Phần 4
Ngồi cùng hàng với Gray, Juvia thi thoảng lại nhìn lên gương chiếc hậu để quan sát đôi mắt lạnh lùng.
- Tôi có thể hỏi một câu được không ?
- ...
- Được chứ ?
- Thì cứ hỏi đi ! Trả lời được thì tôi nói !
Gray vẫn đang lái xe. Anh cũng không keo kẹt gì mấy lời.
- Anh... có thể cho tôi biết lí do vì sao lại đồng ý lấy vợ không ? À, chả là tôi thấy chúng ta sắp là vợ chồng cũng nên chia sẻ để hiểu nhau
chút ít,... cũng để tôi biết mà tránh làm những thứ anh không thích !
Juvia biết không dễ mà làm dâu người ta, hơn nữa đây lại là một gia đình danh gia vọng tộc.
- Thích thì lấy ! - Đáp lại là một câu nói thiếu suy nghĩ chỉ như bọn trẻ mười sáu mười bảy tuổi của Gray.
- Anh này, sao lại nói thế ! Tôi biết không phải do gia đình sắp xếp được vì tôi chẳng xuất thân từ gia đình giàu có... nhưng... hãy cho tôi một lí do !
- ...
Juvia khó chịu trước sự im lặng đó, hỏi quản gia hay người trong nhà anh ta đều không được rồi, nghĩ một lúc cô quyết định kích đểu, hy vọng trong cơn tức giận anh ta sẽ tuôn ra.
- Lí do thì tôi có thể tự nghĩ ra, nhưng chẳng dám nói mà không chắc đã đúng! - Juvia hướng mắt tinh nghịch nhìn.
- Đúng thứ cô đang nghĩ đó ! - Gray giả vờ ho, hẳn cô ta sẽ nghĩ mình mắc phải căn bệnh thế kỉ, sida, lậu hay gì gì đại loại thế. Vì chỉ có chúng mới hạ thấp phẩm chất của con nhà giàu được. Gray chẳng dại mà mắc mưu.
- Thế à !
Cúi mặt xuống,Juvia thở dài. Cô thậm chí còn không được quyền rút lại quyền kết hôn của mình một khi đã bị vị phu nhân hỏi tên. Gần giống với kế hoạch đổi đời, tuy nhiên tự dưng làm gì có thảm đỏ trải dài trên con đường đời được, hẳn người chồng của cô phải mang một khiếm khuyết gì đó, hoặc không... Juvia đột nhiên lạnh người, hay tập đoàn này sắp sụp đổ và muốn lấy tên mình làm thủ tục nợ nần. Không đúng, thế thì họ lấy đâu tiền tổ chức buổi tiệc này, hay là người thanh niên này phạm trọng tội giết người phải lấy vợ để ỉm đi.
- Này, cô còn tươi chứ ?
- Cái gì cơ, anh vừa hỏi tôi gì à ? - Juvia chưa nghe rõ.
- Không cần biết người tốt đẹp hay loại chơi bời, vợ tôi chỉ cần còn nguyên là được !
Vợ chỉ là hình thức để che giấu những mối quan hệ của anh, và dẫu nếu có phải sống dưới một mái nhà với Juvia trong một năm thì có lẽ anh cũng chẳng định nhìn mặt cô quá năm lần trong các trường hợp gặp mặt gia đình.
- Thế thì hẳn kết cấu của anh cũng không phải hạng xoàng đâu nhỉ ?!!! - Juvia lợi hại chẳng kém.
- Đi xuống !
- Sao ? - Juvia không nghĩ anh lại trẻ con khi thả mình ở một nơi nào đó.
- Tới nhà tôi rồi !
Ra khỏi xe, Gray đi trước không thèm đợi, anh chẳng biết mang cô về đâu nên chở tới nhà để mặc, rồi người làm cũng sẽ ra tiếp đón mà thôi. Ở góc nhìn chính diện thì cô ta sắp lên đời.
Không ngờ lại có một ngôi nhà hùng vĩ tới thế, Juvia ước tính nó phải bằng một phần năm mặt bằng khách sạn mà hôm nay cô có mặt... Người làm đưa cô vào phòng tiếp khách rộng lớn.
Gray đang ngồi ở đó, anh ngủ ngồi. Khả Vân cũng chỉ biết tìm một chiếc ghế và đợi, chẳng biết đợi ai.
