Chương 23 - Alin (2) - Tôi xin lỗi

Hợp tác được 3 năm, lúc này cả hai cũng đã khá thân thiết với nhau. Khi đang ngồi uống rượu ngắm tuyết rơi trắng xóa bên ngoài cửa sổ ở thành phố Luxembourg, Layla dùng tiếng Việt tròn vành rõ chữ để nói

"Alin, em yêu Alin!"

"Wow, Layla, tiếng Việt của em giỏi quá!" - Alin thú vị thốt lên

"Alin không cảm xúc với lời yêu của em mà lại cảm xúc với tiếng Việt của em?"

"Tại tôi bất ngờ quá, em học tiếng Việt từ lúc nào?" - Alin nghe Layla nói một câu dài lại càng ngạc nhiên hơn nữa.

"Alin, em yêu Alin!" - Layla giận dỗi

"Ok ok, I love you too!" - Alin cười nói

"Không phải như vậy, em thật sự yêu Alin, bằng tình yêu của một người phụ nữ trưởng thành." - Layla nghiêm túc nói

Alin nhìn vào đôi mắt dạt dào biểu cảm của Layla và cô tin tình yêu đó có thật. Với ánh hào quang của mình, cô đã nhận được rất nhiều lời tỏ tình, đương nhiên cô đều từ chối mà không cần suy nghĩ. Có thể họ yêu cô hoặc ngưỡng mộ cô, thật ra cô cũng không quá quan tâm, cô không có cảm xúc yêu đương với bất cứ ai, kể cả với cô gái đang chân thành trước mặt.

"Em học tiếng Việt vì tôi à?"

"Vâng. Em muốn sau này cùng Alin về Việt Nam, về quê hương của Alin, em muốn làm con dâu Việt."

"Em làm tôi rất xúc động!" - Alin thẳng thắn thừa nhận

"Nên?" - Layla vẫn không thấy Alin nói gì tiếp - "Hay là Nhưng?"

Layla im lặng trông chờ, ngoài trời tuyết càng lúc càng nặng hạt, khung cảnh trắng xóa bên cửa sổ trở nên mù mịt hơn. Alin nâng ly rượu vang đỏ đưa lên đôi môi như đốm lửa nhỏ của mình. Cô nhấm một ngụm rồi chầm chậm nuốt xuống.

"Layla. Tôi không biết yêu. Trước giờ tôi chưa từng có một mối quan hệ tình cảm nào. Tôi không chắc mình có thể đáp ứng được cho em không. Vả lại, tình yêu đồng tính ở đất nước tôi không được cho phép, gia đình tôi cũng sẽ không chấp nhận. Tôi không thể nào cho em một danh phận."

"Em không cần danh phận, không cần Alin phải yêu em liền. Em chỉ cần Alin chịu mở lòng với em, em tin rằng tình yêu của em có thể làm rung động trái tim Alin."

"Vậy chúng mình cho nhau một cơ hội nhé!"

Alin nắm lấy tay Layla. Cô cũng hy vọng mình có thể yêu. Người ta thường bảo tình yêu là liều thuốc chữa được tất cả các bệnh trên thế giới này, nhất là căn bệnh về tinh thần như cô.

Layla sung sướng nhào đến ôm lấy Alin - "Alin em vui quá, em hôn Alin được không?"

"Tôi đồng ý làm người yêu của em rồi mà, những người yêu nhau làm gì thì em đều có thể làm với tôi" - Alin thật thà nói

Môi Layla đặt vào đôi môi chín đỏ như màu rượu vang của Alin. Một khối mềm mịn như bông chạm vào môi mình có chút ngứa ngứa, nhưng cảm giác cũng không tệ lắm. Alin nghĩ à thì ra yêu là như thế, vậy thì mình có thể tiếp tục yêu được.

Kỷ niệm một năm yêu nhau ở một nhà hàng có view nhìn thẳng ra tháp Eiffel, Layla lúc này đã ngà ngà say nửa ngồi nửa ngã vào lòng Alin.

"Alin hôn em" - Layla rướn người cố chạm vào môi Alin

"Không được, đang ở ngoài đường, phóng viên chụp được sẽ phiền lắm, lát về phòng khách sạn tôi sẽ hôn bù nhé!" - Alin dỗ dành

"Hôn trong khách sạn không đủ bù."

"Vậy em muốn sao?"

"Muốn làm tình với Alin, mình yêu nhau một năm rồi đó, Alin đã hẹn cho Alin thời gian để sẵn sàng, bây giờ là đến hạn rồi!" - Layla quyết tâm hôm nay phải đưa được Alin lên giường dù bằng thủ đoạn nào.

