No, We Didn't Have Sex If That's What Your Thinking Day

Chương 14: Không, Chúng Tôi Đã Không Làm Tình Nếu Đó Là Suy Nghĩ Của Bạn

Ngày thứ 76

Tôi đang nằm trên giường và nhìn chằm chằm vào mái nhà và tôi bắt đầu suy nghĩ về cuộc sống của mình.

Bạn có bao giờ nghĩ về cuộc sống của mình không?

Nó sẽ đi về đâu?

Nó đang tiến triển thế nào?

Tại sao bạn lại được chọn để sống cuộc đời này?

Nhưng câu hỏi dường như không ngừng chạy qua tâm trí tôi và tại sao Elliot lại nằm cạnh tôi trên giường?

Không, chúng tôi đã không làm  tình nếu đó là suy nghĩ của bạn.

Dù vì lý do nào đó, tôi không thể ngừng mỉm cười mỗi khi tôi nghĩ đến những chuyện đêm qua, mọi thứ cứ hiện lên trong tâm trí tôi.

Tôi biết rồi mà. Còn bí mật sâu thẳm tăm tối của tôi thì sao?

Tôi tự hỏi và tự trả lời, chết tiệt. 

Tôi sẽ không giữ bí mật của mình an toàn, nhưng một chút cảm xúc không làm hại ai cả.

Ngoài ra, rõ ràng là tôi thích Elliot, rất nhiều.

Và anh ấy có vẻ cũng thích tôi, rất nhiều. 

Tôi đã không thể kiểm soát bản thân và tôi không muốn nữa.

Việc phải che giấu mọi thứ mà bạn muốn rất mệt mỏi và tôi cảm thấy mệt mỏi vì điều đó.

Không còn Lydia vô cảm.  Chà, ít nhất thì không với Elliot.

Hôm qua là sinh nhật tuyệt vời nhất mà tôi có được trong ba năm vừa qua. 

Đêm qua thậm chí còn lặp lại trong tâm trí tôi...

~~~

"Tôi có một ý tưởng về cách cải thiện tâm trạng của anh," tôi nói. 

"Tôi cũng vậy," anh trả lời và trước khi tôi có thể nói bất cứ điều gì, môi anh đã chạm vào môi tôi.

Đây không phải là điều tôi nghĩ đến...

Hãy dừng việc này lại ngay bây giờ, Lydia.

Đột nhiên Elliot đẩy tôi xuống ghế sô pha và trước khi tôi có thể phản ứng, anh ấy đã đè lên người tôi bằng cách dùng khuỷu tay ấn chặt sức nặng của mình và môi của anh ấy không bao giờ rời khỏi môi tôi.

"Dừng lại," tôi thở ra và anh ta làm như vậy.

Tôi cần phải suy nghĩ.

Tôi nhìn vào đôi mắt nâu đẹp sâu thẳm của anh ấy đang chìm đắm trong cảm xúc.

Anh ấy đang ngắm nhìn tôi với rất nhiều đam mê và ham muốn đến mức khiến tôi muốn lao mình vào anh ấy. 

Chúa ơi, anh ấy thật đáng yêu.

Tôi có thể cảm thấy cánh tay anh ấy ôm lấy tôi và chân anh ấy quấn lấy tôi. 

Anh ấy trông gần như bị tổn thương khi nghĩ rằng tôi đang từ chối anh ấy một lần nữa.

Tôi? Tôi không biết...

"Lyddie," anh cười quyến rũ "điều đó đã làm tôi phấn chấn hơn." 

Tôi cảm thấy tim mình loạn nhịp khi nghe đến cái tên Lyddie. 

Tại sao anh ấy làm điều này với tôi? 

Khiến tôi cảm nhận được tất cả những cảm xúc này. 

Có thể là mái tóc nâu sẫm lộn xộn hoặc đôi mắt sáng màu nâu sâu thẳm của anh ấy. Hay là nét mặt cứng nhắc mạnh mẽ của anh ấy. Hoặc thực tế là anh ấy có thể quan tâm chăm sóc và bảo vệ tôi như thế này. 

Tại sao tôi lại làm điều này với chính mình? 

Tôi biết mình cảm thấy thế nào, nhưng tôi nhất quyết đẩy họ ra xa. Tôi không thể nữa. Tôi không muốn nữa. Tôi có người đàn ông tuyệt đẹp này trước mặt và tôi không từ chối cơ hội này.

"Làm thôi", tôi vòng tay qua cổ anh và kéo môi anh lên môi tôi. Tôi không muốn giấu chuyện này nữa.

Anh ấy ngay lập tức đáp lại nụ hôn bất ngờ của tôi, anh ấy hôn sâu hơn khi một tay anh ấy luồn xuống chân tôi và tôi bắt đầu đưa cả hai tay vào tóc anh ấy.

Tôi đã muốn làm điều này kể từ khi anh ấy bước xuống cầu thang ở sân bay.

“Quấn chân em quanh eo anh,” anh ra lệnh và dứt khỏi nụ hôn. Ngay lập tức anh bắt lấy hai chân tôi quấn chặt lấy eo anh ấy và vòng tay tôi vòng qua cổ anh một lần nữa anh đặt môi anh lên môi tôi. Anh ấy nhấc chúng tôi lên khỏi chiếc ghế dài và đi về phía phòng của tôi.

Elliot đặt cả hai tay lên đùi tôi, giữ tôi cố định khi anh ấy bước đi và tôi cảm thấy bụng mình có một hơi ấm kỳ lạ khi chúng tôi tiếp xúc da thịt. 

Đột nhiên tôi cảm thấy lưng mình đặt vào giường và một lần nữa Elliot ở trên tôi không hôn nữa. Anh ấy lại bắt đầu nhìn tôi với sự ham muốn và đam mê như trước.

“Anh đã muốn hôn em như thế này kể từ khi gặp em,” anh nói, ôm lấy khuôn mặt tôi và đặt lên môi tôi một nụ hôn ướt át mềm mại.

  “Em cũng vậy,” tôi mỉm cười và vì một lý do nào đó, tôi cảm thấy rất vui khi nói ra điều đó.

"Vậy không đẩy anh ra xa nữa nhé?" anh ấy hỏi với vẻ mặt lo lắng.

Tại sao anh ấy lại dễ thương như vậy? 

"Không," tôi lắc đầu và thấy anh ấy thư giãn trước khi anh ấy nằm xuống phía sau vòng tay qua eo tôi.

“Tốt,” anh vùi đầu vào cổ tôi và tôi tiến lại gần anh hơn.

