gió chớ đông tình Diệp lạc vô tâm
Giới 1ethiệu: Lần 68đầu tiên behắn nhìn d4thấy nàng, a8nàng đang 3khóc, nước 9mắt nàng 21bay bay dưới btán lá vàng, 78tuôn rơi eeròng ròng 23tuyệt vọng. Đó dlà lần đầu dtiên hắn fnhìn thấy brõ một người 8con gái, nước 23mắt giống 3bnhư bão táp, 1ướt đẫm 5atoàn thân dhắn, trời 45đất từ 7đó về 8csau sẽ ảm 4dđạm…… Lần 1đầu tiên 61nàng nhìn 4ethấy hắn, 89hắn đang b8cười, ánh bchiều tà 0tiêu tán atrong nụ efcười của e8hắn, yên e9tĩnh thư e5thái. Đó 72là lần 23đầu tiên c2nàng nhìn 3thấy rõ b1một người e5con trai, 4dhắn như 43mây mù ngàn 6enăm không 58tan trên 39đỉnh Hoa 8Sơn, trong 6gió thu, 29nụ cười 48của hắn 69thật ấm báp…… Tình 8clà động 2blòng người f5nhất, nàng 4tên Mạc fTình, là 6người cả fđời đau 0akhổ vì 0btình. Phong a(gió) là cvô tình 8nhất, khi b3yêu sẽ 3dừng bước, 8cuối cùng 4biến mất d8trong không 8akhí. Chương 31: Nhạc 7dạo Tác 7giả có 2lời muốn anói: Kéo 05dài lâu aquá rồi, 3tranh thủ b3sửa xong ctruyện trong 9tháng mười…… 1cCâu chuyện 85bắt đầu c6từ ba năm 4trước, 1cũng trong 81một đêm emưa. Mưa carền gió edữ gõ đập 53vào cánh 9ccửa lớn dđen như 42mực, nhưng 5không thể 1át lại 58được tiếng ffđập cửa 40dồn dập 7mãnh liệt, 23ngay cả f9Đường 9eKiệt đang 5dtập trung 5đọc sách c7trong thư 7phòng cũng 0nghe thấy 7tiếng đập 60cửa điên 21cuồng ấy. Đường 50Kiệt, thiếu c6chủ của 3Đường 2môn, trên 1thực tế a0cha hắn emắc bệnh 12mà qua đời ctừ một enăm trước, 18hắn tự 9xưng là 3thiếu chủ. Năm cnay hắn bgần hai bmươi tuổi, f1nhưng hắn 5fđã có tính etrầm ổn, 0có trí tuệ 88trước tuổi, agiải độc 7chế độc ađến độ 1xuất thần 0nhập hóa, 5thường 5abị người 4trong giang 8hô coi như a0quỷ y của 89hai mươi 1bnăm trước. Tuy 0nhiên Đường aKiệt trời asinh có tính dthiện lương, 0giết người f7cực hiếm b5mà cứu 0engười thì 0vô số. e6 © DiendanLeQuyDon.comCòn quỷ 68y tính tình btàn nhẫn, 2chẳng những 95thường 47xuyên giết 61bệnh nhân, 33mà ngay cả 8vợ mình 81cũng không 90tha, bởi 2vậy dù 72tất cả 97mọi người 1đều biết e9quỷ y sống 0tại Đoạn 94Hồn cốc, b1đều biết 47hắn có c1y thuật 6cao siêu, 53nhưng không ebai dám đến 4tìm hắn 9chữa bệnh. Đường 5dKiệt miễn 79cưỡng đi 7ra mở cửa, 3hắn thấy 6một thiếu 7niên cao 0lớn cường etráng đang f2nắm chặt dtay một 8cô gái, 18trên lưng d7còn cõng 6một người ebất tỉnh, bthiếu niên fbvừa thấy 6hắn, liền 1cvọt tới 2dưới chân 8hắn, trong d0miệng càng c7không ngừng b1kêu la: “Van a9cầu các a3người cứu 7hắn, van 66cầu các 8người cứu e2hắn.” Đường 1Kiệt ném 04chiếc ô 6trong tay f6xuống, đón a7lấy người f5đang hôn 86mê trên 86lưng thiếu a4niên, hắn dkhoảng chừng cmười bảy, 49mười tám 6tuổi, khuôn 8mặt tím 8đen vì đau 3đớn mà d8vặn vẹo, 38nhưng vẫn 3có thể 0nhìn ra nét 6anh tuấn 4cbất phàm 5từ mặt 3mày thanh 8tú của ahắn. Đường 6Kiệt xé emở vạt 9áo nhiễm 10đen, trên d8ngực người 03đó còn 95cắm một 9nửa thanh 94kiếm, máu e3xung quanh 19đã biến efđen. “Độc 7đã xâm 9nhập vào aatim phổi!”. “Ta 08xin huynh e3hãy cứu…… 77hắn.” Thiếu 9niên nói c9xong liền bhôn mê bất 7tỉnh, nhưng 6bàn tay vẫn cnắm chặt 1người con 5gái. “Vũ fMinh ca……” 9Cô gái khóc 2lóc lắc f5lắc thân 5ethể người 2cthiếu niên: 8b“Vũ Minh eca, huynh c6đừng bỏ 0lại Lam 1dLăng.” Sau bđó Đường eKiệt mới 1biết thiếu 7niên trúng 69độc tên f3là Tần aPhong, hắn fcản một f8kiếm thay 3cô gái tên 9Lam Lăng, d0nên mới fbị trúng 6kịch độc, 26còn thiếu 0niên cõng 9hắn đến 6tên là Lạc cVũ Minh. f7 © DiendanLeQuyDon.comVề chuyện 4avì sao lại d7chém giết cvới người 8ta, kết 6ân kết 5oán thế e3nào, họ 09chỉ dùng 8bốn chữ 7“báo thù 3giang hồ” e7để nói 90cho qua chuyện. Đường 7dKiệt không 74hỏi thêm 7gì nữa, 6trong mắt bhắn chỉ dcó thuốc ceđộc, không 9phân biệt dbngười tốt 53kẻ xấu, 6nên hắn fcứu người a6mà luôn bkhông hỏi 90nguyên do. Vết bthương của 33Tần Phong 1rất nặng, fchưa nói 2đến độc 9xâm nhập 7dtim phổi, 6mà ngay cả 88chỉ có fmột kiếm abđâm vào 0ngực hắn 6kia thôi 76cũng đủ 5để lấy 9fmạng hắn. 8 © DiendanLeQuyDon.comMay mắn d4ý chí muốn 6sống của 8chắn rất b8mạnh, hôn 0dmê nửa 2atháng cuối 8dcùng cũng 79tỉnh. Một 0engày nọ, 7Đường e4Kiệt đang 98muốn đi cxem xét vết athương của 5bTần Phong, 5vừa lúc 8thấy Lạc 17Vũ Minh si 9angốc đứng 32ngoài cửa, ekhông biết 8bcái gì đã 0làm cho hắn dthất thần bnhư vậy. f6 © DiendanLeQuyDon.comĐường 96Kiệt đến f8gần một dchút, mới 5thấy rằng 7ccô gái tên eLam Lăng 99kia đang 84nói chuyện atrong phòng 22của Tần 11Phong. “Tần 3ađại ca, 89Vũ Minh ca 9nói huynh 0ấy thích 3muội.” “Thật b0chứ? Cuối 25cùng hắn acũng nói era được? d1Trước đây 9hắn không 4dám nói.” 0Tần Phong 15cười, tươi 2acười ôn fnhuận như ffngọc. “Huynh 5đã biết 8rồi?” “Hắn d8đã sớm 9nói với 3cta.” Tần bbPhong vừa e6ngửi mùi cthuốc đắng, 11vừa cười: 1“Hắn nói 5kiếp này 9trừ muội 83ra sẽ không acưới bất ecứ cô gái 1nào, nhưng 9hắn vừa fnhìn thấy 30muội lại 80không thể 6nói nên 90lời.” “Vậy 1fcòn huynh dthì sao?” “Ta 69ư?” “Vì d4muội mà 7bngay cả atính mạng d3huynh cũng 2không cần, 0achẳng lẽ 8huynh……” “Ta bcứu muội 4là vì đã d6đồng ý 7với Minh, aeta sẽ bảo cevệ muội.” bcKhi Tần f6Phong cảm 6thấy có 2amột giọt a5nước mắt b8nóng bỏng arơi xuống 41trên tay 3mình, nụ 3fcười cứng 1lại trên 8khóe miệng, bfbát thuốc 22trong tay 9nghiêng đi, 8thuốc đổ 38xuống người 5hắn. Lạc 9dVũ Minh đứng 90ngoài cửa 5càng nắm 27chặt hai 1nắm đấm, 1bước từng 7bước về 21phía sau, 8ckhông hề 21mở miệng, 4xoay người crời đi. Đêm 3ctối, mịt f0mờ, gió flạnh, trên 1người Lạc c1Vũ Minh không e9có chỗ ccnào ấm 28áp, bóng e7dáng hắn dbiến mất a5rốt cuộc 2cũng không btrở về…… Đường fKiệt lắc ađầu thở 0dài một 5tiếng, gõ 4fcửa phòng 0vẫn đang 6hé mở, becất bước 8cđi vào nói: b9“Ngươi dkhông sao cbchứ?” Tần 0Phong kinh 2ngạc một bchút, vội evàng giữ e9vững bát 2thuốc trên 8atay, miễn acưỡng cười cnói: “Không f7sao.” Lam 5aLăng thấy fcĐường 4Kiệt, hơi cecúi thấp 1người, fcúi đầu 7chạy ra 16ngoài. Đường 3bKiệt nói: 1“Có câu fnày ta muốn ekhuyên nhủ 97ngươi. Giang 40hồ có quy 9tắc bất dthành văn, 79‘Vợ bạn fkhông thể ebđụng’ 73không biết 1cngươi đã 2dtừng nghe 0thấy chưa?” “Chưa. 0e © DiendanLeQuyDon.comNhưng ý 41của ngươi 1cta có thể d8hiểu.” “Tuy 3chúng ta 11quen nhau achưa lâu, 4nhưng cũng 91coi các ngươi 5dlà bạn f6của mình, 42nên ta mới 5anói lời 8này với 2ngươi.” “Cảm d2ơn!” Đảo 5mắt lại 4qua nửa etháng, Đường d3Kiệt đang b5đọc sách, bmuội muội 0Đường 0Tâm của afhắn lại bđột nhiên d4đến thư 1dphòng đọc 8sách cùng 3hắn. Hắn btrằn trọc athử thật 06lâu, mới 67hiểu được 62nàng đã aeđộng lòng advới Tần 0Phong, muốn c4hắn giữ 10Tần Phong 0ở lại. Đêm 6khuya, Đường 89Kiệt rốt ecuộc cũng c8đầu hàng 66sau một dlần ám 40chỉ nữa accủa Đường 3Tâm. Mới 1avừa đi 68đến ngoài f3cửa phòng 9của Tần aPhong, liền 08thấy Lam 4bLăng rơi clệ đầy 1dmặt đang 0gõ cửa 8phòng của 4Tần Phong. 9c © DiendanLeQuyDon.comĐường 2Kiệt bất 0đắc dĩ b4lắc đầu, 0mấy ngày 1nay hắn 6đã sớm 3nhìn ra chút 3manh mối d6từ ánh c5mắt của 0bĐường 3Tâm, chỉ fcó điều 42quan hệ fdgiữa Tần 44Phong và 4dLam Lăng 22vốn mờ bám không 51rõ, hơn e1nữa mấy 1tiểu nha ehoàn trong 7nhà đều 69mang khuôn a2mặt ửng cbhồng, xấu 9hổ sợ f1hãi…… Hắn 37nghĩ thế 53nào cũng 50thấy nam 0nhân như bTần Phong ckhông thích 75hợp để ffgửi gắm 0cả đời. Thật 1lâu sau, dTần Phong 9bmới mở bcửa ra, 64đứng ở 41cửa, không dhề để 9lại chút 9lối nhỏ fnào cho Lam 56Lăng bước fvào. Lam 44Lăng vừa a2thấy hắn, 7lại hỏi: 69“Tại sao 6huynh luôn 8trốn tránh 5cmuội?” “Đã 0khuya rồi, c8có chuyện 66gì để 3bmai hãy nói.” “Không, 3bây giờ c9huynh phải 6dtrả lời 2muội, nếu 1cVũ Minh ca 1bkhông thích ebmuội, huynh e7có thể dthích muội 1ekhông.” “Vậy c8nếu không d6có ta, muội 9có thể 53thích hắn 5bkhông?” “Muội……” 7Lam Lăng abị hỏi 7bỗng sửng 1sốt, sau 2một lúc 6lâu mới 8blấy lại 2tinh thần a9nói: “Nhưng 4bbây giờ 7muội thích e5huynh.” Tần ebPhong nhìn 6trời, bất 6lực nhìn cxung quanh, cnói: “Lam a9Lăng, hai d9người muội ddsống nương 5ctựa vào fnhau nhiều 90năm như 68vậy, hắn 60hiểu muội, 7quý trọng 6muội, muội 4ở bên hắn fmới có 5thể hạnh 7phúc được.” “Muội 66chỉ muốn e4biết, nếu 4huynh ấy c1không thích 37muội, huynh bcó thể 85thích muội 7không?” Tần 5Phong hít cmột hơi 4fthật sâu abnói: “Ta 8chưa từng 3thích muội, evĩnh viễn ecũng sẽ 1không thích f1muội…… 08chuyện này d4hoàn toàn 3không liên 1quan đến 5Minh.” “Huynh 0nói dối, 8huynh từng fnói muội dlà một 9cô gái đáng 6cyêu…… 62huynh từng 42nói vĩnh 6viễn sẽ eckhông quên 5muội……” “Xin c7lỗi, hành dvi của ta 7đã khiến 58muội hiểu 0lầm, nhưng 0ta thật 8sự không……” “Tại 3sao? Muội dcó chỗ 75nào không 05tốt? Không 7dđủ xinh aađẹp hay 90không đủ 8edịu dàng?” “Không e2phải, muội frất tốt, 00vừa xinh 3đẹp lại avừa dịu 23dàng…… dNhưng dù 54muội có 93tốt đến 2đâu, ta 00cũng sẽ a8không thích, 0bởi vì c3ta không a9đón nhận 1cđược tình 41yêu.” Giọng fhắn vẫn drất bình 2thản, kiên 10định, cho adù đối 4mặt với 4một cô 5gái vì hắn 1mà tan nát 22cõi lòng, 68trong giọng 7nói cũng a5không chứa 9dchút tình 1cảm nào, 89bình thường ebchính giọng 27điệu này 5ckhiến cho 2người ta 0tuyệt vọng cnhất. Lam 15Lăng lau aalau hàng cnước mắt 4hai bên má, 0lớn tiếng 84hỏi: “Tại fsao?” “Trở 5evề đi.” c2Tần Phong 25lui ra phía dsau từng abước, lạnh clùng đóng 95cửa phòng 2lại. Lam 76Lăng khóc 9clóc chạy 7bđi, phía bdsau nàng 2có một 6bóng đen a0đuổi theo. Sau 5fgốc cây, 84Đường 3dKiệt cũng 34đi bước ddmột rời 41đi, cho dù bĐường fTâm khổ dsở, hắn 6bcũng không egiữ Tần 0ePhong lại. 29 © DiendanLeQuyDon.comBởi hắn chiểu một 36nam nhân ccó bề ngoài e0động lòng 8người, 37nội tâm 2lạnh như 24băng như 7avậy sẽ f0chỉ làm anữ nhân 61thương tâm 7mà thôi, d3không một 16nữ nhân dcnào có thể ahòa tan trái 2tim hắn, 73mặc dù 23hòa tan được 35trái tim 2lạnh như cbbăng của 7hắn, cái fgiá phải etrả cũng ecsẽ vô cùng cđau đớn. Ngày 48hôm sau, b5Tần Phong 1bliền rời ađi, trước 2ckhi chia tay 2ahắn chỉ 6nói: “Hy 1avọng lần 5sau gặp 9lại, là engày Lạc bcVũ Minh thành 46thân.” Đường 22Kiệt cũng 1nghĩ ngày 5gặp lại 9sẽ là ngày fbLạc Vũ ccMinh thành 8dthân, nhưng 7fthật không angờ rằng dchưa đợi 4eđến ngày 38đó họ cđã đoàn fbtụ. Giang 2hồ, nhìn bfkhông thấy emà lại 23tồn tại dvô biên 0vô hạn; 8không biết 1bước vào 9khi nào, ecũng không 0cbiết khi 87nào có thể 1thoát ly; Thoạt 32nhìn hỗn 4loạn không f4tưởng, 9bnhưng lại 5có trật 3tự đặc cthù; Thiện d6và ác có 0một ranh a7giới không ethể vượt equa, nhưng 3không ai 2biết điểm 34khác biệt 07giữa thiện 5và ác là eở đâu. Đương 4nhiên trong achốn giang b4hồ bấp 1bênh cũng 0có rất d9nhiều chốn 1tự do ngoài 4những đấu 9tranh môn 16phái và ccác kiếm c0khách, bọn 1họ ngẫu ebnhiên đi 21vào chốn a0giang hồ, 9ngẫu nhiên 60bước vào aenơi gió 5tanh mưa 91máu vì cái 0gọi là 8chính nghĩa, 55lại rất 4bnhanh đã b0bứt ra mà edđi, người eenhư thế, 6giang hồ 79cho họ một c9cái tên 7brất đặc 7biệt: Lãng ctử. Tuy drằng người 39như vậy 2ở trong b0mắt rất efnhiều người 65tự xưng 4là danh môn bchính phái, ecgiống như 2thứ rắn arết đáng 6ghét, nhưng 7họ đã 1làm cho giang 3hồ trở 9fnên muôi 1màu muôn eavẻ. Khi 6Tần Phong cdtrở lại fĐường 4dmôn là hai fanăm sau, dcũng đang 6elà lúc giang 07hồ nổi 07lên gió edtanh mưa bmáu, tà 0fphái nhuộm 64đỏ máu ctrên giang chồ. Trong 1hai năm trải f2qua hàng 6atrăm trận 20đánh, Tần 70Phong đã 7cđược chốn 3giang hồ 5ecông nhận 3là cao thủ, 42nhưng hắn 56nổi danh c4nhất chính a4là ở mặt 53được ngàn 30vạn nữ 2enhân mê 9đắm, nam 3nhân ghen 7ghét. Mà 76hắn vẫn aduy trì tính 0tình quái 9agở, lãnh 10ngạo của 3cmình. Đường 9Kiệt nghe 34nói Tần 9Phong đến, b2lập tức 6tập trung b0tất cả 3dnhững người atrong môn dphái lại, 08đến cửa a8lớn nghênh 83đón Tần bbPhong vào 5bên trong. Đình fdviện của 8eĐường 0môn vô cùng e8giản dị, 76một cái ddđình xem f7ra có chút 13lịch sử, dcộng thêm 3một hồ fcnước xanh bbiếc không 7clớn lắm. Nương 4etheo ánh etrăng mông clung, một bcvài khóm a1hoa bình 7cthường dtrồng bên eehồ mà đi. Nâng 4cốc chúc e3mừng, lại 5có vài phần 1hoài niệm. “Phong, 00không ngờ 37ngươi lại 3tới nhanh 7như vậy?” 5Đường 8Kiệt rót dthêm rượu, 6cảm thán 2nói. “Đúng 1vậy, nhận 4được tin 5tức của 7ngươi, liền dlập tức e2tới đây. 89 © DiendanLeQuyDon.comCó phải 3ngươi gặp 8chuyện gì arắc rối bfkhông?” “Có 12một chút.” “Rốt 2cuộc đã 7bxảy ra chuyện 5gì? Trên 2đường aađến đây ata gặp rất 3cnhiều chưởng amôn phái, 03hình như 94họ cũng 33đến Đường f1môn.” Đường 6Kiệt nhíu fbmày nói: 3“Chắc acngươi cũng dđã nghe 88nói bây 1giờ xuất 6fhiện một 03yêu nữ 5ctà giáo 3đáng sợ?” “Yêu 7nữ? À, fengươi đang 5nói đến dma nữ của 0Du Mính môn?” “Đúng cvậy, người b7của các 0đại môn f7phái chết fvô số.” “Ta 2fnghe nói flà vì nữ c2tử kia người 2không ra 88người, 8aquỷ không 11ra quỷ, 8chỉ cần 5ai nói cô f4ta xấu xí, 6cô ta đều 75giết chết, 6hơn nữa 3dngay cả aánh mắt f2cũng lấy 0đi.” Không 9cphải Tần 6Phong tinh c9thông tin 6btức, mà 4flà chỉ 3ecần chỗ 6nào có đám 4người đang 70bàn tán, dthảo luận 63thì đều 4là về nữ a9nhân này. “Bây 1giờ các b6môn phái 9đều muốn 8ediệt trừ 9enữ nhân dđó, nhưng bbđều có c8điều cố 6kỵ, nên 9muốn liên a8hợp lại 79đối kháng evới cô 77ta, ngươi avà Lạc eVũ Minh ở cdgiang hồ 7cũng coi fnhư là cao 3thủ tuyệt afđỉnh, thế cnên ta mới 74mời các 5cngươi đến 3bhỗ trợ.” “Minh? 2Hắn cũng bđến đây?” “Còn 4cchưa đến, 69nhưng hắn dsẽ đến 0nhanh thôi.” “Cũng 51đã hai năm 7rồi ta chưa afgặp hắn. c © DiendanLeQuyDon.comNghe nói 13hắn đã 48trở thành 4đại hiệp f0tài giỏi.” 3Nhắc tới 1Lạc Vũ 5Minh, vẻ 60mặt vốn 79bình tĩnh 5của Tần 52Phong tràn 1ngập chờ bamong, còn fmang theo 5emột chút 8ấm áp. “Danh e5tiếng của 0ngươi dường 75như còn enổi hơn 03hắn.” “Aiz! 0Hai năm nay 52chính ta b1cũng không cdbiết mình bađang làm 19gì…… 43Hóa ra nơi 2không thể bdứt bỏ 56khiêu chiến 6và quyết dfđấu, để 8lại vô bsố máu 6tươi chính 0blà giang edhồ.” “Hai 6năm nay, 25ngươi đã 9thay đổi bcrất nhiều, ecàng giống emột nam 3nhân hơn.” 37Đường fKiệt nhìn 84kỹ khuôn 9mặt tuấn fmỹ, hai 3năm không agặp, trên angười hắn 8ecàng có athêm nét dcthu hút của b9nam nhân, cdngũ quan bthanh tú 2cũng có ethêm vài 9phần đậm 5nét nam tính, 6hơn nữa bfkhi cười 68rộ lên, 7elại càng fmê người. Tần 9Phong cười 69nói: “Ngươi 63cũng vậy, 11có vẻ có 16thêm phong a7cách của dcác bậc 9thầy.” Ôn fchuyện chính 30sự xong, 4vài ly rượu 0fqua đi, Tần c9Phong đã 0ngà ngà bsay. “Rượu 3có cái gì a5đó là lạ, f4khiến cổ 56họng cay 2nóng, nhưng 09lại có adngười sẵn bsàng trầm emê vì nó.” 32Tần Phong 4cầm ly rượu, 24mày kiếm aanhíu chặt, ctiếng cảm fathán không 6ngừng: “Trước 5đây ta gặp 5người yêu 4rượu như bemạng, liền eđoán rằng earượu phải 55có mỹ vị d4khác thường. b © DiendanLeQuyDon.comĐến khi b6uống vào 4mới biết, 4đúng là 3có một e8loại đau cđớn từ 0dtrong miệng 7cchảy vào 99lòng.” “Đó 21là ngươi 5không biết, 51một ngày 02nào đó dckhi ngươi 62thật sự 35hiểu được 1chương vị 68của rượu, e5cũng sẽ 7sẵn sàng 32vì nó mà 5say không 9muốn tỉnh 99lại.” fbĐường 89Kiệt uống 52một hơi ccạn sạch, 16tinh tế f8thưởng 93thức hương a7vị còn echưa tan 68trên môi. “Hy 2vọng không 16có một e7ngày như 90vậy.” 01Tần Phong d7ra vẻ phóng 2khoáng bất e2cần uống 0fcạn sạch 5một hơi, fđổi lấy 0dmột trận 8ho khan kịch cliệt. Mới eđược vài 75chén, Tần 4ePhong đã dcsay không 34còn biết btrời đất, 09trong lúc a0mơ hồ có 4một đôi ctay vô cùng 7dnhẹ nhàng 9vỗ vỗ 2hắn, giống e7như người 84mẹ mà hắn avẫn nhớ 3nhung, sau 0đó trước 0ngực hắn 82có một 8loại ấm 11áp đã lâu 8fkhông thấy…… 0Hắn mơ 2hồ nhớ c1tới, đó ealà tấm blưng dày 4frộng của b6cha, tuy hắn avẫn cố ffý dùng oán 70hận để 93che dấu 05hoài niệm, bnhưng hắn 2không thể 08không thừa banhận, hắn brất nhớ 3acha mình. Sau 69đó, hắn 6mơ hồ nghe 39thấy tiếng 5fnói mềm a7nhẹ thân 11thiết của 6một cô 1gái: “Có 1fkhỏe không?” Tần 1Phong cố 62gắng muốn 67mở to mắt cđể thấy 38rõ hình c8ảnh vàng 10vàng đó, 5nhưng bóng 64dáng đó 0vẫn cứ 3mờ ảo, 1hắn cảm 07giác có dmột đôi 6mắt nhu 3tình như bbnước, một 01hơi thở 1nhẹ nhàng bthanh tao, e7làm cho hắn 38nhớ tới dangười con 0dgái mới a9gặp một 1dlần vào 3dmấy tháng ctrước. Một 97gốc cây e3còn chưa 1erụng hết alá vàng, 4một cô 13gái ngồi 6khóc mà 80không ai 4an ủi. Hắn 3chưa từng danhớ rõ 6bộ dáng f2của cô 35gái nào, 3ngay cả ecô gái tên 9eLam Lăng 6mà hắn bđã từng f2dùng sinh cmệnh để ebảo vệ aakia cũng blà mơ hồ 83không rõ 49trong trí d7nhớ của 81hắn, nhưng 0cô gái ngồi 26ôm đầu cagối khóc 3bdưới gốc 2cây ấy, 9ánh mắt acưu thương e9mà trong 89trẻo lạnh a3lùng ấy, 82không hiểu 6sao lại ckhắc ghi 3trong đầu 8hắn. Hắn dnhớ rất 0erõ, ngày bđó nàng 26đang khóc, 2lá vàng 78tung bay trong 1bnước mắt bcủa nàng, 2tuôn rơi 3ròng ròng 6tuyệt vọng. Hắn 9nói với anàng: “Đừng 4fkhóc, thế 53giới này 2không ai 3đáng để enàng rơi 8lệ.” Đó 3là lần 1đầu tiên 54hắn nhìn cthấy rõ 56một người econ gái, bnước mắt 3giống như 35bão táp, 05ướt đẫm atoàn thân d0hắn, trời 03đất từ 9đó về esau sẽ ảm 1bđạm…… Sáng 50sớm, hắn 9mở mắt 3ra, vừa c2thấy một 1dbóng dáng 6màu vàng dđứng trước 6mặt mình, 53gần như dngay lập f5tức hắn d6đã quên b7đi đau đớn 32như muốn e9nổ tung ađầu, đứng 7dậy nhìn fkỹ cô gái 8cthanh tú b9trước mặt, c4đây là 9eviệc mà 2tối qua 0hắn muốn 5làm lại 2ckhông có bsức lực. Lam 0cLăng thấy 8hắn đứng 55dậy, chạy 1nhanh đến a8dìu hắn: 3e“Có thấy 9đỡ hơn echút nào 87không?” “Lam aLăng? Sao 6muội lại 0ở đây? 2Minh đâu?” 0Trong sự cakinh ngạc 0hắn không 62khỏi có 4chút thất 1vọng. “Huynh eấy vừa 4ra ngoài a5lấy canh 9giải rượu 7cho huynh. d3 © DiendanLeQuyDon.comHuynh không 6uống được 2rượu mà 3còn uống 3nhiều như 5vậy làm 69gì? Ngày 95hôm qua lúc ceVũ Minh ca 2cõng huynh bvề, huynh 0còn không b9ngừng kêu: a5Đau!” “Thật bsao? Thật eemất mặt 8quá?” Tần abPhong ngượng bbngùng cười 8cười, đứng 0cdậy xuống 1giường. Lam 6Lăng cúi dđầu không 70nói. Lạc cbVũ Minh vừa 44mới vào 40cửa, cười 7to nói: “Đúng blà quá mất 1mặt, vốn btưởng rằng 0hai năm sau 31ngươi sẽ 78trở thành bmột nam 2nhân đội 0trời đạp 2fđất, không 0bthể tưởng aeđược ngươi clại có 55bộ dạng ccđáng xấu 75hổ như cthế!” “Nếu 74ngươi đến bsớm một bbchút, bị eĐường fKiệt chuốc dquá chén athì chỉ 4dsợ cũng 1chẳng khá 18hơn ta đâu.” “Ngươi 06cho rằng etất cả 4nam nhân 3đều vô 8dụng như 9ngươi chắc? fTa đây ngàn e3chén cũng e0chẳng say.” 78Lạc Vũ 0Minh cố d7ý ngửi angửi canh 3giải rượu, ebĩu môi fcnói: “Thứ 83này ta chưa 67phải thử 0qua bao giờ 02đâu, chắc dcó lẽ ngươi 49nên uống 8nó thường dxuyên vào.” “Tối ddnay, ta xem 63ngươi ngàn echén không 20say như thế fnào.” Tần 5Phong cười 4tiếp nhận, 7tuy hắn 9cũng cho 8rằng uống 1ecái loại cnày có chút 83mất mặt, 3nhưng mà 3đầu hắn c7đang biểu 3ftình ác 01liệt quá. Quả cnhiên, đêm 3khuya hôm 4đó, ba nam 26nhân đều asay đến cbất tỉnh. Buổi 3sáng hôm 5sau, Tần 4Phong vừa 0thấy hai cbát canh 04giải rượu eđã cười 84nói với cLạc Vũ 2Minh: “Nhanh 2nếm thử 3dhương vị bnày xem.” “Ta b6căn bản 6dkhông cần, edta rất khỏe.” 2Lạc Vũ cMinh khinh 5thường 18nói. “Lam 4cLăng, vậy ceđưa bát 8ccanh của 8hắn cho 1ta, đầu 68ta đau dữ 3quá.” “Không 7được, a3Lam Lăng, 29không cho 29hắn.” 2Lạc Vũ 5fMinh giống 5như trẻ bdcon, lôi 0kéo tay Lam 0aLăng không 23chịu buông 7ra: “Nếu 72không phải d0hắn cứ 1nâng cốc 1flà vụng 9btrộm đổ 0ccho ta, thì ddsao ta có 79thể say 7được. 4c © DiendanLeQuyDon.comCứ để fcho hắn eeđau chết c6đi!” Lam cLăng dùng bfhết toàn 0lực rút 7atay ra, đưa 8dbát canh d1cho Tần ebPhong, thấp egiọng nói: a“Không 5thể uống d0ít đi một 71chút à, edphải giữ 21gìn sức ckhỏe.” Nụ 7cười của ceTần Phong 1atrong nháy 4mắt đã 1bbiến mất 8vô tung vô 03ảnh, thấy d1Lam Lăng 2anhìn chằm 9dchằm vào achắn, mới fdkhông thể 4không tiếp 2nhận bát 1canh, uống 4hết. Trong 5lúc lơ đãng, c3hắn thoáng cnhìn thấy d5trong mắt 29Lạc Vũ edMinh có một 04tia lửa e4giận lướt 50qua. Vì 3không muốn 1fđối mặt avới tình 7cảnh xấu chổ như 42vậy, nên fahắn đã 20tránh đi c3hai năm, 3erốt cuộc 50hắn còn 50phải tránh e4đến bao bgiờ? Tần 22Phong ho nhẹ 4vài tiếng, 6hỏi: “Minh, 9khi nào thì 5fthành thân 91hả?” “Sớm b6thôi, chờ 0giải quyết 5xong chuyện fdcủa Đường 7fKiệt sẽ f9thành thân.” “Đừng 9quên mời 1ta uống cfrượu mừng dđấy.” “Sao 76có thể 1bquên chứ, 85vậy còn 6ly rượu 5của ngươi 5ta còn phải 74chờ bao 5lâu đây?” Tần 98Phong xấu 35hổ cười b1nói: “Cũng benhanh thôi, 45chờ đến 0khi ta gặp alại nàng.” “Sao? 91Nói vậy 7ngươi có dmục tiêu erồi?” Mục 5tiêu? Suy d9nghĩ của 64Tần Phong 1không tự 3chủ được 4tập trung fvào bóng fdáng màu 7vàng mơ 4hồ trong ftrí nhớ, dhoảng hốt 2dnói: “Coi 51như là vậy.” Khi 0hắn thấy f4nụ cười 5của Lạc 4Vũ Minh tiêu 6atan, lòng 3cũng yên 5ổn một 8chút. Thật 0ra cả đời 36hắn sẽ 4không thành cathân, từ 39khi cha hắn 82chết trước 5mắt hắn, 19hắn liền 1hận thấu 1atình yêu a8trong nhân 0fgian, hắn fnói như d1vậy cũng 1chỉ vì 4cđể cho 2người khác aan tâm mà 2cthôi. Đáng 68tiếc, cuối f3cùng hắn fvẫn lâm e1vào vực eesâu không ceđáy, trong 1đại sảnh 14nghị sự d8của Đường bdmôn, Tần bPhong ôm 2trong lòng 9thân thể 93lạnh như 39băng của 0Lam Lăng 2fgiống như 9bị một 2thanh kiếm 7đâm vào 6chính ngực emình. Vào agiây phút d4cuối cùng 5của cuộc 01đời mình, 1Lam Lăng 2ccòn lôi e6kéo tay hắn 13hỏi: “Cho c7tới giờ fahuynh vẫn 99không yêu 19muội ư? 5Một chút acũng không 43có ư?” Tần 62Phong hàm 2chứa nước amắt, “Yêu” 5Hắn không c6muốn nói, 77hai chữ f6“Không 7yêu” lại ekhông thể bnói nên 0elời. “Không 1cthể… lừa agạt muội 85sao?” Hắn 8fthấy máu 1trên ngực 0Lam Lăng f9ngày càng e2chảy nhiều, ehô hấp 1ngày càng 9yếu ớt, 0cả người beđều bị a1một loại d4bóng tối 8vây quanh, e0cuối cùng 89cắn răng 9nói: “Ta 8thích muội.” “Vậy 7huynh có 8thể hôn 64muội một 6bchút không?” Hắn b2nhìn người 9con gái lạnh anhư băng 8ftrong lòng 0mình như f7nhìn đống 98lửa, nhìn c1nàng tràn angập chờ 1among từ 8từ nhắm 2emắt lại, b4một cô f4gái mười fchín tuổi 48dùng cả csinh mệnh 7để yêu c6hắn, cuối 6cùng chỉ 1ecó một echút thỉnh ccầu này. Hắn b6không thể btiếp tục 2từ chối, 67cúi người 9hôn lên dbđôi môi 9alạnh như 9băng của 52nàng, tuy d0rằng chỉ 6là ngắn 39ngủi trong anháy mắt, bgần như c1chỉ là 7echút đụng e9chạm như 1ecó như không, 4nhưng cũng 1dđủ đóng 26băng trái dtim hắn, 2nhốt đánh bhắn vào 37vực sâu fvạn kiếp fbất phục. 45 © DiendanLeQuyDon.com(vạn kiếp 55bất phục: 88vạn kiếp 4không thể 0phục hồi 64lại được.) Khi 3aTần Phong 1engẩng đầu, 6người vừa 79mới động dtay giết daLam Lăng 1dkia đã không acòn hơi 96thở, Lạc 0Vũ Minh cầm cbthanh kiếm 4cthấm đẫm amáu tươi, 8như một fathân thể akhông còn a0linh hồn 1đứng đối 6diện hắn. “Xin eflỗi.” “Tần 0fPhong, ta e7đã nói dcrồi, nếu 84ngươi thích anàng, có 7thể cho cnàng hạnh 0phúc thật a5sự, ta có 7thể cầu 22chúc cho b0ngươi. Nhưng fngươi làm 1cho ta tin 87rằng ngươi…… 91đây là 5hứa hẹn fcủa ngươi 2với ta sao?” “Là 41ta hại chết anàng, nếu 2fngươi muốn 9ebáo thù acho nàng, 5thì hãy 8ra tay đi.” “Ta esẽ không 05giết ngươi, d5Tần Phong, aangươi hãy e3nhớ kỹ, 0nhớ kỹ 88ngày hôm anay!” Lạc aVũ Minh đoạt 4lấy thi 44thể đã dbăng lạnh 51của Lam 4Lăng trong 0lòng Tần cPhong: “Ta dsẽ đi theo eangươi, vĩnh 3viễn đi dtheo ngươi.” “Minh……” “Tần 0Phong, có dmột ngày 68khi ngươi 6yêu thương d4một nữ 56nhân, nhất 6định cũng csẽ phải 7thừa nhận 02đau đớn 5giống như cta……” Lạc 7Vũ Minh đi drồi, lưu 3lại lời 2nguyền rủa adnhư tia chớp c4lạnh giá 8fmạnh mẽ, 1bổ lên 83người Tần aPhong. Đường aKiệt vỗ 1nhẹ bả d9vai Tần aPhong: “Đều flà ta sai, 9ta đã quên angươi là 6engười có bthù giết 74cha Vương 98Mông……” “Không 59chỉ có 7fngươi, mà c3ngay cả fta cũng quên. 4 © DiendanLeQuyDon.comVì hư danh 2emà quyết 8đấu, ta 5cthậm chí fcòn không 6nhớ nổi 87tên người cđã ngã ebxuống. Nếu akhông phải 8vừa rồi 97Lam Lăng 46phát hiện, 08thay ta cản 2một kiếm, bthì cái 5tên Tần 71Phong này 6cũng đã 90biến mất arồi.” Giang 1hồ chính 3là một bnơi hoàn 2toàn không 66có điều 02gì hợp 6lý, người 2ngã xuống 8trong trận 0cquyết đấu d9sẽ bị 5quên lãng cfrất nhanh, 4người còn a8đứng vững 3asẽ được 30nhớ kỹ, 4cũng có 62biết bao bngười mới 8đững vững 1akhông lâu, 0được nhớ 48kỹ rồi blại ngã 7xuống, bị 2người ta 48quên lãng…… bCho nên không 0aai vĩnh viễn 7được nhớ 5kỹ, chỉ 7có người 74hoàn toàn cbị quên a0lãng. 01.03.2014, 20:35 Min Ngốc Tân Thú Bang Cầm Thú Ngày tham gia: 21.12.2013, 18:30 Tuổi: 19 Bài viết: 1345 Được thanks: 805 lần Điểm: 7.18 Tài sản riêng: Re: [Cổ đại] Gió chớ động tình - Diệp Lạc Vô Tâm - Điểm: 10 Chương 22.1: Quen e9biết Tác b2giả có 29lời muốn 36nói: Có emột loại 8quên là 27khắc thật 9csâu trong 4ctrí nhớ…… Hôm 50nay Tần ePhong nhận fđược tin 5tức, nghe 3nói Đường d8Kiệt muốn 0dẫn người 6đến Du 8aMính môn eaquyết chiến, d6hắn vẫn achưa để 1ý, nghĩ 5rằng từ bcnay về sau 39Du Mính môn 9sẽ không 09làm hại cvõ lâm nữa, 9không ngờ a6khi đuổi e8tới khe núi agần rừng d0trúc, mới 6phát hiện f9đây lại c0là một thảm 1ehọa của avõ lâm…… 13Mấy trăm 0cao thủ mất 9mạng, ai 13may mắn trốn 73thoát, cũng 6mang thương 65tích đầy 56mình. Tiếng 80kêu than dậy e4khắp trời 2cđất, thi 80cốt khắp c9nơi. Hắn 4tìm kiếm 1rất lâu, amới nhìn 88thấy Đường bKiệt đang fgiao chiến 14với một 2cô gái áo 5trắng trên bdđồi, cô 90gái kia có f4võ công 6cao siêu, 7chiêu thức 02vô cùng 63biến ảo, a9áp đảo 0đối phương, 3chẳng những 9ekhông lưu 9lại đường a4sống cho 24đối thủ, 7mà ngay cả f5bản thân ecũng