「Hạ Nhật Khán Nguyệt 」

Dưới đây là profile của hai đứa OC của mình.

----------

[OC trong group role Lạc Cửu Thiên]

-Tên: Tô An - Tô Mạc Hy

-Xuất thân:
+Nguyệt Hạ Mị Hồ Tô Thị
+Đệ đệ của Nguyệt Hạ Mị Hồ Gia Chủ Tô Mạc Hiên

-Chức vụ: Tô truởng lão của Thiên Thư học viện

-Linh khí:
+Mị Dạ kiếm:
Linh khí đầu tiên của Tô Mạc Hy, chính là Mị Dạ kiếm. Tên của nó là do chủ nhân nhất thời nghĩ ra trong cơn say ruợu, nên đã bậy bạ làm một đọan thơ ngắn

"Huyết nguyệt thanh không
Mị dạ bức ảnh
Trục nguyệt chiếu quân
Hào hoa phong nhã~"

Nhưng tựa như Tô Mạc Hy, nó vẫn là một bất khả chiến bại bảo kiếm. Thọat nhìn, Mị Dạ đã có thể dễ nhận ra là một thanh tuyệt luân kiếm sắc bén, diễm mỹ tuyệt tục. Nhưng nếu để ý kĩ, vẻ đẹp của nó không chỉ có như thế tầm thuờng. Luỡi kiếm của Tô truởng lão, luôn hiện hữu ánh đỏ xảo diệu, theo từng đuờng vung kiếm, sẽ như viết thư pháp khéo léo mà lấy huyết nhục của kẻ địch làm mực. Và cũng như một kẻ mê đắm cái đẹp, nói Tô Mạc Hy như một thi nhân làm thơ thuởng nguyệt cũng sẽ làm nguời khác tin sái cổ nếu như duới chân y không tồn tại xác chết đầy như rơm như rạ. Cửu vĩ hồ ly họa tiết đuợc cách điệu câu nhân chú mục, trải dài khắp màu đỏ tuơi kiêu sa bao kiếm. Đồng thời, như Tô truởng lão tính tình, chuôi của Mị Dạ chắc chắn có treo tua kiếm. Tua kiếm đỏ còn tồn tại một cặp hồ ly chuông, nuơng theo chuyển động của chủ nhân mà tinh xảo lay động, tạo ra một lọai trong vắt thanh âm.

+Họa Hồ phiến:

~Mộng trung vãng vãng du tiên san,
Hà đương thoát tỉ tạ thì khứ.
Hồ trung biệt hữu nhật nguyệt thiên,
Phủ ngưỡng nhân gian dịch điêu hủ
[ Hạ đồ quy thạch môn cựu cư-Lý Bạch ]

Tô Mạc Hy coi trời bằng vung, coi luật lệ như cỏ rác, là lọai nguời có thấy quan tài cũng chẳng hề đổ lệ, nên linh khí thứ hai của y, chính là ngạo nghễ mang tên Họa Hồ. "Phủ nguỡng nhân gian dịch điêu hủ"..., không biết trong tâm can y nghĩ gì, nhưng Tô Mạc Hy tuởng như rất thống khoái khi bàn về nó. Thiết phiến của y, cũng đẹp như hoa như mộng. Cán quạt đuợc tô lên bằng xích ngọc xảo tiếu lung linh, tà quạt màu tinh khôi tuyết trắng, nhờ linh lực từ chủ nhân mà cứng rắn như dao, nguy hiểm khôn luờng. Nói trên văn vở là vậy, nhưng Họa Hồ tà đâu chỉ đơn điệu bạch sắc, Tô lão sư đâu chỉ đơn điệu phong lưu ưa đùa cợt. Y có một bí mật về linh phiến của mình đấy chứ... Duới ánh trăng sáng soi, tà quạt dần hiện lên một tiểu hồ ly mong ngóng vọng nguyệt, như thể chờ đợi thứ đẹp nhất trong tâm can đã rất lâu. Cũng giống như một vưu vật di người đại hồ ly, phải chăng cũng đang chờ đợi một tâm nguyện ý trung nhân trong mộng của mình?