~~~

  Nếu ai đó nói với tôi rằng tôi sẽ kết thúc cuộc đời ở đây, tôi sẽ cười vào mặt họ. 

Thật kỳ lạ làm sao cuộc sống đưa bạn đến bất cứ nơi nào bạn ít mong đợi nhất.

"Em đang nghĩ gì đó?"  Elliot thì thầm vào tai tôi làm tôi giật mình.

"Đừng làm vậy," tôi quay lại đối mặt với anh ấy.

"Làm gì?" anh ấy hỏi một cách ngây thơ, một nụ cười toe toét trên khuôn mặt. Nụ cười của anh ấy thật ấm lòng.

Chúa ơi, sao tôi lại bắt đầu sáo rỗng như vậy. 

"Hãy sợ em như vậy," tôi vui vẻ cười khúc khích trước khi bắt đầu đứng dậy. 

"Em nghĩ em sẽ đi đâu?"  anh ấy kéo tôi trở lại.

"Em cần phải ra khỏi giường," tôi cười khúc khích.

"Anh thích âm thanh đó," anh ấy ôm tôi "anh chưa bao giờ nghe thấy nó từ em trước đây."

"Đó là bởi vì em không cười khúc khích," tôi nói cố gắng hết sức để giữ vẻ mặt nghiêm túc.

"Ồ đúng rồi," anh ấy trèo lên người tôi và chống mình bằng khuỷu tay "em có chắc không?"

"Chắc chắn," tôi nói rằng biết đủ rõ những gì anh ấy sẽ làm.

Ngay khi bàn tay của anh ấy bắt đầu đến gần bụng tôi, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa.

"Em được cứu bởi tiếng chuông," anh ấy rên rỉ khi tôi đẩy anh ấy ra khỏi tôi và tôi đi ra cửa.

Mở cửa ra, tôi thấy một cô gái thấp bé, son môi màu đỏ có màu tóc vàng mà tôi không thích. 

Macy.

"Cô cần gì?" Tôi hỏi một cách chua chát.

"Tôi đến đây vì bạn trai của tôi," cô ấy gầm gừ đẩy vào trong căn hộ của tôi.

Bạn trai? Tôi nghĩ anh ấy nói rằng họ không ở cùng nhau ...

"Xin lỗi," tôi cáu "nhưng tôi chưa bao giờ mời cô vào trong." 

