Phần 3

[ Gia Nhậm ] Tình yêu bị động (3)

Lofter: https://xiaohe97333.lofter.com/post/4b6eb302_1cc2b2003

7.

Nhậm Dận Bồng cùng Trương Gia Nguyên đến phòng thu âm ghi demo.

Dáng vẻ Trương Gia Nguyên chơi ghita rất đẹp mắt. Nhậm Dận Bồng xuyên qua kính thủy tinh nhìn người ở bên trong, cảm giác nhịp tim có chút nhanh.

"Cái này gọi là động tâm." Phó Tư Siêu kết luận sau khi nghe xong lời của anh, thẳng thắn như vậy làm cho Nhậm Dận Bồng đỏ mặt, ấp úng nói không ra lời.

"Xấu hổ gì a Bồng Bồng, tớ nhìn Châu Kha Vũ chăm chỉ làm việc cũng sẽ như vậy, phản ứng bình thường." Phó Tư Siêu chế nhạo nói, thì ra Trương Gia nguyên thích người có ý tứ như thế.

Châu Kha Vũ đứng ở một bên nghe được Phó Tư Siêu nói, tự tay gõ trán cậu một cái, giọng nói bất đắc dĩ: "Kiều Kiều a, anh chính là ít nói lại một chút!"

Nhưng Phó Tư Siêu như thế nào sẽ nghe, cậu nhào vào trong lòng Châu Kha Vũ, ở cổ của gã chà xát, lẩm bẩm làm nũng: "Châu Kha Vũ đừng ỷ vào anh thích em mà bắt đầu vô pháp vô thiên!"

"Em tức giận đó!" Mặt của gã lúc này phồng lên thật giống con sóc nhồi bông Nhậm Dận Bồng thấy trong cửa hàng.

Nhậm Dận Bồng nhìn Châu Kha Vũ cho mình một ánh mắt xin lỗi, sau đó lôi kéo Phó Tư Siêu đi mất.

Vừa lúc Trương Gia Nguyên từ trong phòng thu âm đi ra, thấy hai người phía xa xa, tay mắt lanh lẹ mà bịt hai mắt Nhậm Dận Bồng.

"Loại tình cảnh này không thể nhìn, sẽ đau mắt hột." Hắn nói nghiêm túc, chọc cười Nhậm Dận Bồng.

Không nói đến anh đã nhìn thấy hết rồi, Trương Gia Nguyên tuổi còn nhỏ hơn anh, lại còn nói anh.

"Được rồi, anh không nhìn." Bắt lấy tay Trương Gia Nguyên, Nhậm Dận Bồng nhìn hắn: "Anh nhìn em được chưa?"

Bị anh nhìn chằm chằm, Trương Gia Nguyên đột nhiên cảm thấy hơi nóng, sắc mặt biến đỏ một chút. Thiếu niên đột nhiên bắt đầu ngượng ngùng, nói cũng lắp bắp: "Bồng Bồng, anh đừng, đừng nhìn em như vậy."

"Vì sao?" Nhậm Dận Bồng tò mò nghiêng đầu.

Sắc mặt nhìn như trấn định, nhưng trong lòng Trương Gia Nguyên lại tràn đầy màu sắc "Vợ mình thật là đáng yêu mình rất thích anh."

"Bởi vì, em sẽ nhịn không được... Muốn hôn anh." Hắn đem những lời trong lòng nói ra.

Nghe được lý do như vậy, Nhậm Dận Bồng cũng ngây ngẩn cả người. Anh trầm tư một lát, sau đó bước một bước tới gần Trương Gia Nguyên. Hai người dựa vào quá gần, cơ hồ không có khoảng cách, thậm chí có thể nghe được tiếng hít thở của đối phương.

"Chỉ cho em hôn." Mặc dù còn có chút ngượng ngùng, nhưng Nhậm Dận Bồng quyết tâm thỏa mãn nguyện vọng của người yêu.

Anh nhắm mắt lại, cảm thụ được xúc cảm mềm mại trên môi, mang theo nhiệt độ nóng bỏng đến từ Trương Gia Nguyên, anh thậm chí nghĩ rằng mình sẽ bị phỏng.

8.

Trương Gia Nguyên cách lớp thủy tinh nhìn Nhậm Dận Bồng bên trong kéo đàn Cello.

"Tròng mắt cũng sắp lọt ra ngoài." Sau khi lừa được Phó Tư Siêu Châu Kha Vũ trở về liền chứng kiến Trương Gia Nguyên ngây ngốc, phun tào nói.

Trương Gia Nguyên không phản ứng lại gã, vẫn duy trì tư thế. Hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm Nhậm Dận Bồng kéo đàn, giọng nói rất nghiêm túc: "Anh không cảm thấy sao?"

"Cảm thấy cái gì?" Châu Kha Vũ theo ánh mắt nhìn vào bên trong, nhẹ giọng hỏi hắn.

"Bồng Bồng kéo Cello giống như một thiên sứ."

"Ah." Châu Kha Vũ có lệ mà trả lời, ánh mắt dừng lại trên người Phó Tư Siêu trong phòng thu âm.

Phó Tư Siêu lúc chơi nhạc giống như tiểu tinh linh, gã nghĩ như vậy.

Với Châu Kha Vũ Phó Tư Siêu là duy nhất, với Trương Gia Nguyên Nhậm Dận Bồng cũng là duy nhất, hai người đều chỉ chuyên chú nhìn người mình thích.

Hai người bọn họ chờ ở bên ngoài đã lâu, nhìn qua thủy tinh đến mòn con mắt. Vì vậy Nhậm Dận Bồng cùng Phó Tư Siêu sau khi ra ngoài chính là thu hoạch được hai chú cún hình người.

