Chương 150: Có ý muốn che dấu ngược lại càng dễ bị phát hiện!!!
"Có muốn đi xem không?" Tần Thiếu Vũ hỏi.
Thẩm Thiên Lăng quyết đoán lắc đầu.
"Vì sao?" Tần Thiếu Vũ bị hắn chọc cười, "Lúc trước ngươi không phải thích nhất là xem náo nhiệt sao."
Không cần đem ta nói đến bát quái như vậy a ! Tuy thật sự là đúng. Thẩm Thiên Lăng nhu nhu mũi, kiên định nói, "Chỉ là không muốn đi !"
Tần Thiếu Vũ phản ứng kịp, "Chứ không phải là sợ ta bị người khác đoạt đi sao?"
"Đẹp chết ngươi." Thẩm tiểu thụ kéo lấy lỗ tai hắn, "Loại chuyện luận võ chọn rể này vừa nghe liền biết rất là nhàm chán, cho nên không được phép đi !" Tuy rằng hai người đã thành thân, nhưng chuyện đều có vạn nhất a ! Phải biết muội tử trong giang hồ nhưng là rất không biết ngượng ngùng, vì để tránh phiền toái, vẫn là chờ ở khách điếm thì tốt hơn.
"Cũng được." Thẩm Thiên Lăng không muốn đi, Tần Thiếu Vũ tất nhiên cũng đối với chuyện này không có hứng thú, "Vậy chúng ta liền ở khách điếm ngủ cả ngày."
Cả ngày đều ngủ gì đó, ám vệ bên cạnh nghe được thẳng thừng nhe răng. Cung chủ quả thực vô sỉ.
May mắn phu nhân là đến từ Thần Giới a, bằng không sao có thể chịu được.
Giống như lời Tần Thiếu Vũ nói, bánh bao bên trong thành này thật sự là rất ngon. Bề mặt mềm mại trắng nõn, hương vị thịt nồng đậm ngon miệng, ngay cả tố hãm cũng rất là ngon. Thẩm Thiên Lăng vừa ăn vừa nói, "Đáng tiếc Diệp đại ca không ở đây, bằng không hắn nhất định sẽ thích."
"Thịt trong nhân bánh là không thể mang theo, bất quá ngược lại là có thể mang chút thịt khô." Tần Thiếu Vũ nói, "Đến thời điểm đó dùng nước rửa một phát, vẫn có thể băm thịt làm bánh bao như thường."
Thẩm Thiên Lăng giật mình, "Ngươi còn biết cả chuyện này?" Đã nói nam nhân của mình quả thực toàn năng.
"Buổi sáng vừa nghe lão bản nói." Tần Thiếu Vũ nói, "Đoán ngươi sẽ thích ăn, cho nên hỏi trước một chút."
'Đản đản' Thẩm Thiên Lăng có một chút cảm động, thậm chí cảm thấy ngay cả giả trang phu tử XX cũng không phải không thể, thậm chí còn có thể XX hai lần !
Không sai, làm người khống chế phía sau màn của Truy Ảnh cung, Thẩm công tử chính là có nguyên tắc như thế.
Các ngươi hơi cảm thụ một chút đi.
Điểm tâm ăn được một nửa, dưới lầu đột nhiên liền truyền đến một trận thanh âm ồn ào, tựa hồ tiến vào không ít người. Ám vệ xuống lầu xem xét một vòng, trở về nói, "Không có chuyện gì, hai môn phái giang hồ đến đây cũng muốn trụ ở khách điếm, khách phòng không đủ, cho nên dẫn đến tranh chấp một chút mà thôi."
"Tiểu thư Lý chưởng môn lớn lên rất xinh đẹp sao?" Thẩm Thiên Lăng hỏi, "Nếu không sao lại có nhiều người đến như vậy."
"Ngược lại cũng không phải có người đến để luận võ, cũng có người đến xem náo nhiệt." Ám vệ nói, "Người trong giang hồ thích nhất là loại náo nhiệt này, thứ nhất là không nguy hiểm, thứ hai còn có thể tìm chút việc vui, thứ ba đến cũng để kết giao bằng hữu."
Trách không được, thấy trên đường cái khắp nơi đều là người." Thẩm Thiên Lăng nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ, "Ngươi nhìn kìa, lại có hai nhóm người đến đoạt khách điếm."
