1

Vẫn như thường lệ, Kim Gyuvin luôn là người dậy sớm và sang gọi Han Yujin đi học. Anh biết, nếu không có anh sang gọi thì con thỏ béo này nhất định sẽ kì kèo với mẹ đến chừng nào muộn học mới cuống cuồng lên. Han Yujin ấy, học thì giỏi nhưng mắc cái tật ngủ nướng không sửa được.

Kim Gyuvin sẽ không nói là do con thỏ béo này hay thức đêm cày phim hoạt hình đâu. Bởi nếu nói ra, Yujin sẽ bị mẹ mắng, có khi còn bị mẹ cấm không cho ăn thạch đào nữa ấy chứ. Mà thỏ béo không được ăn thạch đào sẽ rất buồn, khi ấy Kim Gyuvin sẽ phải dỗ thỏ mà không được chọc ghẹo thỏ nữa. Mà dỗ thỏ béo Han Yujin thì khó ơi là khó. Nhưng khó với ai thôi chứ chẳng có gì làm khó được Kim Gyuvin. Chẳng qua là anh không muốn nhìn thỏ béo buồn thôi.

- Hôm qua cậu lại thức đêm cày phim nữa à?

- Ừm...

- Tớ đã bảo là phải đi ngủ sớm rồi, sao cậu không nghe lời vậy?

- Nhưng mà phim hay lắm á!

- Hay thì cũng phải để hôm sau xem, thức đến 3 giờ sáng cày phim, giờ thỏ biến thành gấu trúc rồi kia kìa.

Gyuvin chỉ giữ bí mật cho Yujin với mẹ em thôi chứ mắng em thay mẹ thì anh vẫn phải mắng cho em chừa cái tật. Nhưng mà xem có ai như Yujin không, bị mắng mà vẫn nhìn Gyuvin cười hì hì được. Con thỏ béo này là mê trai quá mức cho phép rồi.

- Còn cười được à? Có tin tớ mách mẹ cậu không?

- Thôi mà, Gyuvin thương tớ mà đúng không?

Yujin ôm lấy cánh tay Gyuvin mà lắc lắc, hai mắt thỏ long lanh nhìn anh. Gyuvin đến bất lực với em, anh chẳng thể làm gì khi Yujin cứ nhìn mình với ánh mắt như thế này.

- Chẳng thèm thương con thỏ béo nhà cậu!

- Tớ không phải thỏ béo, mới sụt 2 cân rồi...ấy không phải...

Yujin nhận thấy mình lỡ miệng nên vội lấy tay che lại. Có một chuyện mà Yujin chưa nói đó là Gyuvin cực kì nhạy cảm với cân nặng của Yujin. Có lần Yujin học đến mức sụt tận 5 cân, Gyuvin đã mắng cho em một trận, lại còn dành suốt một tuần để chăm em béo lên. Hay gọi thỏ béo để trêu Yujin thế thôi chứ ngoài hai má phúng phính ra thì người Yujin nhẹ lắm. Con trai cao mét tám mà nhẹ như Yujin thực sự không thể chấp nhận được.

Mặc dù Yujin đã nhanh tay bịt miệng mình lại nhưng việc em sụt 2 cân lại đúng lúc lọt rõ từng chữ vào tai Gyuvin làm anh phải cau mày nhìn em một cái.

Thôi xong rồi, Yujin lại chuẩn bị bị Gyuvin mắng cho rồi.

- Đồ con thỏ nhà cậu, sao nói mãi mà không chịu nghe thế hả? Đã lười ăn lại còn hay thức đêm, cậu muốn tớ mách mẹ cậu lắm đúng không, để mẹ cậu đánh đỏ mông cậu luôn?

- Hong mà, tớ xin lỗi Gyuvin.

- Tớ không có lỗi cho cậu xin. Từ giờ cấm cậu thức khuya cày phim nữa. Sáng tớ sang gọi mà vẫn thấy cậu trùm chăn ngủ là tớ đánh mông cậu thay mẹ cậu đấy nhé!

- Biềt òi mà, Gyuvin đừng giận tớ nha, cũng đừng mắng tớ nữa, tớ sợ...

- Biết sợ thì nghe lời đi, tớ nói được là làm được đấy!

Gyuvin ấn nhẹ đầu Yujin một cái rồi nhanh chóng cả hai cùng nhau đi đến trường.

Đấy, Kim Gyuvin lúc nào cũng chăm sóc Han Yujin như vậy, bảo sao mà Yujin càng ngày càng không mê Gyuvin cho được? Hồi trước bị mắng cho là em sẽ cãi lại anh liền, không thì mặt cũng xị xuống làm bộ tội nghiệp. Giờ thì có con thỏ béo nào đó mê người ta đến mức bị mắng cũng có thể nhe răng ra cười như này đây. Đúng là yêu vào thì thuốc tiên cũng không chữa được căn bệnh kì lạ này.

.

- Gyuvin ơi!

- Ơi!

Tim Yujin chính thức đập loạn khi tiếng "Ơi!" ngọt ngào ấy phát ra từ miệng Gyuvin. Dù đã nghe quá nhiều lần rồi nhưng Yujin vẫn chẳng thể nào kiểm soát nổi nhịp đập của trái tim mình. Em rung động, thực sự rung động chết mất.

Nhưng dù sao thì cũng phải kiềm chế bởi vì Yujin chuẩn bị phải làm một việc cực kì quan trọng mà em đã mất cả đêm để suy nghĩ. Thật ra hôm qua Yujin thức khuya như vậy không phải do em cày phim mà là em nằm suy nghĩ về việc sẽ tỏ tình Gyuvin đến mức không ngủ nổi. Yujin thực sự không thể chịu được nữa rồi, em muốn nói cho Gyuvin biết rằng em thích Gyuvin như thế nào.

