Phần 43
Cách hòa bình nhất để cùng thỏa mãn trí tò mò là cả hai trật tự lắng nghe những gì đôi nam nữ kia nói chuyện. Dù không buồn tỏ thái độ khinh bỉ nhau nhưng anh và cô ngầm hiểu ý định của bản thân và người kia. Cửa phòng dần dần mở ti hí, Juvia và Jellal cùng nhòm vô, bởi cô thấp hơn anh gần một cái đầu nên việc phân chia diện tích góc nhìn ban đầu không gặp khó khăn.
Trong phòng, chiếc điều hòa bình thản phả ra luồn không khí mát lạnh, ngoài ra không còn một đồ vật ngoại cảnh nào hoạt động.
Zeref ngồi im lìm, anh còn không thể cất mắt nhìn Mavis, anh hồi hộp, lo lắng và rung cảm mãnh liệt, dường như con tim bướng bỉnh dồn dập đập như chứng minh cho một ai đó thấy sự tồn tại bất biến. Suốt hai bảy năm qua anh không hề có cảm giác bồn chồn đến nhường này, vừa muốn thời gian trôi nhanh để tìm về chính bản thân, lại vừa muốn những hạt cát mắc kẹt trong chiếc đồng hồ nhỏ khi đã đánh lỡ một nhịp đập. Trái lại Mavis dựa mình trên đi văng, hơi thở đều đều chức năng duy trì sự sống, cô chứng kiến trạng thái của những người đàn ông như thế đã nhiều, có điều anh chàng này mang một nét kì lạ khó đoán, nhìn anh ta ăn mặc khá thời thượng, bụi bặm mà tâm can nhát cáy. Cô có phải là cọp ăn thịt người đâu.
- Anh có biết số tiền một tiếng thuê tôi là bao nhiêu không?
- Hả? -Zeref giật mình - Cô nói gì vậy...?
- Ý tôi là anh cứ im lặng như thế thì tôi nên đi để giữ lại tiền cho anh!
- Không... Tôi ...rất... giàu!
- Ôi trời ơi ông tướng, ông nói cái gì vậy, có đời nào lại nói mình giàu với người ta! Lại còn không biết xưng hô gì hết! - Jellal phê bình, bộ dạng thập thò ngoài cửa. Juviabị cả thân hình anh che khuất.
- Anh Zeref nói thế thì có gì sai đâu, chẳng phải mấy cô gái này đều ham tiền hết cả ư, thật là...! - Juvia nói chen - Nhìn cô ta có gì đâu mà!
- Cộp! - Jellal cốc đầu cô một cái, cô cứ đứng thẳng người lên cùng với đôi giày cao gót và búi tóc cao như thế thì ai nhìn thấy gì - Cô đã đẹp như người ta chưa mà ghen tỵ! Đúng là đàn bà!
- Cái gì? Tôi vẫn còn là con gái chứ bộ! -Juvia thanh minh.
- Ừ, đã từng...! - Jellal cười đểu, mấy chị em sau khi lấy chồng vẫn hay thích nói nhảm.
- Ai bảo thế? Juvia này chẳng có ràng buộc nào với cái tên Gray đó đâu!
- Suỵt! Cô nói nhỏ xem nào!
- Cô... uống ... nước! Hôm nay trời nóng quá ha!
- Zeref toát rã mồ hôi, mặt nóng bừng, anh uống một ngụm nước lớn.
- Trong phòng nhiệt độ hai lăm mà! Có lẽ anh bị sốt rồi! - Mavis nói nửa đùa nửa châm biếm.
- Không... sức khỏe của tôi tốt mà!
- Chúa ơi, cái hắn này ngu ngốc quá mức, nàng đã ngỏ lời mà không hiểu! - Jellal phát bực với cách ăn nói của người anh em.
- Ngỏ lời gì chứ? Nhìn cô ta đáng ghét thật! May mà hắn không ở đây! - Juvia xoay mình liên tục, hơi thở của Jellal phả trên mái tóc cô mang một cảm giác ấm áp lạ kì.
Phân tích câu nói của cả hai, hắn của Jellal là Zeref , nhưng hắn của Juvia thì là người khác, may hắn không ở đây là bởi cô sợ vẻ đẹp của cô nàng sẽ làm dao động con tim của "hắn" như Zeref đang bị thôi miên đây.
*
Vẫn lâu la trong tiệm ăn nhanh, "Zeref" tiếp tục bêu xấu tính cách của Zeref, anh ngỏ lời trước:
- Này cô, chúng ta đi bar đê! - Con Cáo ở nhà vốn không thích hình ảnh anh chăng hoa bên ngoài, không lí gì con nhỏ này lại kết. Nhìn con nhỏ có vẻ ngoan ngõan, ắt sẽ không hài lòng khi mình ăn chơi quá đà, rồi sẽ tìm cách rút lui.
- Dạ!
- Để xem nào, đã đi chơi phải vào câu lạc bộ nào rộng lớn mới đã! -Gray nghĩ ngay tới quán Gia Gia mới khai trương không lâu, bây giờ là chiều, mấy khi đám thanh niên bạn anh tụ tập vào thời gian này, do đó không lo lắm việc bị phát hiện.
