3

"Cậu là Hinata Shoyo?"
Tôi ngước lên nhìn cậu bạn đang chăm chăm vào mình. Có lẽ trí nhớ của tôi giống như con golden fish vậy nên tôi còn chả nhớ nổi tên nhân vật,cơ mà cái tên đó nó lại ngẫu nhiên xuất hiện trong đầu tôi nên tôi gọi bừa vậy. Hóa ra lại trúng.
"À ừm,sao cậu biết tên tớ?" Cậu ấy hơi lúng túng.
"Chẳng phải chúng ta gặp nhau từ trước rồi sao?" Tôi mỉm cười,tôi vẫn còn nhớ cậu ta lúc ở trước cổng trường tôi đấy nhé.
"Nhưng tớ chưa nói tên..." Hinata lúng túng.
"Thôi nào, đừng hỏi thế nữa chứ...cậu tham gia CLB bóng chuyền à? "
"Cậu cũng tham gia ư? Cậu ngầu thật đấy!" Hinata mắt sáng quắc.
"Ờ thì...Dạo gần đây tôi khá hứng thú với thể thao,tôi còn xem trận đấu của đội cậu và đội từ trường Kitagawa Daiichi từ năm ngoái nữa." Tôi bật cười,ký ức bỗng ở đâu mà tuồn về.
"T- thật á??" Cậu bạn nói như kêu lên.
"Ừm,tuy là đội cậu thua ngay vòng đó nhưng các cậu tuyệt lắm đấy, đặc biệt là cậu.Cách cậu nhảy thì miễn chê, tiếc là họ chặn được, tôi cũng tiếc cú đấy lắm."
"Haha...cảm ơn cậu..." Hinata gãi tóc cười.
"Cậu đã tham gia giải đấu nào chưa T/b?"
Tôi chưa và cũng không có ý định tham gia. Tôi định nói như vậy,cơ mà nghe sượng trân,nên bịa ra một câu. "Tôi chưa,nhưng cũng thử cố gắng một lần xem sao."
"Tớ cũng thế! Tớ dù không cao nhưng tớ có thể nhảy đấy!"- Hinata gãi đầu."N-nhưng đối với con gái thì cậu...cao thật..."
"Ể,thật á."
Bỗng cậu ấy chuyển giọng sôi nổi:
"Mặc dù tớ lùn thật nhưng tớ sẽ luyện tập thật nhiều,sau đó vào những trận đấu đơn giản, rồi nhờ vào đó nếu biết mình có điểm yếu và thêm nhiều kế hoạch hoặc cách đánh đặc biệt khác, sau đó..."
"Sau đó?"
"TỚ SẼ GIỐNG NHƯ "NGƯỜI KHỔNG LỒ TÍ HON!THẬT ĐẤY!TỚ KHÔNG BỎ CUỘC ĐÂU! CẬU CỨ CHỜ MÀ XEM!!"
Hinata ngẩng mặt cao lên trời, tôi có thể nhìn thấy trong mắt của cậu ấy là tia hi vọng rực rỡ, cậu ấy hẳn phải có quyết tâm cao lắm.
"Nghe được đấy,vậy cùng cố gắng nhé. Hinata Shoyo?" Tôi đưa tay ra. "Tôi là H/b T/b,cậu có thể gọi tôi là T/b nếu thích."
"Ừ!Chúng ta sẽ kết hợp lại 1 đội mạnh nhất!" Cậu bạn tóc cam nở nụ cười tươi rói,tôi không nhìn vào mắt cậu ấy.
Một đội mạnh nhất á? 
________________________
"TẠI SAO CẬU LẠI Ở ĐÂY?????"
Hinata cố nói tiếp từ còn lại.
" Kageyama Tobio!"
"Kageyama...Tobio? Kageyama... Kageyama... mình nghe tên ở đâu đó rồi thì phải?"
Tôi lầm bầm cố nhớ lại tên mình đã nghe đâu đó,hình như cậu ta ở trong đội Kitagawa thì phải,ừ,tôi nhớ là thế.
Uầy,tôi nhớ họ ở trong dạng 2D thôi mà ai ngờ ở dạng 3D cũng đẹp không kém gì đâu. Những chi tiết trên mặt họ được khắc họa một cách khéo léo như được tạc tượng vào vậy,tuy không hoàn hảo như bản 2D nhưng thế này là quá đủ rồi.
Khuôn mặt đó tuy tôi đã nhìn đến chán ở thế giới gốc rồi,nhưng nhìn mặt họ ở đây,tôi vẫn không kìm nổi cái ý nghĩ sờ nắn khuôn mặt họ,chắc chắn rằng họ có thật và xương thịt họ đang trước mặt tôi.
