Cưng Chiều
"Dù mọi người bảo mình làm thì mình cũng không biết làm đâu, nên mình cứ lơ đi thôi. Hồi còn đi học nếu có ai nhắc dây giày mình bị lỏng, mình sẽ chỉ cảm ơn chứ không buộc lại vì mình không biết buộc dây giày. Mình cũng không biết cầm đũa dù đã được chỉ, mình còn không biết làm nhiều thứ, mình không biết đạp xe, hậu đậu hay bị ngã..."
Đúng, em rất hậu đậu, lại có nhiều thứ không biết làm thế nên có đôi lúc em rất tự ti, cho rằng bản thân mình có phải quá yếu ớt không. Cho đến một ngày hắn đến bên em, cho em một cảm giác an toàn, cảm giác được cưng chiều, bản thân em cũng đã dựa dẫm vào hắn rất nhiều. Em có thể cầm tướng em thích đi support, hắn vẫn sẽ tươi cười với em. Em hậu đậu bị ngã cũng sẽ có người đỡ em. Ở bên hắn em chẳng cần phải làm gì cả, được sủng lên được chín tầng mây.
Hôm nay đang đi dạo trước khi về kí túc xá, dây giày của em bị lỏng. Hắn hay quan sát em nên cũng để ý thấy, hắn không nhắc mà trực tiếp bảo em dừng lại rồi cúi xuống buộc một cách tỉ mỉ. Em có chút giật mình rồi cũng thuận theo người kia, chẳng phải việc hắn cưng chiều em là việc quá đỗi bình thường sao
"Bạn Minseok, bạn đứng lại 1 chút nhé?"
"Có chuyện gì hả?"
"Dây giày bạn lỏng rồi, anh buộc lại cho bạn"
"Thật ra bạn không phải làm thế đâu"
"Bạn bé không biết buộc dây giày còn gì, anh có nhắc bạn cũng sẽ lơ lơ cho xong chuyện thôi nên anh buộc luôn. Ngốc ạ, cứ để thế thì dễ bị ngã lắm đấy"
Em mỉm cười, thuận tay xoa đầu hắn như 1 lời khen thưởng, cả hai về kí túc xá cùng nhau.
Hắn cũng biết em cầm đũa rất khó khăn, đũa sắt đồ ăn lại trơn, buổi trưa bạn bé ngồi gắp cả buổi cũng chẳng gắp được miếng thức ăn nào, khó chịu nhăn mặt. Phụng phịu nhai mấy miếng cơm, hắn nhìn thấy thì phì cười, gắp thức ăn cho em, cái vẻ ôn nhu chiều chuộng vẫn không đổi
"Bạn bé muốn ăn gì nữa thì nói cho anh nhé"
Được gắp cho, em mừng rỡ ăn ngay, hai cái má phồng ra trông rất đáng yêu. Vẻ phụng phịu nay cũng không còn nữa vì em biết cách để có thức ăn mà không cần phải gắp rồi
"Minhyung, em muốn ăn cái kia"
"Đây đây"
"Cả cái kia nữa ạ"
"Bạn xem anh là máy gắp thức ăn thật đấy à?"
"Có anh người yêu thật hữu dụng"
Hôm nay đi tàu điện, em bị người ta đụng trúng, vai đập mạnh vào cửa khiến em đau nhói. Thế mà người ta còn quát em, em nói cũng không lại, chỉ uất ức cúi đầu xin lỗi
"Đi đứng kiểu gì đấy? Chắn hết chỗ người ta rồi "
"Tôi xin lỗi ạ"
Về đến trụ sở là em chạy ngay đến phòng hắn, mếu máo bao tủi thân cứ tuôn ra, trông tội lắm cơ
"Vai em bầm tím luôn rồi này"
"Đâu, anh xem nào"
"Người ta còn mắng em, rõ ràng là anh ta đụng trúng em cơ mà"
"Bạn ngồi đấy, anh đi lấy thuốc xoa cho bạn nhá"
"Đau lắm luôn "
"Bạn không nói lại người ta à?"
"Em nói không lại..."
Minhyung nhìn tâm can bị đụng đến bầm tím mà thương, chỉ trách lúc đấy hắn không ở trên tàu để xử cho tên kia một trận. Đợt này đội đến nhà thi đấu bằng tàu, hắn luôn để mắt đến em. Em ngốc đến độ đi lên tàu cũng suýt bị ngã, may là có Minhyung từ đằng sau đỡ lấy eo của em, không ngã ở đấy thì em ngại chết mất, da mặt em vốn mỏng cơ mà. Trên tàu khá đông, người người chen chúc. Khó lắm mới tìm được một chỗ ngồi, hắn liền gọi em đến vì biết bé nhà rất hậu đậu, đứng như thế tàu lắc lư 1 hồi không giữ thăng bằng được là ngã ngay. Thế mà lúc em định ngồi xuống thì có một người đàn ông lại đẩy em rồi tranh chỗ.Em có chút bất mãn, rõ ràng đây là chỗ anh yêu nhường cho em cơ mà
"Này anh, đây là chỗ của tôi cơ mà"
"Ai bảo chỗ của cậu, tàu nhà cậu chắc?"