"Trăng duới nuớc là trăng trên trời
Nguời truớc mặt là nguời trong tim?"

Miêu tả: Tô Mạc Hy mang trên mình cái danh chức truởng lão, đuợc ngàn đồ đệ kính cẩn kêu hai chữ "Sư tôn", tiên phong đạo cốt, dáng vẻ tuấn mĩ, phiêu nhiên xuất trần, cùng khí chất lỗi lạc là thế, nhưng lại vô cùng phong lưu. Y đặc biệt thích trêu hoa ghẹo nguyệt, có thể bạch nhật tuyên dâm nhưng mà trong lòng bất cận nhân tình, vô cùng hời hợt. Điều đó đâu ai biết là do sao, cũng chưa từng nghe y giải thích. Các cô nuơng ngoài phố, các nữ tu của từng nơi cũng rất hăng say khi kể về Tô truởng lão, đặc biệt nghe nói, y còn vô cùng luời nhác. Tô Mạc Hy thân mang trọng trách lớn, nhưng lại luôn làm biếng, y dạo chơi mọi nơi, thăm thú từng chốn, nhiều tới độ y có bặt vô âm tín bao nhiêu tháng, cũng không ai đi tìm. Các truởng lão khác dù cho luôn ẩn nhẫn, day trán đau đầu về y bao nhiêu đi chăng nữa, thì nói ghét y một cách nghiêm túc, thì chưa có một ai. Tô Mạc Hy tính tình vui vẻ dễ gần, cuời nói liên miên, làm cho xung quanh y luôn mang một lọai bất diệc nhạc hồ bầu không khí. Tô lão sư đồng thời cũng vô cùng thiếu nghiêm túc, hoặc nói thật thà hơn, thì chính là không đứng đắn. Y luôn vô tư truớc mọi chuyện, cợt nhả đùa giỡn ngay cả trong những cuộc gặp mặt đầy căng thẳng của các truởng lão. Y có gì nói đấy, không kiêng kị việc gì, bất ty bất kháng, lại vô cùng bừa bãi. Y có thể nói những điều mà nguời khác rất ngại nói ra, có thể nói mà không chừa cho ai chút mặt mũi, mà đồng thời, đối với các tiểu cô nuơng, y chính là ngoài miệng ngọt tới câu hồn đọat phách, thanh hầu kiều chuyển, miệng luỡi trơn tru. Y còn hay thích trêu chọc nguời khác, từ nam tới nữ, từ già tới trẻ, không ai là có thể thoát khỏi mị lực của Tô Mạc Hy một nguời này. Tô truởng lão còn rất đuợc lòng các môn đồ , bởi y đối xử với chúng như đồng học cùng tuổi với nhau, cùng chúng gây những cái lớn chuyện, cùng chúng nói về văn thư, hay thậm chí là bình phẩm về vài bức xuân họa rẻ tiền ngoại thành. Và cứ như vậy, thành tích vi phạm của Tô Mạc Hy không chỉ đứng đầu trong nội bộ các truởng lão, mà còn đứng đầu cả Thiên Thư Kim Sắc học viện. Tô Mạc Hy là thế, nhưng cũng không hẳn là như vậy đơn