4



16

Dĩ nhiên là tôi không thể nào đi gặp Lisa thật rồi.

May thay, tôi thật sự có một người chị họ.

Tôi mất năm tiếng để cầu xin chị họ đồng ý giúp tôi gặp Lisa.

Địa điểm gặp là do Lisa chọn, đó là một nhà hàng Pháp rất sang trọng.

Tôi bí mật trốn cách đó không xa, quan sát hành động của họ.

Khi thấy bóng dáng chị gái tôi đến, Lisa lập tức nở một nụ cười.

Sau đó, nụ cười ấy đóng băng trên khuôn mặt chị, nhưng chỉ trong chốc lát.

Họ nhchị chóng bắt tay nhau, rồi nói chuyện nhiệt tình.

Một tiếng rưỡi tiếp theo, hai người họ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Tôi đoán rằng họ đã có một cuộc trò chuyện rất vui vẻ.

Tôi đứng bên cạnh chăm chú nhìn mà không nhận ra chiếc mũ da trong tay tôi đã nhàu nát từ bao giờ.

Khi chị gái tôi đi đến rồi vỗ nhẹ vào lưng tôi, tôi mới tỉnh táo lại.

Vẻ mặt chị ấy rất hưng phấn:

"Em kiếm đâu ra chị người yêu qua mạng xịn vậy?"

"Dù em muốn gì, chị cũng sẽ giúp em tiếp tục đối phó."

"Nhưng hình như chị ấy không đề cập gì đến việc quay lại với em cả, chỉ trò chuyện về một số chủ đề chung, đâu có giống muốn quay lại đâu?"

Tôi sững sờ một lát:

"Chị nói thật sao?"

Chị ấy liếc nhìn tôi:

"Chẳng lẽ là giả? Nghiêm túc mà nói, chị thực sự thích chị chàng đẹp trai như này!"

Tôi im lặng một lúc.

Mặc dù tôi thích chị ấy rất nhiều...

Nhưng...

"Vậy bây giờ chị nói với chị ấy rằng chị đã thay đổi ID WeChat được không?"

Chị ấy nhchị chóng đồng ý, quay đầu đuổi theo Lisa.

Ngay khi đứng dậy, tôi sửng sốt:

"Cô...Cô La, sao Cô vẫn chưa đi?"

Chị tôi nghe tiếng nên quay lại.

Lúc này chúng tôi mới phát hiện Lisa vẫn luôn đứng cách chúng tôi không xa.

Chị lặng lẽ nhìn tôi dưới ánh đèn, giọng điệu chậm rãi:

"Chaeyoung, em muốn giả vờ đến khi nào?"

Tôi đứng hình.

17

Sau khi xin lỗi chị họ, tôi bị Lisa đưa đến một phòng riêng trong khách sạn.

Tôi nép mình trên ghế như một chú chim non nép trong tổ.

Chị gọi phục vụ, gọi vài món mà tôi thích ăn.

Chị quay lại:

"Còn muốn ăn gì nữa không?"

Tôi lắc đầu liên tục.

Chị đóng thực đơn:

"Khi nãy...kỳ thật ánh mắt của tôi lúc nào cũng nhìn về phía em."

Tôi mím môi chặt hơn.

Thật vậy chăng?

Sao tôi thấy chị chỉ toàn nói chuyện với chị họ tôi...

Thấy tôi không lên tiếng, chị nghiêng đầu nhìn tôi gần hơn:

"Em thật sự không muốn nói chuyện với tôi ư?"

Tôi nhìn khuôn mặt đẹp trai trước mặt, mỉm cười:

"Cái đó ... chị phát hiện từ khi nào?"

Hỏi xong, tôi lập tức hối hận.

Nếu đã biết từ trước, vậy công sức tôi diễn kịch trước đấy chẳng phải toàn là trò hề hay sao?

"Nếu chị không muốn nói, chị có thể ..."

Chị ngắt lời tôi:

"Tôi muốn nói."

"Chỉ cần ở bên cạnh em, chuyện gì tôi cũng muốn nói."

