Chương 118: Mồi nhử cao cấp (1)

Có phải vì bầu trời xám xịt ảm đạm và những tòa nhà đã sụp đổ và cháy rụi? Hai mắt của Song Taewon không chỉ nặng trĩu mà còn cảm thấy u ám. Mặc dù theo quan điểm của anh ấy thì đây là một tình huống có thể khiến anh ấy mệt mỏi, nhưng có vẻ như anh ấy không đơn giản là chán ngán nó. Anh ta trông giống như một con hổ bị bỏ đói và trở thành một mớ hỗn độn do bị bão cuốn đi, nhưng vẫn còn đủ sức lực để nhảy vọt lần cuối. Mục tiêu không ai khác chính là tôi.

Đó là một ánh nhìn có thể khiến tôi nổi da gà một chút nếu tôi không có khả năng kháng cự lại nỗi sợ hãi.

'Tuy nhiên, Song Taewon có lẽ không liên quan đến vấn đề này.'

Nếu anh ta là một người đàn ông đủ mềm mỏng để đưa ra những điều vô nghĩa như buộc tội một người vô tội, anh ta sẽ sống thoải mái hơn nhiều. Là một công chức cấp cao và một Thợ săn hạng S, có lẽ anh ta sẽ không hành động như một nhà khổ hạnh tự kiềm chế.

Là một tiểu tư sản ngày xưa, tôi có thiện chí nhân đạo với anh ấy, nhưng đồng thời, tôi cũng hơi hiểu việc xe của Sung Hyunjae bị đâm một cách tàn khốc thật đấy. Nó thật ngột ngạt.

'Và nó sẽ cực kỳ gay go.'

Thấy cách anh ấy kiểm tra trạng thái của tôi một cách tế nhị, tôi thậm chí còn miễn cưỡng áp dụng từ khóa. Trên thực tế, phương pháp dễ nhất và nhanh nhất là vứt anh ta đi. Vì nếu không có Song Taewon ở đó, Hiệp hội thợ săn đương nhiên sẽ mất đi sức mạnh.

Dù vậy, tôi không muốn người đó có kết cục giống như trước khi hồi quy. Tôi nên làm gì? Tôi đang tự hỏi liệu có nên nói chuyện với anh ấy trước không thì Song Taewon quay lại. Tôi nhìn chằm chằm vào lưng anh ấy khi anh ấy trò chuyện ngắn gọn với những người đang dựng ranh giới hạn chế xung quanh đống đổ nát rồi đi qua đó.

Đôi vai rộng nhưng nặng trĩu khiến tâm trạng tôi trở nên kỳ lạ.

"Yoohyun. Cậu không nghe lén điện thoại của tôi, phải không?

Tôi quay đầu lại hỏi.

"Tôi không có. Phạm vi của sóng cũng không lớn. Trên hết, sự phản đối từ xung quanh sẽ rất khốc liệt nên việc nghe lén là không thể."

Nếu tôi nghĩ về những người liên hệ với tôi, điều đó thật hợp lý.

"Không có người nào phản đối việc chặn điện thoại của họ sao?"

"Vì tôi đã nói nó chỉ dành cho kỳ nghỉ. Seseong và Breaker cũng đồng ý. Tôi định giải quyết chúng trong khi cậu đang nghỉ ngơi."

Yoohyun liếc nhìn quanh những tòa nhà bị sập.

"Có vẻ như mồm của Thủ lĩnh Hiệp hội Breaker đã quá chặt nhỉ."

"Cô ấy đã cố gắng không nói với tôi. Anh đã mạnh mẽ thăm dò nó."

"Lần này thì anh cho em xem cái gì đây?"

Cái nhìn cuối cùng quay trở lại với tôi thật sắc bén. Tôi đang giả vờ bình tĩnh vì sẽ không tốt nếu bị phát hiện là tôi đã gây ra chuyện này, nhưng đúng như dự đoán, có vẻ như tâm trạng của đứa em trai không hề dễ chịu. Tôi đã gây ra điều gì – có lẽ cậu ta đang nói về cái giá cho việc lật đổ các tòa nhà.

"Chỉ là việc anh thường làm thôi. Ý của anh là lần này anh cũng định im lặng nhưng họ lại hành động nhỏ nhen như vậy."