"Nhưng thật sự là tôi chưa thấy sẵn sàng"

Alin có thể ôm, có thể hôn, nhưng mỗi lần Layla đòi hỏi đi xa hơn Alin đều từ chối. Đôi khi Layla cầm tay cô đặt thẳng vào những điểm nhạy cảm của cô ấy, Alin đều thấy sợ hãi mà rụt về. Cô không hiểu chạm vào đó có gì thích mà Layla cứ bắt cô phải chạm hoài.

"Em thật ganh tị với cây piano quá! Ngón tay thon dài vừa nhanh vừa có lực vậy mà chỉ dùng để đánh đàn mà không đánh em"

"Em thật sự muốn bị đánh à?" - Alin ngạc nhiên

"Vâng. Đánh càng mạnh càng tốt, em khóc lóc xin dừng cũng đừng tha cho em" - Layla lém lỉnh nháy mắt.

Alin đọc được rằng có một số người bị tổn thương trong quá khứ sẽ có xu hướng ngược đãi bản thân. Chắc Layla cũng có tổn thương nào đó, Alin thật sự thương xót cho Layla. Cô nghĩ Layla đã giúp bệnh tình mình thuyên giảm được một ít thì mình cũng nên "trị bệnh" giúp cô ấy.

29 tuổi, lần đầu tiên ở trong một mối quan hệ yêu đương...trên giường, trước giờ cũng chưa từng nghiên cứu qua, Alin đã rất loay hoay dưới sự hướng dẫn của Layla mới thực hiện được các động tác đúng.

Vừa căng thẳng vừa lo sợ, Alin không hiểu sao Layla có vẻ như rất đau đớn lại cứ liên tục bảo mình phải mạnh thêm. Nhìn Layla như sắp tắt thở đến nơi cô không biết có nên dừng lại không. Lỡ như Layla thật sự không thở được nữa, có phải cô sẽ trở thành tội phạm giết người không. Nhưng hình như không có ai chết vì làm tình thì phải, chắc sau hôm nay cô phải lên mạng tra cứu xem thử.

Sau khi cơ thể Layla co rút, các đầu ngón tay đang bấu chặt vào người Alin từ từ thả ra, Layla mới kêu dừng lại. Alin nhìn Layla thở dốc nằm phía dưới vẻ mặt đỏ ửng sung sướng, có một sự hạnh phúc nào đó tràn ra khắp thân thể Layla. Alin dùng tay khô ráo còn lại vén những sợi tóc đang dính chặt vào má đỏ bừng của Layla.

"Alin, em sướng lắm."

"Em thích là được rồi!" - Alin dịu dàng nói

"Em cũng muốn yêu Alin" - Vừa nói đôi tay Layla bắt đầu luồn vào trong áo ngủ của cô. Alin thấy rợn da gà, nhột quá chịu không được nên giữ tay Layla lại.

"Em mệt rồi, ngủ tí đi, tôi ôm cho em ngủ"

Biết Alin không thích nên Layla cũng không cố chấp đòi hỏi, chỉ vòng tay ôm lấy eo Alin, hôn nhẹ lên cổ cô.

"Alin biết không, thật ra trong chuyện này Alin còn vụng lắm."

Sau khi lâm trận mệt nhoài mà nghe giáo viên hướng dẫn nhận xét như vậy làm Alin hơi bối rối, trước giờ làm gì cũng được khen, lần đầu tiên có người chê thẳng mặt. Alin tự biện hộ

"Đây là lần đầu tiên tôi làm quen với chuyện này, chưa có kinh nghiệm mà"

Layla thấy thái độ bối rối của Alin có chút vui thích, lại tiếp tục đặt những nụ hôn lên cổ Alin

"Em yêu Alin nên khi được Alin "tận tình chăm sóc" như vậy em thấy rất hạnh phúc. Alin đã vì em mà làm những việc bản thân mù mịt và chưa sẵn sàng. Điều đó chứng tỏ em đã được Alin đặt trong lòng."

"Chúng mình là người yêu của nhau." - Cô khẳng định.

"Vậy tụi mình tiếp tục luyện tập nhé!"

Đêm dài vô tận. Layla sau một năm dài chờ đợi mới đạt được cảm giác thỏa mãn nên đâu dễ buông tha. Alin thật sự rất ngạc nhiên không ngờ việc này lại tốn sức như vậy. Đôi tay chăm chỉ luyện đàn không biết mỏi mà chỉ mới một đêm cả hai cánh tay như mất lực, muốn nhấc cũng nhấc lên không nổi. Nhưng nhìn người yêu hạnh phúc như vậy cô thấy cũng đáng.