Chị nhớ lại:

"Khi tôi thấy những thói quen nhỏ của em lúc ở trong bệnh viện, tôi đã hơi nghi ngờ rồi."

"Sau đó, tôi hỏi bố tôi ID WeChat của em."

Chẳng cần chị nói thêm điều gì, tôi đã muốn tìm cái lỗ để chui xuống.

Thì ra từ khi tôi đến bệnh viện, chị đã biết cả rồi.

Chẳng trách mấy ngày nay chị đột nhiên thân mật với tôi một cách khó hiểu.

Người trong trường biết thông tin liên lạc của tôi...... Quả thực rất nhiều.

Chị chỉ cần đi hỏi một chút...

Tôi vốn biết chuyện chẳng giấu được lâu, nhưng...

"Em xin lỗi...... Em không có ý lừa chị, em...."

Tôi tuyệt vọng cúi đầu xin lỗi chị, lo lắng đến mức suýt khóc:

"Em sẽ giữ bí mật mọi chuyện, em cũng không để những bức ảnh riêng tư của chị...lộ ra ngoài đâu."

Lisa giữ chặt lấy tôi, không để cho tôi có cơ hội cúi người nữa.

Chị nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt tôi:

"Em mãi mãi không cần xin lỗi tôi."

"Mặc dù những bức ảnh đó, tôi ích kỷ chỉ muốn để cho em xem...... Nhưng nếu em thực sự muốn chia sẻ...cũng được thôi."

"Em nói cái gì mà bí mật chứ? Trong buổi giảng ngày hôm đó, mọi người đều biết tôi đã có bạn gái, tôi cũng không cố giấu diếm mối tình này là mối tình qua mạng."

Tôi dần cảm nhận được tia trấn an từ đôi mắt dịu dàng, chuyên chú của chị, nhưng vẫn hơi không yên tâm.

"Cái đó...vậy chị có đừng đánh rớt em được không?"

Chị bất lực, đỡ trán:

"Ai nói tôi sẽ đánh rớt em?"

Tôi nhắc nhở chị:

"Hôm đó chị nói cái gì mà học kỳ sau chị sẽ dạy lớp em..."

Chị lại càng bất lực hơn:

"Tôi chỉ muốn nói là học kỳ tới chúng ta sẽ được gặp nhau thường xuyên hơn mà thôi."

"Tôi nghĩ khi tôi nói như vậy, em sẽ cân nhắc việc tiết lộ dchị tính thật của mình rồi gặp tôi."

"Nếu em không đồng ý gặp tôi, tôi sẽ tiếp tục năn nỉ em."

"... Ai mà ngờ được em thực sự gọi chị gái em đến."

Tôi đứng ngây ngốc, nhất thời không kịp phản ứng.

Chị nói tiếp:

"Bố tôi nói với tôi rằng em đã chủ động đến bệnh viện để chăm sóc tôi."

"Tôi biết trong lòng em có tôi mà."

"Vậy Lai sao em lại chia tay tôi?"
"Từ cái buổi giảng hôm ấy, em bắt đầu thay đổi thái độ, tôi chỉ có thể nghĩ đến việc ... ngày hôm đó em cũng có mặt ở đó."

"Sau đó, tôi phát hiện em là người yêu qua mạng của tôi."

"Vì vậy, lý do chia tay với tôi chỉ có thể là vì tôi ở trong thực tế có điểm nào khiến em không hài lòng."

"Nhưng em rõ ràng rất thích những bức ảnh tôi gửi cho em. Vậy thì lý do không phải là vì ngoại hình của tôi rồi."

"Nên ... chỉ còn một lý do duy nhất."

Tôi choáng váng trước sự phân tích đầy logic của chị.

Căn bản là...chị vốn đã biết tất cả mọi chuyện.

Câu cuối cùng, Lisa dường như đã cạn kiệt sức lực, hỏi:

"Chaeyoung, em không thích tình yêu Cô trò...phải không?"

18

Tôi gần như trả lời ngay lập tức:

"Không phải."