mặc 3kệ sống f8chết. Tần 7Phong thấy f6tốc độ 7né tránh 9bcủa Đường bbKiệt càng 47ngày càng 2chậm, dường 1như không 1ccòn sức 7đánh trả 23nữa, lập 7tức xông 9clên, rút efkiếm ngăn bcản một 1kiếm mà 79cô gái áo ftrắng đánh 7evề phía 1Đường 1cKiệt. Cô 5gái vừa bthấy hắn efđã hơi 5sửng sốt, 8lập tức 27thu chưởng, 8enhanh nhẹn 74bay lên, 7tránh thoát 12một kiếm fdphản lại 9của Tần a0Phong. Tần 2Phong đứng ctrước mặt 63Đường 7bKiệt, mới 1nhìn rõ 4cô gái trước 3amặt, nàng 30mặc váy 79áo trắng 37bằng lụa 3bmỏng mềm 1cmại và 2bmái tóc 8dđen bóng enhư tơ đang 1dbay bay trong 12gió, một 5ađôi mắt 36rét lạnh 55như băng, 5dù gương 4mặt bị c5một lớp fclụa trắng 13che khuất, 47không nhìn dđược khuôn bmặt nàng, 8cnhưng tuyệt 8đối không 7phải là c9cô gái vô acùng xấu 74xí như lời 11đồn. Cô 9gái áo trắng 36yên lặng 2nhìn hắn, abđôi môi d2nàng khẽ 6động sau bchiếc khăn 0che mặt, 2nàng đang d2nói gì đó. Tần 4Phong cũng 4không nhiều elời, bằng ddtốc độ 4nhanh nhất dđâm ra ba 5kiếm, cô bgái áo trắng 4cthoải mái 4né qua. Hắn 91lại liên e0tục ra hơn 21mười chiêu, bchỉ thấy 4cô gái áo b1trắng rất 9khác thường, bdnàng không 4ra một chiêu denào. Tần 5Phong kinh 11hãi, trong 44lòng đang 1eđoán xem 6ađối thủ 5là ai, tự fdbiết không 3phải là 0bđối thủ 8của nàng, 25thừa dịp 9lúc ánh fkiếm lượn clờ, rất 86nhanh đã ffkéo theo 25Đường 3Kiệt đang flung lay sắp 8ngã bay xuống. Trở 53lại Đường cfmôn, hắn 4mới phát a2hiện Đường 2Kiệt bị 5trọng thương, 8gân mạch 1fđứt đoạn. Tính 79mạng không 7đáng lo, cnhưng từ dnay về sau asẽ thành 8dngười tàn 7fphế…… Đường 0môn, vẫn eađược viết 67bằng chữ ebmạ vàng c6trên tấm e9bảng hiệu d7đỏ thắm. Đường eKiệt, vẫn 0là chủ dnhân của 99Đường 9môn…… Đáng 5tiếc có 8một vài cđiều đã 7không còn d2như trước! Từng b6là thanh ceniên tư cfthế oai ehùng toả e7sáng, nay c5chỉ có 0thể vịn 57vào vách 83tường mới 63có thể edi động 8một chút, 8yếu kém bcòn không abằng đứa dtrẻ biết 02đi. Tần 1Phong đứng 90phía sau 0cĐường 21Kiệt, nhìn 7bóng dáng ekiên cường anhưng vô 90lực của c0hắn, trong 3lồng ngực bcó từng 0đợt sóng e6nhiệt đang fephập phồng, 9hắn chưa e9bao giờ 18từng oán 9hận một 0người, 7hôm nay lần eđầu tiên 08hắn nếm a5thử hương 33vị của accừu hận, bbthì ra đó 1chính là 7emột loại 4cảm giác 1không tiếc 43tất cả 51đại giới, 13cũng muốn 7băm thây e6vạn đoạn e4một người. Không 30lâu sau, eĐường 5Kiệt liền 5mỏi mệt ckhông chịu 9nổi, ngồi afxuống thở d6dốc. Tần 81Phong đi 3đến, vỗ 4vỗ vai hắn, 8ngồi xuống 36đối diện ebhắn: “Ngươi dgiao đấu d5với nàng aata, có phát 6ahiện ra 50phương pháp 9phá vỡ 3chiêu thức 89của nàng cta không?” Đường 7Kiệt trầm 5amặc thật b0lâu, thản 90nhiên lắc 89đầu. Tần 17Phong lại 6nói:“Ngươi 9hãy tin ta, eta có thể alàm được.” Đường aKiệt cúi 2ađầu xoa 7xoa hai đầu 62gối, vẫn 8im lặng. “Bất 9kể thế dnào, ta nhất dcđịnh sẽ 7giết nàng……” Đường cKiệt rốt cccuộc cũng engẩng đầu, 9trong mắt 9dhiện lên 23một tia 1bsáng rọi, 89đáng tiếc 6rất nhanh 2lại biến cmất. “Võ 53công của fnàng ta quá bclợi hại, d0ngươi không 3fphải đối 77thủ của 44nàng ta, e1đi cũng dlà chịu 56chết.” “Luôn 8acó cách 17phá giải, 7chiêu thức 72nào cũng dakhông phải 7hoàn hảo.” “Chiêu 4thức của b2nàng ta đúng 94là không ahoàn mỹ, 98thậm chí 5có rất f4nhiều sơ 2hở, nhưng 3ngươi vẫn 62không phá 3được.” “Vì a8sao?” “Bởi 7vì nàng 91ta ra chiêu 4chính là 24mất mạng, 9một chiêu ekhông tránh cđược, 3cnhất định aphải chết…… dKhi giao đấu, 1ta đã thử 36công kích 2bsơ hở của 1nàng ta, enhưng nàng fta căn bản 29không thèm cđể ý, 65chỉ tấn fbcông mà 7không phòng 19thủ.” 3Đường 5Kiệt thở 6dài thật 60sâu một 9tiếng, nói 9tiếp: “Có 6dlẽ công 4ekích của dngươi có 9bthể làm 45nàng ta trọng 65thương, 74nhưng nàng 3ta vẫn đủ 41sức giết 06ngươi, cho d1nên ngươi 1vĩnh viễn ekhông thắng b1được.” “Ý 8của ngươi 8là……” 8Tần Phong 4nắm chặt 36kiếm trong 0tay, năm 3ngón tay 25gần như 86trong suốt. 7d © DiendanLeQuyDon.comĐiều chỉnh 9hô hấp, cbhắn mới e0nói: “Chỉ ccần quyết 2bđấu là 96không còn fý định emuốn sống, a2đúng không?” “Không c9sai, nàng 8ta coi thường asống chết, blòng không 0có tạp 4niệm, cho 6nên vận 2adụng chiêu 8thức xuất 70thần nhập 5hóa. Nếu d8ngươi muốn 7giết nàng eata, cũng 4chỉ có 4amột phương cpháp……” “Ta 7hiểu!” 6Tần Phong 28bỗng nhiên f1đứng dậy, 07xoay người 83rời đi, b1khi rời eđi hắn 2nghe thấy caĐường 2Kiệt bối e9rối gọi: f“Đừng 8đi!”, sau 1cđó nghe 5thấy tiếng Đường 4Kiệt ngã detrên mặt 3đất. Hắn 7ekhông quay 1eđầu, vừa 4dkiên định 60đi về phía betrước, 7vừa cố 0gắng nhớ dlại lần 1ađầu tiên dthấy Đường 46Kiệt, hắn 5fôn hòa tươi d4cười, lần 7đầu tiên 6hắn thẳng a9thắn thành 57khẩn khuyên 1bảo “Vợ 2bạn không 6cthể đụng”. Cả d6đời này 4Tần Phong 74không cầu 49mong điều bbgì, chỉ dmuốn có 05một chút 4tôn trọng. Năm 6tuổi đã alưu lạc 5đầu đường, 1hắn đối b7mặt với 2rất nhiều 84người lòng bbdạ dễ 7dàng thay ebđổi, châm fchọc khiêu 89khích, chỉ ecó hai người 0hắn tôn 48trọng, một 2người hắn 7cquen khi mười 1lăm tuổi, 18Lạc Vũ daMinh, một fngười hắn bquen khi mười 59tám tuổi, cĐường 0Kiệt. Lạc 3Vũ Minh mang 8theo oán 0hận đi 5brồi, bất 0kể hắn csám hối 69và giữ clại thế 5nào, hắn dcũng không 71quay đầu 8lại lần 3nữa. Đường 7aKiệt thành 7người tàn dphế, ở eatrên giang chồ, người 7không có 41võ công 5bchẳng khác 1nào người 8chết. Nếu dphải sống d8sót mang aftheo nỗi 9áy náy, 47thì hắn f2tình nguyện 40cùng chết fvới một 1ma quỷ. Thung 1lũng vắng 7vẻ chẳng abóng người, 5hoa dại 1màu vàng dfmênh mông abvô bờ, demang theo 2làn gió 90ấm áp nhè 1nhẹ. Một 02trái đồi 8driêng biệt, cdnhìn hoa 1cúc và lá 3fvàng bay 98lượn trong 84gió, nghe 5chim hót bquanh quẩn 0trong thung 0elũng…… Đối d7mặt với enhiều cảnh 0bđẹp thanh atao như vậy, 43trước mắt dcTần Phong 9achỉ có f7xác chết 41của hơn 0fhai trăm 66cao thủ 9võ lâm: 19Một người fchết không 36nhắm mắt, 2hoa dại 6màu vàng 29còn đọng 61lại vết 0dmáu đỏ dtươi, quạ cađen khàn 2khàn tru blên. Lời 47nói của 3Đường 8dKiệt đến dabên miệng b2lại nuốt ecxuống, nhưng ahắn vẫn 72hiểu. Phương f7pháp duy 5nhất để 4athắng được 4cô gái kia 2chính là, 6bắt lấy acơ hội 93mấu chốt 02nhất, đâm dra một kiếm btrí mạng. Đương enhiên kết dcquả này 6chỉ có 83một – 0cùng chết. Với 6hắn mà 7cnói: Đáng 00giá! Không fbiết đã f3qua bao lâu, 4Tần Phong anghe thấy 0từ phía 05sau truyền 1bđến tiếng 8ebước chân 9bnhư có như akhông, không 4ctự giác enắm chặt 2thanh kiếm atrong tay, 8nhưng đợi 4dtrong chốc calát, vẫn 6ekhông cảm d3thấy có a0sát khí. Hắn echậm rãi 7xoay người, 7không thể 2cngờ rằng f4đằng sau adhắn là fmột cô 0gái tuyệt 3mỹ. Nàng amặc váy 54màu tím ccnhạt vạt 3váy màu 7trắng, màu 3tím nhẹ 36nhàng này 0dường như bdlàm nàng atrông mờ 0ảo hơn. e © DiendanLeQuyDon.comNàng có 5một búi 66tóc nhỏ, enhững lọn 5ctóc đen b7buông thẳng atrước ngực, 6bquyến rũ bfđộng lòng engười không 35từ ngữ 21nào tả 50nổi. Nhìn b1kỹ dung 0nhan của 3nàng, làn 76da trắng enõn mềm 98mịn, đôi emắt sáng cdlong lanh 44động lòng a9người, fđôi môi 2nhẹ nhàng 5nhắm lại fkhông tô 5echút son 43nào mà lại bkiều diễm 3ướt át, 42mỹ nữ 0cgiai nhân 8hắn đã 87gặp qua 67vô số, enhưng ấn 2tượng lưu 43lại trong f0đầu chỉ aacó một. Chính dlà cô gái 0đã từng 13gặp một 5lần dưới egốc cây 08hoa cúc vàng 7này, gặp 9emột lần 8là không ethể quên 2được. Tần 5aPhong nhẹ enhàng cười 93nói: “Thật ftrùng hợp!” Cô 35gái mờ 6cmịt nhìn 4hắn, hai 6tay chậm frãi đưa e3ra từ sau 7lưng, thấp 6giọng hỏi: f7“Huynh…… 8sao lại 8fở chỗ 07này?” Tần ffPhong chỉ ddvào rừng 36trúc đối 83diện, nói: 88“Ta lạc 59đường, bbkhông đi 60ra được 5rừng trúc cnày, nàng ecó thể 15dẫn ta ra 0dngoài không?” “Được.” 2bNói khỏi a5miệng, hình 3như chính anàng cũng 14hoảng sợ, 7sửng sốt bmột lúc 0mới quay cngười đi ccvề phía 34trước. “Ta 8tên là Tần 8Phong……” “Ta 4tên là Mạc 1Tình.” bNàng nói 6rất nhẹ 1nhàng dè bdặt, mỗi d0một câu 0lại tạm 15dừng một 1chút. “Tình? 7Tên thật 11đặc biệt, b5rất giống 9bnàng……” Mạc 2Tình ngoái f3đầu nhìn ahắn, không fnói gì, btiếp tục bđi về phía 6trước. Tần 8Phong chợt eanghẹn lời, 4lần đầu 1tiên hắn 5cgặp được 4người còn 89lạnh lùng, fcòn đạm 1mạc (cũng b6có nghĩa 5là yên lặng) hơn 5cả mình, 6quả thực 4hắn chả 38là gì. Hai 9người bước 87đi mà không 9nói, nghe fatiếng hô 35hấp của 9nhau, cảm dgiác khoảng dfcách cũng 9bkhông bình 2bthường. Họ bđi rất 2lâu trong frừng trúc, eánh trăng c2đã lặng 2lẽ tránh 7dsau khóm 9dtrúc, rải cerác một 3fthân trong 35trẻo nhưng dclạnh lùng. Tần daPhong lặng 6flẽ sờ esờ cây 3gậy trúc 9ehắn để flại ký 1hiệu, thản fnhiên nói: 7“Ngày đó ddtại sao 10nàng khóc?” Mạc c4Tình quay 4đầu, lặng 56lẽ đoan 7trang nhìn ehắn thật b9lâu mới 6trả lời: 6“Ta đi 8thăm mẹ, c3bà được 2chôn cất 9ở đó.” “Xin c1lỗi.” “Không ccsao.” Giọng bđiệu của 0nàng còn elạnh lùng, athờ ơ hơn 9cả Tần 9Phong: “Tại bsao huynh 76đi vào trong dđó?” Tần 54Phong ngẩng 3đầu nhìn debầu trời 6fđầy sao, eánh sao sánh 9chiếu vào 1đôi mắt 59thâm thúy, 12nhu tình a3như nước ccủa hắn. “Ta ađi gặp e6cha mẹ mình, cbhọ đều 8được chôn 4ecất ở 0dvùng núi 8đó.” Mạc 3Tình sâu axa nhìn hắn, cxoay người dtiếp tục 6cđi về phía 24trước. Sau d3nửa canh egiờ, Tần baPhong đã 2brời khỏi 51rừng trúc. Hắn bcđi được 68vài bước, 32không nhịn d8được quay fđầu nhìn dnàng, hắn 3etừng vụng 60trộm hy 59vọng vận fmệnh có 7thể cho 9ehắn gặp fflại cô 2bgái này, 28hôm nay thật bsự đã 41gặp được 3nàng. Hắn c9không biết 5nàng là 80ai, có quan 8hệ gì với e3Du Mính môn, 8fnhưng hắn b3biết nàng drất nhiều dlần muốn 8giết hắn 71mà không 3ra tay. Kể 92từ đó, 0Tần Phong 03thường 1xuyên đến c0rừng trúc 86chờ ma nữ 42của Du Mính 2môn xuất 9hiện, nhưng, 7hoa cúc và aflá vàng fakhông hề c7tung bay, bchim nhỏ 31kêu mãi 2cũng mệt, b1ma nữ kia 8vẫn không f6thấy xuất ehiện. Một bngày nọ, 9hắn lại 3cgặp được 95Mạc Tình, 32nàng mặc 6váy áo màu bfvàng nhạt, b5đứng xa 3xa trong rừng 22trúc nhìn 5hắn, không flại gần, 4cũng không 7rời đi. Họ 1acứ nhìn 7fnhau từ exa như vậy, 8khoảng cách 76chỉ có 2vài chục edbước, bằng 6khinh công 7của hắn 60thì nháy 2mắt có bthể đến acgần. Nhưng 6bđến gần 2rồi sao ađây? Hắn 9là một 1cngười sẽ 2phải chết…… Lúc 4này, không 5etrung có 5một bóng fdáng màu 6trắng bay 11qua, nữ c6tử áo trắng 1eđó không 0giao đấu c2với hắn, 59chỉ để 7lại một 3phong thư fbên tảng cđá gần bchỗ hắn. Hắn 91cầm thư 2dlên, trên c5đó viết drất ngắn 68gọn: Mười angày sau, 3một trận 3chiến tại 29đây, sống 16chết do bfmệnh! Chữ 59viết thanh 07tú bay bổng, 86còn tản 8ra mùi thơm 28thản nhiên. Tần 61Phong cất 9cphong thư, clại liếc bmắt nhìn 5Mạc Tình 4đang đứng 1đối diện 7một lần, bxoay người ecrời đi. 01.03.2014, 20:38 Min Ngốc Tân Thú Bang Cầm Thú Ngày tham gia: 21.12.2013, 18:30 Tuổi: 19 Bài viết: 1345 Được thanks: 805 lần Điểm: 7.18 Tài sản riêng: Re: [Cổ đại] Gió chớ động tình - Diệp Lạc Vô Tâm - Điểm: 10 Chương 22.2: Quen 6ebiết Hắn b8không có 2dũng khí 90đối mặt 2với tình a7yêu hồng btrần, không fdám giao 21trái tim 6mình cho dmột người 36con gái. Hắn 65biết cuộc bbđời mình csắp đi đến 0cuối đường, 1không muốn 2lại liên 64lụy đến 6một cô gái 45vô tội. Cho cnên, hắn fckhông còn 8lựa chọn cnào khác 9engoại trừ 28ra đi. Quán 8brượu nổi 2danh nhất 2ở Du Li 16trấn chính 4blà Tiêu Dao 2Các, rượu a0ở Tiêu 1Dao Các thơm fnồng mát 12lạnh, khách 3khứa vào 8ra không dứt. 89 © DiendanLeQuyDon.comTần Phong ekhông phải 3người có 8tửu lượng ctốt, lại e4càng không 08phải là 22người nhàn 39hạ thoải 0amái, hắn 2tới nơi 4này chỉ 19là vì đỡ 73đói. Trở 9về từ f7rừng trúc, athể xác a3và tinh thần 51của Tần 9Phong đều 4mỏi mệt, 2agọi mấy eamón ăn chay. Mùi 12thơm của 5abánh rán a1dầu hòa 3lẫn với 02mùi rượu 8thơm nồng, 1dlàm cho bước achân của 6hắn tự bnhiên hướng atới. Thật 1ra trong túi 2hắn cũng dkhông có 5nhiều bạc 4dđể đến d2ăn cơm ở 51quán rượu, e6nhưng nay ccvới người 2không còn 70sống được 46bao lâu nữa, 1fbạc đương benhiên không dcòn quan 3atrọng. Tần ffPhong đang 22muốn động 4đũa, chợt 7nghe trong 71quán có 4người nói: f6“Mọi người 5fđã nghe eeđược tin 6gì chưa? 41Du Mính môn dphát ra chiến 74thư với 2aNam Cung Hoành 58Nhạc của eNam Cung thế 8gia, nghe 0fnói hôm 4anay sẽ quyết 1eđấu tại 4bđỉnh Phi 28Hồng.” “Loại 79tin này ai bemà chả 1biết.” dfCó người 6bkhinh thường 9anói. Vài 3cngười xem 36ra không 7phải nhân 52vật tầm 3fthường f5khẽ thầm 8thì to nhỏ. “Mọi fngười nói 5ai có thể dthắng đây? c1Thật muốn 1đi xem quá.” “Nếu 4không muốn 0asống thì 41đi đi, may bmắn sẽ 6bđược chết 7ctoàn thây 1đấy.” “Thôi 72đi……” Có cngười chen 1vào nói: b“Nam Cung 34Hoành Nhạc dcó thể 67nói là võ 18lâm chí d5tôn, nếu 1hắn cũng 15thua, thì 6dngười của 1bchính đạo 32không ai f0có thể 2chống lại 3ma nữ đó.” “Không 85phải còn 2có Long Gia 4Bảo, Long 3bảo chủ 0à.” Lại 8ccó người a5phản bác. “Đường 9môn đã bbại rồi, dnếu Nam 2Cung thế agia cũng e5bị đánh afbại, chỉ 95sợ mình 0Long Gia Bảo 0cũng không 4có năng dlực đấu dlại với 8dDu Mính môn, 4võ lâm từ 82nay về sau b8sẽ bị d0một nữ 8nhân nắm 7trong tay.” Những a8người đó bvẫn còn 5“nước amiếng tung d7bay” mà 42thảo luận, 7eTần Phong 2dđã bỏ 1blại rượu 3và thức eăn, một 3miếng cũng c8chưa đụng, dvội vàng 2ra khỏi 7Tiêu Dao dCác. Chạy bnhư điên amấy trăm b6dặm đường, 2rốt cuộc 8fngày hôm 0sau Tần b1Phong cũng fđến đỉnh 56Phi Hồng. Vừa 6đến chân 2bnúi, hắn 5đã nhìn 0thấy cô egái mà mình betrông mong, fnàng đứng 26trong gió, atay áo nhè c8nhẹ bay, 22tựa như 6tiên tử 7lạc vào a6nhân gian. Hắn 64không dừng f9bước, nghiêng 72người thoáng 6nhìn nàng, 2aphi thân anhảy lên 44sườn núi. Trận fbquyết đấu c3đã kết 4thúc, chỉ fcòn lại 8một đám 25cỏ cây aegãy nát, 8blá cây rơi 54rụng khắp e5nơi. Thi ethể vẫn 23còn chút bbhơi ấm, dkhuôn mặt 0fNam Cung Hoành beNhạc vẫn aôn hòa thanh d0bình như 61lúc còn dfsống. Tần fdPhong vẫn acòn nhớ calần đầu 62tiên gặp 1Nam Cung Hoành c5Nhạc, ông 5tươi cười dvỗ nhẹ 0elên vai Tần 7dPhong, nói: 8c“Quả nhiên flà thiếu 57niên anh a6hùng…… d7Người trẻ f5tuổi, sắc enhọn chưa dfhẳn đã 44tốt, kiếm 33càng sắc 94bén càng ddễ bẻ 6gãy.” Khi 3ađó hắn 7cũng không dbiết thanh 8danh của 2bNam Cung Hoành 8Nhạc, chỉ cbiết đến 74ông như dmột lão ctiền bối 1fbình dị 00gần gũi. ff © DiendanLeQuyDon.comNgày đó, fbNam Cung Hoành bNhạc mời 99hắn uống drượu, kể 2cho hắn cfrất nhiều achuyện trên 4giang hồ, eđó là lần 6đầu tiên 9Tần Phong 36biết đến 95hương vị 1của rượu, 8kết quả eauống say 6như chết. Họ 6vốn đâu 6còn lần 54sau gặp 1alại uống acđến không b9say không avề…… 9Tạm biệt, cđã là ngăn 67cách sống e9chết. Tần fPhong lảo 2đảo tiến 11lên từng 48bước, đưa 9ctay chạm fbvào thi thể 45của Nam adCung Hoành bcNhạc, ngực fbđau xót, 9emột ngụm 2emáu phụt 6dra từ cổ fhọng. Hắn 96cố gắng 6cắn răng 5dnhẫn xuống, 8đứng dậy 5angẩng đầu b2lại gặp e0Mạc Tình 9đang đứng 7trước mặt. Hắn 8đoán được 5fMạc Tình 24là người 7của Du Mính 3fmôn, oán 97hận chất 61chứa không 8thể kềm 8dnén, cay d1đắng nói: 15“Ta nhất bđịnh phải 5giết nàng, 5nhất định……” 0Còn chưa fnói xong, 8hắn đã 3thấy trước 5mắt tối 1bđen, máu 1tươi phun e0ra từ miệng ahắn. Khi 1hắn ngã 1xuống, ngửi ebthấy một 0mùi thơm, fmột thân 25thể vô ccùng mềm damại nhanh 09chóng đỡ c8lấy hắn. Đó blà một 8cảm giác b5tuyệt vời ekhó có thể 2nói nên 4lời, tuyệt 51vời làm 2cho hắn 6dquên hết ctất cả 9thống khổ, 35như được 1trở lại c6những ngày ftrước đây, a2ghé vào 3ftrong lòng 5mẹ. Hắn 1rất muốn 9ôm sát thân 2thể mềm a1mại ấy, 7đáng tiếc a9không đủ f1sức! Khi bchắn khôi c4phục ý 96thức, mở bto mắt, 1athấy được 2ánh nến 44lung linh clúc sáng 60lúc tối, egiống như 8đôi mắt 8của nàng. Nàng 1nhìn hắn, efgần trong 2gang tấc…… Dưới 1ánh nến 9lay động, emỹ mạo 0khuynh thành 9làm cho hắn e0không khỏi dnhìn đến 8thất thần. “Huynh…… dcó khỏe 5dkhông?” dfMạc Tình f7nhỏ giọng 91hỏi. “Đây b4là?” Tần 6Phong đánh 9giá căn c8phòng một echút, xoa b9xoa ngực, 66nhẹ nhàng ađứng dậy. “Quán 6trọ, huynh 7hôn mê, cta đưa huynh fbđến nghỉ adngơi một 5chút.” “Cảm 51ơn!” Mạc 49Tình lắc 42đầu không a5nói, Tần dPhong cũng 4không nói 5nữa, đi 4đến bên 3cửa sổ c9lướt nhìn 2bầu trời e3tối đen 8bên ngoài, 9không nói 27được một clời, vuốt dkiếm của 7mình. Hai 41người xấu 6hổ im lặng 0etrong chốc 6dlát, Mạc 9Tình hỏi 8dò: “Quyết 56đấu…… c3huynh sẽ 7đi chứ?” “Sẽ 59đi.” “Huynh ccó chắc 0chắn thắng 9không?” “Không.” “Vậy 7huynh…… 26có thể 9không đi ckhông.” 1Mạc Tình 21cắn cắn 39môi dưới, d4tóc trên 6trán bay erối che 70khuất ánh 77mắt. Hắn 44giơ tay gạt 8lọn tóc 7brối trên 1trán nàng, eangón tay 8chạm đến 8da thịt 69nhẵn nhụi e1mềm mịn, 88nhiệt huyết cở đầu c2ngón tay 3bbỗng sôi 0trào. Thân 4mình Mạc 5fTình hơi 4cứng lại, 5đột nhiên fđẩy tay aehắn ra. 78 © DiendanLeQuyDon.com“Không 9còn sớm 3nữa, ta 7có việc, csau này còn bgặp lại.” Nói exong cũng ckhông quay cđầu đã 8chạy ra 5cngoài cửa, e“phanh” 3một tiếng dđóng cửa ccphòng lại. Tần f0Phong ngơ 38ngác nhìn 3atay mình, 8chỉ có 3thể cười ckhổ: Nếu 9vô duyên, 7sao lại 6gặp nhau, fnếu vô ftâm, sao clại gặp 46lại? Đêm akhuya, Tần 79Phong đang 8điều tức 8nội lực, fvận chân a1khí để bđánh tan fmáu tụ 1ở ngực, 7bỗng nhiên b2vang lên 30tiếng đập eacửa như 2có như không, 0hắn vừa 3nghe liền 5đoán được 1là ai, nhíu c1nhíu mày, 5engồi ở dtrên giường 4không hề 38động. “Là ata.” Ban feđêm yên 5tĩnh, giọng dnói của 63Mạc Tình a9lại càng 9adễ nghe chơn, tràn 28đầy dụ 0hoặc. Tần a8Phong do dự 6một chút, bvẫn đi 1era mở cửa 3phòng, nhưng avừa thấy 1Mạc Tình dfđứng ngoài 38cửa, bàn 23tay nắm dcánh cửa clập tức 5bnắm chặt 2lại. Mạc eeTình mặc cmột chiếc eváy đỏ abằng voan 9mỏng trong 1suốt…… c2Căn bản 48không che 8dđược gì. Hắn d9dùng tốc fđộ chậm 0nhất trong 74cuộc đời f2kéo nàng avào trong 18phòng. Đóng 7cửa phòng brồi hắn 4lại bắt 9đầu hối 3dhận, tối a2nay Mạc 2Tình trang 3dđiểm nhẹ, f5ánh mắt cthoạt nhìn 6đã thấy bxinh đẹp 57quyến rũ, 9môi đỏ 5mọng kiều 4diễm đến 30cực điểm, dlàm hắn 80không nhịn 6được muốn 68nếm thử 0hương vị 88của nó. d0 © DiendanLeQuyDon.comĐiều càng 93làm hắn 3ebất an là, 2nàng vừa f5vào cửa 3đã nhìn 61hắn và 1nở một 2nụ cười 5mờ ám, eadưới ánh 0dnến, ánh 68mắt của 5nàng càng 1khiến hắn e7hồn xiêu afphách lạc, 8tim hắn 4fđang đập fgia tốc 7trong lồng 21ngực. Thật 45ra hắn không 11muốn nhìn 0tiếp xuống 6aphía dưới, 13nhưng mà 6ánh mắt 4blại cố ctình không 0chịu nghe 85khống chế, f0từ trên fmặt nhìn 8xuống thân 86thể nàng, f6làn da trắng 19nõn động c9lòng dưới dlớp voan c2mỏng, đường 10cong như 8bẩn như 32hiện đối 67với nam 4nhân mà 68nói còn 70hoàn mỹ 4hơn cả 1khuôn mặt 99của nàng. Không c8phải nói bdkhông ai 5là hoàn 02hảo sao? aTại sao 1khi ông trời e5tạo ra nàng 5flại không 3để lại amột chút bthiếu hụt? Tần cPhong hắng 8giọng, đang f9muốn mời 93nàng đi fbra ngoài, a5nhưng Mạc aTình lại 72không cho d5hắn cơ 6bhội này, 7nhẹ nhàng 3dùng hai fftay vòng elên cổ 2hắn, cả cdthân thể 3đều dán c0vào lòng chắn. Hơi dbthở nóng 6bỏng từ 9miệng nàng 50phả nhẹ cclên tai hắn, 3cơ thể 9mềm mại 1như nước 6hoàn toàn 1nép sát cvào người dhắn. Vào 7fgiây phút 0đó, Tần 7Phong có emột dự 0dcảm xấu, 4hắn xong 76rồi, cô agái này 3bsẽ hủy 3hắn. Hắn acúi đầu 3bnhìn nàng 0fngẩng mặt, 5vốn muốn e0nói là: 05“Nàng buông dra!” Nhưng 5thấy vẻ 7mặt chờ fmong kia, 85cả đời 94hắn tự 3hào về 20sự tự fchủ của damình mà etrong nháy bmắt đã 4bbiến mất ddkhông còn 7sót lại 6chút gì, 7dhắn dùng 63lực ôm 0lấy thân athể mềm 81mại của a1nàng, cúi 6đầu hôn d4lên môi 2fnàng, bắt c5đầu nhấm cnháp hương 9thơm đã cdkhát vọng ddtừ lâu…… Đây b0là lần 2ethứ hai 3hắn hôn 9nữ nhân, 9cảm giác 35Lam Lăng 51cho hắn 8là lạnh bnhư băng, 7ethậm chí 63làm cho trái 8ftim hắn 7cũng đóng ebăng, hôm bnay hắn 1amới biết fđược cái 27gì mới aathật sự 7là nụ hôn, d3nó ngọt 37ngào, nóng 5echáy, làm dcho cả người 78hắn như 7đang bị athiêu đốt. Thân 63thể mềm dmại trong dblòng đã 7xụi lơ, 1dựa sát 32vào hắn…… Hắn fcàng hôn ecàng sâu, dcàng hôn dcàng mê 2loạn. Tay 5hắn càng angày càng enắm chặt, aengón tay cftheo voan 3mỏng hướng 4vào phía 9btrong sờ bsoạng, bỗng fnhiên hắn 0thấy thân 73mình Mạc a1Tình run 1rẩy, co 6erúm lại bmột chút. Tần 9aPhong kinh dhãi, tìm 56về một dchút lý 9etrí còn 33sót lại. Nữ f9nhân muốn 55dâng mình 31cho hắn fkhông phải 8không có, dnhưng hắn 8tuyệt đối ffkhông tin 2Mạc Tình 5là nữ nhân 6sẽ quyến 1drũ nam nhân, 9trừ khi c1nàng không 3làm chủ 40được mình. Hắn c1dùng lực 18đẩy Mạc 51Tình ở 0trong lòng 91ra, buộc 0mình không b6được nhìn afánh mắt 9bi thương 09và thân ffthể mê 5người của cbnàng. “Tại 4sao?” Hắn 54cố gắng 3làm cho trái 5tim cuồng 8bloạn bình 9phục trở 9lại, dùng 74giọng điệu elãnh khốc 3nói với enàng: “Ta 9không phải cquân tử 5như nàng dtưởng, dnếu nàng 66là một 7nữ nhân 4phóng đãng, 40đêm nay e9ta có thể 1cho nàng a6biết thế e4nào là nam 4cnữ hoan 1ái, nếu cnàng muốn 4dùng cách dnày để 0đạt được dcmục đích, 70ta cũng nói 9với nàng, eta sẽ không bfchịu trách 8nhiệm với bchuyện gì 9đã xảy 03ra.” Mạc d9Tình hoảng 8hốt bừng etỉnh, lẳng 9lặng nhìn 8hắn, nhìn 8dđến đáy 27mắt đều 29là ưu sầu. “Mời 6nàng đi 2bra ngoài!” 8Tần Phong 2anắm chặt 5hai nắm cđấm, buộc emình phải 4lạnh lùng 3fquyết tâm, 9cuối cùng 4ckhi Mạc 7Tình ra khỏi 8cửa, hắn 13đã cởi dcáo của 1mình khoác alên người dnàng. Sau ekhi cánh f0cửa đóng 9lại, phòng c6chỉ còn 2eánh nến a0lung linh, 9Tần Phong e9cúi người 7côm lấy 86ngực mình, 05chân khí 8vừa mới bbình ổn a7lại bắt bfđầu tán e4loạn. Hắn 3đương nhiên 9biết Mạc aTình quyến drũ hắn akhông phải 60xuất phát 0từ ý nghĩ 8ngốc nghếch, 2Du Mính môn ephái nàng fađến rốt 9cuộc có 2mục đích 9gì, hắn 3không đoán 54ra, cũng ckhông muốn afđoán. Nhưng dhắn càng 3hận kẻ clàm môn 8chủ dấu 91đầu lộ 6eđuôi, tâm 6địa ác 5độc, ra 55tay tàn nhẫn, 69ti bỉ vô e4sỉ kia, 22không băm cthây vạn 9đoạn nàng ata ra thì d3thật sự 77khó tiêu 49mối hận 47trong lòng dhắn.. Hai e1canh giờ asau, Tần bPhong bắt dđầu đứng dngồi không 3yên, trong bđầu hắn 8ftoàn là 4những vấn 0dđề không a5có lời 4giải. Nàng 0bkhông hoàn 7thành nhiệm 5bvụ có thể adbị phạt 9không? Môn 10chủ của 52nàng có 7thể sẽ 06giết nàng? Nàng 5bị từ dchối vô d3tình như 4vậy, có 8thể đau 6dkhổ không? Nàng eeluôn nhìn 39hắn từ f9xa xa, có aphải nàng 2thích hắn 3không, chẳng 7sợ chỉ 56là một bdchút, vậy 13cũng tốt 6lắm rồi…… Càng 62nghĩ càng 4floạn, càng fanghĩ càng ddnóng lòng, 8gần đến 4bình minh, 8Tần Phong f7rốt cuộc 2ekhông kềm cfchế được fanữa, trong e4làn sương ddsớm mênh 2mông mơ fhồ, hắn 53tìm nàng btrên khắp 19con đường, btìm từng 4góc nhỏ. Giữa 3làn sương 2mù mơ hồ 1rốt cuộc f1hắn cũng 7thấy bóng f6dáng mảnh d4mai của anàng. Nàng 18vẫn ôm 3đầu gối, 8ngồi dưới 2gốc cây, avùi đầu 9trong chiếc aáo rộng ccthùng thình 8của hắn. Đám 19sương lan b0tỏa mọi 0nơi, gió 6lạnh thấu 8tận xương…… dfThân mình e3mỏng manh 5của nàng erun rẩy atrong gió. Tần 0Phong liều 2elĩnh tiến 3lên, ôm 2fchặt nàng 9vào trong 65ngực, không 1cngừng nói: 7“Xin lỗi!” Mạc 2Tình hơi c6mờ mịt 8ngẩng đầu, blông mi còn 74ẩm ướt 93nhẹ nhàng 0run run, đôi 35môi sưng a1đỏ vẫn 9hằn rõ 7dấu răng. b © DiendanLeQuyDon.com“Tại sao 32nói xin lỗi?” “Ta…… 7nàng mặc 0fít áo như a4vậy, nhất c6định rất e9lạnh, theo a5ta trở về abnhé.” Nàng 06gật gật f8đầu, tùy 19ý để hắn 1bnắm tay 14đưa về 66phòng. Vào 14phòng, Tần a8Phong liền dbế nàng f4đặt lên 9giường, eđắp kín 6chăn lên 86người nàng 7không còn 8kẽ hở. “Lạnh 5không?” “Không 34lạnh.” cMạc Tình 8eđẩy chăn 9trước mặt cra, thân 7thể dán 7alên người a3Tần Phong: 1“Chàng 76để ta đặt 3bcược một 4lần được 9bkhông?” “Cái 6gì?” Hắn 43bỗng cảm 99thấy lẫn alộn, đang f3tự hỏi b0ý tứ của bnàng, chợt 60ngửi thấy 39hương thơm 65nồng nàn bbay tới f7từ thân 2thể nàng. 0c © DiendanLeQuyDon.comHương khí f2nồng đậm b6mê hoặc b5lòng người, dchâm ngòi 93cho ham muốn b1mà hắn 6cố gắng 29áp chế. Mạc 5Tình kéo 35xuống quần cáo trên 1người, b4voan đỏ fmỏng manh 97chảy xuống 9từ vai nàng, 6lộ ra làn 8fda không ftì vết. Bộ 5cngực sữa 6của nàng, 7dmàu sắc 75trong sáng 9như ngọc, 27mềm mại bđầy đặn…… Tần 3Phong lập bftức dời fmắt, không 0dám nhìn elại, nhưng bhắn có bthể khống 2chế được 4tầm mắt fcủa mình, 2elại không 42khống chế 26được ham c4muốn của fmình, không b2khống chế d6được phản 7bứng của 0athân thể. Hắn 6cố gắng 4điều chỉnh 0hô hấp, 9áp chế 6fkhát vọng. “Chàng fđể ta đặt becược một clần, không ethử một 57lần, ta 3sẽ tiếc e3nuối cả fđời……” 9Cảm nhận 74được hô 91hấp của bMạc Tình ccàng ngày 24càng gần, 88nhiệt huyết 05lập tức 8sôi trào 2lên đầu a2óc hắn. “Bảy 5ngày sau d0ta sẽ chết!” 29Giọng hắn 0hơi khàn 5khàn. “Bảy 39ngày cũng dađủ rồi!” “……” “……” Ngàn 2lời vạn 6cý, khi đụng 1chạm đôi 2môi mới fcó thể 5nói lên 1rõ ràng, 4cnói là…… Nụ fhôn kích ftình cuồng 2loạn làm 03cho hắn 5quên đi 6tất cả, 6atừ bỏ bmọi thứ, f1giờ này f7phút này, dkhông gì fkhống chế 0được khát 7vọng muốn 80có một 96nữ nhân, 7biết rõ 0atất cả 8chỉ là 14âm mưu, 9là cạm fbbẫy, nhưng a0hắn vẫn 66nhảy xuống 1akhông hề 0chùn bước. Khi 68hắn tiến cvào thân 6fthể nàng, c4nghe thấy bdtiếng rên 72rỉ của 7bMạc Tình f6ở dưới ethân làm 9hắn mê 50muội mất 9hồn, thấy 51ánh mắt 5lưu chuyển 35khi nàng 9ngửa đầu, 9dáng người a0tuyệt sắc, ahắn hoàn c8toàn điên ccuồng. Hắn 9thầm nghĩ 7muốn nàng, e9đừng nói eabảy ngày, 9fthậm chí 1dvào giây 59phút này 40Mạc Tình 5adùng kiếm 6đâm thủng 15trái tim cahắn, hắn 0ecũng không 6dừng lại 7khát cầu 7với nàng! Tình a2yêu, hiểu bađược nó 5chỉ cần 9một sớm a5một chiều! Tình 1yêu, duy 0trì nó lại 37cần cả 98một đời! 01.03.2014, 20:40 Min Ngốc Tân Thú Bang Cầm Thú Ngày tham gia: 21.12.2013, 18:30 Tuổi: 19 Bài viết: 1345 Được thanks: 805 lần Điểm: 7.18 Tài sản riêng: Re: [Cổ đại] Gió chớ động tình - Diệp Lạc Vô Tâm - Điểm: 10 Chương 1d3: Quyết eđấu ♥Edit aetặng chị 24sun1911♥ Tác 0cgiả có 6lời muốn 1nói: Thật e9ra tôi vẫn 7thích nhất 74câu chuyện bcnày, bởi 4vì nó cũng 18đủ ngược, b^_^! Đáng cetiếc không e6ai thưởng 0thức! Bình 94minh họ mới 42ngủ, vô b2thức, không engờ đã a5qua buổi f8trưa. Tần 87Phong tỉnh d0lại từ 8giấc ngủ 7say, nháy 58mắt mấy 2cái, giơ 4ctay che ánh 9nắng chói 64mắt chiếu d6vào từ cửa 5sổ. Hắn f7cúi đầu 24thấy cô ddgái đang 1nép vào lòng 9mình ngủ esay sưa, cảm dagiác được 0có hơi ấm 67nhè nhẹ 2elượn quanh 0ngực mình, bbỗng phát fgiác mình ekhông còn 9cô độc 7nữa, không 1hề lạnh eelùng nữa. 8c © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến 6có một ecô gái thuộc dvề mình, dhoàn toàn 98bị hắn 99giữa lấy, adhắn không d7tự giác fdcong cong cakhóe môi, chạnh phúc 9mỉm cười. Có 1dlẽ có người 57sẽ thích 1ở một 25mình, không 1vướng bận, f5nhưng không 0ai thật b1sự thích a8cô đơn, 0ekhông ai elà không 24khát vọng 07có một 19tình cảm 1tha thiết 6vĩnh hằng. Giờ 2phút này ahắn có fbđược, 9mới hiểu dcmình thật bsự khát 69vọng đến cmức nào. Đợi 51một canh cgiờ, Tần 4Phong không athể không 75gọi Mạc 1Tình: “Dậy 54ăn một 04chút gì 53nhé!” Mạc fTình gật 3gật đầu, 20cúi đầu 1tựa vào 2người hắn, 2không nói 7một lời. “Sao 37vậy, có 45phải còn bđau không?” “Không 7đau!” Sao 1acó thể 9không đau 0ađược?! 