Chương 19

Hồng Mai cầm ly nước trong tay đung đưa một chút, nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, trong ánh mắt tỏ rõ sự khinh thường. Trước đây từng có một thời gian cô có cảm tình với người này, bản thân Hồng Mai cũng không hiểu rõ vì sao ngày đó cô lại thích Tú Vi, không, phải gọi là Hoài Phương mới đúng. Thích là một chuyện, thế nhưng chưa bao giờ cô thừa nhận cảm giác của bản thân, một phần vì đó là người yêu của chị gái mình, một phần cô cũng không thể chấp nhận việc bản thân lại đi thích phụ nữ, sau đó khi chuyển sang nước ngoài cô ngay lập tức tìm đối tượng hẹn hò, may mắn làm sao bản thân lại vẫn có cảm xúc với những người đó, điều này khiến cho Hồng Mai thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng chỉ được một thời gian là cô lại cảm thấy chán ngán, vậy nên hiện tại cũng không có hẹn hò yêu đương với ai. Thời gian qua cũng đủ làm cô quên đi người trước mặt này, cộng với những việc tồi tệ mà người này đã làm với chị gái mình cũng khiến Hồng Mai cảm thấy càng thêm chán ghét, bây giờ trong lòng cô đối với con người này chỉ còn lại khinh thường và chán ghét.

- Thế nào? Chị muốn tôi nói chuyện kiểu gì?

- Tính ra cũng là người quen cũ, em nói chuyện như trước đây là được rồi.

Hồng Mai cười khẩy, không biết do người trước mặt cô diễn xuất tốt hay do mặt cô ta quá dày đây? Lời này mà cũng nói ra được.

- Phải không? Tôi có quen chị à? Thân quen cũng không có, chỉ có chị để lại cho chị gái tôi một cục nợ thôi, nếu chị nhanh chóng quay lại mang con gái chị đi khỏi chị Khanh tôi mới thấy cảm kích mà muốn nói chuyện tử tế hơn một chút đấy.

Tú Vi mỉm cười, hai chị em nhà này thật sự quá khác biệt, Hồng Khanh bao dung, nói chuyện nhẹ nhàng đến đâu thì cô em gái này lại biết móc mỉa, nói chuyện độc miếng đến đó, cô cũng không biết hai người này có phải cùng một mẹ sinh ra không nữa.

- Sao? Chị không thấy tức giận mà muốn đứng lên à?

Tú Vi nhìn người kia, lời nói khó nghe mấy năm nay cô cũng đã nghe đủ thể loại rồi, nếu dễ dàng bị đả động như thế cô đã không phải là Tú Vi. Hồng Mai cũng thừa biết người này mặt dày, mặt dày đến nỗi phản bội người mình yêu, sau đó còn để lại đứa con của mình cho người đó nuôi, vậy thì vài câu nói này có gì thấm tháp đâu, nhưng so với loại người mặt dày này thì cô thấy hành động của chị gái mình còn vô lý hơn, trần đời này chưa thấy ai nuôi con của tình địch và người yêu cũ, Hồng Khanh đúng là Bồ Tát sống.

- Không thấy tức giận gì, chị lại thích người như em, nghĩ gì nói đấy, chị gái của em quá tốt, tốt đến mức chị không dám tin là thật, so với Khanh thì nói chuyện với em thực tế hơn nhiều.

- Thế nào mà chị lại thích tôi được? Nếu rơi vào tay tôi ngày đó, chỉ sợ chị và con gái sống đến bây giờ không có một ngày yên ổn.

Tú Vi mỉm cười đưa tay chống cằm, ánh mắt xinh đẹp lỡ đãng nhìn người đối diện, nhàn nhạt nói một câu.

- Vậy nên mới nói thích em, còn yêu thì phải yêu chị của em.

