hão huyền
Hal dường như chẳng bao giờ tính toán trước mọi chuyện, nhưng những lúc hiếm hoi như vậy, y tính cho tương lai của mình và Barry.
Y nghĩ về tất cả mọi chuyện có thể xảy ra sau thời khắc này và tất cả mọi chuyện có thể xảy ra trong khắc kế tiếp; y đã tính xong cả chuyện ngày mai, tuần kia, tháng nọ, thậm chí là cả năm trời. Y tập trung nghĩ về bất cứ thứ gì y có thể dùng để làm Barry ngạc nhiên, bởi thà là vậy thì y sẽ không phải để ý đến cơn đau nhức nhối thấu qua cẳng chân khi y động đậy để đặt lưng nằm xuống.
Y phun đất cát ra khỏi miệng trong khi nghĩ về căn hộ tạm thời mà có thể y và Barry có ở Coast City, và dù rằng y cũng thích Central City lắm nhưng Hal tin chắc rằng nắng California sẽ hợp Barry hơn. Kế hoạch mà y vạch ra đã vượt quá vài năm, và có thể họ sẽ nhận nuôi một chú chó, và khi y cố đánh giá mức độ tổn thương của cơ thể—thì có gì đó trong cẳng chân y đã gãy nát, và dù rằng y gần như không còn đủ sức để kiểm tra, y biết chắc mình bị xuất huyết não rồi vì vết rạch lớn một bên đầu—Hal tự hỏi họ sẽ đặt tên chú chó là gì.
Y chưa tính xa đến thế, nhưng hẳn Barry sẽ chọn được một cái tên hoàn hảo.
Hầu hết các ngón tay trái của y bị bẻ ngoặt theo những góc độ kỳ quái, nhưng Hal cố tập trung vào nhịp hô hấp của mình hơn. Tập trung vào một số ít những dự định hoàn chỉnh của y, chẳng hạn việc họ sẽ kết hôn. Y chưa bao giờ nói ra thành lời—nói với Barry cũng chưa—nhưng trong thâm tâm y, dự định về một hôn lễ hoàn hảo đã được y tính tới tận từng chân tơ kẽ tóc. Y đã tính xong danh sách khách mời, vị của bánh cưới, và y thậm chí còn lựa xong thợ trồng hoa. Việc tính toán chi li tỉ mỉ thật chẳng giống y chút nào—nhất là nếu xét về việc y đang ở trên một hành tinh xa xôi nào đó, một mình, với một chiếc nhẫn cạn năng lượng—nhưng chỉ một lần này thôi, mọi chuyện có lẽ sẽ diễn ra hoàn hảo nếu y dành thời gian suy nghĩ kỹ.
Hal nuối tiếc vì chưa kịp nói với Barry về những dự định nọ, bởi vì Bary chắc chắn sẽ cười lăn, và y còn chẳng thấy bực mình điều đó.
Mắt phải y sưng vù, và khá chắc là y bị mất vài chiếc răng. Có cả triệu điều sai lầm, y biết, nhưng y chẳng bận tâm nghĩ xem sai chỗ nào. Động đậy một chút thôi cũng khiến y tốn sức lực khủng khiếp, nhưng nếu đây là điều cuối cùng y làm, vậy y có thể nhẫn nại cơn đau. Hal tì chiếc nhẫn lên môi, và y chưa bao giờ thấy nó lạnh lẽo như lúc này.
"Nhẫn ơi. Chúng ta chỉ còn vài phút cuối với nhau, thế nên... thế nên giúp tao làm một chuyện được không?"
Chiếc nhẫn không hồi đáp, không phát sáng, nhưng chắc chắn vẫn có điều gì đó xảy ra. Nếu có ai tường tận việc chiến đấu đến kiệt lực nhất thì đó hẳn là Hal.
Tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực y trì trệ và nặng nề, và đầu óc y ngập trong một nùi dự định, nhưng có một điều mà y định sẽ thực hiện ngay khi trở về—ưu tiên hàng đầu của y. Y nhớ đến chiếc nhẫn, một chiếc nhẫn khác, chiếc mà y sẽ trao cho Barry ngay khi trở về. Y có thể hình dung về nó một cách rõ ràng, được cấy cẩn thận trong một chiếc hộp kín đáo ở dưới đáy ngăn đựng tất của y, và y dồn từng giọt năng lượng ý chí cuối cùng vào nhẫn.
"Nhẫn này," Hal lặp lại, mùi máu đắng chát giờ đây lại trở nên vô vị. "Ghi... ghi lại lời của tao. Nhắn với Barry... Barry... nhắn với cậu ấy tất cả mọi chuyện. Tao không biết mày sẽ làm cách nào, nhưng mày—mày sẽ làm được."
Y ngờ ngợ biết rằng có thể mình chỉ đang mê sảng và mọi chuyện y đang nói bây giờ đều là vô nghĩa, nhưng vì là bây giờ, nên nhẫn vẫn thuộc về y và luật vẫn là của y.
"Phải đảm bảo cậu ấy biết rằng... rằng sẽ luôn luôn, luôn luôn là cậu ấy."
Hal rũ rượi đặt tay sang một bên trong khi nhìn vào hư vô tối tăm và sâu thẳm của vũ trụ. Những vì tinh tú nhấp nháy như ngọn nến sáng trong nhà thờ, và lần đầu tiên, y cầu nguyện. Y cầu rằng chiếc nhẫn thành công gửi toạ độ về cho Quân đoàn trước khi nó tắt ngóm. Y cầu rằng một ai đó—mong là một người tốt—tìm được xác y và đưa y về nhà, đưa y về với Barry.
Y nhắm mắt, đợi chờ, chờ đêm tăm tối nhất trôi qua.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top