Thu âm xong thời gian cũng không còn sớm, Châu Kha Vũ nêu ý kiến tìm một nhà hàng gần đây, ba người khác đều đồng ý.

Lúc ăn cơm, bốn người hai đôi, tạo thành một tràng cảnh: Châu Kha Vũ cùng Phó Tư Siêu ngồi ở bên trái, Trương Gia Nguyên cùng Nhậm Dận Bồng ngồi ở bên phải, hai người đều ra sức gắp thức ăn vào bát cho vợ mình, tình huống kịch liệt như đang đánh nhau.

Sao lại kỳ kỳ quái quái muốn phân thắng bại như vậy. Nhậm Dận Bồng cùng Phó Tư Siêu liếc nhau, không hẹn mà cùng thở dài.

Sau đó Nhậm Dận Bồng kiếm cớ nói mình muốn đi nhà vệ sinh tránh né tràng diện Tu La này, lưu lại một mình Phó Tư Siêu đối mặt với ánh mắt mong đợi của Châu Kha Vũ. Cái khó ló cái khôn, cậu hỏi Trương Gia Nguyên: "Gia Nguyên nhi, em có nghĩ qua nếu như Bồng Bồng khôi phục trí nhớ chưa?"

Châu Kha Vũ nghe vậy cũng nhìn về phía Trương Gia Nguyên, không nhìn thấy Phó Tư Siêu bất động thanh sắc, đem thức ăn gắp lại vào bát gã.

"Bồng Bồng cũng không thích bị lừa như vậy!?" Gã có chút thay Trương Gia Nguyên lo lắng.

Trương Gia Nguyên cười cười, thanh âm bình tĩnh: "Em quả thực rất sợ ngày đó đến."

"Nhưng là em không để bụng. Cho dù là một hồi mộng ngắn ngủi, dù cho lát nữa anh ấy trở ra đã không còn thích em, cũng tốt hơn em chưa bao giờ sở hữu."

Phó Tư Siêu cùng Châu Kha Vũ nghe được đều có chút cảm động, kết quả là thấy Trương Gia Nguyên cười hắc hắc tiếp tục nói: "Ngược lại em da mặt dày, đến lúc đó thực sự không được thì mặt dày theo đuổi Bồng Bồng, đến khi anh ấy đồng ý trở về bên em mới thôi."

Phó Tư Siêu không nói gì đỡ trán, sau đó gắp hai miếng rau xanh bỏ vào trong miệng nhai nhai, thật chua xót.

Tốt, đây mới đúng là Trương Gia Nguyên.

9.

Nhậm Dận Bồng nhận được một lời mời, là một show tống nghệ du lịch nước ngoài. Anh đem tin tức này nói cho Trương Gia Nguyên, sau đó liền thấy người yêu suy sụp làm khuôn mặt im lặng lên án anh.

"Anh chỉ tham gia một tập, không lâu đâu." Nhậm Dận Bồng nhẹ giọng an ủi Trương Gia Nguyên.

"Em tính cho anh coi, khoảng cách từ Bắc Kinh tới Thánh Bỉ Đắc Bảo (Saint-Peterburg) là tám ngàn km, ngồi máy bay đã mất mười mấy tiếng, anh còn phải chuyển máy bay, đi lại cũng mất hơn hai mươi tiếng, hơn nữa anh ghi hình cũng không chỉ một ngày. . . "

Trương Gia Nguyên nhỏ giọng lải nhải oán trách chia lìa, càng nói càng ủy khuất. Nhậm Dận Bồng cảm thấy có chút buồn cười, nhưng vẫn là dang hai cánh tay đối với hắn mềm giọng nói: "Tiểu Nguyên Nguyên, muốn ôm một cái."

Sau đó Trương Gia Nguyên rất nghe lời mà đem người kéo vào trong lòng. Hắn cúi đầu hôn một cái lên má Nhậm Dận Bồng, trán hai người nhẹ nhàng áp vào nhau. Nhậm Dận Bồng cảm thấy dáng vẻ Trương Gia Nguyên ủy khuất thực sự rất khả ái, mà Trương Gia Nguyên thì cảm thấy Bồng Bồng của hắn giống như con thỏ nhỏ dính người, một chú thỏ màu trắng rất đáng yêu.

Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, Trương Gia Nguyên lại bắt đầu hôn Nhậm Dận Bồng. Anh cũng để cho hắn hôn, tùy ý Trương Gia Nguyên từng bước làm càn, dù sao bọn họ sắp chia xa mấy ngày.

Đến khi ở Thánh Bỉ Đắc Bảo thấy Trương Gia Nguyên, Nhậm Dận Bồng ngây ngẩn cả người. Anh chớp mắt một cái, hoài nghi mình đang nằm mơ.

"Gia Nguyên nhi, sao em lại tới đây?"

Trương Gia Nguyên đối với anh lộ ra nụ cười sáng lạn, ôm lấy Nhậm Dận Bồng xoay một vòng, thanh âm sung sướng nói: "Em tới cùng anh ghi hình tiết mục!"

"Có ngạc nhiên không?"

Nụ cười của hắn kỳ thực có chút ngu ngốc, nhưng Nhậm Dận Bồng trái tim lại hung hăng run lên.

"Kinh hỉ" lúng ta lúng túng mà trả lời, Nhậm Dận Bồng lấy lại tinh thần, cũng cười theo.

Anh đối với Trương Gia Nguyên dường như lại thích thêm một chút.

Tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top