Chương 63: Váy áo nữ tử

Mộc Đào xuống núi vừa qua buổi trưa, trước hết nàng đi tìm Tiền trang** rút chút ngân phiếu và bạc vụn.

**Tiền trang: Ngân hàng thời xưa

Mấy năm nay nàng vẫn còn tiền gửi, mỗi lần ra cung thì mượn cơ hội đi tìm tiền trang nổi tiếng nhất gửi tiền để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, nàng sớm hay muộn cũng sẽ rời cung, không có khả năng mang tất cả tiền bạc ở trên người, chính là cái gọi tài không lộ ra ngoài, mấy năm nay nàng tích trữ cũng không ít, trong cung được ban thưởng gì nàng đều nghĩ biên pháp bán của cải lấy tiền mặt, ăn mặc cần kiệm cũng tiết kiệm được mấy trăm lượng, đều là tính toán vì một ngày ra cung.

Lần trước nàng xuống núi cùng Diệu Tịch, đã chú ý tới nơi này cũng có Tiền trang Toàn Bảo, chỉ cần có vật làm tin là có thể đổi tiền bạc.

Tiền trang Toàn Bảo này lừng lẫy nổi danh, cơ hồ mỗi trấn lớn đều có một cửa hàng, không chỉ có mua bán gửi tiền, còn cung cấp cho khách nhân không ít phục vụ đặc biệt, tỷ như tìm hiểu tin tức.

Mộc Đào liền tiêu một trăm lượng đi tìm danh y tốt nhất cho Diệu Tịch, một trăm lượng nàng cũng xót lắm, nhưng chỉ cần có thể đổi được tin tức tìm được giải pháp ngược lại cũng đáng.

Nàng còn tiêu thêm 10 lượng bạc ở chỗ này nhờ người truyền lại tin tức. Địa chỉ nàng đưa cho Diệu Tịch chính là nơi này, lần trước nàng cũng chú ý tới thị trấn bên cạnh có rất nhiều tòa nhà trống, để ý giá cả, cũng không đắt, đợi nàng tìm người thuê sẽ lưu lại tin tức ở Tiền trang Toàn Bảo, Diệu Tịch sẽ có thể biết nơi đặt chân của nàng.

Số tiền còn dư nàng tính toán mở cửa hàng bắt đầu buôn bán.

Trước nay nàng không nói với Diệu Tịch dự tính của nàng, hết thảy đều là lưu ý từ lần đó nàng xuống núi.

Cũng không phải cố tình giấu giếm, chỉ là thói quen, nàng lưu lại át chủ bài tất nhiên là tính toán cho bản thân, lăn lê bò lết trong cung nhiều năm như vậy, theo lợi tránh hại đã sớm khắc vào trong xương cốt.

Đây là cuộc sống của mình nàng, nàng không cần nói thẳng ra cho ai.

Rất mau nàng đã đi tìm tòa nhà kia, tòa nhà đó là nhờ người ở quản lý, hàng năm chủ nhân không ở, giá cũng không tồi, Mộc Đào lập tức thoải mái ký khế ước thuê ngay tòa nhà này.

Vô cùng mệt, nhưng hiện tại cảm xúc nàng tăng vọt, lập tức muốn tới tiệm vải chọn chút váy áo nữ tử mua chút trang sức.

Nhiều năm như vậy, nàng chưa từng có cơ hội mặc qua những váy áo tinh xảo phức tạp, mang những trang sức độc đáo xinh đẹp đó, ngày ngày đều là trang phục thái giám, tốt nhất cũng chỉ là nam trang mặc khi ra cung.

Lần này nàng phải chọn thật nhiều mới được, nàng tùy ý mua một chiếc mũ có rèm che để giấu dung mạo, lại bước vào tiệm vải.

