Chương 84: Nàng cũng biết ( Cao H)

Người này thích hắn.

Nghiệt căn đâm thọc vào cơ thể nàng không biết đủ, nháy mắt nàng giơ tay ôm hắn, hai chân không có gì chèo chống, có chút mềm mại tan rã, lại vẫn ý thức được tận lực uốn gối ôm chặt trước ngực, hai chân run lên theo va chạm của dương vật.

Diệu Tịch thu hết thần thái nàng đỏ mặt vào đáy mắt. Mỗi một lần hắn đâm sâu dương vật, nàng sẽ ngửa đầu nhíu mi theo mỗi động tác kia, một bộ dáng khó có thể thừa nhận. Môi khẽ nhếch, tiếng rên rỉ ngọt ngây tràn ra, nhìn thấy đầu lưỡi hồng non kia, dường như đang mời gọi hắn hôn một cái. Cơ thể run rẩy không ngừng, lại ngoan ngoãn cúi người ôm hắn, trong lúc mơ hồ hơi mở mắt đối diện ánh mắt hắn, ánh mắt nàng vừa ngây thơ vừa lớn mật, tràn ngập tình ý hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Làm sao sẽ ngoan như vậy, nàng thế mà thật sự thích mình.

"Diệu Tịch... Diệu Tịch... Thích... A...!" Dương vật không ngừng thọc vào chỗ sâu trong cơ thể, đâm vào chỗ mềm mại của nàng, nàng cảm nhận được rõ ràng gân mạch phình to trên vật cứng của hắn, vào tràn đầy đến như vậy, cọ xát ở hoa huyệt chật hẹp của nàng.

Nàng còn nhớ rõ lần trước Diệu Tịch bảo nàng kêu ra tiếng, hắn thích nghe, vì thế lúc này đây nàng thành thật lại trắng trợn kêu ra, mỗi một phân cảm thụ nàng đều kêu cho hắn biết.

"Ưm... Thật sâu... Thoải mái... Thực thoải mái..." Từng câu than nhẹ ngọt ngào run rẩy đến không thành điệu rơi trong tai Diệu Tịch, Diệu Tịch khó có thể khắc chế, lại thọc vào rút ra nhanh hơn, nghiệt căn cực độ lưu luyến hoa nguyệt ướt nóng, mỗi lần rút ra một nửa rồi lại nhanh chóng để trở về, dường như không thể rời khỏi thân thể này chỉ một lát.

Diệu Tịch nhìn nàng, cắn vành tai ửng hồng của nàng, thở gấp nói: "Nàng luôn trêu chọc ta, A Đào."

"Không, không có..." Nàng mê mang phản bác.

Mà chỗ lỗ tai bị đôi môi hắn nhẹ nhàng hôn lên, lại dùng hàm răng cẩn thận gặm cắn, cọ xát không nhẹ không nặng, nàng cau mày không biết phải làm sao, Diệu Tịch mu"- một cái thật mạnh, nàng lập tức ngã bò vào đầu vai Diệu Tịch vô lực kêu lên, hoa huyệt không chịu khống chế co rụt lại, Diệu Tịch kêu rên một tiếng, không nhịn xuống tình sắc vỗ vỗ mông nàng: "Thật chặt, A Đào."

Mộc Đào thấp giọng khóc nức nở, oan ức nói: "Ưm... Diệu Tịch... Quá kỳ quái... Lỗ tai đừng, đừng cắn..." "Vậy nàng muốn ta cắn nơi nào?" Diệu Tịch ác ý hỏi ngược lại, đại não Mộc Đào mịt mờ, vậy mà thật sự suy nghĩ vấn đề này, sau một lúc lâu nàng ôm Diệu Tịch, cố sức mở một đôi mắt, nhìn vẻ mặt nhẫn nhịn của hắn, trắng trợn lại vô tội: "Ngực, ngực... Chàng, chàng không phải thích cắn chỗ đó nhất sao?"

Diệu Tịch chịu không nổi, đè nàng xuống lần nữa, không cho nàng ôm, nhéo đầu gối nàng tách ra hai bên sườn, (b)ắt lấy hai cái đùi quấn ngang eo hông, cùng nàng đan mười ngón tay vào nhau, một mặt dùng sức đâm vào, một mặt cúi người hung hăng cắn bộ ngực sữa mấy cái, lôi kéo đầu vú non hồng nói: "A Đào, nàng đã biết ta thích cắn chỗ nào của nàng, sao trước kia không nói?"