4Đều là 9lỗi của 5hắn, mới a0quen mây 1mưa liền 7amuốn ngừng 2mà không dđược, 5phóng túng b0bản thân…… 6aNàng nói df“không c0đau”, nhưng 7những vết bthâm tím 36khắp người 06nàng đều 38đang lên 9án sự thô 7flỗ của chắn. Hắn a1chậm rãi 43giúp nàng dbmặc quần 85áo, phát 55hiện quần 8áo này thật 1sự không fthể ra ngoài 2để người 5khác nhìn 34thấy, đành 44phải đi 0xuống gọi 96vài món d4ăn, bảo 2btiểu nhị 9dđưa vào 37phòng họ. Không 01ngờ tiểu d8nhị vừa 62bưng đồ 6ăn đến 2ccửa đã fasuýt té cngã, nhìn a2không chớp 00mắt vào dMạc Tình acđang ngồi 4chải vuốt 80sợi tóc 7dài trên 6giường. Mạc aTình quay 1đầu nhìn c2thoáng qua 5atiểu nhị, 06hai hàng clông mày 0nhíu lại, 9bđang muốn 2nâng tay, 7đảo mắt 0nhìn nhìn b8Tần Phong, a7lại thu etay tiếp 4tục chậm bfrãi chải 1vuốt sợi c0tóc mình. Nàng echải tóc 4rất chuyên b2tâm, ngón btay lướt b0qua làn tóc 8mềm mại deđen bóng…… “Ngươi 8fcó thể 7fđi ra ngoài.” 6Tần Phong ctức giận 8nói. Không abiết vì d6sao, hắn evừa thấy acái nhìn 4của tên 51tiểu nhị a2này, trong 3lòng đã e9dấy lên 4đám lửa 3giận vô adanh, thậm 5chí hắn 6còn muốn a0móc hai con 8bmắt kia 9ra. Tiểu f1nhị hoàn a2toàn không 35nghe thấy 93lời hắn a2nói, một cđôi mắt 03vẫn đang denhìn chằm 9chằm vào 4thân thể 1eMạc Tình, 8nước miếng b8gần như d6sắp chảy 3xuống khay 3thức ăn. “Răng 7rắc” Một 6tiếng nổ, ebàn gỗ 10vỡ ra làm 4đôi, tiểu 58nhị nghe 08thấy thì 36kinh hãi, b5quỳ trên 5emặt đất 0fcúi gập 8người. “Bảo 4ngươi ra bbngoài, có 8cnghe thấy 15không?” “Oh, 2fvâng, vâng!” fTiểu nhị a6chạy trối 90chết, trước d6khi ra khỏi ecửa còn cdkhông quên 40quay đầu 1lại vụng 5trộm liếc e0mắt một 7fcái. Mạc eTình vẫn acúi đầu, ctóc đen 2che đi khuôn 3mặt nàng, 59cho nên Tần 2Phong không 22nhìn thấy abiểu tình 8của nàng, 9chỉ nhìn ethấy nàng 30vẫn đang e5không ngừng 6achải mái dtóc đã cthẳng mượt. Hắn dđến gần 8fnàng, nâng 8emặt nàng 6lên cẩn 3thận ngắm 3anhìn, da 3bthịt vô fcùng mịn 5màng trong 3suốt, hai femá đỏ 2ửng, đôi 92mắt nhìn 44xuống làm 8cho nàng f0trông rất ddịu dàng, akhông có 0một chút 9bcá tính, deđúng là 5amột nữ 2nhân mà 6nam nhân 33khát vọng f6nhất. “Mỗi dmột nam 38nhân đều 71nhìn nàng enhư vậy asao?” “Không 95phải.” e3Mạc Tình 07lắc đầu, 8khẽ cười 67nói: “Có 5nam nhân b3sẽ không, 4đôi mắt 1người ấy 81nhìn ta và 73nụ cười 7của người 5ấy luôn 0thuần khiết.” “Thật 8không?” cGiọng của b0Tần Phong 1hơi khô fckhan. “Ban e6đầu ta 9không rõ 2cvì sao người 0ấy không c5giống những 6người bình 60thường 1ekhác, sau c7đó mới 8biết được 4đó là bởi 9trái tim 7người ấy 6cthuần khiết.” “Ồ.” “Vì 41thế ta bắt 4đầu đoán, 88nếu có 41một ngày 24người ấy 2cũng dùng 63ánh mắt 8tràn ngập bham muốn c4nhìn ta, c7ta có ghét 50hay không.” 4Nàng càng 8nói mặt c2càng đỏ 58lên, tình feý vô hạn. Tần a3Phong ho khan fmột tiếng, c9không đáp b6lại. “Đến 03lúc người 4ấy…… e2nhìn ta như f9vậy, ta e2mới phát 0hiện mình 1không hề 60ghét, mà 3còn rất e6thích.” 52Nàng vụng 9trộm lướt bnhìn vẻ amặt của eTần Phong, 39hôn nhẹ 7lên môi 5hắn, khuôn d8mặt nàng 4lại đỏ 6hơn cả 4màu của a6váy áo. Mạc f0Tình cười c8duyên, khi acười nàng 55ngửa đầu, 0mái tóc 6mềm mại 1như tơ xõa 4trên chiếc 3fváy mỏng 2dmanh, duyên 57dáng thanh b1nhã mê hoặc 0lòng người…… Tần dPhong rốt 21cuộc cũng cehiểu được 4ý nàng, dtrong lòng avừa động, 1nắm lấy b5ống tay 0áo của cnàng, kéo 1nàng vào elòng, không 0ngờ vì 7hơi mạnh 8tay, áo khoác 6trên người banàng bị 8kéo xuống, 0lộ ra bờ 26vai trắng cnõn, nhiều 31dấu hôn 06gợi lên 3etrí nhớ 16của hắn, c7kích tình amột đêm 3lại tái 05hiện trong fđầu hắn…… “Tình 0Nhi.” Hắn edthan nhẹ atên nàng, dđặt nàng 5dưới thân, c8tùy tay buông 4rèm xuống…… Mạc 7dTình co người 24lại trong f0lòng hắn, a1im lặng 42nhìn hắn, 5đôi mắt 7to ngập b6nước lộ era vẻ điềm 58đạm đáng dyêu. “Sợ dđau?” “Không 58phải……” 6cNàng ôm 8cổ hắn, 6mặt chôn 3vào bả c5vai hắn, c“Sợ chàng 24không cần dta!” “Ngốc, 9sao ta có fathể không e9cần nàng 82được……” a0Vừa nói 6khỏi miệng f2lại nghĩ etới chuyện 9mấy ngày 27sau phải aquyết đấu, d7hắn thở 5dài một 7hơi, mới 1nói: “Trừ 9khi ta chết!” Một dkhi đã động fctình, người 4fcàng lãnh 57khốc, lại dcàng cuồng 87nhiệt. Tần 1fPhong không 1thể tin 77mình có 85thể cười 4ngây ngô cnhư một 9kẻ ngốc. 78 © DiendanLeQuyDon.comNhưng hắn 4ethật sự b3rất vui 60vẻ, ở 6bên cô gái cmình yêu 7dthương, cbầu trời 34luôn trong 0xanh, suối 23nước luôn ctrong mát, d9đồ ăn 8luôn ngọt, bmưa luôn 3triền miên. Đáng 7ctiếc chỉ ecó bảy 2bngày, đối fbvới những 69ngày ngọt 8ngào này 8thật sự 58là quá ngắn adngủi! Chạng 8vạng sáu c2ngày sau, bhắn đưa bfMạc Tình 2đến rừng ftrúc. Mạc 2Tình ngửa 0đầu nhìn 43hắn, trong 03mắt đều 0là lệ. “Nếu 5chàng thắng, 3chàng không cchết, có 1thể trở 2về tìm 46ta không?” Hắn 0dcười khổ, 07biết rõ cđây là 81giả thiết 1không thật, anhưng vẫn 38kiên định 18gật đầu. “Chàng anhất định e5phải nhớ farõ chuyện a5đã đồng 07ý với ta.” 4cMạc Tình 5ôm hắn atừ phía 03sau: “Ta 1esẽ mãi 7chờ chàng!” “Nếu 7cta sống, 8ta nhất dđịnh sẽ ctrở về 3đón nàng, bcnhưng nếu 6ta chết, cnàng hãy a5quên ta đi, 2hãy sống athật tốt, aebiết không?” “Không, 8cchàng nhất 8định phải ctới, ta 7sẽ mãi 1chờ chàng.” Tần aPhong quay 0bngười ôm 7anàng vào alòng, hai 6ctay ôm trọn bthân thể dmềm yếu 8của nàng: 5“Được, dta hứa với 24nàng…… 7nàng cũng 32phải hứa 0dvới ta, bđừng mặc 31quần áo 82quá mỏng, cedù đau khổ f4thế nào, acũng đừng cngồi dưới 56gốc cây 40khóc…… 3Cho dù ta 8chết, nàng 69cũng đừng 5arơi một 4giọt nước bmắt nào.” Trong 42cơn gió 3lạnh, mỗi 73bước đi 6fcủa hắn 6đều có 7thể nghe athấy tiếng cđá bị 7nghiền nát 8dưới chân, 50giống như 9đang nghiền 0nát linh 3hồn hắn. Hắn 08đã đi rất 5lâu, quay 4fđầu lại 97vẫn nhìn 4dthấy Mạc 76Tình đứng 88trong gió, 5dmấy phần 6chờ mong, 6mấy phần 0ekhông thể c6buông tay…… Hắn btừng nghĩ ftrái tim 1mình cứng 86rắn như 0cbăng như 2fđá, không eai có thể cđộng vào, f2không ai dcó thể 5dlàm tan chảy, 5nhưng nay, 14trái tim 2này bắt 4đầu nhảy 31lên vì một 4người con 9gái…… Tình 7yêu thật 1là đáng 4fsợ, dù a5có cá tính 75cao ngạo, 94dù là nam 5bnhân kiên 37cường, b1cũng không 79thể thoát c1khỏi những 14buồn vui 3của tình 69cảm. Ngày fahôm sau, c8Tần Phong f2đứng ở dcthung lũng bcuối rừng 3trúc, nắm achặt kiếm 4trong tay, derất chặt. da © DiendanLeQuyDon.comHắn rất dfsợ mình dchỉ lỏng 0ctay ra một d9chút, sẽ bbỏ mặc 7tất cả 7để chạy 8về tìm 1người trong actrái tim d0mình…… Đột 1nhiên, trước 3mắt chợt 0lóe lên emột bóng 4trắng, cô agái áo trắng 6bbay xuống 60trước mặt 3fhắn. Hắn cđang muốn 0giơ kiếm, ecbỗng nhiên 8ngây người, 7đó là Mạc 1Tình mà 0dhắn vô 4cùng mong 7nhớ, hắn 91bị ảo 8giác sao? Vì cesao cô gái btrước mắt 02này có một 81ánh mắt 1mà hắn 5quen biết, 55làm hắn 60nhớ nhung 3đau đớn. “Nàng…… cLà môn chủ 20của Du Mính 43môn?” Hắn 84hoài nghi 7ahỏi. Cô 59gái áo trắng fagật đầu, 4dnâng tay 9tháo khăn eche mặt 47xuống…… Tần 8cPhong mở 2fto hai mắt, 1hai tay vô 27thức giơ 1cra, cứng 8ngắc giữa 06không trung. Cô 5gái trước 03mặt thật 0esự là Mạc 8Tình. “Nàng dđúng là 0cmôn chủ 2của Du Mính 2môn?” “Đúng.” Hắn 7nhìn nàng, 5khớp hàm f0cắn chặt, f4đau đến 24chết lặng…… Đứng 44trước mắt bhắn là ecô gái hắn 7yêu, hắn 5chỉ cần 1giơ cao tay c0là có thể 0chạm vào ekhuôn mặt 8nàng, nhưng 0ngay cả 0nhìn hắn 36cũng không f8có dũng 4khí. Hắn fbnhớ rất 4rõ, ba ngày 35trước, 2họ đi bái 7atế cha mẹ, 80khi trở e0về đã 7là chạng 09vạng. Trên 59đường a1họ đi qua 0bmột khu 2vườn trồng 8rất nhiều cloại hoa 0cúc, ánh 16sáng vàng 89vàng tỏa 4bra từ rèm 9lụa mỏng 39treo trên 7cửa sổ, 0chiếu sáng blung linh 6vào màn 0mưa bụi, 7Mạc Tình f7đứng trong 69cơn mưa bnhỏ nhìn 1căn phòng 1đó rất flâu, nàng fdnói nàng 22chưa từng 0fthấy nơi 9nào đẹp 5như vậy. Lúc 2ấy, hắn d0cũng không a6nỡ rời 52đi. Vì 29hắn cũng 66từng có 5amột mái 9cnhà, một 84mái nhà 5ấm áp như f1vậy. Khi 9trời lạnh e8tuyết rơi, 5amẹ luôn 0aôm hắn 8ngồi ở fchỗ gần 49lò sưởi fnhất, kể b9cho hắn enghe những ccâu chuyện. 0 © DiendanLeQuyDon.comKhi đó hắn 42căn bản 85không biết 82mùa đông alà lạnh 3lẽo, sau 20đó, mùa ađông không 6còn lò sưởi 1nữa, hắn 2amới biết bđược gió 1mùa đông 0lạnh đến cethấu xương. Đêm dbđó gió 1thu cũng 9drất lạnh, anhưng hắn 8lại không 8cảm thấy flạnh. Hắn 1aôm Mạc 0Tình, thấp 11giọng nói 64bên tai nàng: a“Nếu chúng 0ta cũng có 9một mái 7nhà như 5vậy thì 7athật tốt…… 6Mỗi ngày 9ctrở về, 7ftrong phòng 3luôn ấm 1dáp, sẽ 9có mấy 79món ăn thơm 6engon, một 96người phụ bfnữ chờ 3ta, cùng 87ta ngắm bmặt trời 8lặn, chờ e8đến lúc 2trăng sao 2hiện lên, 3sẽ dựa c4sát vào afnhau ngủ……” Mạc 34Tình rúc 95vào lòng 9hắn dịu dedàng nói: f6“Chỉ cần dchàng thích, 1bta nguyện 2cả đời 0sống như 21vậy với c1chàng.” Khi abđó hắn 15thật sự 4nghĩ Mạc eTình sẽ 3nguyện lòng, ehắn rất bthỏa mãn, ebiết rõ f9không bao 8lâu sau sẽ 4chết, nhưng ehắn vẫn ccảm thấy 5vui sướng. Hôm 96nay hắn dmới biết 1dđược, 9nàng vĩnh cviễn sẽ 5fkhông chờ 2hắn về a6nhà, mục 6etiêu của 2bnàng là 79chúa tể cgiang hồ, 60là làm cho eanam nhân 8fkhắp thiên 27hạ phải ffthuần phục fdưới chân, 4mà hắn, 5cũng không 25có ý nghĩa 30gì với 05nàng. “Tại 3sao nàng 9alại làm fanhư vậy?” eTần Phong 33hỏi. Vừa 6nói ra, hắn abđột nhiên fcảm thấy ethật nực abcười, hắn e3đúng là dmột thằng bngốc để 7một cô 8gái đùa agiỡn trong 49lòng bàn 18tay, còn bhỏi người 6ta cái gì a5nữa. Hắn enở nụ 1cười, ấn elên lồng c8ngực đau 00đớn, tự cecười giễu: 78“Nàng sợ bmình không 7phải đối dthủ của 1ta? Hay là…… 8trước mỗi 32lần quyết 08đấu nàng f0đều lợi cfdụng mỹ 88mạo tuyệt 4thế của 1mình?” Thân 7thể Mạc 1dTình hơi 5lay động. Thân bbthể nàng 81thoạt nhìn 8fsẽ thấy 8drất mỏng e1manh, vòng ceo mảnh fakhảnh tựa 6như chỉ cfcần dùng fcmột chút 15lực sẽ cđứt gãy, 1cho nên mỗi 46lần hắn e5đều không 1dám dùng 0bsức…… Hắn 9dlắc đầu, 6rũ bỏ ảo 0ctưởng trong d5đầu. …… Tóm 4lại, hắn 5fkhông thể ctin được, f6một nữ 8anhân yếu eđuối sao c0có thể 7elàm dậy dlên gió dtanh mưa 0máu trên 26giang hồ. “Phong, 9trong mắt cchàng ta c5là nữ nhân 8hạ lưu 73như vậy 94sao?” “Nàng 82nói xem?” “Ta 7cthật lòng b8với chàng.” 7Giọng nàng 59vẫn mềm cnhẹ như 7evậy, mềm 9nhẹ như 0đang nói 6chuyện với 21tình nhân 6ở bên gối. “Trước 0khi giết 8bngười nàng fccòn chân bthành tình 2ccảm như 94vậy…… 78Khó trách 7nhiều cao 20thủ giang 9hồ đều cbại bởi 9nàng.” 6bNói xong d7hắn cười 0dlạnh, cơn 71đau từ a2đầu ngón btay truyền 5khắp toàn 6thân. Thật 18ra, hắn 9biết rõ 80Mạc Tình 6sẽ không 2anhư vậy dvới nam 9nhân khác, cbởi vì 7elần đầu 4tiên hắn c6tiến vào 4fthân thể 47nàng, nàng 62đau đến fecả người 1eđều run 5rẩy, máu edtươi chảy dcxuống từ dgiữa đôi edchân thon 4nhỏ mê aengười của 2nàng…… Hắn 4lại lắc bđầu, không 2được nghĩ d2nữa! …… Hắn 71cũng không bdhiểu vì bsao mình fflại nói 4những lời 6tổn thương 91người khác 1anhư vậy, dchỉ cảm cthấy nói dra, trái etim mềm byếu sẽ dcứng rắn 8fhơn một 4achút. Mạc 0Tình không 9fthèm nhắc clại. Hắn 4dthở ra, 40đem tất c5cả khí 9dlực tập 51trung vào 9đầu ngón 2tay nắm 64thanh kiếm, 1ctiếp tục e5nói: “Môn 6chủ, nàng 42đã đề 3cao ta quá 0rồi, thật 53ra võ công 9acủa ta cũng 57chỉ tầm 8thường ethôi. Giết acta, dùng 0cvõ công fnhư vậy 1flà đủ 4rồi, sao bphải lo 4lắng thế.” “Nếu b8ta có thể 97quyết tâm 29thì đã esớm ra tay 1erồi, làm 8gì phải 7eđợi đến ebhôm nay?” 7Giọng của 16Mạc Tình fdcó vẻ mơ 7hồ, hắn 3nghe mà lòng 58chua xót 2từng cơn: b“Ta biết 5chàng hận ata, mỗi e5ngày đến f3rừng trúc cbđều là 51vì giết 7ta. Phong, 17ta sợ…… 8chàng hận ata như vậy, 2fnhất định f0sẽ không 7nương tay, 1emà ta cuối 09cùng cũng f7sẽ không 6đành lòng 9exuống tay…… 46Cho nên ta 6chỉ có 9thể……” “Cho 6cnên nàng dchỉ có 51thể đặt d4cược, cược 6xem mỹ mạo 0fkhuynh đảo c2nam nhân d1trong thiên 7hạ của 16mình có 5eđủ để 4bchinh phục dbta hay không, elàm cho ta 1không thể dfra tay khi 0ađối mặt 2với nàng, 2có phải 4ekhông?” “Ta……” 83Nàng chần cchừ một 9chút, bất 9đắc dĩ 3gật đầu: 9“Đúng ecvậy.” Tần 6Phong che f7miệng ho 99khan thật dlâu, mới ekhàn khàn 54nói: “Chuyện 33tình cảm 92mà nàng 0cũng có 6thể lấy 4ra đùa giỡn?” “Ta……” 1Nàng gục 94đầu xuống: 7“Ta không 0có ý đùa begiỡn, là 1ta thật 8tình thích 5cchàng.” “Thích?” 62Tần Phong 5fnở nụ e0cười, cười brất lớn etiếng, cả 6bthung lũng dđều vang cvọng tiếng 2cười của fahắn: “Thích ađến mức 95lừa gạt 7fta?! Nói 4cái gì mà 8‘sẽ luôn echờ ta’, 0ha ha! Còn 7không phải 9là vì giết 5ta!” Mạc 7Tình tiến 8blên từng b0bước, cầm 2alấy cánh etay hắn, e5ánh mắt 4tràn ngập cđau thương 3nhìn hắn: 2“Ta không 93muốn giết cbchàng, nhưng 0chàng có dethể không ecgiết ta fsao?” “Không 3bthể!” dTần Phong 7đẩy nàng, 41chậm rãi c4rút thanh 60kiếm của 3dmình ra, echỉ vào fdcô gái làm fhắn vừa cyêu vừa 7oán hận: d“Ra tay bđi.” “Tại 3sao chàng d8không thể cdkhông giết 86ta? Giữa 9achúng ta 9ecó thâm acừu đại 5bhận gì, 8btại sao 5phải tranh eđấu giết 2nhau?” “Người a7bạn tốt d3nhất của 9ta bị nàng fcđánh thành 0tàn phế, 86người ta f4tôn kính cfnhất chết etrong tay dbnàng…… ceTrên tay 40nàng đã adnhiễm bao e9nhiêu máu datươi, nàng a2không biết esao?” Tần 0Phong không 6đợi nàng 1btrả lời, 25một kiếm 4ađâm thẳng 74về phía 90mi tâm của bnàng, làm 03cho Mạc 6Tình lui 7về phía csau mấy abước, tránh ccđường 79kiếm của dehắn. (mi 9ftâm: điểm 7fở giữa 59hai mày) “Chàng 5nhẫn tâm fnhư vậy 7sao? Ngày 89hôm qua chàng 0acòn……” “Miễn bcbàn chuyện 91ngày hôm a3qua! Nếu dhôm qua ta 2biết nàng 0là môn chủ 3của Du Mính ebmôn, thì 5bđã sớm 34băm thây 7cvạn đoạn 8nàng ra rồi.” “Được! 5aLòng chàng 0đã quyết, 7ta cũng không 7thể nói acgì hơn.” Mạc d1Tình rốt 11cuộc cũng fra tay, tung achưởng ddnhanh như ftia chớp, 75bao quanh 24toàn thân 9Tần Phong. 28 © DiendanLeQuyDon.comTần Phong 24dùng kiếm 8chắn đi 7thế chưởng, fdtrong lòng 8abỗng nhiên 9dcăng thẳng, cngoài hận ara hắn còn 4cảm thấy 8dbuồn bã. Mộng 7đã tỉnh, atình đã 1tiêu tan, 9đối mặt 6dvới âm femưu nực 2cười này, 81ngoài cách 7cùng chết 9ra, không 4có lựa c4chọn nào 6khác. …… Khi 7bthật sự atranh đấu 24hắn mới cbphát hiện 5fchiêu thức 5của Mạc b4Tình còn 0esắc bén 0bđiêu luyện 46hơn hắn c0tưởng tượng 7nhiều. Chiêu adthức nào a7cũng có b6sơ hở, f5nhưng đều 31làm mê hoặc dđối thủ, bfgiả giả dthật thật, d1thật thật 7dgiả giả, 2căn bản dkhông thể b4xác định. Tấn 1acông đã 13hơn trăm a1chiêu, hắn 85vẫn không btìm được 8một kiếm 9chí mạng, dkhông biết 25là công 39lực hay 9tâm lực 47suy giảm, bhắn càng 0ngày càng ecảm thấy c
5mỏi mệt, 6ngay cả besức lực ftrốn tránh acũng không fcó. Hắn 8nhìn thấy 3một chưởng ecủa Mạc cTình phóng 65thẳng về 1vị trí eatrái tim amình, bỗng akhông muốn c3né tránh, 41nơi đó 9thật sự 64rất đau, 99hắn tình 36nguyện để 16trái tim 58bị đánh 56nát bấy, 8cũng không 0muốn chịu c3cảm giác 83đau đớn b9này. Ngay 26lúc hắn anghĩ mình cphải chết 97là không 3thể nghi 8ngờ, Mạc 3aTình đột dnhiên thu 01chưởng. Trong 6nháy mắt edchiêu thức 6đột biến, 3có nghĩa 1blà cơ hội 51duy nhất 2ađang lướt caqua. Lòng 69hắn trầm 2xuống, nắm 0chắc cơ 4hội này, 8bgiơ kiếm a3đâm thẳng 7dvào ngực 2nàng…… 8fMạc Tình 49không tránh dné, ngây 2fngốc đứng 4tại chỗ 3bnhìn thanh 6kiếm của achắn. Máu 7đỏ tươi 8thấm qua 60lớp áo 3màu trắng ebcủa Mạc 8Tình, chất 2alỏng trong 7suốt nhỏ f1giọt trên 1lưỡi kiếm 4màu tím acủa hắn, 6làm ánh 88mắt hắn 8đau xót…… “Tại 24sao không fđâm sâu 31hơn một 5chút, chỉ 5cần sâu fahơn một 2chút thôi, 8ta chắc 5chắn sẽ 16phải chết.” Hắn bbnắm chuôi 0bkiếm, dùng 8hết toàn clực vẫn bkhông thể fđâm sâu 3vào. Trên 7ngực nàng 59hẳn là b6vẫn còn adấu hôn f9của hắn? 7Hôm qua họ 3cvẫn còn ctriền miên 3bên nhau, d5đi đến 62bước này 0rốt cuộc 4là vì sao? Máu 47và nước 8mắt của 5Mạc Tình 4không ngừng 0chảy, từng 9giọt từng 35giọt đâm cvào tim Tần 9Phong. Lời 5nói dịu 00dàng nhỏ 5dnhẹ có bcthể là 7lừa gạt, 79nhuyễn ngọc 4ôn hương 99có thể clà giả 9dối, máu 8avà nước 0emắt giao 0hòa lại ckhông thể blà giả. Lúc a6này, hắn 7tin Mạc 5cTình thật blòng thương ebhắn, yêu 3ađến vào 7lúc tranh dđấu cuối ecùng nàng blựa chọn 0cái chết. Nhưng 5có thể 36thay đổi 21được gì? eCó yêu đến bmấy cũng dbkhông thể elàm hắn fquên đi 7cừu hận! “Tại 80sao nàng 2muốn giết bnhiều người 1như vậy?” 6Tần Phong 8erun giọng dhỏi. “Ta 91không ra b0tay, Đường aKiệt sẽ ekhông ra 9tay sao? Ta ekhông giết 7Nam Cung Hoành faNhạc, hắn 21sẽ không 2giết ta esao? Phong, 0hôm nay ta 7thu chưởng, 5chàng có 1abuông tha 8cho ta không?…… cĐúng, ta 9là ma quỷ dgiết người 6ekhông chớp 3mắt, chàng 9cho rằng cđó là sự blựa chọn 27của ta? aTa sinh ra 2còn chưa 6đến ba 05ngày, người 72cha sinh ra d6ta đã muốn dbgiết ta…… a8lần đầu 1tiên ta nhìn ethấy nam 03nhân, đã 1cbị hắn 5bdây dưa…… 40Nếu ta không 4có võ công, a9đã sớm abị nam nhân bftra tấn 4cđến xương 90cốt cũng dkhông còn!” Bàn 2tay nắm 4kiếm của fTần Phong 39bắt đầu drun run, hắn 7bhiểu chuyện ebgiang hồ, 7hiểu nam bnhân, Mạc aTình nói 4đúng, nếu 29nàng không 1có một 9chút võ 6công nào, edựa vào 3dung nhan c3của nàng, 0nếu may femắn có flẽ có thể a3dựa vào eenam nhân dbcó quyền 0thế, nếu 4không may 8mắn sẽ f2trở thành bđồ chơi 8cho nam nhân 34tranh đoạt, c9còn có thể dphải sống 19một cuộc 4sống không 56thể chịu d6nổi. Nàng ecó được 5võ công 5không ai a6bằng, có 7dthể nắm 8trong tay fvận mệnh ecủa chính 4mình, chẳng f6lẽ như bvậy là 52sai sao? Tần fPhong đột 8nhiên rút fkiếm, tay aphải vòng 1lại rất 7bnhanh, đâm b7thanh kiếm 7còn nhỏ 3máu vào 0bụng mình. Máu fetươi bỗng 88chốc phun 24ra, bắn 5tung tóe. Mạc 4fTình kêu 3lên sợ 14hãi chạy blại gần, e8nắm chặt bbàn tay cầm cbkiếm của dhắn: “Chàng 8làm gì vậy?” “Nàng 36đã cược fethắng rồi, d5bảy ngày ecũng đủ, d3cũng đủ ddđể nàng ehủy diệt bta.” “Phong……” “Tình fNhi, nàng 4chịu một 31kiếm xem 6như trả c2nợ cho Đường 3Kiệt, ta cchịu một 8kiếm này 8xem như thay 8anàng trả 7cho Nam Cung 4tiền bối 23…… người efcủa Long cdGia Bảo 5đã mai phục 69trong thung 6lũng……” 4aTần Phong 73kịch liệt 74ho khan trong 5chốc lát, 1emới miễn 63cưỡng rên 5rỉ nói: 6“Ta đã…… 7abị trọng 98thương rồi, 48không thể 0cứu nàng, 1fnàng hãy 49chạy đi…… dhãy giữ 58lấy mạng bsống.” Nói 4xong, Tần 46Phong lảo 6đảo lui bvề phía f2sau vài bước, cmới xoay 15người rời 6đi…… Máu anhỏ xuống 86bùn đất d6dọc theo c9con đường fhắn rời aeđi. Hắn ecnghe thấy 77tiếng Mạc cTình khóc 5ở phía dsau, hắn 4rất muốn 24làm cho nàng dnín khóc, 5bnhưng hắn 59không đáng. Hắn 0không có 3dũng khí 6quay đầu, fhắn sợ 4mình chỉ 5nhìn một 87lần nữa 6bthôi, sẽ 1không thể erời đi cađược nữa. Hắn d8nghe thấy 0Mạc Tình enói: “Chàng b6có nhớ 98không, chàng 25đã hứa 3dvới ta: 8Nếu không 6chết, sẽ etrở lại 72tìm ta?…… 56Chàng đã f4hứa với acta.” Hai achân hắn 60cứng lại, brốt cuộc 85không thể fbước thêm 0được nữa. “Phong, f3ta sẽ chờ d0chàng, ta dsẽ luôn 7chờ chàng!” Một 0ngụm máu 93tươi phun 8ra từ miệng fahắn! Một btay hắn a0che miệng f0vết thương fđang đổ 1dmáu, một 1tay lau vết dmáu trên 7bkhóe miệng, fgiọng lạnh 3lùng nói: db“Từ nay cvề sau nàng 4avà ta tình acừu đều dđứt đoạn…… 0Bất luận a2sống chết, bnàng và 02ta…… Suốt 91đời cũng 1không gặp!” Đi 56được bao 1alâu Tần aPhong cũng dkhông rõ, 6echỉ nhớ f5rõ miệng bvết thương dkhông hề 5bđau, mà 8dtrái tim 54lại làm cbhắn đau e4đến hít 4thở không dthông. Rốt ccuộc hắn ccũng không d9chịu nổi, c4té lăn trên 90đất, trước 37khi nhắm emắt lại fcòn mơ mơ 9hồ hồ 9nhìn thấy bở gốc 4cây đằng dtrước có 71một cô 9gái mặc 7váy vàng, a2cô đơn 87khóc. 01.03.2014, 20:42 Min Ngốc Tân Thú Bang Cầm Thú Ngày tham gia: 21.12.2013, 18:30 Tuổi: 19 Bài viết: 1345 Được thanks: 805 lần Điểm: 7.18 Tài sản riêng: Re: [Cổ đại] Gió chớ động tình - Diệp Lạc Vô Tâm - Điểm: 11 Chương 34.1: Nhốt Khi atỉnh lại 91một lần fnữa, Tần c3Phong đã 85nằm trên dchiếc giường 4gỗ lim, bnội thất a6đơn giản bvà thanh 2lịch, vô bcùng quen 9fthuộc, là 0Đường bmôn. Tần 33Phong sờ 7qua miệng fvết thương 9đã được bbăng bó cẩn f6thận, người 2băng vết fthương rất 88khéo léo, c1vừa thấy 6đã biết calà Đường dKiệt cứu 30mạng hắn, 52xem ra kiếp 8enày hắn 52nhất định d3chịu ơn 91Đường 5Kiệt. Vừa edgiương mắt e9lên đã thấy 7Đường d0Kiệt ngồi afđối diện, 2không phải 97ngồi trên cghế mà ngồi 6etrên xe lăn, a4nụ cười 64vẫn yên 4tĩnh như 2trước. “Tính 0mạng đã d4bị nguy hiểm, 4tĩnh dưỡng 3một khoảng 2fthời gian 97sẽ khỏe 4hơn.” Tần bPhong đứng 8cdậy ngay 38tức khắc, ackhông quan 9ctâm đến 94miệng vết 8thương đang f9đau nhức, cvội vàng 2hỏi: “Nàng 81ấy đâu? c9Long bảo abchủ có 39giết nàng dakhông?” “Không, 1vẫn để 5anàng chạy dthoát.” Tần 4Phong cố fgắng không balộ ra biểu 7tình như ftrút được cgánh nặng dccủa mình, 9bra vẻ trấn 3định hỏi: e“Nàng đã 33bị thương, 4asao có thể 9achạy thoát?” “Sau 6khi mấy 1bngười ra f5tay bị giết 3chết, những 0đại hiệp 0ccòn lại 23cũng chỉ atrừng mắt enhìn nàng ccrời đi. eb © DiendanLeQuyDon.comKhông thể 7dtưởng được aLong Thừa 9fVân thông 78minh nhất a5thế, lại a8buông tha dcơ hội e2tốt như 5vậy.” “Hắn 3ra tay cũng 95không chắc 5chắn thắng 2được, 2cô gái kia 54thật sự e6quá lợi e1hại.” Đường 28Kiệt chuyển bđộng xe alăn đi tới a9trước mặt 98hắn, ánh 95mắt thâm 2thúy nhìn 2xuống vết e7thương trên d5bụng Tần 7aPhong. “Miệng 90vết thương 15của ngươi 24sâu mà hẹp, 65là bị thương e6bởi kiếm, 6dđâm từ etrên xuống 1fdưới, tốc 7bđộ cực 3bnhanh.” 