Chương 3

Chương 3: Đ!t thầy giáo cũ

Con cặc nóng hổi của Tần Binh như một thanh sắt nung đỏ, ra ra vào vào trong lỗ đít tôi. Tuy rằng đã là đêm cuối thu lạnh lẽo, nhưng chẳng mấy chốc, mồ hôi trên người tôi và Tần Binh đã túa ra như tắm hơi, để lại những vệt mờ mờ trên cơ thể bẩn thỉu, lâu ngày chưa được tắm rửa của chúng tôi. 

Tôi cố gắng nhớ lại những tháng ngày ở bên Tần Binh, nhớ lại lần đầu tiên tôi gặp cậu nhóc đến từ Đông Bắc này ở trường quân đội, khi ấy, cậu ta mới mười sáu tuổi, còn chưa cao đến vai tôi… Nhưng nỗ lực dùng ký ức để tê liệt bản thân của tôi đã thất bại. Cơn đau nhói do con cặc đâm vào lỗ đít liên tục kéo tôi về thực tại, sợi dây xích và những chiếc khuyên trên người kêu rủng roảng theo nhịp địt của Tần Binh. Lỗ đít tôi thì nóng rát, như muốn rách toạc đến nơi. Tất cả những điều này đều nhắc nhở tôi một cách đau đớn rằng cậu học trò nhỏ ngày nào, cậu chiến sĩ nhỏ mỗi lần thi đấu quân sự giành giải nhất đều mời tôi uống rượu, cậu nhóc mỗi lần về quê ăn tết đều mua đặc sản cho tôi, giờ đây đang dùng thứ tượng trưng cho bản lĩnh đàn ông của cậu ta để thông đít tôi. 

Dần dần, cảm giác căng tức trong ruột truyền đến con cặc bị trói chặt của tôi một chút khoái cảm, tôi dường như cũng thích cái cảm giác tê dại mỗi khi đầu khấc bự chảng của Tần Binh cọ vào tuyến tiền liệt. Tôi khẽ rên rỉ, cơ thể vô thức phối hợp theo nhịp địt của cậu ta, rướn háng ưỡn mông về phía trước. 

Tần Binh nhanh chóng nhận ra cái mông cứng như đá của tôi đang đu theo, cơ vòng siết chặt, co bóp, đóng mở, bao bọc lấy con cặc nóng bỏng của mình. Cậu ta hơi ngạc nhiên nhìn tôi - ánh mắt chạm phải ánh mắt vừa xấu hổ vừa có chút khao khát của tôi. Tần Binh nhìn thấy lỗ sáo trên đầu khấc bị nối với khuyên đáy chậu của tôi đã hé mở, một giọt dịch dâm sáng long lanh chảy ra, lấp lánh dưới ánh đèn. Cậu ta dường như đã hiểu ra điều gì, tốc độ địt càng lúc càng nhanh.

Bỗng nhiên, tôi cảm thấy trống rỗng, thì ra Văn Tiêu đã rút con cặc đang đâm sâu vào người tôi ra. Hắn ta vừa chậm rãi miết lấy dịch nhầy gần lỗ sáo của tôi, vừa hỏi: “Bị địt sướng không, đồ chó?”

“Sướng… sướng…” Tôi xấu hổ đáp, mặt đỏ bừng, vừa vì nhục nhã, vừa vì khao khát được kích thích tuyến tiền liệt để giải tỏa dục vọng đang bị dồn nén. 

“Mày là con lợn nái nứng lồn đúng không?” Văn Tiêu nói, bôi hết dịch tiền liệt tuyến trên tay lên miệng tôi.

“A—Đúng…”

“Đúng cái gì?” Văn Tiêu vẫn không chịu buông tha, bóp mạnh hai hòn bi của tôi, nói: “Nói to cho ọc trò cưng của mày nghe xem, mày là cái gì?”

“Em là con lợn nái nứng lồn… là con lợn nái thèm cặc…” Tôi xấu hổ hét lớn về phía Tần Binh đang đứng bên cạnh, khiến cho Văn Tiêu cười phá lên. Hắn ta giẫm chân lên ngực tôi, nắm lấy khuyên mũi, nhổ một bãi nước bọt vào mặt tôi, nói: “Đúng, là con lợn đĩ nứng lồn! Mau lên, banh rộng ra nữa! Cầu xin con cặc chó của nó địt mày, dâm lên đi nào.”