Chị có chút sững sờ:

"Vậy..... Vậy là vì cái gì?"

Tôi cụp mắt, không nhìn vào mắt chị:

"Là vì em nghĩ chị sẽ không thích chuyện ấy."

"Cô La, chị biết có bao nhiêu người thích chị không?"

"Bây giờ chị đã biết phía sau tài khoản Wechat kia, chỉ là một cô sinh viên bình thường...chị có còn thích em không?"

Chị gần như đứng hình, giọng nói xen lẫn chút hoài nghi:

"Chị ..."

Tôi ảm đạm.

Chắc chắn rồi, tôi đã đúng.

Lisa buột miệng nói:

"Em nghĩ em chỉ là một học sinh bình thường hả?"

"Chủ nhiệm câu lạc bộ tình nguyện, top ba toàn khóa của khoa, huy chương vàng hai năm liên tiếp cuộc thi kỷ luật cấp tỉnh, học trò ưu tú nhất của bố tôi, đây mà là một cô sinh viên bình thường sao?"

"Em... em không biết ngoại hình của mình hấp dẫn như thế nào sao?"

"Ngay từ đầu, điều tôi thích ở em chính là bản thân em. Cho dù em có trông như nào đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ thích em mà thôi."

"Còn về tình yêu Cô trò...Chỉ cần đó là em thì tôi vui còn không hết."

Mặt tôi hơi đỏ.

Tôi mở miệng, nhưng không phát ra âm thchị.

Phải mất một lúc lâu sau tôi mới nói nên câu:

"Chị.... sao chị lại điều tra điểm số của em..."

Chị cười nói:

"Tôi không điều tra, là bố tôi nói với tôi."

"Ông ấy rất thích em."

Khi chị ấy nói cậu này, đột nhiên tôi cảm thấy có hơi tự tin, bèn duỗi thẳng lưng định nói, nhưng vẫn lắp bắp:

"Nhưng tính cách của chị luôn ....ừm..... lạnh lùng..."

"Em nghĩ chị nhất định không muốn người khác biết được tính cách của chị khi ở bên em."

Chị nhíu mày:

"Tính cách?"

"Tôi chưa bao giờ cố tỏ ra lạnh lùng cả, chỉ là tôi thật sự không có hứng thú với một số thứ mà thôi."

"Em thì không giống như vậy."

"Nếu em muốn tôi thay đổi tính cách, tôi hoàn toàn đồng ý."

19

Cuối cùng, Lalisa yêu cầu tôi bỏ chặn chị.

Sau khi tôi bỏ chặn chị, tôi liền nhận được chuyển khoản 5000 tệ.

Tôi sững sờ: "Chị đang làm gì vậy?"

Ánh mắt chị ảm đạm:

"Chỉ có bằng cách này, chị mới biết được chị có bị chặn hay không."

"Khi vừa chia tay được mấy ngày, chị đã thử rất nhiều lần."

Tôi hơi xấu hổ nên muốn đổi chủ đề:

"Vậy bây giờ chị đang thử cái gì..."

Không ngờ chị lại quay ngoắt nhchị hơn cả tôi:

"Em nói chuyển cho em 50 tệ mua dâu tây, em sẽ trả lại...trên cổ chị."

Chị chỉ vào những lời tôi đã gửi trong nhật ký trò chuyện:

"Bây giờ có thể thực hiện được chưa?"

Tôi xấu hổ che mặt: "Nhưng chị đã chuyển nhiều quá rồi..."

Chị tự tin:

"Bây giờ chị muốn em trả lại cho chị 100 lần và hôn 100 cái."

Tôi: "......"

Bây giờ chị thực sự rất....hướng ngoại.

Thế nhưng khi ở trường, tính cách của chị vẫn vậy.

Chị vẫn như một đóa hoa lạnh lùng, cao ngạo không thể bị mạo phạm.

Tôi nghĩ khía cạnh riêng tư của chị ấy chỉ dành mình tôi mà thôi.

Bạn cùng phòng thường hỏi tôi tình hình giữa Lisa và tôi nhưng tôi vẫn giữ im lặng.

