Ngoại truyện: Đại học
Trước nghỉ hè một tuần, Trần Tiểu Hi đột nhiên gọi điện thoại cho Giang Thần, làm anh đến đường tìm cô, bởi vì Giang Thần gần nhất đi theo giáo thụ làm luận khóa, cô cũng thực hiểu chuyện mà không có dán anh một hai phải cùng nhau ăn cơm ba bửa, cho nên Giang Thần nhận được điện thoại liền lập tức vội vàng mà từ phòng học hướng nhà ăn đi đến.
Đến nơi, phát hiện cô mua một bàn đồ ăn, tuy rằng chỉ là đồ ăn của cantin; nhưng đối với tiền sinh hoạt mỗi tháng của Trần Tiểu Hi như lấy trứng chọi đá.
Trần Tiểu Hi ngậm ống hút mặt mày hớn hở hỏi Giang Thần muốn uống cái gì, cô đi mua!
"Không uống."
Cô lại hỏi: "Vậy anh muốn ăn cái gì? Tùy tiện nói a."
Giang Thần bị khí thế bao nuôi của cô xảy ra thình lình mà chấn đến - ngây dại: "Chuyện như thế nào?"
Trần Tiểu Hi cười hề hè bí hiểm: "Hắc hắc, em cùng anh nói a... Ăn cơm lại xong nói cho anh!"
Giang Thần ngồi xuống, không lên tiếng.
"Được rồi" Trần Tiểu Hi thỏa hiệp: "Em cùng anh nói, em tìm được công việc trong kỳ nghỉ hè, nghỉ hè em sẽ lưu tại trường học một tháng, như vậy thời gian anh làm thực nghiệm em cũng có thể ở cùng anh a!"
"Anh cái này nghỉ hè không lưu lại."
"Không phải đâu?"
Trần Tiểu Hi đem đồ uống phun ra đầy bang: "Anh như thế nào không nói cho em biết!"
Giang Thần gắp một miếng thịt: "Em tìm việc trong kỳ nghỉ hè cũng không có nói cho anh."
Ân, chua ngọt vừa phải, thịt còn rất mềm.
Trần Tiểu Hi nhìn anh - bộ dáng mặt chẳng hề để ý mà ăn uống liền phát hỏa: "Em là muốn cho anh kinh hỉ a!"
Mà vội vàng đem đầu đuôi làm xong tưởng bồi bạn gái về nhà nghỉ hè --- Giang Thần chỉ là lạnh lùng mà hừ một tiếng.
Một giây trước Trần Tiểu Hi còn ở trong cơn giận dữ, một giây sau cô đột nhiên bình tĩnh lại, hốc mắt đau xót, sau một lúc lâu nói không ra lời.
Có đôi khi cảm thấy chính mình thật đáng buồn bất quá chính là bởi vì thái độ trong tình yêu, ngươi đầy ngập nhiệt huyết, hắn một chậu nước lạnh.
Không khí không đúng.
Giang Thần nghĩ nói cái gì đó hòa hoãn một chút, chính là đối với chuyện cô tự tiện đi tìm công tác lại cảm thấy sinh khí, tin tức nữ sinh viên bởi vì kiêm chức mà phát sinh xã hội (?)cùng đèn kéo quân giống nhau ở trong đầu anh một lần một lần lướt qua.
Sự kiện xác xuất nhỏ, chính là bởi vì là cô, luôn là không tự chủ được mà phá hủy tính toán.
"Công việc kỳ nghỉ hè đừng làm." Giang Thần nói.
"Đã cầm một nửa tiền lương." Trần Tiểu Hi nhỏ giọng nói. Suy nghĩ một chút, bổ sung: "Là cửa hàng nhà đàn anh khóa trên tuyển nhân viên ttong nghỉ hè, thực an toàn, anh ấy sợ chúng em nghỉ hè không có sinh hoạt phí, liền cho mấy đứa chúng em ứng trước một phần tiền lương."
