Chương 20
_Tinn_
Máu chảy tỏng tỏng xuống bàn tay tôi, len lõi qua khóe mắt của tôi. Tôi nhắm chặt một bên mắt mình ngăn cho máu chảy vào. Khắp người đau nhức ê ẩm đến mức tôi chẳng rướn người thẳng dậy nổi, tôi nghĩ chuyến này bản thân xong đời rồi.
"Này, mày hơi yếu rồi đấy." Sanya đạp chân lên bàn tay của tôi, bàn tay giờ đây trông chẳng còn lành lặn. Đôi giày của nó có đế vừa cứng vừa thô, thành ra bàn tay tôi bị cạ mạnh xuống nền đất gai góc. Những vết xước trên tay bắt đầu rách ra. Tôi chẳng thể ngờ hắn ta lại có thể làm như vậy, đánh đã mạnh lại còn thích dùng kế chơi dơ.
Cơn đau từ lòng bàn tay truyền đến làm tôi khẽ rên vài tiếng. Tôi cố rướn người đứng dậy, cuối cùng vẫn bị Sanya mạnh chân chà đạp. Nó sung sướng khi nhìn tôi như này, cái mặt đẹp nhưng bị điên. Trước đấy tôi phải một mình cân hết đám kia, giờ solo 1v1 với thằng boss nữa ai chơi lại.
*Reng*
Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến bên hông tôi rung một chút. Với tình hình này bản thân tôi còn chẳng nhúc nhích nổi huống chi là nghe điện thoại. Sanya bắt đầu chú ý đến túi quần của tôi, nụ cười nhết mép nhanh chóng hiện lên trên mặt của hắn. Sanya cúi người xuống, kéo khóa túi quần thể dục xuống và lấy ra chiếc điện thoại của tôi.
Hắn nhìn vào màn hình điện thoại, một lúc sau thì ấn nút nghe máy. Quá tùy tiện, ở nhà mẹ mày có dạy mày phép lịch sự tối thiểu không vậy, hay có dạy mà mày lỗ tai cây.
"Alo!" Sanya nó cố tình bật loa ngoài, cố ý muốn để tôi nghe. Giọng nói phát ra từ loa điện thoại có chút quen thuộc, giọng nói ấy khiến thôi có chút hoảng hốt.
"Gun đấy à?" Phắc, sao thằng này lại biết cậu ấy? Tôi mở to mắt nhìn hắn, sự hoảng hốt trên mặt tôi nhất định là hắn thấy rõ. Và chắc vì điều đấy nên Sanya nó cười mất dạy hơn nhiều lần nữa. Lực chân của hắn đạp xuống bàn tay tôi càng trở nên mạnh hơn, tôi đau đến mức, ngóc đầu dậy còn không nổi.
"Mày là ai?" Giọng của Gun nhanh chóng trầm xuống, thái độ có vẻ căng thẳng hơn. Sanya mặt tỉnh bơ, trông hắn có vẻ còn muốn làm nhiều trò hơn nữa. Tôi cảm thấy có chút bất an, tôi sợ hắn sẽ làm gì đó gây hại đến Gun.
"Bồ mày đang ở đây, ở đây một mình với tao." Sanya nói. Mặc dù xong quanh có rất nhiều tên đàn em của hắn, nhưng bây giờ chỉ còn mỗi tôi và hắn tỉnh, thành ra nói vậy vẫn không sai. Thế nhưng trong câu nói ấy có chút gì đó hơi kì mà bản thân tôi không nhận ra.
Lúc này Sanya lại tắt loa điện thoại đi, cố tình không muốn tôi nghe được Gun sẽ nói gì. Tôi càng thêm nghi ngờ hắn sẽ giở trò mất dạy gì đó với Gun, hoặc cũng có thể là cả tôi và Gun. Mặt mày tôi nhăn nhó, vừa vì đau cũng vừa vì bực bội. Tôi ghét bản thân là kẻ thua cuộc, còn bại trận dưới tay của một thằng mới gặp lần đầu. Đáng ghét hơn nữa là Gun có vẻ biết được tôi vừa đánh nhau thua xong.
Một lúc sau tôi thấy Sanya cúp máy, hắn mạnh tay thả chiếc điện thoại của tôi xuống đất. Tên này không thể nhẹ nhàng với tôi dù chỉ một chút, tôi ghét hắn ta.
"Bất tỉnh xíu ha cậu bé." Cậu bé con mẹ mày, tao ít nhất cũng bằng tuổi mày đấy. Tôi tính hả họng chửi hắn, hắn đã mạnh tay dọng vào mặt tôi một cái. Tôi đau đớn như muốn ngất đi, xương mũi tui như sắp vỡ vụn ra. Sanya cười khì khì mấy cái, tay vung lên rồi dọng xuống thêm cái nữa. Và từ lúc đó hai mắt tôi tối thui, tôi bất con mẹ nó tỉnh.
_________
"Tinn...Tinn..." Tôi nghe thấy tiếng gọi từ ai đó, giọng nói hơi ù ù bên tai. Tôi vẫn chưa thấy ai, xung quanh cũng chỉ có một màu tối đen bao trùm. Chuyện gì xảy ra, là ai, Sanya lại đến tìm tôi đập thêm một trận à?