6Đường aKiệt dừng 65một chút, 3nhìn vào 3mắt hắn b2nói: “Là 4thói quen f9xuất kiếm fcủa ngươi.” Tần c2Phong cười 4ekhổ, không 72nói gì để bchống đỡ. Đường 7Kiệt xoa 84xoa đầu 7gối, lại 34nói: “Ta f0nghe Long ebảo chủ e2nói ma nữ bkia bị trúng d5kiếm ở c7ngực, vị dtrí đúng 0elà bên trái, 1không sai 0chút nào, 15đáng tiếc e3chưa phải atrí mạng…… 0Đó không faphải thói e5quen xuất 6kiếm của 5ngươi……” Lúc 2này đây, d5Tần Phong f3rốt cuộc 3không thể 6cười nổi. “Rốt acuộc đã dexảy ra chuyện bgì?” Tần 21Phong lắc fđầu. Hắn 3biết Đường c8Kiệt có clòng trong 7sạch, có 4ctrí tuệ 1hơn người, 6có một b6số việc fhắn cũng 2ekhông so ađo, nhưng 3ckhông có 93nghĩa là 63hắn nhìn 55không thấu. Đường eKiệt thấy 28hắn không 02nói lời d7nào lại 4dhỏi: “Có dphải có 8nỗi khổ d3khó nói 0không?” “Xin 0lỗi, ta 1ađã cố bgắng hết cesức.” “Có 6thể sống 4trở về 97là tốt 36rồi, nghỉ 7ngơi cho 33tốt đi.” 32Đường 2Kiệt không b0nói gì nữa, c7chuyển động 3bxe lăn rời 5khỏi phòng. Mấy fngày sau, 0miệng vết 3thương của e8Tần Phong 9cơ bản f6đã khép dlại, tuy 2brằng không 0athể vận 93động mạnh, 4nhưng đi ffbộ thong athả cũng 7acó thể ađược. “Đường 4Kiệt, ngươi 5akhông cần 2fgiải vây egiúp hắn, e9chuyện này d1hắn phải enói cho rõ 9ràng.” Khi 6fTần Phong cđang nghỉ cngơi trong c2đình viện, 4chợt nghe 76thấy tiếng 0nói chuyện eecủa một 6nam nhân, efcâu chữ 2hắn nói 6fluôn ngân 0dài, giống dcnhư không 9nói vậy 5bkhông thể 5thể hiện a6khí phách 1của hắn. Không bbcần nhìn, ddTần Phong 7cũng đã 16đoán được 33người nói 6là ai. “Long fdbảo chủ, e0ngày đó c4Tần Phong d2đã làm 2ma nữ kia 9abị thương, cchính hắn f9cũng bị dtrọng thương, 3xem như đã 2dùng hết 5toàn lực.” 40Là giọng 2của Đường 8Kiệt. “Rõ 4aràng là 0hắn tự 66đâm mình dmột kiếm.” “Nhất ecđịnh vì 6bất đắc 0bdĩ nên hắn amới phải 0làm như 7vậy.” “Mặc ekệ có nỗi 2khổ gì 19cũng nên e5lấy đại 0cục làm 5trọng, thả 0cọp về 0enúi, hậu 25hoạn vô 4cùng.” Tần fPhong cười 1lạnh một 3etiếng, đến 4gần họ, 33nói: “Long 9bảo chủ eamuốn nói 7rõ ràng f6chuyện gì? 56Ngươi dẫn 6theo nhiều c3người như bvậy mà 45khoanh tay 13đứng nhìn, akhông biết eacó lo lắng 4dđến đại 9cục hay 15không?” “Sao 8bta biết d2được ngươi 4và ma nữ eakia có phải f3đang thông fđồng với 97nhau không, 80dẫn chúng 2ta tới mắc 1câu.” “Vậy 35ngươi cho 18rằng nếu 5anàng không 1bị thương, acsẽ bỏ 59qua các ngươi 7csao?” “Nực 58cười!” cDứt lời, 1bLong Thừa d2Vân hừ 8lạnh một 84tiếng, liền 6phẩy tay 0áo bỏ đi. Đường 2Kiệt trầm angâm một e9lúc lâu, 5mới nói: 30“Phong, 5dta nghe Đường 10Tâm nói, 1mấy ngày c4trước khi fcquyết đấu, engươi ở 9rất gần 0một cô 6gái.” “Ừm.” “Mấy 06ngày nay 8không thấy ffnàng xuất bhiện, cũng 8không thấy d7ngươi để 8ý……” “Không 3ephải không 4thèm để adý…… Nàng 4đã chết!” fHắn không eacố ý giấu egiếm Đường eKiệt cái 3gì, chỉ 61là không 08muốn nhắc 71lại mấy dngày hoang 2đường ccấy. Không 37ai biết, 63hắn không bathể dễ 2dàng quên 7đi. Bỗng 3fnhiên, một 84chiếc lá 3vàng bay 0theo gió, dxoay tròn 28trước mặt echắn…… Thời e6tiết cuối b8thu, đúng 3là mùa lá 3bvàng rơi 4tung bay theo edgió. Không 5biết khi bnào, không 3biết là dfai, từng 6nói với 6hắn: Mùa 34thu là mùa b1tưởng niệm, 9mỗi một 43phiến lá 82rơi rụng 87đều tràn cbngập kỷ fniệm. Cúi 59đầu nhặt 2lá rụng, ftrong lòng fhắn đều 7là đau xót, clại không 5nhịn được 3nhớ tới cngày thứ aba ở bên 2eMạc Tình. Ngày 0đó, không 1biết làm a2thế nào 1fmà Đường eTâm biết cbhắn nghỉ 7dtại quán 0ftrọ, gõ 27cửa phòng 3fhắn, “Tần fdđại ca!” 98Ba chữ kêu crất là 7thê lương. Hắn 6ccòn tưởng brằng Đường 4Kiệt xảy fra chuyện 6gì, cuống 7quýt lao 54ra cửa, 1ekhông ngờ 23vừa ra khỏi 68cửa Đường 3Tâm liền 4ôm hắn fkhóc, nói: 47“Tần đại aca, huynh 3đừng đi, b9huynh không 94thể đi.” “Đường ebTâm……” 06Hắn bất 1dđắc dĩ 8đẩy nàng 9ra, lặng 34lẽ đóng alại cửa 09phòng rồi 9mới nói: 0“Muội 56không cần 4khuyên ta, clòng ta đã 84quyết.” “Huynh 0đi cũng 0là chịu 38chết, ca 3ca muội dnói nàng 49ta vô cùng 70lợi hại.” “Ta fkhông thể dkhông đi, 4ccho dù mất 7fmạng ta ccũng không 0ccần, nhất d7định phải 7giết nàng 5ta.” “Muội e5đi cùng 1ahuynh.” “Nếu 34ta phân tâm, 58sẽ bị 3fchết nhanh 59hơn.” Tần ePhong lặng flẽ lui ra e8phía sau ftừng bước, e5tránh đi 7bàn tay của 2Đường 04Tâm đang 78kéo tay hắn: c5“Muội 0trở về 1cnói với 6eca ca của 28muội, ta f9nhất định 0sẽ báo 66thù vì hắn.” “Tần dfđại ca!” “Trở 8fvề đi, 6bnếu muội 46chết, muội babảo ta làm b1sao đối 3mặt với 8bca ca của 1muội?” Nói 1fxong, hắn 0bkhông để bý đến 4khuôn mặt ebxinh đẹp 3của Đường d4Tâm đang 4khóc lóc f8buồn rầu 42nữa, trở 56lại phòng. Không d5ngờ phòng 9bđã không 39còn bóng d7người, 6vô số mảnh 3vải rải 66rác khắp dasàn, còn 5có một 7chiếc khăn fdtay. Hắn e1không kịp 33tự hỏi 5điều gì, 6liền lao dra quán trọ, 25ngay cả c1tiếng gọi eto của Đường 7Tâm cũng d5không trả dlời. Hắn achạy qua 2tất cả cngõ phố, 40hỏi không 9biết bao 8fnhiêu người: 45“Có nhìn fthấy một b8cô gái rất cđẹp không.” Đáp 2án của c1mỗi người 16đều khác 28nhau, nhưng 6Tần Phong 1vừa thấy 7biểu tình 3của họ ađã biết cfhọ chưa 9nhìn thấy, 01bởi vì 56nam nhân dđã nhìn 87thấy Mạc f6Tình sẽ 44không thể 4bình tĩnh dnhư vậy. Tìm 0emãi đến 68khi trời dtối, hắn dvẫn không bcó một 9achút tin 63tức nào, c8đứng giữa 66ngã tư đường detrống trải, 9hắn như 6người bị 8mất đi 1clinh hồn. Thân acthể hoàn 1btoàn trống abrỗng, muốn 1tìm cái fgì đó để 54lấp đầy, 6clại phát 7hiện không 4cái gì có fthể lấp eđược. Đã equa nửa f0đêm, hắn d1mới lê 8bước chân f9nặng nề d9trở về 4quán trọ. Phòng atrên lầu 3ahai, phòng 74của hắn 0acó ánh sáng 81mờ mờ, 27nhưng cũng b9đủ để 17chiếu sáng 4đêm tối. Hắn 50phi thân d9nhảy vào 07từ cửa 0sổ, Mạc eTình đang e2ngồi bên 6cạnh bàn, fachống cằm dcyên lặng 58nhìn hắn. Vào 09giây phút 6đó, hắn amới biết 5eđược mình adyêu nàng e1bao nhiêu, 8fhoặc là d3nói, vào 4dgiây phút 80đó hắn 3mới biết bđược mình a7đã sớm 0yêu thương 68nàng, từ dkhi mới 86gặp dưới 7gốc cây. Mạc 4Tình cúi 2ađầu, nhỏ 08giọng nói: b“Ta nghĩ 7chàng …… 8cvừa cảm 2ethấy có cgió thổi 95qua, đã 4nghĩ là achàng.” Ánh 1nến trong 8đôi mắt 6bnàng chiếu cra rất nhiều b6ánh sáng, f1giống như 8ánh sáng 39lấp lánh cftừ những dngôi sao. Tất 4cả buồn 26bực, lo edâu của f6Tần Phong 4ađều tan c4thành mây 1khói chỉ bvì một 0câu nói 4của nàng. Hắn 8ôm chặt 6thân thể a3nàng, lồng 4ngực trống 5rỗng đã 2dđược lấp eđầy: “Sau bnày khi mất 59hứng, tức 41giận, mắng 6ta đánh cta đều 6ađược, 59không được 4biến mất bmà không 4nói câu 41nào.” “Ta 1sẽ không dfgiận chàng, dcũng sẽ dkhông đánh 0mắng chàng.” “Vậy 5khi nàng cbtức giận 2sẽ thế dnào?” “Ta…… 3sẽ không 09làm vậy cvới chàng.” Lúc 69ấy hắn 4nghĩ cô 5fgái như bMạc Tình 7cngay cả 1nói chuyện 2flớn tiếng f3cũng không 22làm được, dnhiều lắm a4thì khi ghen 93hay tức 01giận cũng 3fchỉ chạy 95trốn mà 05thôi, bây degiờ hắn c9mới biết, 16khi nàng e7tức giận e4sẽ muốn 9lấy mạng cngười, 6dbiến mất 1đã là cách 4ctha thứ d7dễ dàng 55nhất đối cbvới hắn. Đường a1Kiệt thấy acthần sắc 7hoảng hốt 6của hắn, bekhông tiếp atục truy dhỏi nữa, 8chuyển động 7xe lăn đến 20gần hắn. “Ta 5không sao.” 1Hắn miễn 5cưỡng nở 62nụ cười, fbnói lại: 86“Ta không 2sao, thật 36sự không 4bcó việc dcgì.” Thật 74sự không 5có việc 18gì? Vì sao 4hắn cảm dthấy ánh 8mắt bừng c2bừng như 4lửa cháy, dtừng trận 40đau đớn. f0 © DiendanLeQuyDon.comMiệng vết eathương cũng b0như không 0thể khép 4lại, mỗi angày đều eđau âm ỉ. Hắn 6dnghĩ bằng econ người 9lãnh khốc 8bvô tình 9như mình, 7cái gì cũng 1có thể 2cquên, huống bchi tình 3cảm gần 1bảy ngày. Không 0ngờ, có afnhững người bsớm chiều 0ở chung 0mấy năm, bcũng sẽ 47rất dễ 29phai nhạt; Mà 41có những fngười chỉ c7quen biết amấy ngày, 4đã có thể aghi nhớ fkhắc sâu cvào xương 67tủy. Đối dvới Mạc afTình, là 84yêu hay hận ehắn không 3rõ, có thể 0biện bạch 2fchỉ là 5vướng bận. Mặc 48dù nàng 0không phải 7là Tình 7Nhi của 08hắn, không 81phải là b8cô gái thuần dckhiết như 2cảm nhận 47của hắn, 6hắn vẫn 95hy vọng bnàng có b6thể sống 4tốt, ít bnhất hắn 6emuốn biết 11nàng sống 8tốt. Chương 0a4.2: Nhốt Những 8quán rượu 5vĩnh viễn 9là nơi ồn 8ào nhất, 2cũng là 1nơi mà lời a0đồn được 7truyền bá 1nhanh nhất, bdđương nhiên 0hiện tại 3bđề tài 4có hứng 8thú nhất 05với mọi 6người vẫn dlà về Du aMính môn. Có 2người nói: 18“Phái Tiêu 2Dao cũng bnhập vào 0Du Mính môn.” Có ddngười nói: f9“Nghe nói amôn chủ 3của Du Mính 16môn xinh 6bđẹp như 74tiên…… 2eThật muốn btận mắt btrông thấy.” Có 3cngười nói: a4“Nghe nói 70những nam 8nhân sau 7dkhi bị giết 8ecòn bị 2móc mắt bdra trước aeđây, đều 10là những 1người đã b9nhìn thấy f4gương mặt 07nàng ta, 7ngươi còn fmuốn gặp 1sao?” Còn ccó người 54nói: “Khi 6enàng ta bị aLong Gia Bảo 5ebao vây, ata cũng ở dđó, quả 92thực không c8phải cô 3gái bình 0bthường…… 9dRõ ràng 64đã bị ddthương, a1rõ ràng 0xung quanh ađều là enhững người 7cầm kiếm 9muốn giết 3nàng ta, 1vậy mà 3nàng ta vẫn 1có thể bbước đi c9chậm rãi, dkhông run 0sợ…… b3A nha! Vết 2máu để 4lại trải 2ddài một 4fđường……” “Ngươi ecó thể b1thấy bộ b9dáng nàng 48ta không?” “Vô 20nghĩa, nàng 5luôn luôn 1che mặt!” “……” “……” Không 0ai nói nàng 0là yêu nữ 2tà giáo, 8không ai f5mắng nàng exấu xí 7không chịu cnổi, ai 27nhắc tới 88nàng cũng 5mang vẻ d6sợ hãi avà mê hoặc. Rất d2nhiều người btập trung d6tinh thần 8lắng nghe, 21còn có người afthêm vào 9fmấy câu, d1trò chuyện 4crất thích cbthú. Chỉ 0có Tần 9Phong bưng b9ly rượu bgần nửa ecanh giờ, dbngồi trước 8bàn cơm 17như một 31pho tượng. Mãi eđến khi 6acó một 78nữ nhân 40xinh đẹp 0lẳng lơ, e6giằng lấy 10ly rượu etrong tay f2hắn uống camột hơi 07cạn sạch, 41ánh mắt 97hắn mới 2có tiêu 8cự. Nữ enhân trước 7mắt khoảng cbhai lăm, c3hai sáu tuổi, 7có bảy aphần tư 10sắc, ba 77phần nhan 7sắc, cũng ađược coi 9là rất 0bcó mỹ mạo. 7f © DiendanLeQuyDon.comMọi động 7tác, nhăn ccmày, mỉm 1cười đều d1mang nét dquyến rũ 5của nữ 0bnhân, bộ 45ngực đầy 4đặn lộ 2bmột nửa 6dra ngoài, afchỉ sợ 3kỹ nữ cethanh lâu 57còn biết 78liêm sỉ 06hơn nàng. Tần 5Phong không eđể ý tới dnàng, lại 14rót một e2ly rượu a7khác. “Gặp 1tỷ tỷ bmà không 3chào hỏi 6gì à?” e9Giọng nói 1của nữ 19nhân thiên 03kiều bá 8bmị vang 20lên làm 02không ít 1dngười trong 5fquán rượu 34chú ý, chỉ b9có Tần 0Phong cúi f7đầu uống 0rượu một 0cmình, như 4không nghe fkhông thấy. Thật 8ra, hắn ccbiết nữ 2nhân này, fcụ thể etên nàng 5elà gì hắn cbkhông nhớ 5rõ, chỉ 3cmơ hồ nhớ 72được trên cgiang hồ b5mọi người 68đều gọi anàng là 64Tiêu Dao 9tiên tử. 7 © DiendanLeQuyDon.comRất nhiều bangười nói 1dngười nàng 63cũng như dtên, Tần 1Phong lại 4akhông thể 6hiểu nổi, 2nữ nhân fnày làm 4asao có được eekhí khái 64của tiên 9tử. Tiêu 1Dao tiên 8tử che miệng 0fcười duyên 3evài tiếng, 0một đôi cmắt đẹp 1như chứa ccả hồ dthu sáng bngời. “Còn a6tưởng rằng acngươi lớn fthêm hai b0tuổi, sẽ 9biết chút fphong tình, 31hóa ra vẫn ffmang bộ 76dáng ông 3dgià này, anhàm chán 5fmuốn chết!” “……” Tiêu bbDao tiên e0tử thấy bhắn vẫn 4akhông nói 0cchuyện, 0ghé sát dengười lại, 2dùng thanh b4âm chỉ 7bcó họ mới 2enghe thấy, bnói: “Thực 24không hiểu 1được môn 7chủ coi 2trọng ngươi acái gì.” Chén 56rượu trong ctay Tần d1Phong hơi 12lay động bmột chút, fhai má trắng 8ctrẻo đã bfphiếm hồng. “Môn 5chủ mời 3ngươi đi, cngươi tự 5mình đi, 9ehay để 99ta bắt ngươi 4bđi?” Không 0biết tại b5sao vừa bnghe thấy 7hai chữ 12môn chủ, 7lòng hắn dlại sôi f5hừng hực, 24cả người 3bắt đầu 30khô nóng, 5vô thức, dtrán đã 42chảy mồ bhôi. Nói 0thật, khi bđối mặt 76với sống 60chết hắn fcũng chưa 3từng đổ 30mồ hôi 8dlạnh. Tiêu 6cDao tiên 5dtử cười 12mờ ám, ecvô cùng f7săn sóc flau mồ hôi dgiúp hắn, c7ghé vào 6fgần lỗ 43tai hắn 1thổi khí: 70“Yo! Đệ ađệ, ngươi 01cũng có 2lúc sợ c6cơ à? Môn 5chủ sẽ 34không ăn 1thịt ngươi 4đâu!” “Tìm 01ta có chuyện 0gì?” “Đương 7nhiên là 7achuyện tốt 81rồi. Nhưng 7đối với anam nhân 5không thể d0nhân đạo cnhư ngươi 1có thể fckhông nhất 33thiết phải……” eNói xong 7Tiêu Dao 54tiên tử c4lấy từ d8trong lòng cfra một chiếc a0bình nhỏ 34trong suốt, 9mở nút 31lọ rồi 41quơ quơ 9trước mặt 50Tần Phong: 6d“Tỷ tỷ 6nghe nói 0ngươi bị 5thương, 6achân khí e9không lưu 14thông được, 6dnên cố 59ý chuẩn 4abị thuốc 4quý cho ngươi 5đây.” Hắn c4đương nhiên 4biết cái akia không 02phải thứ 3gì tốt, ađáng tiếc 4hắn có 0thương tích 76trong người, 56chân khí 9dkhông lưu 3thông, tự 6biết phản 09kháng cũng 8chỉ là dphí công. Cho anên hắn d0vô cùng 03hợp tác c0hít thuốc 92ấy. Muốn 5gặp trốn 4cũng không 6được, 62không phải 1chắn không 2kháng cự cđược mê 4bhương này, 9mà là người amuốn gặp 2ahắn. Sau 44khi hít vào 7hương khí 1ấy, Tần 2ePhong liền 2thấy thân 78thể nhẹ f0bẫng, ý bthức dần 3emơ hồ. Rất 3nhanh hắn 4đã không a7chống lại ddđược, 8gục xuống d6bàn ngủ…… Không d6biết qua 1bao lâu, 3fTần Phong bdần dần fctỉnh lại, atứ chi còn acó thể 2di động, edchỉ cảm f1thấy người 0bủn rủn ekhông có 0sức. Bên btai hình a4như có tiếng d5nước nhẹ c9nhàng, lại dbkhông giống 59dòng nước. Xung 3bquanh hình 2như có hoa 98mai vờn 6quanh, lại akhông giống 4mùi hoa. Hắn 1mở mắt 2ra, thấy 89mình đang enằm trên 12chiếc ghế ddựa bằng 5trúc, ghế c6dựa rất 4thoải mái, 0nằm trên e6đó không 7bị động d5đến miệng cdvết thương. Hắn dcmiễn cưỡng 4ngồi dậy, 6phát hiện d6trong căn 81phòng này ekhông có dcthứ gì, 17chỉ có e1một mảnh 24rèm trắng dđối diện 7chắn, tiếng 9dnước chính blà từ bên bbkia rèm truyền 3bđến. Dù 67tấm rèm a1đục, nhưng 78vẫn có 4thể thấy 00rõ bóng ddáng của bcmột cô egái, thậm f9chí có thể 8nhìn thấy 09lớp sương bmù đang d9bay lượn 5giữa ngón 0tay nàng, equấn quanh e6thân thể fnàng. Ngoài dcửa sổ, 3hoa rơi lả 2tả, phiêu 4etán đầy 9trời. Trong dcửa sổ, c1dưới làn 7hơi nước, 6tựa như 42giọt lệ. Tần 40Phong sửng 2sốt trong 9echốc lát, dmới lấy 05lại tinh efthần, mỉm bcười dựa 40vào ghế 04nằm, tinh atế thưởng 74thức cảnh e6xuân trước 6mặt. Nhớ 8rõ có người etừng châm b6chọc hắn, 8nói hắn 4bnhất định 4là hòa thượng eđầu thai 8chuyển thế, fnên lục 9căn [1] mới 6có thể e1thanh tịnh 3như thế. 8 © DiendanLeQuyDon.comHắn còn 1vì vậy 2mà tự hỏi, f6cho rằng 9bngười nọ bbnói vậy cblà rất 1dcó đạo 9lý. [1] 40Lục căn c2chính là cdsáu giác 54quan của 0con người 12để nhận 9biết sự 4evật: mắt, 0tai, mũi, 64lưỡi, da 1thịt, tư e4tưởng. Bây fgiờ nghĩ elại mới 84biết là 67hắn đã bđánh giá 2quá cao định 3lực của 40mình. Gặp eđược Mạc 1aTình, hắn 8cmới biết bcái gì gọi eclà tương 08khắc trúng 3mục tiêu. Một c9lát sau, c2cô gái đứng 77lên, mái cbtóc hơi 85ướt của 7enàng chảy 1xuống, lướt 2dqua váy áo, aađi từng 09bước ra 4khỏi tấm 10rèm. Rèm 8được vén 9lên nhẹ 88nhàng…… 98Lộ ra gương 6mặt quyến frũ mê hoặc 2của Mạc 1bTình. Sau 1đó nàng 9đi vào, 06nhẹ nhàng 5auyển chuyển, 3gió lướt aadịu dàng, edthanh cao 4thoát tục, 77mưa phùn 09hạ trần. Mấy 7angày không 0thấy, hắn 7không thể 04phủ nhận bcniềm vui 9dsướng dưới 8đáy lòng, 0càng không ethể phủ bnhận khi 9nhìn thấy 0hai má Mạc adTình hao fgầy, trong dlòng hắn 4có từng 3cơn co rút eđau đớn. Rõ 0ràng là eyêu, rõ c9ràng là 0tưởng niệm, 0chỉ là 0ehắn không 3dám thừa 7nhận mà 7athôi. Mạc f2Tình đến 34gần hắn, f6cẩn thận dvén mái catóc ướt, 30rồi ngồi 0dxuống cạnh 4hắn. Váy 8áo dính desát vào cda thịt, 8mơ hồ nhìn dthấy vết 13sẹo màu 7hồng nhạt 82trên ngực b9nàng! Lúc 3ấy, hắn 96rất muốn 0hỏi nàng d6một câu: 5Đau không? Sao 1có thể fkhông đau? 85Bị người 30mình yêu 59nhất đâm 3một kiếm 2vào tim, e8ai có thể 5dkhông đau? Hắn 51còn chưa 87mở miệng, 1bMạc Tình feđã nháy cmắt với 51hắn, cười dquyến rũ 4nói: “Ta 6biết chàng fsẽ đến 8tìm ta mà.” Hắn 0nghẹn lời, 7sửng sốt 57một hồi f6lâu mới 0cười nói: 13“Sao nàng 5nghĩ rằng 4ta tự nguyện?” “Theo c2ánh mắt ffcủa chàng!” “……” fHắn quay a3đầu tránh 8tầm mắt 2nàng, lần 9này hắn 1tuyệt đối akhông phải 6elạnh lùng, 48mà là xấu 1hổ đến 2mức mất 6dtự nhiên. “Chàng cnhớ ta đúng 27không.” Tần 3Phong hắng dgiọng, thật 0sự muốn 0phủ nhận, ekhông muốn 19đối mặt b6với ánh d4mắt tràn 4fđầy chờ 94mong của 7Mạc Tình, dfbất giác 96nói: “Đúng!” Mạc 7Tình lập 21tức mỉm d3cười, ghé eamặt lại 0gần, gần 1như sắp dchạm vào dmặt hắn. “Vậy 33sao chàng 99không đến 1atìm ta sớm 49hơn? Ta rất 58nhớ chàng.” aeKhi nói chuyện, 60hơi thở 49ấm áp thổi 3bvào tai hắn, 7làm say lòng 1người. Động 95tác của cdMạc Tình avà Tiêu dDao tiên 69tử không 1có khác 9dbiệt gì, 8nhưng hiệu bquả của 0nó đúng blà một dtrời một b6vực. Thoáng b5chốc, Tần 7ePhong cảm 84thấy tay e2chân mình cakhông phải 8bủn rủn 1mà là cứng engắc, thậm 6chí toàn athân không 1có chỗ cnào không 1dcứng ngắc. Hắn 1giật giật 8thân thể, 4cố gắng 2duy trì chút 1khoảng cách c8với Mạc f8Tình. Sau 2đó điều 84chỉnh hô 6hấp hỗn bcloạn, hỏi: 9“Nàng bắt 6ta tới đây d5không phải 7vì nhớ 6fta chứ?” “Đương 3nhiên.” bMạc Tình 8fvén lớp dáo mỏng bcủa mình 7bra, chỉ abvết sẹo 3atrên ngực, 4ddùng giọng 9vô cùng f4dịu dàng, 5nói: “Chàng 15đâm ta một 05kiếm, ta 34đương nhiên 23không dễ afquên rồi.” “Vậy 3enàng muốn bdthế nào?” “Ta d8muốn nhốt aechàng ở 9đây cả cfđời.” 28Nàng nở 8nụ cười, 57cười vô 2cùng kiều adiễm mị 71hoặc. Vừa 5cười, vừa 3dựa vào d4ngực hắn, ahôn lên 1dcổ hắn, 4dần dần 2di chuyển 0axuống dưới…… Tần 1Phong nhắm f2mắt lại…… Hắn 5thú nhận! Dùng 03hết toàn blực ôm 60chặt nàng, 7ftham lam, 95điên cuồng 61hôn lên 3môi nàng. Cừa chận, ma bnữ, hắn 0đều quên, b3chỉ nhớ fTình Nhi cdnói với 5hắn: “Ta 27rất nhớ bechàng……” Hắn 4cũng rất dmuốn, vô 5ccùng vô bcùng hoài 4cniệm hương 59vị của 44nàng. Kích 0tình ngày 4ccàng dữ adội hơn…… Cảnh bexuân trải 8đầy phòng…… Trong 2lúc thân 8thiết, Tần f9Phong bỗng 33nhiên phát bdhiện Mạc e3Tình hoàn 3toàn khác 9mấy ngày ftrước đó, 25nàng đón cnhận hắn, bdđộng tác 4ekhông thành 1thục, biểu dtình cứng 1ngắc, mà dvẫn cố ebgắng biểu 96hiện nhiệt 4tình. Tần 5aPhong thấy 6nàng lấy dlòng mình enhư vậy, d6không khỏi 0cthấy lòng 2chua xót, 2thở dài: e“Có phải 8phái Tiêu 8fDao nhập 28vào Du Mính 19môn?” “Sao b2chàng biết?” “Thật 86ra nàng không acần học bbộ dạng 9bcủa Tiêu aeDao tiên 03tử.” Nụ 6cười của 14Mạc Tình 1lập tức c4biến mất, dvẻ mặt f7băng lạnh. “Tại 4sao chàng d9biết ta 32học từ 72nàng?” “Ta……” Mạc d2Tình đột ednhiên đẩy 45hắn ra, 4xoay người 14chạy ra 7angoài. “Tình cNhi……” ebHắn vừa bđứng dậy 20liền tác bđộng tới 17miệng vết 94thương, fđau đến ddngã ngồi dtrên mặt 3ađất. Muốn c7đứng lên 65lần nữa, 5mới phát c5hiện chân 38tay hắn 82bủn rủn c7không có e3sức lực, bcố gắng 4rất nhiều e2lần, cuối 9fcùng chỉ ccó thể dngồi lại 5trên ghế. Hắn 6kéo lại dequần áo bchơi xộc exệch, cười 0khổ lắc 14đầu. Khi aTiêu Dao btiên tử 4dạy nàng 7mị thuật, f8tại sao 1không nói 69với nàng, 55đừng chạy btrốn vào ađúng thời 6khắc mấu 7chốt này!
Xem thêm:
http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?f=149&t=316258
Chương f45: Trầm 4luân Tác 4giả có 0elời muốn a8nói: Con bngười có 5bthể chia blàm hai nửa 37thì thật dtốt, một d0nửa viết btiểu thuyết, 41một nửa 3bận rộn 16lo học tập…… Tiếng 27bước chân f0từ từ tiến 9tới, Tần bPhong không f6tự giác 83giương mắt, 3cphát hiện cngười bước 12vào là một 27cô gái mặc 1váy áo màu 6trắng, đôi 78mắt sáng 06trong, môi 5dhồng răng c7trắng, nhìn 07khoảng mười b3bảy, mười 2ctám tuổi, e6động tác 9không phát 7ra tiếng 8động, cử 2chỉ kín cđáo, hoàn 6ctoàn không aphù hợp 2với tuổi 5ccủa nàng. 15 © DiendanLeQuyDon.comTrang phục 1của nàng 7ta và Mạc afTình hoàn 7toàn giống anhau, dáng e3vẻ cũng 90giông giống 1đôi chút, 6đáng tiếc 98ngũ quan f0thanh lệ cthoát tục 53vẫn lạnh 2lùng không 1cchút biểu 0cảm, có 6đẹp đến 7mấy cũng e7khiến người 6ta cảm thấy eâm trầm. “Uống a4thuốc!” eMặt nàng 7ekhông chút 22thay đổi, e5đưa thuốc 49cho Tần 1Phong, lời 5nói phát b6ra như được a6đông lạnh 8trong băng 9btuyết. “Môn 3chủ của 8fcác ngươi 2đâu?” Cô 2gái không dbtrả lời, 7dgiống như 02không nghe 1fđược gì, e2đặt thuốc d0xuống rồi d4ra ngoài. Hai 1canh giờ 5sau, nàng 82lại đến 2đưa cơm, fTần Phong b2lại hỏi: 9c“Môn chủ ccủa các 83ngươi đâu?” Cô f9gái lạnh 6clùng liếc 2mắt nhìn f3hắn, lại dbđi ra ngoài. Lần bthứ ba nàng 11đến, Tần bfPhong nhận 79thuốc trong 0tay, không 40nói nữa. Nhưng enàng lại c8mở miệng: d6“Ta tên delà Khúc efDu, có việc 0bgì cứ gọi cta, ta ở bngay ngoài 6acửa.” Từ 07đó trở eđi, hai người 6dkhông nói 3câu nào dvới nhau 3nữa. Ba fdngày, Khúc a1Du đều dđưa cơm, 0đưa thuốc e7đúng giờ 2cho hắn, 9fthời gian 15không kém cbmột giây 1một phút. Nhưng 29Mạc Tình 9bkhông hề 9xuất hiện cnữa. Thời f5gian ba ngày 3đối với bngười bình c9thường ethì chỉ 8trong nháy 7emắt, nhưng f5đối với 8một người cđang chờ d3đợi, cảm e1giác sẽ 65không giống 2enhau. Như 4vậy, đối dvới một 0một người bcòn không 8có cả sức 2adi chuyển, 77thì lại dcàng dày 3vò hơn. Tần 6Phong mang 1lòng chờ 7đợi chìm 5nổi suốt a5ba ngày, 37hy vọng 7và thất fvọng đan a6xen luân 1phiên vô 92số lần, ehắn mới 1giật mình 5lĩnh ngộ f1cái gì là betình yêu, e3hóa ra khi edđộng lòng abnhất định bdcảm xúc 64sẽ bị 7cngười khác 5atác động. Hắn e3yêu nàng fsao? Đến 4tột cùng blà hắn dfyêu Tình 7Nhi của bhắn, hay 5là ma nữ e5tâm địa 80độc ác 2btrong những 6blời đồn 84kia, chính 1hắn cũng ckhông rõ. Thật 49ra, cẩn 92thận ngẫm 7dlại, hắn cyêu chính 02là một b3loại cảm 6giác mà 7thôi, một bcloại cảm 5cgiác làm 32cho hắn 0dliều lĩnh, 64quên đi 3tất cả ecuồng nhiệt. Nhưng, fddù có yêu d0sâu đậm 83đến mấy 1fcũng sẽ ebị cách cdsống không c7có tự do, 1không có 59tôn nghiêm 1này tiêu 9hao hầu c3như không 9còn. Mạc 63Tình nói 83đi là đi, 9nhốt hắn 8ở nơi này 29không hề 9có lý do. Ngay 2cả khi hắn dađi vệ sinh, 39Khúc Du cũng 5btheo hắn 42không dời 13một tấc, 7sau những 9ngày sống dnhư tù nhân 0fấy, hắn 2không thể 5enào cuồng 1nhiệt được 3fnữa. Uống 3thuốc, hắn c3điều tức 2trong chốc 95lát, nội d9lực đã 69khôi phục 1được ba fphần, thuốc 1emê cũng 1abị hắn 99bức ra ba 6phần. Chân atay rốt e9cuộc cũng 7có thể 4hoạt động a5tự nhiên, 78nhưng hắn b8vẫn nằm 38trên ghế 6ekhông nhúc 6nhích, bởi e2vì hắn 90biết ba 40phần công 3lực vẫn f4chưa thể 7là đối 0thủ của 0Khúc Du. Huống f2chi hắn 0không biết b6tình hình dcủa Du Mính 4môn, cho 7dù có thể 8chạy ra 4phòng này, 8cũng không dchắc chắn 4acó thể 7dthoát được 2khỏi Du 9Mính môn. Cửa 53phòng bật 0mở, chưa 2fnghe thấy fdtiếng bước bcchân, mà 23đã có hương 5thơm thoang 2thoảng bay 11đến người 3chắn. Hắn 0đột nhiên 8quay đầu, 6Mạc Tình 7che mặt 7đứng bên eacạnh hắn. 3 © DiendanLeQuyDon.comKhông nhìn 22thấy mặt 1nàng, cũng 2không nhìn 1bthấy biểu 8tình của 6nàng. Chỉ 3có thể 47nhìn thấy 7bóng người 8bgần trong b4gang tấc, b1xa tựa chân c7trời…… dccùng với 9bchút đỏ 1tươi dính e2trên chiếc dváy màu 2dtrắng của 08nàng. Đối 2mặt với fcô gái như cvậy, hắn 2còn có gì ađể nói. Hắn 30lẳng lặng 1nhắm mắt blại, không b6muốn nhìn 59chút màu 43đỏ tươi eđó – dấu evết cuối 34cùng của 74một sinh 60mệnh. Mạc 1fTình cũng 2không nói, 6ngồi cạnh 7ghế nằm, 3dnghiêng người 6dựa vào 7ghế nằm, 7dtựa đầu ddvào vai hắn. Thời a5gian lặng alẽ trôi cqua, thế f6giới chỉ 1còn lại 7tiếng hít e7thở, tiếng 17tim đập bcủa hai 4người họ. Có fđôi khi, dtình yêu d8dưới ánh 4trăng cũng bckhông thể 8sánh bằng 3một khắc 2bim lặng eflãng mạn, 03nhiều lời cngon tiếng fdngọt cũng 8không bằng agiây phút 0yên lặng, fdùng tấm balòng cảm 1dthụ lẫn 00nhau. Tần 40Phong rốt fcuộc không 7nhịn được d7mở to mắt, 52quay đầu 3nhìn Mạc bTình. Nàng 35mang khăn 6che mặt, 7nhắm hai 71mắt, ngoài b3hàng lông 41mi cong dài fra, không 18thể nhìn a5thấy cái 4gì, nhưng 8không biết bvì sao, hắn 03vẫn không 4thể dời 6tầm mắt, bfchỉ muốn c2nhìn nàng 0như vậy, 8engay cả cmột ngàn adnăm. “Lúc b0ta còn rất 0nhỏ, mẹ eathường 4dựa vào ddchiếc ghế 8nằm trống f9trơn như 0thế này, dkhi đó ta 5rất muốn abiết vì 9sao…… 6bây giờ dta mới hiểu, 4loại cảm 10giác này 0thật tốt.” 47Giọng của 70Mạc Tình 0hư vô bay eebổng, tràn b4đầy cô 1bđơn. Lòng a3Tần Phong 7run lên, 7tức giận 9btiêu tan 6tựa như bsương khói, fcả người edường như 2dđều bị 5ctiêu diệt. Hắn 90vươn tay 1avuốt ve 6sợi tóc 3mượt mà 5của nàng, fthâm tình dnói: “Tình 9Nhi, đây ealà cuộc 35sống nàng 8bmuốn ư?” “Ý ecủa chàng 22là?” “Không 10có gì, ta c0chỉ muốn 9nhắc nhở 6nàng, giết d1người vô c6dụng, võ 1công của 8cnàng có acao đến emấy, có fbđược lòng engười không?” Mạc 88Tình ngồi cthẳng dậy, eđôi mắt fnhu tình 19mang theo dchút ảm bđạm. Cuối ecùng, nàng cquay đầu 43nổi giận 2cnói: “Không 3được cũng f5phải được, 0dù sao với cvõ công acủa ta, 7đời này 2chàng đừng 4dcó mơ tưởng 8rời khỏi 54Du Mính môn.” Tần 15Phong sửng 89sốt một 82lúc lâu, 00mới hiểu a7được ý 0nàng, tuy belời nói abcủa nàng 8xúc phạm 5đến tôn dnghiêm của chắn, nhưng 5cũng làm 6cho hắn 69cảm động…… Có elẽ Mạc c5Tình có bchút lãnh 0fkhốc, có echút ngoan f9độc, có 5chút cô 2bđơn, thậm 5chí có chút b3không bình 98thường, 53nhưng nàng athương hắn, 7yêu thẳng 1thắn, rõ 2eràng, yêu 6làm cho người 7ta không ecthể kháng 5cự. “Lại 7cđây!” 1bHắn ngoắc 5angoắc ngón 4tay, Mạc 1Tình lập 4tức nghe 40lời tiến 8sát gần 54hắn chờ 8hắn nói, 26bộ dáng 0nhu thuận 1làm cho hắn fđau lòng. Hắn 9nghĩ nghĩ bbnói: “Thật fdsự muốn b5nuôi ta như d4nam sủng?” “Không 33thể sao?” “Có e8thể, nhưng e4vào lúc 0quan trọng 40không thể 6chạy……” Khi c5Tần Phong atiếp tục 0làm tiếp bchuyện lần ebtrước còn 41chưa xong, 4eôm lấy e0thân thể 11mềm mại 9thoải mái 3ngủ trên bgiường, 8hắn lại 03quên tự 70do và tự 8tôn…… Trên ethế giới 1này, thứ 5dduy nhất 2có thể 8cbiến người 15thông minh 80trở thành 4ngốc nghếch, 5có lẽ chỉ 0có một 78— tình 0eyêu! Tần 0Phong đứng d8bên cửa 87sổ, một 69đêm không c7trăng, trời 99đất ảm dbđạm. Chút dánh sáng aeyếu ớt a6xuyên thấu f7qua màn cửa 7esổ bằng 9lụa mỏng, 1dừng lại 48bên ngoài 6athềm đá, 0rõ ràng, c9mơ mơ hồ 7hồ, không 5đủ làm 36ấm đất 3etrời và 76trái tim 1brét lạnh 01từ lâu. Lưu a5lạc đã 6lâu, hắn cađã quen 4đứng trong 8đêm tối dnhìn ánh 90nến ấm 3áp trong 7khung cửa 62sổ của 8nhà người cata, hôm nay 1là lần fđầu tiên 14hắn đứng 7trong căn edphòng ấm 86áp, tránh 4né bóng adtối ngoài 3cửa sổ. d2 © DiendanLeQuyDon.comĐôi khi chắn thật 8muốn cứ 00ở trong dnày tránh ané tất ecả, không 34quản chuyện b0giang hồ, 0ai chìm ai 2nổi, hắn csẽ ở đây 1làm bạn 9avới Mạc e2Tình cả dđời! Nhưng 4dhắn có 5thể không? bKhi mười 5bngón tay 3nhỏ nhắn 10mềm mại 9mơn trớn 4thân thể f8hắn, hắn dacó thể 34không nghĩ 1đến bao 01nhiêu sinh 3mệnh từng 22bị bóp a9chết, có 16thể quên 83Đường bKiệt đã bbiến thành 06tàn phế 0như thế a0nào sao? Đêm atối mịt 2amờ, màu 9trắng vô 4cùng chói 3mắt, Mạc 7Tình càng engày càng 35gần, tốc 2độ nhanh ađến kinh 6người. Hắn abkhông tự egiác mỉm 2cười, đen atrắng trở dcnên không 9bcòn rõ ràng. Tần 5Phong mở 9ra cửa sổ b9đang muốn 6enói chuyện, 1Khúc Du và 06một cô dgái khác dnâng một 42thân thể 7bọc vải e9trắng, Mạc cTình dừng 0lại, nhẹ 55nhàng vén e6tấm vải 7btrắng rồi 8lại vội 81vàng buông 7ra, xa xa bđứng ở 40nơi đó bnhìn hắn. Tần 4aPhong dựa avào ghế, 5chậm rãi 0nhắm mắt 9lại. Hắn 2hy vọng amình không e9nhìn thấy 0bvết thương 2cđau đớn 31trên mặt bTiêu Dao btiên tử…… “Chàng fbthấy không?” d9Thanh âm acủa Mạc dTình vang dlên ở bên 3trên, còn 79âm lạnh dhơn cả 31đêm tối. Tần eaPhong nắm f5chặt ngón 8tay rung động, 6rốt cuộc 86không kềm 4nén được e4lửa giận 85trong lòng, b2quát: “Ta 7nói rồi, 8chúng ta bkhông có 5gì, nàng 1làm gì……” “Không e4có gì sao 3chàng lại 1kích động d1như vậy?” “Nàng?! 8Nàng nghĩ 4ai cũng máu 3lạnh như fnàng sao?” Mạc 7Tình đột cnhiên xoay fngười sang b3chỗ khác, 97bờ vai mảnh d0mai run rẩy 0tựa như bcó thể a9tiêu tan 04bất cứ 32lúc nào…… Hắn e9âm thầm 03thở dài, cngười duy dnhất không 65thể yêu 2trên thế agiới này, fdchỉ sợ 16cũng là 6fcô gái lạnh 46lùng, uống 04máu người cnày! Đảo 7emắt đã 54một