Vạn Sự Cưng Chiều Ko Bằng 1 Điều Thấu Hiểu 😊
Tình đầu của tôi... Là người Thầy của tôi.... À... Đúng hơn là cố vấn trong công việc!
Trước đây... Tôi từng nghĩ sẽ ko lấy chồng... Rồi đến khi gặp ng ấy... Ý nghĩ non nớt của tôi từ từ thay đổi... Anh ấy làm tôi thay đổi về cách nhìn, cách suy nghĩ,...
5 năm trước...
Từ hà nội bay về BMT... 1 người đàn ông hơn tôi gần 20 tuổi chờ và đón tôi về nhà... Là nhân viên của bác tôi! Tôi là giám đốc và người đàn ông đó là cố vấn của tôi! Bỗng trời mưa thật to, chúng tôi chạy đến quán cơm ăn làm qen. Tôi nhận anh ấy làm thầy của tôi. Mới đầu thì tôi chẳng có suy nghĩ j nhiều... Rồi cv cứ dần dần tới hôm đi dã ngoại cùng cty thì lúc ấy anh ngồi gần tôi. Tôi vô tình hỏi sao a đội mũ hoài thế. Anh ko tl anh chỉ cười.
Tôi để ý anh lúc mà anh vẫn luôn hỏi thăm 2 đứa con của mình ( anh đã có 1 mối tình trc đây và đã ct) Ko tối nào là ko gọi hỏi thăm các con. Tôi thấy quý anh theo cách đơn thuần tự nhiên, tết đến tôi về chơi vs gđ anh , gặp 2 đứa con anh, trong nhà anh chả hiểu sao gặp ai tôi cũng thấy thương rồi đến 1 ngày A ko muốn e gọi a bằng thầy như mọi người. Hãy cứ là anh em. E có thể cho a và e tìm hiểu về nhau nhiều hơn được ko ? Tôi đã đồng ý . chúng giống nhau về nhiều thứ ko hề nói a.y.e hay e.y.a gì cả mà tự hiểu nhau rồi đến với nhau như 1 định mệnh được sắp đặt do duyên trời... Càng gần tôi càng thấy thương và trở thành thứ t.c mà tôi chưa từng có... Chúng tôi cứ thế mà đi qa suốt chặn đường dài... Chúng tôi có thể hiểu nhau mà ko cần nói... Tôi và anh đã đến cuối hành trình bằng 1 đám cưới nhỏ và 1 mái ấm hp . Tuy ko nói nhưng tôi yêu anh, yêu cả con người anh, yêu tính cách của anh, yêu những đứa con của anh.... Tôi cảm ơn vì đã cho tôi gặp đc anh 🙈 cảm ơn vì đã dẫn dắt tôi từ đầu đến cuối ❤ và... Cảm ơn anh đã dạy tôi cách yêu... Là thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top