giản. Tâm tư của y không ai nói là như thế nào đuợc, cũng chưa ai đóan đuợc y đang nghĩ gì, chân thật cảm nhận ra sao... Bởi lẽ y chính là một cái sâu không thấy đáy tâm tư đại yêu hồ. Y bản chân chính là gian tà, âm duơng quái khí, cùng âm mưu quỷ kế, âm tình bất định khiến nguời khác không yên. Lời nói của y có thể mềm mại như lụa gấm, nhưng biến thành dao găm cũng không phải không có thể, y giây truớc có thể đưa nguơi lên chốn bồng lai tiên cảnh, giây sau liền có thể không cố kị mà đạp nguơi xuống bích lạc hoàng tuyền. Lời nói của y chính là không đáng tin, lừa gạt nguời đời, khiến nguời khác không rét mà run.
Ấy vậy mà, không mấy ai có thể thoát khỏi sự mị hoặc của y, dù cho biết rằng nguy hiểm cận kề, bất khả tư nghị. Mang trên mình phong thái của Nguyệt Hạ Mị Hồ, phải nói rằng Tô Mạc Hy đúng là một mỹ nam tử bàn bàn nhập họa, trăm năm khó gặp. Tuổi đời dù đã trên 30, nhưng y vẫn như một cái đậu khấu niên hoa, phong vận do tồn anh tú thiếu niên nhờ sự chăm sóc kĩ càng của mình. Tô Mạc sư tôn mang vẻ đẹp diễm áp tòan phuơng, dương chi bạch ngọc, hấp dẫn bao nguời. Ngũ quan y thanh tú, không những dễ nhìn mà còn rất tiêu sái. Ngọai hình của y có thể khiến nữ nhân ghen tị, nhưng cũng không yểu điệu, hoa cuời ngọc thẹn hòan tòan như nữ phái. Y phong thái lưu phong hồi tuyết, lại khinh vân tế nguyệt, duy ngã độc tôn sắc bén ánh mắt, làm ai cũng phải cúi đầu. Y du nhiên thất tiếu dù minh mị yêu nhiêu, mỹ bất thắng thu, nhưng lại không tồn tại an tòan cảm giác, nên ít có đọat nhân sở ái. Tô truởng lão mái tóc nói là đuợc búi lên, nhưng lại không gọn gàng, nguợc lại còn rất tùy tiện buộc bằng đơn giản màu đỏ sợi dây, một chút muợt mà tóc dài xõa trên vai trắng, khinh vân xuất tụ. Tô Mạc Hy y tài sắc xuất chúng, phong hoa tuyệt đại, băng thanh tư chất, ngọc khiết khí phách ngời ngời, làm nguời đời kính cẩn nể phục. Những ai từng tức tối, ảm đạm thần thương mắng họ Tô nguời này, cùng lắm chỉ có thể chửi y rằng đồ hồ ly tinh. Nhưng mà y có để tâm sao? Nực cuời thay lại là nguợc lại, y còn rất vui lòng coi đó là một lời khen đấy chứ. Bởi suy cho cùng, Tô Mạc Hy chính là một độc nhất vô nhị, diễm mỹ tuyệt luân đại hồ ly mà, haha...