Mộc Đào nhắm hai mắt khóc kêu: "Diệu Tịch...! Ưm... Ta... Ta... Đã quên... A...!"

"Mở mắt ra nhìn ta, A Đào." Diệu Tịch buông ngực nàng, cúi đầu hôn lên mắt nàng, xúc cảm ướt dầm dề dừng ở đôi mắt, Diệu Tịch lùi ra, Mộc Đào mở mắt theo bản năng, đuôi mắt nàng ửng hồng, giống như cánh hoa đào ngậm sương

Diệu Tịch thấy nàng mở mắt, lúc này mới há mồm cắn lên đầu vú một lần nữa, lôi kéo thịt vu" mềm mại, cặp mắt quạnh quẽ tràn ngập dục vọng, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Mộc Đào, ý muốn bảo nàng xem hắn thích cắn nàng như thế nào.

Nàng mặt đỏ tim đập nhìn hắn, nhìn đôi môi hồng nhạt của hắn hôn lên bầu ngực tuyết trắng, như là đang nuốt miếng bánh ngọt bạch ngọc nổi tiếng, triền miên cắn nuốt, đôi mắt đan phượng ẩn đầy tình dục làm như đang khiêu khích, ngước lên nhìn nàng, như là thần phục, nhưng nàng, nàng rõ ràng mới bị hắn chất vấn.

Diệu Tịch, Diệu Tịch mê người như vậy, nàng cơ hồ không rời được mắt. Khoái cảm vừa đau vừa tê trên ngực vụ" khiến nàng khẽ gọi, Diệu Tịch nắm mười ngón tay nàng, ấn ở trên đệm giường, cảm giác bị cứng rắn khống chế cũng không khiến người nảy sinh một chút chán ghét nào, ngược lại khiến nàng càng thêm động tình, hoa huyệt nhịn không được càng thêm xoắn chặt nghiệt căn kia.

Tiếng thân thể va chạm mập mờ, cùng âm thanh Diệu Tịch hút cắn bầu ngực nàng, nàng chỉ cảm thấy cả người nóng lên, mềm như bông rên rỉ, nhìn hắn lưu lại dấu vết ở trên người mình, nhìn bộ dáng hắn Cường thể lại động tình, bất giác miệng khô lưỡi khô.

"Khát... Ưm!... Diệu Tịch... Khát..." Nàng khóc kêu, Diệu Tịch biết nghe lời buông một mảnh ngực bị hôn đến đô bừng ra, biết nghe lời hôn lên môi nàng, trao đổi nước bọt, hắn nhẹ giọng hỏi: "Còn khát không?"

"Khát... Còn, còn muốn..." Nàng nhão nhão dính dính hôn Diệu Tịch, dây dưa hắn, không muốn buông tha cặp môi kia nửa điểm.

Hoa huyệt bị người nọ liều mạng đâm thọc, háng đỏ một mảnh, túi con cháu phành phạch đánh vào trên mông, một chút đau đớn cùng khoái cản no căng, nàng giống như dây leo mềm mại quấn chặt cây cổ thụ, cảm giác thân thể va chạm khiến nàng mê muội, chỗ giao hợp tí tách tí tách bắn ra hoa dịch, hóa ra là nàng lại run rẩy tiết thân, đáng thương gọi tên Diệu Tịch: "A... Đến, đến rồi... Chậm, chậm một chút! Diệu Tịch... hu hu..."

"Nàng khóc như vậy, sao lại không khát cho được?" Diệu Tịch chậm thế công lại, nhợt nhạt đưa đẩy dương vật, Mộc Đào thở lớn phì phò, môi hồng làm người nhịn không được muốn hôn, nước mắt đầy mặt, lông mi đen rậm dính ướt, càng khiến cho hai mắt ẩn ý đưa tình, bộ dáng bị hung hăng yêu thương đủ này thật sự làm người nhìn cái sẽ đỏ mặt.

Diệu Tịch nhìn nàng, không chút nào che giấu ái dục của bản thân.