Nàng nhìn rất nhiều váy áo, màu sắc rực rỡ đơn giản đều có, nàng chọn ngay ba bốn bộ váy rồi bảo chủ quán gói lại. Lúc này trong tiệm cơ hồ không có khách, chủ quán là một nữ tử thẳng thắn, thấy bộ dạng nàng che mặt, lại ra tay mua nhiều váy áo như vậy, lập tức lôi kéo nàng nói nhỏ: "Lại là nữ giả nam trang ra trộm chơi, sợ bị người trong nhà tóm được?"

Mộc Đào nhất thời không phản ứng kịp, đáp ngay: "Đúng vậy đúng vậy."

Bà chủ lập tức lôi kéo nàng đi vào một gian phòng khác ở trong tiệm, nói: "Vậy cô nương ngươi lại xem mấy bộ này đi, đây là váy áo loại mới của tiệm, khác với loại thường lưu hành bên ngoài."

Váy bên trong gian phòng này quả thực càng thêm tinh xảo, nàng liếc mắt một cái đã nhìn trúng bộ váy lụa tuyết vân triền chi, tơ lụa màu lam ánh bạc, chỉ bạc dệt thành hoa quỳnh sinh động như thật, từng đóa hoa lớn lấp lánh trên làn váy, cực kỳ xinh đẹp.

Hai mắt Mộc Đào rực sáng, bà chủ cầm một bộ váy lụa đưa về phía nàng cười nói: "Cô nương cẩn thận nhìn một cái, cái váy tím màu hoa anh thảo lưu yên phi hoa này chắc cô nương cũng thích."

Thật là đẹp mắt. Mấy cái váy Mộc Đào tùy ý chọn tức khắc không quá vừa ý nữa, quyết đoán ngẩng đầu nói: "Vậy phiền bà chủ lấy hai cái này theo kích cỡ của ta, mấy bộ lúc nãy lấy 2 cái là được."

Bà chủ trả lời một tiếng, còn tiếp tục dẫn nàng vào bên trong, Mộc Đào nghĩ hẳn là loại váy áo cao quý nào đó, vừa vào cửa mới phát hiện đều là áo yếm nữ tử, lúc này Mộc Đào mới có chút cứng đờ.

Từ trước đến nay nàng đều là mặc bọc ngực tự chế thật dày, kỳ thật vẫn chưa mặc yếm bao giờ.

Thật ra bà chủ rất hào phóng, nhiệt tình kéo nàng đi xem: "Cô nương đến nhìn đi, cũng đều là đồ mới lạ tinh xảo, hiện nay các cô nương đều yêu thích, cô nhìn một cái, cái màu tím đậu khấu này bán được nhiều nhất đó."

Mộc Đào căng da đầu cầm lên nhìn nhìn, mặt trong xác thật vô cùng mềm mại, chỉ là đai lưng quá thanh mảnh luôn cảm giác giật một cái sẽ đứt, cánh hoa mẫu đơn trước mặt lại được thêu không tồi, nàng lập tức chú ý tới cách thêu theo bản năng, bà chủ lại lấy ra một cái yếm ngọc hồng hoa sen cho nàng nhìn. Nàng cũng ngượng ngùng lại xem, nhìn nhìn lung tung, bà chủ lại gói cho nàng.

Hôm nay bà chủ không có khách mấy, thật vất vả nghênh đón một vị khách quý, dùng mọi kỹ năng chiêu đãi, vừa vui rạo rực gói đồ cho nàng, vừa lôi kéo Mộc Đào tán gẫu.

Mộc Đào vô tình nhìn thấy bản vẽ đa dạng trên quầy, liền thuận miệng hỏi hỏi.

"Mấy cái này, đều là kiểu dáng được mua từ chỗ các tú nương, cửa hàng chúng ta đều mua từ bên ngoài để thêm chút mẫu mã, lại cho người nhanh chóng làm ra, có khi cũng mua đồ thêu sẵn, đều chọn loại tốt, các cô nương đều thích đẹp, nhiều tiệm vải như vậy, không làm ra đồ đa dạng đặc biệt thì nào có người mua, cô nương nói có phải hay không?"

