Chương 220: Một hai...

Hướng Vãn che miệng, lâu lâu lại phát ra tiếng nôn mửa, không nói ra được ý kiến.

"Phiền Hướng tiểu thư đổi chỗ ngồi...." Cuối cùng vẫn là tên đầu trọc lên tiếng, "Người anh em này của tôi bị bệnh sạch sẽ, mong cô thứ lỗi."

Hướng Vãn che miệng, nói chuyện không rõ ràng: "Tôi... hiểu rồi."

Cô cong eo, cố dùng sức mà đổi vị trí.

"Đại ca, hình như có xe theo đuôi." Tên ngồi ở ghế lái đưa mắt nhìn vào gương chiếu hậu, mở miệng nói.

Hướng Vãn mím môi, theo giọng nói mà nhìn thoáng qua chiếc xe tên đó nói, theo sát phía sau bọn họ là một chiếc bình thường, từ loại xe đến bảng số xe cô đều không quen.

Cô hơi nhíu mày, mồ hôi trong lòng bàn tay càng đổ ra nhiều thêm.

Tên đầu trọc chuyển tay lái, nhập vào làn xe máy, rồi chậm rãi dừng lại, cùng tên ngồi bên nói: "Mày xuống xe xem thử."

Người đàn ông kia vâng dạ, mở cửa xuống xe.

Hướng Vãn nhìn cửa xe mở ra, trái tim liền đập nhanh, nhưng để tránh khỏi sự dè chừng của mấy người đang ông còn lại trong xe thì tỉ lệ thành công rất nhỏ .

"Đại ca, cái mùi hôi thối này thật sự em chịu không nổi, dư lại giao cho các ngươi!" Tên bị bệnh sạch sẽ ghê tởm mà đưa chân bước qua bãi nôn, vỗ vỗ lên cửa xe bên phải, "Đại ca mở cửa xe đi!"

Hướng Vãn cúi đầu, tay trái đầy mồ hôi đặt lên cánh cửa xe bên trái đang bị đóng chặt.

"Leo lên ghế phụ rồi đi xuống." Tên đầu trọc nhìn Hướng Vãn, nói với tên đàn em.

Hướng Vãn nhíu nhíu mày, chỉ có thể nhìn tên kia leo qua ghế phụ mở cửa rời đi.

Không bao lâu sau, tên đàn ông kia trở về, đóng lại cửa xe.

Xe một lần nữa khởi động, đi vào cao tốc. Hướng Vãn nhìn hướng xe chạy, chỉ có thể xác định không phải đi đến sân bay, cũng không phải nhà ga, sau đó.....

"Các người... Muốn đưa đến trại giam Đông Giao?" Thời điểm nói ra mấy chữ này, giọng nói của Hướng Vãn đã run rẩy.

 Không ai đáp lại.

Hướng Vãn lạnh toát cả người, mỗi từ nói ra cơ hồ đều nghiến răng nghiến lợi, "Các người định đem tội danh gì đổ lên đầu tôi đây? Vì sao lại muốn đưa tôi đến đó?"

"Tôi đã nói rõ với Hướng tiểu thư, chúng ta chỉ là theo lệnh mà đưa cô đến đó, những chuyện khác thật sự chúng tôi không biết." Tên đầu trọc nói.

Hướng Vãn cuối đầu, nhớ tới khoảng thời gian hai năm sống trong tù, đáy mắt vô cùng tối tăm, vết sẹo ở đuôi mi mắt nhiễm chút hơi nước. 

"Làm cái gì thế?" Tiếng chửi của người đàn ông vang lên.

Một giây trước khi hắn hét lên, Hướng Vãn tháo khuyên tai, động tác tay nhanh gọn mà kẹp chặt cổ, một tay khác cầm khuyên tai đặt lên huyệt thái dương tên đầu trọc, "Dừng xe!"

Cô không thể trở lại cái nhà tù kia!

Cho  dù có phải chết, cô cũng sẽ không trở lại nơi đó lần thứ hai.

Tên đầu trọc không có nửa phần hoảng loạn, "Hướng tiểu thư cảm thấy dùng khuyên tai có thể làm bị thương đến tôi?"

"Anh không tin?" Hướng Vãn mặt không chút cảm xúc hỏi: "Không tin khuyên tai của tôi sắc bén, hay không tin tôi dám làm như vậy?"

Tên đầu trọc không trả lời, rõ ràng không đem sự uy hiếp của cô đặt vào trong mắt.

Cuối cùng tên đàn ông ngồi ở ghế phụ rướng người tới gần, Hướng Vãn cười lạnh một tiếng, tay đột nhiên dùng sức, khuyên tai đâm vào thái dương, "Trở về chỗ ngồi, bằng không tôi sẽ giết chết hắn rồi vào tù cũng được!"

Khuyên tai đâm vào chỉ một ít, nhưng tên kai đã đau đến mức cánh tay run rẩy.

