Chương 219: Chờ đến nơi, Hướng tiểu thư sẽ rõ

Hướng Vãn đột nhiên nhớ tới khoảng thời gian sống trong tù, nơi đó có rất nhiều người phạm nhân nữ tuy không cao, nhưng cũng to con như thế này. Chờ đến thời gian giải lao, sẽ nhìn thấy thêm những phạm nhân nam, mà rất nhiều người trong số đó thể trạng đều như vậy.

Hướng Vãn liếm liếm cánh môi khô khốc, nhớ đến khoảng thời gian trong tù, ngón tay có chút run rẩy.

"Các vị đại ca, phiền cho tôi hỏi một chút, Hạ lão gia tử bảo các người đưa tôi đi đâu thế?" Hướng Vãn hỏi.

Tên đầu trọc trả lời, "Chờ đến nơi, Hướng tiểu thư sẽ rõ."

Mí mắt phải của Hướng Vãn bắt đầu giật giật, trong lòng có chút bất an, "Anh chị tôi rất lo lắng, tôi muốn nói với họ một tiếng."

"Hướng thiếu không phải là người có thể giữ mồm giữ miệng, bây giờ Hướng tiểu thư nói với ngài ấy, nếu từ đó mà Hạ tổng biết được tin tức gì đó, tiểu thư chắc chắc sẽ không đi được." Vẫn là tên đầu trọc trả lời.

Tay Hướng Vãn nắm chặt góc áo, trong lòng bàn tay không biết khi nào đã toát ra mồ hôi, "Tôi sẽ không nói với anh hai đâu, chỉ nói với chị đâu thôi, tôi chỉ muốn để họ yên tâm mà thôi."

"Lão gia tử đã dặn dò, chờ đến nơi rồi mới nói cho Hướng tiểu thư biết, cô cũng đừng làm chúng tôi khó xử." Người đàn ông ngồi ở ghế lái mở miệng nói.

Hướng Vãn ừ một tiếng, tâm hoàn toàn trầm xuống.

Nếu Hạ lão gia tử thật sự đơn giản chỉ muốn đưa cô trốn đi nơi khác, cần gì phải bí hiểm như thế này?

Chỉ sợ cô suy nghĩ quá đơn giản.

Hướng Vãn nuốt nước bọt, bất động thanh sắc mà lấy di động, nhưng màn hình di động còn chưa kịp mở khoá, một bàn tay đã duỗi ra, cướp đi di động của cô.

Hàm răng của cô nghiến chặt, quay đầu nhìn người đàn ông cường tráng bên cạnh, "Anh có ý gì?"

"Không có ý gì." Người đàn ông mở cửa sổ xe, dưới ánh nhìn của cô đưa tay ném di động của cô ra ngoài, rồi đóng cửa sổ xe lại.

Hướng Vãn quay đầu, xuyên qua lớp kính của sổ nhìn thấy di động nằm lăng lóc trên đường, vừa lúc một chiếc xe khác chạy đến, nghiền nát luôn nó.

Mà cảnh tượng này phảng phất giống như một chậu nước lạnh trút từ trên đầu xuống, làm thân thể cô vô cùng lạnh lẽo.

Cô vừa lấy di động ra, chỉ là muốn thử xem thái độ của họ như thế nào. Nếu họ hỏi cô cầm di động để làm gì, cô hoàn toàn có thế nói mình chỉ nhàm chán muốn xem Weibo, hoặc chơi game.

Nhưng cô không nghĩ tới, bọn họ cái gì cũng không cần hỏi, trực tiếp ném di động đi.

"Là Hạ lão gia tử cho các người làm như thế?" Hướng Vãn hơi nắm chặt góc áo, nhàn nhạt hỏi.

Không ai trả lời, dường như tất cả mọi người không nghe được câu hỏi của cô.

Hướng Vãn dùng sức nắm chặt góc áo, nhíu mày, "Vì sao?"

Hạ lão gia muốn đưa cô rời khỏi Hạ Hàn Xuyên, cô đồng ý vô cùng nhanh mà không cần suy nghĩ, giờ nhẫm lại, vì sao ông ta phải làm thế?

Vẫn không ai trả lời.

Áp lúc trong xe vô cùng lớn, làm hô hấp bắt đầu trở nên gian nan.

Hướng Vãn nuốt nước bọt, chậm rãi hỏi: "Di động bị các người ném đi rồi bây giờ có thể nói cho tôi được rồi chứ, muốn đem tôi đi đâu?"

"Chờ đến nơi Hướng tiểu thư tự nhiên sẽ biết." Tên đầu trọc ngồi ghế lái trả lời.

Hô hấp của Hướng Vãn càng thêm nặng nề, gian nan nói: "Kia..."

"Hướng tiểu thư nên bớt hỏi lại đi, anh em chúng tôi làm việc cũng vì tiền, ngoại trừ địa điểm cần đưa cô đến, chuyện khác không biết." Tên đầu trọc ngắt lời cô.

Lời nói của Hướng Vãn vừa đến bên miệng liền nuốt xuống, trong xe vô cùng yên tĩnh.

Xe vững vàng chạy, cảnh vật lướt nhanh ngoài cửa sổ xe, tựa như không thay đổi càng làm người xem bực bội lại bất an.