Mộc Đào liên tục hùa theo, trong lòng suy tư, phương pháp thêu thùa cơ bản nàng học được từ chỗ Thượng Y Cục là kế thừa từ trong cung, trăm triệu không thể tuồn ra ngoài, người có mắt nhìn thấy được, nàng sẽ lập tức lộ tẩy. Nhưng đi theo Vân ma ma lâu như vậy, nàng cũng từng thấy không ít sản phẩm thêu tiến cống từ Ba Thục Tô Châu, cũng nghe Vân ma ma dạy dỗ những nhóm nữ nhân dệt vải đi kết hợp các phương pháp thêu thùa ở khắp nơi, nàng cũng thông thạo một vài kỹ thuật hàng thêu Tô Châu và hàng thêu Thục, đến lúc đó nghiên cứu một chút hẳn là không thành vấn đề.

Chủ yếu là đa dạng, chỉ dùng để cung cấp thêm chút hình thức, đồ vật trong cung đều là tốt nhất, váy áo dân gian đa dạng này đó tuy là mới mẻ, cũng kém hơn so với hoa phục các nương nương trong cung, nàng thường chạy tới Thượng Y Cục, mỗi ngày nhìn các tỷ tỷ dệt vải biến hóa các dạng mới như thế nào, mưa dầm thấm đất thật ra lại có chút ý tưởng.

Lúc này cũng không mất một cơ hội kiếm tiền, nàng âm thầm nhớ kỹ, tiếp nhận đồ vật rồi lập tức rời cửa hàng.

Bên ngoài còn bán son phấn, chỉ là hiện nay nàng ôm một đống đồ lớn, thật sự là không có biện pháp cầm, rất lưu luyến mà nhìn thoáng qua, chủ quán là người nhanh nhạy, lập tức đi lên giúp nàng giữ đồ, hỏi: "Lang quân muốn mua cái gì?"

Cái này không nghĩ mua cũng sẽ mua rồi. Nàng lập tức nhìn nhìn, chọn mấy cái trâm ngọc cài đầu, lại mua lược ngọc lưu li, đảo mắt lại nhìn thấy hộp phấn mặt xinh xắn, hộp nhỏ trong suốt, mùi hương phấn bên trong là hương hoa quả, hết sức ngọt thanh, ngửi mỗi cái đều không giống nhau, nàng không nhịn được lại chọn vài cái.

Chủ quán vô cùng vui mừng, hôm nay là ngày khai trương cuối cùng, may chính mình tinh mắt, vừa gói đồ, lại giúp Mộc Đào nhét vào túi đo.ng váy áo của nàng cho tiện lấy, vừa cười nói: "Ánh mắt lang quân thật tốt, người trong lòng thật có phúc phần, đa tạ lang quân, đi thong thả."

Mộc Đào cười cười tiếp nhận, vui mừng về nhà.

Nàng mới vừa về nhà nghỉ ngơi một chút, đổ ly trà một hơi uống xong, đã gấp không chờ nổi đi thay quần áo.

Nàng lăn qua lộn lại nhìn hồi lâu những váy áo đó, bộ hoa sen tâm y hơi mỏng cũng thật là đẹp mắt, quần áo nữ tử thật tinh xảo, nàng sở sờ vô cùng yêu thích. Rốt cuộc nàng không cần lại trốn trốn tránh tránh làm thái giám giả, có thể đường đường chính chính trang điểm như nữ tử bình thường.

Nàng mặc vào từng tầng bộ váy tơ lụa lưu yên phức tạp, ngồi ở trước gương chải búi tóc rủ xuống cho chính mình, dùng dây cột tóc màu hồng ở trên bàn, đeo trâm bạc bươm bướm đuổi hoa, dùng phấn trang điểm, cẩn thận thoa lên mặt. Nàng nhìn nhìn bộ dáng trong gương, rất là vừa lòng đứng dậy, không nhịn được lại dạo qua một vòng.

Váy này thật là xinh đẹp. Không biết nàng đã cảm thán mấy lần rồi.