Nếu họ không ngần ngại đốt cháy toàn bộ tòa nhà, tôi sẽ kiểu 'hm, Yoohyun có vẻ hơi tức giận' và đứng nhìn ngọn lửa. ...Hoặc, không phải vậy. Chắc tôi đã nghĩ cách giải quyết rồi. Dù sao thì tôi cũng sẽ không trực tiếp đến và lật lại mọi chuyện.

"Được rồi."

Tôi đã giải quyết theo cách riêng của mình, nhưng đáng ngạc nhiên là em trai tôi lại dễ dàng đứng xuống. Thật kỳ lạ. Đúng lúc đó, một chiếc xe nữa cũng tới. Người bước ra khỏi xe đã chụp ảnh đống đổ nát của các tòa nhà bằng một chiếc máy ảnh đắt tiền. Ngay lúc tôi đang thắc mắc liệu đó có phải là nhà báo hay không thì lại có một người nữa bước ra khỏi xe. Khi mang theo một bó hoa lớn.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người này, nhưng tôi nghĩ rằng tôi biết mấy tên này liên quan tới ai liền. 

"Han Yoojin-nim."

Bó hoa đến trước mặt tôi. Chúng là hoa hồng. Những giọt mưa mỏng lủng lẳng trên chúng khiến chúng trông càng tươi tắn hơn.

"Thủ lĩnh Hiệp hội Seseong yêu cầu truyền đạt rằng anh ấy vô cùng xin lỗi vì không thể trở thành khán giả của một sân khấu tuyệt vời."

"À, vâng."

Nghĩ đến việc anh ta vừa cử người đến ngay cả sau khi nghe tin. Mặc dù tên đó cũng không phải loại người như vậy. 

'Nói thì có vẻ nhẹ nhàng đấy nhưng thực chất đó không phải là một lời bào chữa đơn giản.'

Rõ ràng là có lý do khác khiến tên đó không thể đến. Có phải anh ta đang làm gì ở đâu đó không? Tôi đang định nhận bó hoa mà không cần suy nghĩ nhiều thì,

Bùng-

Những bông hồng bừng sáng rực rỡ.

"Anh không thể chấp nhận những điều như vậy một cách bất cẩn được, huyng."

"Cái đó đúng đó. Bó hoa càng đặc biệt nguy hiểm hơn. Anh không thể biết liệu có điều gì ẩn giấu bên trong hay không."

Có vẻ như trước đây cậu đã nhận được một bó hoa có gắn một con dao rồi, Noah-ssi. Ngay cả khi có một lưỡi dao ở bên trong, nó cũng không tệ. Và tôi có thể bị chích ngón tay một chút và sau đó nài nỉ anh ấy tha món nợ đó.

"Có vẻ như hai người nói đúng. Trong lúc đó, việc trở thành bạn bè thì sao?"

Trước những lời nói vô nghĩa đó, Yoohyun và Noah cùng cau mày. Woah, biểu cảm của họ cũng giống nhau. Nếu tôi thường xuyên đặt họ cạnh nhau, chẳng phải ít nhất họ cũng cảm thấy gắn bó miễn cưỡng sao? Chẳng phải con trai sẽ trở nên thân thiện hơn khi chiến đấu sao?

Khi tôi nghĩ đến việc hai người đó đi chơi với nhau, tâm trạng của tôi tự nhiên trở nên tốt hơn. Hình ảnh cũng tốt. Giới trẻ hiện nay chơi gì?

"Còn một thứ nữa anh ấy đã gửi."

Thành viên của Hội Seseong hơi ngạc nhiên trước bó hoa đang cháy, nhưng ngay sau đó họ đã bình tĩnh lấy ra một chiếc hộp nhỏ. Có lẽ sẽ khó làm việc dưới sự chỉ đạo của Sung Hyunjae nếu bạn bị choáng ngợp bởi những điều nhỏ nhặt như thế này.

"Lần này đừng đốt nó."

Tôi nói với Yoohyun rồi nhanh chóng nhận lấy chiếc hộp. Khi tôi mở nắp, một chiếc đồng hồ đeo tay xuất hiện.

"Nó là một chiếc đồng hồ dành cho thợ săn sử dụng và có thể cất trong kho."