"Có phải cậu chuyền hai ở trong đội đối thủ của cậu không?" Tôi huých nhẹ tay Hinata.
"Đúng là cậu ta rồi! Không ngờ cậu ta lại ở đây."
Tôi hừ mũi,giả bộ hùa theo. "Hóa ra cậu bạn Vua đó,tôi cũng ngạc nhiên việc cậu ta ở đây đấy."
Tôi không hề biết rằng câu nói đó đã làm Kageyama chú ý đến tôi, Kageyama trừng mắt nhìn tôi vẻ khó chịu pha giễu cợt.
"Đừng gọi tôi biệt danh như thế." Cậu ta khó chịu.
"Úi,xin lỗi nhé,tôi sực nhớ lại thôi."
Nhưng Kageyama lại phớt lờ tôi mà quay sang cậu bạn lùn lùn kia.
"Cậu là...người đấu với tôi từ năm ngoái...tôi không nhớ tên cậu..."
"Tên tôi là Hinata Shoyo! Tốt hơn là cậu nên nhớ nó đi!"
"Nhưng cậu không thể nào nhớ 1 người đến từ 1 đội mà rớt ở ngay vòng loại phải không?" Hinata thắc mắc.
"Tôi nhớ cậu rất rõ!"Kageyama nói rồi đột nhiên dừng lại.
"C-cái gì vậy? Sao cậu lại tự dưng im lặng? Cậu muốn đánh nhau hay sao vậy???" Hinata giơ tay lên như muốn phòng thủ.
"Cậu là đồ ngốc hậu đậu chết tiệt!"Kageyama gắt lên.
Tôi hiểu tại sao Kageyama lại nói như vậy, chính vì Hinata-ngườicó 1 kĩ năng tuyệt vời đó là nhảy cao,vượt qua cả chở ngại là không đủ chiều cao,phản xạ cực gắt, tốc độ nhanh nhẹn lẫn sức mạnh. Hinata lại không tận dụng điểm mạnh đó, khiến lúc đó đội Hinata bị thua. Thật sự thì cái tài năng đó không phải ai muốn là có được.
Ủa mà sao tôi lại phải bận tâm tới việc đó làm gì ta? Từ ngày tôi tái sinh thì tôi cứ quan tâm thái quá cảm xúc của mọi người xung quanh,điều đó làm tôi phát sợ.
"Ah!Đúng là chuyền hai của Kitagawa Daiichi ở đây rồi!"1 giọng nói ở ngoài vang lên.
"Nhưng thằng này có vẻ kiêu ngạo quá!"
"Lại nữa! Chẳng ai cần biết cậu có ưa nó hay không, vậy nên hãy thoải mái đi!"
"Chào các nhóc!" Khi anh Daiichi bước vào và lên tiếng thì tôi cũng có thể nhìn được cả 3 người họ.
Tôi nghĩ họ chắc hẳn là người năm 2 hoặc năm 3, và Hinata cũng có cùng suy nghĩ với tôi, tôi đoán vậy...
" Em là Kageyama phải không?" 3 anh lên tiếng.
"Vâng ạ!"
Chà,thật vui vì đã có đàn anh tới giúp đỡ,nhưng có vẻ Kageyama đã thu hút hết mọi ánh nhìn về phía cậu ta rồi. Không ai để ý tới chúng tôi hết.
"Cảm ơn vì đã đến!" Anh Daiichi mở lời trước.
"Ồ,em có vẻ cao hơn năm ngoái nhỉ?"- anh Sugawara hỏi bằng giọng trầm trồ với Kageyama.
"Suga-san! Ấn tượng đầu quan trọng nhất đấy! Sao anh không sưng xỉa với mấy nhóc năm nhất này chút đi?" Anh Tanaka-người cạo trọc đầu hơi bạnh quai hàm ra. 
"Tanaka! Bỏ bộ mặt ấy đi!"
Hinata len lén tới gần họ, cậu ấy đang lẩm bẩm cái gì đấy mà tôi không thể nghe thấy. Tôi bật cười,chỉ vào mặt cậu ấy.
"Mặt cậu đỏ hết rồi kìa,cậu háo hức đến thế à?"
"Thật à?!" Hinata hơi chạm tay vào mặt,sờ soạn một hồi trước con mắt thích thú của tôi.
"Ừ."
"Ủa!? Mấy đứa này là...!" Một giọng nói kêu lên.

