Chương 86+87+88
Gumayusi giữ lấy thắt lưng Keria, cưỡng ép cậu mang về tẩm thất, ném thật mạnh cậu trên giường, đệm giường mềm mại nhẹ nhàng cuốn lấy thân thể Keria, chậm rãi nâng cậu lên.
Phù thủy trưởng thành đứng trước giường, cười hiền hòa, cười khiến Keria run sợ, " Nói đi, em cho rằng em nên nhận trừng phạt như thế nào? Ta đếm tới ba, nếu em không thể trả lời được cách trừng phạt khiến ta vừa lòng, ta sẽ dùng phương thức ta hay dùng phạt em – ta tin rằng, em sẽ không thích chúng."
Gì? Keria choáng váng, phương thức trừng phạt khiến Gumayusi vừa lòng? Vậy hắn chắc chắn sẽ không vừa lòng.
" Một." Gumayusi không đợi Keriasuy ngẫm, lạnh lùng nhổ ra từ đầu tiên.
" Guma!" Keria nhanh trí nhảy xuống giường, ngoan ngoãn đứng trước mặt Gumayusi, mở to đôi mắt xanh lá vô tội, giống như một con nai con đáng yêu. " Ta sai rồi, ta biết sai rồi, lần sau ta không dám nữa, ta thề!" Cậu kiên định giơ tay phải lên, " Ta tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối không làm chuyện gì nguy hiểm nữa!" Hai con ngươi đáng thương dưới hàng lông mi thật dài trộm xem biểu tình của Gumayusi, " Đừng tức giận, được không, Guma?" Cậu nhẹ nhàng tiến vào trong lòng Gumayusi.
Chỉ vài giây như vậy, Gumayusi như ngừng hô hấp, hai tay đưa lên, muốn ôm Keria, nhưng lập tức buông xuống, nhanh chóng mở miệng nói:" Keria, em biết không?"
" Chuyện gì, Guma?" Keria nâng đầu lên, cõi lòng đầy hi vọng, hỏi.
" Sau nhiều lần thất hứa, Keria, lời cam đoan của em đã không thể tin, ta sẽ không dễ dàng tin tưởng." Gumayusi nghiêm nghị nói.
" Hả!" Keria suy sụp cúi đầu.
" Hai."
" Guma!" Keria vươn hai tay, ôm chặt cổ Gumayusi, ánh mắt xinh đẹp tràn ngập dịu dàng, " Guma, ta là Slytherin, ta hy vọng nhà của chúng ta có thể thắng, ngươi cũng hy vọng, đúng không? Bộ dáng James Potter vô cùng đắc ý hôn lên cúp Quidditch cho đến bây giờ ta còn nhớ rõ, như vậy rất đáng giận! Lúc ấy ta liền thề, ta nhất định phải thắng, phải đánh bại hoàn toàn sự kiêu ngạo của James Potter cùng Gryffindor, cho nên, trận đấu hôm nay ta thấy James Potter sắp bắt được trái Snitch, ta thật sự không còn cách nào, nếu ta không làm thế, tiệc chúc mừng hôm nay cũng không diễn ra ở nhà Slytherin, chúng ta sẽ bại sáu lần liên tiếp dưới tay Gryffindor. Guma, ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra! Thực lực của Slytherin mạnh hơn Gryffindor, mỗi lần đều thua là do không đột phá ở thời điểm mấu chốt, ta phát hiện điểm này nên ta phải sửa ngay, sau này các cầu thủ khác cũng như vậy. Hơn nữa...." Cậu mỉm cười ngọt ngào, hai má nhàn nhạt ửng đỏ, bộ dáng ngượng ngùng mang theo vui vẻ, " Bởi vì có ngươi ở đó, ta mới yên tâm mạo hiểm như vậy. Ngươi chắc chắn sẽ không để ta gặp nguy hiểm, đúng không?"
Biết rõ còn hỏi. Trận đấu hôm nay, dưới tình huống nguy cấp như vậy, nếu không có Gumayusi, chắc chắn cậu sẽ làm bạn với James Potter cùng đến nằm ở phòng y tế.
Nhưng vấn đề này đối với Gumayusi mà nói cũng không phải là biết rõ còn hỏi, hắn cố gắng không thay đổi biểu hiện trên mặt, nhưng mà trong mắt khóe miệng vẫn có ý cười. Bất đắc dĩ, hắn ho khan thật mạnh, rốt mới xua tan cảm giác kiêu ngạo. Không thể mắc mưu, không thể mắc mưu, tiểu quỷ gian xảo này muốn nịnh nọt hắn, để hắn đắc ý mà từ bỏ ý định trừng phạt. " Ta không thể không thừa nhận, Keria, lời nói của em rất có sức thuyết phục."
Keria bĩu môi.
" Nhưng vẫn không thể thay đổi ý định của ta. Em không thể nào hiểu rõ khi em liều mình nhảy xuống chổi thì ta có cảm gì – ta không thể nào chịu đựng được đau khổ khi mất đi em, ta tình nguyện ta chết đi cũng phải thấy em còn sống. Bởi vậy ta chắc chắn phải trừng phạt em, có dạy dỗ về sau em mới bớt mạo hiểm một chút."
Keria nghe vậy, tức giận trừng mắt nhìn Gumayusi, hận không thể cắt thịt lột da nam nhân trước mắt, " Ngươi...... Ngươi......" " Ba." Gumayusi không hề thương cảm nhổ ra từ thứ ba.
" Được, như ngươi mong muốn!" Keria tức giận buông tay, đẩy
Gumayusi ra, nhanh chóng rút đũa phép, nhắm ngay chính mình, " Ta dùng lời nguyền tra tấn trừng phạt chính mình! Cru ..."
Đũa phép bị Gumayusi đánh bay, rơi tại góc xa xa.
Keria nâng cằm, cao ngạo nhìn nam nhân, " Để làm gì? Không phải ngươi muốn ta trừng phạt chính mình sao? Ta đã quyết định trừng phạt, sao ngươi còn đánh bay đũa phép của ta?"
Gumayusi nghiến răng ken két, không còn cách nào với Keria, tên gian xảo này thực sự làm hắn tức chết. Không thể làm gì, quên đi, hắn nhận thua.
Tức giận, không cam lòng, hắn ôm Keria, hôn lên đôi môi hồng nhuận đang nở nụ cười vô cùng đắc ý kia.
Keria không kịp phòng bị đứng ngây ngốc, một hồi lâu mới phản ứng, mà khi đó đầu lưỡi Gumayusi đã tiến vào. Cùng Gumayusi hôn nhiều như vậy, Keria rất sợ hãi nụ hôn say mê của Gumayusi, cảm thụ rất tuyệt vời, làm cậu có cảm giác bay bổng như lên trời, nhưng mỗi lần cậu đều bị hôn đến quên hô hấp, cái cảm giác hít thở không thông rất khó chịu. Thật sự là kỳ lạ, tại sao trước kia hôn Ginny mình lại không có cảm giác như vậy chứ? Chẳng lẽ nguyên nhân là do mình không chiếm thế chủ động?
" Ân...... Ngô......" Keria nhẹ nhàng mấp máy môi, tiếng rên rỉ thoát ra, ánh mắt mơ mơ hồ hồ, tựa như phủ một tầng sương mỏng. Tha cho cậu được không, cậu quên mất phải hô hấp thế nào!
Dường như nghe được tiếng oán giận của cậu, Gumayusi buông tha, đôi môi hiện lên nụ cười giảo hoạt. Keria tức giận trừng hắn, nhưng cái mũi và cái miệng còn lo hít thở không khí, không có thời gian biểu đạt tâm trạng bất mãn.