tháng 4trôi qua, cTần Phong avận hành 64chân khí detoàn thân 4một vòng, 68hoàn toàn 96thông suốt. Hắn 74bắt đầu 2thấy hối 1hận vì 8đã bức 36độc ra bquá nhanh, 8như vậy dfhắn vốn 6ckhông có 71cái cớ enào để 29theo đuổi etrầm luân 82của mình. Đi 48ra cửa phòng, eKhúc Du vẫn dđứng ngoài f5cửa, mặt 2ekhông chút 8thay đổi 2ngăn lại f5đường fđi của ahắn. Tần ePhong hơi 85hơi lay động b6thân thể, 9thấp giọng 5nói: “Ta 33muốn gặp e8môn chủ 8của các 01ngươi.” Khúc 4eDu vẫn lạnh 3elùng nhìn bphương xa, 3cánh tay 1ngăn lại cđường 35đi của cdhắn hoàn 44toàn không 02có ý buông a3xuống. Tần ePhong thoải dmái mỉm 52cười, lui e6ra phía sau dctừng bước…… 84Ngay vào agiây Khúc beDu định 3thu tay lại, 4fhắn đột 7cnhiên ra 5tay điểm cvào sáu 0huyệt vị 7dcủa nàng. Khúc 10Du mềm yếu etê liệt 7ngã xuống, 2khi ngã xuống avẫn mang 3vẻ mặt f9không thể 86tin nổi. Rất anhanh Tần 8Phong đã 9vọt đến 8một gốc 2cây, dùng 7thân cây ddthô to che 6chắn thân 6thể, lặng ddlẽ quan 5sát mọi athứ xung b4quanh. Đây 1blà một 47hang đá 10thiên nhiên 64hẹp dài, brất nhiều 24nhà đá 7chằng chịt cbnhư ẩn 18như hiện e6trong rừng 2cây rậm e1rạp. Ở fthung lũng 6fđằng kia dcó rất enhiều cô 56gái trẻ, f3không cần 6giao đấu, 3bchỉ cần f3nhìn dáng dđiệu nhẹ fcnhàng khi 37bước đi e2của họ, 83cũng đủ bbiết võ 4công của 90họ không 9egiống người athường. Mà 03trang phục ccủa họ 9hoàn toàn 9giống nhau, 4rất nhiều 6dngười che 0amặt không 57nhìn rõ 1bộ dáng, 5xa xa xem 2bra rất giống aMạc Tình. Hắn fmới giật f2mình hiểu dđược, 3hóa ra không 7chỉ một e4mình Mạc 88Tình tảy fmáu trên 5các đại eemôn phái 16giang hồ, fenhững người 1dcó võ công d3cao cường 7ở Du Mính 94môn cũng 8không chỉ 42có mình 43Mạc Tình. Một 0trận gió d4nhẹ thổi 3dqua, lá vàng cóng phiêu d0đãng trong 0gió, đan exen triền 54miên cùng 74nhau. Hắn fcố gắng 5làm cho mình 51không cần 68nhìn, không b6cần suy fanghĩ, nếu 10lựa chọn 88rời đi, 88sẽ không 4fthể làm 5dmình lưu cluyến nữa. Tìm 9fsuốt nửa 8fngày, đợi 1đến khi c6trăng đã 82lên cao, 71hắn mới 3phát hiện 9bra một cửa 6động để 35ẩn nấp, ecó mấy 44người đi d0vào mà không 86thấy đi ara. Hắn dđi bước 6dmột vào etrong đó, 3mỗi bước 5đi đều dnghĩ rất 4nhiều chuyện: 5Nghĩ bên e0trong có cphải có acơ quan gì 0arất lớn 2emạnh không, 1dđi vào có bthể chết 3dkhông, nghĩ bebên trong bcó phải flối ra không, 8đi vào là 6có thể 95ra ngoài. Nghĩ dđến thế 2fgiới bên a8ngoài tự 6do tự tại, 35cũng nghĩ bctới vết 2esẹo trên dengực Mạc 0cTình. Nghĩ b6đến mình 26vĩnh viễn csẽ không 6được gặp 4anàng nữa…… “Chàng b4mà đi về dphía trước 05thêm một efbước nữa, 2ta sẽ giết b5chàng.” eTiếng nói dlạnh như ebăng vang 6lên sau lưng ehắn, hắn eđột nhiên e1quay đầu, 15sau lưng 6đứng rất 16nhiều cô c8gái mặc 5váy trắng, 7mà cô gái c7hắn khó 7dứt bỏ 8nhất cũng 7đứng ở 0nơi hắn echỉ cần 15giơ tay là bcó thể bchạm tới. Hắn fquay đầu 84lại, lại 6bước về 64phía trước 1một bước. “Tần 8cPhong, chàng b3đừng cho flà ta……” a2Mạc Tình 40do dự một 7chút, lại 0nói:“Các fbngươi đều 60đi xuống.” Chờ 5mọi người b2của Du Mính 7môn rời 2đi, Mạc 7Tình mới 68nói giọng fkhàn khàn:“Sao 2fchàng lại ađột nhiên bkhôi phục 54nội lực?” “Nàng 1đã quên bta là bạn 42tốt của 9Đường 1bKiệt à?” “Thì ara chàng bvẫn lừa 2gạt ta.” “Không 0phải nàng 15cũng đã 63lừa gạt 6cta sao.” Mạc 6Tình trầm dmặc trong 8chốc lát, clại nói:“Cho ebdù chàng 8khôi phục e1nội lực, 0cũng vẫn dkhông phải 1là đối d4thủ của 57ta, theo ta atrở về 5ađi.” Thanh b2âm của 9nàng tựa 5như chiếc 5lá cuốn 1theo cơn 1gió, mang btheo bất 8đắc dĩ, edmang theo 34đau thương, 5ekhông ngừng arơi xuống. “Phong, achàng có 51nhớ chàng bđã từng dnói, mỗi 5angày chúng eta cùng chờ 0đến khi 1bsao ở phương cđông đều 6lên cao, 9dựa sát d9vào nhau 52ngủ. Chàng 40xem vì sao 2xa nhất 59phương đông d5đã ở đằng 3kia……” “Không dphải ta cfđã nói evới nàng, 2nàng nên 6biết, ‘Tình eNhi’ với 42ta đã sớm f7biến mất.” “Ta cvẫn còn 8dlà ta, chưa 7dbao giờ cthay đổi, 51là chàng 2dthay đổi, 01chàng không 5thương ta.” “Chưa 1từng thay 3đổi, cũng a1chưa bao 6giờ có efyêu.” “Vì asao? Vì sao 6ebất luận 2eta làm gì 1bcũng không 5chiếm được 4trái tim 89chàng? Một 79kiếm của 1chàng đâm 98vào lòng 16ta, ta cũng 94chưa trách 18chàng, còn ddùng hết 5mọi cách 97lấy lòng achàng, thậm 3chí không dđể ý liêm 84sỉ mà học 3mấy chuyện……” Tần ccPhong nghe 7được những 3lời đó 4bngực lại 9đau đớn 37chết lặng, d0đau đến 1mức không 44phát ra được 9âm thanh 15gì, đau cđến mức 2hai chân dkhông thể fdi động. Hắn 9vận khí 4bình ổn 51thật lâu, cfmới giữ 4vững tâm 14trạng nói:“Ta 7nói rồi, 92nàng vốn 91không cần 57phải học.” “Đúng, ata thật 1fsự không 3cần phải ahọc, cho 5adù ta có bfthể cho cachàng tất e8cả, chàng fcũng không cdyêu thương e9ta.” Tần 9ePhong cúi cđầu, ánh 6mắt giống 2như bị cngọn lửa fdmãnh liệt 5fđốt cháy. Hắn 0yêu nàng, 7chính là 1vì quá yêu, b2cho nên không 1thể chấp 4nhận những dchuyện nàng 3đã làm. Hơn 7nữa, bây dgiờ họ 13yêu nhau, 2cái gì cũng 1dkhông sao a0cả, còn 2mấy năm 87sau thì sao? Kích 83tình có bbị phai 8mờ không, 2ahắn lại bđược tính blà cái gì? Cho 1dnên, hắn ftình nguyện 0lựa chọn 06để lại cbcho nhau chút 05tôn nghiêm, e1chút kỷ 6aniệm tốt 5đẹp. “Chàng 01đi đi.” 1Thanh âm acủa Mạc 01Tình có 8chút đứt 5bquãng:“Chỉ 87cần nhớ 93rõ Tình dNhi, nhớ d0rõ Tình 63Nhi vẫn 7ở đây 3cchờ chàng 38trở về…… aLà tốt 1rồi.” “Tình 9Nhi……” a9Hắn nắm c4chặt hai bnắm đấm, 0cắn răng 2nhịn xuống 5dlời sắp 1cbật ra khỏi 52miệng “Ta ayêu nàng”, 4enói:“Đừng 08đợi, hãy c4quên ta đi!” Nói 53xong, hắn 6đi bước 3một vào 59hang núi 8u tối. Trong chang núi 1không thấy 3rõ nổi e9năm đầu 2fngón tay, dehắn lẳng 95lặng quay bđầu. Ngoài 1động vẩy 1ra ánh sáng aađẹp đẽ e2của ánh 92trăng. Mạc d0Tình ngồi 9axổm trên cmặt đất 8dkhóc không 8tiếng động…… Người bkhông có c6hy vọng fbsẽ càng fbdễ quên. Hắn 03tuyệt tình 3blà nhân 9từ với e1nàng, là 0hy vọng 3Mạc Tình bfcó thể 4hoàn toàn f4quên hắn, 91làm chuyện 3nàng muốn a6làm, yêu 3người nàng 85nên yêu. Mà 8ahắn sẽ c6vĩnh viễn d9khắc sâu 24cái cảnh fcnày vào 3trong lòng, 7vĩnh viễn fkhông quên…… Duy 4nhất trong 7cuộc đời 70hắn. Rời afkhỏi Du 80Mính môn, aahắn tiếp 6tục cái cdgọi là 0fcuộc sống 5tự do lưu cclạc. Mỗi 54ngày xuyên 4dqua các thị 73trấn nhỏ fcxa lạ không 23hề có ý a4nghĩa, cùng f1thoáng gặp dnhững người 3xa lạ. Hắn bnghĩ hắn 81vẫn là bTần Phong, 7còn có thể 84cười thoải 4mái, tự enói với 56mình một 12câu:“Không 8sao cả!” Nhưng 5khi hắn b9bừng tỉnh 0từ trong 3cơn ác mộng, 8ấn cái ftrán đau 56nhức đắm echìm trong a4kí ức, 8hắn mới 8dhiểu được: 89Mạc Tình 53không chỉ 9nhốt thân fthể hắn, amà còn nhốt a5cả linh 87hồn hắn. Mặc a9dù hắn 1rời khỏi 6fDu Mính môn, 2hắn cũng fbđã không 6còn là Tần b8Phong! “Các 7người đã 99nghe nói 89Nhạc chưởng abmôn của 26phái Không 90Động bị fhại chưa.” “Đương 5nhiên đã 89nghe nói arồi, tám 3phần lại c4là Du Mính 2môn làm.” Vừa 97nghe thấy 8ba chữ Du 3Mính môn, aTần Phong 85lập tức 10buông chiếc ceđũa, cẩn ethận lắng 44nghe. Từ 0trước đến 2anay hắn fchưa bao 7giờ để bý đến 67những cô 52gái đi qua 17bên cạnh 5mình, vậy 5bmà nay vừa 6có cô gái 9đi qua người 5hắn, hắn c8sẽ nhìn 9kỹ xem đó 9có phải b3là Mạc cbTình không, dsau đó sẽ 0có cảm dgiác mất 1mát không 5rõ. Trước 4nay hắn 3ccũng không 7nghe những engười thao 1thao bất e0tuyệt, bàn d8chuyện linh 8tinh nhàm 09chán khi 1trà dư tửu 16hậu (khi 3nhàn rỗi), anay hắn 3luôn kiên 9fnhẫn ngồi dtrong góc 25lắng nghe, f9nghe họ 1nói những 8tin đồn 70về Mạc dfTình, có 6khi biết erõ là giả, dbhắn vẫn 0có thể cnghe mà rất 9fthỏa mãn. Tựa bnhư biết drõ người 50trước mắt fchỉ là 4dảo ảnh, dcũng sẽ achạy qua…… “Nói 4nhảm, nói 98thật cho 6các người fbiết, Du dMính môn 1xuất đầu f1là vì phái 82Tiêu Dao.” “Chẳng aclẽ là vì 42Tiêu Dao 1ctiên tử?” “Cũng 3không phải, 8Nhạc chưởng cmôn cũng athật là, 19giết Tiêu eDao tiên a5tử không bphải rõ dràng là a1đối nghịch c2với Du Mính 74môn à! Hắn cdthật sự 95là không e9muốn sống 21nữa.” Tần 9Phong căng athẳng, thể dxác và tinh 19thần như 1cđã lạnh bfbăng, hoặc 43như đã 70nóng bỏng, a4tóm lại e5chính là athống khổ 1không thể 1hô hấp. Hắn dcòn nhớ drõ khi Mạc 6Tình xoay efngười rung eđộng hai 35vai, còn 0bnhớ rõ dsau đó Mạc 1Tình nói 69với hắn:“Phong, ctất cả 5dmọi người 8dtrên thế fegian đều 5có thể 0nói ta máu 22lạnh, nhưng 6chàng không 7có tư cách, 7bởi vì 3dmáu của 27ta chỉ vì efchàng mà achảy qua.” …… Tần 9Phong đi 13đến ngồi aabên cạnh 2những người fdđó, hỏi:“Các 1ngươi cũng 59biết vì c9sao Nhạc f5chưởng fmôn muốn bfgiết Tiêu bDao tiên 17tử, giữa 97họ có gì 8eđụng chạm c4đúng không?” Một fđại hán 2có chòm 2râu tung 77bay nước 54miếng cả 59buổi, Tần 7cPhong mới bhiểu được 4đầu đuôi 4sự tình. 4a © DiendanLeQuyDon.comHóa ra Du 1eMính môn 2fxuất quỷ 1enhập thần, edanh môn 2chính phái 8acủa họ 7clà “Các 77đại hiệp” 5ckhông thể dtìm được 6tung tích 6của nàng, d7đành phải 02thiết kế 6ebắt lấy 8Tiêu Dao d2tiên tử, 5cưỡng bức cnàng ta nói 6ra bí mật 3ecủa Du Mính bmôn. Không c1ngờ nàng a0có chết 9cũng không d9chịu nói. Các 09đại hiệp bdliền treo dthi thể 3của Tiêu daDao tiên 3tử tại 7Tử Trúc 4lâm, để 7dbày tỏ ee“Này nghiêm”! 48(Tử Trúc fblâm chính elà rừng 6trúc mà 14mấy chương 4trước cũng 95nhắc đến.) Đen 4avà trắng, 6fchính và 0btà, hắn 2bvẫn nghĩ 9dmình có 2thể phân 83biệt rõ f8ràng, có 2thể hiểu dcrõ ràng. Thật fra trong trần c2gian đục angầu này, 55yêu và hận, 4thiện và 9ác, cần 4fgì so đo! Hắn c6quyết định, a2lại đi 85gặp Đường 5Kiệt một clần, sau 54đó trở 7về nói 0evới Mạc 4fTình: xin 8alỗi…… Vẻ 49lo lắng 6bao phủ d1cả Đường dcmôn, cũng fgiống như d8chủ nhân 76của nó, 10mất đi 8bánh mặt 85trời…… Mặc ddù người 0hầu quét 4tước đình 6eviện không decòn nhiễm 60một hạt babụi, nhưng 95vẫn làm dcho người ata có cảm 5giác tiêu 9điều vắng 20vẻ. Tần fPhong được 6etổng quản 3ddẫn vòng 8qua tiền 42thính, trực 8tiếp đi 6vào thư f5phòng. “Đã 6lâu không 0gặp.” 5aĐường 9dKiệt ngồi etrên xe lăn d5mỉm cười dvới hắn, f6tươi cười 5dcũng âm 0eu như sắc 13trời bên 4dngoài. “Ngồi afđi.” Tần 8Phong ngồi adxuống, đối 5mặt với a4khuôn mặt egầy yếu 4của Đường cKiệt, những 32lời muốn fnói lại 6ckhông thể 0enói ra khỏi 8miệng. Đường 5Kiệt tựa 98như nhìn 25thấu tâm 08sự của 9hắn, bình 72tĩnh nói:“Làm 5dbạn nhiều 02năm như 1thế rồi, c4có chuyện 8gì cứ nói 2thẳng ra bđi.” “Ta……” Tần ePhong do dự 6một lát, 55đang muốn c2mở miệng, 57lại bị 2Đường dKiệt cắt 4ngang :“Nếu 56ngươi muốn 6ckhuyên ta 51buông tha b3cừu hận, d1rời xa chốn 9giang hồ b3thị phi, 5thì đừng 4nói.” Tần 2Phong sửng bsốt, hắn 45sớm biết 2rằng Đường efKiệt thông 3cminh, nhưng 2không ngờ 2eĐường 8Kiệt lại bdthông minh ađến mức 9này. Đã 3lâu mới 7nói tiếp:“So bvới Nam 1Cung tiền f5bối và aNhạc chưởng amôn, ít 3nhất ngươi b7còn sống.” “Chính clà bởi 89ta còn sống, 4ta là chủ dfnhân của 1Đường 44môn, cho 2nên ta không athể trốn c3tránh…… 4Huống chi, 8cho dù ta 0có thể fbuông tha 5cừu hận, 0ta cũng không 9thể làm 4cho Đường bmôn tuyệt 2tích trên 1giang hồ.” “Sao 25ngươi phải 6tự tìm 80đường f5chết? Ngươi a5vốn không ephải đối 88thủ của fnàng.” “Vậy 93còn phải 84xem ngươi btính giúp 2ai.” Tần 8Phong nghe 90vậy kinh 0ahãi, bỗng ebđứng bật abdậy. “Ngươi 1biết?” “Có bmột số 7việc là bckhông thể 3agiấu giếm. 6 © DiendanLeQuyDon.comPhong, ta 8có thể 7không miễn fcưỡng ngươi 02giúp ta, ekhông có 40nghĩa là 8người khác ccsẽ không 5bức ép e4ngươi…… 0Long bảo echủ mang f0theo người 43của các 4đại môn fphái đang 1chờ ngươi faở đại 1bsảnh…… cTa nghĩ ngươi bđã nghe 6nói về 5kết cục dcủa Tiêu 10Dao tiên 13tử.” Một 37trận cuồng f8phong thổi edtới bật 1btung cửa 0sổ, trang 3giấy trên f9bàn xoay 8tròn phân 3tán theo 3gió. Tần 4Phong nhìn 7lướt qua 9achữ viết 3bên trên, dmới biết d4toàn giang 6chồ đều 0nghĩ hắn etư thông 9với Du Mính 91môn, những bngười gọi elà danh môn 7chính phái cđã sớm 7liên hệ cftốt với 4bnhau, muốn bb“thẩm evấn” hắn 45ở Đường 88môn. Mà bbằng hữu e1của hắn 1acòn đang 68ngồi ngay 9ngắn ở 2nơi này, 9bình tĩnh 7đến khác cbthường, b6bình tĩnh dlàm cho trái ftim hắn dfbăng giá. Hắn 0tình nguyện 6tin Đường cKiệt là 3thân bất 51do kỷ, tình f6nguyện tin 5bằng hữu acủa hắn ddlà bất 5dlực. “Đường 1Kiệt.” a8Tần Phong fngẩng đầu 70liếc nhìn 7lá cây khô 3bay bên ngoài, 2alạnh nhạt 44nói:“Nếu dngươi còn fdcoi ta là 17bằng hữu, a5thì hãy e8giúp ta một c3lần cuối 9bcùng, bất 9luận thế 04nào ta cũng 2không muốn 00chết trước ebmặt đám 60tiểu nhân 5ti bỉ kia.” Hắn ethấy Đường 91Kiệt cúi 12đầu, không 3anói một 5lời, tiếp 10tục nói:“Nếu 0fngươi cho e1rằng ta 1âm thầm 7akết thân 7với Du Mính 65môn, vậy 5ta nói cho f3ngươi hay, 7thật ra 0kẻ tảy 1máu trên 3giang hồ blà ta, hại 3ngươi cũng 3elà ta…… 16Ta nguyện 1gánh vác 58tất cả acsự trừng 26phạt.” Đường 86Kiệt trầm fngâm thật f5lâu, đẩy 71xe lăn đến 2bên vách 4ctường, b3lấy từ f7trong góc 9kín ra một 4cái bình 5màu đen 6nho nhỏ, cđưa cho 3Tần Phong:“Nếu 55ngươi nguyện 8vì nàng 32ta gánh vác 3tất cả, e4thì nhất 2định chỉ f6còn một 9dcon đường 4chết. Cái 84này, có 5dlẽ sẽ d7thống khoái 5hơn một 3dchút so với 24đao kiếm d7của những bekẻ bên 85ngoài kia.” Hắn 2bkhông chút bdo dự uống ahết…… 51Độc dược 2đúng là fthơm, mang 1theo vị dcngọt lành 12nhè nhẹ. Tần 8Phong nở 1nụ cười, dcười lớn 3tiếng, tận 7ctình cười 3enhạo chuyện 2nực cười 8ftrong cuộc d8đời mình…… Hắn ccvẫn không 1thể tha cthứ phụ 15thân không 41để ý trách 1cnhiệm, bỏ dlại hắn, fmặc kệ dhắn, không 4ngờ mình acũng vì 01một cô 7gái mà tự fsát. Hắn fyêu thương 61một cô 1gái nhìn 9tựa như ecòn thuần b5khiết hơn ffcả nước, 24mà cũng 2tựa như 4ác ma đáng esợ nhất 2trên đời. Người a9bạn tốt 9bquan trọng 6anhất cuộc 0đời hắn, 41dùng độc 2bdược tặng f8hắn đoạn bfđường ccuối cùng…… Chấm edứt cuộc eđời nực 8dcười này, b7có lẽ là 44một chuyện 0tốt. Hắn 4sửa lại 28chiếc áo 1dài bị 59gió thổi cloạn, đi 8ra khỏi 0thư phòng 5của Đường 7Kiệt. 01.03.2014, 20:47 Min Ngốc Tân Thú Bang Cầm Thú Ngày tham gia: 21.12.2013, 18:30 Tuổi: 19 Bài viết: 1346 Được thanks: 805 lần Điểm: 7.18 Tài sản riêng: Re: [Cổ đại] Gió chớ động tình - Diệp Lạc Vô Tâm - Điểm: 10 Chương f46: Sống 3chết Tác bgiả có 53lời muốn 4nói: Rốt fbcuộc mọi 7việc đã exong, nửa ccái mạng 4bcũng sắp eckhông còn! Trong ahai ngày, 1lục phủ 7ngũ tạng 4của Tần bPhong bị 89kịch độc baăn mòn từng 59chút một, bfhắn chống echọi đến ehơi sức 54cuối cùng, 89mang theo khát evọng cuối bcùng với e3Mạc Tình, d4chạy tới fTử Trúc ffLâm. Đứng 2trên vách 9núi, hắn bbỗng hối 42hận. Hắn 0đến đây, dbnói ra câu 9bmãi không fnói nên lời db“Ta yêu e4nàng”, thực dhiện tâm bdnguyện cuối acùng, sẽ aađể lại fnỗi đau e2thế nào 2cho Mạc Tình! dbHắn không f2thể ích 7kỷ như vậy. Tần 4dPhong nhìn bráng mây 8cđỏ ở 4phương tây, fnhìn mặt 95trời dần 61dần lặn, 02dừng bước…… Mặt 6trời lặn erồi ngày cemai còn có d5thể mọc aflên, vẫn c1chiếu rọi cfxuống thế 8gian. Mà 99hắn đã 42không thể atiếp tục 7ở bên Mạc 05Tình xem 0dmặt trời 19mọc một f7lần nữa…… “Phong…… 2cTa biết 14chàng sẽ etrở về.” Tần 5Phong đột 13nhiên quay 05đầu, Mạc a8Tình đã c2đứng đằng 3csau hắn, dnụ cười esau khăn e2che mặt f1còn xán 9alạn hơn 1ánh mặt dtrời. Trong cnháy mắt, fhắn cảm 4thấy tất 33cả những egì mình 9làm đều 6dlà đáng cgiá, bởi fevì trong 9cuộc đời fngắn ngủi 70của hắn 6đã từng 0fcó một acô gái, 0mang đến 52ấm áp cho 6nàng, vậy elà đủ 6rồi. Hắn 5dùng hết 94sức lực dôm nàng 6vào lòng, d9nhẹ nhàng 12hôn lên 99sợi tóc 0thơm mát 3acủa nàng. “Tình 9dNhi…… a7Ta…… vì bnàng, không 5hối hận!” “Phong?” dNàng thấy 1khóe miệng fTần Phong 46chảy xuống 12vệt máu 8fthâm đen, dkhông kịp 6nghĩ, lập 9tức đè 9lại mạch 0của hắn, 3truyền nội 0lực vào acơ thể 5hắn. “Vô e4dụng, độc 6này đã a9ăn mòn lục 6phủ ngũ ftạng của 92ta, cho dù 86nàng ép fđộc ra a0cũng đã 5dmuộn rồi……” “Không 8đâu, ta anhất định 0có thể 2bcứu chàng.” Tần 0Phong bất 0dđắc dĩ 3lắc đầu:“Ngay 2cả Đường 9Kiệt cũng 28không giải a0được, 0còn ai có 28thể……” “Đường d3Kiệt? Hắn 49không giải 4cđược……” 8Thần sắc a1Mạc Tình detối sầm 0dlại, chợt 4enghĩ tới 0điều gì, 67vội vàng 4bnói:“Còn fcó người 9có thể cegiải.” “Đừng 5ngốc như 3vậy, nàng 1cũng biết 4eQuỷ Y là 74hạng người 2cgì? Hắn 0bchỉ biết dcgiết người, 77không cứu 5người.” Mạc e4Tình thất ethần trong 7chốc lát, 3fmới nói:“Ta 6biết.” “Đi 17cũng là 5bphí công.” “Vô cluận thế bnào ta nhất 0dđịnh phải 0thử.” Nhanh 51chóng ngồi 01lên xe ngựa, 1Mạc Tình 6chống cằm 6engẩn người, 6suy nghĩ cmơ hồ, 0mày nhíu 3chặt. Như dđang sầu cclo, lại b4không giống 6fđang lo lắng bvì thương 6fthế của 1hắn. Tần 6Phong giơ 3ctay vuốt 7ve bờ vai 7gầy yếu cecủa nàng, 8thân thiết 2fnói:“Nghĩ 3gì vậy?” “Nghĩ 8ông ấy 3có thể 6ecứu chàng 92không.” 8Ánh mắt fMạc Tình c4vẫn bất 4định, phiền b7não xoắn 7ngón tay d2lẩm bẩm:“Ông 1ấy nhất 6eđịnh sẽ ccứu chàng, enhất định 9a……” “Tình 44Nhi, hứa 1với ta, 0nếu ta chết, 2nàng đừng 0lạm sát fcngười vô dtội, không 6nên quá calạnh lùng.” “Không, 55chúng ta dvĩnh viễn d7không xa fnhau…. Cho 84dù sống bfhay chết….” Vĩnh 1cviễn cũng 5không xa 8anhau…. Cho 7edù sống a8hay chết…… 2Đây là 8câu làm 45hắn cảm ađộng nhất 50trong đời, 5có những flời này 86của Mạc 36Tình, còn cacầu mong fgì hơn! Mới avừa đến 42sườn núi, 8Mạc Tình fliền liều dlĩnh lớn 94tiếng hét:“Ngô 47Tử Hãn, fdông đi ra! dÔng đi ra……” Thanh 61âm của 3nàng kêu 4elên khàn 1ekhàn, đáp 3lại chỉ 1dlà tiếng bvang của 0thung lũng. “Bỏ dđi, ông 40ấy sẽ c3không ra.” “Không, ddông ấy 1dsẽ ra!” 1Nàng bỗng 9nhiên quỳ 9hai gối 7axuống đất, 4acầu xin:“Ông 6hãy cứu 0fchàng đi, c6cầu xin 40ông cứu ecchàng……” Tần 86Phong thật esự không b1đành lòng e6nhìn nàng a8như vậy, e1cố nén fđau đớn 8kịch liệt, 9ckéo vạt 3áo nàng:“Đừng 3như vậy, cđừng…… 93Có thể 27chết bên ffcạnh nàng, 8ta……” Hắn 1còn chưa 4nói xong, 0một nam 1fnhân tóc 0tai bù xù dkhông biết 7chui ra từ 6đâu đang 74đi về hướng 4họ, như 4angười điên 0ôm chặt b7Mạc Tình 9kêu:“Con 0erốt cuộc 8bcũng tha 0thứ cho a3ta, con rốt 1acuộc đã 2trở lại?” Mạc 3Tình ngơ fngác để 3ông ta ôm, cnước mắt 9theo hai má 40chảy xuống. Nam 0nhân đó fbvừa lau 69nước mắt cgiúp nàng, 6vừa dỗ fddành:“Là ata không 47tốt, là 7fta để con 9bchịu ấm 34ức ……” Tần 87Phong ngây angốc nhìn dacảnh đó, fngay cả e4đau đớn 22cũng quên. Dựa 6vào hiểu fcbiết của chắn về cMạc Tình, 36nàng không aphải là 9bcô gái hay ekhóc, càng d5không thể dtùy ý để 3nam nhân 8thân cận 2như vậy. Nam 80nhân kia, 6thoạt nhìn ađiên điên 88khùng khùng. Hắn 1bnhìn Mạc 2Tình khóc 1etrong lòng cmột nam 2nhân, bỗng 2cchốc cảm fthấy trước 0mắt là 01một màn 19tối đen, f0ý thức 58bắt đầu 1mơ hồ. Trước 7dkhi hắn 7hoàn toàn 0crơi vào c0hôn mê, behắn tựa fnhư nghe b3thấy Mạc 7Tình cầu 5xin: “Ông bcứu chàng f4đi, cầu bxin ông cứu 4chàng……” Không 24biết bao elâu, Tần 3fPhong lại b6mở to mắt, 61phát hiện fmình đang 0nằm ở amột gian a7nhà gỗ 32cũ nát, 7đồ vật d5đặt lộn axộn trên 3bàn đều 6phủ kín 1tro bụi, 64bên trên 6toàn là 41bình lọ ccũ nát, 68giấy dán 4cửa sổ 7bcũng đã d7rách nát, fthường 7có gió lạnh fthổi vào e7làm đám ebụi bay 6emù mịt. Mạc 4Tình không a3ở bên cạnh c7hắn, mà 0nam nhân 5ađiên điên 0dkhùng khùng b9đó đang fbngồi trên 4cái ghế 2thiếu một 4cchân ngẩn ddngười. “Tình 96Nhi? Tình b2Nhi ở đâu?” Nam canhân giật 2mình hoàn 4hồn, nửa b2mơ nửa b4tỉnh đáp:“Đi 9Thiếu Lâm ecTự lấy c0Dịch Cân 7kinh.” “Cái b7gì?” “Ngũ c2tạng của 4ngươi bị 29tổn thương fkhông thuốc 10nào cứu 30được, 8nó đi tìm 2Dịch Cân 62Kinh, dùng 12phương pháp 70đó bảo dvệ tâm 2mạch cho 92ngươi, trị fliệu nội 8thương.” Người 20nọ nói exong, lấy 52ra một đống 78viên thuốc bfkhông biết 4tên nhét afvào miệng 4dhắn, lẩm a1bẩm nói:“Trước 2egiải độc erồi nói a1sau.” Sau 2đó, hắn 3lại ngơ 40ngác cầm cmột tờ 2giấy nát, denhìn rất 6lâu. Giấy ađã ngả 73vàng, chữ 6bên trên 28đã sớm 9nhìn không 3rõ, chỉ ecsợ ngoài 0nam nhân 32có vẻ điên 5khùng kia 1không ai 6biết ông 4ta đang nhìn a2cái gì. Gió falớn mưa 0rào gõ vào 23nóc phòng, 3tiếng đập ddồn dập 0như đang fthúc giục e4người ta b0trên đường cxuống suối 6vàng. Tần 6Phong cảm abthấy thân c6thể mình e1gầy yếu 4tựa như 6ngọn đèn 09trên bàn, 24tùy thời 71đều có 4bthể tắt, 8trong cơ 53thể truyền eđến cơn ađau nhức 82tra tấn, 06hơi thở 9ahắn rất 3mong manh, f0nhưng hắn evẫn cắn c2răng giữ 3lại ý thức 1đã mơ hồ, b5hắn biết echỉ cần 0dhắn không akiên trì, tùy 91thời đều 5có thể acvĩnh viễn amất đi fý thức. Chết bcũng không asợ, nhưng 2Mạc Tình 9còn chưa 76trở về, 85hắn không 44thể làm 6cho nàng bthất vọng. Rốt 77cuộc, Mạc 1Tình đi 4dđến từ 1cơn bão dtáp, người c6dính đầy fbùn và máu 9tươi cầm 7etheo Dịch aCân kinh. Nàng 0vừa vào f7cửa liền evui sướng 07nâng hắn 47dậy, nói:“Ta 6lấy được f6Dịch Cân d8kinh, chàng fađược cứu 32rồi.” Tần 2fPhong lại 2hoàn toàn fkhông có 1hứng thú 7avới Dịch 5Cân kinh, 6hắn để 9ý chính 8là nam nhân 5có thể clàm cho Mạc 79Tình khóc. “Nam 77nhân kia dblà ai?” Mạc cTình yên alặng gật 1đầu, nói:“Ông 2ấy là cha 9bta, Quỷ bdY.” “……” “Mười ftám năm btrước, 9ta vừa mới dcchào đời, 87ông ấy 1ađã nói 7ta sẽ gieo 92hại thiên 93hạ, muốn egiết ta. 80 © DiendanLeQuyDon.comMẹ ta giận 2adữ ôm ta 0rời đi. 2 © DiendanLeQuyDon.comNếu không 3phải vì 59chàng, ta cbvĩnh viễn 6sẽ không 88trở về 16……” “Xin 56lỗi nàng!” “Không 3có gì, ta 4đã quen 5rồi!” 3Mạc Tình d0ngồi bên 60cạnh hắn, 5tay đặt alên ngực 54hắn; “Ta dtruyền nội 1lực cho achàng, chàng 1có thể 00tự chữa 9ethương. ed © DiendanLeQuyDon.comChàng sẽ 67khỏe lên 4nhanh thôi!” Tần 3Phong dựa 38vào phương 82pháp vận 0ccông để 02chữa thương c0trong Dịch 4Cân kinh dmãi đến 07đêm khuya, 5phát hiện 0đau đớn 1trong thân 43thể đã 52giảm bớt 2rất nhiều, 0Mạc Tình 32cũng dễ 6dàng khống 6chế chân 3khí của f8hắn. “Con 3còn hận e9ta sao?” 1fNgoài cửa 9dmơ hồ truyền c8đến tiếng 33nói, như 0là giọng dcủa Quỷ ffY. “Ta 33chỉ muốn 6bbiết vì fsao ông muốn cgiết ta, e3ta là cốt a6nhục của công, sao 9ông có thể 21nhẫn tâm?” “Ta 5đương nhiên c8không đành blòng! Ta f9nhìn trời 37đêm, phát 66hiện con 5là sao ngộ 7sát trăm a3năm khó d5gặp, có cdđược năng alực người b0khác không 20thể với 71tới, cũng 6nhất định 15mang đến c7võ lâm một eehồi hạo 1kiếp. Nhất bthời bị 3ma quỷ ám dảnh muốn 5giết con, e6bị Du Mính 7phát hiện, 0trong lúc btức giận 7nàng đã eđể lại ffthư tuyệt 3tình rồi b2mang con đi. Mất 8ađi hai người fta mới hối 6hận không 51kịp. Ta ctìm hai mẹ 2econ con khắp 8nơi, ta muốn 2nói với 5Du Mính rằng dbta biết 6amình sai 7rồi, sau 3này ta không 3bao giờ e2làm tổn 60thương hai a9mẹ con con, dnhưng ta 9không thể 76có được ftin tức 3về nàng. 2 © DiendanLeQuyDon.comSau đó, c0ta phát điên, 1ngày ngày 05sống trong 29mơ hồ. Con 2à, con có fthể tha 7thứ cho c8ta không?” Mạc 9Tình lắc eđầu:“Mẹ cta đến 9chết vẫn 8không tha bthứ cho 85ông.” Sáng chôm sau Quỷ e9Y đi vào 29phòng của ahọ, trong 12một đêm f5ông già 7đi rất 4bnhiều, nhưng 80ông đã 7buộc gọn bbmái tóc 92hoa râm, d4còn mặc 7quần áo 2asạch sẽ 9chỉnh tề. “Một 2lát nữa 3dhai đứa d8xuống núi 6đi, thương dethế của c7Tần Phong 74chỉ cần amỗi ngày 87tu luyện 75Dịch Cân b8kinh là có 2bthể chữa 7khỏi.” 3Sau đó, a3ông lấy cra hai quyển fsách đã 5ố vàng, 2cnói:“Đây blà tâm huyết 1suốt đời ffcủa ta, 9eghi lại eenghiên cứu c3của ta về 5các loại ebệnh lạ ekhó chữa 6và phương 0pháp giải 1bđộc, về e4sau hai đứa 9dcó lẽ sẽ 6bcần dùng.” Ông e6dừng lại bmột chút 59rồi nói 0với Tần f0Phong:“Tần 74Phong, hãy fchăm sóc 7tốt cho e6Tình Nhi, 5từ nhỏ 1nó đã không 26có tình 12yêu thương, 6lại có 2một ít 4cực đoan 9của mẹ 48nó, nhưng 2anó toàn a6tâm toàn d0ý yêu ngươi, b7nay nó đã 3mất võ dcông, chẳng bkhác nào bmột cô 7gái bình 9thường, e2hy vọng bngươi có c8thể bảo d2vệ nó thật 3tốt.” Tần f3Phong kiên c9định gật 0cđầu, “Ngài b0yên tâm, 5achỉ cần bta sống, 7sẽ không dđể nàng c5bị một fachút thương 9btổn nào.” Quỷ 6Y trầm ngâm 9thật lâu 5asau, lại fnghiêm mặt 9dnói:“Các bbcon đều 66là ngôi 11sao sáng 2ngời trên ftrời, đáng 39tiếc ở 9aquá gần 8nhau sẽ d9che đậy 5ánh sáng 5của đối c5phương, 8cho nên các 20con muốn abở bên nhau anhất định dphải trải dqua kiếp 8nạn rất a8lớn. Tần 1Phong, ta 8khuyên ngươi bvẫn nên 21rời xa giang e8hồ chém 15giết, làm bmột người bbình thường, 9nếu không 31sớm muộn dgì các con becũng chết.” “Được, btừ nay về cfsau ta thoái 3ẩn giang 6chồ, cùng cTình Nhi 14sống một 0cuộc sống 25bình thường.” Trước b6phần mộ 1của Lam 8Lăng, vẫn amọc đầy b0hoa dại 86màu lam nhạt cnhư năm b8trước. 