Bản thân Tú Vi cũng không hiểu sao lại ngồi đây nói chuyện với Hồng Mai nhiều như vậy, cô chỉ cảm giác muốn được bộc bạch suy nghĩ của mình, so với sự hiền lành cao quý không thực tế của Hồng Khanh khiến cô phát bực thì sự đay nghiến của Hồng Mai khiến cô thoải mái hơn nhiều lắm. Ít nhất làm cho cô cảm thấy được không chỉ có mình là kẻ xấu xa.

- Chị mà yêu đương gì, chị nghĩ kĩ lại một chút xem chị yêu chị Khanh không, hay từ đầu tới cuối chỉ yêu chính bản thân chị? Chị làm việc, suy nghĩ có bao giờ để ý đến chị Khanh không? Nói đến yêu thì tôi cảm thấy chị không có tư cách.

Hồng Mai cười cười nói, giọng nói vẫn luôn lạnh nhạt và khinh miệt. Cô cũng khó hiểu bản thân vì sao ngày đó lại có cảm tình với con người này?

Tú Vi hơi sững người, cô chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này, lúc nào cô cũng nghĩ sai lầm lớn nhất của cuộc đời cô là yêu Hồng Khanh và làm khổ em ấy, thế nhưng một câu nói của Hồng Mai khiến cô nghĩ lại, cô đã từng yêu Hồng Khanh chưa? Hay từ đầu chỉ có lợi dụng tình yêu và lòng tốt của em ấy, em ấy vẫn luôn như thế, dịu dàng và tốt bụng, nhưng em ấy càng như thế lại khiến cô tức giận mà muốn đạp đổ lòng tốt đó, cô không tin trên đời lại có người tốt đến vậy, điều này khiến cô không thoải mái với Hồng Khanh, càng không thoải mái với bản thân, như vậy từ đầu đến cuối, bất kì một hành động hay suy nghĩ của bản thân cô đã từng nghĩ cho em ấy chưa? Đúng vậy, cô chưa từng yêu Hồng Khanh, chỉ là cảm động với lòng tốt của em ấy, người cô yêu chính là bản thân mình.

- Ừm, có lẽ tôi chưa từng yêu chị của em, mà cũng có thể tôi không biết cách yêu như thế nào.

Vẻ tự tin nãy giờ của Tú Vi bị đánh gục bởi lời nói của Hồng Mai và tâm trạng ngổn ngang của bản thân, cô chậm rãi đứng dậy, mỉm cười với người kia rồi quay lưng rời đi, Hồng Mai nhìn bóng lưng người kia rồi thở dài.

***

Hồng Khanh chậm rãi mát xa đầu cho cô gái đang nằm gối đầu lên chân mình, thời gian này hai người cũng đã thoải mái hơn với nhau, tính cách của Hồng Khanh thoải mái ấm áp khiến cho Phương Anh rất nhanh chóng thích nghi.

- Chơi một trò chơi nhỏ nhé, chị hỏi em một câu, em hỏi chị một câu, nếu không trả lời được phải thực hiện một điều người còn lại yêu cầu, thế nào?

Phương Anh gật đầu đồng ý, dù cô biết trong mấy trò đối thoại này cô không thể thắng nổi chị Khanh, dù gì chị ấy cũng là nhà văn, lập luận rồi văn vẻ cũng ăn đứt mình mà.

- Đừng lo, chị không bắt chẹt em đâu, em hỏi trước đi.

Phương Anh ngước mắt nhìn lên gương mặt trắng nõn xinh đẹp kia.

- Chị từng yêu mấy người rồi? Ý em là người yêu cũ có mấy người ấy, không phải yêu bố yêu mẹ đâu đấy.

Hồng Khanh mỉm cười, ai cũng thích quan tâm vấn đề này.

- À, có một người thôi, mẹ Tú Anh đấy em. Yêu từ lúc chị học đại học, mãi sau này chia tay chị ấy chị cũng không yêu ai nữa.