Dù sao thì tôi cũng đang nghĩ đến việc mua một cái.

"Đây không phải là sân khấu mà tôi đã chuẩn bị, nhưng vì anh ấy cố tình nói rằng sẽ trả phí xem nên tôi sẽ chấp nhận."

Xem cách mỗi bộ phận phải được tạo ra bằng các sản phẩm phụ của ngục tối, đồng hồ dành cho Thợ săn là những thứ đắt tiền và thậm chí phải mất một thời gian dài để đơn hàng được chấp nhận. Vì vậy, tôi nên biết ơn-.

"...Tuy nhiên, tôi cũng đã đặt hàng rồi."

Yoohyun nhẹ nhàng lẩm bẩm. À, vậy hãy đợi nhé.

"Tôi sẽ chỉ chấp nhận những quan tâm đằng sau nó."

Tôi lập tức đóng hộp lại và trả lại chiếc đồng hồ như muốn ném lại. Tôi không cần nó. Thành viên của Hội Seseong bối rối nhưng lặng lẽ lùi lại.

Tôi muốn nói chuyện với Song Taewon trước khi rời đi, nhưng anh ấy có vẻ đang bận thu xếp đống đổ nát còn sót lại. Nó được báo cáo là một cuộc vượt ngục tối cao hơn hạng A, vì vậy nó sẽ rất bận rộn đối với anh ấy trong một thời gian dài. Vì chỉ có con rồng khổng lồ trông giống như quái vật trùm bị xử lý nên có lẽ sẽ có một cuộc tìm kiếm xung quanh khu vực để tìm những con quái vật còn lại.

Tôi bắt đầu thấy hơi tiếc. Bạn không nên gửi một báo cáo sai sự thật, nhưng Hiệp hội đã gửi một bài báo sai sự thật trước tiên, vì vậy chúng ta hãy coi đó là sự công bằng.

"Tôi xin lỗi, nhưng chỉ còn một chỗ thôi."

Yoohyun nói với Noah với vẻ mặt không hề tiếc nuối chút nào. Rồi anh ấy nắm lấy tay tôi và đẩy tôi vào ghế hành khách phía trước. Chắc anh ta không cố ý mang theo chiếc xe chỉ có hai chỗ ngồi phải không?

Tôi chưa kịp nói gì với Noah thì xe đã nổ máy. Không phải là cậu ấy không thể tìm được đường về nhà, nhưng bỏ mặc như thế chẳng phải là quá đáng sao?

"Anh đã nói là anh sẽ yên lặng nghỉ ngơi mà."

Yoohyun nói, chạy đua qua con đường vốn là phía vắng vẻ nhưng càng trở nên vắng vẻ hơn vì lối đi bị hạn chế. Mặc dù anh ấy đã nói rằng anh ấy đã hiểu từ lâu rồi. Có vẻ như anh ấy thực sự không có ý định lặng lẽ để nó trôi qua.

"Về mặt hình thức, anh không làm gì cả. Anh chỉ đến để gặp em trai anh thôi."

"Hyung."

"Vậy tên nhóc như mi dự định làm gì? Trong khi danh tiếng  đang giảm xuống hả."

Cùng với tiếng bánh xe cào xước mặt đường, chiếc xe dừng lại bên đường. Đột nhiên tay tôi cảm thấy trống rỗng. Sẽ tốt hơn nếu tôi có thể cưng nựng Peace hoặc Chirpie.

"Nếu như em nói với anh. Anh sẽ lại lao về phía trước một lần nữa."

"Anh sẽ làm điều đó ngay cả khi em không nói."

Ánh mắt trừng trừng làm tôi nhức nhối. Tôi muốn chạm vào lông của Peace. Nó ấm áp và mềm mại.

"Không phải sẽ tốt hơn nếu em nói cho anh biết thay vì để anh phải đi tìm hiểu khắp nơi sao ?"

"Bị kéo về nhà như thế này thì sao? Anh cũng sẽ cho Peace và Chirpie vào."

Yoohyun có lẽ đang nói về ngôi nhà của anh ấy. Nếu thằng nhóc chặn cổng mini, tôi sẽ không thể di chuyển được. Mặc dù lựa chọn cuối cùng là yêu cầu Peace phá cửa sổ và nhảy xuống.

