Chap 10
Tại kí túc xá
Minh Vương: Toàn à,đã 2 ngày rồi đó...mày không ăn không uống thuốc cũng chẳng chịu nói lời nào, cứ như vậy làm sao mày chịu nổi chứ..
Toàn không nói gì chỉ khóc
Minh Vương: mày có thể nói với tao bất cứ điều gì mà,làm ơn đi Toàn,đừng hành hạ bản thân như vậy nữa...cứ nói ra hết đi...tao sẽ luôn ở đây,lắng nghe mày...
Văn Toàn: tao yêu anh ta rồi...Vương à...tao phải làm sao đây.....Giá như hôm đó tao nghe lời mày không đến bar,thì tao sẽ không phải gặp anh ta,sẽ không bị anh ta phiền phức bám theo,sẽ không phải học cùng lớp ngồi cùng bàn với anh ta,sẽ không phải rung động...không yêu anh ta nhiều như lúc này...giá như tao không gặp anh ....có lẽ bây giờ,mọi chuyện sẽ khác..
Minh Vương: Văn...Văn Toàn..
Văn Toàn: Ngọc Hải ,anh ấy không yêu tao,trước giờ chỉ là bước thử...Vương à..tao đau lắm,thật sự rất ...tại sao anh ấy có thể nói những lời như vậy chứ...trước giờ tao chưa bao giờ là một thứ quan trọng đối với anh ấy...1 chút cũng không.....tại sao lại khiến tao yêu anh ấy ,yêu đến đau lòng rồi lại rời bỏ tao,tại sao vậy...?
Minh Vương: Toàn à,hãy nghe tao..quên Ngọc Hải đi và bắt đầu một cuộc sống ,mày phải thật mạnh mẽ để chứng minh với anh ta rằng anh ta không xứng đáng với mày,đừng trở nên yếu đuối...tao tin mày làm được..
Văn Toàn không nói gì cậu chỉ ôm Vương rồi òa lên khóc
Minh Vương: được rồi chứ..! bây giờ mày uống thuốc nhé..! phải thật khỏe mạnh thì mày mới làm được những thứ mày muốn chứ..
Cậu không nói gì liền lấy thuốc ở tay Vương rồi uống.Vương nhìn cậu cười. Sau khi uống xong thuốc thì cậu chìm vào giấc ngủ,cậu vừa ngủ thì anh bước vào...
Minh Vương: anh thật sự muốn em nói ra những lời lúc nãy sao? Nếu như bây giờ anh vào đó nói hết tất cả cho Toàn biết thì nó sẽ không đau đớn như bây giờ đâu Ngọc Hải à..
Ngọc Hải: điều đấy sẽ khiến em ấy trở nên nguy hiểm,cảm ơn em Minh Vương...còn điều này nữa...anh muốn em giúp anh..
Hôm sau tại Quế gia
Ngọc Anh: Chị nói đi
Anh Mai: Trần Huy Phúc ngoài mặt là Trần Tổng của Trần thị,nhưng bên trong là một ông trùm mafia,tay chơi liều lĩnh,giải quyết vấn đề bằng vũ khí và không có khái niệm khoang ngượng,căn cứ chính là một căn hầm ở trung tâm Hồ Chí Minh,có 2 phòng dữ liệu,3 phòng an ninh,4 kho vũ khí số lớn thuốc nổ hạng nặng,tổng số đàn em khoảng trên 2 ngàn tên,phần lớn tập trung ở căn cứ...số còn lại thường luôn ở cạnh hắn ta...
Ngọc Anh: và..
Anh Mai: khu trung tâm,khu dữ liệu,khu an ninh,kho vũ ,tổng cộng 20 quả,chỉ cần em gật đầu,lập tức nổ tung...!
Ngọc Anh không nói gì chỉ cười một cái
Hôm sau
Xuân Trường: mày chắc chứ..?!
Trung Đức: khiêu chiến với hắn ta để đánh lạc hướng hắn,bảo vệ Toàn....,mày điên rồi,mày có biết nếu làm như vậy thì mày sẽ chẳng còn đường lui không..
Ngọc Hải: chỉ khi mày yêu ai đó thật nhiều thì mày sẽ ..ngày tháng sau này chỉ cần em ấy hạnh phúc..thì những gì hiện tại tao đang làm sẽ không trở nên vô nghĩa..
Xuân Trường: thư khiêu chiến cũng đã gửi rồi,bây giờ mày muốn nói gì mà chẳng được...mày nghĩ nếu Toàn biết được sự thật em ấy sẽ thế nào đây..?!
Ngọc Hải: bây giờ em ấy đang rất hận tao..!sẽ chẳng có lí do gì khiến em ấy quay lại đây cả...dù sao tụi mày cũng không cần phải đến đó tự tao đi được..
Trung Đức: mày nói vậy là có ý gì..! bọn tao nhất định sẽ không để mày đi một mình đến đó
Xuân Trường: mày chỉ cần bảo vệ người mày yêu thôi đúng chứ..! vậy thì tụi tao sẽ giúp mày một tay..
Tối đến
Huy phúc: đến rồi sao,haizzz....còn dắt thêm bạn nữa à
Ngọc Hải: một khi tao còn sống thì mày đừng hòng có được em ấy
Huy Phúc: vậy nếu như giết được mày rồi...thì tao sẽ có được Văn Toàn rồi..
Tại sân bay Nội Bài
Văn Toàn: tao sẽ nhớ mày lắm
Minh Vương: thôi mà,nhớ giữ gìn sức khỏe đó,gia đình bác Hoàng rất tốt,sang đó rồi nhớ phải thay đổi đấy,giữ liên lạc với tao biết chưa..! Tao sẽ đợi mày trở về..
Tại một nơi khác
Đàn em(ĐE): ông trùm,căn..căn cứ của chúng ta đột nhiên phát nổ,toàn bộ dữ liệu,vũ khí và hơn phân nửa đàn em đều tiêu tan
Huy Phúc: QUẾ NGỌC HẢI...! Tốt nhất mày nên đi sớm một chút đi..
Nói rồi bỗng có tiếng súng vang lên "bằng bằng bằng " ( không hề giả trân miếng nào)
Quay lại tại sân bay
Văn Toàn: tao đi nhé...
Văn Toàn bước lên máy bay và rời khỏi đây
Tại chỗ của Ngọc Hải
Xuân Trường,Trung Đức: NGỌC HẢI...!
Từng giọt máu rơi xuống....
———————————————————————————
Hết ròi má ưi
Hẹn các bạn chap sau nheeeee
Nhớ vote cho tui đó🥺
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top