Tần Thiếu Vũ lắc đầu, chọn đồ ăn đút vào trong miệng hắn, "Ngoan ngoãn dùng cơm."
Bên dưới lại tiếp tục truyền đến một trận thanh âm huyên náo, hiển nhiên lại là tranh chỗ ở. Thẩm Thiên Lăng buồn bực nói, "Khách điếm trong thành này thật sự rất ít?"
"Khách điếm có lẽ rất nhiều, bất quá ngươi cùng ta nhưng chỉ ở tại một gian này." Tần Thiếu Vũ gõ gõ đầu hắn, "Nghĩ ra chưa?"
Thẩm Thiên Lăng:......
"Trên giang hồ, người muốn cùng Truy Ảnh cung kết giao nhiều như cá bơi qua sông." Ám vệ cũng nói, "Vân Lam thành không phải ai cũng có thể bước vào, bình thường cung chủ cùng công tử lại rất ít đi ra ngoài. Lần này thật vất vả mới có cơ hội, tất nhiên là mỗi người đều muốn đến xem náo nhiệt."
"Nếu ngươi ngại nháo, ta liền đem tất cả các gian khách điếm bao trọn." Tần Thiếu Vũ nói, "Thế nào?"
"Hay là thôi đi, cũng không nên quấy nhiễu dân." Thẩm Thiên Lăng nói, "Huống hồ mặc kệ là môn phái nào vào ở, nghĩ đến cũng không dám quá mức làm càn. Chúng ta chỉ trụ hai ba ngày, cũng không quan trọng."
Khi mọi người nói chuyện, một nhóm người đã từ thang lầu bước lên. Nam tử cầm đầu râu quai nón, tóc xám trắng, nhìn giống tiên sinh dạy học ở Giang Nam, ở mắt đeo khuyên bằng vàng, nhìn qua chẳng ra gì.
Những người này sau khi lên lầu vẫn không ngồi xuống, mà là đầu tiên quét nhìn bốn phía một phen. Sau khi nhìn thấy Tần Thiếu Vũ cùng Thẩm Thiên Lăng quả nhiên đang ăn điểm tâm, nhất thời trong lòng nở hoa, vội vàng chào đón, "Tham kiến Tần cung chủ."
"Lưu các chủ." Tần Thiếu Vũ cười cười, "Ngươi cũng là đến luận võ chọn rể?"
"Tất nhiên." Nam tử cũng cùng cười nói, "Chỉ là không đoán được lại ở nơi này gặp được Tần cung chủ, thật sự là một chuyện may mắn."
"Nhìn bộ dáng này của các chủ, hôm nay là luận võ?" Tần Thiếu Vũ thuận miệng hỏi.
"Vốn dĩ là tại hôm nay." Nam tử tùy tay kéo qua một chiếc ghế dựa ngồi xuống, "Đáng tiếc Thái Đao môn cũng không biết xảy ra chuyện gì, sáng sớm liền dán thông báo nói luận võ chọn rể muốn kéo dài năm ngày, lại không nói rõ nguyên do, Lý chưởng môn ngay cả mặt mũi cũng không lộ diện, làm mọi người tức giận oán than dậy đất. Vốn dĩ là có vài môn phái tính toán so võ xong liền đi, hiện tại vẫn chưa tìm được chỗ ở. Khách điếm bên trong thành giá tăng gấp ba còn không ít."
"Thì ra là như vậy." Tần Thiếu Vũ gật đầu, thấy Thẩm Thiên Lăng đã ăn xong, vì thế đứng lên nói, "Vậy Lưu các chủ hảo hảo chuẩn bị, chúng ta liền đi trước."
"Cung chủ xin cứ tự nhiên." Nam tử nhanh chóng tránh đường, nhìn theo mọi người đi xuống lầu.
"Đến thăm dò Thái Đao môn là xảy ra chuyện gì." Sau khi trở về phòng, Tần Thiếu Vũ phân phó ám vệ, "Lại đi hỏi rõ ràng, trong thành này đến tột cùng có môn phái nào đến đây."
"Vâng." Ám vệ lĩnh mệnh rời đi. Thẩm Thiên Lăng hỏi Tần Thiếu Vũ, "Ngươi cảm thấy trong chuyện này có vấn đề?"