Nhưng không chờ cậu điều hòa hô hấp xong, đã bị Gumayusi áp trên giường, trong nháy mắt quần áo không cánh mà bay, không có quần áo cậu càng dễ dàng cảm nhận được dục vọng cứng rắn giữa hai chân Gumayusi.
" Không...... A......" Cậu vừa định cự tuyệt, Gumayusi lại hàm trụ vành tai của cậu, cảm giác tê dạigiống như điện lưu khiến cả người cậu mềm nhũn, tiếng kháng nghị thốt ra cũng trở nên mềm mại, lộ ra vài phân kiều mỵ, vài phân xuân tình, nghe vào tai người có tâm chính là dục vọng không thể kiềm chế được nữa.
" Bảo bối, giọng của em thật dễ nghe." Gumayusi nói không rõ, liếm vành tai trắng noãn nho nhỏ, mỗi một lần khẽ liếm thân thể Keria lại run rẩy một trận, bắt đầu nức nở.
"Gu......ma......" Keria gọi đứt quãng, hai chân thon dài trắng nõn cuốn lấy thắt lưng Gumayusi, khó chịu ma sát. " Đừng...... Đừng.....Đừng ở chỗ này, Đừng......" Cậu khát vọng được Gumayusi đụng chạm, đi xuống một chút, xuống chút nữa.
Gumayusi theo tiếng nức nở bắt đầu hôn xuống, cái cổ trắng noãn nhẵn nhụi, xương quai xanh gợi cảm mê người, mỗi một lần tiếp xúc đều làm Keria hưng phấn rung động, thất thanh thét lên.
Gumayusi vô cùng vừa lòng, sự mẫn cảm của tiểu Keria vượt qua tưởng tượng của hắn, đủ để thỏa mãn khát vọng của hắn.
Khi môi Gumayusi chạm đến hai điểm đỏ tươi giữa bộ ngực tuyết trắng, Keria rốt cục nhịn không được khóc ra, nước mắt trong suốt theo khóe mặt rơi xuống ga giường, lặng lẽ thấm ướt một mảnh. Nhứng ngón tay mảnh khảnh nắm chặt lấy ga giường, muốn ức chế tiếng rên rỉ thoát ra nơi cổ họng khiến cậu bối rối, nhưng hàm răng nam nhân cắn lên hai điểm nho nhỏ, một tay quá có kỹ xảo ma sát, Keria thất bại, khóc nức nở gọi tên Gumayusi, tiếng gọi ngọt ngào như kẹo, như tiếng kêu nũng nịu của mèo nhỏ, nói rõ khát vọng sâu nhất trong lòng, thúc giục nam nhân thực hiện động tác tiếp theo.
Được ủng hộ, Gumayusi tiếp tục xuống phía dưới, thắt lưng mềm dẻo, chân dài trắng mịn, ngón chân khéo léo, mỗi một phần, đều để lại bằng chứng kích tình. Keria càng nức nở, không ngừng vặn vẹo thắt lưng, hấp dẫn giống như bạch xà. Cậu không nói ra được yêu cầu sâu trong lòng, mà Gumayusi còn giả vờ như không rõ, Keria khó chịu đến chết mất.
Vì giải thoát dục vọng đang kích động toàn thân, Keria cắn môi, ngồi dậy chuẩn bị tự mình làm, lại bị Gumayusi lấy tay chế trụ, " Bảo bối, không thể, đây là vinh dự của ta."
Keria nhịn không được thét lên:" Ngươi không muốn làm mà!" Cậu tự mình làm cũng không được sao?
" A?" Gumayusi ra vẻ kinh ngạc khiêu mi, " Ta không định không làm, bởi vì Keria không nói muốn, cho nên ta mới không dám......"
Hai mắt Keria hồng hồng, hai má hồng hồng, làn da giống như ngà voi nhàn nhạt ửng đỏ. Cậu thật muốn đánh tên chết tiệt trước mắt, hắc ác độc đùa giỡn cậu, nhưng thân thể bị gây sức ép không có một chút sức lực, ngay cả trừng mắt cũng biến thành ngượng ngùng quyến rũ, xuân ý dạt dào.
