Chapter 19
Chen Yi hỏi: "Viên Viên có thích em không."
"Có ạ, em chơi với con ạ"
Xu Yi cười trêu:
"Nhưng nếu là em gái thì sao? Em gái nhỏ sẽ không chơi siêu nhân với Viên Viên đâu!"
Bạn nhỏ tròn mắt, ngơ ngác nhìn mọi người. Một lúc sau, bạn nhỏ nghiêng đầu, bập bẹ nói:
"Em gái... cũng chơi được!"
Cả nhà lại cười vang.
Dù là em trai hay em gái, Viên Viên vẫn sẽ yêu thương em thôi. Gia đình nhỏ này sắp có thêm một thành viên mới, và ai cũng mong chờ ngày ấy đến.
Trong bếp, mẹ ruột và mẹ chồng Manyu đang cùng nhau nấu bữa tối. Cả hai vừa trò chuyện vừa nhanh tay làm từng món ăn, không khí hòa thuận đến mức khiến Manyu cảm thấy thật may mắn khi có được một gia đình ấm áp thế này.
Ở ngoài phòng khách, Lin Gaoyuan đang ngồi nhậu cùng ba ruột và ba vợ. Trên bàn là vài món nhậu nhẹ nhàng, nhưng không khí thì rôm rả vô cùng.
"Gaoyuan, con chuẩn bị tinh thần chưa? Một đứa trẻ đã đủ làm con bận rộn lắm rồi, sắp tới lại thêm một đứa nữa!" Ba vợ Manyu cười nói, nâng ly lên.
Gaoyuan bật cười, cũng nâng ly đáp:
"Dạ, con chuẩn bị xong hết rồi! Dù vất vả thế nào, con cũng sẵn sàng!"
Ba ruột của anh nhìn con trai, gật đầu hài lòng:
"Tốt! Đàn ông thì phải có trách nhiệm. Con đã chăm sóc Manyu rất tốt, sau này có thêm em bé, con phải càng cố gắng hơn."
Gaoyuan nghiêm túc gật đầu:
"Con biết rồi ạ. Mẹ và Manyu đã vất vả nhiều rồi, con nhất định sẽ san sẻ!"
Ba vợ Manyu bật cười, vỗ vai con rể:
"Được rồi, được rồi, nói vậy là yên tâm rồi! Cạn ly nào!"
Bên cạnh, bạn nhỏ Tiểu Viên cũng đang “nhậu” theo, nhưng của bé chỉ là một ly sữa nhỏ. Bé ngồi trên ghế, tay cầm chiếc muỗng nhỏ khuấy khuấy, nhìn ba và hai ông uống rượu mà thắc mắc:
"Ba ơi... uống gì đó?"
Gaoyuan bật cười, xoa đầu con trai:
"Ba uống nước của người lớn, Viên Viên uống sữa nha!"
Bạn nhỏ bĩu môi, cầm ly sữa lên, học theo ba mà hô:
"Cạn ly!"
Ba người đàn ông bật cười ha hả, cũng nâng ly lên đáp:
"Cạn ly nào, Viên Viên!"
Trong khi đó, hai dì Xu Yi và Chen Yi đang thay phiên nhau chơi với Viên Viên. Xu Yi ôm bé vào lòng, trêu:
"Viên Viên, sau này em bé ra đời, con có nhường đồ chơi cho em không?"
Bạn nhỏ nghiêng đầu suy nghĩ, rồi gật đầu:
"Nhường... nhường chút xíu..."
Chen Yi bật cười, véo nhẹ má cháu trai:
"Chỉ nhường chút xíu thôi hả?"
Bạn nhỏ ôm chặt DiaoChan vào lòng, bập bẹ nói:
"Còn... còn của Viên Viên!"
Cuối cùng, ngày mà cả gia đình chờ đợi suốt bao tháng ngày đã đến. Manyu cảm nhận những cơn đau chuyển dạ bắt đầu mạnh dần. Dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng khi thật sự trải qua, cô vẫn không khỏi lo lắng.
Mẹ ruột và mẹ chồng đều quấn quýt bên cạnh, không rời nửa bước. Gaoyuan vẫn là người trấn an cô, dù trong lòng anh cũng không tránh khỏi những lo lắng.
"Em có chịu được không?" – Gaoyuan dịu dàng hỏi, tay nắm lấy tay cô, cảm nhận hơi ấm của cô trong lúc cơn đau ập đến.
"Em không sao đâu, chỉ là hơi mệt thôi, anh đừng lo." – Manyu mỉm cười, mặc dù trong lòng có chút bất an.
Tiểu Viên ngồi bên cạnh bà nội, đôi mắt to tròn lo lắng nhìn mẹ, thỉnh thoảng lại hỏi:
"Mẹ ơi, mẹ đau lắm à?"
Mẹ ruột của Manyu vội vã vỗ về Tiểu Viên, cười nói:
"Mẹ con là cô gái mạnh mẽ, con không phải lo đâu."