"Đừng lo," cô đảo mắt "Tôi sẽ không ở lại lâu đâu."

"Liddie," Elliot xuất hiện từ phòng tôi "ai gõ cửa đấy?"

Ngay khi nhìn vào Macy, biểu cảm của anh ấy chuyển sang cau có. 

"Elliot," Macy chạy đến và vòng tay qua cổ anh.

Tôi đột nhiên cảm thấy ghen khi nhìn thấy họ ở cùng nhau.

"Cô đang làm gì ở đây vậy Macy?" Elliot đẩy cô ta ra và sự ghen tuông của tôi chuyển thành sự hài lòng.

"Em đến để gặp anh," cô ấy cau mày "có chuyện gì với anh vậy?" 

"Có chuyện sai nếu tôi không đi chơi với cô sao," anh ấy nói trong khi nhìn tôi như thể chắc chắn rằng tôi nghe thấy những gì anh ấy nói.

"Đúng vậy," cô ta cười khó chịu. 

"Không, chúng ta không là gì cả," anh ta lắc đầu cáu kỉnh "mẹ tôi và cô đã thỏa thuận và buộc chúng ta phải ở bên nhau, nhưng tôi không thích cô và tôi không muốn ở với cô. Tôi xin lỗi."

Macy im lặng trong giây phút và tôi nghĩ cô ấy sẽ khóc. Đột nhiên cô ấy chạy về phía tôi và trước khi tôi có thể làm gì thì cô ấy đã nắm lấy tóc tôi và kéo.

"Đó là bởi vì cô ta," cô ấy hét lên "con điếm này đã kéo anh khỏi tôi." 

“Buông tôi ra,” tôi hét lên vì cơn đau xuyên qua hộp sọ.

"Macy," Elliot cố gắng kéo cô ấy ra khỏi tôi "buông Lydia ra."

"Ý anh là Lyddie," cô ấy gầm gừ.

Tôi có thể cảm thấy cả hai bàn tay của cô ấy trên tóc tôi và tôi bắt đầu suy nghĩ một cách logic.

Làm sao tôi bắt cô ta thả tôi ra?  Bản năng chiếm lấy và tôi nắm lấy cánh tay của cô ta trước khi đưa đầu gối của tôi lên để thúc vào bụng cô ta.  Ngay sau đó, cô ta thả tóc tôi ra để cố gắng thở, nhưng tôi không dừng lại. Tôi nắm tay trái của mình lại và vung thẳng lên mặt cô ta.

“Lydia,” Elliot vòng tay qua người tôi để ngăn tôi lại gần Macy.

"Thả em xuống", cơn thịnh nộ của tôi tràn ngập khắp cơ thể.

"Cả hai người đều sẽ hối hận về điều này," Macy đứng dậy, máu chảy xuống mũi "Tôi thề là như vậy."

"Đi ngay," Elliot lườm cô ấy "trước khi tôi để Lydia tuột khỏi vòng tay của mình."

Cô ta không nói gì nữa và xông ra khỏi căn hộ, đóng sập cửa lại sau lưng.

***

"Cậu đã đấm cô ta," Liz cười trong khi dọn dẹp bàn, nơi khách hàng đã đi vắng đã ngồi.

"Nhìn vào các khớp ngó tay còn đỏ của cậu kìa, đó là một cú đấm tốt", Noah nói đầy ấn tượng. "Tôi chưa bao giờ chọn cậu cho thể loại chiến đấu."

"Tôi đã không làm gì," tôi trả lời khóa cửa sau của nhà hàng "nhưng cô ấy bắt đầu kéo tóc tôi." 

"Tại sao cô ta nghĩ Elliot và cậu là một cặp?" Liz thắc mắc nhìn tôi nghi ngờ.

Tôi có nên nói với cô ấy không? 

"Có lẽ cô ấy bị điên," Noah cười "Ý tôi là cô ấy tấn công Lydia mà không có lý do."

"Ừ," Liz nhếch mép "không có lý do gì cả." 

Được rồi, cô ấy biết.

"Tôi đồng ý với Noah," Tôi nói "cô ta như bị điên. Sau khi tôi đấm cô ta, cô ấy đã đe dọa chúng tôi." 

"Thấy chưa", Noah nhìn Liz với nụ cười đắc thắng "cô ta điên rồi."

"Ai điên?" một giọng nói quen thuộc nói khi bước vào nhà hàng và tôi không cần phải nhìn để biết đó là Elliot.