Mộc Đào xuống núi vừa qua buổi trưa, trước hết nàng đi tìm Tiền trang** rút chút ngân phiếu và bạc vụn.

**Tiền trang: Ngân hàng thời xưa

Mấy năm nay nàng vẫn còn tiền gửi, mỗi lần ra cung thì mượn cơ hội đi tìm tiền trang nổi tiếng nhất gửi tiền để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, nàng sớm hay muộn cũng sẽ rời cung, không có khả năng mang tất cả tiền bạc ở trên người, chính là cái gọi tài không lộ ra ngoài, mấy năm nay nàng tích trữ cũng không ít, trong cung được ban thưởng gì nàng đều nghĩ biên pháp bán của cải lấy tiền mặt, ăn mặc cần kiệm cũng tiết kiệm được mấy trăm lượng, đều là tính toán vì một ngày ra cung.

Lần trước nàng xuống núi cùng Diệu Tịch, đã chú ý tới nơi này cũng có Tiền trang Toàn Bảo, chỉ cần có vật làm tin là có thể đổi tiền bạc.

Tiền trang Toàn Bảo này lừng lẫy nổi danh, cơ hồ mỗi trấn lớn đều có một cửa hàng, không chỉ có mua bán gửi tiền, còn cung cấp cho khách nhân không ít phục vụ đặc biệt, tỷ như tìm hiểu tin tức.

Mộc Đào liền tiêu một trăm lượng đi tìm danh y tốt nhất cho Diệu Tịch, một trăm lượng nàng cũng xót lắm, nhưng chỉ cần có thể đổi được tin tức tìm được giải pháp ngược lại cũng đáng.

Nàng còn tiêu thêm 10 lượng bạc ở chỗ này nhờ người truyền lại tin tức. Địa chỉ nàng đưa cho Diệu Tịch chính là nơi này, lần trước nàng cũng chú ý tới thị trấn bên cạnh có rất nhiều tòa nhà trống, để ý giá cả, cũng không đắt, đợi nàng tìm người thuê sẽ lưu lại tin tức ở Tiền trang Toàn Bảo, Diệu Tịch sẽ có thể biết nơi đặt chân của nàng.

Số tiền còn dư nàng tính toán mở cửa hàng bắt đầu buôn bán.

Trước nay nàng không nói với Diệu Tịch dự tính của nàng, hết thảy đều là lưu ý từ lần đó nàng xuống núi.

Cũng không phải cố tình giấu giếm, chỉ là thói quen, nàng lưu lại át chủ bài tất nhiên là tính toán cho bản thân, lăn lê bò lết trong cung nhiều năm như vậy, theo lợi tránh hại đã sớm khắc vào trong xương cốt.

Đây là cuộc sống của mình nàng, nàng không cần nói thẳng ra cho ai.

Rất mau nàng đã đi tìm tòa nhà kia, tòa nhà đó là nhờ người ở quản lý, hàng năm chủ nhân không ở, giá cũng không tồi, Mộc Đào lập tức thoải mái ký khế ước thuê ngay tòa nhà này.

Vô cùng mệt, nhưng hiện tại cảm xúc nàng tăng vọt, lập tức muốn tới tiệm vải chọn chút váy áo nữ tử mua chút trang sức.

Nhiều năm như vậy, nàng chưa từng có cơ hội mặc qua những váy áo tinh xảo phức tạp, mang những trang sức độc đáo xinh đẹp đó, ngày ngày đều là trang phục thái giám, tốt nhất cũng chỉ là nam trang mặc khi ra cung.

Lần này nàng phải chọn thật nhiều mới được, nàng tùy ý mua một chiếc mũ có rèm che để giấu dung mạo, lại bước vào tiệm vải.

