Chương 244+245+246+247+248+249+250

Keria nóng lòng chạy lên lầu, tới thẳng phòng trẻ con, dùng sức đẩy cửa ra, thấy Gumayusi ngồi ở sofa, đũa phép trong tay chỉ vào đứa nhỏ, tiểu Daniel bay lơ lửng giữa không trung, lộn nhào rồi bước chậm, vui vẻ cười khanh khách.

Tuy Gumayusi không thích đứa nhỏ này cướp đoạt sự chú ý của Keria, thế nhưng đứa nhỏ cũng chính là cậu, Keria yêu thương nó, hắn không thể quá xa cách nó, khiến cho Keria buồn. Dù nói như thế nào, nhìn thấy Daniel, tưởng tượng sau này nó có khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu như Keria, Gumayusi rất vui mừng, nếu Keria không ở nhà, hắn vẫn vui vẻ chơi đùa với Daniel.

Bị tiếng mở cửa vội vàng của Keria hấp dẫn, quay đầu nhìn thấy cậu đang thở hồng hộc, dường như muốn ngã xuống. Gumayusi vung đũa phép lên, Daniel bay trở về giường, hắn bước qua, ôm lấy Keria.

"Sao lại vội vàng như vậy? Trán đầy mồ hôi." Gumayusi nhận lấy khăn mặt từ gia tinh, cẩn thận lau mồ hôi cho Keria, "Uống nước rồi nói, nghỉ ngơi một chút. Có ta ở đây, em không cần lo lắng."

Một ly nước mật ong được đặt vào tay, Keria ngẩng đầu nhìn Gumayusi, đè nén lo lắng, chậm rãi uống nước, hưởng thụ sự mát mẻ nhờ thần chú. Đợi thân thể Keria khôi phục trạng thái bình thường, Gumayusi lại đưa cho cậu một ly nước bí ngô, rồi ôm Daniel vào lòng, dùng thái độ không hề vui vẻ nhưng buộc phải cho đứa trẻ uống sữa.

"Động tác của Guma thật lưu loát." Nhìn thấy nam nhân bên cạnh không có cảm tình nhưng động tác lưu loát, trong đầu Keria hiện lên những lời này. Không thể phủ nhận, Keria tự mình cho Daniel uống sữa không thuận lợi như Gumayusi, có thể là cậu quá cưng chiều Daniel nên Daniel không nghe lời, cũng có thể biểu hiện của Gumayusi không thích Daniel, nhưng cũng thực yêu thương đứa nhỏ này. Vì thế Keria vô thức híp mắt, khóe miệng hiện lên nụ cười dịu dàng.

Daniel ăn no, Gumayusi để nó tựa vào vai, một tay nâng đầu của nó, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng, cho đến khi Daniel nấc một cái. "Được rồi, tự mình chơi đùa đi." Cuối cùng vẻ mặt của Gumayusi cũng thoải mái, như trút được gánh nặng đem đứa nhỏ cho gia tinh đứng ở bên cạnh, ý bảo gia tinh mang Daniel sang phòng đồ chơi của nó vui đùa.

Keria muốn ngăn cản, do dự một chút, đành từ bỏ.

Gumayusi ôm lấy eo Keria, để Keria tựa vào vai hắn, "Lily Potter nói gì sao?"

"Ừm." Lòng Keria càng buồn bã.

"Về Daniel? Nói thân thể nó có vấn đề, phải không?"

Nhất thời Keria ngồi thẳng dậy, mắt mở to, không xác định, hỏi: "Ngươi...... Ngươi biết?"

Gumayusi gật đầu, "Đương nhiên. Lúc ta mang Daniel về, ta đã biết."

Keria ngây người nửa ngày, lắp bắp, "Ngươi, sao ngươi không nói cho ta...... Không, rốt cuộc Daniel có vấn đề gì...... Vì sao ngươi không hề nói đến...... Ý của ta là..." Cậu suy sụp dừng lại, trong lòng rối bời, nói chuyện không lưu loát, cậu không rõ cậu muốn biết thân thể Daniel có vấn đề gì trước hay là muốn hỏi vì sao Gumayusi giấu cậu sự thật nghiêm trọng như vậy trước.

"Lúc ấy em rất vui vẻ, nên ta không muốn nói chuyện này ra, định từ mình giải quyết, không cho em biết. Nhưng ta không ngờ Lily Potter lại có cảm giác lo lắng, khó trách người ta nói tình thương của ngươi mẹ không gì sánh được. Trên thực tế, phù thủy có trình độ như cô ta không thể phát hiện ra vấn đề của Daniel."

