng Anh được phiên âm thành krn, nhưng dựa trên ngữ cảnh, tôi không nghĩ đó là tiếng Anh thông thường của 'honeypot' mà giống như... mồi nói chung hơn. trừ khi eng def cũng có nghĩa như vậy nhưng giống như... tôi chỉ nghe nói đến 'honeypot' với nghĩa là sự quyến rũ trong phim gián điệp hoặc w/e

[2] 'ăn gà lôi và ăn trứng' là một thành ngữ tương tự như 'một hòn đá giết hai con chim' (cũng có từ krn tương đương cả nghĩa đen và nghĩa bóng), 'lấy bánh và ăn it', v.v. Thông thường tôi chuyển các thành ngữ sang tương đương eng hoặc nghĩa chung, nhưng yj mở rộng phép ẩn dụ trong phần còn lại của câu nên tôi để nguyên.

[3] lý do tại sao dấu phẩy lại ở vị trí đó là do cấu trúc ngữ pháp chia câu thành 3 cụm từ đó. Động từ dùng cho 'đốt lửa' giống '[dùng sth] để đốt lửa (thường là để đốt lò sưởi, đốt lửa trại, v.v.)', nên trong trường hợp này nó giống 'làm trống tổ để sử dụng nó hơn đốt lửa' thay vì 'dọn tổ' vốn là một hành động riêng biệt. Vì vậy, phần mở rộng của phép ẩn dụ trong chú thích cuối trang [2] ngụ ý rằng bạn đang sử dụng con gà lôi và quả trứng VÀ cái tổ, chứ không phải bạn chỉ ngẫu nhiên đốt nó

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chúc mọi người một năm mới bình an và đạt nhiều thành công như mong đợi !!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top