- Chương I (2) -

   " Bạn Hạ Vũ Khê."

 Trong số sáu cậu nam sinh, một cậu có thân hình gầy guộc như que củi lên tiếng trước, phá vỡ sự im lặng hai bên giằng co đã lâu. Cậu ta chỉnh lại cặp kính dày cộp trên sống mũi, khuôn mặt có vẻ nghiêm túc hơn cả quan tòa thẩm vấn phạm nhân, "Là hội trưởng Hội học sinh, tôi không thể không nhắc nhở bạn một lần nữa. Giản dị, nghiêm túc, chăm chỉ, cần cù  trước giờ vốn là kỉ luật mà học sinh trường Kha Lâm phải tuân thủ tuyệt đối. Kể từ ngày hôm nay bạn đã là một thành viên trong trường Kha Lâm rồi, bạn phải thay đổi hình ảnh của chính mình!"

   "Hứ! Tôi chẳng muốn phải để kiểu đầu giống hạt quả anh đào như các bạn đâu, lại còn phải mang một cặp kính Arale nữa chứ! Đây là trường học chứ không phải nhà máy sản xuất búp bê!" Hạ Vũ Khê vuốt nhẹ mái tóc đẹp đẽ, rồi khoanh tay trước ngực một cách đầy khí thế, "Chẳng lẽ các cậu không hề cảm thấy cuộc sống chỉ biết học và học của học sinh cấp ba rất khô khan và nhạt nhẽo sao? Các cậu đều đang độ tuổi teen như tôi, đời học sinh cấp ba phải phong phú, nhiều màu sắc mới tốt chứ! Tóm lại, tôi sẽ không cắt tóc ngắn đâu!"

   "Cái gì? Cậu ta dám nói học là khô khan, nhạt nhẽo? Người thốt ra câu nói như thế mà cũng xứng đáng là học sinh trường Kha Lâm sao?!"

   "Cậu ta ăn mặc, trang điểm kiểu gì vậy? Một học sinh mà lại để tóc uốn xoăn! Để một học sinh như thế này ở lại trường Kha Lâm chắc chắn sẽ làm hỏng hình tượng của trường, làm liên lụy đến chúng ta, khiến chúng ta cũng bị người khác khinh thường! Đáng ghét thật!"

   "Lục đại tài tử cố lên! Tuyệt đối không thể để một con sâu làm rầu nồi canh!"

 Những lời của Hạ Vũ Khê lập tức làm dấy lên làn sóng phản đối dữ dội từ đám đông. Mọi người đều bị kích động, nhất loạt phê phán hành động ương bướng của cô bé.

   "Được thôi, cậu đã cố chấp như vậy, thì hãy tuân theo thỏa thuận vừa rồi, chỉ cần cậu thắng được sáu thành viên của Hội học sinh chúng tôi - tổ trưởng đời sống, tổ trưởng tổ thể dục thể thao, tổ trưởng tổ kỉ luật, tổ trưởng tổ tuyên truyền, tổ trưởng tổ học tập và hội trưởng Hội học sinh, thì chúng tôi sẽ cho phép cậu hành động theo ý mình."

 Cố cứu vãn một đứa nhóc nhiều khiếm khuyết sao lại khó thế này chứ? Hội trưởng Hội học sinh thầm thở dài bất lực.

 Mắt Hạ Vũ Khê sáng lóe lên, rồi cô búng tay một cái rất oách, lớn giọng tuyên bố, "OK! Bây giờ bắt đầu trận quyết đấu!"

   "Cái... cái gì... Bây giờ á?!" 

------------

P/s: Ủng hộ truyện tôi đi ahuhu ㅠㅠ

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top