"Sớm không trì hoãn trễ không trì hoãn, lại cố tình hôm nay trì hoãn." Tần Thiếu Vũ nói, "Lưu Huy cũng nói việc này không hề có dấu hiệu, vậy thì tất nhiên là vì cáo gì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Từ hôm qua đến hôm nay, việc ngoài ý muốn lớn nhất trong thành này là chúng ta đến đây." Kỳ thật dựa theo kế hoạch nguyên bản định ra, đại quân vốn là phải đi một đường khác. Nhưng trùng hợp thay, một đoạn đường núi trong đó vài ngày trước bị cự thạch phá hủy, cho nên bất đắc dĩ mới phải đổi đoạn đường xa này."
"Dựa theo ý tứ của ngươi, là Lý Thái Thái lo lắng chúng ta sẽ vào giúp vui?" Thẩm Thiên Lăng nói, "Cho nên đơn giản trước hết không thể luận võ."
"Ân." Tần Thiếu Vũ gật đầu, "Bất quá này chỉ là suy đoán của ta, cụ thể thế nào, còn phải chờ ám vệ trở về mới có thể biết."
"Cảm thấy cũng không phải là chuyện gì tốt." Thẩm Thiên Lăng nhíu mày.
"Không muốn quản?" Tần Thiếu Vũ cười cười, vươn tay quát quát mũi hắn, "Nếu đổi lại là ở nơi khác, ta cũng lười quản. Nhưng Tam Thủy thành cách cực Bắc tuyết nguyên rất gần, khó nói sẽ cùng Chu Giác nhấc lên quan hệ."
Thẩm Thiên Lăng từ nội tâm phát ra lời nói, "Hắn thật sự là nhân vật phản diện khiến người ta cảm thấy chướng mắt nhất."
"Cho nên đợi đến khi tương lai bắt được, chúng ta nhất định phải hung hăng đánh hắn một trận trước, sau đó lại tống cho Sở Uyên xử trí." Tần Thiếu Vũ nói, "Bất quá người muốn mạng hắn hơi nhiều, nói không chừng đến thời điểm Mộ huynh còn muốn đoạt đi."
Thẩm Thiên Lăng chậc chậc, nghe qua thật sự là phi thường thê thảm !
Lúc chiều, ám vệ từ bên ngoài trở về, nói Thái Đao môn tựa hồ không có dị thường gì quá lớn, chỉ là phòng thủ quá nghiêm mật, cũng không tìm được Lý Thái Thái ở đâu, chỉ thấy được Lý Tiểu Đao ở bên trong viện than thở.
"Có khả năng là tiểu thư Lý gia không muốn gả hay không?" Thẩm Thiên Lăng suy đoán, lấy cái chết cưỡng bức gì đó, cùng tình lang bỏ trốn gì đó, trong lời kịch thường xuyên có.
"Khả năng không lớn." Tần Thiếu Vũ lắc đầu, "Ta ở võ lâm đại hội gặp qua vị tiểu thư Lý gia này, biết vâng lời khúm núm, mẫu thân lại mất sớm. Cho dù Lý Thái Thái đem nàng gả cho người bán bánh nướng trong thành, chỉ sợ nhiều nhất cũng chỉ là khóc một trận."
"Không thì thuộc hạ lại đến hỏi thử người còn lại trong giang hồ một chút?" Phạm Nghiêm nói, "Xem có thể hỏi thăm ra được cái gì hay không."
Tần Thiếu Vũ gật đầu, lại phân phó ám vệ tiếp tục nhìn chằm chằm Thái Đao môn. Chính mình thì cùng Thẩm Thiên Lăng ra khách điếm, đi dạo.
Mặc kệ là giang hồ hay là phố xá, nơi hỏi thăm tin tức nhanh gọn nhất vĩnh viễn là trà lâu. Gọi hạt dưa cùng nước trà ngồi một buổi chiều, bảo đảm ngay cả chuyện Huyện thái gia tối hôm qua ngủ lại ở đâu, di thái thái trong phòng cũng có thể biết. Lần này một nhóm người chính là tụ tập cùng một chỗ, nước miếng tung bay thảo luận vì cái gì Thái Đao môn lại đem việc luận võ chọn rể kéo dài thời hạn -- Là môn phái giang hồ lớn nhất trong thành, bình thường cho dù cái gì cũng không làm, cũng tránh không được sẽ khiến người chú ý, huống chi lần này còn xảy ra chuyện lớn như vậy.
