Chương 233: Khẳng định sẽ hối hận

"Hạ lão gia tử, tôi cũng biết đứa con gái này của tôi không hiểu chuyện, nhưng ngài là một trưởng bối, đã đồng ý đưa nó rời đi, lại gạt đứa nó đưa vào tù, chuyện này..." Hướng Kiến Quốc vô cùng đau đớn, nghẹn một chút mới nói tiếp: "Chuyện này ngài làm thật quá đáng."

Mặt Hướng Vũ âm trầm, vài lần muốn mở miệng, đều bị Lâm Na Lộ đứng một bên ngăn cản.

Vu Tĩnh Vận cầm khăn tay lau nước mắt, giọng nói nghẹn ngào và khàn khàn, "Ngài như ông của Vãn Vãn vậy, thế mà lại làm ra chuyện này đối với nó, sao ngài lại có thể nhẫn tâm đến thế chứ?"

"Tĩnh Vận..." Hướng Kiến Quốc muốn ngăn vợ lại.

Nhưng Vu Tĩnh Vận hất tay chồng ra, hai mắt đẫm lệ, mông lung mà nói: "Trước kia Hàn Xuyên đẩy Vãn Vãn vào tù, còn có thể nói là do Vãn Vãn có lỗi, nhưng bây giờ nó chỉ muốn rời đi, ngài cũng đã đồng ý, vậy tại sao lại có thể lừa đưa nó vào tù lần nữa?"

"Nhà tù Đông Giao, là nơi ông muốn đưa nó đi sao?"

"Hạ lão gia tử, Hạ gia các người to như thế, tập đoàn Hướng thị không thể so được."

"Nhưng trong tay tôi có 20% cổ phần của Hướng thị, ông nếu còn làm như thế với Vãn Vãn, tôi có bán toàn bộ cổ phần cũng sẽ có tiền để thuê người giết ông! Một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần! Ông còn có Hạ Thị để bận tâm, còn tôi không có gì vướng bận cả!" 

Chờ bà nói hết, bởi vì quá kích động, mấy chữ cuối cơ hồ là hét lên.

Hướng Kiến Quốc vài lần muốn ngăn cản vợ, nhưng đều bị bà làm lơ, lúc thấy những lời uy hiếp kia, trên đầu túa ra mồ hôi lạnh.

"Đừng chạm vào tôi, ông cũng là đồ khốn!" Vu Tĩnh Vận bị chồng ngăn cản, trực tiếp liền đẩy ông ta ra, một chút ôn nhu thường ngày sớm đã không còn, rất giống người điên.

Hướng Vãn đứng bên ngoài nhìn thấy cảnh này, yết hầu có chút phát khẩn, trong lòng trăm vị hỗn tạp, muôn vàn suy nghĩ không ngừng xuất hiện.

Hướng Kiến Quốc nhìn thấy Vu Tĩnh Vận vô cùng kích động, sắc mặt khó coi đến muốn chết.

Ông ta ngượng ngùng mà cười cười, cùng Hạ lão gia tử nói: "Tĩnh Vận là quá kích động, mới nói ra việc thuê sát thủ, Hạ lão gia tử đừng chấp nhặt."

Thấy ông ta đầu tiên là quở trách lão gia tử, bây giờ lại sợ Hạ lão gia tử không vui, Hướng Vãn cười lạnh một tiếng, giữa mày toàn là châm chọc.

Hắn sở dĩ quở trách Hạ lão gia tử, cũng chính là muốn cho ông ta áy náy, muốn từ trong ta Hạ lão gia tử kiếm chút lợi lộc, không giống mẹ cô thật sự oán trách Hạ lão gia tử.

Hạ lão gia tử ra tay với Hướng Vãn bị rất nhiều người biết, có chút mất thể diện, mặt âm trầm nửa ngày không lên tiếng.

Hướng Vãn hơi nắm chặt tay thành nắm đấm, hít sâu một hơi, đi tới giữa đám người, "Mẹ, mẹ hiểu lầm Hạ lão gia tử rồi, ngài ấy không phải muốn đưa con vào tù, mà là muốn giúp con."

"Giúp... Giúp con?" Mắt Vu Tĩnh Vận bởi vì khóc mà sưng đỏ, nước mắt còn vương trên mi.

Hướng Vãn nắm chặt góc áo, nỗ lực cong khóe môi, "Trước kia trong tù có mấy người bắt nạt con, con không nuốt được cơn tức này. Hạ lão gia tử biết được cho nên mới cho người vài người đưa con vào lại đó giáo huấn bọn họ, thay con trả thù."

Hạ lão gia tử vẫn luôn âm trầm bất định, làm việc khôn ngoan, sao có thể làm ra loại chuyện này? Đừng nói là giúp Hướng Vãn, ngoại trừ người nhà Hạ lão tam ra, thì những người khác trong Hạ gia đều không cảm nhận được Hạ lão gia tử là một trưởng bối tối!

Rất nhiều người của Hạ gia cũng đứng bên cạnh, sau khi nghe được Hướng Vãn giải thích, tâm tư mỗi người đều khác nhau.

Chuyện Hướng Vãn 'mang thai' đã lan truyền hết trong Hạ gia, không ít người rất nhanh đã biết Hạ lão gia tử để bụng với Hướng Vãn, liên hệ với chuyện Hướng Vãn mang thai, tức khắc ánh mắt nhìn về Hướng Vãn đều thay đổi.