Tôi chỉ có thể chống hai tay vào eo, dang rộng hai chân đang bị treo lên, cố gắng phơi bày con cặc bị xích chặt, hai hòn bi và cái lỗ đít đã bị Tần Binh chơi đến đỏ ửng, cầu xin được giao phối bằng cái giọng dâm đãng mà ngay cả chính tôi cũng không thể tin được: “Binh, nhanh lên, xin em… địt nát cái lỗ dâm của tôi.”

Văn Tiêu quay sang nhìn Tần Binh đang đỏ mặt, cười nhạo: “Lớp trưởng, con lợn nái này đã cầu xin mày như vậy rồi kìa. Mau mau dùng cái miệng chó của mày dọn dẹp cái lỗ bẩn thỉu này của nó đi.” Nói xong, hắn ta chỉ vào cái lỗ đang mấp máy phập phồng trước mặt Tần Binh.

Lời nói của Văn Tiêu khiến cho tôi, kẻ đang nằm ngửa mặt lên trời, vô cùng kinh hãi, không biết phải làm sao. Tôi chỉ có thể thở hổn hển, nói với Tần Binh: “Binh… đừng… không được…”

Không biết là vì xấu hổ hay là sợ hãi mà Tần Binh không lập tức làm theo lời Văn Tiêu, cậu ta cúi đầu, cơ ngực và cơ bụng phập phồng, hai chân hơi dang, con cặc khủng vẫn đang cương cứng, run rẩy, chĩa thẳng lên trời như một khẩu đại bác, do dính dịch ruột của tôi nên trông nó càng thêm hứng tình. 

“Sao vậy? Ngại à? Ha ha, hai đứa mày trần truồng, ỉa đái, ăn ngủ cùng nhau lâu như vậy rồi, còn ngại ngùng cái đéo gì nữa…” Văn Tiêu vừa cười đểu, vừa đưa tay ra bóp mạnh vào gốc cặc đang cương cứng của Tần Binh, lắc lắc con cặc khủng, cứng rắn đập cái bụp vào bụng cậu ta.

“… Con cặc chó này cứng chọc thủng trời được luôn rồi, còn ngại? Nhanh lên, liếm lỗ đít cho thằng chó kia, nếu không tao sẽ cột hai hòn bi của mày cho cả năm không được xuất tinh.” Văn Tiêu nắm chặt túi bìu của Tần Binh, đẩy hai hòn bi tròn trịa xuống đáy, sau đó lật ngược lên, dí vào mặt cậu ta, ra tối hậu thư.

Cuối cùng, tôi bất lực nhìn Tần Binh ngồi xổm xuống với vẻ mặt ngày càng cáu kỉnh. Lúc này, chắc hẳn lỗ đít của tôi đang ở ngay trước mặt Tần Binh, thậm chí có thể còn rất gần, bởi vì tôi đã cảm nhận được hơi thở nóng ấm của cậu ta phả vào lỗ dưới. Tôi cố gắng vặn vẹo để tránh né nhưng hai chân bị treo lên, cơ thể thì bị lộn ngược nên không thể nào dùng sức được. Tần Binh dùng hai tay giữ chặt cái mông đang lắc lư của tôi, nhanh chóng áp cái miệng nóng ấm vào lỗ đít tôi. 

Không hề do dự, cái miệng trên lỗ đít tôi bắt đầu mút mạnh. Mỗi lần mút đều kích thích trực tràng nhạy cảm của tôi, khiến cho ruột gan co rút dữ dội. Sự kích thích mãnh liệt khiến cho lỗ đít của tôi mở rộng, đến mức Văn Tiêu cũng phải bước đến gần, cúi đầu xuống, hưng phấn nhìn vào màu đỏ bên trong cái lỗ đang ngày càng mở to của tôi.

“Thò lưỡi vào, liếm ruột trong cho nó!” Văn Tiêu giơ chân trái lên, giẫm lên gáy Tần Binh, lạnh lùng ra lệnh. 