"Muốn ta nói, tất nhiên là vì tiểu thư Lý gia có người trong lòng." Một hậu sinh lời thề son sắt, "Các ngươi đoán xem là ai?"
"Thẩm công tử !" Người còn lại lập tức kinh hô lên tiếng.
Hậu sinh thiếu chút nữa bị nước miếng của mình làm sặc, "Ai?"
"Thẩm công tử a !" Mọi người mừng rỡ như điên, oanh oanh liệt liệt liền vọt đến.
"Quấy rầy rồi." Thẩm Thiên Lăng đã quen với chuyện này, đứng ở cửa nói, "Vừa vặn đi ngang qua, chúng ta cũng muốn đến uống chén trà."
"Uống trà, hảo a !" Lão bản trà lâu kích động không thôi, lệ nóng doanh tròng, hung hăng vỗ đùi một cái.
Thẩm Thiên Lăng:......
Biểu hiện của đại thúc ngươi giống như rất khuếch trương dư thừa.
"Mau ngồi mau ngồi, ta đi pha trà tốt nhất đến." Lão bản vui vẻ chạy ra phía sau, mọi người tự giác đem vị trí tốt nhất nhượng ra, trong mắt lóe ra ánh sáng của fan cuồng.
Cơ hội không dễ có, nhất định phải nắm chặt thời gian nhìn thêm vài lần !
"Chư vị đừng để ý, cứ tiếp tục trò chuyện." Thẩm Thiên Lăng nói, "Bằng không chúng ta chỉ có thể đi."
Vậy tất nhiên là không thể để Thẩm công tử đi ! Vừa dứt lời, mọi người liền hồng hộc chạy về chỗ ngồi, cho dù không thể gần gũi vây xem, có thể cùng ngồi ở trong gian phòng uống trà cũng là tốt rồi, cũng so với người khác tốt hơn !
Trên bàn bày đầy các loại điểm tâm, trái cây, còn có một bình trà ô long. Hai người một bên uống trà một bên thấp giọng nhỏ nhẹ, nhìn qua rất là ân ái. Mọi người ai cũng không nhẫn tâm phá hư hình ảnh này, nhưng lại sợ an tĩnh quá sẽ khiến Thẩm công tử không tự nhiên, vì thế liền cũng nhỏ giọng trò chuyện, tất nhiên như cũ là nói về chuyện luận võ chọn rể.
"Vài ngày trước, thời điểm ta đưa củi lửa đến Thái Đao môn, từng gặp được Lý chưởng môn." Lại có người nói, "Hắn nhìn qua tâm tình rất tốt, bộ dáng không giống là có chuyện."
"Đúng vậy." Người khác cũng nói, "Thẩm nương của ta trước đó cũng được mời đến giúp Lý tiểu thư đo kích cỡ, hỉ phục cũng làm xong."
"Có thể là thầy bói tính ra cái gì hay không?" Mọi người mồm năm miệng mười, có một người đột nhiên nói, "Tối hôm trước ta đi ngang qua cổng lớn, vừa vặn thấy một nhóm đạo sĩ được mời vào Thái Đao môn, phái đoàn rất lớn."
Đạo sĩ? Thẩm Thiên Lăng cùng Tần Thiếu Vũ đưa mắt nhìn nhau.
"Nếu thật sự là như vậy, vậy tính toán mệnh nhưng liền vướng nghiệp chướng." Dân chúng lắc đầu, bậy bạ lừa chút bạc cũng thôi đi, nào có đạo lý luận võ chọn rễ tính trì hoãn. Vậy vài môn phái trên giang hồ chờ cưới vợ nếu như biết được chân tướng. Không đem râu của hắn đốt rụng mới lạ a.
Tần Thiếu Vũ cười cười, giúp Thẩm Thiên Lăng bóc đậu phộng ăn.
"Làm sao vậy?" Thẩm Thiên Lăng khó hiểu, đang êm đẹp, cười cái gì.
"Lăng nhi xinh đẹp." Tần Thiếu Vũ xoa bóp khuôn mặt hắn.
Dân chúng thấy thế lệ nóng doanh tròng, niết mặt a...... Nửa đời sau cũng đủ để thổi phồng.
