Chương 203: Hướng Vãn, cô biết tôi thích gì ở cô nhất không?
"Anh......." Đổng Hồng Bác vừa nghe không phục, nhăn mặt muốn nói chuyện.
Lục Ngôn Sầm cảnh cáo mà nhìn hắn một cái, "Dượng hôm nay không rảnh, để anh tới xử lý chuyện của em, phải nghe anh."
Đổng Hồng Bác hừ thật mạnh một tiếng, lưu luyến mà nhìn Nhậm Tiểu Nhã vài lần, nổi giận đùng đùng mà đá cửa đi ra ngoài.
"Hắn cư nhiên còn mặt mũi mà phát giận!" Nhậm Tiểu Nhã bĩu môi, rất bất mãn.
Chung Vũ Hiên vỗ nhẹ vào miệng cô một cái, "Chú ý thái độ nói chuyện."
Giáo huấn nhưng toàn là sủng nịnh.
Nhậm Tiểu Nhã thật dài mà a một tiếng.
"Em trai tôi bị chiều hư, làm việc cũng chỉ nghĩ cho mình, nếu trước kia nó có làm chuyện gì khiến cho Nhậm tiểu thư và luật sưChung không vui, hoặc nói mấy câu không có đầu óc, thì mong hai vị bỏ qua cho nó." Lục Ngôn Sầm cười nói.
Chung Vũ Hiên đẩy đẩy mắt kính gọng mạ vàng, "Mặc kệ nói như thế nào, Tiểu Nhã lần này đánh người là không đúng, nên tôi thay cô ấy xin lỗi mới đúng."
"Một đám người nở nụ cười trên môi, nhưng nói không chừng ở trong bụng đang tính kế đấy!" Nhậm Tiểu Nhã tiến đến bên tai Hướng Vãn thầm nói: "Cô nói xem cả ngày bọn họ cứ diễn kịch như vậy không cảm thấy mệt sao?"
Ánh mắt Hướng Vãn lóe lóe, nhàn nhạt nói: "Có lẽ vậy."
Những người bên cạnh cô hình như đều tồn tại như vậy, hiện tại liền chính cô cũng biến thành như thế.
"Chính là như vậy!" Nhậm Tiểu Nhã đột nhiên hưng phấn lên, "Hướng Vãn, cô biết tôi thích gì ở cô nhất không? Chính là cảm giác giống như thần tiên giáng trần xuống khám phá hồng trần ấy!"
Hướng Vãn vốn dĩ đang nhớ tới mấy chuyện không quá vui, lúc này bị mạch não kỳ lạ của cô này làm cho tỉnh lại, áp lực trong lòng cô cũng vì thế mà phân tán bớt.
Lục Ngôn Sầm cùng Chung Vũ Hiên hàn huyên trong chốc lát, cuối cùng Lục Ngôn Sầm mời mọi người ăn một bữa cơm thay mặt Đổng Hồng Bác xin lỗi.
Hướng Vãn cảm thấy mình đi cùng họ thì không đúng lắm, lấy cớ có việc muốn rời đi, nhưng Nhậm Tiểu Nhã lại cực lực giữ lại, hơn nữa còn có Lục Ngôn Sầm cùng Chung Vũ Hiên nên cũng không ngại, cuối cùng cô vẫn phải đi theo.
Nhà hàng ở Ngự Thiện Phòng, Nhậm Tiểu Nhã nhận thực đơn, căn bản không khách khí, một hơi gọi mấy chục món.
"Cô bé nhà tôi khi gọi món luôn luôn như vậy, bác sĩ Lục đừng để ý." Chung Vũ Hiên nói.
Lục Ngôn Sầm cười cười, từ trong tay người phục vụ nhận lấy ấm trà, rót vào ly cho từng người, "Nhậm tiểu thư không thấy ngại thì tôi nên cao hứng mới đúng."
"Những lời này của anh tôi rất thích nghe!" Nhậm Tiểu Nhã cong mắt cười cười, "Anh so với em họ của mình đẹp trai hơn, tính tình còn tốt hơn nữa, tôi thích!"
Chung Vũ Hiên có chút không cao hứng mà nhướng mày, hướng liên tục gắp đồ ăn vào trong chén của cô, "Em lo ăn đi."
"Từ sau khi Hướng tiểu thư xuất viện đến bây giờ, hình như rất ít ra đường, đúng không?" Lục Ngôn Sầm nhìn mặt đoán ý, không tiếp tục nói chuyện với Nhậm Tiểu Nhã nữa, mà quay đầu về phía Hướng Vãn.
Hai người thêm WeChat của nhau, ngày hôm qua và sáng hôm nay Hướng Vãn số bước chân của cô đều không có bao nhiêu, đến giữa trưa hôm nay, thì cô cũng đã đi được hai vạn bước.
"Ân." Hướng Vãn nói: "Không bằng lái nên không thể lái xe, chỗ ở hiện giờ cách chỗ gọi xe khá xa."
Cô dừng một chút, hỏi: "Là...... anh hỏi như vậy là vì có liên quan đến chân của tôi sao?"
"Có một số việc trước đó tôi đã quên nói cho cô biết." Lục Ngôn Sầm khi nói chuyện về bên luôn rất nghiêm túc, "Lần đó sau khi châm cứu xong, vốn dĩ cô nên tận lực ít đi lại, một tuần sau lại đến bệnh viện tìm tôi tái khám."