"Tinn tỉnh lại đi, là tao nè!" Ồ lần này nghe quen thuộc hơn rồi, tôi cũng tỉnh táo hơn. Mắt tôi mở ra, lờ mờ nhìn thấy người con trai trước mặt. Là Gun, người yêu của tôi. Chỉ nhìn thấy cậu ta thôi là tôi đã cười tươi rồi. Mặc dù tôi chẳng hiểu sao cậu ấy lại biết tôi ở đây, dù khóe môi đã bầm dập đến mức mở miệng còn không nổi.
Tôi nhìn Gun, nhận ra mắt cậu ta hơi ầng ậng nước. Gun ôm chầm tôi vào lòng, tay nhẹ nhàng vuốt dọc lưng tôi. Tôi không còn đủ sức để nhấc tay lên ôm lấy cậu, chỉ có thể chọt chọt mấy cái vào bụng (mỡ) của cậu.
"Tao bảo mày cẩn thận mà mày lì quá à!" Cậu nói, tay hơi run run khi ôm tôi. Trong từng lời, từng câu nói của Gun tôi có thể dễ dàng nhận ra cậu ta đang cố tỏ ra ổn. Gun muốn gằng giọng xuống như để cảnh cáo tôi, vì tôi quá lì, nhưng thực chất thì với cái bàn tay đang sờ lưng tôi loạn xạ thì tôi đủ hiểu rồi. Tôi chỉ bật cười, lần này thì tôi sai thật, không dám cãi.
"Tao xin lỗi, tao sai rồi." Đúng là tôi nên nghe lời Gun từ ban đầu. Đúng là tôi nên cẩn thận hơn với tên Sanya đó, vì vốn dĩ tôi cũng đánh đấm tài giỏi là bao. Nhưng tôi ghét phải thừa nhận điều đó, đến tận bây giờ mặc dù đã bị đập tơi bời mà tôi vẫn còn lì muốn đánh nhau với hắn nữa.
Gun ngóc đầu dậy không tựa vào vai tôi nữa, đôi mắt long lanh bởi nước mắt đang nhìn chăm chăm tôi. Tôi biết cậu ta đang giận, cậu ta muốn chửi tôi mấy câu, nhưng chắc vì tôi như vậy nên cậu ta không nỡ. Gun đúng là tuyệt vời nhất.
Gun vuốt ngược mái tóc rối bời của tôi, vén lọn tóc ra phía sau tai. Tôi thì vui vẻ để cậu ta muốn làm gì thì làm, ngồi ngay ngắn lên đùi của cậu ta. "Mày hư quá à..." Gun nói nhỏ, tôi thì bật cười. "Tao biết rồi mà." - Tôi vừa cười vừa nói. "Vậy thì hôn tao đi." - Gun vừa than vừa mếu.
Tôi nghe thấy mà đơ cả người, tôi không nghĩ cậu ta tranh thủ đến vậy. Nhưng mà nghe được điều đó lại khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Tôi nhẹ nhàng vén tóc mái của tôi lên bằng cánh tay đau nhức, thêm lên vầng tráng trắng trẻo của cậu.
"Được chứ."
"Chưa..." Gun mặt mày còn nhăn nhó, tôi thì không biết làm sao để cậu ta nguôi giận. Bàn tay mềm mịn của cậu ta từ từ di chuyển đặt lên trên má tôi, đôi mắt di dời xuống dưới. Tôi thoáng giật mình, dường như tôi hiểu được ý cậu ta đang muốn cái gì ở tôi.
Cặp mắt tôi cũng không nhìn vào đôi mắt của cậu nữa, thứ tôi hiện đang nhìn chính là đôi môi đáng yêu của cậu. Cơn ê ẩm khắp người khiến nhịp thở của tôi trở nên gấp gáp, sự quyến rũ của cậu ta làm hai bên má tôi nóng bừng lên.
Đầu của Gun sát gần về phía tôi, tôi nhắm mắt mình lại để đón nhận thứ sắp tới. Cảm nhận sự đụng chạm nhẹ nhàng ở đầu môi, tiếp đến là những cái thơm nhẹ nhàng lên môi tôi. Tôi dần hòa mình theo nhịp điệu của cậu, đáp lại những "lời nói yêu thương" của cậu.
Gun từ từ mạnh bạo hơn, khi hôn tôi cậu cũng bắt đầu lấy hơi nhiều hơn. Gun mút mấy cái quanh môi tôi, trên dưới trong ngoài đều được cậu ta ăn đủ. Chúng tôi dừng lại lấy hơi, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn nhau. Gun mang ánh mắt yêu chiều nhìn tôi, tay dịu dàng nựng má tôi.
Sau những hành động yêu chiều ấy, tôi không biết Gun đã lao vào hôn tôi từ lúc nào. Gun luồn tay ra phía sau đỡ lấy đầu tôi. Cậu ta không kiêng nể tôi đang bị thương, dứt khoát đè người tôi nằm xuống nền đất thô ráp. Tôi không biết cậu ta từng hôn cô nào chưa nhưng kĩ thuật của cậu ta quá đổi điêu luyện.
Tôi có hơi hoảng với sự mạnh bạo của Gun, nhưng tôi cũng không muốn đẩy cậu ta ra, chịu đón nhận cái hôn của cậu. Tôi thích Gun, thích Gun, thích cậu rất rất nhiều!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top