“… Không… đừng… bẩn… a…” Ngay khi Tần Binh bị Văn Tiêu giẫm lên gáy, phải thò đầu lưỡi vào trong lỗ đít của tôi, tiếng ngăn cản của tôi đã biến thành tiếng rên rỉ sung sướng, bất chấp cả xấu hổ, toàn thân run rẩy dữ dội.

Văn Tiêu không cho Tần Binh thời gian để thích nghi, hắn ta liên tục giẫm chân lên đầu cậu ta, khiến cho khuôn mặt của cậu ta cọ xát vào mông tôi, bắt cậu ta dùng sức liếm láp lỗ đít tôi. Thỉnh thoảng, Văn Tiêu cho phép Tần Binh ngẩng lên thở, nhưng phải chép miệng như một đứa trẻ tham ăn, nhấm nháp hương vị trong lỗ đít tôi. Mà mỗi khi Tần Binh chép miệng, ruột gan tôi lại bị bơm đầy không khí, không nhịn được mà phát ra tiếng rắm.

Thịt non trong lỗ đít tôi bị lưỡi của Tần Binh liếm láp, co rút dữ dội, tôi thậm chí còn rên rỉ. 

“Con lợn nái này sắp đẻ kìa há há! Đến lượt con cặc của mày rồi đấy, chó.” Cuối cùng, Văn Tiêu cũng thỏa mãn, hắn ta ra lệnh cho Tần Binh ngẩng đầu lên. Khuôn mặt điển trai của cậu ta đã ướt đẫm mồ hôi và nước bọt.

Tần Binh đứng giữa hai chân dang rộng của tôi, đầu khấc to lớn lại chĩa vào lỗ đít vẫn chưa khép lại của tôi. Cậu ta ủn mạnh một cái, con cặc to tướng liền đâm thẳng vào trong, không chút lưu tình, chạm đến tận cùng của trực tràng. Con cặc cứng như sắt của cậu ta hẩy mạnh lên trên, ra ra vào vào, đâm vào lớp niêm mạc mềm mại, mỏng manh bên trong, âm thanh nhóp nhép vang lên theo mỗi cú nắc mạnh. Túi bìu dính đầy dịch thể do giao hợp tiết ra từ con cặc của cậu ta và lỗ đít của tôi, đập liên tục vào mông tôi, phát ra tiếng bịch bịch.

Tần Binh đột nhiên tăng tốc, xem ra sắp lên đỉnh rồi. Cậu ta rên lên một tiếng, túi bìu nhanh chóng co rút lại, hai hòn bi tròn trịa, to lớn áp sát vào gốc cặc. Tôi cảm nhận được con cặc đang nằm sâu trong trực tràng mình bắt đầu co giật dữ dội. Lỗ đít như có sóng cuộn trào, từng dòng tinh dịch nóng hổi bắn vào thành ruột. Con cặc đã bị cậu ta chơi đến sung huyết của tôi giờ đây cũng giống như khẩu súng đã lên nòng, nhưng do khuyên đầu khấc và khuyên đáy chậu bị khóa chặt nên nó không thể nào cương cứng được. Tôi chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Binh đang nhắm mắt hưởng thụ khoái cảm. 

“Mẹ kiếp, bắn xong rồi thì rút ra, còn muốn làm tổ trong đó à?” Văn Tiêu nhanh chóng ra lệnh cho Tần Binh rút cặc ra khỏi lỗ đít tôi. Khi con cặc khủng kia được rút ra khỏi cái lỗ bị banh rộng đến mức không còn một kẽ hở, âm thanh bụp vang lên như thể nút chai được rút ra khỏi miệng chai. Tần Binh cúi người, hai tay ôm đầu, quỳ dưới chân Văn Tiêu. Con cặc của cậu ta vẫn cương cứng, khẽ rung lên, lỗ sáo rỉ dịch nhầy…

Văn Tiêu tháo còng chân cho tôi, khiến cho phần thân dưới của tôi rơi bịch xuống đất. Hắn ta lại tháo sợi xích nối với khuyên đầu khấc của tôi, sau đó đá vào mông, bắt tôi dang rộng hai chân, ngồi xổm xuống, trải tờ báo vừa đọc dưới lỗ đít tôi, rồi đứng dậy, lạnh lùng ra lệnh: “Cúi đầu xuống, nhìn vào cái lỗ bẩn thỉu của mày, rặn hết số tinh dịch người ta đút cho mày ra tờ báo.”

