Hận tình dưới ánh trăng tập 2

Tập 2: Những Mảnh Ghép Bị Lãng Quên

Bối cảnh:
Sau những cuộc trò chuyện và sự đồng cảm ngày càng tăng giữa Ngọc Bích và Thiên Hoàng, họ dần mở lòng với nhau, chia sẻ về những mất mát, thù hận và những nỗi đau bị chôn giấu. Tuy nhiên, mục đích của Ngọc Bích vẫn chưa thay đổi – cô vẫn muốn trả thù cho gia đình mình. Mặc dù vậy, những câu chuyện của Thiên Hoàng về gia đình anh cũng khiến Ngọc Bích phải suy nghĩ lại về con đường mà mình đang đi.

---

Ngày hôm sau, trong sân phủ nhà Mạc, Ngọc Bích đứng một mình, quan sát mọi người làm việc.

Ngọc Bích (Bảo): (thầm nghĩ) "Mình phải tiếp cận bà Chúa Thúy Lan, phải có cách nào đó để moi ra những bí mật mà bà ta giấu kín. Chỉ có bà ấy mới biết được sự thật về cái chết của mẹ và bà."

Ngọc Bích vẫn giả vờ là Bảo, nhưng trong lòng không ngừng đấu tranh với bản thân.

Bà Chúa Thúy Lan, người mà Ngọc Bích đã nghe về từ lâu, là người phụ nữ quyền lực và đầy bí ẩn trong phủ. Cô chưa từng có cơ hội gặp trực tiếp bà, nhưng tất cả những người hầu đều rỉ tai nhau về sự tàn nhẫn của bà ta.

Thiên Hoàng đã cảnh báo Ngọc Bích về sự nguy hiểm của bà Chúa, nhưng cô không thể lùi bước.

Thiên Hoàng: (nghiêm túc) “Bà Chúa Thúy Lan không phải là người dễ dàng bị đánh bại. Bà ta không chỉ có quyền lực, mà còn biết rất nhiều phép thuật cổ xưa. Ngươi phải cẩn thận.”

Ngọc Bích (Bảo): (gật đầu) “Ta biết. Nhưng nếu không làm vậy, ta sẽ không thể tìm ra sự thật.”

Một đêm, khi Ngọc Bích lén đi vào khu vực cấm trong phủ, cô phát hiện ra một căn phòng kín. Những bức tranh cổ xưa, những cuốn sách kỳ lạ, tất cả đều toát lên một không khí huyền bí. Một trong những cuốn sách dày đặc chữ Hán cũ kỹ khiến cô tò mò.

Ngọc Bích (Bảo): (thì thầm) “Đây có thể là nơi cất giấu những bí mật mà bà Chúa cố tình giấu kín.”

Cô mở cuốn sách, nhìn thấy những ký tự khó hiểu nhưng vẫn cảm nhận được một năng lượng mạnh mẽ từ nó.

Trong lúc Ngọc Bích đang mải mê với cuốn sách, Thiên Hoàng lại bất ngờ xuất hiện.

Thiên Hoàng: (nhìn Ngọc Bích, giọng lo lắng) “Ngươi đang làm gì ở đây? Đây không phải là nơi an toàn cho ngươi.”

Ngọc Bích (Bảo): (nhìn Thiên Hoàng, ánh mắt quyết tâm) “Ta đang tìm kiếm câu trả lời. Mẹ và bà của ta không thể chết mà không có lý do. Tất cả những gì ta muốn là sự thật.”

Thiên Hoàng lặng người, ánh mắt thoáng chút đau buồn.

Thiên Hoàng: “Ta hiểu, nhưng ngươi không biết những nguy hiểm mà ngươi sẽ đối mặt. Bà Chúa Thúy Lan không phải là người dễ dàng bị đối phó. Và những bí mật này... chúng không phải dành cho những người như ngươi.”

Ngọc Bích (Bảo): “Ta không quan tâm. Nếu cần, ta sẽ đối mặt với tất cả.”

Vào lúc này, một tiếng động lạ vang lên từ ngoài cửa. Ngọc Bích và Thiên Hoàng vội vàng che giấu cuốn sách và lẩn tránh.

Bà Chúa Thúy Lan bước vào căn phòng, mắt lạnh lùng quan sát xung quanh.

Bà Chúa Thúy Lan: (khẽ cười) “Ngọc Bích, ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi có thể che giấu được bí mật của gia đình ta sao?”

Ngọc Bích giật mình, nhưng ngay lập tức giữ vững tinh thần.

Ngọc Bích (Bảo): “Bà là ai mà dám nói với tôi như vậy?”

Bà Chúa Thúy Lan tiến lại gần, ánh mắt sắc lẹm.

Bà Chúa Thúy Lan: “Ta là người đã tạo ra số phận của ngươi. Mọi thứ ngươi đang làm chỉ là một trò chơi đối với ta. Và ngươi... ngươi không thể thoát khỏi cái bóng của quá khứ.”

Ngọc Bích cảm thấy một sự lạnh lẽo toát ra từ bà Chúa, nhưng cô không lùi bước.

Ngọc Bích (Bảo): “Mẹ tôi... bà có liên quan gì đến cái chết của mẹ tôi không?”

Bà Chúa Thúy Lan không trả lời ngay lập tức. Bà ta chỉ mỉm cười, rồi quay lưng bước ra ngoài.

Bà Chúa Thúy Lan: “Ngọc Bích, ngươi sẽ phải trả giá cho những gì ngươi tìm kiếm. Cái giá đó sẽ là mạng sống của ngươi.”

Cánh cửa đóng sập lại, để lại trong không khí một nỗi sợ hãi mơ hồ.

Ngọc Bích cảm thấy như có một cơn gió lạnh lẽo lướt qua, nhưng lòng cô càng thêm kiên định.

Ngọc Bích (Bảo): (thầm nói với chính mình) “Không thể lùi bước. Ta phải tìm ra sự thật, dù có phải hy sinh tất cả.”

Ngày hôm sau, Thiên Hoàng tìm đến Ngọc Bích, ánh mắt lo lắng.

Thiên Hoàng: “Ngọc Bích, ngươi không thể tiếp tục con đường này. Bà Chúa không phải là người có thể đối phó. Ta không thể để ngươi chết vì sự trả thù này.”

Ngọc Bích (Bảo): “Ngươi không hiểu, Thiên Hoàng. Cái chết của gia đình tôi không thể bị lãng quên. Và tôi sẽ không dừng lại cho đến khi sự thật được phơi bày.”

Tập 2 kết thúc với sự quyết tâm của Ngọc Bích, trong khi Thiên Hoàng lo lắng cho cô, cả hai đều đứng trước những lựa chọn đầy cam go và nguy hiểm. Sự thật về quá khứ của bà Chúa Thúy Lan vẫn đang chờ được khám phá, và họ sẽ phải đối mặt với những thử thách không thể tránh khỏi trong những tập tiếp theo.

---

Nếu bạn muốn tiếp tục phát triển câu chuyện, chúng ta có thể đi sâu vào quá trình Ngọc Bích và Thiên Hoàng hợp tác tìm kiếm sự thật, hoặc mô tả những cuộc đối đầu căng thẳng với bà Chúa Thúy Lan.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: