Tên truyện: (võng vương) Độc Dược mê dụcTác giả: Mặc Hàn NghiễnThể loại: siêu sắc, NPSố chương: 61Tình trạng: HOÀNMột từ "SẮC" duy nhất để miêu tả truyện nàyLang thang trên các trang wep bên kia thì ta thấy bộ này đang đứng đầu bảng xếp hạng ở thể loại sắc nên edit luôn!Nhân danh là một sắc nữ chính hiệu, ta tuyên bố:truyện của ta đăng đều là sắc, siêu sắc, sắc đến sộc máu mà chết...…
- chủ thụ, cổ trang- Hệ liệt xuyên việt ta kiếm được lão công cường tráng- tác giả : Dualeokhongngot - tình trạng : 85c + 5pn ( hoàn) - Lần trước vote bộ này win, nên mình viết bộ này trước ฅ'ω'ฅ Lưu Tuệ mê mang tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng dán đầy chữ hỉ. Bản thân đang mặc một bộ hỉ phục đỏ thẫm. Đầu giường có một nam nhân cười ngốc gọi mình là " tức phụ"…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
TÁC PHẨM ĐƯỢC VIẾT VỚI MỤC ĐÍCH GIẢI TRÍ PHI LỢI NHUẬN. TÔI KHÔNG SỞ HỮU CÁC NHÂN VẬT XUẤT HIỆN TRONG TÁC PHẨM. TRUYỆN ĐƯỢC DỰA TRÊN TÁC PHẨM GỐC "FAIRY TAIL" CỦA TÁC GIẢ MASHIMA HIRO.…
Tên truyện: Anh là của emẢnh bìa: bff desCollect : tìm trên mạng.Tác giả: MộcThể loại: Hiện đại, ngược, tình cảm, tâm lý, H+Anh là của em, vì là của em, nên đừng hỏi tại sao em lại cứ bám theo anh, vì từ khi sinh ra, ông trời đã nói, ba mẹ em, ba mẹ anh cũng đều nói, "anh chính là của em, là vị hôn thê của em". Hà Thiên Tranh cả ngày luôn bám theo Diệp Chính Hàn. Anh có đuổi cô cũng không đi "Cô tốt nhất là nên tránh xa tôi một chút!""Hàn, cho em một cơ hội được yêu anh được không? ""Cô yêu tôi?" "Đúng đúng""Vậy tôi chính là không yêu cô. Hết yêu tôi, Diệp Chính Hàn liền có thể suy nghĩ lại !""....!!!????"~~~Truyện này là đứa con đầu của mình viết vào năm 2018 mọi người ạ. Nó còn hơi teenfic và bị ảnh hưởng bởi ngôn tình Trung nên mọi người thông cảm nha. Không cho phép chuyển ver, đừng khiến tao bắt bọn mày đi tù !…