"Đến tột cùng là vấn đề gì? Ngươi giải quyết chưa?" Keria nắm chặt áo choàng của Gumayusi, trong lòng run rẩy. Lời của Gumayusi khiến cậu đổ mồ hôi lạnh, đến lúc này cậu đã thấy rõ sự chênh lệch giữa cậu và Deft, Gumayusi, có lẽ trên phương diện lý luận pháp thuật vượt bậc cậu có thể sánh ngang bọn họ, nhưng về độ thâm sâu của pháp thuật, cậu chỉ có thể mở mắt nhìn theo.

Gumayusi an ủi vỗ vỗ tay Keria: "Là pháp thuật hắc ám, một pháp thuật hắc ám từ xa xưa, trong sách không nhắc đến pháp thuật này, nó khiến con người từ từ suy nhược. Đương nhiên, có biện pháp giải quyết, biện pháp tạm thời và biện pháp vĩnh viễn. Ta muốn dùng biện pháp vĩnh viễn, nhưng, ta nghi ngờ Deft không chỉ sử dụng một pháp thuật, cho nên mấy ngày nay ta đã kiểm tra, quả nhiên là có." Hắn nhíu mày, "Nếu ta giải trừ pháp thuật suy nhược này, pháp thuật mà Deft đã chuẩn bị sẽ phát huy hiệu quả, gây ra tổn thương trí mạng cho Daniel... Hoặc là, tổn thương đến người giải thần chú."

————————

" Nếu, người giải thần chú là Deft?" Ngây người thật lâu, Keria thì thào.

Gumayusi càng nhíu chặt lông mày, "Chỉ có phù thủy thi chú giải trừ thần chú mới bình an vô sự."

Tâm Keria lập tức lạnh xuống, sự lạnh lẽo này khiến cậu khẽ phát run, bàn tay nắm chặt đã ướt mồ hôi. Cậu không muốn tin lời Gumayusi, cậu không muốn tin Deft sẽ đối xử như vậy với Daniel, là sợ Daniel lớn lên sẽ giúp Gumayusi sao? Nhưng nó chỉ là một đứa trẻ năm tháng tuổi thôi mà?

Cậu đứng thẳng lên, vội vàng chạy đến phòng đồ chơi, Daniel đang giương mắt tò mò nhìn đủ thứ đồ chơi bay xung quanh nó, nở nụ cười vô cùng ngọt ngào, đôi tay nhỏ bé khua khua, y y nha nha muốn Keria ôm.

Trong lòng Keria chua xót không thể tả, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào, đôi mắt sáng ngời đầy sinh khí, cậu không thể nào tin rằng trên người Daniel bị cùng lúc hai pháp thuật hắc ám nguyền rủa, nếu rời khỏi Deft, Daniel sẽ từ từ suy nhược mà chết. Cậu hoài nghi phán đoán của Lily, cho rằng Gumayusi lừa cậu, Daniel rõ ràng rất khỏe mạnh, rất khỏe mạnh!

Cậu dịu dàng ôm lấy Daniel từ tay gia tinh, khá thuần thục chơi đùa, nghe được tiếng cười khanh khách vui vẻ của Daniel, trong lòng cậu ấm áp. "Daniel, vừa rồi ba ba Guma và con chơi rất vui vẻ phải không? Còn muốn chơi chứ?" Cậu tạo dáng một người chuẩn bị bay lên.

Daniel lập tức cười to, y y nha nha vô cùng tích cực.

Keria lấy đũa phép ra, dùng thần chú nhẹ tênh đưa nó lên không trung, Daniel ngạc nhiên nhìn mặt đất càng ngày càng xa nó, rồi rất nhanh cười vui vẻ.

Keria không thu hồi đũa phép, cậu ngẩng đầu lên, nhìn tiểu bảo bối đang phấn khích vui đùa, tay nắm chặt đũa phép, cuối cùng giơ đến, "Daniel, ba ba Keria cho con xem ánh sáng nha!"

Daniel nghe vậy, lăn lăn, tư thế biến thành nằm sấp, giương mắt nhìn đũa phép của Keria, vài ngày qua Gumayusi cũng cho nó xem những luồng sáng rực rỡ.

Hào quang đủ mọi màu sắc rực rỡ khiến Daniel hưng phấn a a không ngừng, nhưng tâm Keria lại càng ngày càng nặng nề, lúc cậu hạ đũa phép xuống, tâm của cậu như chìm vào vực sâu không đáy.

Cậu suy sụp cúi đầu, miễn cưỡng ngoắc ngoắc ngón tay gọi gia tinh tới vui đùa với Daniel, sau đó cậu nhẹ nhàng mở miệng: "Đến thư phòng, được không?"

Gumayusi ôm chặt cậu, cảm nhận thân thể cậu không ngừng run rẩy và lồng ngực dần bị thấm ướt của hắn. "Tới thư phòng, chúng ta cẩn thận thảo luận."