Máu tươi theo thái dương uốn lượn chảy xuống.

"Đại ca đây vẫn là cảm thấy là tôi đang nói giỡn?" Hướng Vãn lạnh nhạt nói: "Tôi đếm từ một đến ba, nếu không dừng xe thì đừng có trách!"

Tên đầu trọc đau đến sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn bình tình như cũ, "Nếu là cô giết chết tôi, kết quả vẫn là ngồi tù, hà cớ gì biết trước kết quả mà phải giết người!"

"Một!" Hướng Vãn cho dù có tự sát cũng không sợ, sao có thể sợ trên tay dính máu của người khác cơ chứ|.

Sắc mặt tên đầu trọc càng khó coi, "Hướng tiểu thư..."

"Hai!" Hướng Vãn nói càng to.

*******

Hạ Hàn Xuyên cầm túi giấy mà thám tử tư Tào Duyên đưa bước vào toilet, đóng cửa lại mới mở ra đọc

Hai năm trước, người giúp Giang Thanh Nhiên đổi xe là một bệnh nhân ung thư, cũng không phải hắn ta sống một mình, hắn có một nhân tình. Nhưng khi người này phát hiện mình mắc bệnh ung thư thì hai người liền chia tay.

Hai năm trước, hắn nhận được một số tiền sau khi làm việc cho Giang Thanh Nhiên, nhưng trên thực tế ngoại trừ việc chuyển khoản thì còn nhận cả tiền mặt, hắn đem tiền mặt cho nhân tình.

Lo lắng việc nhân tình không dám nhận số tiền này, hắn còn rất cẩn thận mà viết một lá thư, cách nhận số tiền này như thế nào, viết rất rành mạch. Chuyện làm rất bí mật, Tào Duyên cũng chỉ vừa điều tra ra mà thôi.

Hơn nữa trừ lần đó ra, Tào Duyên ngẫu nhiên còn nhờ cả hai người bạn là Dương Lâm và An Như Nhã. Dương Lâm đã phát hiện ra một video ngắn.

Video là do giáo viên phụ trách Hội văn nghệ học sinh ngẫu nhiên quay được lúc Hướng Vãn nói với Giang Thanh Nhiên là muốn giết cô ấy, trong đó liền có Hướng Vãn nhằm phía Giang Thanh Nhiên, kêu muốn giết chết người sau nói.

Tào Duyên suy đoán, trong tay Giang Thanh Nhiên cũng đang giữ đoạn ghi âm ngắn đó.

Âm thanh trong ghi âm đó thực sự rất rõ ràng.

Âm thanh trong video Dương Lâm có được, Giang Thanh Nhiên bị Hướng Vãn đánh ngã xuống đất, tiếng đánh trong video không lớn, nhưng nếu đổi lại thành đoạn ghi âm của Giang Thanh Nhiên, tiếng đánh liền bởi vì được thu lại ở khoảng cách quá gần mà lớn hơn rất nhiều lần.

"Tôi đã xem video quay được vào thời điểm bốn năm trước, lúc đó Hướng tiểu thư mới vừa vào năm nhất cao trung. Nói cách khác, Giang tiểu thư vì vụ tai nạn xe kia, ít nhất đã chuẩn bị hai năm!"

"Bốn năm trước, khi đó Giang tiểu thư mới mười sáu tuổi đúng không? Hơn nữa ai cũng đều nói quan hệ của Giang tiểu thư và Hướng tiểu thư rất tốt, người con giá này thật sự là đáng sợ!"

"Thủ đoạn dàn xếp vụ tai nạn xe đó không cao minh, nhưng lại rất hoàn thiện rất khó để chứng minh Hướng tiểu thư trong sạch. Mấu chốt của sự việc là chuyện xảy ra ngày sinh nhật tròn mười tám tuổi, như vậy Hướng tiểu thư vừa vặn không còn là trẻ vị thành niên nữa, có thể lãnh đến án tử hình, quá khủng bố!"

Đây là nguyên văn lời Tào Duyên.

Hạ Hàn Xuyên đem những chứng cứ đó bỏ vào túi giấy, đáy mắt  hung ác, nham hiểm. Hắn mở cửa phòng vệ sinh, đem túi kẹp vào dưới nách, vội vàng rửa sạch tay, đi nhanh về phía cửa.

Hướng Vãn hẳn là đã đã trở lại, đem mấy thứ này giao cho nàng nhất thích hợp bất quá.

"Anh Hàn Xuyên....." Hắn vừa bước đến cửa, đã bị Giang Thanh Nhiên đẩy xe lăn từ bên trong đi ra gọi lại, "Chuyện video là do anh làm sao?"

Hạ Hàn Xuyên từ trên cao nhìn xuống, đáy mắt vài phần đen tối, "Không phải."

----------------------------------------------------------------

25/03/2023

Mọi người vote ủng hộ mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top