2 © DiendanLeQuyDon.comBia mộ sạch 9csẽ, không 1có một fdcây cỏ 2dại, trên 4bia mộ cũng 6không có bmột chút 2bụi bẩn enào. Không 6dthể tưởng d9được Lạc fVũ Minh vẫn byêu nàng 43sâu đậm 7fnhư vậy, c8mà Tần fcPhong đã 5rất lâu edrồi không f0tới. Tần 6cPhong quỳ 01gối trước 96mộ của 4dLam Lăng, 65nói:“Lam b2Lăng, xin alỗi. Lâu 5rồi ta không 75đến thăm dmuội. Hôm 2enay ta tới 7là muốn 60nói với 7muội, ta 11sắp thành 52thân, ta dađã tìm 4cđược người 41có thể 55làm bạn 7ecả đời…… 1Từ nay về 5asau, ta muốn 8rời xa trần dbthế huyên 7náo, tránh 5đi giang 34hồ phân 8tranh, cùng bnàng ấy 4sống yên 6bình. Ngày 8mai chúng 19ta sẽ thành 6thân ……” “Ta 2nhớ ngươi 6đã đồng 0dý với ta, efsẽ mời fdta uống dcly rượu emừng.” dLạc Vũ 8Minh xuất 3hiện trước bbmặt hắn, 9fvẫn là cáo mũ chỉnh 7tề, cương 6nghị bất 8phàm, lông f3mày dày 4rậm, hai fbên má có e6lớp râu 6mờ mờ 9làm hắn facàng có 39vẻ tục b9tằng hào 1phóng của 4nam nhân. 36 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có d2điều vẻ c8mặt u buồn, 65thâm trầm 6hơn năm 4đó rất f1nhiều. “Còn 12hận ta sao?” “Không 4hận, là 6dnàng cam 0tâm tình 0enguyện chết 76vì ngươi, e1ngươi không 76sai.” Lạc 31Vũ Minh nói. Hắn 2không dám 6tin, hắn 4nghĩ cả 8đời cũng ekhông được eLạc Vũ 4Minh tha thứ. “Ngày c0mai là ngày data thành 52thân, nếu 5ngươi muốn 4đến uống 73ly rượu 6mừng, ta ckhông mời b1bất luận cckẻ nào.” Đêm 1tân hôn, delà ngày 16vui vẻ nhất 06trong cuộc 6đời Tần 42Phong, rốt 1cuộc hắn 0đã có thể dở bên người a4hắn yêu 8thương nhất, ecó thể enâng cốc 0chúc mừng dvới người 8bbằng hữu 07tốt nhất, bhắn nghĩ 20cuộc đời 36này vậy cdlà đủ. Đáng 0tiếc tửu c0lượng của 7hắn không 1fthể tốt c7như tâm 1tình hắn, 55mới được f3vài chén, a6hắn đã 64say mơ mơ 8cmàng màng. Dù 2bsay hắn ecũng không 3quên ôm bfchặt vợ 9của mình, 77người con 5gái chỉ 3dthuộc về f2một mình d8hắn, Tình 61Nhi. Cuộc 4sống bình 02thường 94cũng có 9cái vui vẻ 2của cuộc 37sống bình 7thường, 4cũng có 6bcái phiền 1não của 62cuộc sống cbình thường. Chạng 34vạng, Tần 5Phong nhìn atrong tay 1dchỉ có amấy thỏi fbạc, không cathể không 9cảm thán 8nhân sinh 20thật đáng 28buồn, thật e8nực cười. Khi 2hắn biết dtrên thế 0gian còn 2có củi b9gạo dầu 40muối, mới ebiết bạc equan trọng a6như thế 9nào. “Hai 05trăm lượng, 1dnhiều bạc fdvậy!” 1Một tiếng fcảm thán 9xâm nhập 9vào ý thức 0ecủa hắn. Hắn 6lập tức 61dừng bước, 89nhìn kỹ, ahóa ra là 1treo giải 3thưởng 2truy bắt 2bkẻ giết 89người vượt bngục, Địa eBảng Văn. Thật a0lâu sau, 29sắc trời e4dần dần 02ảm đạm, fngười cũng cdần dần 4tán đi, 3cchỉ có 1hắn vẫn 5cđứng không 3nhúc nhích, 0ngân lượng 2trong tay aasớm bị 1hắn nắm 5chặt đến 51thay đổi bahình dạng. Cuối 58cùng, hắn eedùng lực 5kéo bảng 5ccáo thị 79xuống, như 5kéo xuống elinh hồn cecao ngạo 0ccủa hắn. “Chờ dta góp đủ 85tiền, là 1có thể 42làm chút 50việc buôn 02bán nhỏ, ccó thể 89cho nàng 5cuộc sống ayên ổn b4giàu có. 3f © DiendanLeQuyDon.comTa có thể 5……” Đêm ekhuya, Tần 76Phong hôn 18nhẹ lên 8môi Tình feNhi, rên arỉ nói:“Ngày 30mai ta muốn 5ra ngoài debàn bạc 91ít chuyện, 1rất nhanh 55sẽ trở 3về.” “Vâng.” “Nàng 4không hỏi eta đi làm 3dgì sao?” “Mỗi f0lần chàng ađi không 4cần nói 7với ta đi 17làm gì, echỉ cần bchàng sớm atrở về flà tốt 9frồi.” “Chờ ata……” Dịu 8dàng say b9lòng người, dfsưởi ấm cnỗi lòng flạnh như 1băng của 7Tần Phong, dcũng sưởi 9eấm cả blinh hồn ehắn…… Lùng 7bắt phạm acnhân không 9dhề đơn cgiản như 1hắn nghĩ, 4giết một bengười dễ 3dàng, tìm 44một người 7quá khó bkhăn, chẳng 41những phải bcluận võ bcông mà 5còn phải caso trí tuệ, 9bđôi khi 90phải đuổi 2bắt vài 0ngày thậm dchí mấy 0chục ngày. 31 © DiendanLeQuyDon.comNhưng mỗi flần bắt 02được phạm d8nhân, giao 90cho quan phủ, ahắn sẽ 71vô cùng 67thỏa mãn, 9bởi vì 24hắn lại 0có thể 66về nhà. Nhà, 8đó chính 10là nơi thuộc 5dvề hắn, 3có một fngười vẫn 9đang chờ dđợi hắn. Tần fbPhong mang d1theo một dthân mỏi 6bmệt và btrái tim 2kích động b8trở về, 99mới vừa 4đi vào sơn 84trang đã 26thấy bóng 73dáng mờ d7mịt của 6fTình Nhi, 6ehắn cảm bnhận được 19đáy lòng cnàng tản fmát ra nỗi 04ưu thương. Gió 53đêm thổi bqua, cuồn ccuộn nổi 4lên đám 7lá vàng, 4bbay xuống fbbóng dáng 18cô độc a8bồi hồi b7dưới gốc 9ccây. Hắn f8âm thầm fhạ quyết 0định, mấy 1engày nữa, 3dnhất định 5phải bắt 3được tên 4thủ lĩnh bfsơn tặc 04kia. Tên a8sơn tặc 21này đang 14giết người d5ngang ngược f8ở núi Phi 3Hồng gần bđây, nhưng bquan phủ b1vài lần 23tiến công 2đều thất 2fbại, cho 36nên treo 1giải thưởng 0bvạn lượng f2bắt thủ 5lĩnh. Tên 4sơn tặc b2đó quỷ ckế đa đoan, 8bnhân số c7đông đảo, 71hắn thật esự không 11nắm chắc 4fmười phần, 55nên không badám mạo e2hiểm. Nhưng 5hắn lo lắng 5cho Mạc dTình, tuy 8Lạc Vũ 4Minh sẽ f9bảo vệ aavà chăm 46sóc nàng, ehắn vẫn 1bthấy lo 39lắng, dù 7sao kẻ thù 2của nàng 1rất nhiều. Hắn 6quyết định, 5chỉ làm fmột lần 6fcuối cùng 46này. Hắn 9liền dùng 42tất cả 2ngân lượng 3kiếm được 9trong thời 96gian này fdmở một fcửa hàng bbuôn bán, 9sau đó hắn 5còn tính d1sinh thật cnhiều đứa d9con với cMạc Tình, fnhư vậy 9nàng sẽ dkhông u buồn f8như thế 18nữa. Mạc b4Tình rốt 29cuộc thấy ehắn, nàng cnhẹ nhàng 7đi lại 22như một 9cđóa hoa 8cúc, tịch adương chiếu clên thân cethể nàng, eeđẹp đến 8cmất hồn. Lụa bmỏng bay dbổng trong 1gió đêm, 7từng làn 0hương hoa ebay đến 3mặt hắn, 0hắn mệt 5mỏi nằm 3trên giường, 3ahưởng thụ f8cảm giác 4hạnh phúc…… 5Hắn rất 97mệt mỏi, 3rất muốn 8ngủ một a3lúc. Mạc cdTình rúc 00vào trong dclòng hắn, ebhỏi:“Chàng 39có thích 31ta không? 71Không phải fchàng thấy 3chăm sóc c9ta là trách 38nhiệm của 39mình?” Hắn 80nở nụ 1cười, người c0vợ đáng 3yêu của 7ahắn sao dlại hỏi dvấn đề eangốc nghếch 22này, nếu 4không phải 4dhắn thích f1nàng đến 8điên cuồng, abthì sao lại c7uống thuốc 6bđộc vì 2nàng, thoái 9ẩn giang 29hồ vì nàng, aathậm chí 6mai danh ẩn 2tích đi elàm việc 9trao đổi 8mà người 4trong giang 3hồ nhạo 2bbáng, hắn 0cvì nàng 06tất cả 51đều có ffthể không e2cần. Chỉ 6là chữ 2“thích” 58này rất 8dnhẹ so với cnhững gì 21hắn bỏ bara. “Có 5những lời dkhông cần 3phải nói.” “Nếu 4bta nhất 3định muốn 63chàng nói 6thì sao?” aMạc Tình 7nghiêm túc bnhìn hắn. “Được, cta đưa cho 09nàng cái 90này.” Tần 4Phong lấy bra một cây 22trâm ngấy 3angày trước alàm cho nàng, cc“Kỹ thuật ecủa ta hơi ekém, điêu 2akhắc hoa ddmai cũng 3không tinh 4xảo, nhưng 84nó có giấu 48tấm bản 03đồ, cất cctoàn bộ 1của cải e7của ta. 5 © DiendanLeQuyDon.comNàng nhất 1định phải 7giữ cẩn bathận, đương fnhiên nếu c5nàng muốn 5axem có thể 4fbẻ gẫy 1chiếc trâm 2này rồi 94xem.” Mạc 8Tình cầm 40chiếc trâm 4nhìn rất eblâu, cười 9nhìn bông 53hoa, dù nó 17không đẹp 99nhưng ở 8bên cạnh avẻ đẹp 9của nàng, 9đều không 32giống người 4thường. “Phong, 68chàng còn 68chưa trả c5lời câu 1hỏi của 4ta?” Nàng 99không thể 31nào nghĩ 2được trong 90chiếc trâm 1kia lại 03để thứ 3nàng muốn 78có được fnhất. Tần cPhong hiểu denàng, nhưng 7enàng không bhiểu hắn…… “Ta fđói quá, 99cũng mệt 3nữa, ta 65muốn ăn 9cơm nàng 3nấu.” cfNói xong dcTần Phong dnhắm hai 0mắt lại, bkhông thấy 31sự tuyệt 04vọng hoàn 70toàn tràn fđầy trong 06mắt Tình aNhi. Thật 6ra không bphải vận 71mệnh chọc bghẹo họ, cmà là tính e8cách của 8họ chọc abghẹo họ. 0 © DiendanLeQuyDon.comTần Phong 5từ nhỏ ađến lớn 8nhiều lần 7dtrải qua 1khổ sở, 53cũng tiếp 2dxúc vô số bngười, 4chắn rất d7dễ hiểu e9một người 63muốn cái egì. Mà Mạc bTình từ 3enhỏ đã 1sống trong dcách xử e5sự cực cfđoan của 52mẹ, võ 4ccông và 9giết chóc 6ftheo nàng 8amười tám c0năm, nàng ekhông biết 2cũng không 46muốn biết bngười khác 1ccần gì, e2lại càng 0fkhông hiểu blòng người. Một 5tháng sau, 4Tần Phong c1rốt cục casan bằng 2sơn trại 1đó, chính dfhắn cũng e1không dám 9ftin mình a0vẫn còn 9csống, may 1mắn đường 4kiếm đâm 5fvào ngực 69bị lệch, 7may mắn akhi hắn aegần như 1không thể 8kiên trì bđược thì atrong đầu 9toàn là 5bóng dáng 3cô đơn 1fngồi dưới e9gốc cây, 91may mắn 8Thái Thú 50niệm tình 72Tần Phong 1giúp hắn ebắt nhiều cphạm nhân 92nên nhận 42được tin 1liền đến egiúp, nếu akhông chỉ 9csợ hôm anay hắn 0acũng chôn dthân ở fvùng đất fvàng dơ 1bẩn này. Ngay cbcả miệng 40vết thương ahắn cũng akhông màng 86xử lý, 65mang theo 92tâm tình c3hạnh phúc 6nhất trở 7về ngôi c5nhà hắn 54mong nhớ 4dđã lâu, 8hắn tin 8rằng từ 7bnay về sau 5dưới gốc 7dcây hoa cúc 5asẽ không 1còn bóng 20dáng cô 45đơn nữa, 4hắn sẽ bngắm hoàng 6chôn dưới c2gốc cây 7với nàng 01cả đời, anghe tiếng 88gió và tiếng c5chim hót. Không 1ngờ được, 9fnghênh đón b7hắn lại c2là cây hoa 7cúc vắng 93lặng, Tại 74sao Mạc fTình không 2chờ hắn? bbLòng hắn bdâng lên 51dự cảm aakhông lành, fvì thế c4bước nhanh 0vào cửa, fkhi hắn 9nghe được 17tiếng cười 3bduyên của 5Mạc Tình, elòng buộc 5chặt mới c2được thả dalỏng. Nhưng…… dvào giây fphút xốc 7tấm rèm 56che lên, 2ahắn lại 0ngây dại. Cả 57đời hắn 5dtrải qua f1rất nhiều 65lần sinh bsống khó e7khăn, rất 66nhiều lần 75đả kích 8và tuyệt 9bvọng, hắn 24gần như 07có thể 67thừa nhận f4tất cả 9fnhững gì 5vận mệnh f5trêu đùa 15mình, nhưng 6giờ phút bnày hắn d5hoàn toàn b7suy sụp, 51nhìn vợ 1mình trần 1như nhộng 31nằm trong alòng người fbằng hữu ftốt nhất, 8cười đến efvô cùng 9mất hồn…… Trời 0đất quay 63cuồng, càn 6fkhôn đảo 9dngược, b5hắn không fthể tự 7hỏi, thậm c3chí cũng bkhông thể dcđộng đậy, chắn rõ 1ràng nhớ 6dMạc Tình 2luôn miệng 6bnói “Cho 81dù sống dhay chết, achúng ta 57vĩnh viễn 8ekhông xa enhau.” Đây 6chính là 0tình yêu fđến chết 5không đổi, f7đây chính 2alà tình 4yêu bất 31luận sống 36chết? Hắn 2rút lui vài 7bước không 4nói gì nhìn 73Mạc Tình eđang hốt 49hoảng kéo 3quần áo. de © DiendanLeQuyDon.comVào lúc 3này, hắn 0vô lực cnhư người fctrong mơ, 4chỉ mơ 82hồ nghe 8thấy thanh 7âm vang vọng 8ở nơi chân 4ftrời vô aecùng xa xôi. “Là 3ta sai, ngươi 8không nên 2trách Tình e0Nhi, nàng 91quá cô đơn, 2quá tịch 9mịch.” aLạc Vũ bMinh áy náy dnói với 9hắn. Ý bthức của f6hắn dần 8rõ ràng 18hơn một 1chút, thì 8dra có yêu 9sâu đậm afđến mấy 1cùng bị ebthời gian 3và nỗi 1cô đơn 52hòa tan. 9c © DiendanLeQuyDon.comĐúng vậy, a0đã hơn amột năm, c1sự cô đơn 3fvà tịch 3mịch của 3bnàng hắn 3cbiết, bất b0kể nữ dcnhân nào ccũng đều emong có một aanam nhân 53làm bạn 6bbên cạnh. “Chúng 41ta là thật dlòng yêu eenhau, ta có dfthể cho fenàng những dbgì nàng 11muốn, ngươi 44thành toàn echo chúng 9bta đi.” e8Lạc Vũ bMinh cũng 58quỳ trước bmặt hắn 2fđau khổ b9cầu xin. c8 © DiendanLeQuyDon.comHắn cảm 9thấy ngực atrào lên c6một trận bđau đớn, 41không phải cvì vết 6thương kia, ddmà là một 8etrái tim atừng si d2ngốc. “Cút, ccút ngay!” “Ta e0sẽ làm fnàng hạnh 82phúc, ngươi 7nhất định 14phải tha 67thứ cho 98chúng ta.” 8Lạc Vũ 32Minh đi rồi, 50mang Mạc 52Tình đi 4cũng mang blinh hồn fcủa hắn 61đi. Tần bPhong rốt 4cuộc không 8chịu được ccơn đau dxé rách 87trong ngực, cbmáu tươi 1nhiễm đỏ 3màn che trắng 7muốt…… Không fbiết qua b1bao lâu, 73hắn tỉnh clại trong bhôn mê, 60phòng vẫn 6tản ra mùi 96hoa tự nhiên, 2bgió nhẹ avẫn làm 7bay rèm lụa bmỏng, bóng 6dáng nhỏ 2nhắn mềm 97mại dường 6như vẫn 8đứng bên e9cửa sổ 2thâm tình 8bnhìn cây 90hoa cúc, 3vẫn sầu cmuộn như 53trước, 24nhưng người 8đã vĩnh 4dviễn rời ađi. Tần fPhong đứng 53dậy đốt frèm lụa afmỏng, đốt 47cây hoa cúc etịch mịch. 8 © DiendanLeQuyDon.comHắn đi eara khỏi 6biển lửa 4rừng rực. Gió 0cthu lạnh 9lẽo mang 64theo lá vàng drụng đầy 0phố, đã flà cuối 4thu, gió bclạnh lại 30đang cố d9gắng nhắc 06nhỏ mọi 96người mùa 28đông sắp 99đến, người btrên đường 7fđều vội 2bvàng đi d6về hướng 3anhà mình. d © DiendanLeQuyDon.comTần Phong a8cũng không 0rõ mình c0đã uống fbao nhiêu barượu, cầm e2bầu rượu ectrống trơn dloạng choạng 05bước đi 70trên đường 2cphố, một 6nữ nhân b6mặc váy 55đỏ cố 90ý đi tới 15tựa vào 2người hắn, 7hắn mơ 4mơ hồ hồ 45thấy một 7đôi mắt anhõng nhẽo 72không ngừng bnháy nháy 1bvới hắn. 6 © DiendanLeQuyDon.com“Công tử, 9đi vào ngồi 4một lát anhé!” Hắn 4chỉ muốn 5cuống rượu, 0uống rượu fcó thể 8làm hắn 77quên tất f9cả những 46chuyện đau alòng. “Có 22rượu không?” “Đương d3nhiên là dcó, hơn 51nữa không 87có phiền 67não……” dNữ nhân feái muội 7nói. Sáng f6sớm, một abtrận đau 7nhức đã 4đem hắn 66bừng tỉnh atừ cơn 71ác mộng, 8hóa ra nữ enhân mặc 3váy đỏ 8kia đang 2giúp hắn 9rửa miệng cvết thương. Thấy bhắn tỉnh, 09nàng thở d5dài:“Cần e7gì phải 0hành hạ fmình như 70vậy?” Hắn 42nhắm mắt belại, không 8trả lời, 22nàng cũng 82không hỏi 1gì nữa. “Ta 70tên là Phiêu dPhiêu, ta 7vừa giúp echàng bôi 1loại thuốc dctốt nhất, 04xem ra chàng 92nên ở lại cbđây nghỉ 3cngơi vài engày.” 5cTần Phong 8vẫn không dcnói gì, 74trong đầu 36hắn vẫn 4toàn là 0hình ảnh 32của Mạc 5Tình. Ngay 1từ đầu, achắn đã 1biết nữ 5nhân như fMạc Tình asẽ hủy 0hoại hắn, 53nhưng hắn 3không thể 19nào tưởng 4tượng mình 3bsẽ bị 59hủy hoại 5fhoàn toàn cnhư vậy. 1 © DiendanLeQuyDon.comHắn không 9có gì cả, 68ngay cả emột chút 70tôn nghiêm etối thiểu, 6kiêu ngạo 1evà nhân 06cách đều dakhông có. 20 © DiendanLeQuyDon.comChính hắn 1fcũng không 4tin sẽ có 5ngày mình 1nằm trên 43giường 78của một 3kỹ nữ, 17làm cho nữ dtử đáng 7thương nhất 8thiên hạ 7đến đồng atình và 91an ủi. Hắn 28ở lại agian phòng 74đó một 49tháng, bởi dvì hắn 2không biết b0mình nên cđi đâu, chắn đã 7ekhông có f5nhà, đã 7không có avợ, cũng b1không có 74linh hồn. Hôm cnay thứ 4Tần Phong 86có chỉ alà tiền. c © DiendanLeQuyDon.comCuộc đời bathật sự clà châm 7chọc, làm 50bạn đau dkhổ theo 4đuổi thứ cbmình muốn, a9lại mất e9đi thứ 4acàng quan 9btrọng hơn. Hắn f4chuộc thân 40cho Phiêu 14Phiêu, mua dmột quán erượu ở f8một chợ 9dphồn hoa 0gần đó, 7để Phiêu 45Phiêu quản elý giúp 11hắn. 01.03.2014, 20:48 Min Ngốc Tân Thú Bang Cầm Thú Ngày tham gia: 21.12.2013, 18:30 Tuổi: 19 Bài viết: 1346 Được thanks: 805 lần Điểm: 7.18 Tài sản riêng: Re: [Cổ đại] Gió chớ động tình - Diệp Lạc Vô Tâm - Điểm: 10 Chương 37: Người 2lạ Tác 6egiả có f2lời muốn 3enói: Sửa fvăn sao còn dmệt hơn 4bcả viết fbvăn…… Một 6tin tức eakinh người 8chấn động 7cả võ lâm 34— con gái 1eđộc nhất 2của minh fbchủ võ lâm 8phải lập 0gia đình! Tin 3tức chấn 46động không 61phải vì ccon gái độc bbnhất của bminh chủ cvõ lâm gả 9chồng, mà 7bởi người e9cưới nàng elà Tần Phong. Một a4lãng tử f2trong chốn 02giang hồ, 1một người 8dlà đề tài 4cho những 4ckẻ nhàm ccchán cơm dbnước say 4sưa, một angười…… Lời 2đồn về 2hắn rất 7nhiều, mà 6điều không 4eđáng tin 9nhất trên 3egiang hồ 97chính là dlời đồn. Kỳ 20Vân là một aetrấn nhỏ 5xa xôi, không 81có vẻ tú fflệ như 6Tô Hàng, dcũng không edngợp trong evàng son cenhư kinh b4thành. Một bcô gái đi 62vào trấn 30nhỏ ấy, 1đi qua mỗi 1một quán frượu đều 22nhìn xung 54quanh vài 3lần, trông 5ckhoảng mười 3lăm mười casáu tuổi, 4atrên gương 1dmặt trắng 5nõn, tròn 01tròn lộ 0ra đôi mắt 2ato linh động, 7được khảm f3hai cái má 91lúm đồng a1tiền, lúc 6cười rộ c7lên trông 9ngọt ngào 19như đường 6dmật, rung 4động lòng 80người. Nàng 3chính là cBạch Đông, bachỉ cần 3là chuyện b1phát sinh btrong giới 7giang hồ, 30những người 1enổi tiếng, 7dcha nàng bfđều ghi 9chép cặn a3kẽ. Đá 6xanh dài cclồi lõm agập ghềnh, 12mang theo camàu xám dtang thương. Bên 72đường achằng chịt dequán rượu enhỏ, quán 5btrọ chỗ aenào cũng 6ccó, âm thanh 8bhuyên náo 0giao hòa 1với nhau. Cái 9trấn nhỏ f2nhìn như drất tầm e0thường anày, trong femắt người 3dgiang hồ, 43cũng tượng 9trưng cho aquyền lực 21tối cao. 1 © DiendanLeQuyDon.comBởi vì ebbốn năm 6tổ chức 4một cuộc 9eđại hội 8võ lâm được 9cdiễn ra 19ở đây, f3tất cả 16sự vụ 5chốn giang e9hồ trong 29trấn nhỏ 68này đều 0do Long Gia 17Bảo xử 6blý. Bạch 99Đông rốt 8ccuộc cũng cddừng bước, 7btầm mắt 3tập trung f4vào một 24nam nhân c3đang uống 2rượu một dmình trong fgóc. Hắn 53mặc chiếc 4áo xanh dù 16không khoa bctrương, 01nhưng không 05thể nào 9che giấu 5sức hấp 3dẫn của 28hắn. Gương 7mặt hoàn emỹ dù nhìn 7ở bất 1ekỳ góc 66độ nào, 5đôi mắt dtinh anh thâm 8thúy, mày 7kiếm anh 65khí bức 0người, ebên môi 9mơ hồ mang dý cười…… Nếu 31không phải 3trong tay 2hắn nắm 6fchặt Thanh cPhong kiếm, f2thì tất a7cả mọi 6người đều 7bcho rằng 32hắn là f4một thư 8sinh phóng akhoáng, mà e7không phải 85một kiếm cfkhách. Hắn, eflàm người 8đến người 3đi ở cái catrấn nhỏ 7fnày chú 0cý không bbdứt, Tần 1Phong, trước d2sau như một cengồi trong admột quán 1rượu nhỏ 6hơi cũ nát, 83một góc cthuộc về bmột mình 8hắn, uống 36rượu, dường 9anhư chuyện 0chắn thành 6cthân làm bcho mọi aengười huyên 1dnáo không a2hề liên d6quan đến 3mình. “Aiz, 94tại sao 6mỗi lãng 2tử đều 9không thể 0rời bỏ 4ba thứ: 0Kiếm, rượu d0và mỹ nữ.” 80Bạch Đông 7thâm ý lầm 4bầm bên 59cạnh Tần bPhong. Nàng 61thấy Tần bPhong không edtrả lời, 7bất giác 26xấu hổ 2ngồi xuống, 6lại nói 7tiếp:“Sao 5không mời aata uống fbly rượu, bđừng quên ata đã từng 5giúp huynh.” b7(Tiểu Dương: bbnàng Bạch 4Đông này 0xuất hiện 2ở Chương 91: Mở đầu.) Ánh 5bmắt hờ cehững của 0Tần Phong 7dừng lại dtrên mặt 7dnàng, suy 3nghĩ thật 5lâu, mới 14ý bảo nàng cngồi xuống 26rồi thuận 79miệng nói:“Sao bcha cô để emột mình d9cô chạy a5đến đây?” “Đương 5nhiên là dta vụng 2btrộm chạy ađến. Sự akiện quan 85trọng như 7vậy của dvõ lâm mà 6dbỏ lỡ dthì thật 1đáng tiếc!” “Có 2gì đáng cxem? Đều cclà chút 5chuyện nhàm 83chán.” Đôi 2mắt to trong 8aveo như nước 1của Bạch 68Đông càng 6trừng lớn 1hơn, nàng dquả thực ekhông thể fdtin vào lỗ btai mình, 73coi chuyện 0chung thân e3đại sự 06của mình 3là chuyện 3nhàm chán 39chỉ sợ ecũng chỉ acó Tần 4Phong. Bạch 6Đông từ 7cnhỏ đã 13đọc các 0eloại võ d1lâm bí sử, 0mặc dù 5chưa bao bgiờ giao bthiệp với 9giang hồ, 78nhưng lại d7hiểu thấu dtriệt giới 7giang hồ a1hơn bất dfcứ kẻ 72nào. Nàng 5ghét những 1tên quân 9tử miệng c7đầy nhân 4nghĩa đạo 98đức giả, fghét những atay hiệp 7khách tự 4cho mình d7là đúng, 09ghét đám batiểu nhân btranh đoạt d0lợi ích, 4fnịnh nọt, 6dù sao chỉ 94cần là 9người trong 25giang hồ 5nàng liền cghét. Người 2duy nhất 1nàng có 3vài phần 2ekính trọng fdchính là bTần Phong, ebmặc dù 3những việc a0hắn đã 2trải qua, 4achuyện tình 7của hắn cviết đầy 93trên sách, 0cnàng vẫn b7cảm thấy f6những ghi bechép đó dlà không 2chân thật, 66Tần Phong 0dcó sức 5cuốn hút f7khó hiểu. Vì 4không muốn 20không khí clạnh nhạt, enàng không fbthể không 1rời khỏi 64đề tài 7“chuyện 6nhàm chán”:“Đã 5tìm được engười huynh amuốn tìm 1chưa?” “Chưa, 9engay cả 5cha cô cũng 3không có 1tin tức 0của hắn, 35làm sao có 6ethể tìm 96được?” “Vậy……” cBạch Đông 7đang muốn 4dhỏi hắn 44tìm Lạc fcVũ Minh có 3cchuyện gì, f7mới phát 3hiện ánh 3fmắt Tần bPhong thất 55thần nhìn 5chằm chằm ephía cửa, 5ánh mắt edngày thường ebình tĩnh b0bỗng mơ 2màng làm cngười ta ckhó hiểu, 9tay cầm b7ly rượu eakhẽ run edrun. Nếu bkhông phải 20vài giọt 0rớt xuống 72bàn, thì e8Bạch Đông c8khó có thể 1dtin được 37một Tần 5Phong đối dmặt với 2sống chết 5ccũng không 4đổi sắc 4lại có dlúc run rẩy. Cha 5nàng đã ctừng nói, eđối với 27một người 9trong giang 99hồ run rẩy 9và thất 7fthần đủ 5ađể lấy dtính mạng bcủa hắn. May 3mắn nàng d4không phải engười muốn 69tận dụng 07thời cơ 95giết hắn, 1nếu không 15bây giờ e1hắn đã aelà một 0khối thi 5thể. Giang fhồ chính 7flà nơi đáng c8sợ như 23vậy! Mỗi e9người đều 1phải cảnh fdgiác từng 8giờ từng 63phút những fkẻ muốn edgiết hại f8mình. Nàng 9nghĩ Tần aePhong còn 5sống, bởi 10vì từ trước a4đến giờ 5dhắn không 1thất thần, 0ccũng không b6run rẩy! Bạch f8Đông tò 5mò nhìn 1theo hướng aehắn đang 6chăm chú 8nhìn, thì 9ra là Long 7đại tiểu athư đi tới 2―― vị 30hôn thê 2của Tần 96Phong, con 5agái độc 2nhất của 10minh chủ ddvõ lâm Long eThừa Vân, 7Long Thanh c1Nhi. Long eThanh Nhi cxuất thân c5danh môn, dtừng động e3tác nhỏ aegiơ tay nhấc 20chân đều 3mang theo 50vẻ hiền badịu cao e6ngạo, mặc 7chiếc váy fdđỏ xứng 6với dáng e4người cao 0gầy cân 3đối của e5nàng, khuôn 3mặt kiều 6diễm như 7bđóa hồng, 8xác thực 7có thể fxưng là dmỹ nữ ehiếm thấy 67trong chốn agiang hồ. Kỳ alạ là bên acạnh nàng elại có fmột thiếu 74niên tỏa 7sáng, tư 2cthế oai 04hùng, nếu ekhông so dsánh với 3Tần Phong, 4tuyệt đối edcó thể 8xem như thiếu 8dniên anh catuấn. “Là 9người trong 19lòng của 65huynh à?” 6Bạch Đông 41có chút 9dnghịch ngợm cnháy nháy 8mắt, nghĩ 2rằng: Vậy 1mà còn nói 21thành thân 1flà chuyện 3nhàm chán, 1rõ ràng 03rất để fý! “Ừ.” 15Tần Phong enâng ly rượu 77trong tay 3lên, do dự f8một lát dlại buông fxuống. Ánh 8mắt dừng alại ở 74gợn sóng 4trong ly rượu, 6nhìn ra được bfcảm xúc a1dao động, 1lại nhìn 4không ra 5hỉ nộ 82ái ố. Bỗng abnhiên, hắn 5bỏ lại 2amột thỏi a8bạc, cúi deđầu lướt aqua vẻ mặt 9mất mát 5fcủa Long 0Thanh Nhi, 69cũng đi csát qua cô 1agái mặc dváy trắng f4đứng sau dLong Thanh 44Nhi, vội 7vàng ra khỏi 0bquán rượu. “Chờ 98ta một chút!” 3Bạch Đông 0ecuống quít 3đuổi theo, ebởi vì 67quá nóng b4vội, không 59cẩn thận f9va vào một f7thân thể emềm yếu 8bkhông xương. “Xin flỗi!” d6Giương mắt 0lên, nàng 0engây dại 46trong thoáng 9fchốc…… 74Nữ nhân 0trên thế b6gian thật 90sự có thể 4trưởng 6thành như 6fthế này 5sao? Cô fgái kia không ddthể dùng btừ đẹp fđể hình f1dung, một b0thân váy etrắng bằng 23lụa mỏng dbay nhẹ btrong gió, 7amột mái 9tóc dài 4đen óng abuộc gọn agàng, chỉ 04để lại 8dlọn tóc 0đen trước 9ngực, thoạt 0nhìn mềm 58mại lại 7không mất 8tao nhã. Làn 1da trắng 7nõn nhìn 7còn nhẵn 1nhụi trong 4sáng hơn 6bạch ngọc afnhiều, đôi 17môi cười a2mà như không, 94như khóc 3mà lại 11không phải 2akhóc; Khuôn emặt lộ 15vẻ phong c3tình, nhưng c4ánh mắt 7lại hư 9vô mờ ảo, 17có cảm 3fgiác cô 1eđơn không 9nói nên 78lời…… Ánh 86mắt đó e0làm cho Bạch 9Đông lập 33tức hiểu 69cái gì gọi 23là rung động ealòng người, 9cười khuynh 5cthành — 24chính là 4vẻ đẹp 39như vậy, dclàm cho người 3ta rung động, 2dlàm cho người ata thương ctiếc. Khi cBạch Đông a6đưa mắt 43tìm Tần 9Phong, đã 17chẳng thấy 4fhắn đâu. Một e0nam nhân 6thân hình 7cao lớn 2đỡ cô 3gái mặc eváy trắng, b7dịu dàng fnói:“Phu 2nhân, không a7sao chứ?” Giọng 9hắn không 6to, nhưng 09mọi người 7ctrong phòng 6đều nghe 8được rành c3mạch. Cho 2nên kế d0tiếp chính 3là tiếng ecảm thán c7liên tiếp, 0cùng biểu 6tình hâm 0mộ của 88hầu hết 2nam nhân. “Không 4sao.” Trong 34nháy mắt c4khi nàng 4cúi đầu, 8Bạch Đông atựa như 88nhìn thấy a5một giọt eenước mắt 8btrong suốt 3arơi xuống 18mặt đất. Sáng 1sớm nàng e7đến quán frượu tìm bTần Phong, deđáng tiếc 1không tìm cđược Tần 4Phong, lại fdngoài ý 4muốn nghe ađược một 5etin tức dkhiến cho dbKỳ Vân 9ctrấn mới 64tảng sáng 96đã bắt 3đầu sôi b3trào – 1dđấu võ 8kén rể. Trong 3một đêm f0Long đại 8tiểu thư c3lại quyết c0định đấu 30võ kén rể. Nước 0suối trong e9suốt thấy 36rõ cả đáy d4lẳng lặng 8bchảy xuôi, d2không dính c2nhiễm một 5chút bụi fabẩn nào 39của trần dthế. Bạch 40Đông ngồi e2trên tảng 5đá bên abdòng suối 0bnhỏ, ngơ dangác nhìn a0một mảnh 27lá cây chậm brãi trôi cvề phương dxa trên dòng a9suối, trong 4miệng nhẹ agiọng nói bthầm: “Là acon gái của 1minh chủ f0võ lâm thì 4có gì hơn 9người, d2cũng không fthể nói cethay đổi aflà thay đổi 2ngay, gả f5cho Tần cPhong là 16giấc mộng acủa bao 6nhiêu cô 3gái chứ, 3dcô ta còn dkhông thỏa 9mãn sao? 6dChẳng lẽ 0fnhìn mọi cngười liều 93mạng mới 4dcó thể 5thỏa mãn bhư vinh và 77lòng tự btôn của 0cô ta sao?” Nhìn fthấy mặt 73trời đã 69dần ngả 9cvề tây, e8nàng đứng elên vỗ 58vỗ bụi 1đất trên 70người, f3khẽ cắn famôi đi về a0phía rừng 0cây đối fdiện dòng 6suối nhỏ, enơi này adcũng là 06nơi duy nhất 73không ai 1canh gác 6của Long 2Gia Bảo. Nàng 6vốn không 9muốn mạo 4hiểu xông dvào, chẳng 67qua là buổi 03sáng đụng d7phải cái 3fđinh, mới 0ekhông thể akhông ra f6hạ sách bnày. Rừng bcây không 2fquá rộng b0lớn, nhưng 4mỗi gốc f5cây đều e8tương tự, etựa như 4ecó người fcố ý bày c3ra mê trận, d3làm Bạch 9fĐông bất egiác bị b1lạc phương 6hướng. 