Khi chủ tịch và phu nhân về thì lập tức Gray đứng dậy. Juvia cúi chào.
- Chúng ta đi lên lầu ! - Phu nhân dời cuộc nói chuyện sang một nhà lớn khác để giữ bí mật.
Phòng sách là nơi phù hợp, không khí có chút gò bó và cẩn trọng.
- Tại sao con lại phải lấy vợ ?
- Thiên à, con cứ nghe theo mẹ, cuộc hôn nhân này hoàn toàn có lợi với con ! - Bà không nói thêm lí do.
- Con đây không tò mò nhưng cô gái này thì có !
- À không ạ, cháu không hỏi gì đâu ! - Juvia biết mình không được đặt câu hỏi, và cô sợ bà.
- Thế là được rồi, hôm nay Juvia ở tạm nhà ta cũng được, rồi quản gia sẽ chỉ cho cô từng phòng trong nhà, và cả con nữa, cả hai phải học thuộc một vài điều.
- Đúng rồi, việc con thắc mắc là tại sao lại phải diễn kịch làm gì, cứ làm đám cưới luôn cho nhanh ! - anh muốn dọn ra càng sớm càng tốt.
Quả thực việc lập gia thế giữ một vai trò cốt lỗi đánh dấu sự trưởng thành của một người đàn ông, nhưng với Gray thì trái lại. Anh cần một người vợ như một bà cô quản gia dễ tính, chuyên bao che những hành vi ham vui của chồng, do đó lựa một cô gái hiền như bụt là sự lựa chọn sáng suốt.
- Không được, gia đình chúng ta không thể tùy tiện cưới gả được.
- Thế mẹ cho sự việc diễn ra tối nay là hay ho à ? Lão nào đem cái trò vớ vẩn bắt con phải diễn thế ? - Về điểm này thì cả Gray và Juvia đều không tán đồng.
- À, mẹ đã thuê tiểu thuyết gia tuổi mới lớn viết cho, vì nghĩ nó sẽ lãng mạn với hai đứa. Thế nào, hay chứ, mẹ thấy sáng tạo lắm !
- Trời ạ ! Con trai mẹ quá tuổi chip chip rồi ! Dẹp ngay đi ! - Gray gắt lên - Con không phải diễn viên gì hết ! Cưới thì cưới ngay cho rồi !
- Lễ đính hôn và hôn lễ sẽ được gộp chung và tổ chức vào ngày 26 này !
Gray sửng sốt không ngờ cha mình cũng đứng ra can thiệp vào. Giả dụ như cô dâu là một thiên kim thì ông Fullbuster và phu nhân dàn xếp là đương nhiên, đây chỉ là một con nhóc không rõ nguồn gốc,...
- Tức là thứ ba tuần sau ư ? - Giọng anh phảng phất chút hối hận, có nên hay không.
- Chính xác, từ hôm nay tới cuối tuần hai đứa sẽ cùng ta đến thăm các bậc khách khứa thân quen của nhà họ Fullbuster chúng ta ! Juvia à, dù sao cũng sắp làm dâu của nhà này rồi nên cháu hãy tự nhiên, cũng phải đổi cách xưng hô đi. Bác, à cha trông cậy vào con nhiều lắm ! - Ông
Fullbuster đặt đôi bàn tay của Juvia vào lòng bàn tay mình dặn dò.
- Cũng không vất vả đâu Juvia, Gray là con trai thứ nên con cũng không phải lo việc gia thất, cuộc hôn nhân này sẽ duy trì trong mười một tháng nên chúng ta mong sẽ hợp tác tốt với con !
Lời vị phu nhân có sự tính toán, chưa kết hôn đã tính tới ngày ly hôn, rõ ràng cuộc hôn nhân này có điều bất ổn. Juvia nghĩ thầm, dường như họ sợ cô xơ múi tài sản không bằng.
- Dạ vâng ạ ! - Juvia cúi đầu lễ phép, cảm giác như một mình lạc lõng giữa nơi đất khách quê người.
- Quản gia ! Muộn rồi, ông dẫn Juvia đi nghỉ, mai có nhiều việc cần làm !