Thẩm Thiên Lăng náo loạn mặt đỏ tai hồng, vì thế căm giận trừng mắt liếc hắn một cái, cũng không nhìn trường hợp !
Tần Thiếu Vũ nhướn mày, ánh mắt hơi đảo qua một nhóm người ăn mặc kiểu gia đinh trong góc tường.
Sau khi uống xong hai bình trà, hai người rời khỏi trà lâu, tiếp tục ở trên đường chậm rãi lắc lư. Thẩm Thiên Lăng còn còn đang nhớ thương chuyện vừa rồi, "Ngươi đến tột cùng đang cười cái gì?"
"Không phải đã nói rồi sao?" Tần Thiếu Vũ chỉ chỉ cái mũi nhỏ của hắn, "Lăng nhi xinh đẹp, đại gia ta trong lòng cao hứng."
Thẩm Thiên Lăng:......
Thiếu hiệp ngươi còn như vậy ta sẽ nổi giận.
"Không đùa ngươi nữa." Tần Thiếu Vũ nói, "Mới vừa rồi bên trong trà lâu có người đang nhìn chằm chằm chúng ta."
"Thật sao?" Thẩm Thiên Lăng giật mình.
Tần Thiếu Vũ gật đầu, "Ám vệ đã đi theo."
Thẩm Thiên Lăng rất thụ đả kích, "Cho nên chỉ có một mình ta không phát hiện?" Quả thực không thể trì độn hơn được nữa.
"Ai kêu ngươi không chịu học võ công." Tần Thiếu Vũ bật cười, "Bất quá như vậy cũng rất tốt, ta phụ trách đánh nhau, Lăng nhi phụ trách chăm sóc gia đình."
"Ít lắm điều đi." Thẩm Thiên Lăng vỗ vỗ ngực hắn, "Có người âm thầm nhìn chằm chằm chúng ta, có thể là người bước ra từ Thái Đao môn hay không?"
"Có khả năng." Tần Thiếu Vũ gật đầu, "Có thể phái người nhìn chằm chằm Truy Ảnh cung, trong thành này cũng chỉ có thể là Lý Đao môn."
"Nếu thật sự là bọn họ, vậy trận luận võ chọn rể này thực sự có vấn đề." Thẩm Thiên Lăng nói, "Dự tính vốn dĩ là muốn chờ vài ngày chờ chúng ta rời đi, ai ngờ lại giấu đầu hở đuôi phản hiệu quả." Nếu thật sự mở lôi đài luận võ, bản thân thật sự đúng là không hiếm lạ nhìn.
Thời điểm trễ một chút, ám vệ trở về bẩm báo, nói vài gia đinh kia quanh co lòng vòng, cuối cùng quả thực trở về Thái Đao môn.
Thẩm Thiên Lăng nghe vậy ở trong lòng thở dài, còn tưởng lập tức liền có thể đến Bạch Tuyết sơn. Hiện tại xem ra, nhất thời hồi lâu chỉ sợ lại đi không được.
Bởi vì trong thành có không ít người giang hồ, cho nên không khí cũng cải vã rất nhiều, thẳng đến đêm khuya mới an tĩnh lại. Thẩm Thiên Lăng sau khi tắm rửa xong, mặc áo ngắn ở trên giường duỗi người, lộ ra một khúc bụng nhỏ trắng nộn nộn, rất manh.
Tần Thiếu Vũ lãnh tĩnh ôm lấy hắn.
"Làm cái gì !" Thẩm tiểu thụ cảnh giác, "Tối hôm qua vừa làm qua, XX quá nhiều sẽ tinh tẫn nhân vong !"
"Nghĩ gì vậy." Tần Thiếu Vũ hôn hôn hắn, "Ngươi nghĩ ta còn luyến tiếc."
Luyến tiếc ngươi còn sờ loạn khắp nơi, Thẩm Thiên Lăng trái xoay phải xoay có ý đồ bỏ chạy, eo nhỏ quả thực mềm mại.
Tần Thiếu Vũ cùng hắn cãi nhau ầm ĩ, lâu lâu nghiêng người qua hôn một cái. Không khí rất tốt, bên trong màn che tràn ngập màu phấn hồng phao phao.
"Ở mắt !" Thẩm Thiên Lăng ngửa mặt nằm ở trên giường.