"Không cho đi." Giang Thần cứng rắn mà nói: "Tiền anh giúp em."
Trần Tiểu Hi hút nước trong ly rột rột lại dùng sức mà đẩy mạnh cái ly ra, plastic ma xát bàn phát ra thanh âm hơi hơi chói tai.
"Không cần, em muốn đi." Cô vẫn là không nhịn xuống, nhỏ giọng nói: "Lại không phải chính mình kiếm tiền."
Giang Thần sửng sốt, phản bác: "Anh có học bổng, so với em kiếm tiền loại này thông minh nhiều hơn!"
"Anh quản em kiếm tiền loại nào! Em dựa vào chính mình nỗ lực kiếm tiền, ngu một chút lại như thế nào, có cái gì mất mặt sao?"
"Tùy tiện!"
Tan rã trong không vui.
Sau đó là khẩn trương thi cuối kỳ cùng luận văn, hai người chạm mặt số lần cũng ít, đại bộ phận thời điểm cũng chỉ là trầm mặc mà ở nhà ăn ăn cơm, ngẫu nhiên nói vài câu cũng ăn ý mà không đề cập tới vấn đề làm thêm trong kỳ nghỉ hè.
Nhưng thế gian hết thảy đều là như thế này, sẽ không bởi vì trốn tránh, liền không phát sinh.
Trần Tiểu Hi vẫn là bắt đầu một phần công việc trong cuộc sống, rời đi cửa hàng trà sữa không làm nhân viên cửa hàng ở đó nữa, ngày đầu tiên công tác của cô chính là ở trên phố phát truyền đơn cho mọi người tới mức lòng bàn chân đều mau phồng cả lên, trở lại trường học cô cũng không không dám tìm Giang Thần oán giận, chỉ là gửi tin nhắn nói em kiêm chức đã trở lại, đã ở trong tiệm ăn qua cơm chiều, Giang Thần trả lời cũng chỉ là một từ đơn giản "Nga".
Ngày hôm sau lão bản tỏ vẻ cửa hàng mới khai trương công việc tuyên truyền làm được không đúng chỗ, sáng tạo không đủ, lực hấp dẫn không đủ, muốn nhằm vào thị trường là học sinh cao trung sơ trung và tiểu học trong dịp nghỉ hè, chế tạo cảm giác mới mẻ, thế là bàn tay vung lên, mua mấy trang phục hoạt hình về, đưa cho nhân viên cửa hàng mặc lên phố phát truyền đơn.
Trần Tiểu Hi phân đến chính là một bộ khủng long màu hồng phấn, thời tiết tháng bảy tháng tám, tròng lên trang phục hoạt hình làm bằng lông mềm, Trần Tiểu Hi đứng không đến mười phút liền bắt đầu dùng toàn bộ tri giác đi cảm thụ trên lưng từng viên từng viên mồ hôi chảy ra, cuối cùng biến thành một cái dòng nước ở trên lưng chảy xuống.
Thế là mọi người có thể nhìn đến một con khủng long màu hồng phấn, mỗi quá mười phút liền đem đầu đưa xuống há mồm thở dốc.
Mà liền ở lần nọ Trần Tiểu Hi mới vừa đem đầu khủng long đội lên trong nháy mắt, cô thấy được cái người đã từng gọi điện thoại cho cô tuyên bố muốn trở thành đội trưởng theo đuổi Giang Thần trong trường học, bởi vì thân cao hạn chế, Trần Tiểu Hi đôi mắt không nhìn tới đôi mắt khủng long, chỉ có thể từ lỗ mũi khủng long nhìn ra đi.
Đội trưởng chân dài cùng mỹ mạo đối với Trần Tiểu Hi tới nói đều là mây bay, chỉ cảm thấy oa liệt! Đội trưởng quần áo vừa người hảo mát mẻ a!