Biết không thể thay đổi được bản chất ác tới cực điểm của người này, Keria khẽ quay đầu đi, dời ánh mắt xấu hổ, giọng nói nho nhỏ còn lộ ra kích tình, " Guma, Cho ta...... Làm ta...... Xin cho ta......." Làm ơn, đừng có ép buộc cậu nữa!
Hoàn toàn chiếm thế thượng phong, Gumayusi tuân theo mệnh lệnh của Keria, hàm trụ phân thân nhếch cao trên đỉnh còn chảy ra chất lỏng trong suốt, Keria thở gấp, mềm nhũn, thân thể chống đỡ không được ngã xuống giường, theo kỹ thuật cao siêu của Gumayusi mà bay bổng. Đầu óc trống rỗng, chỉ cảm thấy thế giới trước mắt trắng xóa, cậu như bay trên mây, cảm giác duy nhất là đầu lưỡi của nam nhân, linh hoạt giống như rắn, liếm lộng ma sát, đưa cậu đến thiên đường.
Sau cao trào Keria vô lực ngã trên giường, thở gấp, mái tóc đen đầy mồ hôi, khóe mặt còn lộ vẻ phong tình sau giao hoan. Gumayusi tách hai chân cậu ra, ngón trỏ tiến vào khe hở hẹp dài mềm mại, chen vào hậu huyệt, tiến hành bước chuẩn bị cuối cùng.
Keria muốn ngăn cản, cậu chưa nhận tình cảm của Gumayusi, giữa hai người còn nhiều việc chưa giải quyết, cậu vẫn chưa nghĩ thông suốt, hiện tại hai người lại thân cận thân thể. Nhưng mà ngay cả một ngón tay cậu cũng không muốn động, lâu lắm không làm, động tác ác liệt lại kích tình của Gumayusi khiến cậu tiêu hao thể lực từng chút từng chút một, lúc này cậu tâm có thừa mà lực không đủ.
Có lẽ, thuận theo tự nhiên cũng tốt, việc gì cũng có biện pháp giải quyết, Keria tự an ủi mình. Ngón tay Gumayusi tiến vào càng sâu, Keria càng nâng cao cái cằm, thắt lưng tạo thành độ cong như thiên nga duyên dáng.
Sau đó, cậu thấy một đôi mắt màu hổ phách.
Hedwig đứng phía trên Keria, nghiêng đầu, không rõ chủ nhân của nó cùng nam nhân thường xuyên dùng thức ăn mới nhất cho cú lấy lòng nó dây dưa một chỗ làm gì.
Keria tỉnh táo lại, một chân đá trên vai Gumayusi, giọng nói run run, " Tránh ra, có người đưa thư đến cho ta." Nói xong, dùng chút khí lực cuối cùng kéo ga giường, phủ lên người mình.
Gumayusi thở dài trong lòng, cơ hội bị mất! Lần này không thừa dịp Keria còn có chút áy náy mà làm tới, lần sau không biết đến lúc nào mới có cơ hội.
Đều là do con cú này không có mắt nhìn! Gumayusi hận không thể lập tức đem Hedwig chặt nhỏ nấu canh, vừa hận mình sao không nhanh hơn còn muốn chậm rãi nhấm nháp. Lần sau nhất định phải đóng hết tất cả các cửa, hơn nữa không được kéo dài thời gian đùa giỡn!
" Tắm trước một chút rồi xem, được không? Sau trận Quidditch em vẫn chưa tắm rửa." Mùi mồ hôi nhàn nhàn kỳ thật càng thêm kích tình, Gumayusi nghĩ.
Keria đồng ý, Gumayusi ôm Keria vào phòng tắm tẩy rửa. Lợi dụng sờ soạng là có, nhưng không được nhiều, điều này càng khiến Gumayusi đấm ngực dậm chân, cáu giận không thôi.