Phương Anh nhìn chị, trong lòng cô tự nhiên nổi lên một cảm giác ghen tị, cũng không hiểu là vì sao nữa, chỉ nghĩ đến trước đây chị Khanh dành hết tình cảm và quan tâm cho mỗi một người là cô cảm thấy ghen tị, thà rằng chị ấy yêu nhiều người đi.

- Đến lượt chị.

- Được, chị hỏi đi.

Hồng Khanh xoa xoa đầu người đang gối đầu lên chân mình.

- Phương Anh nhận lời yêu chị nhé?

Bầu không khí bỗng chốc trở nên im lặng, cô không thể tin được chị Khanh hỏi mình câu này, như thế này là quá vội, cô còn không biết tình cảm của mình đối với chị ấy là như thế nào, Phương Anh cũng không nghĩ chị ấy sẽ ngỏ lời như thế.

- Chị đùa em à?

- Chị đâu có đùa.

Hồng Khanh mỉm cười, đối với cảm xúc của bản thân cô luôn khá rõ ràng, chỉ cần xác định yêu thích một người cô nhất định sẽ nhanh chóng ngỏ lời, nhất là sau khi biết chuyện quá khứ của Phương Anh, cô thật sự rất thương em, muốn bù đắp thật nhiều cho em ấy, thật ra Hồng Khanh cũng cảm nhận được Phương Anh có phần thích mình cho nên mới nghĩ ngỏ lời như vậy.

- Cái này...

- Em không trả lời được thì phải thực hiện một điều chị yêu cầu đấy.

- Điều gì?

- Em không định trả lời à?

Phương Anh hơi chu môi, thở hắt ra nói.

- Nếu em trả lời hoặc không trả lời thì sao?

- Chị đang hỏi em, làm gì có chuyện em hỏi ngược lại suốt thế.

Hồng Khanh xoa xoa tóc em, chất tóc tốt quá, chạm vào rất thoải mái.

- Em không trả lời được, chị định yêu cầu gì?

- Tất nhiên là yêu cầu em làm người yêu chị rồi.

Phương Anh trợn mắt, như vậy cũng được nữa hả?

- Vậy mà chị nói chị không bắt chẹt em, chị gài em nãy giờ thì có.

- Chị cho em trả lời mà, ai bảo em không trả lời, em có quyền từ chối mà, thế mà em nhất quyết không trả lời.

Phương Anh ngồi bật dậy, lật đật xuống giường chạy về phòng.

- Em không chơi với chị nữa đâu.

Cô chạy nhanh về phòng khoá cửa lại, tim đập rất nhanh, không biết là do chạy nhanh hay do lời tỏ tình kia nữa, trời ạ, cái chị này, có cần như thế không? Ngày mai cô không biết phải nhìn mặt chị Khanh như thế nào nữa. Phương Anh chỉ biết tim cô đang đập rất nhanh, cô không hề biết gương mặt mình cũng đỏ lựng lên rồi.

(Xin chào các bạn, hôm nay là sinh nhật mình nên mình muốn dành tặng đến mọi người món quà nhỏ là một chương truyện, dù mình khá là bận rộn dạo gần đây, cảm ơn các bạn vẫn luôn đón nhận dù mình ra chương một cách rất chậm trễ và không có lịch trình, yêu các bạn.)

Vì mình dành khá nhiều thời gian để đi làm nên không thể ra nhiều chương truyện, nếu các bạn yêu quý có thể Donate cho mình qua số tài khoản của mình, đó cũng là một động lực để mình ra truyện thường xuyên hơn
Stk: 19034464390017
HTTH
Ngân hàng techcombank)

Và có một tin mới đó là mình mới lập một group trên Facebook có tên "Truyện của Thái Hiền". Các bạn quan tâm có thể tham gia vào nhóm nhé!^^
Link nhóm: https://m.facebook.com/groups/293075931820680/?ref=share

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #romance