Nhưng Tiểu Viên không thể ngừng nhìn về phía mẹ, trái tim nhỏ bé của cậu bé đầy lo lắng.
Gaoyuan đưa Manyu vào phòng sinh. Cánh cửa phòng đóng lại, chỉ còn lại tiếng máy móc, tiếng bác sĩ hướng dẫn và đôi tay vững vàng của Gaoyuan luôn nắm chặt tay cô.
Nhìn vợ đang đau đớn, Gaoyuan cảm thấy vô cùng xót xa, nhưng anh biết, đây là điều không thể tránh khỏi. Anh chỉ có thể tiếp thêm sức mạnh cho cô, để cô mạnh mẽ vượt qua.
Khi bác sĩ thông báo rằng Manyu đã sinh con gái, Gaoyuan chỉ biết đứng im lặng một lúc, rồi bất ngờ một dòng nước mắt ấm nóng lăn dài trên má. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại có thể khóc như vậy, nhưng khi nhìn vào gương mặt bé nhỏ, yếu ớt của con gái, anh cảm thấy cả thế giới bừng sáng.
Con gái, con gái của anh và Manyu. Anh không thể tin nổi. Trong lòng Gaoyuan ngập tràn cảm xúc mà anh không thể diễn tả thành lời. Mỗi cơn đau đớn của Manyu lúc sinh, mỗi phút giây lo lắng anh đã trải qua, giờ đây đều tan biến trong khoảnh khắc này.
"Con gái của ba… Ba yêu con."
Giọng Gaoyuan nghẹn ngào, khó khăn lắm mới thốt ra được những lời ấy. Anh không thể kiềm chế cảm xúc của mình, vừa khóc vừa mỉm cười nhìn con gái bé nhỏ. Anh cẩn thận đặt tay lên đầu bé, như thể muốn bảo vệ con suốt đời.
Manyu nhìn chồng mình, trái tim ấm áp với tình yêu thương vô bờ bến.
"Anh khóc sao?" – Manyu nhẹ nhàng hỏi, nhưng cô biết rõ câu trả lời. Cô cũng xúc động, nhưng giờ đây chỉ muốn giữ khoảnh khắc này mãi mãi.
Gaoyuan nhìn cô, mỉm cười qua làn nước mắt, rồi quay lại nhìn con gái.
"Em gái của Tiểu Viên. Gia đình mình trọn vẹn rồi, em ạ." – Anh thầm thì, như thể đang trò chuyện với con gái mới sinh.
Tiểu Viên đứng một bên, lặng lẽ nhìn ba mẹ và em gái. Cậu bé không hiểu rõ những gì đang diễn ra, nhưng cảm giác thân thuộc và yêu thương dành cho em gái nhỏ khiến Tiểu Viên ngập tràn hạnh phúc. Cậu bé bước lại gần mẹ, nhìn em gái đang nằm trong tay mẹ, đôi mắt sáng ngời vì sung sướng.
"Ba, ba ơi, em gái dễ thương hông." – Tiểu Viên nói, giọng còn có chút ngập ngừng nhưng đầy chân thành.
Gaoyuan mỉm cười, kéo Tiểu Viên lại gần và đặt một nụ hôn lên trán con trai:
"Con trai à, đây là em gái của con, Tiểu Viên phải bảo vệ em nhé."
Tiểu Viên gật đầu, tuy còn nhỏ nhưng có thể cảm nhận được trách nhiệm mới của mình. Cậu bé nắm lấy tay mẹ, rồi ngồi xuống bên cạnh em gái, khẽ chạm vào tay cô bé, như một lời chào yêu thương.
Giờ đây, gia đình Lin đã có thêm một thành viên mới. Gaoyuan không thể nào ngừng mỉm cười, trái tim anh ngập tràn hạnh phúc. Anh đã có vợ tuyệt vời, có con trai ngoan ngoãn và giờ là con gái xinh xắn, một gia đình viên mãn.
Mọi lo lắng và những ngày tháng vất vả trước đó giờ đây đều trở nên không quan trọng. Anh chỉ muốn tận hưởng từng khoảnh khắc, từng giây phút bên gia đình nhỏ của mình, vì anh biết, hạnh phúc này là vô giá.
"Ba yêu mẹ, yêu Tiểu Viên, và yêu cả con gái nhỏ này." Gaoyuan thì thầm, ôm chặt cả gia đình vào lòng.
Sau khi Manyu sinh con, cả gia đình đều vui mừng, nhưng cũng không quên trách nhiệm chăm sóc cô ấy và em bé. Một trong những điều quan trọng nhất chính là cơm cữ những bữa ăn dưỡng sức cho người mẹ mới sinh. Vậy là, hai cô em của Gaoyuan, Xu Yi và Chen Yi, đã tình nguyện đảm nhận việc nấu nướng trong những ngày đầu.