" Thư của ai? Muốn làm cái gì?" Thấy Keria xem bức thư thì vẻ mặt vui vẻ lại có chút buồn bã, Gumayusi suy nghĩ rất nhiều, vì thế có chút ghen tuông hỏi.
Keria đưa lưng về phía Gumayusi mặc quần áo, bởi vì Gumayusi không chịu rời khỏi phòng, nên cậu tức giận không thèm nói. Mặc quần áo, xóa đi dấu hôn khắp người, Keria cưỡi Tia Chớp, hung hăng trừng mắt nhìn Gumayusi, " Đi hẹn hò với nữ thần trong mộng!"
Cho dù biết Keria nói giỡn trả thù hắn, Gumayusi vẫn cầm lấy bức thư Keria đặt ở đầu giường, cẩn thận xem. Là thư của Lily Evans, muốn cùng Keria nói chuyện về James Potter.
Một cô bé cùng một cậu bé nói chuyện về một cậu bé khác?
Gumayusi cho rằng mình cũng cần nói chuyện với Keria.
Keria đúng hẹn đi đến tháp thiên văn, Lily đã chờ ở đó, gió nhẹ thổi bay mái tóc dài màu đỏ, ánh mắt xanh lá tràn ngập hơi thở mùa hè. Keria cảm thấy mẹ của mình là cô gái đẹp nhất trên thế giới.
" Thực xin lỗi, quấy rầy tiệc chúc mừng của cậu." Lily cảm thấy có lỗi, nói. Tiệc mừng của Gryffindor cũng thường diễn ra suốt đêm, cô đoán rằng Slytherin ăn mừng sau năm năm thất bại nên cũng không kém nhiều lắm. Hiện tại mới là 4 giờ chiều, tiệc chúc mừng vừa mới bắt đầu.
Keria kỳ thật rất cảm kích Lily, nếu không phải cô gửi thư đến thì lúc này cậu đang cùng Gumayusi trên giường, cậu cũng không biết hôm sau nên ở chung với Gumayusi thế nào, phát sinh chuyện này quá sớm sẽ quấy nhiễu suy nghĩ và cuộc sống của cậu. " Không, thư của cậu đến rất đúng lúc." Lily nghi hoặc ngẩng đầu, nhưng Keria cũng không nói nhiều với cô, chuyển sang đề tài mà Lily định trao đổi, " Cậu muốn hỏi tớ về chuyện gì của James? Tớ thật sự không cố ý làm cậu ấy ngã xuống chổi bay, lúc ấy tớ cũng vừa mới ổn định tinh thần, hơn nữa nóng lòng cho trọng tài xem trái Snitch để chứng minh thắng lợi của Slytherin, tớ không hề nhìn thấy cậu ấy, cho nên......" Cậu buồn rầu vò vò đầu, có phải là có chút biện hộ cho bản thân không? Nói không chừng là Gumayusi cố ý...... Vì thế cậu nhanh chóng bổ sung, " Tuy quan hệ giữa tớ và James không phải bạn bè thân thiết, nhưng tớ cũng không giống như trước kia khiến cho quan hệ này trở nên căng thẳng, trận đấu đã chấm dứt, tớ tuyệt đối không làm chuyện gì hèn hạ." Nói xong cậu lo lắng nhìn về phía Lily, không muốn mẹ của mình xem mình là kẻ hèn hạ, kết thúc trận đấu còn đánh lén đối thủ.
Lily đồng ý gật đầu, " Tớ biết cậu không cố ý. Cậu luôn luôn tốt bụng, chính trực, tớ tin rằng cậu không phải là hạng người trận đấu kết thúc rồi còn đánh lén đối thủ."
------oOo------
Tôi biết các pà đang nghĩ gì nha :)))
Bật đèn lên tối thui tối mù sao mà viết
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top