[4] Sinh Nhật 18 Tuổi Của Vương Nguyên

Đây là truyện của Miu. Đề nghị không mang ra khỏi Wattpad khi chưa có sự đồng và không được Repost lại, Thanks!!!

-:-Shot này không có cảnh báo gì nghiêm trọng, chỉ là Huynh Đệ Luyến thoai =)) Cứ nhảy hố thoải mái :vv

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vương Nguyên từ nhỏ đã là 1 "Tiểu Mỹ Thụ Câu Dẫn". Nếu không có Vương Tuấn Khải bên cạnh hảo hảo bảo vệ thì bây giờ có lẽ cậu đã ăn từ 800 kiếp trước rồi cũng nên. Lúc nhỏ, ai trong khu phố cũng biết đến Vương Nguyên - Con trai út nhà họ Vương với nét đẹp thanh thuần trong sáng như 1 thiên thần, làn da trắng sứ xinh đẹp với đôi môi trái tim đỏ mọng lúc nào cũng chu chu ra làm nũng, gương mặt thanh tú với cái mũi cao kiêu hãnh, đôi mắt to tròn long lanh chứa đựng cả dãy ngân hà, thân hình nhỏ nhắn, mỏng manh thật đúng chuẩn "Dụ Thụ". Vương Nguyên xinh đẹp như vậy dĩ nhiên anh cậu cũng xinh đẹp không kém.

Vương Tuấn Khải - con trai lớn nhà họ Vương, không đẹp 1 cách mềm mại như Vương Nguyên, càng không ra dáng dụ thụ. Anh từ nhỏ đã mạnh mẽ, khí chất đầy mình ra dáng 1 người đàn ông sau này có thể dựa dẫm. Dĩ nhiên anh cũng biết mình có 1 đứa em xinh đẹp như vậy, cũng biết em mình sau này sớm muộn gì cũng lấy chồng chứ không thể nào cưới vợ được, nghiễm nhiên anh luôn đề phòng mấy thằng con trai hay tới ve vãn em mình. Bởi vì, cậu rất ngốc. Đúng vậy, Vương Nguyên chính là rất dễ bị dụ dỗ, đầu óc lại rất đơn giản dễ tin người nên Vương Tuấn Khải anh lúc nào cũng kè kè đi theo cậu sợ cậu bị người ta dụ đi mất.

Có 1 khoảng thời gian ba má Vương bảo anh mắc bệnh "Cuồng em trai" như Thiên Tỉ kế bên nhà, anh chính là không quan tâm ba má nghĩ gì. Một lòng một dạ đeo bám Vương Nguyên, tính ra cũng có thể anh bị cuồng em trai thật. Thử hỏi xem ai có được 1 người em trai dễ thương như vậy mà lại không cuồng đi? Trong mắt Vương Tuấn Khải anh Vương Nguyên chính là xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất và.... Dễ dụ nhất =)) Đúng vậy, Vương Nguyên chính là rất dễ dụ, lớn rồi mà suy nghĩ cứ như 1 đứa trẻ vậy. Còn nhớ năm anh 16 tuổi đã đoạt giải 1 cuộc thi toán quốc gia, tiền thưởng là 300 tệ. Lúc đó anh đã lấy ra 100 tệ mua bánh kẹo cho Nguyên Nguyên để dụ dỗ em ấy, lần nào dụ dỗ anh cũng được ăn đậu hủ của Nguyên Nguyên, càng ăn càng nghiện thế là không bỏ được, chỉ muốn ăn thật nhiều a~~~

- Nguyên Nhi, anh có mua bánh cho em đây! Là tiền thưởng của anh đó!!! - Vương Tuấn Khải quơ quơ mấy bịch snack trước mặt Nguyên Nguyên, mặt cười tươi hơn hoa trong bụng lại suy nghĩ "nào mau tới đây cho anh ăn đậu hủ đêêê". Anh chính là 1 tên cáo già đại gian xảo :vv

- A~ Em yêu Khải Ca nhất *moah moah* - Vương Nguyên thấy đồ ăn lập tức bay tới ôm cổ Vương Tuấn Khải thơm vào má anh 2 cái rồi cướp mấy bịch snack mà bóc ra ăn ngon lành. Vương Tuấn Khải chính là thoả mãn, vô cùng thoả mãn. Dù bị Nguyên Nguyên hun mấy lần nhưng cảm giác vẫn rất lâng lâng a~ Anh đưa tay lên sờ má rồi đứng đó cười ngu, 1 lát sau lại đi tắm nước lạnh =)) 16 tuổi rồi, phản ứng sinh lí cũng là điều đường nhiên a~ [Ai đó suy nghĩ không trong sáng nên đi dội nước lạnh ý mờ *mặt cờ-hó*]