Nói rồi ông bà Fullbuster về phòng, Gray lững thững lên tầng, còn lại Juvia dè dặt bám đuôi ông quản gia. Ông ta chỉ cho cô một căn phòng được dùng làm nơi dừng chân cho khách quý trong nhà, đưa cho cô một vài thứ để học thuộc. Mãi mười lăm phút sau mới có tiếng đóng cửa, cuối cùng vị quản gia mới an tâm để Juvia lại. Đúng là người già cẩn thận và kĩ tính, Juvia thở dài thượt, cầm trong tay một lốc giấy tờ liên quan đến chữ « Fullbuster », nào là xuất xứ gia đình, gia thế gia tiên,... Thôi ngủ cái đã mai tính sau. Một ngày dài dằng đẵng khép lại trên chiếc giường công chúa, Juvia chìm vào giấc ngủ.
- Cộc cộc cộc !
Tiếng gõ cửa bên ngoài vọng lại. Juvia vẫn đang say sưa ngắm nghía dung nhan và các thứ đồ đắt tiền trang trí trong phòng. Quả thực là nhà có thế, bất kì thứ gì kể từ tấm lót giày, đồng hồ treo tường đến những họa tiết văn phong tỉ mỉ,... tất cả đều toát lên vẻ kiêu sa giàu có, Juvia ngồi cười một mình, tự khen mình có phước lớn.
- Tiểu thư xuống ăn cơm ! Mọi người đều đã đợi ở dưới nhà !
Thấy vậy cô cũng vội vàng mở cửa, vừa nhìn thấy cô lão quản gia không hài lòng với cách chào hỏi thông thường đó, cô đổi ngay lại. Từ tốn mỉm cười, phải nhớ là mình danh giá, mình có học, nhã nhặn, điềm tĩnh và thanh cao. Úi giời ơi, lằng nhằng rách việc quá, bụng cô đang réo ầm ĩ đây.
- Tiểu thư đã hoàn thành cuốn sách hôm qua tôi đưa chưa ?
Sớm muộn cũng là cô chủ rồi nên quản gia Tôn cung kính, ông cũng không hài lòng về cô gái này cho lắm nhưng có vẻ cô ta biết điều và cũng biết vâng lời.
- Dạ, hoàn thành gì cơ ? À à, bác cho cháu xin lỗi, tại cháu mệt quá nên ngủ quên chưa kịp đọc ạ ! - Juvia mới nhớ ra, cô đã dậy từ sớm, nghĩ không có việc gì làm mà nhốt mình trong phòng lôi phấn son tô tô vẽ vẽ lên mặt, quên khấy việc học thuộc gia môn nhà họ Fullbuster.
- Ay da, thôi được rồi, cũng may ở dưới toàn người nhà, tôi sẽ chỉ cho cô, nhưng nhớ lúc nào rảnh phải đọc nghiền ngẫm các quy tắc trong nhà này đấy !
Bước xuống cầu thang, Juvia hơi run run một chút, cảm giác chính là đi ra mắt gia đình nhà chồng, cô chậm rãi bước.
- Juvia, đêm qua con ngủ ngon chứ ?
- Dạ, bác ngủ cũng ngon ạ ?! - Theo lời dặn thì cha mẹ chồng sẽ gọi cô như con cái trong nhà, còn cô khi chưa nhập môn thì cần giữ lễ. Ông Fullbuster cười hiền bảo Gray đẩy ghế cho con dâu.
- Juvia ? À, chính là chị dâu tương lai của em đây mà ! - Erza tươi cười niềm nở - Không ngờ anh Gray lại muốn lấy vợ sớm quá xá!
Gray lườm cho em gái mình một cái, bỏ ngoài tai mấy lời giao tiếp, nhìn cô vợ tương lại không chút thiện cảm.
Juvia lúc này mới đếm xuể mười hai thành viên tạm thời trong gia đình này. Nói tạm thời bởi vì đây chưa hẳn là bữa cơm gia đình đón cháu dâu nên các cụ bô lão không tới, chỉ có con cháu trong nhà thì cố gắng bố trí thời gian để góp mặt.
-Juvia tiểu thư, để tôi giới thiệu các thành viên cho cô - Lão quản gia bắt đầu - Đây là cậu Zerdef, con trai trưởng của nhà họ Fullbuster, cậu ấy đang giữ vị trí phó Tổng công ty Trường Tồn.
- Chào anh ạ !