Lò sưởi bập bùng, Keria ngồi cách lò sưởi chỉ có 20 cm, lửa khiến khuôn mặt cậu đỏ ửng, nhưng tay chân cậu vẫn lạnh lẽo. Kiêu ngạo của cả đời cậu, cậu là một trong những bác sĩ thành công nhất trên thế giới, thành tích xuất sắc tới mức dù còn sống nhưng bức họa của cậu vẫn được treo trên tường của St.Mungo. Thành tích khiến cậu đắc ý nhất chính là lý luận tiên tiến và kinh nghiệm thực tiễn giúp cậu chuẩn đoán và chữa khỏi bệnh cho vô số phù thủy. Nhưng cậu cũng có những lúc bất lực, cậu không phải là thần của thế giới Muggle, cũng không phải là Merlin của thế giới pháp thuật, vẫn có người cậu không cứu được, những lúc như thế cậu cảm thấy rất đau đớn. Nhưng bây giờ cậu biết, càng đau đớn hơn chính là một vị bác sĩ xuất sắc lại bất lực trước căn bệnh của người thân.

Cậu không cứu được Daniel.

Pháp thuật nguyền rủa đầu tiên không khó, tuy phương pháp mất nhiều thời gian và nguyên liệu ma dược khó tìm, nhưng có thể giải quyết; Còn pháp thuật nguyền rủa thứ hai, cậu thật sự không có cách nào. Một loại huyết chú, dùng ý niệm mãnh liệt mang theo pháp thuật nguyền rủa, ngoại trừ người thi chú tự mình hóa giải, những người khác muốn giải trừ thần chú này phải chấp nhận tử vong, dù cậu biết cách cứu nhưng không thể nào cứu. Trừ phi, cậu cam nguyện hy sinh tính mạng của mình để cứu tiểu Daniel.

Deft rất độc ác, ông ta sử dụng hai loại pháp thuật hắc ám cao thâm, người có thể cứu được Daniel phải là phù thủy có pháp thuật cường đại, có lẽ ông ta hướng đến Gumayusi, có lẽ ông ta cho rằng Keria cũng là một uy hiếp.

—————————–

Keria vẫn nhớ rõ lần đầu tiên cậu nhìn thấy Deft: Tại đại sảnh Hogwarts được thắp sáng rực rỡ bởi những ngọn nến, Deft ngồi ở bàn giáo sư, chòm râu và mái tóc trắng thật dài, sau kính mắt hình bán nguyệt là đôi mắt cơ trí hiền lành. Ông rất già, nhưng có một trái tim đầy sức sống; ông cường đại, nhưng vô cùng tốt bụng, thậm chí tha thứ chuyện Draco làm việc cho Gumayusi; ông có sức ảnh hưởng rất lớn, có địa vị không nhỏ trong lòng các phù thủy, nhưng ông có thể hy sinh pháp thuật, thậm chí là tính mạng vì tương lai của thế giới.

Với một tuổi thơ đáng thương, cậu tới Hogwarts đầy mơ ước, có bạn bè thân thiết, có chủ nhiệm quan tâm học sinh, có những vị trưởng bối xem cậu như con, còn có người luôn che mưa chắn gió, chiếu sáng con đường cậu đi – hiệu trưởng Deft.

Không nghi ngờ, kiếp trước Keria ở tại Hogwarts được Deft quan tâm và yêu thương, lão nhân hiền lành luôn là hậu thuẫn cho cậu những lúc khó khăn nhất, mở đường, soi sáng cho cậu, thậm chí tự mình dạy cậu bước đi từng bước, cậu trở thành người lãnh đạo Hội phượng hoàng, là công lao của Deft.

Cậu luôn cho rằng, Deft tốt bụng, hiền lành, chính trực, vĩnh viễn vĩnh viễn không đổi, nếu lúc trước Deft còn sống, Hội phượng hoàng sẽ không bị Gumayusi đánh bại.

Cậu vẫn luôn nghĩ như vậy.

Nhưng giờ phút này, cậu lại nghi ngờ niềm tin trong quá khứ của mình.

Trên người Daniel có hai pháp thuật nguyền rủa là sự thật, phương pháp giải quyết tạm thời chỉ duy trì nhiều nhất là hai năm, nếu Deft không cởi bỏ nguyền rủa cho Daniel, Daniel sẽ chết, trừ phi một trong hai người là Keria và Gumayusi, có một người nguyện ý dùng tính mạng để đổi lấy tính mạng của Daniel.

Đương nhiên Keria sẽ không cho Gumayusi làm như vậy, Gumayusi cũng không cho Keria làm như vậy. Nếu Keria làm như vậy, đối Gumayusi mà nói, rất tàn nhẫn, rất ích kỷ.

Có thể giải quyết vấn đề này, là Deft.

Keria không muốn tin chuyện này là thật, cậu không muốn tin rằng Deft sẽ đối xử với một đứa trẻ 5 tháng tuổi như vậy, tàn nhẫn đẩy nó xuống vực sâu tử vong, chỉ vì nó là đối tượng mà Deft và Gumayusi tranh đoạt, sau này nó có thể đứng bên trận doanh của Tử thần thực tử.

Nếu chuyện này là do Gumayusi làm, Keria không có gì bất mãn, bởi vì Gumayusi là người như vậy, vì mục đích không từ thủ đoạn, trong lòng cậu, Gumayusi vẫn luôn là hình tượng tà ác. Nhưng Deft...... Trong lòng thành viên Hội phượng hoàng, phù thủy trung lập và Keria, Deft luôn là lão nhân ôn hòa hiền lành, người lãnh đạo tốt bụng, cho dù là địch nhân, ông vẫn nghĩ họ đáng được tha thứ,

Keria đã luôn nghĩ như vậy.

Cho tới bây giờ.

Hành động của Deft đối với Daniel đả kích niềm tin của Keria, hình tượng cậu luôn ngưỡng mộ vỡ nát. Cậu nhớ tới đánh giá của Gumayusi về Deft: Lão điên, lão lừa đảo, lão chết tiệt chỉ giỏi giả vờ.

Gumayusi chú ý tới cậu, dù sao ngay từ đầu cậu đã biểu hiện có khuynh hướng đi theo Deft, trước mặt cậu Gumayusi dùng từ cộc cằn để chỉ trích Deft, cũng không công kích, nhưng Gumayusi nói Deft là kẻ khoác vẻ mặt hiền từ. Keria không tin. Gumayusi từng cười nhạo cậu, nói người làm chính trị sao có thể hiền lành, Keria không phản bác, trong lòng lại cho rằng Deft có âm mưu quỷ kế, nhưng hành động so với Gumayusi cao thượng hơn nhiều, cậu luôn cho rằng Gumayusi làm việc không minh bạch rõ ràng, quá ác độc, xảo trá.

Nhưng hôm nay, cậu mới phát hiện, kỳ thật Deft và Gumayusi giống nhau, bọn họ đều là người vì đoạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, hơn nữa, ít nhất Gumayusi ở ngoài sáng, mỗi người đều biết Gumayusi làm việc tàn nhẫn, thủ đoạn ác độc, nhưng có bao nhiêu người biết Deft che dấu những thứ đó sau nụ cười hóm hỉnh?

Mà Daniel, không có sức phản kháng, bị Deft biến thành quân cờ, quân cờ làm Keria đau lòng.

Có lẽ đối với Deft mà nói, hy sinh một đứa nhỏ không sao cả, nếu có thể cắt đứt cánh tay đánh lực của Gumayusi, có đáng gì?

Nhưng đối với Keria mà nói, Danie không phải là một đứa trẻ bình thường, không phải là cánh tay đắc lực sau này của Gumayusi, mà Daniel chính là Keria, Keria chính là Daniel!

"Nếu là ta, ta cũng sẽ làm như vậy." Gumayusi tựa bên cửa sổ, bóng hắn đổ dài trên mặt đất theo ánh trăng lạnh lẽo, hắn bình tĩnh nói, "Nếu Daniel là đứa con của đôi vợ chồng dưới tay ta, lời tiên đoán nói nó không trở thành trợ lực của ta thì là trợ lực của Deft, ta sẽ lựa chọn cách làm giống như ông ta. Kẻ thù mạnh như thế, đứa nhỏ có thể bị bọn họ cướp đoạt, đoạt rồi có thể đoạt lại, nhưng cơ hội không nhiều. Nếu để cho địch nhân nuôi dưỡng đứa nhỏ, dựa vào lời tiên đoán, Tử thần thực tử khó mà tồn tại, tâm huyết thành dã tràng xe cát, là chuyện bi thảm nhất trong cuộc đời. Bởi vậy, phải đề phòng, phải tiêu diệt khả năng này, cách đơn giản nhất chính là xuống tay với đứa nhỏ, dù kẻ thù cướp được đứa nhỏ cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn đứa nhỏ chết mà thôi. Chỉ cần có thể ngăn cản tương lai nó trở thành trợ thủ đắc lực của kẻ thù, hy sinh một đứa nhỏ có đáng gì?"

Keria chua xót nói: "Ta luôn nghĩ, Deft chính là Deft." Cậu trực giác Daniel sẽ xảy ra vấn đề ở Hội phượng hoàng, nhưng lúc sự thật phơi bày trước mắt cậu, lại khiến cậu không thể chấp nhận, lão nhân này thật độc ác, thật sự là Deft cậu từng biết sao?

Gumayusi hừ một tiếng khinh thường, "Đây là lý do kiếp trước em thất bại dưới tay ta! Chính trị không phân chia tà ác hay chính nghĩa, lịch sử là do người thắng viết nên, phù thủy sinh tồn được trong cuộc đấu tranh chính trị, còn có thể dùng từ tốt bụng để hình sao? Keria, em quá đơn thuần."

