định nghĩa cô đơn.

Người cô đơn hay lắng nghe những câu chuyện của bầu trời.

Tớ không cô đơn, nhưng rơi vào đáy sâu của tuyệt vọng. Tớ kết thân với bầu trời.

Cô đơn như chú sóc nhỏ, tâm trạng như những bóng cây cao. Sóc con chạy đến nhanh chóng, nhưng phủi đi cũng rất mau lẹ. Người cô đơn bị kí ức dội lại, buồn tẻ đến mức khiến nước mắt tuôn rơi, nhân tâm trạng ấy lắng nghe một chút tiếng hát của gió cao thì thào, nghe trăng nói về những đêm bị mây mù cất giấu. Tiếng thét trong lòng cứ thế mà chìm xuống lúc nào không hay.

Nói cô đơn là một loại bi thương, nhưng là khoái cảm đối với người tuyệt vọng.

Tớ không khóc mà nằm nghe mưa khóc, nghe mưa than phiền về những đêm dài miên man, ánh trăng nhỏ giọt trên đỉnh đầu, thì thào với tớ rằng đừng giấu nhẹm đi cảm xúc nữa. Tớ xuề xòa nói với mây đôi ba câu chữ ngọt ngào, mong rằng áng mây quên những bơ vơ khi lãng khách đến những vùng trời xa lạ.

Cô đơn xứng đáng nhận lại ủi an và sự vỗ về tha thiết. Nhưng tuyệt vọng chỉ đơn thuần muốn được an yên, chẳng cần một ai khuấy đảo, cũng không ưa tâm trí ồn ào. Chỉ cần gom đủ nỗi thất vọng, trái đất sẽ có thêm một trái tim tuyệt vọng.

Trong câu chuyện của người tuyệt vọng, không có bon chen hay sự gắng gượng. Muốn là chính mình và sống theo bản năng, không nề hà cô độc, chối từ gồng gánh những mệt mỏi đang đè nặng tâm trí của một người đôi mươi.

Trong câu chuyện của tớ, tớ dịu dàng với tất thảy những điều xung quanh, khép kín lòng mình với những vết thương chờ thời gian chữa khỏi. Mong mây trời an bài, bầu bạn với tớ mỗi đêm và hãy mỉm cười với tớ.

Xanh Dương.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top