"Làm bất cứ điều gì mà anh muốn."

"...Cái gì?"

"Mau kể đi . Anh thấy tò mò."

Sau một hồi im lặng, em tôi mở miệng với giọng nhẹ nhàng hơn.

"Bên trong Hiệp hội, có thể trong số những người liên quan có những kẻ đang cố gắng thực hiện một thỏa thuận với nước ngoài."

"Với các nước khác?"

"Có lẽ là với Trung Quốc hoặc Nga, nhưng cũng không chắc chắn. Mục tiêu của những kẻ đó là anh."

"Theo Hyuna-ssi, chính phủ của chúng ta rõ ràng muốn kiểm soát em."

"Các ý kiến ​​vẫn còn bị tranh cãi vì điều đó. Anh thuộc phe hợp tác nên bên nói để chó ngủ nằm ( nguyên văn là to let the sleeping dog lie: nghĩa là để  một tình huống một mình để tránh mọi thứ trở nên tồi tệ hơn) là chiếm ưu thế."

Hơn nữa, nếu họ bức ép tôi đến mức tôi bỏ trốn ra nước ngoài thì sẽ rắc rối lắm. Vì tôi sẽ được chào đón ở bất cứ nơi nào tôi đến.

"Tên khốn nào đó đã tiết lộ rằng anh có thể biết thứ hạng Thức tỉnh mong đợi của Người chưa thức tỉnh. Từ quan điểm của một nhà độc tài, việc có thể nuôi dưỡng những Người thức tỉnh, ngoài những con quái vật, trong nước sẽ là một điều vô cùng hấp dẫn. Đặc biệt là vì sẽ dễ dàng huấn luyện những Người Chưa Thức Tỉnh trẻ tuổi."

Có phải họ đang nghĩ đến việc tẩy não những đứa trẻ và thành lập một thứ gì đó giống như quân đội Người thức tỉnh? Đó là một cái gì đó khác xa với tình yêu dành cho nhân loại. Tôi chưa từng nghĩ đến việc sử dụng tôi theo cách đó. Trên thế giới có khá nhiều người bẩn thỉu.

"Em không biết đó là tên khốn nào, nhưng họ sẽ nhận được bao nhiêu khi bán đứng người khác?"

Mặc dù điều đó không có gì mới trong tình hình có những người sẵn sàng bán đứng đất nước của mình.

"Tuy nhiên, việc đánh cắp anh đi sẽ không dễ dàng chút nào. Luôn có những Thợ săn hạng S ở xung quanh."

Noah đã đóng quân ở đây, và có Peace, và tòa nhà ngay bên cạnh là Hội Haeyeon nên có rất nhiều Hạng S. Ngay cả khi tôi ra ngoài gần đây, không có trường hợp nào mà Thợ săn hạng S không theo dõi tôi.

"Với tình trạng hiện tại, điều đó thực tế là không thể. Nếu không, anh đã nhốt anh cho đến khi mọi chuyện được giải quyết."

"Có vẻ như em hoàn toàn không có ý định hỏi đến ý kiến của anh thì phải ? Ngoài ra còn có những người khác có liên hệ với tôi."

"Anh bảo em hãy làm bất cứ điều gì mình muốn. Và những người khác đều nên đồng ý."

Đúng rồi, à. Có vẻ như vậy. Có lẽ họ sẽ đến chơi rất nhiều. Mặc dù Sung Hyunjae không cần phải làm vậy.

"Dù sao thì chúng cũng không thể chạm vào anh ngay lập tức nên  đã nhắm vào em đúng không?"

"Chính xác hơn, máy tên đó đã cố gắng thuyết phục điều đó. Lãnh đạo Hội Seseong là người đầu tiên phát hiện ra thông tin về anh đã bị rò rỉ. Vì việc bí mật người sử dụng kỹ năng đặc biệt duy nhất thợ săn ra nước ngoài không gì khác hơn là phản bội đất nước của bạn, nếu nó vừa bị tiết lộ, Hiệp hội có thể nhận một đòn lớn, vì vậy anh ta đã tìm kiếm sự hợp tác của em."

"Làm thế nào mà tên đó tìm ra được điều này?"