Tôi cứ luôn nhận được những bức ảnh khiêu gợi từ chị lúc đêm khuya.

Mỗi lần nhìn vào những bức ảnh đó, tôi đều đỏ mặt.

Lisa cũng trêu chọc tôi:

[Chị biết em thích nó.]

[Vậy mà lúc trước em lại nói với chị là em không thích vậy nữa.]

Tôi xấu hổ:

[Ý chị là gì?]

Chị vội vàng giải thích:

[Ý chị là, chị rất vui vì em thích nó, vừa may là chị có nó.]

[Thế này, mỗi ngày chị đều có thể cho em ngắm, làm em hài lòng.]

Mặt tôi càng đỏ hơn.

Nhìn những bức ảnh chị mới gửi tới.

Tôi che màn hình trong hoảng loạn, sợ người khác sẽ nhìn thấy nó.

Trong ảnh là chị đang ở trần, mặc quần cạp trễ... tay kéo cạp quần càng ngày càng thấp hơn...

Chúng tôi cứ thế cho đến học kỳ tiếp theo.

Quả như Lisa đã nói, tôi thực sự phải tham gia một trong những lớp học của chị.

Trong buổi học đầu tiên, chị tự giới thiệu mình trên bục giảng.

Ba trang ghi đầy kinh nghiệm nghiên cứu khoa học, chị chỉ nói sơ qua.

Nhưng đến tình trạng hôn nhân, chị cố tình nói thêm:

"Tôi chưa kết hôn, nhưng tôi đang rất hạnh phúc với bạn gái của mình."

Đôi mắt đầy ý cười của chị quét qua đám đông, chăm chăm nhìn vào tôi ở phía xa.

Tôi ngồi co rúm ở hàng áp chót, không dám nhìn chị.

Bạn cùng phòng lại bắt đầu giật giật quần áo tôi:

"Chaeyoung! Nhìn nhchị! Cô La đang mỉm cười rất hạnh phúc kìa! Mặc dù tớ từng chứng kiến cảnh Cô La rất nghiêm khắc, nhưng có vẻ thấy rất thích lớp chúng ta!"

Tôi thận trọng nhìn lên, liền bắt gặp ánh mắt của chị.

Tôi đột nhiên có một linh cảm xấu.

Quả nhiên.

Đến lúc tương tác với giảng viên, chị bắt đầu ôn nhu gọi:

"Bạn học Chaeyoung."

Người khác chỉ nghĩ rằng chị đã hiền hơn rất nhiều.

Nhưng tôi lại cảm thấy dường như chị đang muốn lấy cả cái mạng của tôi vậy.

Số lần tôi phải đứng lên trong lớp chị còn nhiều hơn số lần tôi phải đứng trong toàn bộ học kỳ trước!

20

"Chồng ơi là chồng, chị có thể nào giữ khoảng cách một xíu không? Em xin chị đó."

Ở một nơi hẻo lánh, tôi ôm lấy cánh tay Lisa, chắp tay lại cầu xin chị.

Chị nhướng mày:

"Chị đã rất giữ khoảng cách rồi đấy chứ."

Hai mắt tôi mở to:

"Chị không biết rằng mọi người đều nói rằng em là học sinh yêu thích của chị sao?"

Chị đưa tay chỉnh lại cặp kính gọng vàng rồi trầm ngâm suy nghĩ:

"Chị thấy họ nói đúng mà."

"Em đúng thật là học sinh mà chị yêu thích."

Chết mất thôi...

Ai cho phép chị dỗ tôi lúc này cơ chứ.

Tôi nắm lấy cổ áo chị:

"Chị đã hứa là giữ bí mật đến khi tốt nghiệp mà."

Tôi hơi mạnh tay nên hai chiếc cúc áo trên cổ chị bị đứt mất.

Chị cười híp mắt nhìn tôi:

"Bé cưng à, em đang làm gì thế?"

Tiếp đó, chị lại cúi xuống, nói nhỏ bên tai tôi:

"Đợi đến tối ... chị sẽ cho em xem đến đủ thì thôi nhé."