Mối quan hệ kéo dài được 2 năm, Alin vẫn luôn chăm sóc cho Layla như một người yêu hoàn hảo. Layla muốn gì Alin đều đáp ứng tốt. Ôm hôn, làm tình, từ một người vụng về ban đầu, giờ Alin đã rất thành thục. Cô hiểu rõ cơ thể của bạn gái, luôn biết cách đưa Layla đạt được cao trào.

Nhưng con người là động vật tham lam bật nhất, khi có được một người ta sẽ luôn muốn có hai. Layla mong muốn được chạm vào Alin, chạm vào bên trong cơ thể, chạm cả vào trái tim sâu trong lồng ngực đang bị che phủ bởi vẻ ngoài điềm đạm kia. Layla thèm được nhìn thấy một Alin trần trụi theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Cả những lúc gần gũi với nhau nhất, Alin vẫn cách một quãng rất xa mà Layla không thể nào với tới.

Layla biết Alin vẫn duy trì điều trị trầm cảm từ lúc bắt đầu hợp tác, đến cả bây giờ khi đã là người yêu. Những tưởng tình cảm của mình có thể kéo Alin ra khỏi ốc đảo của cô, nhưng càng cố gắng Layla lại càng thấy vô vọng.

Layla tiến một bước, Alin lùi một bước, khoảng cách luôn được duy trì chính xác như vậy. Layla đã dùng hết sức để chạy về phía Alin, nhưng dù với vận tốc nào thì khi nhìn lại sự ngăn cách kia vẫn ở đó, như một lớp màn mỏng mà vĩnh viễn Layla không thể xé tan được.

Một ngày mùa xuân, khi cây cối vừa thoát khỏi bức màn tuyết trắng để hé lộ những chồi non, buổi biểu diễn cuối cùng của tour vòng quanh thế giới cũng kết thúc.

Cả hai đang cùng ngồi trên chiếc thuyền nhỏ xuôi theo dòng kênh đào Grand Canal ngắm nhìn thành phố Venice xinh đẹp, Alin bất ngờ khi nghe Layla nói lời chia tay.

"Tại sao vậy? Tôi có thể biết lý do được không?"

"Alin muốn nghe gì? Chúng mình không hợp hay em đã có người khác thì sẽ dễ chấp nhận đối với Alin hơn?"

Layla nói với giọng điệu có vẻ bình thản, nhưng vẫn nghe được những chua xót ẩn sâu trong đó.

Alin không phải không hiểu lý do Layla chấm dứt mối quan hệ này, thậm chí ngày qua ngày lại càng thấu hiểu rõ ràng hơn nữa là đằng khác.

Những nỗ lực của Layla cô đều thấy, chỉ là cô không thể tiếp nhận nhiều hơn. Cô dùng hành động để bù đắp lại tình yêu cô không thể dành cho Layla, nhưng có lẽ điều đó vẫn không đủ.

"Tôi xin lỗi"

"Alin có lỗi gì đâu, ngay từ đầu Alin đã thẳng thắn tình cảm với em rồi, em cũng đã nhận được từ Alin nhiều rồi. Chỉ là những gì em muốn và những gì Alin có thể trao nó không khớp với nhau thôi."

Alin im lặng không thể nói được gì. Layla cũng không lên tiếng nữa.

Thuyền dừng ở bến đỗ. Alin đỡ Layla lên, cả hai trao nhau cái ôm cuối cùng rồi mỗi người đi về một hướng khác nhau.

Ánh hoàng hôn bao phủ thành phố Venice cổ kính hắt lên những chiếc bóng cô đơn nhỏ dần nhỏ dần như một dấu chấm hết cuối cùng.

Tình yêu tan vỡ, Layla không thể cùng hợp tác biểu diễn chung với Alin. Cả hai quyết định tách nhau ra. Alin cũng không còn động lực để tiếp tục theo đuổi sự nghiệp.

Sau khi giải nghệ, Alin càng mất mục tiêu sống. Những đêm dài ngồi lặng trong bóng tối, hơn ngàn lần muốn từ bỏ cuộc sống vô nghĩa. Sự điều trị và thuốc an thần liều lượng cao giữ lại mạng cho cô.

Nhưng cũng chỉ vậy, cô không thấy bất cứ niềm vui nào trên cuộc đời này.

Cho đến khi Vân Hạ xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top