Cả hai cô em đều rất chu đáo và chăm sóc Manyu như một người chị yêu thương. Xu Yi luôn chu đáo từ những bước chuẩn bị đầu tiên: chọn lựa thực phẩm tươi ngon, rồi chuẩn bị các món ăn bổ dưỡng, trong khi Chen Yi phụ trách việc xào nấu, nêm nếm sao cho vừa miệng. Cả hai chị em đều hiểu rằng Manyu cần những bữa ăn không chỉ ngon miệng mà còn phải bổ dưỡng, giúp cô mau chóng phục hồi sau sinh.
Một buổi chiều, khi tiếng thì thầm trò chuyện giữa các chị em vang vọng trong gian bếp ấm cúng, Xu Yi cẩn thận bày biện một đĩa cơm cho Manyu, trong đó là những món ăn nhẹ nhàng nhưng lại đầy đủ chất dinh dưỡng. Chị em họ đã học hỏi rất nhiều từ mẹ và bà, nên biết rõ những gì cần thiết để chăm sóc mẹ sau sinh.
Manyu ngồi trên giường, nhìn các cô em mang bữa ăn đến. Cô cảm thấy biết ơn vô cùng vì sự giúp đỡ của họ. Dù đang mệt mỏi, nhưng cô biết, những bữa ăn này sẽ giúp cô nhanh chóng phục hồi, để có thể chăm sóc con gái và Tiểu Viên tốt hơn.
"Cảm ơn các em, có các em ở đây, chị thật sự rất yên tâm." – Manyu mỉm cười cảm ơn, nhẹ nhàng ăn những món ăn được chuẩn bị công phu.
Chen Yi ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng vuốt tóc Manyu. "Chị không cần phải lo lắng, chúng em luôn ở đây mà." – Cô nói, rồi quay sang nhìn Tiểu Viên đang chơi đùa cùng DiaoChan.
Thấy vậy, Xu Yi cũng lên tiếng: "Chị ăn nhiều vào, giữ sức khỏe, để còn chăm lo cho Tiểu Viên và em bé nữa." – Chị nói, nhìn vào đôi mắt đầy tình yêu của Manyu.
Cả hai cô em cứ chăm sóc mẹ bỉm sữa như vậy, dù có chút vất vả, nhưng lòng họ đều cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy Manyu khỏe mạnh và vui vẻ.
Gaoyuan từ ngoài phòng khách đi vào, thấy cảnh tượng này cũng không khỏi cảm động. Anh nhìn vợ, các em gái và Tiểu Viên đang vui vẻ trong ngôi nhà của mình, cảm thấy lòng mình ấm áp và tràn đầy hạnh phúc.
"Nhờ các em mà chị ấy mới có thể nghỉ ngơi được. Cảm ơn các em rất nhiều." – Gaoyuan nói, mắt lấp lánh cảm kích.
Được sự chăm sóc chu đáo của mọi người, Manyu nhanh chóng phục hồi sức khỏe và tiếp tục là người mẹ, người vợ tuyệt vời trong gia đình nhỏ của mình. Hạnh phúc viên mãn, những khó khăn đều trở thành kỷ niệm đẹp khi cô có một gia đình luôn sẵn sàng chăm sóc và yêu thương cô.
Những ngày sau khi sinh, Manyu vẫn luôn cảm thấy ấm lòng bởi sự quan tâm của gia đình. Dù có những lúc mệt mỏi vì chăm sóc hai đứa trẻ, nhưng nhìn thấy sự quan tâm của Gaoyuan, các em gái và bố mẹ hai bên, cô không bao giờ cảm thấy cô đơn.
Mỗi buổi sáng, sau khi tiểu Viên ăn sáng xong, Gaoyuan lại đưa con trai đi dạo một vòng quanh khu nhà. Trong khi đó, Manyu ở nhà cùng các cô em, vừa trò chuyện vừa chuẩn bị bữa ăn cho mình. Dù cơm cữ khá đơn giản, nhưng lại rất hợp khẩu vị, giúp Manyu cảm thấy ngon miệng và không ngừng hồi phục.
Chen Yi và Xu Yi luôn tạo ra những bữa ăn đầy màu sắc với đủ các loại rau củ, thịt tươi, và những món canh bổ dưỡng. Lần này, Xu Yi đặc biệt chuẩn bị một món canh gà hầm sâm cho Manyu – món ăn được xem là bổ dưỡng nhất trong những ngày đầu sau sinh.
"Món này sẽ giúp chị tăng cường sức khỏe, rất tốt cho mẹ và bé." – Xu Yi nói khi mang canh lên cho Manyu.
Manyu nhìn món ăn đầy tình yêu thương và không khỏi xúc động. Cô cầm thìa, nếm thử một ngụm canh nóng hổi, cảm nhận được hương vị ngọt ngào của sự chăm sóc, tình thân. Cảm giác như những ngày mệt mỏi trong tháng qua đều tan biến, chỉ còn lại sự nhẹ nhõm trong tâm hồn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top