- Đây là cô Erza, tam tiểu thư, cô ấy hiện đang giữ chức giám đốc khu vực phía Bắc.
- Chào chị ạ !
- Ấy, không dám, cứ gọi mình là Erza là được rồi, dù sao Juvia cũng sắp làm chị dâu !
Juvia có chút ái ngại trong lối giao tiếp bởi Erza hơn tuổi mình.
- Tiếp đến là cậu Romeo,... Hibiki,... Leo,... Bloom,..., Musa,..., Akai...
Thôi, đến đây thì Juvia không còn nhớ nổi ai với ai nữa, cả nhà mà toàn lạc với chẳng khoai, chóng hết cả đầu. Cô cứ vâng vâng dạ dạ cho qua lệ. Lão quản gia thao thao bất tuyệt, người quan trọng nhất thì không thấy nói, đến giờ này cô cũng vẫn chưa biết chồng mình làm cái gì ở công ty, có khi lại kiểu như cậu hai chơi bời vô công dồi nghề chìa tay xin tiền mẹ mỗi sáng. Có vẻ như thế lắm.
- Được rồi, quản gia Tôn cứ để em ấy tiếp xúc với chúng tôi nhiều sẽ quen, chứ ông cứ nói vậy thì chẳng có ai nhớ nổi đâu ! Em dâu dùng bữa đi ! - Zerdef nhìn vào sự tập trung nơi đồ ăn trong ánh mắt của Juvia hơn là dỏng tai nghe, anh lịch sự gắp cho em dâu tương lai một miếng ngon.
- Chị hai, chị và anh hai quen nhau trong hoàn cảnh nào thế ạ ? Chúng em tò mò lắm ! - Akai và Musa kháo ầm lên, thật là bất ngờ khi anh trai lại chọn khẩu vị hương đồng gió nội thế này.
- Mấy đứa trẻ này, đừng có nhiều chuyện, Juvia vừa mới về còn chưa quen khí hậu, các con hỏi ít thôi ! - Fullbuster phu nhân sợ rằng sẽ để lộ điều gì đó nên dẹp ngay những câu hỏi về sự gặp mặt trước đó của đôi vợ chồng sắp cưới, bà lảng sang chuyện khác.
- Bác à, để cho chúng con hỏi han hai người một tẹo thôi ạ ! Anh hai tình trường như thế mà lọt lưới chị Juvia thì quả là một câu chuyện đáng để kể, con còn cứ tưởng anh ấy và chị Mira sẽ thành một đôi cơ ! - Biết rằng ông bà Fullbuster chỉ khó tính với người ngoài còn trong nhà rất dễ tính nên Akai truy hỏi Gray đến cùng, kể cả bây giờ chưa hỏi ngay được thì cậu trai này sẽ còn đi theo mà dò mãi.
Gray dường như dị ứng tới từ «Mira », anh không thích nhắc tới cái tên đó bởi nó quá đỗi quen thuộc rồi, nó sâm đậm bưng đầy trong con tim tới nghẹt thở. - Yêu là lấy, thế thôi ! - Một câu trả lời dối từ trong ra ngoài, nhưng anh biết nói gì hơn chứ. Chẳng lẽ lại nói rằng cô ấy bỏ anh vì một người con trai hèn mọn thì anh bắt chước tìm một cô gái chẳng ra sao để gắn kết.
Có một thực tế mà ông Fullbuster là người tường tận rõ nhất. Xét về vai vế nhà họ Strauss và họ Fullbuster, Mira với Gray là đôi thanh mai trúc mã, vừa vai phải lứa. Ông và phu nhân đều coi cô ấy như con cái trong nhà, nhưng có lẽ vì sự quá thân thiết ấy đã ngăn cản ông không thể nhận một người con dâu như thế, và nghiễm nhiên ông thà chấp nhận một cô con dâu như Juvia còn hơn, một phần để chia cắt tình cảm của đôi tình nhân trẻ.
- Chị Juvia, chị kể cho chúng em mở mang tầm mắt đi ạ ! - Musa nhõng nhẽo.
-Musa, con ngồi im đi nào ! - Ông Fullbuster nhếch mắt.
- À, thực ra là có chút thú vị ! - Juvia vốn thẳng thắn, ai hỏi gì thì nói lấy, dù sao cô cũng được ôn lại kế hoạch B đến nỗi khắc cốt ghi tâm rồi, bắt đầu : - Anh ấy gặp chị trong một buổi party của một người bạn tên Antony.