93 © DiendanLeQuyDon.comThế nhưng 7màn đêm bsẽ không cvì lo lắng fcho người dlạc đường cmà chậm 3chạp buông 2xuống, bóng ctối rất cnhanh đã 5cbao phủ 6drừng cây. 89 © DiendanLeQuyDon.comNàng đang cdo dự có 81nên hô cứu 92mạng hay 1không, thì 5mơ hồ nghe 81thấy có 5fngười đang 4nói chuyện. Nàng 3theo âm thanh 9đến gần 49đó, một 9nam nhân 6trên dưới 3dhai mươi 57đang vô acùng lo lắng 9bước đi, atuy người 4ctrẻ tuổi 6không ăn 4cmặc sang btrọng, nhưng bquần áo 8bằng vải 6dthô không 86thể che e6giấu anh 2fkhí bức 60người của 30hắn, trên 4fgương mặt 5còn mang 05nét trẻ 8ccon lộ ra c9vẻ kiên bbcường, fgương mặt 15thanh tú 57không thể 9che giấu a5nỗi sầu 07lo. Đối e4diện hắn 30có một bnam tử áo 57xanh đứng ddưới gốc 23cây, ánh 5btrăng lạnh dnhư băng dchiếu vào 4khuôn mặt 75hắn, khiến edcho gương 2mặt thoạt 14nhìn càng 2ftái nhợt, 9ánh mắt ddưới phản 6xạ của 28ánh trăng 2trông sáng 2ngời, trong 8bsuốt, lại 5xem ra có 60chút thê 76lương. Một 75khắc đó, b3nàng rốt 7cuộc hiểu 3bvì sao giang ahồ đồn crằng không e7nữ nhân 1enào có thể 3kháng cự 6trước sức aehấp dẫn eccủa Tần 1dPhong, trên 43người hắn ebcó sức 50hấp dẫn 4chết người 7của nam 4nhân, lạnh d0như băng, d9trong vẻ 0cao ngạo 2elộ ra đa 52tình, u buồn b1và đau thương 4say lòng 5người. Thiếu dniên kia 7fnói:“Đại 5ca, huynh cđã đứng 3ở đây 9một ngày brồi, huynh 2muốn làm 31gì bây giờ? c0Nếu không 6huynh đi 1bquyết đấu 7với tên akia, dùng 3phương thức 7của giang 06hồ để cgiải quyết……” Tần 9Phong chỉ acúi đầu, 2không nhìn 1được biểu 66tình của 6hắn. Nhưng 3theo ánh 53trăng, Bạch a2Đông hoảng 63hốt nhìn e2thấy đáy 15mắt hắn dđang cố a3gắng đè dnén thống 2khổ. Nàng 7không nhịn bđược cười atrộm, ngày 2hôm qua còn 99tiêu sái 4rời đi, 31thì ra chỉ 5clà làm bộ b5mà thôi. “Đại eca, vậy 0huynh đi bđấu võ, 6đệ không 3tin có kẻ dlà đối cbthủ của a7huynh.” bThiếu niên cthấy hắn c1không có 6phản ứng, 4ctiếp tục 9khuyên nhủ. Tần 45Phong rốt 2cuộc mở 46miệng :“Đi 9ra đi!” Bạch 13Đông thấy erừng cây 7âm u lạnh flẽo không ccòn ai khác, 1phẫn nộ 4đi ra từ 30sau một 3thân cây, 0bcười nói:“Ta đi 5tới đây 19bị lạc 7đường.” Tần ePhong mỉm bcười nhìn f8nhìn nàng, 8hỏi:“Cô 32cho là Long 71Gia Bảo fbdễ dàng atiến vào 1như vậy?” Đây 41là lần 4đầu tiên 1Bạch Đông 61thấy hắn c6cười, nụ 0cười đó 7làm cho băng 54hà nóng 02chảy trong e1nháy mắt, 7làm cho người e9ta cảm thấy 67ấm áp lại 9rung động. Bạch 6fĐông ngượng 64ngùng xoắn 6hai lọn ftóc dài, 2đáp:“Xem 3ra thực 2sự không 79dễ dàng, c7may là gặp 44được các 9chuynh.” “Long f6Gia Bảo bdùng rừng atrúc này bdđể phòng 6kẻ thù 5fbên ngoài, 2gần đây 7vì người 7ctrong võ 85lâm tụ etập, cho 3nên bảo adchủ đóng 97cửa cơ 01quan, để 3tránh làm 9bị thương 22người vô 28tội. May 3emắn Long 60bảo chủ 60có dự kiến 95trước, 5nếu không b6ông ta thật 20không biết 6ăn nói với 84cha cô thế 0nào.” Bạch eĐông nghe 02vậy âm dbthầm lè 4flưỡi, như 7bvậy xem 56ra nàng vô 7cùng may 0dmắn. “Dựa 1ctrên tình acảm vì 1ta đã giúp 8huynh, huynh c3hãy giữ 2ta lại nhé……” 6lời thỉnh acầu của enàng còn fchưa nói 01xong, chợt fcnghe Tần ePhong lạnh eelùng nói:“Nam 57Cung, để 03nàng lại 60bên cạnh 5đệ đi, a8tổng quản 8hỏi hãy 4nói là ta 3bmang về.” Nói 6cxong liền 6không quay 1đầu lại e4đi thẳng, 2cảm giác 4anhư đang etức giận. “Đại 1ca?!” Thiếu 7bniên tên 0Nam Cung kia 13không thể 6gọi lại 76bóng dáng 3kiên quyết 1đó. Bạch 86Đông kinh dngạc hỏi:“Ta a8nói sai gì 6sao?” “Đại f1ca luôn không cthích nhận 4sự giúp cđỡ của 9nữ nhân.” b6Nam Cung Lăng 4giải thích, 05thanh âm 4của hắn 5fhùng hậu 96vững vàng, 5làm cho người 94ta cảm thấy fkhiên tốn 71thân thiết. “Ta 28nghe nói, 1hắn luôn bbluôn không 5có bằng 0hữu, huynh 3là?” “Đệ 7đệ.” Long 5Gia Bảo 7ckhông hổ 38là giang 20hồ đệ enhất phủ, 69xa hoa có 8thể so sánh 4với hoàng dcung. Chỉ fađáng tiếc 5nhà thủy etạ ở đình caviện vốn e9thanh tịnh baâm u, nay cđã ồn 4ào như cái 6chợ, đình 78đài lầu c6các tao nhã bthỉnh thoảng exuất hiện 9đồ vật 53linh tinh c9hỗn loạn. ca © DiendanLeQuyDon.comNgay cả 7dphòng tiếp ekhách từng fnghiêm túc dtrang trọng, e8giờ phút fnày cũng 2bị người 4fgiang hồ 8muôn hình 7amuôn vẻ 7làm trò 01hề. Trên debàn rượu 5cđều là 30những người e5được gọi 4dlà đại 4nhân vật, 22một đám bdngồi nghiêm 61chỉnh, hèn dmọn nhìn cchung quanh eđám tiểu dnhân vật 91làm trò 4hề. Không 2biết trong e9mắt vài c3người họ blại càng 8buồn cười. Bạch d7Đông nhỏ 3giọng thầm 3thì:“Ngày 49nào bọn 2họ cũng 0làm bộ acao cao tại dthượng c5như vậy 4sao, không fthấy mệt eaà?” “Lao 69lực tâm fcơ che giấu decái xấu axa của mình, e4sao thấy 8mệt được 44chứ?” 19Tần Phong 5ecười nâng 4ly rượu, bbuống một 0chơi cạn 0sạch. Ngay acả Nam Cung caLăng không c9thích nói cchuyện cũng 5echen vào a3một câu:“Đúng e1vậy, say 26khi họ say brượu, không dchừng lại 44càng không 58thể chịu 8nổi.” “Ấy, fkia không cphải cô 32gái gặp 6aở quán drượu à?” 15Bạch Đông 77kinh ngạc 6nói. Cô 5egái mặc d5váy trắng agặp ở aequán rượu 2alại xuất 07hiện, vẫn 7là chồng fnàng đỡ 8cnàng. Long 9Bảo Chủ 32thấy họ c1lập tức bra nghênh 7ađón, cười b9lớn nói:“Đây 5bchẳng phải 0Lạc Vũ e5Minh, Lạc 5bthiếu hiệp desao? Không 6dngờ ngươi f5cũng tới…… 5từ vài dnăm trước 78đã thoái 01ẩn giang 25hồ, lão 5phu nghĩ c4ngươi đã bkhông muốn 7chỏi thế ebsự giang a8hồ nữa frồi.” Lạc dVũ Minh, fnàng nghe 6cái tên 0bđó liền 77nhanh chóng 7fnhìn về 3aphía Tần cPhong, mà behắn vẫn bchầm chậm bcuống rượu, fmặt không 2echút thay 00đổi. Bạch 7bĐông có 43chút mờ a0mịt, lúc 4aấy chẳng cphải hắn bvội vàng 86muốn biết 12tung tích 63của tên ckia sao, tại 30sao lúc này 36ngay cả ebchút tiếp 9dđón cũng 4không thèm? Theo 6nàng biết, 2Lạc Vũ 75Minh từng 9là bằng 0hữu sống 7achết cùng fTần Phong, 9đến từ 8ngoài thành, a1vài năm ftrước cũng 5ctừng là 8kiếm khách 5ehiển hách. 60 © DiendanLeQuyDon.comSau đó không fcrõ vì nguyên 8nhân gì 9mà thoái 0aẩn giang c4hồ, mai a9danh ẩn 0tích. Yến 1ctiệc vốn avô cùng 4cnáo nhiệt 4elại vì e8sự xuất e1hiện của 9cô gái kia 97mà trở 9enên cực 31kỳ yên 92tĩnh, tất facả mọi cengười đều bthưởng b8thức cô a8gái như acđứng giữa 57đám mây fmờ mịt 15đó. Chỉ 8trừ có 0Tần Phong…… 8Hắn vẫn 2cúi đầu 3rót rượu fuống một ecmình. Bạch aĐông cẩn 8thận nghiền b4ngẫm hành 9động của eTần Phong: dLời đồn acủa giang 39hồ không aethể tin bđược, f5không phải a9nói hắn 1là một 30lãng tử dtình trường, dyêu nhất d2chính là f0rượu ngon cvà giai nhân 76làm bạn 7sao, hôm canay xem ra 5cũng giống d“chính 56nhân quân 9dtử”. Lạc cVũ Minh và cphu nhân 55của hắn 2chọn một cvị trí 0đối diện a6họ rồi 7ngồi xuống, 6Lạc phu bnhân an tĩnh 89thưởng dthức bích a0la xuân mà 03nha hoàn 47dâng lên, 7trà nhàn 10nhạt, lộ 4cra mùi hương 8nhàn nhạt, 8fánh mắt ethản nhiên dvẫn mờ 90mịt ngắm 9nhìn bốn 4bphía, chỉ bvào giây 26phút dừng 4ctrên khuôn 95mặt Tần dPhong mới d3như có tiêu 4điểm, nhưng 9cũng chỉ 6là lướt 02qua. Nàng 79cúi đầu f2nhẹ nhàng 26ho khan vài 8etiếng, Lạc aVũ Minh liền a7cẩn thận c7săn sóc dnâng nàng adậy:“Nàng 35thân mình f3không khỏe, 6fta đỡ nàng 87về phòng 5nghỉ ngơi.” Họ 7cứ vậy 55mà rời fđi, lưu 0lại bóng ddáng nhỏ cbé yếu 3đuối làm fcho người 9cta mãi không 0thể quên. 01.03.2014, 20:50 Min Ngốc Tân Thú Bang Cầm Thú Ngày tham gia: 21.12.2013, 18:30 Tuổi: 19 Bài viết: 1346 Được thanks: 805 lần Điểm: 7.18 Tài sản riêng: Re: [Cổ đại] Gió chớ động tình - Diệp Lạc Vô Tâm - Điểm: 10 Chương 038: Phiêu 5Phiêu Nam 8dCung Lăng a4đã bị 4Bạch Đông dfquấn cả bangày, hắn 10đã sử fdụng tất 99cả phương dpháp có 6thể nghĩ 4dra mà vẫn 57không đuổi 2ađược nàng, 5chỉ có thể 6dtự cảm 5thán:“Ta 4bphải sớm 3chút học 1btừ đại 84ca phương 6pháp đối 72phó với 5bnữ nhân cethôi.” “Cùng 0lắm thì, 04ta và huynh bctrao đổi 8ftin tức.” 7fBạch Đông babắt đầu 8sử dụng 3tuyệt chiêu ebí truyền b8của nàng. “Xem 9ra không lâu 3sau cô có 40thể tiếp 2dnhận công fviệc của ddcha cô.” “Vậy 29rốt cuộc f2huynh có đổi f1không?” “Còn edphải xem 7btin tức của 9bcô có giá etrị hay không eeđã.” “Đương bnhiên là bcó rồi, 0huynh có muốn 2biết ta d0quen Tần 9đại ca 9anhư thế 52nào không?” “Không 0amuốn.” fdNam Cung Lăng bekhông lưu 1tình chút bnào nói. “Vậy 43huynh có 9cho rằng dhuynh ấy dfsẽ nổi 0điên lên bvì tìm kiếm 9amột người ckhông.” “Ồ?” fNam Cung Lăng frốt cuộc 5cũng có dahứng thú, 16hỏi:“Người 2cnào?” “Lạc b9Vũ Minh, bngày đó amưa rất 19to, huynh 0ấy đột 8nhiên gõ ccửa nhà a2ta như nổi 0điên ấy, 1miệng còn 1lớn tiếng f0kêu:‘Ta d5muốn biết 14tin tức bfhiện giờ fcủa Lạc 66Vũ Minh, f6cho dù là adđiều kiện 66gì ta cũng 0có thể 53đáp ứng.’” “Sau 4đó thì 77sao?” “Cha e1ta muốn chuynh ấy 78trao đổi b5tin tức 6acủa Du Mính fmôn. Huynh bấy trầm 2cmặc rất ablâu, không 6bđồng ý.” “Giang 06hồ đồn 1rằng Du 94Mính môn 5biến mất c7thần bí 6khó lường b8có liên 4quan tới fhuynh ấy, acòn có người fbnói huynh 9ấy giết emôn chủ. 9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng ta a0chưa từng anghe huynh cấy nói 3về chuyện a1này, ta nghĩ dalời đồn 24trên giang 1hồ đều 8không thể a9tin được.” “Cha 9cta nói huynh afấy nhất dđịnh biết, 98chỉ là akhông chịu dbnói mà thôi. e © DiendanLeQuyDon.comSau đó ta 19xin cha rất 14lâu, cha 1mới đồng d7ý phá lệ 7ađưa ghi 95chép về bLạc Vũ fMinh cho huynh 5fấy.” Bạch cĐông hoa 8chân múa 4ctay một cflúc, Nam 2aCung Lăng fcũng không 5chấp nhận 6nói:“Đó 4mà cũng 69được coi 40là tin tức dà, huynh 4ấy và Lạc 4Vũ Minh nhiều 5năm vào 8sinh ra tử 0người trong 6giang hồ 7ai ai cũng 19biết, sau 11đó Lạc 41Vũ Minh vì 1emột cô b8gái mà đoạn 8tuyệt đã 1esớm không 25phải chuyện 3bí mật 8gì.” “Là 0huynh nói 69Lam Lăng 4chết ở eĐường cmôn ư?” “Đúng 0vậy, toàn 95giang hồ fđều biết 2người trong 6lòng của 01Lạc Vũ 2Minh vì chắn cmột kiếm 4acho đại 0aca mà chết,
edthế nên 66Lạc Vũ 0Minh cũng 7đoạn tuyệt c1với đại 0aca. Cô có bfcòn tin tức e6nào mới 5bmẻ hơn 8không hả?” “Mới 2mẻ à ……” bBạch Đông 15nghĩ tới 61nghĩ lui, 6bĩu môi 7nói:“Vậy 36huynh muốn 0dbiết cái cdgì?” “Cô 60nói cho ta 3biết vợ 0acủa Lạc aVũ Minh là 7ai đi, tại 26sao ta chưa 03bao giờ bnghe nói 69trên giang 1hồ có mỹ a3nhân như 0thế.” “Nàng c9ấy ……” 8Bạch Đông eegãi gãi a6đầu tóc, 4nhìn về 1phía trời 8bxanh, nháy 0đôi mắt 17to sáng rỡ e7nói:“Nàng 92ấy chưa 4bao giờ 42giao thiệp f7với người 8trên giang dhồ, chỉ blà một 94cô gái bình fthường…… 7quen biết c9Lạc Vũ 3aMinh ở Đại 0aMạc, nhất aakiến chung 73tình rồi 1kết làm f3vợ chồng.” 54(Đại Mạc 9có nghĩa 7là sa mạc 4rộng lớn.) “Ồ!” 36Nam Cung Lăng 7gật gật 2đầu thật 6mạnh, thở 5edài:“Ta dfvốn tưởng 9con gái nhà abình thường 1không có 3dđược khí akhái như 5vậy.” Bạch 8Đông đang acmuốn châm c9chọc hắn 2vài câu, ddlại bị d5người ta fgiành trước c7một bước. “Khí ckhái đó f3không phải bnam nhân 2bình thường bcó thể 1chịu được.” 5Giữa lúc 3nói chuyện 8có một 64bóng dáng efmàu xanh 7đi tới, 9đứng cạnh 5họ trong 2fđình, một 2tay cầm 9bbầu rượu 4Trúc Diệp 0Thanh tỏa a2hương bốn 6phía, một 49tay cầm 51ly rượu, 0uống thỏa 0fthích. “Đại 7ca?” Nam ceCung Lăng 75cười nói:“Đệ dcòn thấy 3lạ, cô 79gái đẹp f7như vậy 8asao không 6cđể vào bmắt đại 0ca.” Tần b2Phong buông 8ly rượu 6thật mạnh, 9bngẩng đầu blên cười 35điên cuồng, 6tiếng cười 21hiếm thấy! Tiếng 2fcười của 8hắn còn dchưa dừng, 43một tiếng c5cười khác flại nổi 4lên, Lạc 6aVũ Minh một 0thân áo egấm cũng 4mang theo 9một bầu 83rượu lững fthững đi 0vào đình, c2ngồi đối adiện Tần 87Phong. “Đã 6alâu không 87gặp!” dLạc Vũ 0Minh nghiêm cfmặt nói: b“Còn coi bta là bằng chữu không?” Tần 6Phong ngẩng e2đầu nhìn 4hắn, nụ 7cười có 8echút cứng 3dngắc. Lạc 83Vũ Minh dùng 05bầu rượu edcủa mình 8drót đầy 0vào cái 5chén trên abàn, nói:“Tần 8aPhong, nhiều 9năm như aevậy, ngươi cnợ ta, ta d8cũng nợ engươi, không 5bằng uống 14ly rượu 44này, làm 7cho tất acả ân ân 8oán oán fđã qua đều 0xóa bỏ, cathế nào?” Tần 29Phong nắm bchặt ly 4rượu cúi 6đầu trầm 7angâm một 36lát, chậm 5rãi nâng 5ly rượu 11lên uống 2một hơi 8cạn sạch. Hắn 78nói:“Bất 05luận thế 7nào, cảm 60ơn ngươi ecó thể b2đến Long bGia Bảo a7chúc mừng 0ta. Được! 2dHôm nay không 49say không cvề.” Vầng 4trăng như dcái lưỡi 4câu, đêm 7lạnh như 7nước, Bạch 3Đông ngồi bdưới ánh b3trăng chống 7cằm nhìn bLạc Vũ 4Minh và Tần dPhong đang 44uống rượu ethả cửa. f © DiendanLeQuyDon.comHọ uống 84thật sự 2frất vui 46vẻ, Tần 5Phong luôn d8cười, tiếng d8cười lưu 8dchuyển như 0khúc hát, cthế nhưng dkhông biết 32vì sao, nàng feluôn cảm 6thấy nụ 8bcười của 0hắn thật emiễn cưỡng, 0etrong ánh fmắt hắn 02vẫn trong 6trẻo nhưng d3lạnh lùng, efcô độc. Nam 22Cung Lăng 2ngồi bên 04cạnh nàng 2anói:“Hôm c6nay đại 4aca nhất c5định rất 33vui vẻ, f1từ trước 0cđến giờ 1ta chưa thấy e5đại ca acười lớn 6btiếng như e6vậy.” “Khi 0ethật sự 5khóc sẽ 59không có 63tiếng động…… bTa cảm thấy 6huynh ấy elà một 07nam nhân 92làm người 58ta khó hiểu.” “Ta acũng không 7hiểu huynh cấy, ví edụ như 1dvì sao huynh 3ấy cưới 1Long Thanh 26Nhi, ta nghĩ 7mãi mà không b7ra. Đại 5dca tiếp 3xúc với 8vô số người, e2dạng nữ 4nhân nào 0bmà chưa 3từng thấy 8echứ, Long 14Thanh Nhi 6clà loại 00nữ nhân 3ngông cuồng 83tự cao tự 64đại, được 2enuông chiều 70quá mức, b8sao có thể 1flàm lòng dhuynh ấy cfrung động.” “Có 2alẽ huynh 46ấy vì danh cdự, địa devị.” “Coi d6là như vậy, 4địa vị b3của Long 13Thừa Vân ctrên giang 70hồ đã 65sớm xuống 7dốc không aphanh, ta ethấy là f5ông ta muốn d2mượn địa e6vị của 5đại ca a6để củng ecố quyền 5lực của b4mình.” “Ta 14nghe nói 6Long bảo 8chủ có crất nhiều dsản nghiệp, 1nhất định 6có rất e2nhiều tiền. e © DiendanLeQuyDon.comHuynh xem cLong Gia Bảo frất có 21khí thế 5mà.” “Vậy f5nhất định 1dcô chưa btừng nghe 6nói, tài 8sản trên 8danh nghĩa 23của Tần 4Phong có e3thể mua 73được cả 5giang hồ.” “Hình anhư là nghe 9nói rồi, 74vậy nhất 7định huynh 30ấy thích bnữ nhân 6ccao ngạo!” 0Bạch Đông 5thầm nghĩ e6đến loại 88khả năng 7fnày. “Sẽ b8không đâu, fenữ nhân 2đại ca bquen biết fcai mà không dcao ngạo? 58Hẳn là b0cô đã nghe 79nói về c2giang hồ ađệ nhất 0mỹ nữ 7Nam Cung Kha?” “Đương f5nhiên biết, 6là con gái cduy nhất b1của Nam e2Cung Bùi 1fÂm, nghe 29nói nàng 2xinh đẹp bdcao nhã, bnhu tình 75như nước, cfcòn tinh athông cầm b9kỳ thư 1họa, là eenữ nhân f3trong mộng 9fcủa tất 99cả nam nhân 26trong chốn 7giang hồ. 6 © DiendanLeQuyDon.comChỉ là 2aquá mức 06cao ngạo, 2tránh người 2eđến ngàn b2dặm.” “Nàng clà muội aamuội cùng 24cha khác fmẹ với e1ta, ta từng 0mời đại c5ca đến 2biệt uyển 99làm khách, dbvừa vặn 3gặp được cfTiểu Kha. c © DiendanLeQuyDon.comLúc đầu 8ađại ca 98rất tốt 0cvới nàng, 7thường 20thường elẳng lặng cnghe Tiểu ecKha đánh cđàn. Ta 02vẫn nghĩ 2đại ca 5dcó cảm 2tình, cũng b2nghĩ Tiểu 4Kha sẽ là 59ngoại lệ 0của huynh 0ấy. Đáng d8tiếc đại 89ca vẫn rời fkhỏi nàng, c2cô có biết cđại ca 0anói với 52Tiểu Kha 8như thế 5nào không?” “Ta atừng nghe d6nói huynh 4ấy rất 17vô tình fvới nữ 1nhân!” “Đúng avậy, đại dca nói ‘Thu 8bhồi cảm 70tình của bmuội, với 4dta mà nói 8cảm tình 4của nữ 8nhân hèn 8mọn không 34đáng một d4đồng.’” Bạch 5dĐông kinh 2ngạc mở 4ato hai mắt, fethật sự 76không tin 6lời đó e7lại có a9thể nói dra từ miệng 6Tần Phong 9dnho nhã lễ 69độ. “Vậy 0mà huynh fcòn làm ebằng hữu 85với huynh b0ấy?” “Tiểu fKha bị tổn athương là 56do ta sai, 1cta biết frõ đại 24ca là người 2như thế a7nào mà không engăn cản.” 6dNhắc tới 0chuyện này e9Nam Cung Lăng acũng rất cáy náy. 9 © DiendanLeQuyDon.com“Hơn nữa 5đại ca 9cnói lời etuyệt tình 40như vậy ecũng là 3muốn tốt 4fcho Tiểu 61Kha, đau 8nhiều không 9bằng đau 3ít.” Bạch 7Đông thông 6cảm vỗ 8dvỗ bờ fvai của b0hắn, vài bngày ở 8chung, nàng abiết Nam aCung Lăng c6là một 6thiếu niên 76ngay thẳng cthành khẩn, achỉ tiếc 7tuy hắn fcó tư thế 75oai hùng atỏa sáng, 3cchính khí fnghiêm nghị, alại có 10chút ngây athơ so với bTần Phong. Bây 4giờ thấy 7hắn cũng ecó điểm 2fđáng yêu, 18hắn không 01giống danh cmôn công 37tử khác cluôn đem 5gia thế e2bối cảnh dviết ở 9trên mặt. 2 © DiendanLeQuyDon.comHắn khiêm 4tốn, khoan 2ddung, thiện 3lương, chẳng 6enhững có 4thể dễ f9dàng tha athứ cho f2sai lầm bacủa người 40khác, mà 3fcòn khéo bléo hiểu e6lòng người. Nam 41Cung Lăng clà nam nhân 03tốt vĩnh 0viễn không edlàm tổn c4thương nữ 0nhân, đáng 2ctiếc cho fdù nữ nhân e3bị tổn d0thương mệt 71mỏi, vẫn 6fthích kiểu 6nam nhân 4như Tần 50Phong. Đêm 05hôm đó, cTần Phong 4vốn có 87tửu lượng 51cao mà cũng 4say mềm, 1say đến 6không rõ 6trời đất. (Tiểu 1dDương: Trước 4đây anh d2ấy có tửu 5flượng thấp d9thôi, nhưng cdbắt đầu 9từ chương 1này là chuyện 5của 6 năm a8sau rồi, 4từ khi anh 4ahai người 7chia tay, fbanh uống 72rượu mãi 4anên tửu aalượng cũng 6cao.) Nhưng 93hắn vẫn bkhông ngừng 34cười, còn 26nói:“Bằng f0hữu…… 0Ân oán đã equa theo gió d6biến mất, 8fha ha! Bằng dhữu…… 8dbằng hữu 50tốt nhất……” Ngày bhôm sau, 9Long Gia Bảo bcó một 32khách nữ adđặc biệt, 67nữ nhân 3gần ba mươi 9tuổi, có 98xinh đẹp, f5ý nhị của 9nữ nhân 6hai mươi 51tuổi; có aakhôn khéo 2nội liễm 2của nữ ddnhân bốn 8bmươi tuổi. Nàng 2bchính là cPhiêu Phiêu, fxuất thân 3phong trần, 0ecũng là e2nữ nhân 2ecó tài phú btrên giang 68hồ, dù 78là hạng 0người giáo 67phái nào, 42dù là quan bto địa 6vị cao quý, dđều nể denàng ba phần. 7c © DiendanLeQuyDon.comNgay cả 1Long Bảo 1Chủ kiêu 8dngạo nghe c8nói nàng 5đến, cũng 01lập tức d6ra cửa đón 5chào, hơn bnữa còn 17chuẩn bị 6thịnh yến. Nữ 57nhân có a9thể nhận 5được tiếp 9đãi long 6trọng như d9vậy trên bgiang hồ 1là vô cùng fchiếm có. Dạ bbyến lần fanày không 5giống mọi 25khi, ngay 8cả Long 0fphu nhân, 21Long Thanh 6Nhi từ trước 6fkhông xuất 3đầu lộ cdiện cũng angồi bên 2cạnh Long 9cbảo chủ. 7c © DiendanLeQuyDon.comNhân vật 5dgiang hồ 63được mời 16đến không 6nhiều lắm, ecngoài Tần 0dPhong, Nam 0dCung Lăng 7và Bạch 13Đông ra, c6cũng chỉ dacó vài chưởng e0môn của e6các môn 6phái cùng b3vợ chồng aLạc Vũ 8Minh. Thật 4ra, dựa 2vào thân 6phận của 51Bạch Đông cclà không 1có tư cách 4tham dự cbdạ yến f2này, nhưng 2vì nàng 1dmuốn nhìn 2thấy Phiêu ecPhiêu nổi cdanh khắp 8chốn, nên 8đòi Nam 5fCung Lăng dmang nàng 1đến. Long abảo chủ bđầu tiên adphá vỡ 7yên lặng anói:“Phiêu 3Phiêu cô 5nương có 92thể hãnh fdiện đến btham dự 6hôn lễ a7của tiểu 19nữ, thật cđúng là avinh hạnh 34cho lão phu!” “Long 9minh chủ, 6lời này 2ckhách sáo 6với Phiêu 90Phiêu rồi, 6có thể fnhận được 7thiếp mời ecưới của engài, mới d4là vinh hạnh 0bcủa ta!” 9Phiêu Phiêu eflễ phép dexu nịnh, 7không hề 5ccho người 4ta thấy 11cảm giác f6hèn mọn. 3b © DiendanLeQuyDon.com“Gả cho 3Tần Phong 04là giấc 4mộng của 3bao nữ tử, 20xem ra Long 4tiểu thư 5chẳng những fcó ánh mắt 1độc đáo, 7dmà phúc ekhí cũng 29không nhỏ!” Long ebảo chủ abất đắc 6dĩ lắc ađầu nói:“Chỉ dlà hôn sự 1đột nhiên 9xảy ra một b8ít biến 6cố, ba ngày 2dsau ở Long b1Gia Bảo e9sẽ diễn fera cuộc 72đấu võ 28kén rể 5cho tiểu a4nữ.” Phiêu aaPhiêu không cbiết cố 0ý hay vô etình liếc 24mắt nhìn 0Tần Phong, dcũng không 1fcó nửa 89điểm kinh 9ngạc:“Long 9etiểu thư, ffthật không d4hổ là nữ 3nhân giang fhồ, làm dviệc thật e7là có táo 4bạo có 7nhận thức, 05làm cho người 08ta hâm mộ!” Long aThanh Nhi 7fkhông nói 3gì, trong cnụ cười bhơi ngạo 8mạn lộ f6ra ý vừa 46lòng. Tần 1Phong luôn eluôn lạnh 0lùng lại 0trả lời:“Có d7thể có cđược hồng 2phấn tri c7kỷ như d8Phiêu Phiêu b8cô nương 9dmới là 5giấc mộng 5ccủa nhiều 7bnam nhân.” Hiệp f5nữ vừa 43mới tiếp 4nhận chức 4chưởng bmôn của b6phái Điểm ffThương, bLãnh Vũ a0Thuần, khinh 2fthường 9cuống rượu, d7lộ ra vẻ 1mặt hèn 7mọn. Trong 4lòng nàng bta, nữ tử enhư Phiêu 4Phiêu sớm fnên đâm f4đầu tìm 16chết, chứ 95không phải 1ngồi đây 1emập mờ 0fnói chuyện fvới nam bnhân. Phiêu bPhiêu tựa bnhư sớm fquen với eviệc “tiếp acđãi long 89trọng” 88này, cười 5fnói:“Thật asự là nói 2fđùa, nữ b4tử như c3ta, làm sao 0có vận 4dmệnh tốt anhư Long cetiểu thư dđược.” Bạch fdĐông bỗng 8nhiên phát 4hiện lời bnói của e0Phiêu Phiêu 4cluôn có 95ý tứ sâu b4xa, không 3biết lời 21của nàng 2ta có bao 0nhiêu phần 0chân thành. “Chỉ 7sợ là làm 94vợ của eTần Phong basẽ phải 76chịu khổ 6không nói cnổi.” 3cLạc Vũ fMinh quả 1nhiên là emột câu 81kinh người, 37mọi người 57đang ngồi c5đó đột 0nhiên thay 3cđổi sắc 90mặt, ngay 4fcả Tần c5Phong luôn advui giận 92không ra 2mặt cũng 38là sắc 5mặt trắng ffbệch. Long 23bảo chủ 86nhanh chóng 4fđưa mắt dra hiệu 86cho Long phu 9anhân, cười dnói:“Chư 6vị đều elà người 4có uy tín btrong giang e4hồ, có fcthể hãnh 6diện đến 2Long Gia Bảo d3làm khách, adlà vinh hạnh f1cho lão phu, 3bây giờ a8ta và chuyết f1kinh (chuyết bkinh: vợ 7tôi, bà exã nhà tôi, 3dtỏ ý khiêm btốn) xin 07kính các cvị một 9ely, biểu chiện tâm 87ý.” Long 2phu nhân 1hàn huyên f1nói:“Nghe 8nói Phiêu 67Phiêu cô fnương gần d4đây đang abuôn bán 1tơ lụa.” “Đúng c5vậy, ta e2còn mang 8đến loại 5lụa tơ atằm tốt dnhất, mỏng 3anhư cánh 5ve, biếu angài và 2Long tiểu 8thư. Ở b5trong thành 98Trường 2An chỉ có 3hoàng thân cquốc thích 0mới xứng e2dùng loại dlụa đó.” “Mỏng 44như cánh cve?” Khóe 4bmiệng Long 4phu nhân 09hơi giương 63lên. “Đúng 0vậy, rất 1xứng với fvẻ cao quý 2thanh lịch 4ccủa phu 4nhân.” Xem d8ra Phiêu b2Phiêu không 1chỉ hiểu 2ebiết nam 8nhân, mà 3còn biết fatrên đời 1không có 9cnữ tử 0dnào không cthích son c2phấn váy 1áo, cho nên ddnàng mới 3có thể adthành công. Kế 6tiếp, mọi 8người bắt 0ađầu tâng f9bốc lẫn 42nhau, kính 15rượu lẫn 29nhau, không dkhí cuối 8cùng thoải 8fmái hơn 2rất nhiều. Thanh f4Thành chưởng a6môn Lâm 99Tương Kiệt 9vẫn trầm 46mặc ít clời, nâng 8ly rượu 3lên chậm 10rãi nói evới Lạc cVũ Minh:“Lạc 56thiếu hiệp, e9đã sớm 90nghe nói dđến tên 0dngươi. Xin a0thứ cho eta mạo muội, f0không biết 76ngươi có 3quan hệ agì với dLạc Vũ cMinh từng ddoanh động 07giang hồ 7ba mươi 20năm trước 3không?” “Không fdcó. Ta đến 82từ Đại 9Mạc, không 95có liên 5dquan gì với d2hắn.” 7Lạc Vũ 17Minh trầm b3giọng nói. “Ồ! ccThật sự 8là quá giống.” “Giống? a2Mấy ngày ctrước đây 61cũng có 3một vị bdnữ tiền dbối, nói 3tại hạ arất giống dmột người bcbạn cũ 85của mình, dthật sự 2là rất cetrùng hợp. “Là bngười của c1phái Nga aMi?” Lâm 9Tương Kiệt 4lập tức 7hỏi. “Xem 5trang phục 89thì đúng 83vậy, hơn 54nữa bối 6phận cũng 14rất cao.” “Nàng 7cũng đến 42đây, sao 6ata không 7fthấy?” 5Lâm Tương bKiệt nhìn f4về phía 7Long bảo 94chủ. “Hối 77Ngữ sư b8thái mấy 9ngày trước 4đã tới, b2nhưng hôm 3equa vừa 58mới rời ađi.” “Ồ.” 7Lâm Tương 13Kiệt trầm 8ngâm một bctiếng, liền 0không buồn dnhắc lại. Nam 0Cung Lăng 9lặng lẽ 4kéo tay áo 3Bạch Đông, 3thấp giọng danói:“Không e7phải cô fdđọc nhiều a1sách cổ cvề võ lâm efsao? Hối 20Ngữ sư dthái cô bctừng nghe 2đến chưa?” “Từng 5nghe rồi, 0từng là fbvị hôn e8thê của 8cLâm Tương bcKiệt, hai c8mươi mấy dcnăm trước ebởi vì 1một đoạn 0dcừu hận 7fmà xích a2mích, đến 47núi Nga Mi 4clàm bạn 8với ngọn ađèn.” 3dBạch Đông 9dứt lời, 9lại thấp 24giọng nói:“Huynh 3nợ ta một 5etin tức.” “Sao 55cô không 17biết thế 65nào là giao 7tình hả.” “Giao 23tình là 5giao tình, cgiao dịch 33là giao dịch.” Phiêu e3Phiêu nghe eđược bọn 08họ nói 9echuyện, 04nghi hoặc 2nhìn nhìn 7Bạch Đông:“Vị ecô nương 43này là?” “Một f7người bạn 36tốt.” 0Nam Cung Lăng fngượng 42ngùng cười 8cười. “Bạn 8tốt?” 0Phiêu Phiêu 47nhăn mặt 3nhíu mày, 03nhìn Bạch 84Đông, muốn c6nói lại bthôi. Khi 9mọi người 7đều uống 3tận hứng, ccPhiêu Phiêu cquay đầu 8nói với 4Lạc phu 2enhân vẫn 8bđang cúi f5đầu thưởng 90thức trà:“Hóa a3ra là Lạc 35phu nhân, 59thất kính!” Lạc bphu nhân 5sửng sốt, 6ngẩng đầu athản nhiên ebnhìn nàng e0một cái, 5lại cúi 0bđầu tiếp 2tục uống 8etrà. “Lạc e3phu nhân 7luôn luôn 5không đi bxã giao, bPhiêu Phiêu 58không nên 4lấy làm cphiền lòng!” 92Long bảo 9chủ thấy 26thế vội 8vàng giải 0thích, trong 4lòng hối 3fhận không f0thôi, vốn 5tưởng rằng 53Lạc Vũ 3Minh võ công 4không kém, 64hắn cố 1ý mượn a6sức. Không 9thể tưởng 0được lại 2không biết adđiều, làm 06cho hắn 09mất hết 95mặt mũi. “Không 65sao, Lạc baphu nhân e7xinh đẹp 3cnhư vậy, 0flàm việc 8đương nhiên 12tự mở cra một đường.” 8Phiêu Phiêu 29cười nói. Lạc 0phu nhân 36vẫn cúi cđầu không a0đáp lời, btiếp tục 6lẳng lặng buống trà, 8giống như 8ebuổi xã 33giao này 85căn bản 25không liên 33quan gì đến 43nàng. Rốt 90cuộc cũng 00kết thúc e4buổi xã 0giao giả 8dối chán eenản, Bạch 86Đông mệt ebđến không 74còn hơi asức, trong 72yến tiệc 7alần này, 3ngoài việc 4nàng nhìn 27thấy nữ e8nhân lợi dhại thành 7thạo, khôn 1ckhéo xã 7giao, thì 75còn lại 80chỉ là dethấy người 11ta thổi 42phồng lẫn 18nhau. Nàng 84đang hối 29hận không ecnên lao lực e9tâm cơ để 47mình phải achịu khổ, 8Nam Cung Lăng 6lại đến 94tìm nàng. “Chuyện 25gì thế, 2ta mệt mỏi 37quá rồi!” bBạch Đông 2auể oải 5nói. “Đương fnhiên là 3chuyện cô 2thích rồi, 6đại ca dmời Phiêu bPhiêu cô 5nương uống 7rượu nói dchuyện phiếm, e5cô đi không?” Bạch 7Đông khó 48có thể a8tin nháy dfmắt mấy 5cái, hưng 7phấn nói:“Thật 44chứ? Còn 4có ai?” “Không d1có, đại 2ca cho ta cđi, cho nên 44ta tới hỏi fcô.” Bạch faĐông liếc 6hắn một 1cái, nàng 4eđã sớm 88nhìn ra quan 33hệ đặc 1biệt giữa 6Tần Phong dvà Phiêu bePhiêu trong 1bữa tiệc, a3quả nhiên 5không tầm 8cthường. Bọn 26họ đi vào 55phòng của 1Tần Phong, 89Phiêu Phiêu 9đã ngồi 89trước bàn 5brượu, trên 4bàn chỉ 41có bốn cmón ăn tương ftự như f1trong tiệc erượu vừa 1rồi, nhưng d9rượu lại 6brất nhiều, 9dvừa thấy 6dđã biết 7Tần Phong blại tính 0uống say dmột trận. Giữa 4tiếng hoan 3fhô trò chuyện 32vui vẻ họ 6đều ngà 9ngà say. Tần 03Phong thản 8nhiên hỏi:“Phiêu 93Phiêu, ngươi 6quen Lạc aphu nhân 73sao?” “Có 9chuyện gì 3fgạt được e4ánh mắt cbcủa ngươi 1không? Đúng 0là có quen, denhưng dường 94như nàng 8cố ý lảng 22tránh ta. ba © DiendanLeQuyDon.comCó thể 68là nàng c3không muốn aađể chồng 8dmình biết 13chuyện xảy 1ra năm đó.” Tần fPhong vừa 79rót rượu 4dvừa nói:“Chuyện 9gì?” “Nói 6đến thật abuồn cười, 0nàng từng d1làm cho ta ddạy nàng 5phương pháp fmê hoặc ecnam nhân.” 7Hồi tưởng deloại đoạn 3bchuyện cũ 24đó, Phiêu 8Phiêu liền 1emuốn cười. “Cái 4fgì?” Ba angười hai 6bmiệng một 2lời hỏi. 01.03.2014, 20:54 Min Ngốc Tân Thú Bang Cầm Thú Ngày tham gia: 21.12.2013, 18:30 Tuổi: 19 Bài viết: 1346 Được thanks: 805 lần Điểm: 7.18 Tài sản riêng: Re: [Cổ đại] Gió chớ động tình - Diệp Lạc Vô Tâm - Điểm: 10 Chương 39: Quá yêu “Cái e8gì?” Ba d3người trăm acmiệng một 61lời. “Các a4ngươi thấy f4rất kỳ 7lạ đúng 0không? Lúc 8eấy ta cũng e5thấy kỳ alạ, khi f0đó nàng 59còn đẹp 4động lòng 71người hơn 3cbây giờ. 6f © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 1nàng đẹp 79có chút ai 6eoán, có cảm 6giác khó f8nắm bắt, 5ftựa như 8thể xác 57không có 99linh hồn, 32khi đó nàng e6mới thật 0sự là khuynh aquốc khuynh 0thành. Nữ f8nhân như 5fvậy vốn 7không cần 1phải mê 7choặc nam 2dnhân.” “Nói 5nhanh lên 4nào, rốt 5cuộc là 4xảy ra chuyện f6gì.” Nam 4Cung Lăng 9agiành trước bhỏi. Phiêu f8Phiêu nhìn enhìn Tần 0Phong, thấy 5fTần Phong 4hơi gật a4đầu với cmình, liền edbắt đầu 1nói tiếp. “Đó flà chuyện b4bảy tám anăm về 4trước, 6hai nữ nhân ađi vào phòng 0dcủa ta, ahỏi ta có 41phương pháp 58quyến rũ 64nam nhân akhông, trả 5dcho ta năm c2mươi lượng 1bạc, bảo 2ta đi cùng 7các nàng c1đến gặp amột người. Đó f9là lần 52đầu tiên cta nhìn thấy e7Lạc phu 2nhân, cũng blà lần 7ađầu tiên 11biết trên c1thế gian 41còn có nữ atử xinh eđẹp như fvậy, quả bethực là 56hoàn mỹ 68không thể 7dùng ngôn 1bngữ để 1hình dung, 3hoàn mỹ 1blàm cho nữ 78nhân trong 6thiên hạ 73phải ghen dtị. Nàng 1vừa thấy bta đến 44đã dùng cgiọng điệu dcvô cùng 7lạnh lùng 4nói với cata:‘Dạy 8ta một ít 4phương pháp 35có thể 3khiến nam 83nhân say 0mê ta!’ ‘Vì 4sao cô nương 7muốn học 0chuyện này? cdDựa vào 9mỹ mạo 4dcủa cô 5enương, chỉ 75cần một c0ánh mắt ccũng đủ 6khiến tất f7cả nam nhân bcúi đầu 6chịu thua 5trước cô.’ Nàng 4nói:‘Chàng e9sẽ không, 2bchàng không 9phải nam bnhân bình fthường.’ Ta 1nói:‘Ta 9eđây chỉ 8biết một 0loại phương 9pháp! Ta d1nghĩ phương 42pháp này 36hẳn là 6chữu dụng abvới bất ecứ nam nhân 3fnào. Thế fnhưng ngươi 3fnguyện ý ehy sinh bao 1nhiêu vì dhắn?’ Nàng 1do dự thật flâu, mới 78đáp:‘Chỉ dcần ta có 2thể.’ Ta accho nàng 9thay quần c5áo của dta, tỉ mỉ bbtrang điểm 4cho nàng, 3acòn dạy 39nàng một 5ít kỹ xảo dđơn giản. c © DiendanLeQuyDon.comCác ngươi 2xem nàng 25bây giờ b1một thân 3báo trắng, 04thánh khiết 8như tiên 7tử trên ftrời đó. 5 © DiendanLeQuyDon.comKhi nàng a7mặc quần dáo của 5ata vào, xinh 6bđẹp quyến cdrũ bao nhiêu 2athì miễn 4bàn, không cccần nói dgì, không 1cần làm dfbất kỳ 2động tác egì cũng 0có thể 2cdễ dàng 6gợi lên 6vô hạn 5ham muốn 9cho nam nhân. Ta 0fnghĩ bất 94cứ nam nhân cdnào cũng 05không thể btừ chối enàng, vậy 0mà không fngờ vài c2canh giờ csau, hai nữ 8nhân kia 9lại đưa 7ta đi gặp dnàng. Lúc 7ấy, trong 00mắt nàng 7chứa đầy cnước mắt, 97trên người f9còn khoác 6chiếc áo 6của nam 7nhân. Vừa b9thấy ta 2eliền cả 9fgiận nói: ‘Ngươi edạy ta phương 8pháp gì 2thế? Ta 3acòn chưa 9nói chuyện, 9đã bị 47đuổi ra f8ngoài.’ Lúc dấy ta đã 8anghĩ: Nếu dngười nọ 2đối mặt 4với nàng efkhông có dchút mơ f2màng nào, asẽ không dbphủ thêm 2aquần áo 4cho nàng. 29 © DiendanLeQuyDon.comCó thể bthấy được, 9đó nhất 92định không 50phải một 4nam nhân cbình thường. Ta evốn muốn 44khuyên nàng 94không thể 5miễn cưỡng, 2bnhưng thấy 2anàng tức 4fgiận đáng 94sợ như evậy, ta cccũng không 48dám nói fthêm cái 8gì, đành 04phải lấy b7ra thuốc 0kích tình dta bí mật a6điều chế 23đưa cho c5nàng……” “Thuốc ekích tình?” 76Tần Phong b8làm rớt bly rượu 3fmới bưng 0lên trên 7dbàn, rượu 2văng khắp cnơi, mà 9fhắn không 37hề có cảm 3giác, trên 7mặt là 8kinh ngạc cvà phẫn 2nộ khó 6dnén. Ba 5cngười càng 7kinh ngạc 0nhìn hắn, e6Tần Phong 0không phải 1là người f4có thể cchăm chú cenghe kể 7dchuyện như bthế, càng fkhông dễ 2biểu đạt 0cảm xúc, 1ctrừ khi e0là…… Phiêu 58Phiêu sững 7sờ nhìn 9chắn, nói:“Nhiều 9fnăm như 14vậy, ta 7vẫn không fcnghĩ ra người ctừ chối acnàng rốt 2cuộc có 72phải nam bnhân hay 8dkhông, rốt ccuộc là bngười đặc 59biệt như 07thế nào, 0vừa mới cta còn cảm 6thấy loại 2nam nhân 4như Lạc bfVũ Minh không 0cđáng. Không 77thể tưởng 86được là b7ngươi!” Tần ePhong không b2phủ nhận, denhìn ly rượu ctrước mặt, 6cười chua 6esót, sau 7đó cầm 28lấy ly rượu 7trống rỗng, 4đưa đến e7bên môi. Bạch 94Đông và fNam Cung Lăng fmở lớn 5miệng cả 5buổi vẫn 21không khép 2lại được, 25Lạc phu 1nhân? Trước 27đây mặc fkệ vì sao 0nàng quyến 0crũ Tần 88Phong, nhưng e8dù thế 10nào nữ 9nhân cũng dkhông nên aquyến rũ 0bạn của 56chồng chứ, fđó là tối ekỵ trên 2dgiang hồ. “Đại bbca.” Nam 62Cung Lăng 0thử thăm 8fdò hỏi:“Khí 2akhái đó ekhông phải 37nam nhân fbình thường 1bcó thể d6chấp nhận a3được, dkhông phải eahuynh thực 9sự có cái 86gì đó với 5anàng ấy a3chứ?” dNam Cung Lăng dlòng tràn fđầy tò d4mò, nhưng 5sau khi thấy c3ánh mắt 1fgiết người 9của Tần 3Phong, đành 9phải nuốt 6xuống. Tần 24Phong rót dly rượu, angón tay 2nắm ly rượu c9gân xanh 8bnổi lên 6cuồn cuộn, dly rượu fbạch ngọc dnháy mắt 6đã bị f2bóp vỡ 04nát. Không 7ai hỏi thêm bdgì nữa, 4bbởi vì 0mọi người 22đều biết, 0nếu chưa f5xảy ra chuyện 1cgì, Tần cPhong sẽ 86không phẫn bnộ như 5vậy. Mà 04chuyện này, 6nhất định dflà sỉ nhục 1lớn nhất 2suốt đời cTần Phong. Nam 9Cung Lăng 5đứng dậy 5lôi kéo 07Bạch Đông, 57hai người elặng lẽ 6lui ra ngoài. Phiêu 5cPhiêu không ddđi, chỉ 7yên lặng 1nhìn nam abnhân ngồi 9ftrước mắt, e5gần trong 7gang tấc 25mà như xa 97tận chân 15trời. “Tối 9fnay có cần 11ta ở lại dcùng ngươi?” “Ngồi 6lại tâm 83sự với 5ta!” Phiêu 0Phiêu ngồi f2bên cạnh 2hắn, sâu akín nói:“Hóa d8ra nàng chính 5là nữ nhân 02ngươi không bmuốn đối amặt!” Tần 3Phong nhíu c7mày, dường ffnhư không 4có việc agì nói “Nữ f1nhân yêu cdthương nhớ benhung ta nhiều 3lắm, người fnào ta cũng e5không muốn ebđối mặt.” “Nhưng 5nữ nhân 8dùng xuân 79dược thấp 73kém như 5vậy, cũng dcó thể dbkhiến ngươi 5không phát 8hiện thì 31không nhiều 76lắm.” aaPhiêu Phiêu 4thấy sắc 1mặt hắn 2đột nhiên 3thay đổi, btiếp tục anói:“Với dcông lực 96của ngươi, 0thuốc đó d5không đến 3cmức làm 62ngươi mất 7đi lực 6không chế… 15Trừ khi, 52lý trí của e3ngươi vốn fkhông kháng 3cự được.” Tần bPhong không 6trả lời 78nàng, đứng adậy đi feđến trước 1ecửa sổ, 3bnhìn cây cdlê lay động 6ftrong gió ethu, lại 70là mùa thu, 4mùa hắn 34không thích 3nhất chính 0là mùa thu, f6bởi vì 1mỗi khi 7hắn thấy 4lá cây biến 5cvàng, nhìn 22thấy lá 9vàng rơi b7khắp nơi, csẽ nhớ 51tới bóng 1dáng cô dđơn dưới c9gốc cây, 7nhớ tới 9những ngày dthê lương. “Sợ frằng cũng fchỉ có anữ nhân 2bnhư nàng 6cmới có ebthể khiến 70ngươi nhớ 8dmãi không dquên.” 3Phiêu Phiêu 1thấy hắn cfxuất thần cbnhìn ra ngoài 8cửa sổ, 8ckhông khỏi 6cảm thấy 5chua xót 4ftrong lòng, e9sáu năm f5nàng chờ 1ađợi vẫn c8không thể 00chờ đợi 1được tình ccảm của bhắn. Tần e3Phong trầm 8giọng nói:“Ta dnói rồi, 62không được 4nhắc đến b9nàng với ata!” “Không 6nhắc tới 2là ngươi 4ecó thể 6quên sao? 8Cho dù uống 7say bao nhiêu 23ngươi cũng 3không gọi 88lầm tên b8ta thành 4tên nàng, 9cđiều đó 2dcho thấy a9dù ngươi e0có say thế 5nào, nàng 0vẫn rất 86rõ ràng 8trong đầu angươi.” “Phiêu c6Phiêu, Nam 00Cung Bùi 4Hiền là anam nhân b1tốt, hắn 35có thể bfcho ngươi 5fhạnh phúc. 8 © DiendanLeQuyDon.comNgươi đã 2lãng phí efnhiều thời egian trên bngười ta, 16ta không 0đáng.” 2bTần Phong 10chân thành 0khuyên nhủ, fnếu là 5nữ nhân 76khác, hắn 1sẽ không 1nói như 39vậy, nhưng bPhiêu Phiêu 6không giống 8vậy, khi ahắn bất f6lực nhất, d6là Phiêu 3Phiêu đã 8cứu hắn. “Trừ 30khi ngươi b8không hề 6cần ta ……” Tần 7Phong không 3trả lời, eeđẩy cửa c2ra khỏi 1phòng. Đêm 5trong trẻo emà lạnh 2lẽo, lá fcrụng đầy 2eđất hòa 13trung với 6cát bụi cbay trong 1cgió thu lành aflạnh, Tần bPhong lẳng 1lặng ngồi fftrên một f7tảng đá 6fcách xa nhà 51thủy tạ, 68nhìn lá drụng đầy 80trời. Hắn 9muốn ngồi dở chỗ 1này để fnhìn dòng e5nước chảy 81xa xa, hoa f7lê héo tàn, 6ánh trăng ctrong trẻo 27nhưng lạnh 6alùng, tưởng 66niệm bóng 8dáng vẫn drõ ràng 60trong lòng. Lúc 91này, một 73âm thanh 7nhu hòa vang 02lên sau lưng 00hắn:“Ta 4có thể 40nói mấy 5ccâu với achàng không?” Không 4cần quay 2bđầu hắn fcũng nghe 6ara, là giọng fanói đời efnày hắn 1không muốn 36nghe thấy 15nhất, là fngười đời 4này hắn 9không muốn 7nhìn thấy acnhất. “Không dthể, giữa 9chúng ta 4không có 0gì để f4nói.” Hắn dbdùng tốc 43độ nhanh abnhất đứng eadậy rời 5đi, vẫn dnghe được 1tiếng than 5dnhẹ mềm ecmại lan etràn trong 00không khí, 6“Phong, 6ecũng không e8thể nghe 8ta……” Tần 4aPhong không fquay đầu, bhắn tin a3chỉ cần 3mình quay 4fđầu, hắn b5sẽ không cathể biết 7trước điều 2gì sẽ xảy fara, có lẽ 88sẽ đánh 08cô gái kia 22một cái 99bạt tai, 57có lẽ sẽ 2chạy đến 0ôm chặt 1nàng, bởi cvì đó đều b1là những 95điều hắn 6muốn làm, 35điều duy 5nhất hắn 9không muốn 75làm chính dlà rời beđi như thế bnày…… Đóng bcửa phòng flại, hắn 3cảm thấy 52lòng mình 2dnhư bị e8ai đó vét 4sạch, thầm dnghĩ dùng 1frượu để 59nhồi vào a1thân thể 4đã sớm btrống rỗng, 63để gây 1atê vết dbthương vẫn e2đang đổ 8dmáu, rốt dcuộc phải ebao lâu nữa, 4bao lâu nữa fthì lòng 7chắn mới e8không đau c9đớn như 3vậy. Đêm 4tịch mịch, ađâu chỉ 5có một 8người chịu bdày vò? Bên 52ngoài tiểu blâu tĩnh 8mịch gió 9cuốn lá 0héo tàn, abên trong 67tiểu lâu fgió nhẹ ckhẽ vuốt 7dlên sợi 2ftóc và gò 50má mang hàng 0nước mắt c8ấm áp của 2giai nhân. 7 © DiendanLeQuyDon.comGương mặt 6tuyệt mỹ 9của nàng 7trông càng enhợt nhạt, aánh mắt 23vốn mờ 1mịt giờ 89phút này 7đều là bu oán và 12đau khổ. Lại 91là một actrận gió 38lạnh thổi 2qua, trận 70ho khan kịch 29liệt kinh fđộng Lạc 65Vũ Minh đang 37ngẩn người 17trong phòng, e1hắn dùng f3ánh mắt 6chứa thâm aý nhìn nàng, 9khóe miệng 9lộ ra nụ 6cười lạnh 49trào phúng. “Không 13phải đã 3đạt được emục đích esao? Còn 54bày ra vẻ 3mặt đau f8khổ không 5thể yêu elàm gì? 6fTa cũng sẽ 0không ăn b4bộ dạng cnày của 4ngươi.” c7Thấy nàng f3không có 0cphản ứng 8gì, hắn 6nói lớn ctiếng hơn:“E 44rằng không c3chỉ có ata, có người 0cũng không achịu được 4bộ dáng d1dở sống fdở chết 3cnày của bngươi, nhìn d5ngươi một 5cái cũng 95lười? Ha 27ha ha ha!” Thấy 3anàng vẫn ekhông có 2phản ứng 1gì hắn bacàng phẫn 9anộ, đi 56đến trước 91cửa sổ, akhông chút 7thương hương actiếc ngọc 3anắm lấy 48thân thể esuy yếu ccủa nàng, 7quát:“Không c3phải yêu 5hắn sao? 8Không phải e7hy vọng 75hắn hạnh 25phúc sao? d8Thấy hắn 2sắp thành 0hôn ngươi 6không vui a0mừng vì 1ehắn sao? 5Người hắn ekết hôn blà con gái 7của minh 1chủ võ 45lâm, tương 3lai hắn 3chính là 12minh chủ 3dvõ lâm, 0dcó thể 5hô mưa gọi bgió trên 7giang hồ, b0ngươi không 5vui sao? Nếu 6không ngươi 0đi tìm hắn 0anói ngươi 4yêu hắn, b4nói cho hắn 7sáu năm aqua không 0có một 45khắc nào fngươi ngừng 17nhớ nhung 9hắn, để e7cho hắn 7bỏ mặc 58tất cả fdanh dự bfđịa vị 45để ở fbên ngươi d8ấy! Đi 96mau, không 7phải ngươi 4vừa muốn 7nói với 6dhắn à?” Nàng 6cười lạnh:“Đương 6nhiên ngươi 71nghĩ, muốn 52chàng thân c5bại danh 7cliệt, muốn 75chàng cả 53đời cô 66độc! Ngươi 5hết hy vọng 4đi, ta sẽ dkhông giúp 40ngươi, có dchết ta 2ecũng không 3nói với 30chàng ta 0yêu chàng!” Lạc 91Vũ Minh đẩy anàng ra, 9giận dữ 70rời đi. Nàng ađau đớn 5gục xuống 1khóc nỉ 3non, nàng 1không thể e1nói, hắn ađã sắp bthành hôn. c © DiendanLeQuyDon.comHôm nay hắn 67cũng rời 56đi không 7quay đầu flại, có a9nghĩa là d2tất cả e4đều đã 2dtrôi qua, bkhông thể c6xoay chuyển, 5như vậy c5cần gì 9phải đem 2dđau thương 2đã qua quay 9trở lại, f5làm tổn athương người 4nàng yêu enhất trong 05kiếp này. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu hắn e4hạnh phúc 98thì để 8cho hắn 1mãi mãi 5chạnh phúc. fd © DiendanLeQuyDon.comTất cả bbthống khổ 88liền biến fmất theo 07sinh mạng 5fcủa nàng…… Có 2lẽ đây f5là báo ứng eacủa nàng…… Đã 7bqua nửa 9eđêm, Lạc 1phu nhân 63vẫn ngồi f9một mình 7etrước cửa asổ mặc 4cơn gió blạnh như ebăng thổi 5khô hai má 1bđọng đầy d3nước mắt 0của nàng, ftối nay fLạc Vũ 8Minh không atrở về, 22rốt cuộc enàng có 2thể yên 99tĩnh vượt 0qua. Không cngờ một bbóng đen 96bay vào từ dcửa sổ, 8nàng đứng 91dậy rất 63nhanh, vững 6fvàng lui e8ra phía sau f0hai bước, d4kinh ngạc c4nhìn người 41trước mắt. 8 © DiendanLeQuyDon.comHắn chẳng 8những có 65thân thể ecường tráng, abmà khuôn 3mặt, ngũ equan đều 51to hơn người 3thường 30một chút, 52một đôi cmắt to giờ a0phút này 2đang híp 0lại thành 7một đường 6chỉ say 0fmê nhìn 42ngắm nàng. Có cthể thấy bdđược khinh 3công của 4hắn rất 11cao, nếu 86không thân cthể to lớn bcsao có thể e“bay” 0vào. “Đừng 1sợ, ta biết 33chồng nàng 42không trở ecvề, một 65mình nàng 2vô cùng 3acô đơn, 48cho nên cố fý đến bevới nàng.” bNgười nọ dmặt mày 2hớn hở 4nhìn giai 2fnhân đang 5kinh hoảng, 91vẻ mặt ftà khí xán 1lại gần. Lạc bphu nhân 9hít một 55hơi thật 9sâu:“Nơi 79này là Long 9fGia Bảo, 8ta chỉ cần dbkêu lớn fmột tiếng c3là rất eanhiều người 0nghe thấy, dcngươi cho 74là nơi này ekhông ai fcó thể 40đánh thắng bngươi sao?” Tuy 68lời nói aecủa nàng 4bình tĩnh, 85nhưng trong a8lòng rõ 2ràng tiểu 7lâu này fở nơi vắng 5lặng yên 2tĩnh, một atiếng kêu 35của nàng 15có thể 5sẽ không f6ai chú ý. “Ha bha, ta biết 4cluận võ d5công ta không dđược, dnếu luận 2khinh công, 4không ai 8có thể 1đuổi được 02ta.” “Khinh 48công? Khinh 01công giỏi 0có thể 3trốn cả 56đời sao? fHôm nay nếu 6ngươi làm 3chuyện sai b7trái, Lạc 5Vũ Minh sẽ ddđuổi giết 1ngươi cả dfđời.” Hắc 4y nhân chần d5chừ một 8fchút, ngay 7một giây a7đó, Lạc aphu nhân 3echạy vọt 7tới cửa 1sổ muốn 7nhảy xuống, 5đáng tiếc anàng vẫn 8muộn một f9bước. Người 8nọ bắt 1lấy cánh 48tay của 4nàng, kéo 3bnàng lại, 40bằng tốc 0độ nhanh 3enhất đánh 45nàng một 3bchưởng, f7Lạc phu 7nhân chỉ bdvội kêu amột tiếng 21“Cứu……” 1liền hôn 3mê bất ftỉnh. Nhưng 9chỉ một atiếng “Cứu” 50ngắn ngủi, 3asuy yếu eanhư vậy, 1cũng đủ ekinh động cđến Tần 8Phong đang 23uống rượu 40điên cuồng 7trong hoa a1viên, hắn 2bỗng đứng edậy, biến 3fmất trong ađêm đen d0mờ mịt…… Không 1blâu sau hắc cy nhân đi d6vào một fhang núi, 7ôm Lạc f3phu nhân 1vẫn đang 97hôn mê từ ctrong một dcái túi 7cra. Hắn 8bsi mê nhìn d6dung nhan ctuyệt mỹ 2acủa Lạc 3phu nhân, 2nàng thật cbsự rất 98đẹp, đẹp 83đến mức 76ngay cả bfkết quả 49làm việc bnày là thế fnào hắn bcũng không 9để ý. Hắn 4acó chút bkích động 79nâng tay 2cđang muốn cvuốt ve 1da thịt 3fnõn nà kia, c1liền bị 25một bàn 9tay nhanh enhư chớp 4tóm lấy. “Tần cbPhong?” 5Hắc y nhân f9đột nhiên 70quay đầu, dhắn đương 8nhiên biết 7aTần Phong, 7nhưng điều 1hắn không e0ngờ là 51Tần Phong 73cũng biết adhắn. “Hoa 1dVạn Tung? 07Lá gan của bngươi càng 2lúc càng flớn, nơi 71nào cũng bdám xuống 19tay! Nơi 71này là Long agia bảo!” “Liên 5cquan gì đến bbngươi? Ta 6khuyên ngươi bkhông cần caxen vào việc 67của người 5khác!” Tần afPhong không 4nói gì, 7ekiếm của 60hắn trả f8lời thay b5hắn. Hoa cfVạn Tung 9echỉ cảm 23thấy trước 93mắt ánh 5ckiếm lóe 70ra, căn bản 3phân không 4rõ hư thật, 0chỉ có 7cthể hốt fhoảng bảo 3dvệ chỗ 1hiểm, mà ebkiếm của 29Tần Phong 1lại không 8rời chỗ 8hiểm của 9chắn. Hoa 3Vạn Tung 44là hái hoa 2ftặc nổi addanh ở giang 45hồ. Vẫn 75không ai 6có thể 3bắt được 3hắn, là avì hắn 0bchẳng những 0có võ công erất cao, 7mà khinh 6dcông của 18hắn ít 3bngười có f0thể sánh 74được, 0bhơn nữa 8hắn giảo 09hoạt đa 35đoan, bao 8nhiêu người 1dmuốn bắt 1ehắn, cuối fcùng đều 5là vô ích. Hắn 6ra vẻ vô 1lực chống 6đỡ, không a2ngừng né 9tránh, lại cfâm thầm 9bắn ra mũi 3atên giấu ftrong tay e7áo. Khi 2cTần Phong 4cấp tốc 1biến chiêu exóa sạch 8cmũi tên, 0hắn liền 8tìm được 41cơ hội fathoát thân. Nhưng 4hắn rất fxem nhẹ bđối thủ, 12hắn vừa bbmới chạy 14ra cửa hang, e3kiếm của feTần Phong 4đã chặn 03đường e1đi của fdhắn. “Còn 3muốn chạy? 6eĐã quá 70muộn, hôm 3bnay ta chẳng enhững muốn 3dxen vào chuyện 1của ngươi, 5mà còn muốn 41trừ cái 76hại cho 3giang hồ 22là ngươi.” dbKhi nói chuyện eTần Phong aeđã đứng 7trước mặt aehắn, giọng 1điệu và 7kiếm khí 8của hắn d8đều tràn engập tàn 1bạo khiến engười ta 7dsợ hãi. Hoa 4Vạn Tung 53đã sớm ddnghe nói 1Tần Phong 9evõ công 12cực cao, 0nhưng không angờ lại cđáng sợ 3bnhư vậy. 67 © DiendanLeQuyDon.comHắn khổ 4luyện võ 1công không 5bchịu nổi 0đả kích, 4ngay cả ekhinh công 6cũng chưa fkịp thi 59triển trước 18mặt Tần 93Phong, xem 2ra hôm nay dhắn muốn fthoát thân f7là rất dkhó. Ánh 11mắt hắn 6avòng vo xoay cbchuyển, alòng nổi 02lên một 2kế, ra vẻ cnghiêm nghị 60nói:“Ta ebiết ta eachết cũng c5không hết 9atội, nhưng engươi có 8tư cách dgì giết 2ta? Ngươi 2cvà ta căn f7bản là 93cùng một 22loại người. ba © DiendanLeQuyDon.comHừ! Nữ 0nhân ngươi ddtừng có 3ít hơn ta asao? Ngươi 5bdám nói cfngươi chưa 2từng làm 3loại chuyện bnày?” “Ta 9thừa nhận fta phong lưu, 47nữ nhân 6ta từng 3ccó không 6eít hơn ngươi, dfnhưng ta ctuyệt đối 4không hạ eflưu như 72ngươi, các cnàng đều 9là cam tâm c8tình nguyện.” “Tại dsao ngươi a5biết nữ aenhân này 4không phải 0cam tâm tình danguyện ủy 32thân cho 05ta?” Tay 5fnắm kiếm 4của Tần 2cPhong đột a7nhiên siết 60chặt lại, ccánh tím 0trên thân b6kiếm sáng f2ngời, tỏa 7sáng hơn cecả ánh dbtrăng non. “Cam 4etâm tình cnguyện, cvậy mà 5ngươi còn 1phải dùng c5thủ đoạn cnày?” “Cảm 6tình có 21thể bồi 14dưỡng.” 2Hoa Vạn 24Tung cố c9ý khinh thường 6nhìn hắn. 02 © DiendanLeQuyDon.comThấy hắn eckhông phản 2bác, lại 96nói:“Ta 58ghét các 41ngươi ngày anào cũng 59giả dạng 3làm chính 1nhân quân b7tử, ngươi fdám thề f7khi nhìn 4thấy nữ e8nhân này 54ngươi không chề có chút dham muốn 4nào?” Tần 0Phong không 2nói, cũng 61không xuất akiếm, sát aakhí trên 40người cũng 0dần biến d0mất. Thật 1era đối 3với thanh d9danh của 8Tần Phong, e1Hoa Vạn 3Tung cũng 4hiểu được fmột ít, 9Tần Phong 19sẽ không 7lấy tính 3mạng của fngười khác btrừ khi 18quyết đấu 84kịch liệt, 83cho dù nhìn 55thấy kẻ 2mang tội dác tày trời, 4nhiều lắm c7hắn cũng achỉ phế 0avõ công, 8echo nên hắn 0mới dám 40“cố gắng 2tranh cãi” anhư vậy. “Tần aPhong, nếu dngươi dám 88chỉ tay 9thề, khi 38ngươi đối 0mặt với 4fnữ nhân 0này, chưa 1bao giờ c7muốn ôm 4nàng, vành 8dtai và tóc 9mai chạm 3vào nhau, b0chưa bao fgiờ nghĩ 79nàng ở 40dưới thân 5ngươi sẽ 5yêu kiều, 4quyến rũ 4mất hồn c8thế nào…… e6thân mình ccủa nàng 0thật đúng 96là nhuyễn 9ngọc ôn 7hương……” c(nhuyễn 8ngọc ôn ehương: tả fngười con 6gái trẻ f3có thân dthể mềm 3mại trắng e8nõn, có 95hương thơm athanh xuân 26ấm áp.) “Câm b8miệng!” Hoa 05Vạn Tung 2bắt lấy 0một cơ 9hội cuối 1cùng này, 0dcất cao cgiọng nói:“Ngươi 1cũng đã ddtừng muốn, bvậy mà 1còn ra vẻ 2hiên ngang 4lẫm liệt 34chỉ trích a6người khác, 2hôm nay ta 66không đánh 5lại ngươi, fnhưng ta 7chết cũng bkhông phục.” Tần c7Phong đẩy 52lùi tức e9giận, sát fakhí cũng 5đẩy lùi atheo, thở 49dài:“Ta 01cũng không 42muốn giết 65ngươi, mặc 8dù ngươi 46làm không bít chuyện 02khiến người 0ta phẫn 4nộ, nhưng 41cũng không e2hại đến amạng người, 7adám làm bdám chịu, cso với những e2kẻ ngụy 3cquân tử dmiệng đầy afnhân nghĩa 9đạo đức edlại giết e6người như 9ma, ngươi 4cũng không btính là btội ác btày trời. 8f © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần 0cngươi chịu btừ giờ 9thay đổi 0triệt để, 4ta có thể 6cho ngươi f9một cơ 9hội.” “Nếu d9ngươi có 2thể chứng e5minh ngươi 0không giống ata, ta sẽ 3alàm như e5ngươi muốn.” “Ngươi c9muốn ta fchứng minh 3cnhư thế 9nào?” “Hãy dcho ta nhìn 56xem ngươi f0thanh cao 2như thế anào.” Hoa 3Vạn Tung 0bliếc mắt e1ngắm nhìn c5người trong 23hang núi, 9khuyến khích emười phần eanói:“Nếu 65ngươi có 5cách làm 7bcho nữ nhân fctrong kia 92thuận theo 20ngươi, muốn b7giết muốn 0fđánh ta 6ta đều 1chấp nhận!” Tần 0Phong trầm 6ngâm một 2lát nói:“Ngoài 4nàng ra ai 06cũng có b9thể!” “Vậy 3ngươi sẽ adkhông muốn f3làm bộ 85thanh cao 10trước mắt 8ta, thừa 3anhận ngươi 8cũng là 05một tên dngụy quân 8tử ti bỉ 4cvô sỉ đúng 7không.” edHoa Vạn c1Tung cười d0ha ha, vòng b6qua Tần fPhong định drời đi. Tần 88Phong hít 10một hơi d4thật sâu, 1nói:“Được, 3ta chứng 3minh cho ngươi bxem, nhưng 9enếu ta làm 7được, engươi cũng 67đừng quên 4chuyện đã 2đồng ý f5với ta.” “Ta 4cũng không d5đủ kiên benhẫn chờ bfngươi mấy e4tháng, ta 26chỉ cho engươi ba 2ngày.” “Không 17cần! Ngươi bbhãy nhìn arõ xem.” 71Nói xong ahắn đi e9vào hang 03núi. Ánh c9trăng mông 4lung xuyên 0qua cửa 2hang chiếu avào khuôn 0mặt giai 4nhân vẫn 7đang hôn 3emê, đẹp btựa như 61chân thật, ectựa như e2huyền ảo, bclàm cho Tần 4Phong cũng 8không nhịn cđược vuốt cve khuôn 6mặt nàng. b © DiendanLeQuyDon.comTuy động 3tác của 4hắn rất 6nhẹ, nhưng 4vẫn làm 0Lạc phu bnhân bừng c3tỉnh trong e3mê man. Nàng 07đột nhiên b7đứng dậy eftheo bản 6năng nắm 9chặt ngực 8áo. Mà khi fthấy Tần 79Phong dịu 1dàng tươi ecười, nàng 90kinh ngạc acứng đờ, 2evỗ vỗ 3mặt mình, bbmới run 19giọng nói:“Sao d0lại là 8chàng?” Lòng 5aTần Phong acăng thẳng, 3nhất thời dkhông cầm 8lòng được cngồi bên 2cạnh nàng 94hỏi:“Có 2cbị thương 19ở đâu akhông?” Nàng 5không biết 6phải làm 7asao, cúi 1đầu, khẩn btrương cắn acmôi:“Không 34có gì, chỉ 5bị đánh 56một cái 8vào vai.” “Thật ekhông? Còn 2đau không?” ebHắn giơ 1tay nhẹ e3nhàng vuốt 82ve lưng nàng, 5sau khi thấy a2thân thể 95của nàng brun run, hắn 8dựa vào 54càng gần, 4chậm rãi ađưa tay 12chuyển qua cevai phải 6của nàng, 6tay kia vén 55sợi tóc 7hỗn độn 9ra sau tai 54nàng. Chính 6hắn cũng 2không biết 9vì sao lại d0chấp nhận 2yêu cầu 6vô lý như 62vậy với 6Hoa Vạn 35Tung, nhưng ehắn đã fchấp nhận 5arồi, là 6côm ấp tình 5cảm trời 8bi người 7xót sao? bHay là hắn b2thầm nghĩ 5một cái 8cớ cho khát 78vọng của amình…… Nữ 57nhân trong 8lòng hắn cnhư trúng 0ama chú, tùy 96ý để bàn bctay Tần cPhong đặt 80trên vai a8nàng chậm farãi ôm nàng fvào lòng, ethuận theo 77như năm cđó. “Nàng 7egầy!” 4Hắn nhẹ 6giọng nói d9bên tai nàng, adkhông một 1nữ nhân 8nào có thể bfkháng cự 67những lời 75này, bởi fvì một 79câu đơn 62giản này 43hoàn toàn 4dcó thể abao hàm vô e2hạn tưởng fniệm và cenhu tình. Ánh 89mắt nàng 02bắt đầu bẩm ướt, 4thân thể acủa nàng abắt đầu erun run, núp 6mình trong 2ngực hắn edyên lặng a2không nói 9gì. Nếu dgiờ phút abnày có thể ddừng lại, acho dù nhốt ađánh hắn 3vào địa 1fngục hắn 77cũng không 6hề oán ahận nửa c9câu, hắn 8cthật sự 9rất muốn 8mãi mãi 5bôm nàng, 75nếu không 0cphải nàng b3đã gả 9bcho Lạc 65Vũ Minh…… Đôi 93môi ấm 9áp của b5Tần Phong 8chần chừ csau tai nàng, 58sau đó chậm 46rãi di chuyển 1xuống dưới…… Dưới 6bđôi môi 06là da thịt 87nhẵn bóng 8dnõn nà, byêu kiều 7fnhư đóa 4phù dung, ahôn, hôn, 52hắn bắt 26đầu mất 4phương hướng, 8ngọn lửa 2trong thân 4ethể thiêu 9đốt lý 2trí của 06hắn, ôm c9lấy nàng, 96lòng bị 7fcon kiến 0gặm cắn, ddtê dại adngứa ngứa dkhó nhịn. Mà 3enàng ở 3trong lòng 78hắn ngửa 4đầu cười 0fe thẹn, 0cười đến btrời đất 0biến sắc, 13mặt trời 00không còn 9tỏa sáng. Hắn 7quên tất fcả, cúi 0đầu hôn 5alên môi 49nàng, lý 6trí nháy 3amắt bị ctình dục 27bao phủ, bagiờ phút 7này trong 97đầu hắn 9thật sự f8chỉ có: afnàng ở c2dưới thân fcsẽ yêu dbkiều, quyến 7arũ mất 9hồn thế 81nào…… Nàng 41chậm rãi eenhắm mắt 0lại, ngực cđột nhiên 3xé rách 8đau đớn, e4nàng chưa 5từng có c6giấc mơ afnào chân 0thật như 2bthế này, 8hơi thở 3ecủa hắn, 1ahương vị 91của hắn, 8thật rõ fràng, tốt 86đẹp làm acho nàng 79quên đi 3tất cả 4bnhững gì cđã qua, dquên tất fecả phiền 8não cùng 3ưu sầu, 1hoàn toàn ddđắm chìm 68trong nhiệt batình ngọt angào. Lúc 10mơ màng 6nàng cảm 5giác tay aTần Phong 85chuyển qua 61lưng nàng, bthuần thục 2cởi bỏ 5đai lưng a0của nàng. 9 © DiendanLeQuyDon.comNàng muốn 13nói không 6được, cmuốn đưa a6tay ngăn bcản, nhưng 6toàn thân 49không có 4amột chút csức lực 8nào, chỉ 5acó thể c5nhắm mắt 8tùy ý để 24quần áo echảy xuống, 38thân mình 0bị Tần bPhong ôm bfchặt vào aetrong lòng. Nếu 0có thể achết ở 75giờ phút 9này, nàng 44không còn 8ecầu mong 70gì trong 33đời. Nhưng 15Tần Phong 92lại buông 6nàng ra vào 11thời khắc a5mấu chốt, 5ddùng một 1ánh mắt 6phức tạp 45nhìn nàng, 78có hận, 7ecó oán, 5cũng có 1cđau đớn 21bi thương. 1 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 77đó khiến 9nàng đột 7nhiên tỉnh cftáo, khoác 26chiếc áo erơi xuống fđất lên 1người. “Phong……” “Ngươi 6xem đủ edchưa?” dTần Phong 9mở miệng angắt lời 87nàng, nhưng edkhông phải danói chuyện evới nàng. Hoa 2cVạn Tung dbcười lớn 1đi vào:“Ta fechưa từng 35bội phục 08một ai, ehôm nay ta ethật sự 2là bội 9phục sát eđất …… bdCác ngươi 0có tiếp 9btục không? bTa sẽ không d7quấy rầy. d © DiendanLeQuyDon.comHa ha!” “Ngươi a1nghĩ rằng 2ta sẽ muốn 2nữ nhân f9lẳng lơ 21như vậy 9sao?” Tần a8Phong hừ alạnh nói:“Đừng d1quên chuyện 5bngươi đã b8đồng ý 0với ta.” “Yên c6tâm, tuy 3ta không 2dphải chính 7fnhân quân 70tử, nhưng 39đại trượng 9dphu nhất bengôn cửu 0bđỉnh. Sau 3này ngươi c8tuyệt đối 1sẽ không f5nghe thấy dcái tên 69Hoa Vạn cbTung trên 9giang hồ.” c0(nhất ngôn dcửu đỉnh: 7fmột lời bnói nặng cbnhư chín 7cái đỉnh.) Tần 1Phong không 50nói gì nữa, 45đưa tay 6ekéo Lạc 4fphu nhân 0rời đi. Đi 1vào rừng 47cây, Tần bbPhong bỗng 5nhiên đứng 2lại, quay 9đầu nhìn 2nàng đang 6khóc nước a4mắt ràn e5rụa, nhẹ 2nhàng hỏi:“Nàng d2khỏe không?” “Ta? f4Chàng muốn 9nghe đáp 0eán gì? Chàng 6amuốn nghe: 2Ta ngày nào fcũng bị bđánh, chịu ahành hạ e0giày vò; 65hay là muốn 7nghe: Ta rất cbtốt, chúng f4ta rất ân eái?” Tần 2cPhong cười 44khổ nói:“Có 35lẽ ta nghe 93nàng ngày 13nào cũng f0bị đánh, e4trong lòng dcó thể 8esẽ vui vẻ 73hơn.” “Chàng 6hận ta như 94vậy sao?” Thấy aTần Phong 1không trả clời, nàng 7kéo lại fống tay báo của 46Tần Phong, 7nghẹn ngào 4nói:“Chàng dthật sự 0hận ta như 9vậy? Hận bđến mức 1ftrước mặt eftên hái e6hoa tặc, e6nhục nhã cta như thế? d7Hận đến 5mức hy vọng emỗi ngày 5ata bị người c7ta tra tấn 5mới vui 9vẻ?” Tần 10Phong dừng 6abước, quay e8đầu dùng aánh mắt 19lạnh buốt dnhư băng 42nghìn năm 0nhìn nàng:“Nàng bethế nào e4liên quan 6fgì đến 7ata, ta cũng c7không có btâm tình 0atrả thù ccnàng, vừa d6rồi chỉ 8là ta đánh ccuộc với 34hắn, cuộc 5xem sức 00quyến rũ adcủa Tần 3Phong có bfphải là 9không một 6nữ nhân 3nào có thể 6kháng cự akhông.” “……” 5Lạc phu 4nhân vô 1elực buông a6bàn tay nắm aống tay bcáo của fhắn ra, 8dthật ra fnàng có 3rất nhiều clời muốn 9nói, nhưng dđối mặt avới ánh 58mắt lạnh 19băng như 40vậy, nói cfcòn có ý 8enghĩa gì. “Chúc 1mừng chàng 3asắp thành ehôn, nếu 10yêu nàng 3thì đừng 7để nàng chiểu lầm, d3nữ nhân 3luôn không 9dcó cảm 0giác an toàn, 2chỉ cần bchàng nhìn 54vào ánh bmắt nàng 80và nói: 9Ta thật b1lòng yêu 2nàng! Nàng csẽ không 56cần dùng fcách cực f7đoan đấu 1cvõ kén rể 9eđể thử celòng chàng, 8hãy nhớ, cyêu một 5fngười thì dđừng để 19nàng chờ 6đợi, hãy acquý trọng 66nàng.” Tần 6Phong cười athoải mái fcnói:“Lạc 3dphu nhân, facảm ơn 20lời khuyên 7của nàng, 8ta sẽ ghi 9nhớ trong 7flòng.” “Ta 35nghe Lạc faVũ Minh nói 7cchàng đã 8tha thứ dcho hắn, btất cả 15ân oán cừu 5tình đã 9qua chàng a5đều không eđể bụng…… aVậy là 0tốt rồi, fcái gì đã daqua thì để acho nó qua dđi, con đường 5tương lai 24của chàng 3acòn rất 5cdài, còn dfrất tươi 2sáng.” Nàng ddcúi đầu, 7đúng vậy, 8hắn đã 8có được 1giấc mộng ffcủa tất bfcả nam nhân, c6danh dự, 9địa vị, 57tài phú, 34mỹ nhân, 6hắn sẽ e9sống tốt, d3không giống 6nàng, bệnh 3tật quấn 77lấy thân, 5cđoạn đời bnhấp nhô 59này đã desắp kết 5thúc rồi.
Xem thêm:
http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?f=149&t=316258&start=5
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top