- Gyuvin đã thích ai chưa?

Gyuvin nhìn Yujin với vẻ mặt hơi khó hiểu, anh không biết tại sao em lại hỏi như vậy. Yujin bình thường có bao giờ quan tâm đến mấy chuyện tình cảm đâu nhỉ?

Còn chưa kịp đáp lại em, Yujin đã lại nói tiếp.

- Nếu Gyuvin chưa thích ai thì có thể cho tớ cơ hội theo đuổi cậu được không? Tớ thực sự thích Gyuvin lắm, tớ không muốn làm bạn thân với cậu nữa đâu, tớ muốn...muốn làm người yêu Gyuvin cơ.

Yujin nói một tràng ra, còn chưa để Gyuvin đáp lại đã xách mông bỏ chạy mất.

Tại sao ư? Tại vì Yujin đang ngại đỏ hết cả mặt rồi. Em không hiểu sao mình lại có cái cam đảm mà nói ra những lời đó với Gyuvin nữa. Biết thế không nói ra làm gì, bây giờ em chẳng dám đi gặp Gyuvin rồi đây này.

.

- Thỏ béo, đứng lại đó!

Gyuvin đã kịp thời túm được gáy của Yujin trước khi để em chạy biến đi mất.

Con thỏ béo này thực sự chẳng có tí can đảm nào cả. Tỏ tình với người ta xong lại tránh mặt người ta như này, gặp thì liền bỏ chạy, rốt cuộc là có thực sự thích người ta không vậy? Trong đầu Gyuvin chính là đang nghĩ thế đấy.

- Ha...chào...chào Gyuvin nha. Trời...trời đẹp ghê ta!

Yujin ngại đến mức mà nói loạn xạ cả lên, em còn chẳng nhận thức nổi cảnh vật xung quanh như thế nào nữa.

Trời đen xì mà kêu là đẹp, thỏ béo này có vấn đề thật rồi. Gyuvin bất lực mà gõ đầu em một cái.

- Trời sắp mưa đến nơi rồi đẹp cái gì mà đẹp! Sao gặp tớ mà bỏ chạy thế hả?

- Tớ ngại mà...

Yujin cúi đầu, giọng em cũng nhỏ theo nhưng vẫn đủ để Gyuvin có thể nghe thấy.

Gyuvin chẳng đáp lại Yujin mà cứ đứng nhìn em như vậy.

Nhận thấy sự im lặng, Yujin nghĩ Gyuvin đã rời đi rồi nên lúc này em mới ngẩng mặt lên.

Thỏ béo bị bắt rồi!

Hai má em bị đôi bàn tay to lớn của Gyuvin ép lại, trông ngốc ơi là ngốc. Cái môi hồng thì chu lên nói chẳng thành lời. Cái gì mà "yu in ỏ ớ a i à" (Gyuvin bỏ tớ ra đi mà).

Gyuvin nhìn em cười, anh véo nhẹ má em một cái rồi gõ luôn vào trán của em, không quên trách móc.

- Không biết người nào đó có thực sự thích tôi không nữa. Tỏ tình xong lại tránh mặt tôi như tránh tà thế này đây.

- Cậu...cậu...vậy là cậu đồng ý...cho tớ...theo đuổi...đúng...không?

Yujin bị Gyuvin nắm thóp thì mặt đỏ bừng lên nhưng em vẫn cố gắng đáp lại anh dù có hơi ấp úng.

- Thỏ béo nhà cậu thích tớ quá nên bị mất khả năng ngôn ngữ rồi à? Nói rõ lên xem nào!

- CẬU ĐỒNG Ý CHO TỚ THEO ĐUỔI ĐÚNG KHÔNG?

- Được rồi, không cần phải nói to như vậy, tớ nghe mà!

Gyuvin đáng ghét, biết em đang ngại mà vẫn cười được. Trông cợt nhả không cơ chứ? Nhưng vì Yujin thích Gyuvin nên Yujin bỏ qua cho anh, chứ phải người khác là Yujin đấm cho rơi cái bàn nạo rồi. Em có đai đen Taewondo đấy.

- Gyuvin đừng cười nữa, trả lời tớ đi!

- Để xem cậu có theo đuổi được không chứ tớ là khó lắm đấy nhé!

- Thì...thì phải thử mới biết được chứ! Tớ sẽ khiến Gyuvin thích tớ thôi!

- Nhưng mà tớ không thích người hay thức khuya cày phim đâu! Yujin đáng bị loại chưa nhỉ?

- Từ nay tớ sẽ không thứ khuya cày phim.

- Tớ cũng không thích người lười ăn.

- Tớ sẽ không lười ăn nữa!

- Được rồi, vậy tớ sẽ cho cậu một cơ hội. Nhưng nếu tớ phát hiện ra cậu thức khuya hay là lười ăn là cậu sẽ mất luôn cơ hội.

- Biết òi mà!

Vậy là Gyuvin đã đồng ý cho Yujin theo đuổi mình. Không biết thỏ béo này sẽ làm gì để theo đuổi người ta, hi vọng em sẽ không làm mấy cái trò ngốc nghếch. Học thì có thể giỏi chứ mấy chuyện tình cảm như này, Yujin thực sự là lơ ngơ lắm. Đến cả việc em đang bị người nào đó cười sau lưng, em cũng không hay biết.

.

Chiếc mô mừn này tôi sẽ nhớ cả đời ㅠㅠ otp riu quá cả lò mình ơi, tôi chết chìm trong cái vid đấy đến giờ vẫn không dứt ra được 🔥🔥

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top