"Tôi," Liz nói ngay lập tức và tôi cảm ơn. Tôi không muốn Elliot biết tôi đã nói với họ về Macy.

"Tôi không nghĩ cô điên rồ," Elliot cười "nếu điều đó tạo ra sự khác biệt."

"Không," Noah nói và tôi trừng mắt nhìn cậu ấy.

Tại sao cậu ta và Elliot không thể hòa hợp với nhau? 

“Đúng vậy,” Liz nói với Noah, nhưng anh chỉ nhún vai. 

"Anh đang làm gì ở đây?"  Tôi hỏi Elliot "hôm nay là ngày nghỉ của anh mà."

"Anh không muốn em đi bộ về nhà một mình," anh ấy cười xấu hổ và điều đó khiến trái tim tôi thắt lại. 

Anh ấy đang mặc một chiếc quần thể thao màu đen với áo phông trắng. 

Tôi có thể nói rằng anh ấy vừa thức dậy sau một giấc ngủ ngắn vì đầu tóc rối bù, nhưng bằng cách nào đó anh ấy vẫn trông rất ổn. 

“Tôi sẽ đi cùng cô ấy,” Noah nói và tôi thấy khuôn mặt của Elliot đầy thất vọng. 

"Cậu không cần phải làm thế," tôi mỉm cười với Elliot và sau đó nhìn sang Noah "Elliot sẽ đi cùng tôi đi vì anh ấy đã ở đây." 

"Tôi sẽ khóa cửa," Liz cười "hai người có thể về nhà."

“Cảm ơn Liz,” tôi nói và cô ấy chạy đến thì thầm vào tai tôi. 

"Tôi muốn tất cả các chi tiết." 

"Chắc chắn rồi," tôi nói với cô ấy trước khi Elliot nắm lấy tay tôi và kéo tôi ra.

  ***

"Uhm, anh nhớ thứ sáu em không đi làm," Elliot nói một cách thản nhiên khi chúng tôi đi bộ.

"Đúng vậy," tôi bối rối nói "có chuyện gì không?" 

"Không có gì cả," anh trả lời và kéo gấu áo của mình "anh chỉ muốn chắc chắn." 

Tại sao anh ấy lại căng thẳng như vậy?  

"Ồ okay," tôi nói với anh ấy một cái nhìn không chắc chắn. 

Chúng tôi đi bộ trong vài phút mà không nói bất cứ điều gì, khoảng lặng giữa chúng tôi làm tôi thoải mái. 

"Em có thích kem không?" anh ấy hỏi đột ngột. 

“Có,” tôi trả lời và một lần nữa chúng tôi rơi vào khoảng lặng thoải mái thêm vài phút.

"Em thích hương gì?" anh ấy đặt câu hỏi và lần này tôi đưa ra một cái nhìn kỳ lạ. 

"Bánh quy và kem," tôi trả lời "tại sao nhiều câu hỏi như vậy?"

"Không có gì," anh ấy nói "em thích hoa gì?" 

"Hoa hướng dương," tôi nói.

"Màu sắc?" 

"Có chuyện gì vậy Elliot?" Tôi dừng bước và cho anh một cái nhìn như kiểu 'trả lời em ngay'.

"Tốt thôi," anh ấy hít một hơi dài "em có muốn hẹn hò với anh vào thứ sáu này không?"

Một cuộc hẹn hò? 

"Đó có phải là về cái này?"  Tôi hỏi. 

"Ừ," anh trả lời đút tay vào túi. 

"Ồ," là điều duy nhất tôi nói. 

Hẹn hò?  Một cuộc hẹn hò thực sự? 

Tôi có nên không?  Tất nhiên là tôi nên.

"Nếu em đã có kế hoạch," Elliot nói với vẻ lo lắng tay xoa sau đầu "hoặc có thể em không ...anh không biết...muốn đi..."

Anh ấy rất dễ thương khi anh ấy lo lắng. Tôi nên ngừng hành hạ anh ấy. 

"Không," tôi ngăn anh ta lại "Em muốn đi." 

"Có thật không?" anh ấy nói, tất cả lo lắng rời khỏi khuôn mặt của anh ấy. 

Nó có đáng để ngạc nhiên không? 

“Vâng,” tôi mỉm cười, một nụ cười thật tươi. 

"Vậy thì nó chính thức là," anh ấy cười đáp lại "một cuộc hẹn vào thứ Sáu."

_________________________________________

Comment và Vote cho mình nha =))
Cảm ơn mọi người nhiều ♡

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top