Hướng Vãn nắm chặt đôi đũa trong tay, trái tim như bị tảng đá đè ép nặng trĩu, "Như vậy......" Cô nói chuyện vô cùng gian nan, "Có phải rất không tốt cho việc hồi phục của chân hay không?"
"Hướng tiểu thư không cần khẩn trương như thế, chỉ là đến lúc đó lại cần châm cứu cho cô thêm một chút thôi, xem kết quả như thế nào." Lục Ngôn Sầm đứng lên, đi đến bên cạnh cô ngồi xổm xuống, "Hiện tại cô có tiện để tôi xem chân chút không?"
Chung Vũ Hiên vạn phần may mắn khi cô gái nhà mình không bị vấn đề gì về thân thể, không cần bị người đàn ông khác quang minh chính đại sờ mó.
"Ân." Hướng Vãn nhìn quần jean bó sát trên người, "Chỉ là quần này nhiều nhất cũng chỉ có thể kéo đến gần đầu gối mà thôi."
"Sau này dừng thường xuyên mặc quần bó sát nữa, cố gắng mặc quần rộng chút, có lợi cho việc tuần hoàn máu ở chân. Trước tiên cô cứ vén lên đi, tôi nhìn cẳng chân của cô thế nào." Lục Ngôn Sầm quỳ gối xuống đất, cùng cô đem ống quần bên phải kéo lên.
Nhậm Tiểu Nhã nhìn vết thương đan xen ngang dọc trên chân cô, che miệng a một tiếng, nhưng cái gì cũng không nói chỉ không ngừng hít hà.
Nhiều sẹo như thế, lúc ấy sẽ đau đến thế nào đây!
Cô sợ nhất là đau, nếu là cô khẳng định chịu không nổi! Hướng Vãn thật là quá đáng thương!
Nghe thấy động tĩnh mà Nhậm Tiểu Nhã phát ra, Hướng Vãn theo bản năng thu chân trở về.
"Đừng nhúc nhích." Lục Ngôn Sầm túm chặt chân cô, ấn lên vài chỗ trên phải, đồng thời nói: "Tôi có quen mấy bác sĩ thẩm mĩ chuyên về trừ sẹo, mấy vết thương của cô có khả năng không thể xoá hoàn toàn nhưng làm mờ bớt đi thì hẳn không vấn đề."
Nhậm Tiểu Nhã nói theo: "Tôi cũng có quen, có thể giới thiệu cho cô! Hiện tại rất nhiều người sau khi bị bỏng đều có thể khôi phục nguyên dạng làn da, cái này của cô so với bọn họ khá hơn nhiều, hắc, hắc hắc!"
"Không cần đâu cảm ơn ý tốt của hai người." Hướng Vãn cũng không muốn để người khác nhìn thấy vết sẹo của mình, những ánh mắt khác thường đó, nhưng là...... Hiện tại cô là bạn gái Hạ Hàn Xuyên, nghĩ đến có ngày hắn ôm lấy cô nhìn thấy chúng không biết sẽ có phản ứng thế nào, cô nhíu nhíu mày, lựa chọn tiếp tục duy trì bộ dáng xấu xí này.
Nhậm Tiểu Nhã thật sự không hiểu được, "Có thể trị được thì tại sao lại không trị? Cô......"
"Em nói ít đi hai câu không được hả?" Chung Vũ Hiên xách cổ áo cô lên, đem cô xách ra sau lưng.
Lục Ngôn Sầm ấn lên cẳng chân Hướng Vãn mấy chỗ, thần sắc hòa hoãn chút, "Không có vấn đề, chờ một lát cơm nước xong, cô cùng tôi đến bệnh viện một chuyến."
"Phiền bác sĩ Lục." Hướng Vãn đem ống quần thả xuống.
Lục Ngôn Sầm kéo ghế dựa, một lần nữa ngồi trở lại, "Sau này không cần ngồi xe buýt đi xa như vậy, trực tiếp gọi xe, hoặc bảo Hạ tổng cấp cho cô một tài xế riêng. Trong lúc trị liệu, tôi hy vọng cô có thể chiếu cố thân thể bản thân thật tốt."
"Tôi sẽ, phiền bác sĩ Lục rồi." Hướng Vãn nói.
Nhậm Tiểu Nhã vốn muốn cùng Hướng Vãn cùng đi dạo phố, nhưng vừa nghe Lục Ngôn Sầm nói Hướng Vãn không thể đi quá nhiều, thứ hai, Hướng Vãn cơm nước xong còn phải đến bệnh viện, cô chỉ có thể cực kỳ không cam lòng mà từ bỏ kế hoạch dạo phố.
Cơm nước xong, bốn người cùng nhau đi đến thang máy, Chung Vũ Hiên ôm Nhậm Tiểu Nhã đi phía trước, Lục Ngôn Sầm cùng Hướng Vãn hoá thành hai cái bóng đèn cực đại đi phía sau.
Vừa lúc đi qua một căn phòng mà phục vụ đang dọn đồ ăn lên.
Trong lúc lơ đãng Hướng Vãn nhìn lướt qua căn phòng kia, liền nhìn thấy Hạ Hàn Xuyên cũng ở bên trong, một cô gái vô cùng xinh đẹp nằm trong lồng ngực hắn, mà bên cạnh còn có mấy người đàn ông khác, mỗi người đều ôm hai người phụ nữ.
----------------------------------------------------------------
13/11/2022
Mọi người vote ủng hộ mình nha
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top