Lời chê cười của Gumayusi khiến Keria không thể phản bác, sự thật đã chứng minh hết thảy, cậu quá mức khờ dại ngây thơ, cậu luôn cho rằng cậu thua kém Gumayusi về độ xảo trá nham hiểm, trên thực tế cậu cũng kém cả Deft, hai người này sống lâu như vậy, trình độ của cậu không thể đạt tới.

Có lẽ, cho tới nay cậu chưa từng hiểu hết Deft, ấn tượng mà lão nhân này để lại cho cậu chỉ là tầng ngụy trang giả dối, dù xuất phát từ lý tưởng gì, mục đích gì, đối xử với một đứa nhỏ 5 tháng tuổi như vậy...... Nếu Gumayusi không cướp đi Daniel, có phải Deft sẽ thi chú một lần nữa lên người nó? Bảo đảm không có sơ hở?

"Đó là chắc chắn. Không cần mất nhiều công sức, có thể cam đoan kẻ thù không coi trọng đứa nhỏ kia, chuyện tốt như vậy sao không làm? Dù sao cha mẹ của đứa nhỏ không biết, biết cũng nghĩ rằng mình nhầm lẫn." Gumayusi cười.

"Hẳn là như vậy, ông ta mới có thể chống lại ngươi." Keria buồn bã nhìn Gumayusi, không cam lòng thừa nhận thất bại, "Mà ta, lại chỉ cóthể bị ngươi đánh bại, thậm chí trả giá bằng tính mạng. Ông ta là người như vậy, ta không thể tưởng tượng được......"

Gumayusi đi tới, ôm lấy Keria, dịu dàng an ủi: "Kỳ thật em đã làm rất tốt, hơn nữa em còn có......Her...Hermione Granger giúp em xử lý vấn đề chính trị, các em đã làm tốt lắm. Chính là, Deft không dạy các em nắm giữ mọi thứ, có lẽ ông ta cho rằng sẽ phá hủy hình tượng của mình trong mắt các em. Mọi người đều biết Hội phượng hoàng nhiệt tình dũng cảm, am hiểu mưu mô quỷ kế không phải là tôn chỉ của Hội phượng hoàng."

"Ông ta luôn nói cho chúng ta biết phải làm như thế nào, ông ta chỉ cần chúng ta làm theo yêu cầu, không nói vì sao phải làm như vậy. Ông ta muốn chúng ta đi trên con đường đã định sẵn, lại không một lời giải thích." Keria đột nhiên bùng nổ, thất vọng ẩn sâu trong lòng về Deft hoàn toàn bộc phát, cậu nhớ tới thời điểm 2000 – 2001, năm học thứ 5 ở Hogwarts, bị che giấu, bị cô lập, bị xét xử, bị chính người mình kính ngưỡng tránh né như dịch bệnh, bị ép học bế quan bí thuật cùng giáo sư cậu ghét nhất lúc đó, Deft biết rõ tất cả nhưng không nói cho cậu, cứ như vậy nhìn thấy cậu giống đứa ngốc bị Gumayusi xâm chiếm giấc mơ, cuối cùng hại chết cha đỡ đầu của cậu. "Vì sao ông ta không nói rõ mọi việc cho ta, vì sao? Vì sao ông ta chỉ hy vọng ta trở thành rối gỗ hành động theo sự sắp đặt? Thật nực cười......" Cậu đột nhiên dừng lại, suy sụp tựa lưng vào sofa, "Ta, bây giờ...... Mới trưởng thành một chút."

Keria kìm nén sự tức giận về Deft, kiếp trước là một phần trong cuộc đời của cậu, chối bỏ nó không ích gì. Ít nhất, bây giờ cậu đã trưởng thành, hành động đả kích của Gumayusi giúp cậu hiểu rõ Deft, lúc trước cậu dũng cảm đầy nhiệt huyết là điều hiểu nhiên, đa số người của thế giới pháp thuật bị vẻ bề ngoài của Deft lừa gạt, cậu từ nhỏ được Deft một tay bồi dưỡng, càng không thể trở thành ngoại lệ. Nếu không có chuyện của Daniel, cậu vẫn như trước đây, nhận định Deft là lão nhân tốt bụng, hài ước, kiên trì đấu tranh với phù thủy hắc ám nhất thế giới pháp thuật, cho dù cậu đứng bên cạnh Gumayusi, cậu cũng thấy Deft đúng.

Gumayusi nắm chặt tay Keria, "Keria, chính trị luôn dơ bẩn như vậy.

Em không cần buồn bã vì chuyện năm đó tin tưởng hoàn toàn vào Deft, ông ta muốn đùa giỡn người khác thật sự rất dễ dàng, em đừng chối bỏ chính mình. Dù quá khứ có thế nào thì nó cũng là báu vật, giúp chúng ta không lặp lại sai lầm trong cuộc sống." Hắn tạm dừng vài giây, lẩm bẩm, "Nếu không, cho em một câu thần chú để quên đi?"