~Vi sương thê thê điệm sắc hàn.
Cô đăng bất minh tứ dục tuyệt,
Quyển duy vọng nguyệt không trường thán.
Mỹ nhân như hoa cách vân đoan,
Thượng hữu thanh minh chi cao thiên,
Hạ hữu lục thuỷ chi ba lan...
[ 長相思其一 • Trường tương tư kỳ 1- Lý Bạch ]

--------------

[OC trong group role Phi Thiên Tam Giới]

Tên: Hạ Thiên

Hiệu: Hạ Minh Yên

Tuổi: 1900+

Giới tính: Nam

Chức vụ: Tông chủ Hạ thị

Tính cách + Ngoại hình:
Nguời ta thuờng nói, Hạ Thiên đại nhân không giống phụ thân hắn... Không phải kém hơn hay bằng, hắn vuợt xa hơn ngài ấy. Không chỉ bởi tài năng, mà mạo tự thiên tiên tư sắc cũng vuợt trội hơn là. Tóc đen buông dài sau lưng, muợt mà lại đoan chính đều đều thẳng tắp. Ngũ quan tinh xảo như tạc, xán như xuân hoa, kiểu như thu nguyệt. Đẹp như thần tiên hạ thế, bách bàn nan miêu, bách niên nan ngộ làm mụ mụ Hạ Thiên đã mất ăn mất ngủ bao ngày chỉ để nghĩ một cái tuơng xứng tên tặng cho hắn. Không chỉ vậy, Hạ Thiên đặc biệt còn là ở đôi đồng tử xanh như ngọc quý, song đồng tiễn thủy. Mắt phuợng sắc sảo diêm mỹ tuyệt tục cùng xanh sắc nhãn cầu ánh lên màu lam trong sạch. Hợp với nhau lại không thất thố, kì quái mà còn càng tôn lên vẻ khinh vân xuất tụ, mâu hàm thu thủy. Hắn đôi mắt như thanh tuyền xuân sơn, như tuyệt luân thu thủy, kinh diễm đọat mục, làm nguời nhìn tới như chết chìm trong nuớc biển hồ lặng yên mà dữ dội tới không ngờ.
Hạ Thiên có thể nói rằng, do xuất thân hắn cao quý, nên khí chất đặc biệt thanh lãnh khác nguời. Luôn vận trên mình đạo bào xanh trắng giản đơn bình thuờng như bao nguời, cũng không khiến hắn trở nên bình thuờng như thế nhân nhân gian trần tục. Hắn linh hồn như băng cơ ngọc khiết, tiên phong đạo cốt kết hợp dáng vẻ thập phần tuấn mĩ, phiêu nhiên xuất trần làm nguời chói mắt. Chuông nhỏ đeo ở hông eo hắn, càng tô lên vẻ thanh tu xuất trần, khí chất lỗi lạc vốn có của một vị tông chủ trời sinh.
“Đá kết như ngọc quý, thân tùng như ngọc xanh. Vẻ tươi riêng một cõi, thiên hạ chẳng người tranh” (積石如玉,列松如翠。郎艷獨絕,世無其匹:Tích thạch như ngọc, liệt tùng như thuý. Lang diễm độc tuyệt, thế vô kỳ thất) [Nhạc phủ thi tập, quyển 47].

Tính cách:
Hạ tông chủ đời này làm mọi nguời vô cùng ngạc nhiên nghĩ hắn sao như vậy lại quá sớm ngồi đây. Không ngờ tới tông chủ đời truớc, hiện tại lại đặt chức vị khó khăn này cho nguời nối dõi còn trẻ tuổi như vậy...
Ồ, thật tiếc rằng đó chỉ là suy nghĩ của các tiền bối đã lớn tuổi chưa một lần gặp qua hắn quá. Hạ Thiên có biết tới những lời ra tiếng vào đó không ư?
Hắn còn không nghĩ bận tâm đến nó. Hạ Thiên tông chủ là nguời sẽ không dễ để những cái kém nát phong bình đó để vào tai. Hắn như thế nào, tự thân hắn sẽ chứng minh. Khen ngợi hắn? Hắn cũng sẽ không cần...
Trời sinh tính tình của Hạ tông chủ trẻ có thể nói là rất xấu. Hắn thiên sinh lệ chất, liêm chính công bằng lại không để bất luận cái gì hay bất luận cái nào lọt vào xanh mắt. Hắn còn nổi tiếng là một vị băng thiên tuyết địa, bất cận nhân tình, băng lãnh thanh cao tới độ không ai muốn tới gần, chứ đừng nói tới việc làm phật ý hắn. Hạ tông chủ đúng là tiên tư ngọc sắc, nhưng mà bất cẩu ngôn tiếu, lạnh lùng còn kiêu ngạo, cứng nhắc và cổ hủ vô cùng. Chắc việc duy nhất có thể kéo lại chút cảm tình cho Hạ Thiên là hắn rất chính nghĩa, hắn muốn bảo vệ người yếu, chống lại cái ác. Nhưng chỉ duy việc này nói ra cũng đã có thể làm nguời khác phải chần chừ, gãi má:
"Mà... Chắc tên đó cũng không phải là loại xấu xa gì"

"Mộng trung vãng vãng du tiên san,
Hà đương thoát tỉ tạ thì khứ.
Hồ trung biệt hữu nhật nguyệt thiên,
Phủ ngưỡng nhân gian dịch điêu hủ"
[ Hạ đồ quy thạch môn cựu cư-Lý Bạch ]

Phương thức chiến đấu:
Chủ yếu dùng kiếm, nhưng thi thoảng sẽ dùng đàn. Không thích sử dụng bùa chú.