Tần cung chủ cúi đầu hôn.
"Mũi !" Thẩm tiểu thụ ra lệnh.
Tần cung chủ tiếp tục hôn.
Thẩm Thiên Lăng dùng sức chu miệng.
Tần Thiếu Vũ bị chọc cười, vừa mới chuẩn bị cắn hắn một ngụm, ngoài cửa sổ lại chợt truyền đến một trận dị vang ! vì thế chợt rút kiếm ra khỏi vỏ, giống như liệp báo cảnh giác.
Ngay sau đó, liền có hai người nhảy vào !
Ám vệ tại nóc nhà ho khan, "Cung chủ thứ lỗi, người của mình." Cho nên không ngăn cản.
Tần Thiếu Vũ đem Xích Ảnh kiếm hợp trở về, sắc mặt rất âm trầm.
Thẩm Thiên Phong cùng Diệp Cẩn đứng ở trong phòng, thấy Thẩm Thiên Lăng y phục không chỉnh tề, tâm tình cũng rất là phức tạp.
Sao lại đem chuyện này quên mất.
"Đại ca." Thẩm tiểu thụ rất nhanh phản ứng kịp, vội vàng cài lại khuy áo, "Các ngươi sao lại đến đây." Còn nửa đêm đột nhập phòng ngủ ! May mắn chúng ta không có XX a, bằng không nói không chừng sẽ bị dọa nhuyễn ! Dọa nhuyễn gì đó, suy nghĩ một chút liền ngược thảm.
Thẩm Thiên Phong ho khan, "Tất nhiên là có chuyện."
"Chuyện này tốt nhất phải rất quan trọng." Tần Thiếu Vũ nghiến răng nghiến lợi, bằng không đừng trách lão tử không khách khí.
Thẩm Thiên Phong nói, "Ta hoài nghi có người trong thành này cùng Chu Giác giao dịch."
Thẩm Thiên Lăng suy đoán, "Lý Thái Thái?"
"Ha ha ha ha ha." Diệp Cẩn đột nhiên cười to thành tiếng.
Thẩm Thiên Lăng bị hoảng sợ, đây là làm sao vậy.
Thẩm Thiên Phong bất đắc dĩ nói, "Ngươi đã cười suốt một đường."
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha Lý Thái Thái." Ba chữ này hiển nhiên vừa vặn chọc trúng điểm cười của Diệp cốc chủ, dẫn đến hắn mỗi lần nghe được cũng có thể cười đến đau dạ dày.
Thẩm Thiên Lăng dùng ánh mắt 囧 囧 nhìn tẩu tử của mình. Không sai, là rất đáng cười, nhưng là không cần cười thành như vậy đi.
Thẩm Thiên Phong dở khóc dở cười, hắn cũng không có biện pháp. Vì thế quay đầu nhìn Tần Thiếu Vũ nói, "Các ngươi cũng biết được hắn có vấn đề?"
Tần Thiếu Vũ gật đầu, đem chuyện luận võ chọn rể hôm nay tại trà lâu bị theo dõi đại khái nói một lần.
"Quả nhiên là thế." Thẩm Thiên Phong nói, "Chúng ta cũng là trước đó một đoạn thời gian biết được tin tức, nói Lý Thái Thái từng xuất hiện ở Đông Bắc tuyết nguyên, cho nên mới âm thầm tiến đến xem xét đến tột cùng. Trên đường Tiểu Cẩn còn đang nói, nếu là Thái Đao môn quả thật có vấn đề, chỉ sợ sau khi tin tức ngươi cùng Lăng nhi muốn tới nơi này, luận võ chọn rể tám chín phần cũng sẽ dời lại."
Diệp Cẩn cười đến chảy nước mắt, Lý Thái Thái.
Thẩm Thiên Lăng đành phải giúp hắn thuận khí, để tránh không cẩn thận bị sặc.
"Nơi này có một hiệu buôn của Thẩm gia, coi như là điểm liên lạc ngầm." Thẩm Thiên Phong nói, "Ta cùng Tiểu Cẩn vốn dĩ tính trụ ở trong đó."
Tần Thiếu Vũ lãnh tĩnh nói, "Vậy vì sao không đi?"
Diệp Cẩn rất vất vả mới ngừng được cười, "Bởi vì ở nơi này tiện hơn."
Tần Thiếu Vũ nói, "Thế nhưng ta không tiện."
"Ai quản ngươi có tiện hay không." Diệp Cẩn lau nước mắt vừa rồi cười chảy ra, nhìn ra ngoài cửa sổ nói, "Có gian phòng trống hay không?"
"Hồi cốc chủ, ở cách vách." Ám vệ nhanh chóng trả lời, "Chúng ta đem một tầng này đều bao trọn."
Cùng cung chủ đối nghịch quả thực rất thích, cảm thấy giống như đang bay.
"Vẫn gấp rút lên đường, chúng ta đi ngủ một giấc trước." Diệp Cẩn ngáp một cái, "Nhớ rõ phải bảo mật, để tránh đả thảo kinh xà."
"Lý Thái Thái." Mắt thấy hai người bước đi cửa, Tần Thiếu Vũ đột nhiên kêu một tiếng.
Sau đó, Thẩm Thiên Lăng liền trơ mắt nhìn tẩu tử của mình tiếp tục ngồi xổm dưới đất cười.
......
Thẩm Thiên Phong đau đầu.
"Không tiễn." Tần Thiếu Vũ rất hài lòng.
Thẩm Thiên Lăng rất không biết nói gì, nam nhân của mình quả thực không thể cứu chữa.
Không ai biết Truy Ảnh cung đến tột cùng có bao nhiêu ám vệ, cho nên thời điểm khi tiểu nhị đưa nước tắm tới cửa cũng không cảm thấy có cái gì dị thường, chỉ buồn bực duy nhất một chuyện, là nghe trong phòng có người vẫn đang cười.
"Không cười nữa được không?" Thẩm Thiên Phong bất đắc dĩ, "Nên nghỉ một chút."
"Đau dạ dày." Diệp Cẩn mặt cũng đỏ lên.
"Thực sự có thể cười đến như vậy?" Thẩm Thiên Phong suy nghĩ nát óc vẫn không nghĩ ra được.
Diệp Cẩn lại có tư thế cười điên cuồng.
Thẩm Thiên Phong nhanh chóng nắm cái miệng của hắn, nói sang chuyện khác, "Có muốn ăn cái gì hay không?"
"Không ăn, đều hiện tại." Diệp Cẩn khoát tay, "Gấp rút lên đường cũng mệt mỏi, sớm nghỉ ngơi một chút."
Ngươi cũng biết phải nghỉ ngơi sớm một chút. Thẩm Thiên Phong buồn cười, đem người lột sạch y phục ôm vào trong dục dũng.
Diệp Cẩn thở ra một hơi, "Thoải mái quá."
"Tại dãy Bạch Tuyết sơn không cảm nhận được, thời tiết bên ngoài thế nhưng nóng như vậy." Thẩm Thiên Phong giúp hắn xoa bóp bả vai, "Sao lại gầy như thế."
"Ngươi dám chê lão tử gầy?" Diệp Cẩn nghiêng mắt trừng hắn.
"Ta là đau lòng ngươi." Thẩm Thiên Phong thở dài, "Trong Bạch Tuyết sơn, hai vị phu nhân ngày ngày làm món ngon cho ngươi ăn, như thế nào càng ăn càng gầy."
"Trong lòng có chuyện, tất nhiên mập không nổi." Diệp Cẩn xoay người cùng hắn mặt đối mặt.
"Ai nói, Lăng nhi dù ở đâu cũng có thể béo lên được chút thịt." Thẩm Thiên Phong giúp hắn lau người, "Ngươi điểm ấy phải học hắn."
"Ngươi có nghe hay không !" Trong phòng cách vách, Thẩm tiểu thụ giống như con thằn lằn nhỏ, ghé vào trên tường nghe lén vẻ mặt tràn đầy bi phẫn, quay đầu nhìn nam nhân của mình.
Tần Thiếu Vũ nhẫn cười gật đầu.
"Thật sự là rất quá đáng." Ta cũng không có quá béo a, trên bụng có chút thịt mà thôi, các ngươi lại nhìn không được !
Cái gì gọi 'Ở đâu cũng có thể béo lên được chút thịt', còn có tình huynh đệ nồng đậm hay không !
Thật sự là phi thường đáng bị đánh một phen.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top