*
Zeref nhận được một tin nhắn, anh định không xem nhưng tin nhắn cứ lườm lượp gửi đến, bắt buộc anh phải coi. Thì ra là Jellal, anh gửi tin nhắn để "dạy" học trò.
- Tôi... có lẽ bị câm nặng bởi em mất rồi!
Jellal chỉ còn nước ôm mặt, nắm chặt chiếc di động như muốn bóp vụn. Vừa rồi Mavis nói là anh ta bị sốt, thì phải biết cách đối ứng là cảm nắng, thế mà ông tướng lại dịch thành...
Juvia nghe thấy cười rúc rích càng làm Jellal điên hơn, anh bịt miệng cô cho yên lặng.
- Anh vẫn nói được đấy thôi! - Mavis hẳn đoán ra có người đứng ở ngoài chỉ điểm.
- À à, ý tôi là...
- Là gì?- hơn nữa Mavis còn đoán được nội dung tin nhắn của chiếc điện thoại trong tay Zeref, nhưng cô cứ hỏi.
- ... - Zeref lúng túng, anh không thể dịch nổi.
Thấy vậy Jellal đành đổi chủ đề giúp, không biết ai mới là người đang chinh phục người đẹp đây.
- Tôi... có thể mời... em một điệu nhảy được không?
- Lần này anh chắc là đã dịch đúng chứ?- Mavis nói để lộ nét duyên dáng.
- Không, chính xác!-Zeref đúng là quá thật thà.
- Vậy thì xuống sảnh lớn! Tôi không thích không khí trong phòng này!- Mavis chủ động mở cửa.
Jellal vội vã khuân Juvia nấp lẹ vào một góc khuất, nói là khuân bởi anh không để cô đi bằng chân, tiếng giày cao gót sẽ tạo tiếng động, cánh tay phải anh ôm trọn lấy vòng eo cô mà bê đi. Không nói quá nhưng một khi đã có quân sư là Jellal rồi thì khả năng thành công của Zeref rất lớn, anh rất nhiệt tình giúp đỡ bạn bè trong chuyện tình cảm.
- Nhanh lên, đi xuống! - Jellal kéo Juvia đi theo, quyết tâm vào vụ này phải biết.
Việc chọn bài nhạc dance toàn quyền do Jellal sắp đặt, một bản cổ điển, đồng thời thay đổi không khí của sàn nhảy luôn.
Juvia đứng bên cạnh, lén nhìn theo Zeref, cô thầm ước, ước gì có một người dành tình cảm cho mình như anh ấy dành cho cô gái Mavis. Jellal nói đúng, cô ghen tỵ, ghen vì chưa được ai yêu thương như thế, và đương nhiên nếu được chính người chồng yêu thương như thế thì còn gì bằng, nhưng chồng ở đây là ai thì cô chưa xác định được. Gray đơn giản là người giữ tạm giùm cô vị trí của một người chồng mà thôi. Và chuyện vun vén cho người khác thật là hay, cô quyết định cùng Jellal giúp đỡ "đôi bạn trẻ".
- Khỉ thật!
- Sao thế?
Zeref vẫn còn chưa biết bắt đầu điệu nhảy với người đẹp thế nào mà Jellal lại không thể giúp, anh đang tìm một bạn nhảy cùng mình để trình diễn từ xa cho Zeref học tập. Mấy cô nàng nhân viên thì quá chi là nhăng nhít, mấy em xinh tươi thì đeo bám ghê quá, còn cô gái Juvia này lại là người có chồng. Không lẽ anh lại tự diễn một mình. Nghĩ là làm, anh đưa tay lên không trung, ý chỉ để đôi tay phụ nữ đặt lên đó, rồi sẽ hôn nhẹ lên tay và đặt tay còn lại lên hông.
- Anh làm trò gì đấy? - Juvia trố mắt ngạc nhiên, không thể hình dung lại có một con rối mang tên Jellal ở đây. Cô còn chưa hiểu thì làm sao người đứng xa chừng mười mét là Zeref lĩnh hội được. Vì vậy Jellal lại soạn thảo một tin nhắn.
Túi quần của Zeref rung lên một hồi, anh cảm nhận và nhìn xuống, Mavis ý tứ:
- Cho anh một phút để đọc tin nhắn! - Điều mà Mavis không quá nhàm chán với Zeref là bởi dù anh đã có sự "đỡ đầu" của chuyên gia tán gái Jellal nhưng anh vẫn đơ người như khúc gỗ. Cô cười để chữa ngượng cho, thầm nghĩ tên Jellal tâng bốc anh chàng này quá đáng.
- Anh hãy làm theo tôi! - Juvia đọc lên lời văn bản mà Jellal vừa nhấn nút gửi, hóa ra là vậy. Cô có chút thắc mắc, Zeref đã từng nhảy rất điêu luyện với Mira rồi cơ mà, cớ sao lại đực ra như tảng đá, hay vì đứng trước người đẹp làm anh quên hết tất cả, mà Mira cũng đẹp. Đây chính là sự khác biệt giữa tình cảm bạn bè và nam nữ mà Juvia chưa tìm ra câu trả lời.
