❋ 29. Thao huyệt (h)

❋ 29. Thao huyệt (h)
Editor: Lemon

Tay Phù Quang luồn vào tóc nàng, lòng bàn tay đè cái gáy, cúi đầu liếm đi nước mắt rơi trên má, đầu lưỡi nóng bỏng đảo qua gương mặt ửng đỏ, chậm rãi trượt xuống hôn lên cái miệng nhỏ khẻ nhếch.

Đôi tay trắng nõn của Hoắc Vân Dung quấn trên cổ Phù Quang, ngửa đầu, hai mắt nửa nhắm, môi lưỡi bị hút đến tê dại, âm đế cũng bị chọc đến nóng cháy khó nhịn, trên dưới đồng loạt chảy nước, sung sướng đến thần hồn điên đảo.

Phù Quang nắm dương vật ở chân tâm nàng chọc  lung tung, đem khối thịt non chọc đến vừa mềm vừa ướt, nhân lúc nàng ý loạn tình mê lặng lẽ đem quy đầu cực đại đẩy vào cửa huyệt.

Hoắc Vân Dung hồn nhiên không biết, bị hôn đến mềm nhũn, gắt gao ôm chặt lấy cổ Phù Quang, một đầu tóc đen đến eo tản ra sau lưng, theo động tác của nàng nhộn nhạo không thôi, hai luồng tuyết nhũ ép trước ngực hắn, ép tới thay đổi hình, tràn ra hay bên.

Quy đầu Phù Quang dán trên cửa huyệt qua lại nghiền nát, đem dâm thủy xung quanh cửa huyệt đánh  ra một vòng bọt mép, sau đó theo cửa huyệt  lúc đóng lúc mở chậm rãi chen vào.

“Đừng, đau quá ——” vừa mới chen vào quy đầu Hoắc Vân Dung đã chịu không nổi, trong mắt nháy mắt chứa đầy nước mắt, lắc mông muốn trốn.

Phù Quang sao có thể để nàng trốn, tiểu huyệt vừa nóng vừa mềm, đêm qua mới vừa thao mở nhưng lúc này đường đi vẫn chặt khít như lúc ban đầu, còn chảy nước, giống một cái miệng nhỏ cắn quy đầu không bỏ, một trận khoái cảm mãnh liệt theo xương sống lan tràn khắp người, sung sướng đến trước mắt hắn biến thành màu đen, hắn vịn chặt eo nhỏ  Hoắc Vân Dung, hung hăng nhấn một cái, nháy mắt cắm vào hơn phân nửa!

“A a a ——” Hoắc Vân Dung đau đến thét chói tai, thân thể giống như bị một lưỡi dao sắc bén bổ thành hai nửa, nước mắt to như hạt đậu xuống rớt, trên trán đổ mồ hôi lạnh, bụng nhỏ nóng rát, động cũng không dám động, đến hít thở cũng cảm thấy đau nhức.

Mặt nàng trắng bệch, dáng vẻ cắn môi yên lặng rơi lệ thật sự làm người ta đau lòng, Phù Quang tức khắc sinh lòng áy náy, cúi đầu liếm đi nước mắt của nàng, thấp giọng nói: “Thực xin lỗi……”

Hoắc Vân Dung đau đến thần trí đều có chút tan rã, mắt rưng rưng, khóc thành tiếng cũng không dám, nghe vậy bỗng nhiên hé miệng, hung hăng cắn xuống đầu vai Phù Quang.

Một ngụm  này cắn vừa mạnh vừa sâu, đợi đến lúc nếm được mùi máu tươi mới chậm rãi buông ra, ghé vào ngực Phù Quang yên lặng rơi lệ, nước mắt nóng hổi tất cả dừng  trên ngực hắn, một mảnh ướt át.

Phù Quang tâm sinh thương tiếc, sờ sờ đầu nàng, giọng khàn khàn: “Không đau, Dung Nhi thích cắn thì cứ cắn, dù cắn xuống một miếng thịt cũng không sao……”

Sau đó nâng mặt nàng lên, cùng nhau hôn môi, ngón tay thăm dò vào giữa hai chân nàng, sờ được âm đế  liền nhẹ nhàng xoa bóp, Hoắc Vân Dung có chút kháng cự, cố tình không dám nhúc nhích, đẩy hắn không được chỉ đành phải thừa nhận.

