❋ 60. Kịch liệt (h)
❋ 60. Kịch liệt (h)
Editor: Lemon
Hoắc Vân Dung thật sự là một đường đều đem mặt giấu trong ngực Phù Quang, một chút cũng không dám ngẩng đầu, lại là xấu hổ lại là bực tức, quả thực không hiểu tại sao hắn phải đưa mình tới những chỗ như này, tối nay vừa mới sinh ra chút tình ý suýt nữa là bị tiếng kêu dâm đãng trong tòa lâu này làm cho mất hết.
Lên lầu, nô bộ dẫn người tới cửa phòng liền thức thời nhanh chóng lui ra, Phù Quang nhấc chân đá văng cửa phòng, ba bước cũng làm hai bước đi đến mép giường, đem Hoắc Vân Dung đặt ở trên giường, ngay sau đó liền cúi người đè ép lên.
Hoắc Vân Dung còn chưa tới kịp phát tác cũng đã bị hôn đến mơ màng, cả người đều bắt đầu nóng lên, ngơ ngẩn mà nhìn mặt hắn gần trong gang tấc, tức giận gì đó đều quên sạch hết.
Phù Quang ngậm môi nàng mút vào, một mặt cách quần áo xoa bóp eo nhỏ, ngựa quen đường cũ mà thò tay vào váy, sờ đến tiểu huyệt non mềm ướt nóng, lòng bàn tay vuốt ve thịt mềm chung quanh, đợi cho tiểu huyệt chảy ra một ít dâm thủy liền gấp không chờ nổi mà cho ngón tay vào.
Lưỡi mềm bị hắn ngậm trong miệng hút đến tấm tắc, nàng không tự chủ được mà ngẩng cổ, hai chân cầm lòng không đậu mở rộng ra, lắc mông giống như đang đón ý hùa theo vuốt ve, tiểu huyệt đối dị vật xâm lấn sớm đã quen thuộc, huyệt thịt dường như nhận chủ ngậm lấy hai ngón tay nhiệt tình nuốt hút.
Hai cơ thể nóng hổi dính sát nhau không có một tia khe hở, chân tâm bị sờ đến phảng phất muốn nổi lửa, Hoắc Vân Dung bất lực mà ôm cổ Phù Quang, hàm hồ mà hô một tiếng “Nóng”.
Giây tiếp theo liền cảm giác trước ngực lạnh lẽo, là Phù Quang cởi xiêm y cho nàng.
Hai vú tuyết trắng nở nang nháy mắt lỏa lồ trước mắt, không có một chỗ che đậy, đầu vú kiều diễm ướt át sung huyết dựng đứng, giống hai quả thù du run run rẩy rẩy mà đứng thẳng trên đỉnh nhũ thịt.
Phù Quang nhìn đến dục hỏa thiêu cháy, máu toàn thân dồn xuống bụng dưới, hai ngón tay rút ra khỏi huyệt ướt đẫm nước, thay thế chính là dương vật thô to đã sớm cứng đến muốn nổ tung, bẻ chân nàng ra thấp eo hạ ngay của huyệt, hung hăng cắm vào.
“A —— đau, đừng……” Hoắc Vân Dung ngửa đầu kêu đau, sắc mặt trắng bệch, mày nhíu chặt, trên trán đổ mồ hôi lạnh, mặc kệ làm bao nhiêu lần chỗ đó của nàng vẫn luôn không thể dễ dàng cất chứa được một cây đại đồ vật thô dài như vậy, mỗi lần tiến vào đều phải đau một hồi.
Cũng may Phù Quang đối với thân thể nàng cũng đã sớm rõ như lòng bàn tay, cố nén dục vọng muốn cắm điên cuồng, sờ đến giữa hai chân nàng tìm đến hoa hạch mềm như bôngnhẹ nhàng xoa nắn, giọng trầm khàn: “ Dung Nhi ngoan, một lát là hết đau ngay.”
Xoa đến khi cục thịt bột chậm rãi sung huyết cứng lên, mày Hoắc Vân Dung cũng dần dần giãn ra, thần sắc lại trở nên mê loạn, dâm thịt phấn nộn bắt đầu không an phận mà quấn lấy thô căn hơi hơi mút vào, nàng khó chịu vặn eo, thấp giọng nỉ non: “Ư, nóng quá, khó chịu……”
Phù Quang nhất thời bị mút đến gân cốt mềm nhũn, suýt nữa bắn tinh, vội vàng bắt lấy eo nàng điên cuồng ra vào, mỗi một lần vừa mạnh lại vừa sâu, cơ hồ muốn đem nàng thọc thủng.