Mộc Đào biết mỗi lần hoan ái đến phía sau nàng đều sẽ chịu không nổi phải xin tha, nàng thừa nhận không được dục vọng mãnh liệt của Diệu Tịch. Chỉ là nàng thích cảm giác Diệu Tịch chiếm hữu nàng, khóc kêu cũng được, đau đớn cũng thế, đều là kfjoái cảm vô thượng Diệu Tịch cho nàng, đổi thành người khác thì không được.

Nàng chỉ nguyện quấn lấy Diệu Tịch, cũng chỉ cho phép Diệu Tịch Muốn nàng.

Không có người khác, cũng không cho Diệu Tịch có người khác.

Nàng chịu không nổi, nhưng cũng bằng lòng dùng hết sức lực thừa nhận dục vọng của hắn.

Bởi vì nàng cũng có dục vọng với hắn, nàng thích nhìn bộ dáng hắn động tình, thích thân hình quyến rũ của hắn, thích hắn hoặc khắc chế hoặc Cường thế làm nàng, thích hắn ở trong thân thể của nàng.

Trước kia nàng không rõ, trong mộng nàng có hắn đó là dục vọng tiềm tàng trong lòng nàng, nàng đã sớm thích Diệu Tịch, nàng chậm chạp như vậy, mặc dù mơ thấy hắn, cũng mạnh mẽ ngăn chặn ý tưởng trần trụi nhất kia.

Hiện nay nàng đã hiểu, thích hắn thì sẽ muốn cùng hắn hợp hai làm một, thích hắn thì sẽ muốn cùng hắn làm chút chuyện vui sướng bí ẩn, không cần che lấp, nàng thích hắn.

"Ưm... Là chàng khiến ta khóc... chàng, chàng rõ ràng cũng thích nhìn ta khóc..." Nàng không phục, lại ngửa đầu Muốn hôn hắn, một mặt nói: "Diệu Tịch... Ta khát..."

"A Đào, nàng có biết bản thân đang nói cái gì hay không?" Trái tim Diệu Tịch nảy lên, không nhịn xuống lại mạnh mẽ rút dương vật ra, đột nhiên toàn căn hoàn toàn đi vào.

"A...! Chàng, Chàng... Chẳng lẽ chàng không thích sao?" Mộc Đào mới vừa tiết thân, thân thể mềm đến không được, kfjoái Cảm liên miên chịu không nổi va chạm mãnh liệt như vậy, lại vẫn không cam lòng yếu thế hỏi lại.

"Nàng nói đi?" Diệu Tịch nhìn nàng thật sâu.

"Thì, chính là thích!" Nàng thở phì phò lớn tiếng nói.

Diệu Tịch cúi đầu hôn lên đôi môi kia, hàm hồ nói: "Nàng cũng biết, ta thích."

Hoan ái mưa rền gió dữ liên tiếp không dứt, nàng run rẩy nức nở, đôi mắt bị nước mắt ngập đầy, mở to cũng không mở ra được, thanh âm Diệu Tịch trầm thấp, nàng nghe không quá rõ ràng.

"Nàng như thế nào ta cũng đều thích, A Đào."

"A... Diệu Tịch... Chậm, chậm một chút... A!..." Thọc vào rút ra quá mức liên tục rốt cuộc khiến nàng chịu không nổi xin tha, nàng nói chuyện đứt quãng, thanh âm mất kiểm soát lúc trầm lúc bổng.

Sau mấy trăm lần thọc vào rút ra, rốt cuộc Diệu Tịch cắn môi nàng tiết ở trong thân thể mềm mại kia, tinh dịch hơi lạnh cùng mật dịch hòa quyện ở bên nhau nhiều quá mức, khiến nàng chịu không nổi nhíu mày khóc lóc thở dốc, nghiệt đỗ ở đàng kia, hoa huyệt toàn là đồ vật dính nhớp, Diệu Tịch lại vẫn không muốn buông tha nàng như vậy.

Mộc Đào vô lực tránh né, tay lại bị hắn gắt gao giữ lấy.

"A Đào, nàng nói không cầu xin ta." Diệu Tịch nhẹ nhàng bật cười, hôn lấy nước mắt nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #1v1#caoh