Một lát sau, nàng bị sờ đến thoải mái, lại híp mắt nhỏ giọng rên rỉ, huyệt ấm áp, đã không còn đau như vừa rồi, “Ưm……”

Phù Quang nhận thấy được huyệt thịt dần dần trở nên mềm xốp, nắm eo nàng chậm rãi động.

Cây côn thịt của hắn vừa thô vừa dài, huyệt nàng vừa chặt lại hẹp, nhất thời cắm không đến cuối, chỉ có thể từng chút từng chút chậm rãi ma sát, một tấc một tấc tiến vào trong.

Nhưng huyệt nàng thật sự quá thoải mái, nhục bích chặt khít non mềm theo hô hấp hơi hơi co rút lại, hút lấy côn thịt lớn, quả thực làm người dục tiên dục tử, cắn răng cọ không bao lâu, hắn liền có chút nhịn không được, đem nàng đặt trên mặt đất, bóp eo liền bắt đầu không quan tâm mà cắm vào sâu bên trong.

Hoắc Vân Dung bị cọ đến tê dại, mới thoải mái không bao lâu nơi sâu trong  tiểu huyệt đã bị thọc mở, nóng rát, lại bắt đầu đau, nàng nước mắt lưng tròng giãy giụa đấm đá lung tung khắp người Phù Quang “Đi ra ngoài, đi ra ngoài……”

Chỉ là nàng bị cắm đến không sức lực, lực đạo mềm như bông, nện trên người Phù Quang cũng không bằng cào ngứa, nhưng thật ra lại gia tăng thêm lạc thú.

Phù Quang thở phì phò, đại khai đại hợp mà thọc vào rút ra, bắt lấy nắm tay nàng đưa tới bên miệng hôn một cái, dị thường hưng phấn: “Tiểu huyệt Dung Nhi thật chặt, thật biết hút, chả trách nhân gian đều nói chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu……”

Hoắc Vân Dung chưa từng nghe qua mấy lời lang thang này, tự nhiên không biết ý trong đó, nhưng cũng mơ màng biết không phải lời gì hay ho, đôi mắt nhìn không thấy, tay cũng bị giữ chặt, liền nhấc chân đá loạn, chỉ là hiện tại nàng  bị Phù Quang đè ở dưới thân, đương nhiên đá không trúng, ngược lại còn đem côn thịt đáng ghét nuốt vào càng sâu.

Không biết bị chọc tới rồi nơi nào, cơ thể Hoắc Vân Dung mềm nhũn, bỗng nhiên xoắn chặt nhục huyệt, phun ra một cổ dâm thủy, một trận khoái cảm khác thường ở trong cơ thể nàng nổ tung, như đốm lửa thiêu cháy cả thảo nguyên, “A ——”

“Hóa ra là chỗ này……” Phù Quang lại hung hăng đâm vào chỗ kia vài cái, Hoắc Vân Dung liền mềm đến nửa phần sức lực chống cự cũng không có, cả người run rẩy, một đôi chân dài không còn sức lực cuốn lấy eo Phù Quang, ôm hắn yêu kiều rên rỉ: “Ư, a, thật thoải mái……”

Phù Quang bắt lấy đùi nàng, cắm xuống một cái thật mạnh, Hoắc Vân Dung lại thoải mái dâm đãng kêu một tiếng, huyệt thịt mềm mại đầy nước kẹp lấy hắn không bỏ, hắn bị hút đến sảng khoái không thôi, thấp giọng cười một tiếng, “Cắn thật chặt, hóa ra Dung Nhi cũng rất thích làm chuyện này……”

Hoắc Vân Dung bị cắm đến thần hồn điên đảo, hai mắt đẫm lệ mê ly, sao còn nghe ra ý trêu đùa trong lời hắn nói, cầm lòng không đậu mà đĩnh eo đón ý nói hùa hắn cắm làm, “Nóng quá, tiến vào, a, sâu thêm chút nữa, ……”

Biểu tình vừa xinh đẹp vừa quyến rũ, Phù Quang xem đến trong mắt bốc hỏa, đem hai đùi nàng áp xuống một bên, từ trên xuống dưới nhanh chóng cắm, dương vật vừa thô vừa dài, nhiều lần đều đỉnh đến khối tao thịt của nàng, hai viên tinh hoàn no trướng theo động tác nặng nề mà đánh lên cánh mông, thịt non tuyết trắng bị đánh đến sưng đỏ không chịu nổi.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong động chỉ còn lại tiếng thở dốc thô nặng cùng tiếng thao huyệt phụt phụt, hai người làm đến đổ mồ hôi đầm đìa, triền miên ôm nhau, hôn môi sờ nhũ.