“A a a, sâu quá, nhẹ, nhẹ chút, ưm……” Hoắc Vân Dung bị cắm đến cơ thể lắc lư, hai luồng nhũ thịt non mềm tuyết trắng lay động, trong bụng bị dương cụ đỉnh đến vừa tê vừa trướng, hai mắt bị khoái cảm mãnh liệt làm cho rơi lệ.
Hai chân trắng nõn thon dài vô lực treo trên hông hắn, theo động tác hắn thẳng tiến lắc qua lắc lại, Phù Quang một tay bắt lấy đùi nàng, một tay kiềm eo, ôm nàng ngồi dậy.
“A……” Hoắc Vân Dung ngưỡng cổ, trên người nóng đến ra một tầng mồ hôi mỏng, tư thế thay đổi làm nhục hành đi vào càng sâu, căng ra vách tường chặt khít thẳng tắp tiến vào cửa tử cung kiều nộn, quy đầu ở bên trong tử cung hung hăng nghiền nát.
Giao hợp quá mức kịch liệt thô bạo làm cả người nàng phát run, bất lực mà ngồi dậy, run run trốn vào lòng ngực hắn cũng đang chảy mồ hôi đầm đìa, ôm lấy cổ hắn, khuôn mặt nhỏ dán lên hõm cổ giống như một con thú nhỏ nức nở rên rỉ.
Phù Quang từ dưới lên trên mà cắm huyệt nàng, ôm cơ thể nhỏ nhắn đẫm mồ hôi, bị tư thái thuận theo của nàng câu dẫn đến hưng phấn không thôi, trong ngực phảng phất được một dòng nước ấm tràn đầy, vui sướng thỏa mãn nói không nên lời.
Hắn dịu dàng liếm nước mắt trên mặt nàng, vật dưới háng vừa hung ác lại mãnh liệt, môi lưỡi mềm nhẹ dán trên má nàng nhẹ nhàng cọ xát, đem nước mắt chậm rãi liếm láp sạch sẽ, “Dung Nhi……”
Hoắc Vân Dung ngẩng mặt, hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn hắn, trong mông lung nhìn thấy ánh mắt đối phương nóng cháy mãnh liệt, trong lòng chợt lại dâng lên cảm giác kỳ lạ làm nàng hoảng loạn thất thố, tê tê dại dại, nóng đến muốn nổ tung
Cửa tử cung bị cắm đến tê dại, nộn huyệt bị cọ nóng rát, giống một con suối nhỏ phụt phụt phun nước ra bên ngoài mạo, đem hạ thân hai người tưới đến nước sốt đầm đìa.
“A……” Bụng dưới nóng như là bọc một ngọn lửa, dâng lên một trận khoái cảm kịch liệt lan tràn khắp người, thân thể nàng nháy mắt căng thẳng, ngón tay nắm chặt cánh tay rắn chắc của Phù Quang, huyệt thịt run rẩy nuốt hút nhục hành, ngẩng cổ giương miệng từng ngụm từng ngụm mà thở dốc.
Phù Quang mò đến rước ngực nàng bắt lấy nhũ thịt mạnh mẽ xoa bóp, cúi đầu ngậm cần cổ thon dài nhẹ nhàng gặm cắn liếm láp, dưới háng cắm đến càng thêm hung ác, cơ hồ muốn bóp gãy eo nàng, hai viên tinh hoàn no trướng chứa đầy tinh dịch vỗ trên cửa huyệt sưng đỏ, phát ra tiếng vang bạch bạch.
Một lát sau, Hoắc Vân Dung ngẩng cao cổ hét lên một tiếng, đầu ngón tay véo cánh tay hắn, cả người run rẩy phun ra một cổ dâm thủy trơn trượt, Phù Quang bắt lấy eo nàng nhấn mạnh vào hông hắn một cái, dương vật chen vào cửa tủ cung đồng thời bắn ra một đợt nùng tinh nóng bỏng.
φ(≧ω≦*)♪ φ(≧ω≦*)♪ φ(≧ω≦*)♪
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top