"Không, không cần." Keria hít sâu một hơi, kiên định cự tuyệt đề nghị của hắn, "Ta không chối bỏ chính mình, ta đã làm như vậy, sao phải chối bỏ chứ? Ta, ta chỉ, chỉ......" Một hồi lâu cậu mới nói tiếp, "Ta chỉ mệt mỏi, Guma, ta mệt." Đầu của cậu nhẹ nhàng gác trên tay Gumayusi, ánh mắt mông lung, "Ta cần thời gian chấp nhận sự thật này, cho nên, ngươi để ta ở một mình vài ngày được chứ?"

Yêu cầu này làm Gumayusi ứng phó không kịp, Keria muốn ở một mình vài ngày? Vứt bỏ hắn? Bởi vì lão già điên Deft kia? Hắn nghiến răng ken két, nhưng trên mặt chỉ có thể nở nụ cười, "Được, được. Em muốn đi đâu, ta sắp xếp cho em. Muốn tiểu Daniel đi cùng không? Bảo mấy gia tinh đi theo? Nhớ viết thư cho ta, hoặc dùng kính hai mặt liên hệ, được chứ?"

Keria nghỉ một tuần, mang theo Daniel tới Bulgari, tìm Peanut và Rose, Gumayusi đưa bọn họ tới cửa, sau đó dùng phép độn thổ rời đi.

"Hình tượng luôn ngưỡng mộ sụp đổ, sự tin tưởng mất theo, dẫn tới tinh thần mệt mỏi." Peanut nhíu mày, chậm rãi nói, "Keria đáng thương, cảm giác bị lừa gạt thật sự rất tệ. May mắn, tớ chưa từng tin lão già lừa đảo kia."

Một tuần xảy ra rất nhiều việc. Keria sống tại Bulgari yên bình, đến khi trở lại trung tâm của chiến tranh, cậu có cảm giác thời gian đã qua thật lâu.

Dư luận bắt đầu nghiêng sang Tử thần thực tử, kẻ thị phi như Rita Skeeter lại có chỗ phát huy tài năng, cô ta dùng bút lông xanh biếc, tạo ra tin tức mười phần có chín phần giả, dùng vô số từ ngữ làm độc giả sợ hãi, nói về sự khinh khủng mà một phù thủy trải qua ở thế giới Muggle, tin tức xuất hiện khắp nơi khiến phù thủy nhìn xã hội Muggle như ma quỷ.

Dân chúng mù quáng, bị tin tức dẫn đường, bộ lộ sự kiêu căng lại mang theo sự sợ hãi từ sâu đáy lòng, bọn họ không thể tin rằng Muggle từng bị bọn họ khinh thường có thể trở thành uy hiếp, lại càng không thể chịu được tương lai bị Muggle dẫm nát dưới chân, đa số phù thủy vì tin tức của Rita mà xin gia nhập Tử thần thực tử.

Cùng lúc đó, trận chiến giữa Tử thần thực tử đồ và Hội phượng hoàng, không còn là chiến tranh giữa chính nghĩa và tà ác, bảo vệ hay không bảo vệ Muggle, mà là chiến tranh sinh tồn trắng trợn. Nếu Hội phượng hoàng không có phương pháp ứng phó, bọn họ sẽ trở thành vật hy sinh dưới bánh xe chính trị.

Hội phượng hoàng chịu đủ tình thế bất lợi, rốt cục làm ra quyết định khiến cả thế giới pháp thuật khiếp sợ – bọn họ hợp tác với Muggle.

Gumayusi là người đầu tiên biết được tin tức này.

Hắc ưng mạnh mẽ theo cửa sổ bay vào phòng làm việc của Gumayusi, như tên bắn mang theo tiếng gió hạ cánh ở một góc bàn, làm tấm da dê dài mấy chục trang khẽ động. Người đưa thư của nhà Malfoy luôn kiểu mẫu, tao nhã, trầm tĩnh như chính chủ nhân của nó. Lúc Gumayusi chú ý tới, hắc ưng nâng chân phải lên, mang đến cho hắn tin tức Faker nhận được từ tình báo cài vào Hội phượng hoàng.

Qua một thời gian thảo luận, đại đa số thành viên Hội phượng hoàng nhận định, hiện nay thế giới pháp thuật khó có thể chung nhận thức với Hội phượng hoàng, với 132 phiếu tán thành 27 phiếu phản đối 2 phiếu trắng, đề nghị của Deft được thông qua, hợp tác với thế giới Muggle.