Sinh nhật 18 tuổi của Vương Nguyên cuối cùng cũng đến, Vương Tuấn Khải chính là đợi ngày này từ rất lâu a~ Ba má Vương hôm nay về quê chính là không có nhà, Vương Tuấn Khải sáng sớm đã mặc tạp dề xuống bếp nấu nướng làm bánh chuẩn bị 1 buổi tiệc sinh nhật nho nhỏ cho Vương Nguyên. Anh đã nhịn ăn đậu hủ rất lâu để dành tiền thưởng tổ chức sinh nhật cho cậu, quyết tâm hôm nay phải đòi cả vốn lẫn lời a~ [Đồ đại sắc lang *liếc*]

Đến tối Vương Tuấn Khải đã làm xong 1 bàn tiệc thịnh soạn, chỉ đợi Vương Nguyên tắm xong là có thể ăn a~ Vương Tuấn Khải bên ngoài thấp thỏm không yên, bộ dáng chính là cực kì háo hức. Anh đã chuẩn bị cho Nguyên Nguyên 1 bộ đồ theo anh thấy rất dễ thương và rất hợp với cậu [Theo Au thì nó biến thái vô cùng -_-|||]

- Khải Ca, em phải mặc cái này sao TT_TT - Giọng mũi của Vương Nguyên từ phòng tắm truyền ra

- Đúng a~ nếu không anh lập tức dẹp cái bàn này đi! - Vương Tuấn Khải lên tiếng đe doạ

- Đừng mà! Nhưng mà.... mặc cái này xấu hổ chết được - Vương Nguyên đang bối rối, rất bối rối a~

- Chỉ có anh với em thôi a~ không xấu hổ, không xấu hổ đâu!!! - Con cáo già nào đó đang dụ dỗ con thỏ tội nghiệp +"+

- Cạch... - Tiếng mở cửa phòng tắm mà Vương Tuấn Khải trông đợi nãy giờ cũng vang lên. Vương Nguyên từ trong bước ra với bộ dáng không thể dễ thương hơn được nữa. Một bộ váy ngắn xoè tầng có ren trắng đen đúng style hầu nữ trong những bộ anime Nhật Bản, trên đầu là đôi tay mèo đen cực kì dễ thương, cổ đeo 1 sợi xích nhỏ màu bạc lấp lánh, chân trái còn đeo 1 cái chuông cùng màu với sợi xích, phía sau còn có 1 cái đuôi giả đi kèm bộ váy trên đó cũng có 1 cái nơ màu trắng ngà. Bộ dáng của Vương Nguyên bây giờ rất giống 1 hầu nữ mèo trực tiếp moe chết Vương Tuấn Khải. Trong lúc anh còn ngỡ ngàng nhìn cậu, máu mũi cũng sắp tuôn trào thì cậu đã chu chu cái mỏ đỏ đỏ lên đòi quà anh, anh chính là đang muốn cắn cái mỏ nhỏ câu dẫn đó a~~~

Vương Tuấn Khải dẫn Vương Nguyên đến bàn ăn anh đã chuẩn bị sẵn. Đợi cậu thổi nến xong anh giúp cậu cắt bánh kem rồi 2 người cùng ăn. Vương Nguyên chính là rất ham ăn, cậu ăn không thấy trời đất nên cũng không để ý anh nãy giờ chỉ chống tay nhìn cậu ăn, bánh trong đĩa của anh cũng chưa vơi đi miếng nào. Vương Tuấn Khải ngồi nhìn mèo nhỏ ăn bánh, môi bất giác vẽ thành 1 đường cong. Anh dần tiến về phía cậu, vươn lưỡi ra liếm đi ít kem dính ở khoé miệng cậu. Đối với anh, kem này đặc biệt rất ngọt a~~