Tôi cạn lời...

Lisa nói rằng chị sẽ giữ khoảng cách.

Thế nhưng mỗi lần lên lớp, chị lại hay giao lưu với tôi.

Vừa bước vào lớp, ánh mắt chị đã háo hức tìm tôi giữa đám sinh viên.

Mọi người đều thấy chị đang đối xử với tôi đặc biệt tốt.

Vì vậy, trước kỳ thi giữa kỳ, các bạn học nhắn tin riêng cho tôi:

"Chaeyoung ơi, tôi xin bà đấy, bà nói với giáo sư La đừng cho đề kín được không?"

"Mới thi giữa kỳ mà thôi, đề đóng như muốn lấy mạng tôi vậy đó."

Tôi suy nghĩ một lúc rồi quay người lại, lao vào vòng tay của vị giáo sư La nào đó.

Chị mỉm cười, cúi xuống nhìn tôi:

"Em cũng muốn đề mở sao?"

Tôi hào hứng gật đầu: "Đúng vậy."

Chị đưa tay lên, chỉ chỉ vào môi của chính mình:

"Hôn chị cái nào."

Tôi nhón chân hôn lên môi chị.

Vị giáo sư La kia vẫn chưa biết đủ, khi môi tôi chuẩn bị rời khỏi thì tay chị đã vòng qua eo tôi.

"Lại hôn cái nữa."

Tôi trừng mắt: "Chị..."

Chưa nói hết câu, chị đã cạy răng tôi ra một cách dễ dàng.

Nụ hôn dần sâu hơn, chị từ từ đặt tôi lên sô pha.

Chân tôi móc vào đùi chị, chị thuận thế đè cả người lên người tôi, cướp lấy hơi thở của tôi một cách bừa bãi.

Không biết nụ hôn này đã kéo dài bao lâu, nhưng chân tôi lại nhũn cả ra.

Tôi thiếu kiên nhẫn đẩy chị ra.

Chị miễn cưỡng buông tôi ra, nhấc chiếc điện thoại bên cạnh lên, gửi thông báo:

"Đề thi giữa kỳ là đề mở."

Tôi ở sau chị, nhìn trân trân vào hàng thông báo.

Ai lại có ngờ, Lisa được mệnh dchị là đóa hoa cao lãnh, cấm dục lại chẳng hề cấm dục chút nào!!!

21

Sau khi tốt nghiệp được một năm, tôi đã không còn tránh mặt mọi người khi hẹn hò với Lisa nữa.

Khi nắm tay nhau đi mua sắm, chị đột nhiên thở dài:

"Chị thật sự rất may mắn."

Nhìn xuống đôi bàn tay đang nắm chặt của chúng tôi, chị nói tiếp:

"Đây có được gọi là nắm tay nhau cùng già đi không?"

Tôi ngẫm nghĩ:

"Chị vẫn chưa già đâu, nào già rồi nói tiếp nhé."

Tối đó chúng tôi đi ngang qua một tiệm bánh, tiếng radio bên trong vang lên:

"Trung Thu đến rồi, mua vài chiếc bánh để đón Trung Thu thật lãng mạn với người quan trọng của bạn đi thôi!"

Lisa dừng lại, nhìn lên vầng trăng cao cao trên bầu trời. Chị dường như bị ánh trăng mê hoặc:

"Chaeyoung, em có biết không, chị luôn cảm thấy mặt trăng rất trong trẻo và đẹp đẽ. Ánh trăng len lỏi khắp mọi nơi, nhưng chỉ có một mặt trăng mà thôi."

Tôi nương theo ánh mắt của chị nhìn lên trời.

Đột nhiên, tôi cảm nhận được ai đó đang hôn lên má tôi.

Chị cúi xuống, thì thầm vào tai tôi:

"Chaeyoung, em là mặt trăng của chị."

Dưới ánh trăng dìu dịu, đôi bàn tay của chúng tôi đan chặt vào nhau hơn.

Nắm tay nhau cùng già đi nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top