Jellal độc tấu khiến không ít nhân viên bảo vệ đứng gần đó hỏi han, anh không hé ra một lời. Giúp bạn là giúp đến cùng.
- Anh sai rồi, phải bước chân phải lên trước! - Juvia chọc, tại sao anh ta không để mình nhảy cùng nhỉ, hay vì khinh mình không biết nhảy chứ. Xí, ta đây đã từng được đào tạo học cẩn thận rồi nhá, có bảo mình nhảy cùng cũng không cho đâu!
- Ai bảo cô thế? Phải bước sang ngang như thế này!
- Sai toét! Nhìn đây! - Juvia đứng song song tập cho anh xem. Đi được vài bước thì quên béng, chỉ tại trong lúc học cô toàn kì kèo thời gian với thầy giáo nên giờ chẳng nhớ.
Zeref bị mắc kẹt, thấy Jellal và Juvia cứ tranh luận làm anh không biết làm thế nào nữa. Mavis quyết định ngoái lại coi xem quân sư của anh giở trò gì.
- Cô ta quay lại kìa!
Juvia nhanh chóng đứng áp mình vào Jellal, hai người hòa vào bản giai điệu trong vô thức. Ăn nhập từng động tác của nhau một cách hòa hợp, bàn tay cô đặt trên tấm lưng anh.
Và đó cũng là lúc phiên bản Zeref bước vào cùng Lucy.
Ba vị trí đứng, ba đỉnh của một tam giác, Zeref bên Mavis, Juvia bên Jellal và Gray bên Lucy, giữa khán phòng lớn, không khó để nhìn thấy nhau nếu thực sự có mối nhân duyên.
Xét về mối quan hệ thân xơ, Zeref chỉ nửa vời đặt lưng chừng đôi tay cứng nhắc trên mạng sườn Mavis. Gray dự định ra dáng dân đàn anh trước mặt cô nàng trẻ con, cho phép xúc giác năm ngón tay sỗ sàng trêu đùa Lucy, tuy không phản ứng dữ dội như vợ mình bởi anh luôn ý thức hành vi, tránh thái quá nhưng đúng là Lucy tìm mọi cách đứng xa anh một vài bước. Về phần hai người quân sư, dường như họ mang một tấm lòng hảo tâm dư thừa, họ cho rằng cần phải chứng tỏ cho Mavis thấy hai mình không hề có ý giúp đỡ Zeref, đơn thuần họ muốn nhảy cùng nhau.
Jellal hơi nghiêng người để ý động tĩnh từ Mavis, cô nàng rất tinh ý, điều đó càng khiến anh phải thất lễ với người có gia đình hơn. Dù không thích nhưng đứa thổ dân này nhảy cũng không tồi.
- Thế nào rồi? - Juvia ngước lên thăm dò Jellal, người anh luôn mang hơi ấm, nếu là mùa đông chắc chắn sẽ là một nguồn nhiệt năng diệu kì, còn là tiết trời hè, man mác cảm giác an toàn. Cô không có ý rời điệu nhảy.
- Đóng tiếp đi, cẩn thận Mavis biết chúng ta tham mưu cho Zeref thì đại bại!
Đến lúc này thì cặp đôi « Zeref » đã rút gắn khoảng cách giữa hai cạnh bên của tam giác. Người đầu tiên nhìn thấy một đỉnh là Lucy.
- Anh ơi, hình như người kia là anh Gray em trai anh thì phải?
- Hả? - Gray lúc này sững người, giật mình vì câu nói, Zeref cũng có mặt ở đây ư.
Một Zeref thứ hai nằm trong vòng bán kính 10m của « Zeref ». Thời gian trước đó chừng hai tiếng, Zeref và Gray đã tới một cửa hàng thời trang nam giới, trung tâm bao gồm nhiều phong cách trang phục và hai người đã chọn đồ cho người còn lại, ngay khi bước ra cô nhân viên quen thuộc còn nhận lầm. An tâm với điều đó họ đã bỏ sót một « thuộc tính » quan trọng, đó là Gray rất thích đến câu lạc bộ, nên việc hoán đổi phải dùng tới mũi tên hai chiều rồi. Sẽ xuất hiện một Gray trong dấu ngoặc kép.
Không dừng lại ở rắc rối cấp độ bình thường, có thêm một sự lằng nhằng khác:
Người thứ hai nhìn thấy là một kẻ ngoài cuộc, Laxus kết thúc việc viết lách, anh nhận diện những ba đỉnh của tam giác, điều khiến anh bận tâm nhất không phải là Zeref và Gray cùng xuất hiện mà là cử chỉ thân mật của nhân vật chính trong « tiểu thuyết nhà họ Fullbuster » với một nhân vật nam nào đó trước sự có mặt của nam nhân vật chính. Anh nên báo hiệu cho cô để tránh gây rắc rối.
- Juvia, Gray kìa! - Laxus cũng không xác định được Zeref và Gray.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top