Nàng nhìn rất nhiều váy áo, màu sắc rực rỡ đơn giản đều có, nàng chọn ngay ba bốn bộ váy rồi bảo chủ quán gói lại. Lúc này trong tiệm cơ hồ không có khách, chủ quán là một nữ tử thẳng thắn, thấy bộ dạng nàng che mặt, lại ra tay mua nhiều váy áo như vậy, lập tức lôi kéo nàng nói nhỏ: "Lại là nữ giả nam trang ra trộm chơi, sợ bị người trong nhà tóm được?"

Mộc Đào nhất thời không phản ứng kịp, đáp ngay: "Đúng vậy đúng vậy."

Bà chủ lập tức lôi kéo nàng đi vào một gian phòng khác ở trong tiệm, nói: "Vậy cô nương ngươi lại xem mấy bộ này đi, đây là váy áo loại mới của tiệm, khác với loại thường lưu hành bên ngoài."

Váy bên trong gian phòng này quả thực càng thêm tinh xảo, nàng liếc mắt một cái đã nhìn trúng bộ váy lụa tuyết vân triền chi, tơ lụa màu lam ánh bạc, chỉ bạc dệt thành hoa quỳnh sinh động như thật, từng đóa hoa lớn lấp lánh trên làn váy, cực kỳ xinh đẹp.

Hai mắt Mộc Đào rực sáng, bà chủ cầm một bộ váy lụa đưa về phía nàng cười nói: "Cô nương cẩn thận nhìn một cái, cái váy tím màu hoa anh thảo lưu yên phi hoa này chắc cô nương cũng thích."

Thật là đẹp mắt. Mấy cái váy Mộc Đào tùy ý chọn tức khắc không quá vừa ý nữa, quyết đoán ngẩng đầu nói: "Vậy phiền bà chủ lấy hai cái này theo kích cỡ của ta, mấy bộ lúc nãy lấy 2 cái là được."

Bà chủ trả lời một tiếng, còn tiếp tục dẫn nàng vào bên trong, Mộc Đào nghĩ hẳn là loại váy áo cao quý nào đó, vừa vào cửa mới phát hiện đều là áo yếm nữ tử, lúc này Mộc Đào mới có chút cứng đờ.

Từ trước đến nay nàng đều là mặc bọc ngực tự chế thật dày, kỳ thật vẫn chưa mặc yếm bao giờ.

Thật ra bà chủ rất hào phóng, nhiệt tình kéo nàng đi xem: "Cô nương đến nhìn đi, cũng đều là đồ mới lạ tinh xảo, hiện nay các cô nương đều yêu thích, cô nhìn một cái, cái màu tím đậu khấu này bán được nhiều nhất đó."

Mộc Đào căng da đầu cầm lên nhìn nhìn, mặt trong xác thật vô cùng mềm mại, chỉ là đai lưng quá thanh mảnh luôn cảm giác giật một cái sẽ đứt, cánh hoa mẫu đơn trước mặt lại được thêu không tồi, nàng lập tức chú ý tới cách thêu theo bản năng, bà chủ lại lấy ra một cái yếm ngọc hồng hoa sen cho nàng nhìn. Nàng cũng ngượng ngùng lại xem, nhìn nhìn lung tung, bà chủ lại gói cho nàng.

Hôm nay bà chủ không có khách mấy, thật vất vả nghênh đón một vị khách quý, dùng mọi kỹ năng chiêu đãi, vừa vui rạo rực gói đồ cho nàng, vừa lôi kéo Mộc Đào tán gẫu.

Mộc Đào vô tình nhìn thấy bản vẽ đa dạng trên quầy, liền thuận miệng hỏi hỏi.

"Mấy cái này, đều là kiểu dáng được mua từ chỗ các tú nương, cửa hàng chúng ta đều mua từ bên ngoài để thêm chút mẫu mã, lại cho người nhanh chóng làm ra, có khi cũng mua đồ thêu sẵn, đều chọn loại tốt, các cô nương đều thích đẹp, nhiều tiệm vải như vậy, không làm ra đồ đa dạng đặc biệt thì nào có người mua, cô nương nói có phải hay không?"