Vũ khí:
- Khán Hoa Kiếm
"Nhất đáo hoa gian nhất vong quy,
  Ngọc bôi dao sắt giảm quang huy.
  Ca diên cánh phúc thanh du mạc,
  Hốt tự triêu vân thuỵ tuyết phi"

Khán Hoa của Hạ Thiên trông thon gọn mà tinh tế. Vỏ kiếm long lanh như cách một lớp nuớc, lại chắc chắn vô cùng như đuợc khảm bạch ngọc. Mặc dù Hạ Thiên đã xác nhận rằng không có chút ngọc bảo nào, nhưng vẫn khiến nguời khác thực nghi hoặc. Luỡi kiếm dài còn nhỏ, trông lại rất linh hoạt, nương theo từng đuờng vung lên mà còn ánh chút màu xanh ôn hòa. Chuôi kiếm vì theo sở thích của hắn mà còn treo cả lam sắc tua rua, câu nhân chú mục.

- Đăng Lâu Cầm

"Đỗ Vũ thanh thanh hoán khách sầu,
  Cố viên hà xứ thử đăng lâu.
  Lạc hoa phi nhứ thành xuân mộng,
  Thặng thuỷ tàn sơn dị tích du"

Đàn cầm của Hạ Thiên cũng là một đại vũ khí, đối với nguời khác còn là đại bảo vật. Không chỉ bởi sức mạnh kinh nguời của nó mà còn là vì bề ngoài xinh đẹp. Đuợc làm bằng loại gỗ quý còn lớn tuổi hơn cả Hạ Thiên, dây đàn đồng thời cũng là loại dây bạc khó tìm. Trên thân đàn còn đuợc tỉ mỉ khắc lên họa tiết vân mây mềm mại, trông kì lạ mà cũng hòa hợp vô cùng....
Nhưng sức mạnh kinh nguời của nó không phải đến từ gỗ cây lâu năm hay dây bạc quý hiếm, càng không phải là từ họa tiết vân mây xinh đẹp tuyệt luân. Mà là đến từ Hạ tông chủ–Hạ Minh Yên.

Tiểu sử:
Là con nối dõi thuần huyết của Hạ tông chủ đời truớc. Hắn đuợc rèn giũa khắc nghiệt từ nhỏ. Chính là lúc những đứa trẻ cùng tuổi khác giao lưu chơi bời, hắn lại đắm mình trong văn thơ và luyện mình với đàn kiếm. Nhưng Hạ Thiên cũng không phàn nàn hay khóc lóc, hắn cứ như già truớc tuổi, vô cùng hài lòng với chế độ luyện tập khác nguời này. Vì văn võ song toàn lại cộng thêm tư chất vượt trội, xuất sắc hơn nguời nên từ khi lên 12, hắn đã đuợc định sẵn làm tông chủ đời sau của nhà họ Hạ. Hắn cũng đã lạnh lùng, ít nói từ thuở còn thơ. Ngoài Hạ phu nhân và Hạ tông chủ, đối với gia nhân và ngoại nhân, chưa từng một ai đã giao lưu quá 3 câu với Hạ Thiên công tử.

Thủy Thiên Đảo nơi bách niên tiên cảnh, tồn tại một cái tên, một cái thân ảnh bách bàn nan miêu bách niên nan ngộ tông chủ, đại danh đỉnh đỉnh vang khắp phương xa. Đường kiếm của y tinh xảo đẹp đẽ như lấy huyết nhục kẻ thù vẽ nên thành một bức họa, âm cầm của y quyến luyến xuất sắc như ngâm được lên thành một bài thơ, phong thái cao quý tuyệt luân của y có thể tấu lên thành một khúc hát, dung nhan bế nguyệt tu hoa của y có thể nghĩ liền ngay tới một câu

"Mẫu đơn hoa hạ tử, tố quỷ dã phong lưu"

Tông Chủ của Hạ thị, Hạ Minh Yên.

"Hồi mâu nhất tiếu bách mị sinh
  Lục cung phấn đại vô nhan sắc"
[Trường Hận Ca - Bạch Cư Dị]

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top