Biết rằng tên chồng đang vắt óc tìm xem mình có người bạn nào tên như thế không, Juvia lén huých nhẹ vào người ngồi cạnh là anh. Chắc chắn Antony chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng.
- Anh Antony là người Pháp gốc Ý, anh ta học khóa 47, đại học Columbia, có sở thích đánh tennis, những buổi chiều anh ta thường chạy bộ bên dòng sông...
- Nàng ơi, bỏ qua cái sơ yếu lí lịch của người ta đi ! - Gray không nói nên lời nhưng thầm nhắn nhủ qua đôi mắt. Từ « Nàng » không phải lấy từ cách xưng hô chàng và nàng thân mật mà là nàng hai lúa, một cách châm biếm.
- À, - Juvia hiểu ý - hôm ấy chị mới chân ướt chân ráo tới New York, đáng lẽ phải vào phòng lẻ 401 thì lại đi nhầm tới phòng đối diện đang hội hè. Thế đấy, quả thực rất tình cờ - Juvia cũng giỏi khua chân múa tay, cô nhập tâm vào câu chuyện như chính mình đã từng trải - Trong khi những cô gái với nhiều màu da khác nhau vận các món đồ lụa là váy vóc, mà chị cứ áo sơ mi quần kaki đóng hộp, chưa kịp hiểu ra vấn đề thì một người phục vụ vô tình làm đổ rượu vang lên người, anh ... - Thôi chết rồi, quả thực Juvia đang quên mất tên chồng mình là gì. Bộ nhớ đệm trong não không tài nào nghĩ ra, chỉ tại lão quản gia nói nhiều quá mà giờ ngay cả một chữ cũng không nặn nổi ra miệng. Trí nhớ cô vốn không tốt, hơn nữa mọi người đổ dồn mắt nghe cô nói khiến tâm trạng không tránh khỏi sự lúng túng. Bên cạnh đó thức ăn ngon cũng là một tác nhân khiến đầu óc mụ mị. May mà cô còn phân biệt được con trai cả và con trai thứ nhà họ Fullbuster, à, một người là Zerdef, một người là Gray. Nhớ rồi. Nhưng... ai là Gray và ai là Zerdef thì tự dưng quên béng. Ngộ nhỡ nói nhầm thì...
- Ha ha ! Có phải sau đó Gray lịch thiệp đưa áo khoác và dìu em vào nhà trong phải không ? Thảo nào... bữa tiệc tối qua là em chủ định bảo anh kéo em đi ! Ha ha, anh lúc đấy cũng không hiểu vì sao em lại nói là « Này anh, cởi áo cho tôi mượn ! », rồi còn « Đưa tôi đi » nữa ! Thì ra là hai đứa muốn ôn lại chuyện xưa.
Zerdef giờ mới hiểu, anh cười trước sự ngại ngùng không thể tả của Juvia, má cô đỏ hồng lên. Gượng chết đi được, đã thế anh chàng thiếu gia này còn ôm bụng cười làm cô cũng vờ hùa theo :
- Ha ha, hài quá ! Em thích gây bất ngờ cho người khác ấy mà ! Ha ha !
Juvia cười được hai tiếng thì lập tức bắt gặp ánh mắt trừng trừng của vị quản gia và phu nhân. Cô lại im phăng phắc. Gray tỏ ra khó chịu, anh giả vờ e hèm một tiếng. Nhận xét ban đầu của anh về cô quả không sai, con gái con đứa mà vô duyên.
- Có gì đâu, em cứ cười thoải mái ! Nhà mình toàn những người vui tính ! Cứ như con bé Mira ấy, đến nhà chơi mà cứ chọc cả nhà cười hoài ! Em chỉ ở nhà này mấy hôm là sẽ cười tưng bừng ấy mà !
- Thôi đi, ai chẳng biết anh quý Mira, đừng có nhắc đến tên cô ta nữa, vợ tôi... cô ấy không thích cái tên đó ! - Gray nói gằn giọng, ngay sau đó anh gắp cho Juvia một cái đùi gà mập bự - Ăn đi em !
Đấy, cứ thế này thì Juvia đã cho một chân vào nhà họ Fullbuster rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top