"Em không biết chi tiết, nhưng có vẻ như Thủ lĩnh Hội Seseong có rất nhiều mối quan hệ ở nước ngoài. Và nó rất đáng kể rộng rãi và sâu sắc.

Đó không phải là trò đùa. Nhưng nếu nghĩ về việc Sung Hyunjae đã ký hợp đồng với anh chàng chủ thằn lằn ngay sau khi Thức tỉnh và chấp nhận cái này cái kia thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Có thể có rất nhiều Thợ săn cấp cao mà anh ta đã trói buộc, giống như Noah, trên khắp thế giới.

...Tôi hơi lo lắng cho tương lai của mình. Tôi có nên nói với anh ta rằng ít nhất chúng tôi nên giải quyết mối quan hệ của mình ngay bây giờ không? Nhưng tôi không thể bỏ lỡ một người ấn tượng như vậy.

"Nếu em tỏ ra yếu đuối, những kẻ đó chắc chắn sẽ tiếp cận, vì vậy ưm cố tình tạo một cái cớ cho chúng tấn công."

"Kể từ khi nào? Khi em vào ngục tối chỉ với Peace?

"Tầm tầm đó."

"Cách đây không lâu. Vậy khi em đến hầm ngục hồ, đó có phải là diễn kịch không?"

Trước câu hỏi của tôi, Yoohyun mỉm cười.

"KHÔNG. Em chỉ kiềm chế ít hơn thôi."

Không phải là tên nhóc nhà mi không nhịn mà là  nhịn ít hơn?

"Còn việc chiến đấu với Noah-ssi thì sao?"

"Lúc đó em đã kìm nén rất nhiều."

"...Tuy nhiên, trung tâm cách ly có hơi quá đáng một chút. Em thậm chí còn không thể thử chiếc nệm cao su mà em mới mua và nó đã cháy rụi ".

"Nệm cao su? Anh mua cho em một cái nhé ?"

"Anh đang nói về Yoon Kyeongsoo."

Tôi đang nghĩ đến việc áp dụng từ khóa và giữ chân anh ta.

"À, anh chàng đó."

Đầu ngón tay thon dài gõ lên vô lăng.

"Có một điều em nghe được từ thợ săn Riette."

"Riette? Cô ấy đã nói gì?"

"Nó không có gì to tát cả. Không có bằng chứng nào cho trường hợp ở trung tâm cách ly nên không sao cả. Chỉ là em đã hành động quá đáng thôi."

Em trai đó nói rằng em ấy đã làm những việc mà sẽ bị khiển trách nhẹ. Những vấn đề lớn thực sự không phải do cố ý, nhưng có lẽ vì thế mà có vẻ như phản ứng đến nhanh hơn. Vì họ đã nghiêm túc thêm vào một cáo buộc sai trái và cố gắng giảm bớt áp lực.

Vì nếu lần đầu tiên chúng siết chặt cổ Han Yoohyun thì việc chạm vào anh trai em ấy, tôi sẽ dễ dàng hơn.

"Kể cả vậy, có khả năng cao là việc cố tình hạ thấp danh tiếng của em sẽ trở nên tồi tệ về lâu dài. Và em cũng sẽ khó có thể lặng lẽ quan sát. Vậy nên hãy kết thúc nó một cách rõ ràng nhé."

Trước ý kiến ​​tiếp tục của tôi, Yoohyun cau mày khó chịu.

"Chúng ta hãy về nhà thôi. Em sẽ thả anh ra trong một tuần nữa."

"Này đợi đã!"

Và thực sự rất khó để thuyết phục em trai tôi.

Có thiết bị quay phim trải khắp khu vườn trên sân thượng. Giữa ánh nhìn của nhiều người, tôi vuốt ve Peace như thể đang lo lắng. Các nghệ sĩ nam và nữ ngồi ở phía bên kia mỉm cười với tôi.

"Đó thực sự là một chuyến bay tuyệt vời."

-Kkyaa!

Có lẽ cô đã hiểu được những lời khen ngợi mình, vì Blue vỗ cánh đắc thắng. Sau đó họ ném cho tôi một số câu hỏi. Khi tôi trả lời với vẻ khá lúng túng, nhiều tiếng cảm thán vang lên. Đó là để phát sóng nhưng lại được khen ngợi quá mức.

