Phần 19
Mộng
...Bao nhiêu nắng để làm khô một dòng sông...
Bao nhiêu mưa để cuốn trôi một sa mạc...
...Bao nhiêu đêm để giết chết một nỗi nhớ...
Bao nhiêu cái hôn để đong đầy một tình yêu...
...Bao nhiêu cái nắm tay để xóa bỏ khoảng cách...
Bao nhiêu cái ôm để thấy ta trưởng thành...
...Bao nhiêu lời nói dối mới làm bạn hiểu tôi...
Bao nhiêu nước mắt để được tha thứ...
...Bao nhiêu nụ cười để làm vơi khoảnh khắc...
Bao nhiêu im lặng để biết ta là của nhau...
...Bao nhiêu đợi chờ để đổi lấy một lời yêu ....
~~~
Giác nhi hậu tri kì mộng dã
Đừng nên đa tình, tương tư như đao đoạn trường, cùng quân đi ngàn dặm, lạnh nhạt như băng.Đừng nên hận, sầu muộn nhuốm tận mày liễu, một ly rượu nồng quên buồn phiền, chuyện cũ hiện ra trước mắt.Hỏi quân, có biết xuân ngắn hồng đậu tàn, vô tình lỡ mất si tình, mộng tỉnh mới biết thời gian qua.Chớp mắt vội vàng quay đầu, hồng nhan đã mông lung.
Mộng Liên Đường
.............................................
ĐOẢN
Trên chiến trường yên lặng giống như nơi xử tử, nơi nào đó truyền đến tiếng kim thiết vang lên hết sức chói tay. Thân ảnh giằng co từ trong đao quang kiếm ảnh tách ra, hai gương mặt tràn đầy khói bụi.
"Chúng ta có nhất định phải phân ra sinh tử hay không."
Đối phương cười khổ: "Chiến trường vô phụ tử."
"Hảo" :Hắn vung kiếm cắt ngang cổ.
"Ngươi..."
"Ta không muốn mất ngươi"
"Cho nên ngươi liền nhẫn tâm để ta mất đi ngươi sao?"
Tươi cười từ trên nét mặt trắng bệt của hắn hiện lên: "Chúng ta không nên sinh ở thời đại này..........Kiếp sau..... chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc"
[Sưu tầm by Hiên Viên Tử Diễm]
................................
Hoa lạc mãn thiên, gió thổi hoa lạc, cuốn theo dòng nước lạc phương nào? Đại thúc mặc áo vải bố nghiêng ngả trong men rượu. Men rượu tình nồng, lạnh lẽo lại dễ nhạt phai. Hoa úa tàn, xoay người chỉ thấy màn đêm cô đơn tịch mịch...
Còn nhớ thuở hoa niên năm nào tiễn người ra trận, phu tử từng hỏi:
"Tướng quân, người sẽ quên ta sao?"
Người nọ ôm phu tử văn nhược vào lòng:
"Không quên,
...
không quên".
Là sẽ không quên hay sao.....?
.
.
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lại chinh chiến kỷ nhân hồi?
Tin sa trường truyền về, triều đình đại thắng, tướng quân một đi không trở lại.Phu tử đang dạy học nghe tin ngã bệnh nặng.
" Nếu quân về chúng ta nắm tay nhau đáo bạc đầu. Quân không về... vậy ta liền chờ ngươi một kiếp..."
........
Vài chục năm đi qua, phu tử năm nào biến lão.Cuối cùng cũng đến một ngày gặp được vị tướng quân mà bản thân mong nhớ nhiều năm. Nhưng người đó cũng đã là trượng phu của người khác nhiều năm...
Khi phu tử già nhìn thấy người nọ, tướng quân chính đang cười với nương tử của mình, đó là một nụ cười đầy hạnh phúc.Giọt lệ nhẫn nhịn rất nhiều năm rốt cục rỉ ra từ khóe mắt chảy dài. Cố nhân tại đó mà gần ngay trước mắt lại như đã xa tận chân trời...
Ái tình cũng giống như rượu nhạt, hương đọng lại khó quên mà lại bạc tình. Giống như thiếu niên phu tử năm nào mòn mỏi đợi người yêu,bất quá tìm lại được người nọ lại không thể tìm lại một mảnh ái tình mình chờ đợi.
Đường phố rộn ràng, đèn giăng soi chiếu màn đêm. Không chỉ bóng trăng vàng, bầu trời còn lấp lánh ánh sao.Phu tử năm nào nằm say bên bờ sông, chỉ thấy vò rượu vỡ tan, máu đỏ loang lổ chảy dài.
"Lời thề xưa là thật là giả đã không còn ý nghĩa. Chỉ có tướng quân là người ta cả đời này nhớ mong tưởng niệm. . ."
........Túc trình vị tỉnh. 29/04/2016........................
Chú thích:
Bài thơ Lương Châu từ:
"Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi,
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi.
Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu,
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi?"
Rượu bồ đào cùng chén lưu ly
Muốn uống nhưng đàn tỳ bà đã giục lên ngựa
Say khướt nơi sa trường, người lại chớ cười
Từ cổ tới nay chinh chiến mấy ai trở về.?
[Túc trình vị tỉnh]
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top