Hắn từ xa nghe thấy tiếng ồn ào thì chạy đến, thấy bé nhà bị mắng thì sôi máu, muốn tẩn tên kia một trận nhưng bị em ngăn lại nên cũng chỉ dùng võ mồm đuổi hắn đi
"Cút, chỗ này là tôi dành cho em ấy. Cậu mỏi chân đến độ này rồi cơ à?"
Người thì to, lại còn cao, ánh mắt thì sắc lẹm. Người bên kia thật sự bị doạ sợ mà xin lỗi. Thật ra, gấu trong tự nhiên cũng biết săn mồi mà
"Bạn ngồi đi, nước bạn thích này"
"Minhyung"
"Ơi, anh nghe"
" Có bạn thật tốt"
"Thế nên bạn hãy yêu thương anh nhiều lên nhé?"
Đúng, phải yêu thương hắn thật nhiều. Chuyện gì hắn cũng chiều em, cái gì hắn cũng cho em, chỉ cần là điều em muốn hắn đều bất chấp làm cho em. Đấy là điều khiến em rung động, vì sự chân thành này của hắn, liệu có ai làm được điều này với em nữa chứ? Chẳng phải chỉ có mình Lee Minhyung chịu làm điều đó cho em sao? Hôm nay em cầm cả Catlyn đi support, hắn cũng chẳng nói gì, chỉ chiều chuộng bảo em cứ chơi đi
"Em cầm Catlyn support có ổn không?"
"Bạn cứ chơi đi"
Bởi vì ADC của em là Gumayusi nên em có thể pick tướng mà em thích. Bởi vì người yêu của em là Lee Minhyung nên em có thể buông thả bản thân để hắn nuông chiều. Em sợ pháo, có tiếng pháo sẽ lập tức núp sau lưng hắn, không biết hắn có thói quen này bao giờ, phản ứng rất nhanh liền đưa tay ra cho em ôm. Em hay bị ngã, hắn cũng phản xạ rất nhanh mà đỡ em rất nhiều lần. Em tự hỏi rằng sao hắn có thể làm như vậy nhỉ? Phải chăng hắn là thần hộ mệnh của em, luôn xuất hiện những lúc em cần. Có một buổi thi đấu em cảm thấy không khoẻ, hắn cũng là người đầu tiên phát hiện ra và để ý điều này, luôn quan sát em xem em còn ổn hay không, xoa xoa nhẹ bờ vai rồi nhìn em xót xa
"Sao bạn lại nhìn em như thế?"
"Anh muốn biết hiện tại bạn còn ổn không?"
"Em vẫn ổn mà, mỗi một kill em sẽ khỏe thêm một chút, trông cậy vào bạn đấy"
"Tin anh"
Kết thúc trận đấu hắn cũng ân cần đưa em về, quả thật em chẳng có chỗ dựa nào vững chắc hơn hắn. Đôi khi em cũng nghĩ, phải chăng bản thân đã quá dựa dẫm vào hắn, sợ hắn sẽ chê em chẳng biết gì cả, chê em hậu đậu nhạt nhẽo kém cỏi. Thế nhưng không, hắn lúc nào cũng chiều em, thay đổi theo thói quen của em. Em biết rõ rằng, đời này em sẽ phải nương tựa vào Lee Minhyung. Lee Minhyung chính là mặt trời nhỏ của em, cho em tia nắng, sưởi ấm trái tim em
"Có khi nào bạn nghĩ em rất kém cỏi chưa?"
"Sao bạn lại hỏi thế?"
"Vì em cảm thấy vậy, em chẳng biết làm gì cả"
"Nếu bạn biết hết thì vị trí bạn trai của anh chẳng phải sẽ mất chén cơm sao?"
Em phì cười, ở bên hắn bình yên biết bao nhiêu, ấm áp biết bao nhiêu.
"Em giao phó cuộc đời mình cho bạn đấy"
"Anh sẽ làm thật tốt mà, bạn bé tin anh nhé"
"Đúng là có bạn trai tốt thật haa"
"Còn phải nói sao"
"Minhyung"
"Minhyung "
"Có bạn tốt biết bao"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top