Đúng lúc đó. Cùng với một chút xáo trộn, máy quay quay về phía không phải chúng tôi mà là con đường nối với bên này. Khi tôi quay đầu lại, tôi thấy một thanh niên cao gầy đang bước tới. Đó là Yoohyun. Khi bắt gặp ánh mắt tôi, anh ấy nở một nụ cười sảng khoái nhất. Dù em ấy là em trai ai thì chắc chắn một điều rằng em ấy rất đẹp trai.

"Có vẻ như em đã đến quá sớm. Em không biết anh vẫn đang quay phim."

"Đây là buổi phát sóng trực tiếp."

"Thật sự?"

Đôi mắt của Yoohyun trở nên tròn xoe như thể anh ấy không biết. Sau đó, hai nghệ sĩ không biết phải làm gì và hỏi liệu anh ấy xuất hiện trên màn ảnh như thế này có ổn không. Hội trưởng Haeyeon nói tất nhiên là không sao và cười rất đẹp.

"Có vẻ như hai người rất thân nhau."

"Vì tôi chỉ còn em ấy là người thân. Và em ấy là một người em trai đáng tự hào vô cùng. Khuyết điểm duy nhất của em ấy là lo lắng quá nhiều cho tôi ".

"Lo lắng cho anh thì có gì sai hả ?"

"Tuy nhiên, việc cậu nghe những điều không hay vì tôi là..."

Cố tình lảng tránh, tôi nhìn chằm chằm vào Yoohyun. Không khó để thể hiện một vẻ mặt xin lỗi. Khi tôi lẩm bẩm thở dài, quăng mồi rằng 'tất cả là lỗi của tôi', nam nghệ sĩ nhanh chóng chộp lấy, hỏi có chuyện gì vậy.

"Không phải gần đây có tin đồn rằng Hội trưởng Haeyeon đã hành động hơi khắc nghiệt sao?"

Tất cả là do em tôi đã lo lắng cho tôi quá nhiều. Vì chỉ số của tôi là Hạng F, không khác gì một người bình thường. Tôi nói, nhấn mạnh vào hình ảnh một người anh gần gũi với người bình thường. Em trai tôi đã tốt thế này. Anh ấy là hạng S, nhưng anh ấy đã bảo vệ người anh trai yếu đuối của mình. Mối quan hệ của chúng tôi cực kỳ tốt.

"Nếu tôi mạnh mẽ hơn một chút thì đã không có lý do gì để nói xấu. Đó là lỗi của tôi."

"Đừng nói như thế, Hyung. Em không sao."

Đó là sự thật, nhưng tôi cảm thấy hơi khó chịu khi trò chuyện như thế này trước ống kính. Hai nghệ sĩ đã có những biểu cảm vô cùng xúc động. Nếu họ ở khoảng cách gần thế này, họ sẽ cảm thấy áp lực từ Yoohyun, nhưng họ không hề thể hiện điều đó ra. Họ thực sự là những người chuyên nghiệp.

Giữa bầu không khí vui vẻ, một nhiệm vụ không mời mà đến khác lại xuất hiện. Đó là Song Taewon.

"Thợ săn Han Yoojin. Anh sẽ bị bắt vì kích động làm hại Jeon Junhwan và 8 người khác, cũng như vi phạm luật đặc biệt về cổng ngục tối."


[1] sáng. 'tình cảm xấu/ghét ghét' từ thành ngữ sth như '(cảm thấy) tình cảm tốt tình cảm xấu' có nghĩa là 'nếu bạn sống với họ hoặc biết họ lâu, thì bạn sẽ gắn bó với họ qua cả những thăng trầm và nhược điểm'. Khi bạn chỉ nói phần 'tình cảm tồi tệ' như yj nói ở đây, thì ý bạn là ít nhất bạn cũng cảm thấy gắn bó/yêu mến từ những trải nghiệm tồi tệ vì mọi chuyện đã qua hoặc vì các bạn vẫn cùng nhau vượt qua hoặc không có lý do

[2] sáng. 'scratch and make boils'' có ý nghĩa tương tự như thành ngữ eng được sử dụng trong tl

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nhân ngày 20/10 chúc các bạn độc giả nữ của mình mãi mạnh khoẻ và tràn đầy niềm vui trong cuộc sống nha <3

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top