Phù Quang ôm Hoắc Vân Dung trở mình, hai người trên dưới điên đảo, Hoắc Vân Dung cưỡi trên dương vật hắn, đem nhục côn nuốt đến càng sâu, Phù Quang hít sâu một hơi, nắm eo nàng từ dưới hướng lên trên cắm huyệt, làm đến bạch bạch rung động, dâm thủy không ngừng chảy ra bên ngoài, đem lông mu hắn tưới đến càng thêm đen bóng nồng đậm.

Như thế làm trong chốc lát, Hoắc Vân Dung liền ngồi không yên, vòng eo đau xót, mềm như bông mà ghé vào người hắn bất động.

Phù Quang lại vô cùng sung sức, ôm eo nàng không biết mệt mỏi mà tiếp tục làm, mông tuyết trắng bị đâm cho thịt lãng cuồn cuộn, huyệt thịt bị cắm đến vừa hồng vừa sưng, mở ra hai bên.

Không biết qua bao lâu, Hoắc Vân Dung hỗn độn mà cảm giác bụng nhỏ nóng lên, gan bàn chân tê ngứa, khắp người giống như có vô số con kiến đang bò, cả người ngứa ngáy tê dại, Phù Quang còn trong huyệt nàng lung tung va chạm, nàng cuộn tròn ngón chân, không biết làm sao mà ôm chặt Phù Quang, lại là thống khổ lại là sung sướng, nghẹn ngào khóc nói: “Không cần……” Trong lòng cũng không biết là không cần cái gì.

Phù Quang lại tâm như gương sáng, tàn nhẫn cắm vài cái, kề bên tai nàng nhỏ giọng nói: “Dung Nhi còn nhớ ý chính của phương pháp song tu không, lúc ta tiết ra dương tinh Dung Nhi cần phải kẹp chặt, đừng để chảy ra ngoài, nếu không lần này chúng ta tu luyện sẽ giảm tác dụng……”

Hoắc Vân Dung mờ mịt chớp chớp mắt, bị thao lộng đến dục tiên dục tử, đã quên mất chuyện  song tu, lúc này nghe Phù Quang một lần nữa nhắc tới mới bừng tỉnh nhớ ra tại sao mình lại cùng hắn lăn lộn tới bước này.

Nàng xấu hổ đến cả người nóng lên, nhục huyệt một trận co chặt, cần cổ thon dài ngẩng cao, bụng nhỏ trắng nõn bằng phẳng kịch liệt phập phồng, bắp đùi co rút, lại phun ra một cổ dâm dịch tới.

Phù Quang nắm eo nàng  tàn nhẫn cắm vài cái, dương cụ nháy mắt bành trướng đến mức tận cùng, cắm đến chỗ sâu bên  trong thở gấp bắn ra một lượng lớn nùng tinh nóng bỏng.

“A ——” Hoắc Vân Dung bị nóng đến cả người run run, ánh mắt tan rã, theo bản năng mà xoắn chặt huyệt thịt, sợ tinh dịch từ huyệt nàng chảy ra.

——————

Tác giả có lời muốn nói:
Trong tiểu thuyết tinh dịch đều nóng bỏng, tinh dịch không nóng thì thật nhàm chán (˵¯͒〰¯͒˵)

Động vật họ mèo lúc  bắn tinh thời hình như là có gai ngược, nhưng Dung Dung lúc này mới vừa mới vừa khai trai, trước khoan viết hoa hòe loè loẹt, chờ thao khai rồi nói sau

(。◕ˇ∀ˇ◕)(。◕ˇ∀ˇ◕)(。◕ˇ∀ˇ◕)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top