Ớ...

Au's Pov:

Mọi người hướng mắt về phía T/b, Tanaka kêu lên:
"Ah! Ah... Thằng lùn áo số 1! Và em gái này...!"
"Ehh??!! Đâu?! Đâu?!"
Daiichi lập tức quay sang chỗ Hinata, nhìn vào cậu rồi lại nhìn vào tờ giấy đăng ký.
"Vậy cái đơn đăng ký có tên Hinata này...là của em à?"
Hinata gật đầu lia lịa. Daiichi nhìn vào tờ giấy 1 lần nữa, rồi ngớ người.
"Thế còn người tên H/b T/b đâu rồi nhỉ? Tanaka, có phải là người mà em nói là "em gái" hả?"
"A,là em ạ."
T/b bình thản cúi chào đàn anh.
"Ồ... Vậy là 3 đứa em...đã vào Karasuno à?"Sugawara lên tiếng.
"Bọn anh đã xem trận đấu năm ngoái của mấy đứa,trông hay lắm!"
"Nhóc nhỏ con và khá vụng về, nhưng có 1 vài cú khá tuyệt đấy!" Một vài tiếng khích lệ vang lên khiến Hinata vui sướng.
"C-cảm ơn các anh!" Hinata xúc động.
"Mấy cú nhảy của nhóc cũng tuyệt lắm!"
"Hơn nữa nhóc chả cao thêm được tí nào nhỉ?" Tanaka giơ tay đo chiều cao của Hinata.
"A...ê...đúng là không thay đổi gì nhưng mà..."Hinata ngập ngừng"Em có thể nhảy dù em nhỏ con! Em có thể cho các anh thấy em sẽ thành số zách của Karasuno!"
"Uây uây, vừa mới tới đây mà nhóc đã tuyên bố số zách rồi hả? Đầu nhóc bị gì rồi!" Tanaka cười 1 cách thâm hiểm.
"Không sao, có mục tiêu lớn cũng tốt mà phải không?"
Rồi Sugawara quay sang chỗ T/b đứng nãy giờ.
"Ah! Em là con gái hả? Oa...Thực sự thì CLB Bóng chuyền có khá ít các bạn nữ đăng ký vào đây. Hầu hết các chị ấy đều tốt nghiệp cả rồi,nên anh có hơi ngạc nhiên chút."
"Vâng,em hiểu rồi." T/b gật đầu,có những bạn nữ cũng thì thầm nhau về việc tham gia clb này nhưng hầu hết bỏ cuộc vì họ ngại.
T/b từng hỏi là họ ngại cái gì thì họ không nói.
"Nếu ở đây rồi thì cứ tự nhiên,có gì không hiểu thì hỏi nhé. Dù kĩ thuật có yếu đi chăng nữa thì cũng có đội trưởng đây hướng dẫn em rồi."-Sugawara nở nụ cười khiến T/b dễ chịu hơn một chút,quả là một con người dễ tính và hiền hòa. Koushi đã gây được ấn tượng tốt với T/b mà không cần cố gắng.
"Vâng ạ..."
Sugawara hơi khựng lại một chút,có vẻ cậu ấy đã nhận ra T/b cao đến nhường nào. Cậu tưởng con bé thấp hơn khi mới liếc qua,nhưng đến gần rồi mới thấy rõ được khiến cậu hơi rụt tay lại.
"Thế em đã chơi bóng chuyền bao giờ chưa?"
" Em chơi rồi ạ, mặc dù không được chơi ở các giải đấu lớn..."
"Haha! Không sao, nếu đã chơi vậy thì trình độ cũng ổn đó nhỉ?"
T/b hơi ngớ người,ổn hay không chính nó cũng chẳng biết. Nó không hay tập chơi bóng ở nhà,nếu bố nó mà nhìn thấy chắc hẳn ông ta sẽ bảo nó nên làm thế này thế nọ,như thể ông ấy là một chuyên gia chết tiệt nào đấy. Ý nghĩ đó làm T/b phát ốm,hơn nữa trả lời anh ấy sao đây? Thừa nhận mình chơi giỏi thì cũng tự cao quá,mà mình cũng không phải là loại tay mơ bởi nó cũng hay luyện với bạn nó mà. Tuy mọi người nói là T/b đang tốt lên từng ngày nhưng nó không tin.
Mình nên nghi ngờ khả năng của bản thân,nhỡ đâu họ nói vậy chỉ để an ủi nó thì sao?
Sau hồi lúng túng thì nó cũng chỉ ấp úng được:
"Chắc là bình thường đó anh..."
Sugawara mỉm cười.
"Không sao đâu mà! Em cứ nói thoải mái đi!"
"Ố?Cô bé này ở đâu mà dễ thương thế?!"-Tanaka nhảy vào trước mặt T/b,nó hơi nhướn mày.
"Bình tĩnh đi Tanaka,người ta đánh giá mày đó." Sugawara nhắc nhẹ. 
"Đâu đến mức ấy chứ! Suga-san!" Tanaka kháng cự." Anh cá là trình độ của H/b không phải là quá tệ đâu,hừm hừm."
"Cảm ơn a-"
"Cậu đừng nói như thể mọi thứ là vô nghĩa!"
Tiếng nói gắt gỏng của Hinata ta đã cắt ngang lời T/b đồng thời cũng thu hút sự chú ý của mọi người. T/b quay lại chỗ phát ra tiếng nói. Daiichi thở dài:
"Nghe này 2 nhóc,mấy đứa hiểu mấy đứa bây giờ không còn là kẻ thù nữa đúng chứ? Vậy nên làm ơn ý thức thêm về việc bản thân là đồng đội của nhau chút đi. Bóng chuyền là sự kết nối mọi người,sự hợp tác chính là nhân tố quan trọng nhất đấy!"
"Vậy thì hãy đấu 1 trận đi! Cậu và tôi!"
T/b cảm thấy bầu không khí ngay lúc này khá là ngột ngạt và căng thẳng do 2 bạn trẻ kia tạo ra.
"Buồn cười thật,anh đội trưởng đã bảo bộ môn này là sự kết nối mà sao cứ phải tranh  cãi nhau thế nhỉ?" T/b lẩm bẩm,với lại cãi nhau thì đi ra chỗ khác mà giải quyết đi,bây giờ là lúc kết nạp thành viên mới mà...
"Thế ý cậu là đấu gì?"
"Bóng chuyền!! Tất nhiên rồi!"
"Này!! Lắng nghe chút đi!!! Daiichi đang nói đấy!!"
2 bên cứ cãi qua cãi lại cho đến khi thầy hiệu phó đi vào và nói 1 câu xanh rờn lá chuối.
"Đây là câu lạc bộ bóng chuyền bà 8 thì tốt hơn,các cậu không thể đấu với nhau,đúng chứ?"
Tanaka khó chịu ra mặt,độp ngay 1 câu:
"Hừ! Hiệu phó!"
Sugawara nhanh chóng sửa lại:
"Thêm chữ thầy vào nữa chứ!"
"Đấu á? Tất nhiên là không rồi thầy! Ở đây chỉ có những người chuyên tâm tập luyện thôi!"