Tôi trần truồng, dang rộng hai chân, ngồi xổm trước mặt hai cậu học trò cũ, cúi đầu, nhìn cái lỗ đít bị lộn ngược ra ngoài, đang từ từ rặn ra dòng chất lỏng màu vàng trắng từ giữa hai háng trần trụi. Theo lệnh của Văn Tiêu, tất cả tinh dịch và phân  đều được thải ra tờ báo trên mặt đất. Bỗng nhiên, như sét đánh ngang tai, tôi xấu hổ nhận ra rằng ở giữa tờ báo là một bức ảnh một người phụ nữ tiều tụy, đó chính là vị hôn thê của tôi - em Linh. Khuôn mặt quen thuộc của em ấy đang bị dòng dịch nhầy chảy ra từ lỗ đít tôi làm bẩn, nhơ nhuốc đi. 

Tôi vốn muốn kết hôn với người con gái trong bức ảnh này, vậy mà bây giờ, tôi - vị hôn phu của cô ấy - lại trần truồng như súc vật, ngồi banh lỗ đít, rặn đống tinh dịch của gã đàn ông khác lên ảnh của cô ấy. Nỗi nhục nhã tột cùng như tước đoạt nốt chút nhân phẩm cuối cùng trong lòng tôi. Tôi chết lặng ra đó, tinh dịch trong lỗ đít đã gần như được thải hết, cơ vòng co bóp do không khí còn sót lại trong ruột khi bị Tần Binh địt, tạo thành những bọt khí, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rắm. Nhưng bây giờ, tôi chẳng còn cảm thấy xấu hổ vì những điều này nữa, chẳng còn gì là tôi không dám làm nữa.

Văn Tiêu lấy tay chấm vào tinh dịch tôi vừa ỉa ra, sau đó thọc vào miệng Tần Binh. “Mùi vị thế nào?” “…” Tần Binh đỏ mặt, im lặng. Văn Tiêu tát cậu ta một cái: “Mày câm à? Nói, nước cặc của mày mùi vị thế nào?” “… Hơi tanh.” Tần Binh run rẩy đáp, nhưng cổ họng buồn nôn khiến cho cậu ta ho sặc sụa.

“Chó chết, chơi cả thầy của mày rồi mà còn làm bộ tốt lành cái mẹ gì.” Văn Tiêu chửi rủa, đứng dậy, lấy ngón tay dính tinh dịch chùi vào đầu vú của Tần Binh, sau đó nhổ một bãi nước bọt vào giữa trán cậu ta, vừa nhìn nước bọt chảy xuống mũi cậu ta, vừa nói: “Thè lưỡi liếm sạch nước cặc của mày đi, sau đó đút cho con lợn kia. Nhớ cho kỹ, đây là phần thưởng của ông đây.” 

Tần Binh chỉ đành cúi xuống đất, liếm sạch tinh dịch tôi vừa ỉa ra trên tờ báo. Khi lưỡi cậu ta từ từ đưa thứ dịch nhầy màu vàng trắng kia vào miệng, tôi lại nhìn thấy khuôn mặt tiều tụy, đẫm nước mắt của Nguyễn Linh trên tờ báo. Tôi là vị hôn phu của người con gái đáng thương này, cũng từng là một người lính từng oai phong lẫm liệt, vậy mà giờ đây tôi chẳng là gì cả, thậm chí còn không phải là con người. Tôi không thể làm gì, chỉ có thể quỳ bò, há miệng chờ Tần Binh chậm rãi mớm tinh dịch trong miệng vào, sau đó đau đớn nuốt xuống. Cùng với tinh dịch có mùi lỗ đít của Tần Binh bị nuốt xuống là những giọt nước mắt của kẻ đã đánh mất tư cách làm người. 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top