- Chap 3 -

 Không ai có thể đoán được phía sau cánh cửa rốt cuộc có chuyện gì.

 Xuyên qua những giá sách chất cao đến tận trần nhà, những mẩu than củi trong chiếc lư hương bằng gốm đỏ mạ vàng ở góc nhà ánh lên những tia sáng màu đỏ đang nhảy nhót một cách yếu ớt, từng làn hương thần bí lan tỏa khắp không gian tựa như một tấm rèm che mịt mùng đang đung đưa. Chiếc đèn trang trí bằng sắt đen chạm trổ hình hoa hồng Damascus hắt ra ánh sáng mờ ảo, huyền bí.

 Hai con vật nhỏ luồn vào phía sau chiếc bàn làm bằng gỗ lê có chạm khắc hoa văn cánh bướm một cách tinh xảo, hướng về phía chiếc ghế da màu đen và khẽ kêu lên như muốn nói điều gì đó.

   " Thế nào, lại thất bại rồi à?"

 Chiếc ghế chầm chậm quay lại cùng với tiếng thở dài khe khẽ.

 Cô gái bí ẩn ngồi trên chiếc ghế cũng giống hệt như những đồ vật được bài trí trong phòng, rất khó để nhận ra hình dạng và tuổi tác. Dường như toàn thân cô được bao bọc trong một tấm khăn choàng màu đỏ được dệt bằng sợi kim tuyến. Chỉ có vài lọn tóc xoăn dài lọt ra ngoài, buông xuống tận eo lưng. Những lọn tóc xoăn màu vàng óng, lấp lánh và thuần khiết, rủ trên gương mặt nhỏ nhắn thanh thoát như một phiến ngọc trắng long lanh được điêu khắc tỉ mỉ, sóng tóc lan tỏa ánh sáng đẹp đẽ và trong suốt nơi căn phòng chỉ có những tia sáng leo lét, ảm đạm.

 Quả là một dung nhan tuyệt đẹp.

 Đôi lông mày nhạt, sắc môi dịu dàng, chiếc mũi nhỏ xinh trên gương mặt trắng trẻo như một ân huệ của tạo hóa. Nhưng thứ còn thu hút cả dung mạo truyệt trần ấy chính là đôi mắt màu tím biếc.

 Đôi mắt đẹp như hai viên ngọc tím lung linh, ánh nhìn lấp lánh khiến người khác khó lòng hiểu thấu. Đôi mắt ấy dường như đang xuyên qua không gian và thời gian, nhìn chăm chú vào một điểm nào đó ngoài vũ trụ mênh mông, lại dường như ẩn chứa rất nhiều điều vượt quá lứa tuổi và vẻ ngoài của cô gái, đẹp và sâu thẳm đến mức dường như chỉ cần một ánh nhìn là có thể hiểu thấu cả tâm tư người khác.

 Đôi mắt hút hồn đó đang lạnh lùng nhìn đăm đăm vào cuốn sách cổ đặt ngay trên mặt bàn.

 Cuốn sách cổ có bìa làm bằng da dê núi màu đất sét, bốn góc được bọc hoa văn cổ mạ vàng, những đường vân hình dây leo và nụ hoa cuộn vào nhau chằng chịt như thể muốn quấn lấy toàn bộ cuốn sách. Ở giữa bìa sách như có viết chữ gì đó, nhưng đã bị một đóa sơn trà che mất.

   "Các vị thần xa xưa rốt cuộc không chống lại ma lực của con người sao... Thời gian cứ trôi đi, đến khi nào mới có thể tìm thấy tận cùng của số mệnh..."

 Cô gái than thở, vô thức đưa tay đặt lên tấm bìa cũ kĩ của cuốn sách cổ, rồi nhẹ nhàng vuốt ve như thể đối xử với người trong mộng.

  Người tiếp theo sẽ là ai đây?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top