Đúng không?

T/b gật đầu,nó biết thừa là ông hiệu phó sẽ thẳng tay xử lí những người có thái độ "ngang ngược". Nó liếc mắt sang Tanaka đang cố ngăn hai người kia cãi nhau.
"Tôi...không còn là tôi của năm ngoái nữa!"
Giọng nói chắc nịch của Hinata như khẳng định cái câu vừa mới được thốt ra.
"Hừ...không còn như năm ngoái nữa à?" Kageyama có vẻ như chấp nhận lời thách đấu,giơ quả bóng trước mặt.
"Tôi hiểu rồi,tôi cũng không phải là tôi của năm ngoái nữa đâu!"
Kageyama vừa cười vừa đi đến chỗ lưới.
"Ôi này! Mấy đứa có thôi đi ngay không?"
"Này! Dừng ngay cái kiểu thích làm gì thì làm đi nhá!"
Sugawara và Daiichi có vẻ phát cáu rồi,nhưng mặc kệ họ,Kageyama và Hinata vẫn tiếp tục cuộc giao bóng. T/b thì không để tâm lắm,nó chỉ hơi cảm thấy phiền vì buổi kết nạp này lại bị hoãn bởi hai người kia thôi.
Cơ mà xem hai người ấy thì cũng thú vị,nên là kệ đi.
Nó chạy lại chỗ góc sân cạnh vạch trắng,chỗ này có thể chứng kiến được cú phát bóng của người được coi là Vua sân bóng nên mong là nó sẽ không bị dính đạn.
"Tôi không cần biết cậu tiến bộ cỡ nào,nhưng tôi sẽ không để cho cậu ăn dễ dàng đâu!" Kageyama nói với Hinata trước khi phát bóng. Ngay khi Kageyama tâng bóng và nhảy lên,T/b đã thật sự khá ngạc nhiên vì cậu ta giao bóng nhảy,nó nhớ là ở trong set đấu với Yukigaoka,Kageyama đâu có giao bóng kiểu thế nhỉ?
Hinata bị bất ngờ,thực sự thì cậu chưa chuẩn bị sẵn sàng cho kiểu giao bóng này. Nên khi quả bóng bay ngay vào mặt cậu,Hinata đã né nó ra kịp lúc.
Nhưng quả bóng đâu có dừng lại chỗ ấy? Nó bay thẳng vào T/b,khiến mọi người nhìn thấy hoảng hốt.
"A!"
Thú thực thì nó chẳng biết cái quái gì đang lao tới mình,mà khi nó nhìn thấy quả bóng gần đến trước mặt nó bằng vận tốc kinh khủng thì nó mới hoảng hồn muốn né,nhưng chân nó không di chuyển.