Vương Tuấn Khải cực thích ăn bánh kem với đậu hủ của Vương Nguyên cùng lúc. Cái lưỡi của anh tiếp tục di chuyển đến đôi môi anh đào nhỏ xinh của cậu, mút lấy cánh môi hơi run rẩy. Lưỡi anh đảo một vòng bên ngoài rồi nhanh chóng tiến vào trong bắt lấy cái lưỡi hãy còn rụt rè của cậu. Vương Nguyên ban đầu còn bất ngờ nên ngồi im, sau đó ý thức lại được khẽ đẩy anh ra. Vương Tuấn Khải ôm lấy Vương Nguyên, môi anh vẫn không rời khỏi môi cậu. Bên trong lưỡi 2 người không ngừng đùa giỡn, dây dưa qua lại. Anh mút lấy vị ngọt của cậu quyện cùng mùi vị của bánh kem mà nuốt hết vào bụng, một sợi chỉ bạc lấp lánh kéo ra khỏi khoé môi 2 người lăn dài xuống cái cổ thanh mảnh của cậu. Khi Vương Nguyên bắt đầu thiếu oxi, Vương Tuấn Khải mới luyến tiếc rời ra...

- K...hộc Khải Ca..hộc A...Anh làm...hộc...làm gì vậy a~ - Vương Nguyên vừa thở vừa giương cặp mắt long lanh nước lên hỏi Vương Tuấn Khải. Đối với anh đây chính là 1 loại câu dẫn không thể phản kháng được [Mị cũng bị câu dẫn rồi, mấy người có tưởng tượng được ko O.O]

- Nguyên Nhi, em ăn bánh kem mà không cho anh ăn sao??? - Vương Tuấn Khải ra dáng bị tổn thương nói với Vương Nguyên

- Thì anh ăn đi a~ em có nói không cho anh ăn đâu - Vương Nguyên chu mỏ lên cãi lại

- Nguyên Nhi, anh chỉ em cách ăn bánh kem này ngon hơn rất nhiều. Em có muốn thử không??? - Vương Tuấn Khải cười tươi hướng Vương Nguyên dụ dỗ, trong lòng lại là 1 bộ mặt gian không sao tả được

- Ân..Muốn a~~~ - Có con thỏ ngây thơ nào đó đã bị dụ ="=

Vương Tuấn Khải cầm đĩa bánh kem mình chưa ăn kéo Vương Nguyên ngồi xuống giường [Đang ăn trong phòng 2 ẻm :vv]. Vương Nguyên có chút khó hiểu nhưng cũng ngồi xuống. Anh mút 1 miếng kem bỏ vào miệng rồi đặt đĩa bánh lên tủ đầu giường, một tay kéo cậu đến tiếp tục hôn. Lưỡi anh tách cánh môi cậu ra đưa miếng bánh kem vào nhưng không cho cậu nuốt, 2 người dây dưa miếng bánh bên trong. Vị bánh ngọt ngọt hoà cùng tư vị trong miệng khiến 2 người như ăn phải 1 thứ thuốc kích thích...

Tay Vương Tuấn Khải bắt đầu không an phận mà xoa nắn 2 điểm hồng mẫn cảm trước ngực Vương Nguyên khiến cậu run lên từng đợt. Nụ hôn trượt dài xuống cái cổ thanh mảnh của cậu, rồi đến xương quai xanh gợi cảm. Mỗi nơi anh lướt qua đều để lại dấu đỏ đánh dấu chủ quyền. Cái váy cậu đang mặc đã bị kéo xuống 1 nửa, cảnh xuân như ẩn như hiện càng lúc càng kích thích thần kinh Vương Tuấn Khải. "Khải Nhỏ" mới có chút phản ứng nay đã hùng dũng ngóc đầu dậy. Anh cuối xuống gặm cắn 1 hạt châu trước ngực cậu, 1 tay xoa nắn bên còn lại khiến nó cứng lên. Tay còn lại lần mò tìm kiếm "Nguyên Nhỏ" mới biết cả boxer cậu cũng không mặc. Này là không phải gián tiếp bảo anh "Hãy ăn em đi" hay sao? Nguyên Nguyên cứ như vầy thì làm sao anh kiềm chế được a~ suốt 10 mấy năm qua anh không bộc phát thú tính cũng đã xem là 1 kì tích rồi ="=