Hạ lão gia tử liếc mắt một cái liền đoán được những suy nghĩ của những người này, cũng hiểu rõ Hướng Vãn đang nói đỡ cho mình, nhưng sắc mặt ông ta chỉ âm trầm mà hừ một tiếng, không vạch trần.

Chẳng lẽ ông ta lại nói, mình sợ Hướng Vãn làm chậm trễ tương lai của Hạ gia, hơn nữa cảm thấy cô mạo phạm đến mình, cho nên muốn đem cô ta tống lại vào tù?

Ông ta không muốn mất mặt!

Nghe Hướng Vãn giải thích xong,  Vu Tĩnh Vận trực tiếp liền tin, dùng vẻ mặt xấu hổ lại chân thành xin lỗi Hạ lão gia tử.

"Khoảng thời gian trước, Kiến Quốc không phải nói có hạng mục gì đó muốn hợp tác với Hạ Thị sao? Cậu cho người liên hệ trước là được." Hạ lão gia tử nhíu mày nói.

Hướng Kiến Quốc lập tức khó nén vui mừng mà nói: "Vậy cảm ơn Hạ lão gia tử, đầu tiên chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!"

Hạ lão gia tử thật mạnh hừ một tiếng, không nói tiếp, đẩy cửa phòng bệnh đi vào, rồi mới đóng mạnh cửa lại.

"Mặt em bị sao?" Hướng Vũ đẩy xe lăn đến trước mặt Hướng Vãn, cả giận: "Ai đánh em?"

Hướng Vãn cúi đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú tức giận đến đỏ bừng, khẽ thở dài, chuyển sang đề tài khác, "Anh, anh đã là ba của hai đứa nhỏ rồi, làm việc không suy nghĩ cẩn thận gì cả, đừng hấp tấp bộp chộp như thế nữa."

Hạ lão gia tử là người thế nào, bọn họ không thể trêu vào.

"Gì mà phải cẩn thận chứ?" Hướng Vũ tức giận nói: "Người khác khi dễ em gái của anh, anh không phải đã nhịn từ nãy đến giờ không nói gì sao, đó không phải là cẩn thận à?"

Người ở đây quá nhiều, Lâm Na Lộ nắm lỗ tai hắn nhắc nhở, "Anh bớt tranh cãi, cả ngày chỉ biết hét to!"

Hướng Vũ liền hô đau vài tiếng, xoa lỗ tai không nói.

"Dì, Hạ Hàn Xuyên, con và anh chị đi ra ngoài ăn một bữa cơm, xin phép không đi cùng hai người được." Hướng Vãn đi đến trước người Triệu Du và Hạ Hàn Xuyên nói.

Hạ Hàn Xuyên nhíu mày,"Anh và em..."

"Đi thôi." Triệu Du nói: "Trên đường chú ý an toàn, trên đường trở về Trúc Hiền Trang giao thông cũng không tiện lắm, lúc trở về con nhớ gọi Hàn Xuyên, để nó đến đón con."

"Cảm ơn dì." Hướng Vãn nhợt nhạt cười cười, rồi mới quay sang Hướng Vũ, Lâm Na Lộ nói: "Dì đi trước đây."

Hạ Hàn Xuyên nhấc chân liền đuổi kịp, Triệu Du kéo chặt hắn, khẽ thở dài: "Hàn Xuyên, hạt cát nắm càng chặt, sẽ chảy càng nhanh."

Hạ Hàn Xuyên thu chân trở về, đưa mắt nhìn theo đến khi bóng dáng Hướng Vãn biến mất trong tầm mắt, anh ta mới thu hồi ánh mắt.

Thấy vậy, Triệu Du hơi lắc đầu.

"Hàn Xuyên, Hướng Vãn mang thai, vậy chuyện hôn sự của con và Giang gia tính sao bây giờ?" Hạ lão tam đi tới, nói: "Chú thấy con nên đưa Hướng Vãn đi phá thai đi, bằng không lại chọc giận ông nội con, cuối cùng đến một xu con cũng đừng nghĩ đến."

Hạ Hàn Xuyên khẽ cười một tiếng, đạm mạc mà nhìn ông ta, "Chú ba sao lại quan tâm đến Hướng Vãn thế? Chẳng lẽ chú ba sợ ông nội để lại nhiều gia sản cho đứa chắt trai đầu tiên à?"

"Con nói vậy mà nghe được sao?" Hạ lão tam ngượng ngùng nói: "Chú là trưởng bối, quan tâm con mà thôi. Con nghĩ lại xem con nhóc Thanh Nhiên kia có điểm nào mà không tốt hơn Hướng Vãn đâu?"

Hạ Hàn Xuyên nói: "Ở trong mắt con, điểm nào của Thanh Nhiên cũng kém hơn Hướng Vãn."

"Chú cũng biết suy nghĩ của người trẻ các con. Nhưng chú cũng nói cho con biết, bây giờ con nghĩ như thế, sau này nhất định sẽ hối hận!" Hạ lão tam cực lực khuyên ngăn, "Con vẫn nên đưa Hướng Vãn đi phá thai, kết hôn cùng Thanh Nhiên, bằng không cái gì con cũng không có được, sau này khẳng định sẽ hối hận!"

----------------------------------------------------------------

24/07/2023

Mọi người vote ủng hộ mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top