Trần Tiểu Hi yên lặng mà nhìn theo đội trưởng cùng cô so độ cao với mặt biển giống nhau, cô ta cùng bạn đi xa còn cô ở trong tối tự may mắn không có bị nhìn đến, đột nhiên phát hiện ba vị mỹ nữ vừa nói vừa cười liền đi trở lại. Đi đến trước mặt cô vây quanh cô, cười tủm tỉm mà nói: "Ngươi hảo đáng yêu a, chúng ta tưởng cùng ngươi chụp ảnh chung có thể chứ?"
Trần Tiểu Hi không dám phát ra tiếng, hoảng cực đại đầu khủng long dùng sức gật gật, nhoáng lên thiếu chút nữa đem đầu khủng long rớt xuống dưới, lại luống cuống tay chân mà đi đỡ, dẫn tới mấy mỹ nữ thét chói tai nói hảo đáng yêu.
Ba người ôm Trần Tiểu Hi luân phiên chụp mấy chục tấm chớp mắt đã được cả album, cuối cùng vừa lòng mà bỏ đi.
Trần Tiểu Hi đang muốn đem cái đầu đưa xuống để thông khí, lại nhìn đến phía xa có cái hình bóng quen thuộc, nhìn chăm chú xem quả nhiên là Giang Thần, lại đem tay mới đưa lên buông xuống.
Bọn họ đại khái là tổ chức thành đoàn thể tới chê cười cô đi, nhớ tới ngày đó cô thề son sắt mà nói dựa vào chính mình nỗ lực kiếm tiền không có gì mất mặt, càng cảm thấy đến hôm nay tránh ở trong trang phục khủng long sợ bị phát hiện chính mình mất mặt cực kỳ, so sánh với làm không được, còn không có thử qua liền bắt đầu nói ẩu nói tả mới càng mất mặt đi.
Trần Tiểu Hi đắm chìm trong hối hận, ngẩng đầu mới phát hiện Giang Thần đã đến trước mặt, cười như không cười mà nhìn cô.
Trần Tiểu Hi đột nhiên cảm thấy trang phục khủng long giống cái động đen thật lớn, che chở chính mình trốn tránh không thể ngờ Giang Thần đột nhiên cúi đầu, lấy cái trán nhẹ nhàng mà chống lên đầu khủng long của cô: "Rất đáng yêu, còn có điểm cao lên."
Tiếng khóc rầu rĩ từ đầu khủng long truyền ra tới, Giang Thần càng hoảng sợ, dùng sức đem đầu khủng long lấy xuống, vừa lấy xuống nháy mắt bị lại dọa nhảy lên, thiếu đi đầu khủng long che đậy, Trần Tiểu Hi tiếng khóc vạn phần đinh tai nhức óc.
Giang Thần nhìn cô mồ hôi đầy đầu, giống như mới từ trong nước vớt lên đầu tóc ướt ngượng ngùng mà dán ở trên mặt, một bên giúp cô lau mồ hôi một bên giúp cô gạt lệ, không khỏi cảm thấy con gái lag làm từ nước mà ra, đều chảy nhiều mồ hôi như thế cư nhiên còn có nước mắt.
Sau lại đưa Trần Tiểu Hi đến dưới tàng cây nghỉ ngơi, uống trà sữa Giang Thần từ trong tiệm mua tới, khoa tay múa chân mà chỉ huy anh: "Chủ yếu đưa cho học sinh cao sơ trung cùng tiểu học! Chúng em muốn nhắm vào những học sinh này đang dịp nghỉ hè! Anh chủ động một chút!"
Mắt thấy lại đây cùng Giang Thần lấy truyền đơn đều là thiếu nữ tuổi thanh xuân, Trần Tiểu Hi đề nghị: "Nếu không đầu khủng long của em cho anh mượn đội lên? Như vậy khả năng tuyên truyền hiệu quả càng tốt."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top