Đây không phải là một ý kiến tệ, thành công tạo thêm hy vọng, hơn nữa rất hợp lý trong tình huống nay. Theo kế hoạch Gumayusi bày ra, thế giới pháp thuật bây giờ đã tỏ rõ sự thù địch và sợ hãi Muggle. Tâm trạng này tạo thành một xu hướng trong thế giới pháp thuật, các phù thủy rất chờ mong thái độ quyết liệt từ thế giới Muggle, thậm chí có phù thủy đề xuất khẩu hiệu, "Tiêu diệt Muggle, biến bọn họ thành gia tinh không pháp thuật", đã bắt đầu có phù thủy trẻ tuổi hưởng ứng, những lời này thường xuất hiện trên tờ (Nhật báo tiên tri), mà mấy bài báo và lời bình luận đó đủ để thuyết phục chính khách Muggle, thuyết phục bọn họ tiến hành chiến tranh bảo vệ hòa bình của thế giới mình. "Chúng ta vì Muggle chiến đấu hy sinh, thời gian này đủ để Muggle hiểu được bọn họ đang ở trong hoàn cảnh nào, khiến bọn họ phải tự hành động để sinh tồn. Hội phượng hoàng đã trả giá quá nhiều." Deft lắc đầu thở dài.

Sau khi quyết định, chỉ trong đêm đó, Hội phượng hoàng di chuyển toàn bộ căn cứ đến thế giới Muggle, giống như bọn họ chưa từng liên quan tới thế giới pháp thuật.

Không thể không nói, tin tức này khiến Gumayusi vô cùng giật mình.

Hắn tự nhận đã rất hiểu Deft, nhưng quyết định lần này của Deft vẫn nằm ngoài dự kiến của hắn, hoặc là có thể nói, hắn chưa từng nghĩ Deft sẽ làm như vậy. Deft hợp tác với Muggle, chống lại thế giới pháp thuật? Nghe giống như một chuyện cười hoang đường, nếu chuyện này không phải sự thật, chắc chắn Gumayusi sẽ cười to. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, cho nên, Gumayusi không thể nào cười. Deft đáng chết, luôn đi những nước cờ bất thường!

Lịch sử thế giới pháp thuật đã trải qua vô số chiến tranh, dù có liên quan tới thế giới Muggle hay không, đều giải quyết trong phạm vi thế giới pháp thuật, không có một vị lãnh đạo nào mở chiến trường sang thế giới Muggle. Có lẽ do phù thủy khinh thường Muggle, có lẽ không đành lòng tổn hại người vô tội, tóm lại, tất cả chỉ diễn ra trong khuôn khổ thế giới pháp thuật, trở thành ước định, quy định bất thành văn.

Nhưng hiện tại, Deft ngang nhiên phá vỡ quy định này, ông ta chuyển tới thế giới Muggle, lấy Muggle làm bia đỡ, để Muggle chống đối Gumayusi. Hoàn toàn không dự đoán được bước đi này, Gumayusi bắt đầu hối hận, sớm biết Deft trơ tráo bẩn thỉu như thế, hắn sẽ không đốt lửa, khiến những bài báo của Rita Skeeter bị Deft dùng làm công cụ uy hiếp chính khách Muggle hợp tác. Không có một chính khách nào yên lòng được trước một thế giới thù địch và sợ hãi Muggle, hơn nữa thế giới này còn rất mạnh. Chính khách Muggle cũng không muốn từ bỏ địa vị và quyền lực của mình, để bảo vệ bản thân, bọn họ không tiếc trả giá.

"Giáo sư Deft, ngài không hổ là lão sư của ta, không lúc nào quên cho ta bài học." Gumayusi cong khóe miệng, nhưng trong mắt không hề có ý cười.

Keria bị buộc tới đường cùng mới quyết định hợp tác với Muggle, mà ngài, hiệu trưởng Deft tôn kính, người lãnh đạo vĩ đại nhất của Hội phượng hoàng, lông chưa bị nhổ đến một nửa đã làm ra quyết định này, quả nhiên là con cú sáng suốt biết nhìn xa trông rộng, Muggle chết, ngài không có chút thương tiếc nào sao?

Một khi Hội phượng hoàng đã hoàn toàn rút khỏi thế giới pháp thuật, Gumayusi sẽ thu hẹp phạm vi dư luận uy hiếp Muggle, đem chuyện này đăng lên trang đầu của (Nhật báo tiên tri), tuyên bố Deft không đánh mà chạy, hoàn toàn từ bỏ thế giới pháp thuật. Tin tức này phát ra, khiến cả thế giới pháp thuật chấn động, phù thủy rất khó chấp nhận chuyện Hội phượng hoàng chuyển sang thế giới Muggle, dễ dàng từ bỏ cho chỗ đứng của mình ở thế giới pháp thuật như vậy.

Đại sảnh của trụ sở Tử thần thực tử, Faker nói ra nghi vấn của mình: "Chủ nhân Gumayusi tôn kính, bề tôi không thể nghĩ ra, lý do Deft chạy sang thế giới Muggle. Thực lực của ông ta quả thật không bằng trước đây, dư luận của thế giới pháp thuật rất bất lợi với Hội phượng hoàng, nhưng ông ta chưa hoàn toàn mất đi hy vọng chiến thắng, thực lực của ông ta vẫn đang hùng hậu, ông ta... Sao lại giống chó chết chủ chạy trốn tới thế giới Muggle như vậy?"

"Chó chết chủ?" Oner đùa cợt cách dùng từ của Faker, "Faker thân yêu của tớ, cậu đã là cha mà nhìn mọi chuyện vẫn đơn giản như vậy. Hình dung của cậu rất không chính xác."

Faker nhìn về phía bạn tốt của mình, nâng mày, "Oner thân yêu của tớ, tớ cho rằng Deft hoảng sợ bỏ chạy như thế, dùng ' chó chết chủ' để hình dung rất thích hợp."

Oner nhẹ nhàng lắc đầu, có đôi khi hắn cảm thấy bạn tốt của hắn quá ngu ngốc. "Faker, xem ra gần đây cậu bị một loạt thành quả huy hoàng làm mờ mắt. Tớ rất khó tưởng tượng người đầu tiên nhận được tin tức này là cậu, lại có nhận xét không lý trí như thế, xem ra khó mà hy vọng con trai đỡ đầu của tớ trở thành một Slytherin thông minh. Deft không phải là chó chết chủ, mà là trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi."

Lông mày của Faker không tự kìm hãm được động vài cái, khóe mắt cũng run rẩy, lời của Oner không khác gì xối nước lên đầu hắn, giúp hắn tỉnh táo. "Dùng nước cờ bảo vệ bình an của thế giới Muggle, để Muggle thay Hội phượng hoàng xông pha chiến đấu, ông ta đứng một bên nhìn, lúc hai bên lưỡng bại câu thương, ông ta sẽ chơi lại chúng ta? Quả là một nước cờ tốt!"

Gumayusi ngồi ở vương tọa nghe hai cánh tay đắc lực nhất trao đổi nửa ngày, cuối cùng nói một câu đầy thâm ý: "Cũng là hết cách, quân cờ không quan trọng đã dùng hết, những người còn lại ông ta chưa thể hy sinh, đành phải tìm vật hy sinh mới. Dù sao có bằng chứng, thuyết phục chính khách Muggle rất dễ dàng."

Faker và Oner nhìn nhau, Oner hướng Gumayusi xin chỉ thị:

"Chủ nhân Gumayusi tôn kính, bây giờ chúng ta phải làm thế nào? Thỉnh ngài cho biết."

Làm thế nào? Gumayusi cười lạnh, xoay xoay đũa phép trong tay, "Dân Muggle nhiều lắm, dù người vì lợi ích có thể bán đứng mọi thứ so với số dân này rất ít nhưng cũng tương đối khả quan, mà những người này không phải là tầng lớp thấp trong xã hội. Còn những người khác, đều có thể dùng lợi ích mua chuộc, nếu không mua chuộc được, chỉ có thể nói ngươi ra giá không đủ cao. Người là động vật đầy tham vọng, mà Muggle là tiêu biểu."

Faker lập tức vui vẻ, loại chuyện này là sở trường của hắn. "Chủ nhân rất cơ trí! Không ai là không thể bị mua chuộc, chỉ cần ra giá đủ cao. Đòi tiền, chúng ta đều là gia tộc lớn, không thiếu nhất chính là tiền; muốn địa vị, một câu của chủ nhân là được; muốn phụ nữ, Veela của Bulgari mặc sức chọn, chắc chắn vượt xa minh tinh điện ảnh của thế giới Muggle!"

Oner cũng đề xuất ý kiến của mình, "Faker nói không sai, yêu cầu của người thường không vượt qua ba điểm này. Nhưng, chúng ta là phù thủy, so với Muggle, chúng ta có càng nhiều thứ dễ dàng khiến bọn họ động tâm. Ví như, cải lão hoàn đồng, thanh xuân vĩnh viễn? Ví như, thay đổi tố chất thân thể, trở lại làm người? Ví như, khoa học kỹ thuật của Muggle kết hợp với pháp thuật có thể tạo ra phát mình mới? Còn nữa, các sinh vật huyền bí của thế giới pháp thuật cũng có thể thỏa mãn sự hiếu kỳ của bọn họ? Những thứ chúng ta có thể thỏa mãn Muggle nhiều lắm."

Faker không khỏi vỗ tay khen ngợi bạn tốt, "Bạn già của tớ, không hổ danh là học giả. Đề xuất của cậu có thể hấp dẫn nhân tài đứng đầu Muggle, xem ra chúng ta không cần đợi chiến tranh chấm dứt, ngay bây giờ bắt đầu hành động," Hắn nhìn về phía Gumayusi, "Nếu chủ nhân vĩ đại cho phép."

Gumayusi phất tay, "Sự tồn tại của thế giới pháp thuật không còn là bí mật, tùy các ngươi."

------oOo------

Gần thi rồi ét o ét :(

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top