*BỐP!!!*

Quả bóng được bật lên và lăn xuống đất,đến chỗ Hinata.
"Cậu ghê thật đấy T/b!"
"Huh?"
T/b tròn mắt ngạc nhiên,cái cú đệm bóng đó là do phản xạ nhưng may sao nó đã gây được ấn tượng tốt với mọi người rằng nó có khả năng chơi bóng.
Lucky! T/b cảm nhận được làn sóng nhẹ nhõm tràn vào phối mình,nó lén thở phào.
"Bé nhóc kia ghê thật đấy!" Tanaka thán phục "Chưa chắc em đã có thể đỡ được cú bóng đó,mà nhóc đã làm được rồi!"
Lucky!! 
"Òa...có vẻ em ấy làm Libero được đó!" Sugawara tròn mắt.
T/b hơi lắc đầu khi nghe thấy Sugawara nói như vậy,thật sự nó chưa bao giờ làm Libero dù chỉ một lần.
Mỗi việc đỡ được một cú giao đơn giản như vậy thôi mà đã làm Libero rồi thì hơi tự cao đấy.

"Cậu...đỡ được à?"
Kageyama bật ra 1 câu làm T/b giật mình. Đỡ được chứ ba,không đỡ được thì còn răng đâu mà ăn cơm nữa.
"Ừa,phản xạ tự nhiên thôi."
Nó lại càng rối não hơn khi Kageyama cứ nhìn vào nó mặc dù Hinata cứ gặng thêm cậu ta đánh quả nữa. Đừng nhìn nữa nhột đấy,T/b hơi cau mày.
"Tiếp thêm quả nữa đi Kageyama!Cậu có nghe không thế??" lần thứ 3 Hinata gọi 1 cách tức giận" Tôi không đỡ trượt nữa đâu!! Này!"
Cuối cùng thì Kageyama cũng quay lại trận đấu,cậu "hừ" một cái rồi tiếp lời Hinata.
"Chẳng có gì khác với năm ngoái cả!"
"Tôi sẽ không đỡ trượt nữa mà! Cậu không nghe à?!"
Kageyama liền sực tỉnh lại,đúng là Hinaya lúc nãy nói thế thật. Cậu gãi đầu "được thôi."
Kageyama lại bắt đầu tung bóng,nhảy lên và đập 1 cú thật lực như chút giận cái gì lên quả bóng đáng thương đó vậy.
Bóng cũng là con người mà...

Quả bóng lại bay vù về phía Hinata,nhưng khác với khi nãy,Hinata lại đệm ngay quả bóng khi nó gần đến cậu. Hinata vui mừng,cậu đỡ được rồi!!!! Đến T/b cũng vừa ngạc nhiên vừa thán phục,quả nhiên là Người Khổng Lồ Tí Hon tương lai có khác.

*BỐP!!!!!?!*

"Oái!!!!"
Nhưng lúc Hinata đã đỡ được quả bóng,nó lại dở chứng đập ngay vô mặt Hinata,điều đó làm T/b cảm thấy đau hộ cậu ấy.
Nhưng quả bóng nó lại tức tối đạp rời mặt Hinata và bay hẳn đến mặt ông Hiệu Phó,khoảnh khắc trái banh đặt một nụ hôn trên má ông ấy,nó đã thấy được bộ tóc giả óng ả tự nhiên mọc cánh mà bay đến đầu anh Daiichi,để lộ chiếc đầu hói của thầy hiệu phó.

Kiểu như thước phim quay chậm ấy nhỉ...? Trông sướng mắt phết.

_______________
15/11/2023

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top