- Ư...ưm.... - Vương Nguyên rên khẽ khi anh xoa nắn "Nguyên Nhỏ". Cơ thể cậu nhanh chóng phủ 1 tầng đỏ hồng đáng yêu. Mỗi đụng chạm của anh đều khiến cậu run lên sau đó lại vặn vẹo đòi hỏi. Sau 1 hồi cái váy của cậu cùng quần áo của anh cũng an toạ dưới đất. Giờ nhìn cậu như 1 chú mèo nhỏ đợi anh ăn thịt vậy, "Nguyên Nhỏ" cũng đã ngóc đầu dậy đòi anh chăm sóc. Mím môi 1 cái, anh cầm lấy đĩa bánh cẩn trọng bôi kem lên phân thân của cậu đến khi kem phủ đều anh mới dừng lại. Ngắm nhìn thành quả của mình 1 lúc anh mới cuối xuống bắt đầu ăn "Bánh Kem", liếm 1 đường từ gốc đến đỉnh rồi ngậm cả vào miệng. Cậu bất giác run người, kem lạnh cùng với khuôn miệng ấm nóng của anh khiến cậu dâng lên 1 loại khoái cảm mãnh liệt, lưỡi anh đảo 1 vòng rồi dừng lại khiêu khích quy đầu nhạy cảm, tay không quên chăm sóc 2 quả bóng 2 bên. Sau 1 hồi bị anh trêu đùa cùng khiêu khích, cậu cuối cùng cũng đạt được khoái cảm mà xuất ra trong miệng anh.

- Hảo ngọt - Vương Tuấn Khải nuốt xuống tinh dịch của cậu, vươn người hôn cậu, cùng cậu thưởng thức nó. Tay anh mang theo bôi trơn bắt đầu tìm tới tiểu huyệt đỏ hồng đáng yêu, Cậu khẽ nhíu mài, anh cũng dừng lại đợi cậu thích nghi. Mài cậu từ từ giãn ra, tiểu huyệt cũng bắt đầu co rút nuốt lấy ngón tay anh. Anh đưa đẩy ngón tay bên trong, số lượng ngón tay cũng ngày càng tăng lên ma sát vách tràng của cậu cẩn thận. Sau 1 hồi cảm thấy đủ rộng. Anh cũng rút 3 ngón tay ra thay vào đó là thành viên đã cương cứng từ lâu của mình...

- A~ Đau a~~~ - Vương Nguyên nhíu mài than đau, Vương Tuấn Khải cũng không vội động mà xoa lưng cậu an ủi. Từ hốc mắt cậu, 2 giọt lệ kích tình cũng rơi ra mà trán anh cũng bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Lát sau, cảm giác đau đớn đã qua đi thay vào đó là lửa nóng trong người dâng cao. Tiểu huyệt cậu bắt đầu co rút nuốt lấy côn thịt cường hãng của anh. Anh bắt đầu động thân tìm điểm G nhạy cảm của cậu công kích. Mỗi cú thúc đều nhắm vào điểm G khiến cậu rên rỉ liên tục. Tràng bích bị ma sát đến tê liệt, hô hấp của cậu trở nên hỗn loạn. Lát sau cậu cong người xuất ra trên bụng anh, anh cũng gầm lên rồi xuất ra bên trong cậu...

Vương Tuấn Khải gục xuống vai Vương Nguyên mà thở dốc, cậu cũng không khá khẩm hơn. Cả 2 bắt đầu điều chỉnh lại hô hấp của bản thân. Dưới ánh nến hắt ra từ 3 ngọn đèn cầy trên bàn, trong không gian tĩnh mịch và yên ắng của buổi đêm, trong căn phòng lầu 2 của anh em nhà họ Vương, tiếng thở dốc cùng những âm thanh va chạm xác thịt khiến người nghe đỏ mặt tía tai không ngừng phát ra. Đêm chính là còn rất dài~~~


~~~End~~~
01:40
08/07/2015

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Múahứahứa *cười man rợ* Shot trước cô nào muốn Nguyên mặc đồ hầu nữ đeo tay mèo? Như ý cô roài đoá nghe *Mặt cờ-hó* Vâng thì sinh nhật 18 tuổi - một ngày vô cùng quan trọng đánh dấu sự trưởng thành của 1 còn người và cũng đánh dấu ngày ai đó bị ăn mất [mô phật]. Không phải má ác gì với con đâu Nguyên Nguyên, chỉ tại con trai má nhịn lâu rồi nên má mới hại con, xin lỗi a~ *Tự beep 2811 cái* Thui mà lảm nhảm vậy thui, ai đọc rồi cho cái cmt nhận xét đi a~~~

Shot sau mấy cô muốn tình thú như thế nào nữa hữa *Nhướng mày*

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: