Chương 11

Written by:

Ngôn Nhi nè
Lần tiếp theo Lục Lâm Nhiên xuất hiện, Giản Anh đang cuộn tròn trong chăn, say giấc nồng.

Màn hình điện thoại sáng lên, tin nhắn của anh vẫn ngắn gọn như mọi khi: “Đi dự tiệc.”

Phải rồi, đầu năm mới, hội học sinh luôn tổ chức một buổi dạ hội hóa trang để chào mừng, đó là buổi gặp mặt của những chàng trai, cô gái cùng tuổi với anh và cô, là đêm hội cuồng hoan. Trong buổi dạ hội này, mọi người có thể hóa trang thành bất cứ nhân vật nào mình yêu thích, hoặc là kỳ quái, hoặc là kinh dị, hoặc là tao nhã, hoặc là đời thường, rất đa dạng, hoành tráng.

Điều đáng nói là, một số thành viên của hội học sinh sẽ đóng vai NPC trong dạ hội, những người tham gia dạ hội sẽ mở khóa các nhiệm vụ phụ, và nhận được những phần quà bất ngờ. Và hội học sinh năm nay còn đưa tân chủ tịch hội học sinh lên làm phần thưởng bí mật, bông hoa cao lãnh trong truyền thuyết càng khiến mọi người thêm mong đợi.

Trước đây, Giản Anh luôn ngoan ngoãn ở nhà, chào đón buổi dạ hội chỉ dành riêng cho cô và ba, nhưng tin nhắn của Lục Lâm Nhiên đã phá vỡ nhịp sống của cô.

Nhưng cô thật sự muốn đi.

Lục Lâm Nhiên đối với cô mà nói có một sức hút chết người, dù chỉ là trong chốc lát, cô vẫn muốn chiếm hữu anh.

Khi cô bước ra khỏi giường, đứng trước mặt ba, ngập ngừng nói ra lời thỉnh cầu, Giản Thượng Ngân không ngẩng đầu lên, đồng ý ngay.

Đối mặt với sự thờ ơ của ba, cô thoáng chốc cảm thấy hụt hẫng, nhưng nhanh chóng vui vẻ trở lại vì được tham gia dạ hội.

Sảnh tiệc dát vàng rực rỡ, ồn ào náo nhiệt, Giản Anh ngoan ngoãn khoác tay Lục Lâm Nhiên bước vào.

Hôm nay cô hóa trang thành một phù thủy ngây thơ, vừa trong sáng, vừa quyến rũ. Chiếc áo cổ lọ màu trắng đen xẻ tà ở ngực, dây chuyền vàng với mặt dây chuyền hình ngôi sao sáu cánh rơi vào khe ngực, lắc lư theo từng bước chân của Giản Anh.

Dưới lớp tay áo phồng bằng ren màu đen tím là cánh tay thon thả, thiết kế thắt eo và tà váy buông tự nhiên càng khiến nàng phù thủy thêm phần nhỏ nhắn, yêu kiều. Chiếc mũ rộng vành che khuất gần như toàn bộ khuôn mặt cô, chỉ để lộ đôi môi đỏ mọng và mái tóc xoăn bồng bềnh, thêm phần bí ẩn và quyến rũ.

Tay cô bị Lục Lâm Nhiên nắm chặt.

Từ góc độ của Lục Lâm Nhiên, cô gái nhỏ trong tay anh đang cố gắng bước đi bình thường, mím chặt môi để không phát ra tiếng rên rỉ, đầu cúi gằm xuống, phải nói rằng, chiếc mũ rộng vành đã che đi vẻ mặt xấu hổ của cô.

Anh vòng tay ôm eo cô, tay kia thò vào túi quần, bí mật điều chỉnh tần số rung, Giản Anh bất ngờ, hét lên một tiếng “A…!”, rồi giả vờ ngã vào lòng anh.

Đây mới là thú cưng ngoan ngoãn nhất của anh.

Lục Lâm Nhiên ôm cô vào lòng, đôi chân dài thon gọn trong đôi tất đen cũng run rẩy, anh bế cô đến chiếc sofa mềm mại dùng để nghỉ ngơi, nơi này ánh nến mờ ảo, ít người qua lại.

Anh đưa tay vào trong váy cô, không nằm ngoài dự đoán, chạm vào dòng dâm dịch đang chảy ra, khiến chiếc tất đen ướt nhẹp.

Lục Lâm Nhiên nhìn cô, mẫn cảm như một con rắn nước, uốn éo cơ thể, mặt dây chuyền ngôi sao sáu cánh trên ngực lấp lánh theo từng nhịp lắc lư, chiếc mũ đã bị cô vứt sang một bên, mái tóc xõa tung trên sofa, giống hệt một phù thủy đang chìm đắm trong dục vọng.

“A Nhiên… Ướt quá… Anh sờ xem nào… A Nhiên… A Nhiên…”

Cô liên tục gọi tên anh, liên tục dụ dỗ anh, khiêu khích anh nếm thử trái cấm.

Lục Lâm Nhiên vẫn bất động, cặc trong quần đã cương cứng. Một lúc sau, anh cúi người xuống, đầu ngón tay trắng muốt như ngọc lướt qua bụng phẳng lì của cô, nay đang phập phồng theo nhịp thở, rồi di chuyển lên trên, nắm lấy cặp vú bị áo che khuất, anh cúi xuống, dùng răng cọ xát khe ngực.

Nhận ra ý đồ của anh, Giản Anh mở to đôi mắt long lanh, vô thức ưỡn ngực, vòng tay ôm lấy Lục Lâm Nhiên.

Nhưng Lục Lâm Nhiên lại hung hăng ngăn cản đôi tay hư hỏng của cô, ép chặt tay cô xuống sofa, hai bên người, khiến cô chìm trong bóng tối của anh.

“Đừng tham lam, phù thủy.”

Dục vọng luôn phải trả giá.

Anh há miệng ngậm lấy một bên vú, cắn mạnh, để lại dấu hôn đỏ chót.

“A Nhiên… Ướt quá… Muốn…” Giản Anh rên rỉ, nhẹ nhàng lắc hông, cọ xát chân vào anh, cái lồn ướt đẫm khiến người ta thương xót.

Lục Lâm Nhiên không nhịn được nữa, áp toàn bộ cơ thể lên người cô, tay anh từ từ luồn vào trong váy, ngón giữa đâm thẳng vào trong, banh rộng cái lồn ướt át, khiến Giản Anh chảy nước càng nhiều.

Giản Anh ôm lấy hai chân, nâng cao, tà váy theo đó mà xòe ra, giống như bông hoa bỉ ngạn độc dược.

Anh liếm láp dái tai cô, tay càng thêm mạnh bạo, thêm một ngón tay vào trong, ra vào dồn dập, đẩy trứng rung vào sâu hơn, cô run rẩy dữ dội.

“A a a a a… Ưm… A Nhiên… A Nhiên… Trứng rung… Bị đẩy vào sâu quá… Hu hu… Có lấy ra được không… A… Ưm…!”

“Chát!” Giản Anh không ngờ Lục Lâm Nhiên lại tát vào lồn mình, cô kêu lên một tiếng, dâm thủy trào ra càng nhiều, lông mày nhíu chặt, môi hé mở, vẻ mặt đê mê khiến cặc Lục Lâm Nhiên càng thêm cứng.

Cặc anh cứng đến phát đau, lúc này Giản Anh chỉ muốn cặc anh đâm vào trong.

Giản Anh vừa đẩy Lục Lâm Nhiên ra, đôi mắt vẫn còn mông lung vì dục vọng, thật sự giống như phù thủy có thể mê hoặc lòng người: “Để em giúp A Nhiên… Ưm, được không…?”

Cô lắc mông, nhanh chóng dùng tay vuốt ve cặc anh, dâm thủy chảy ra ướt đẫm.

Anh mặc kệ cô kéo khóa quần xuống, lấy cặc ra khỏi quần lót, dương vật đã sưng to, nóng bỏng, cô khẽ hôn lên môi anh, rồi cười, ngồi xuống, nuốt trọn lấy cặc anh.

“Ưm…” Anh rên rỉ, nàng phù thủy lại ghé sát, hôn lên yết hầu anh, nhưng động tác phía dưới không hề chậm lại, môi lồn và thịt non bị cặc anh kéo ra kéo vào, dịch thể chảy dọc theo bắp đùi, tấm chắn tất đen tuy đã bị kéo lệch vẫn cố gắng ngăn cản.

Anh thở dốc, tăng thêm một nấc rung, cô hét lên, gục xuống cổ anh.

“A Nhiên hư quá… Hu hu…”

Cô run rẩy, nước tiểu theo đó mà phun ra, vấy đầy đất.

Lục Lâm Nhiên dùng cặc đẩy trứng rung, ra vào mạnh bạo, tiếng nước “bạch bạch” càng thêm vang dội, Giản Anh nắm chặt cà vạt anh, hột le sưng to, khoái cảm dâng trào, cho dù cô có khóc lóc van xin: “A Nhiên… A Nhiên… Đừng mà…” cũng vô ích, cô chỉ có thể rên rỉ dưới những cú thúc mạnh bạo của anh.

Chương 12 >>

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #abcxyz