Mộc Đào liên tục hùa theo, trong lòng suy tư, phương pháp thêu thùa cơ bản nàng học được từ chỗ Thượng Y Cục là kế thừa từ trong cung, trăm triệu không thể tuồn ra ngoài, người có mắt nhìn thấy được, nàng sẽ lập tức lộ tẩy. Nhưng đi theo Vân ma ma lâu như vậy, nàng cũng từng thấy không ít sản phẩm thêu tiến cống từ Ba Thục Tô Châu, cũng nghe Vân ma ma dạy dỗ những nhóm nữ nhân dệt vải đi kết hợp các phương pháp thêu thùa ở khắp nơi, nàng cũng thông thạo một vài kỹ thuật hàng thêu Tô Châu và hàng thêu Thục, đến lúc đó nghiên cứu một chút hẳn là không thành vấn đề.

Chủ yếu là đa dạng, chỉ dùng để cung cấp thêm chút hình thức, đồ vật trong cung đều là tốt nhất, váy áo dân gian đa dạng này đó tuy là mới mẻ, cũng kém hơn so với hoa phục các nương nương trong cung, nàng thường chạy tới Thượng Y Cục, mỗi ngày nhìn các tỷ tỷ dệt vải biến hóa các dạng mới như thế nào, mưa dầm thấm đất thật ra lại có chút ý tưởng.

Lúc này cũng không mất một cơ hội kiếm tiền, nàng âm thầm nhớ kỹ, tiếp nhận đồ vật rồi lập tức rời cửa hàng.

Bên ngoài còn bán son phấn, chỉ là hiện nay nàng ôm một đống đồ lớn, thật sự là không có biện pháp cầm, rất lưu luyến mà nhìn thoáng qua, chủ quán là người nhanh nhạy, lập tức đi lên giúp nàng giữ đồ, hỏi: "Lang quân muốn mua cái gì?"

Cái này không nghĩ mua cũng sẽ mua rồi. Nàng lập tức nhìn nhìn, chọn mấy cái trâm ngọc cài đầu, lại mua lược ngọc lưu li, đảo mắt lại nhìn thấy hộp phấn mặt xinh xắn, hộp nhỏ trong suốt, mùi hương phấn bên trong là hương hoa quả, hết sức ngọt thanh, ngửi mỗi cái đều không giống nhau, nàng không nhịn được lại chọn vài cái.

Chủ quán vô cùng vui mừng, hôm nay là ngày khai trương cuối cùng, may chính mình tinh mắt, vừa gói đồ, lại giúp Mộc Đào nhét vào túi đo.ng váy áo của nàng cho tiện lấy, vừa cười nói: "Ánh mắt lang quân thật tốt, người trong lòng thật có phúc phần, đa tạ lang quân, đi thong thả."

Mộc Đào cười cười tiếp nhận, vui mừng về nhà.

Nàng mới vừa về nhà nghỉ ngơi một chút, đổ ly trà một hơi uống xong, đã gấp không chờ nổi đi thay quần áo.

Nàng lăn qua lộn lại nhìn hồi lâu những váy áo đó, bộ hoa sen tâm y hơi mỏng cũng thật là đẹp mắt, quần áo nữ tử thật tinh xảo, nàng sở sờ vô cùng yêu thích. Rốt cuộc nàng không cần lại trốn trốn tránh tránh làm thái giám giả, có thể đường đường chính chính trang điểm như nữ tử bình thường.

Nàng mặc vào từng tầng bộ váy tơ lụa lưu yên phức tạp, ngồi ở trước gương chải búi tóc rủ xuống cho chính mình, dùng dây cột tóc màu hồng ở trên bàn, đeo trâm bạc bươm bướm đuổi hoa, dùng phấn trang điểm, cẩn thận thoa lên mặt. Nàng nhìn nhìn bộ dáng trong gương, rất là vừa lòng đứng dậy, không nhịn được lại dạo qua một vòng.

Váy này thật là xinh đẹp. Không biết nàng đã cảm thán mấy lần rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #1v1#caoh