Lúc nãy Hướng Vãn không ăn nhiều, hơn nữa hiện tại tâm tình vô cùng bực bội, say xe so với trước kia càng nghiêm trọng hơn. Đầu óc choáng váng, dạ dày không ngừng cuồn cuộn, tựa như có gì đó đã trào đến miệng.

"Nôn!" Dạ dày Hướng Vãn đột nhiên co rút, cô vội vàng đưa tay bịt kín miệng.

Thấy thế, người đàn ông ngồi phía bên phải cô mặt trở nên xanh mét mà ngồi dịch sang một bên như muốn dán dính vào cửa, vô cùng cảnh giác mà nhìn chằm chằm Hướng Vãn.

Nhìn thấy hắn ghét bỏ động tác này của mình, Hướng Vãn đưa tay chuyển từ miệng xuống che lấy ngực, "Nôn!"

Cơn buồn nôn lại đến, trào đến trong miệng, chau mày.

Từ trên ghế lái tên đầu trọc quay đầu nhìn cô, nhắc nhở nói: "Hướng tiểu thư không cần uổng phí sức lực, hôm nay liền dù cho cô ở trên xe này bị bệnh sắp chết, chúng ta cũng sẽ dựa theo lời giao phó của Hạ lão gia tử đưa cô đến nơi nên đưa ......."

Lời còn chưa nói xong, bị tiếng nôn mửa của Hướng Vãn ngắt lời ——

Cô cúi đầu, mùi rượu cùng mùi chua từ trong miệng phun ra đầy trên sàn xe! 

Phanh!

Người đàn ông ngồi ở bên phải Hướng Vãn sắc mặt khó coi tới cực điểm, hắn tựa hồ đã quên mất mình đang ngồi trong xe, trực tiếp che mũi đứng lên, kết quả đùng một cái đập đầu vào trên nóc xe.

Hắn đứng dựa người vào cửa sổ xe, ánh mắt nhìn về Hướng Vãn giống như đang nhìn quả bom khí độc.

"Hướng tiểu thư bị say xe?" Ghế điều khiển phụ thượng nam nhân hỏi.

"Ừ." Hướng Vãn gật đầu, nói: "Bình thường rất dễ bị say xe, bây giờ không biết bị đưa đi đâu, tâm tình không tốt, nên tình trạng say xe so với bình thường càng nghiêm trọng hơn... Oẹ!"

Nói xong, cô che ngực, lại nôn ra trên một trận nữa, nôn thẳng vào vị trí vừa nôn lúc nãy

Mùi rượu trộn lẫn với mùi tanh chua tức khắc tràn ngập trong xe, làm người ta ghê tởm buồn nôn.

Người đàn ông đang khum người đứng dính vào cửa sổ trừng lớn mắt nhìn nước bọt còn dính bên miệng Hướng Vãn còn chưa kịp lau, cơ hồ là thét chói tai, "Dừng xe! Dừng xe ngay lập tức!"

"Không thể dừng xe chỗ này được, chịu khó một chút đi."

Người đàn ông đã ném di động của Hướng Vãn đi mang dáng vẻ đã chịu đựng tới cực điểm, "Không được! Mùi này tởm quá đi! Không ngừng xe cũng được, mở cửa sổ liền đi!"

"Không thể." Đầu trọc không chút do dự trả lời.

Hướng Vãn dùng tay lau đi nước bọt ở khóe miệng, cùng đầu trọc nói: "Ép một người có thói sạch sẽ chịu đựng cảnh này quá khó. Không bằng anh hạ cửa sổ xe xuống một chút thôi để bay bớt mùi, dù sao cũng sẽ không có khả năng tôi nhảy ra khỏi cửa sổ xe chạy trốn."

Hiện tại còn chưa có gì đã nháo lên rồi, hơn nữa thời gian này trên đường có rất nhiều xe cộ di chuyển trên đường, nếu cô la hét thì hẳn sẽ có người chú ý.

Nhưng không ai để ý tới cô, cũng không có ý định cửa sổ xe.

"Oẹ!" Hướng Vãn cũng không nói tiếp, chỉ là nôn thêm một lần nữa, cô cố ý quay đầu sang bên phải, phun hết lên giày của tên đàn ông có thói ở sạch kia. 

"Để cô ta ngồi một mình đi, tôi xuống dưới ngồi!" Người đàn ông đó muốn điên lên, trực tiếp cởi giày ném ra ngoài, rồi rất nhanh đóng cửa sổ xe lại.

Hướng Vãn nhìn thấy cửa sổ xe đã đóng lạ, thầm thở dài một tiếng đáng tiếc.

Tên đầu trọc ngồi ở ghế lái quay đầu, rất khó chịu nhìn Hướng Vãn, rồi mới cùng tên ở sạch kia nói: "Già đầu rồi còn nhiều chuyện hơn một con đàn bà! Mày im miệng đi!"

"Không!"Hắn ta nhìn Hướng Vãn vẫn nôn khan, sắc mặt dị thường khó coi, "Để cô ta ngồi một mình, cửa xe đều khóa, cô ta không thoát được!"

----------------------------------------------------------------

22/03/2023

Mọi người vote ủng hộ mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top